• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Lời ca: Tân Cổ

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Lời ca: Tân Cổ

    VÕ ĐÔNG SƠ
    Soạn giả Viễn Châu

    Nhạc
    1/.Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi!
    Đường dài mịt mùng em không đến nơi
    Mây nước buồn cơn lửa binh
    Hết kể chuyện chung tình
    Khóc than riêng em một mình
    2/.Cây tuôn lá xanh xây mồ cho anh!
    Tình đầu bẽ bàng trong cơn chiến chinh
    Đưa tiễn nào hay rẽ chia
    Cách trở hận muôn đời
    Nói nữa chi thêm...nghẹn...lời...

    Câu 1: Trời ơi, bởi sa cơ giữa chiến trường thọ tiễn! Nên Võ Đông Sơ đành chia tay vĩnh viễn...Bạch...
    VỌNG CỔ
    ...Thu...Hà...
    ...Bạn tình ơi! Đừng hoài công mòn mõi đợi chờ...
    Hãy gọi tên anh trong những chiều sương lạnh, khi cánh nhạn bay về cuối nẻo trời xa (-) Hay những lúc canh khuya tựa rèm thưa ngắm áng trăng tà, nàng có nhớ đến tháng năm nầy có một người yêu đã vùi thây giữa vùng cát trắng...

    Câu 2: Ta cảm thấy một vùng trời đất hình như đão lộn, máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào...
    ...Ta gọi tên em trong tiếng nấc nghẹn ngào...
    Đây mới thật là lần chia ly vĩnh viễn, hết mong gì gặp gở cùng nhau (-) Rượu ly bôi ngày ấy tiễn anh đi
    Hoa lá bay theo vó ngựa phi
    Có biết đâu buổi tiễn đưa hôm ấy
    Là buổi chia lìa nàng chờ đợi mà chi...

    Nói lối
    Ta cảm thấy máu ngừng trong nhịp thở
    Rút gươm thiêng mà giòng lệ tuôn sa
    Khắc vào cây ba chữ...Bạch...Thu...Hà!
    Để kỷ niệm ngày ta không gặp nữa...

    Câu 4: Tuấn mã ơi! Hãy phi mau về báo hung tin cho quân ta được rõ: Rằng Võ Đông Sơ đã vùi thây trong gió bụi...
    vọng cổ
    ...quan...hà...
    Tiếng kiểng thu quân tắt lim tự bao giờ...
    Hoàng hôn phủ trùm lên bãi chiến một vẻ u buồn lạnh lẽo tiêu sơ (-)
    Lá rừng rơi rụng như mưa
    Phải chăng xây hộ nấm mồ cho ta!
    Máu đào theo lệ tuôn sa
    Nhắc câu chung thủy, lòng ta nghẹn ngào

    Câu 5 ( nhạc) Máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào
    Chí anh hùng vùi trong kiếm đao
    Bóng chiều rơi cuối nẻo biên thùy ( về vọng cổ )
    Ta thấy miền xa như rũ bóng quân kỳ...
    ...Ta muốn kêu lên ba tiếng Bạch Thu Hà...
    Bạch Thu Hà ơi! Tim ta như ngừng đập, máu tuần hoàn ngưng chảy khắp châu thân (-) Thôi thôi lỡ làng rồi tiếng hẹn trăm năm. Từ đây nàng có nhớ đến ta hãy ngâm câu “ Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu – Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi “

    Câu 6: Bạch Thu hà...Bạch Thu hà ơi! Nàng đã bao phen vượt suối trèo non để giữ vẹn tiết trinh. Ta cũng mấy bận lao mình trong nắng gió. Chuyện hàn huyên chưa cùng nhau cạn tỏ, thì giọt máu chung tình đã nhuộm thắm chinh y (-) Từ đây hết nợ, hết duyên, hết ân, hét ái...Lưỡi gươm thiêng ta xin gởi lại cho người yêu lý tưởng Bạch Thu hà.
    Nhạc
    Hỡi tình chung ơi!
    Đường dài mịt mùng em không đến nơi
    Mây nước buồn cơn lửa binh
    Hết kể chuyện chung tình… ( về vọng cổ )
    …Khóc than riêng em một mình ./.
    Vắng chàng hoa cũng biếng cười
    Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..
    Similar Threads
  • #2

    Nhớ Vợ Hiền



    -Lối-
    Tàu lá chuối xạc xào trong gió thoảng
    Hạt mưa buồn rơi tí tách ngoài hiên
    Bế con thơ mà dạ chẳng đặng yên
    Lòng nhớ mãi bóng vợ hiền năm cũ.

    -Vọng Cổ-
    Câu 1:
    Nghe tiếng mưa rơi cõi lòng tê tái, nhớ bạn tình chung mà lệ chảy đôi... dòng. Đã mấy năm dư trong tình nghĩa vợ... chồng. Làm sao quên được ngày chung chăn sẻ gối, đã từng quạt nồng, từng đắp lạnh cho nhau. Nhớ dáng đứng tướng đi, nhớ làn môi ánh mắt lẫn nụ cười. Nhưng người vợ hiền năm cũ còn đâu, nàng đã im lìm nằm sâu dưới ba tấc đất.

    Câu 2:
    Dù hôm nay duyên tình tan rã, kẻ ở trần gian người rũ nắm xương... tàn. Nhưng lòng tôi mãi tiếc thương người vợ thuở cơ... hàn. Lúc ấy gia đình nghèo khó, sống trong căn lều mái dột cột xiêu. Ngày ngày nàng tần tảo bán buôn, khi đêm đến nàng ngồi duới trăng may vá. Lúc túng thiếu nàng tạm dùng rau cháo, nhường bát cơm lành manh áo ấm cho chồng con.

    -Phụng Hoàng -
    Nàng đã thật dạ thương chồng như thế
    Mà tôi... đây.... Nào đâu rõ thấu cho một tấm lòng cao quí.
    Của nguời vợ hiền vẹn thủy toàn trinh.
    Lại còn sinh tâm. Ruợu sớm trà trưa mê lắm bạc bài
    Nỡ rày la mắng chửi, ruồng bỏ vợ nhà mà chẳng chút xót thương.

    -Vọng cổ-
    Câu 5:
    Dù gặp bao cảnh đắng cay nàng vẫn lặng thinh không một lời oán trách, cho đến đêm kia vì tàn hơi kiệt sức, nàng mới ngã bệnh trầm kha và trút hơi thở sau... cùng.

    (-)(-) Truớc khi nàng nhắm mắt ly... trần. Nàng có trao lại cho tôi một số nữ trang và tiền bạc mà nàng đã dành dụm bấy lây nay. Vì sợ chồng trụy lạc bê tha, nàng cố giấu để phòng khi hữu sự. Nghe nàng kể tôi thuơng nàng vô hạn nhưng khi biết ăn năn thì đã quá muộn màng.

    Câu 6:
    Mình ơi! Ngoài trời đêm nay đầy mưa bão, tiếng côn trùng rả rích thê luơng. Nhìn di ảnh của mình chập chờn bên ngọn đèn mờ tỏ mà anh đây tím ruột bầm gan. Mình ơi, hồn mình có hiển linh xin thứ tha và chứng giám cho nguời chồng nhiều tội lỗi, nay đã biết ân năn bế con thơ trằn trọc nhớ vợ hiền.
    Từ nay, anh ở vậy nuôi con cho tròn thủy chung với ngưới quá cố.

    Hôm nay mình đã thác rồi
    Nhưng anh nhớ mãi trọn đời không quên.
    Vắng chàng hoa cũng biếng cười
    Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

    Comment

    • #3

      HỚN ĐẾ BIỆT CHIÊU QUÂN

      NÓI LỐI


      NAM: Chiêu Quân ơi nàng đừng dạo nữa cung đàn sầu não nuột
      Khi khói lam chiều phủ kín Nhạn Môn Quan
      Ta đưa tiễn nàng sang tấn cống hồ bang
      Mà nghe nghèn nghẹn nỗi lòng câu tống biệt


      VỌNG KIM LANG

      NAM : Buổi tiễn đưa …….nhau, nghe buốt đau tim này.
      Ôi mắt hoen lệ mờ mà tình nàng vẫn không mờ phai
      Bấy lâu gối chăn mặn nồng mà giờ đành phụng loan lìa đôi

      NỮ : Sơn hà đang hồi ngập tràn nguy biến
      Thiếp sang cống hồ , là để cứu lấy non sông
      Chớ nên luyến lưu thêm buồn
      Tình ta đành cách ngăn từ đây

      NAM : Khanh ơi chớ nói chia lìa làm cho lòng trẫm như vò tơ

      NỮ : Giờ đây đôi ngã chia ly
      Nhớ nhau trong mộng mà thôi

      NAM : Biên thuỳ mịt mờ xa xăm
      Bước gian truân chỉ mình Chiêu …..Quân


      VỌNG CỔ CÂU 1

      NỮ : Quân vương ơi đôi ngã chia ly là do định số……Có gặp nhau chăng cũng chỉ còn trong giấc mộng xa cách từ đây không mong buổi tương ……phùng.

      NAM : Cánh nhạn cô đơn trong mưa gió lạnh lùng. Vách quế từ đây u buồn vắng vẻ, vắng khanh rồi trẫm biết lấy chi vui.

      NỮ : Xin hãy nguôi sầu chôn lấp niềm đau, đừng, đừng vì chút tình riêng mà hãy nghĩ đến muôn dân trăm họ. Dẫu mai này đôi ngã chia ly, nhưng tình cảm của quân vương thiếp trọn đời ghi nhớ


      PHI VÂN ĐIỆP KHÚC

      NAM : Phút giây chia lìa, ôi buôn nào hơn
      Thốt không nên lời, ôi trời cao, thấu chăng cho lòng

      NỮ : Tình ta, có ngần ấy thôi. Hãy tìm quên , xin đừng thương tiếc chi.


      CÂU 2

      NAM : Buổi tiễn đưa nhau lệ trào dâng khoé mắt, kẻ ở người đi ngậm khúc biệt ly sầu.

      NỮ : Thôi kể từ đây dang dở giấc mơ đầu

      NAM : Trẫm thẹn cho mình sao bất tài kém đức để thân nhi nữ dãi dầu sương gió vượt quan san.

      NỮ : Qua biên thuỳ ngoảnh lại nhạn môn quan, thành quách tiêu sơ bóng cờ đau nhói

      NAM : Từng lớp bụi hồng phủ ướt màu sầu quan tái, đoàn hớn sĩ gục đầu như nghẹn nỗi thương đau.


      CHIÊU QUÂN KHÚC

      NAM : Ôi giờ phút chia ly, lệ sầu ướt hoen mi, thương nhớ thôi đành chôn lấp , đau đớn đau tim này, nhìn mặt nhau, sao thốt không nên lời. Thôi hết mong sum hợp với bạn tình chung.

      NỮ : Dẫu cho núi thẩm cách ngă nduyên kiếp, tấm thân hồng nhan, đáp ơn thánh hoàng, cứu nguy nước nhà, liều thân sang HỒ bang.Dẫu cho gặp ngàn phong ba vẫn không sờn gan.


      VỌNG CỔ CÂU 5

      NAM : Chiêu quân ơi thân liễu mong manh phải vượt dậm sơn xuyên với mưa Hồ gío Hớn …..Nhờ cánh nhạn mang tin gởi niềm đau theo năm tháng sầu tương tư thăm thẳm mấy phương ….trời.

      Bạch lạp hắt hiu rưng lệ khóc thương người .

      NỮ : Trước đĩnh trầm hương mịt mờ nghi ngút khói, thiếp nguyện trọn đời son sắt với quân vương. Dẫu mai này có gặp cảnh trái ngang , lòng đã nguyện không bao giờ thay đổi.

      NAM : Xã tắc lâm nguy phải nhờ ơn nhi nữ, hy sinh tình riêng cho trăm họ sống thanh bình.



      LÝ CHIM XANH

      NỮ : Thương nhau, sao phải xa nhau đoạn trường ai gây .

      NAM: Bao năm ân tình êm ái đành cam chia lìa. Nhìn mặt khanh mắt hoen lệ mờ, long ta them nhói đau, sơn hà nguy biến, sao để, luỵ phiền hồng nhan

      NỮ: Quân vương , xin hãy quên đi luỵ phiền mà chi, giang sang đang hồi nguy biến liều thân đáp đền.

      NAM : Lần chia tay hết mong tương phùng, còn mong chi thấy nhau, đau long ta lắm , khanh hỡi, trăng già hay chăng.


      CÂU 6

      NỮ: Xin thánh quân hãy lui về điện các, bận bịu tiếc thương chi cho khổ luỵ hai người.

      Ải quan xa thẳm mịt mờ
      Mưa Hồ gió Hớn thiếp dãi dầu từ đây

      NAM : Chiêu quân nàg hỡi có hay
      Lòng ta tan nát theo hồi chuông ngân.
      Vắng chàng hoa cũng biếng cười
      Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

      Comment

      • #4

        Người Đẹp Trong Tranh

        Sương chiều:
        (Đ) Tố Quyên chàng ơi ! đôi ta là cành mai trong nắng sớm, là vầng trăng thanh gió thoảng giữa sông....hồ.
        Trên dòng sông Giang, chiều buông áng mây mờ, hoàng hôn phủ xuống. Cánh chim xanh đang đón mừng đôi ta.
        (K) Nàng ơi ! cánh chim chiều giữa hoàng hôn, làm ta ngỡ ngàng muôn cánh chim. Ta yêu nhau không phân biết tình yêu sâu sắc.
        (Đ) Và hai mái đầu đang cận kề bên nhau nhưng mà chàng ơi, sao lại u buồn, làm em lo có điều gì không tốt.
        (K) Sao bổng dưng ta sợ tình mình dở dang.

        Vọng cổ:
        (Đ) Tố Quyên chàng ơi ! chàng sợ tình ta sớm phải dở dang hay sợ tình yêu không chung thủy, khi cánh nhạn giữa chiều thu không còn đọng lại nổi u....
        ....buồn. Chỉ còn khóc cho nhau khi tình nghĩa mặn nồng.
        Tố Quyên chàng ơi ! đôi ta thề cùng nhau gắn bó và hai mái đầu đang dựa vào nhau. Những cánh én chiều còn tựa vào nhau, khi hoàng hôn còn nhạt nắng hồng. Xin gửi cho chàng kỷ vật ngày xưa của tuổi thanh xuân của thời xuan nữ.

        Lý chiều chiều:
        (K) Tình nàng đã khắc ghi vào tim. Nơi Trường An ứng thi, rỡ ràng nam tử, tháng năm cách xa đau buồn.
        (Đ) Xin khắc ghi bên lòng, nơi quê nhà có người chờ mong. Quyên ơi xin hiểu cho lòng.

        Vọng cổ ( tiếp theo)
        (K) Tố Loan nàng ơi xin đừng sầu thương ly biệt, anh sẽ cùng em giữ mối chung tình.
        (Đ) Em sẽ chờ anh khi bảng hổ danh đề. Chén rượu đầu tiên xin gửi chàng ứng thí, gọi là tình yêu chân thật của Tố Loan.
        (K) Ta xin tự tay nhấp chén rượu tao phùng, gọi là tình yêu chân thật nồng nàng gắn bó. Nàng ở lại quê nhà hôm sớm, ta sẽ trở về mang bảng hổ rồng mây.

        Lý qua cầu:
        Từ đây ta cách xa nhau rồi, xin nàng hãy nhớ cho tình / ta thương nhớ vô biên.
        (Đ) Vì tình đôi ta em nguyện ghi ước mơ sau cùng. Chàng ơi co thấu hiểu cho tình mình lưu luyến. Xin hãy đừng quên lòng em chốn khoa thi đừng co ngại ngùng.

        Vọng cổ:
        (K) Nàng ơi ! đừng khóc cho tìng ta sớm phải dở dang hẹn ước, mai sau anh sẽ trở về quê cũ xin chớ do dự mà chi hãy chờ đợi buổi anh....
        .....về. (Đ) Xin nắm tay nhau trao một lời thề.
        Em xin chàng hãy vì quê hương tổ quốc, đừng vì tình mà lỡ một thời cơ.
        (K) Nơi Trường An anh sẽ đêm ngày thương nhớ, mộng mị sau cùng anh sẽ cùng em. Hãy vui lên ma giữ niềm tin trọn vẹn, anh sẽ cùng em vui hạnh phúc thanh bình.
        (Đ) Còn đây là mọt gói hành trang, em xin tự tay trao cho người yêu dấu. Xin chớ phụ phàng tình yeu chân thật , gọi là tình yêu của hai ta. Em ở lại quê nhà khép kín phòng khuê.
        (K) Anh sẽ vì em mà đem hạnh phúc. Tố Loan oi ! xin em đừng khóc, hãy vui lên mà đón đợi anh về.
        (Đ) Em nguyện lòng em cùng nhau gắn bó.
        (K) Anh nguyện lòng thành chứng có cao xanh.
        Nơi đây anh sẽ trở về
        Vui ngày loan phụng cùng hai mái nhà.
        Vắng chàng hoa cũng biếng cười
        Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

        Comment

        • #5

          Trọng Thủy

          Sáng tác: Võ Tử Uyên


          -Trăng thu dạ khúc-
          Vó câu vang dậy bốn bề bủa vây tiếng quân reo
          Trên nẻo bôn đào, Mỵ Châu nơi nào ?
          Đường xa lông ngỗng trắng rơi rơi
          Tim ta uất nghẹn nỗi niềm riêng tư, khó phân.
          Vì chữ hiếu thân, ta phản bội nàng
          Nói sao cho trọn một lời biện minh với nhân gian.

          -Vọng cổ-
          1. Mỵ Châu ơi ta nào có mơ chi điện ngọc cung son hay mưu đồ Vương bá. Chỉ cần được trăm năm trọn lời vàng đá ta được yêu nhau như lời giao ước thuở ban… đầu. Ta không muốn đôi mắt Mỵ Châu phải đọng giọt lệ sầu. Nhưng hỡi ơi tình yêu của ta và nàng, chỉ là một nước cờ trong thế trận tranh bá đồ vương. Muốn yêu thương chẳng được yêu thương, tình trường nay đã hóa chiến trường. Kia bốn bề là lửa loạn chiến tranh, biết có kịp tìm nhau một lần sau cuối….

          -Lý giao duyên-
          Gió thổi bay bay, dọc đường lông ngỗng trắng
          Trong giây phút nguy nàn, Mỵ Châu vẫn tin chồng
          Lông ngỗng trắng rơi rơi, hay nước mắt ta rơi
          Hỡi Mỵ Châu ơi, biết làm sao tạ lỗi cùng nàng
          Dẫu phải đổi bằng sinh mạng của ta….

          2. …. ta cũng vui lòng. (nhịp 20) Nhưng chiến tranh đã phân rồi giới tuyến, ta là kẻ thù đang truy đuổi Mỵ Châu, chứ không phải người chồng với tấc dạ nôn nao, thúc ngựa ra roi mong mau tìm gặp vợ. Ta có biết đâu tấm lòng ta chân thật, đã chặn bước chân nàng – trên nẻo đào vong….

          5. Hỡi phụ vương! Cha là đấng trượng phu cha truy cầu nghiệp cả. Xin hãy nhận đi những thành ốc đền đài, móng rùa cung nỏ. Chỉ thiếu vắng con thôi xin cha chớ đau… lòng. Mỵ Châu phải thác oan, kia nước biển Đông còn đọng giọt máu hồng. Tấm tình nàng hồn nhiên trong trắng, nàng chết rồi, giờ con sống làm sao ? Nghiệp lớn đã thành cha an vững ngôi cao, sá chi.. sá chi chút tình con bé nhỏ? Dẫu phản phúc dối lừa tội này khôn thể rửa, cũng mong nước giếng trong làm dịu mát linh hồn.

          6. Phụ vương ơi chữ hiếu với cha con chưa trọn, mà chữ tình cũng lỗi đạo tào khang. Ôi kiếp con người giữa cõi nhân gian, sao phải lụy quá nhiều tham vọng? Con muốn được yêu thương tròn ươc mộng, không dối lừa, không toan tính cân phân. Con muốn không còn cảnh lửa loạn chiến tranh, để tình yêu không bị chôn vùi hủy diệt. Cha ơi, nếu được thác sinh vào kiếp khác, con cầu sinh xa lánh kiếp vương hầu.

          Thà làm cỏ cây nơi ruộng cạn đồng sâu
          Hay loài thú hoang nơi âm thầm rừng núi
          Đừng làm con người với dã tâm phản bội
          Cho đừng thêm một lần gây oan nghiệt Mỵ Châu./
          Vắng chàng hoa cũng biếng cười
          Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

          Comment

          • #6

            LÁ TRẦU XANH

            LÁ TRẦU XANH

            Sáng Tác :Viễn Châu



            Thơ
            Thương nhau cau bổ làm đôi miếng
            Một lá trầu xanh thắm nợ duyên
            Cứ mỗi chiều về tan buổi chợ
            Em còn hoài vọng bóng người thương

            Vọng cổ

            1. Anh hứa với em khi mình nên duyên nên nợ thì một lá trầu xanh cũng nên vợ …nên chồng. Cau thắm trầu xanh sẽ thêm đượm thêm nồng. Mỗi sớm tinh sương em gánh trầu ra chợ, trên con đê dài thoăn thoắt đôi chân. Em không sợ nắng vàng làm héo úa lá trầu xanh mà chỉ sợ người yêu chờ đợi buồn phiền. Dõi mắt kiếm tìm giữa buổi chợ tan, lỡ chuyến hẹn hò tình duyên đôi lứa.

            2. Nhưng rồi một hôm mưa buồn xóm chợ, bên thúng trầu xanh em chờ bạn chung tình. Mưa gió cách ngăn duyên kiếp đôi mình. Chợ vắng thưa người sao anh không tới, yêu nhau ngại gì lầy lội bước chân. Để em quay về trong nỗi nhớ thương, trầu không nặng gánh mà nặng tình thương nhớ. Anh phụ em rồi anh
            không tới nữa, để phiên chợ buồn héo úa lá trầu xanh.

            Mạnh lệ quân

            Hoa thu rụng, rơi hoài bên bờ sông lạnh
            Em đếm bao lá rụng.
            Một ngày thu tàn hiu quạnh.
            Khung trời mưa buồn buông lạnh.
            Ngỡ ngàng đứng bên cổng rào.
            Nhà anh đang nói cười rộn ràng.
            Em hỏi thăm
            Hay được đây ngày tân hôn.
            Đây ngày vui mừng tân hôn.
            Của anh với người mến thương.
            Thôi rồi lỡ làng nợ duyên.
            Áo em lệ sầu thấm hoen.
            Lỡ câu mong đợi, mong đợi.
            Ngày mai chỉ hồng thắm duyên.
            Cớ sao anh vội sai hẹn.
            Còn chi tiếng thề ái ân.
            Lời đoan thệ sao đành quên nhau.

            Vọng cổ

            5/. Trời ơi hai gánh trầu xanh còn nặng oằn trên đôi vai bé nhỏ nhưng gánh tình chung đã gãy đổ tự …lâu rồi. Tiếng pháo rền vang pha lẫn tiếng vui cười. Anh sắp sửa vui vầy duyên mới, em cũng bắt đầu làm một kẻ đơn côi. Muốn quay về để khỏi thấy cảnh gai mắt trái tai, nhưng sao chân muốn bước mà dạ còn mong ở lại. Trời ơi ai hiểu nỗi đau của một người con gái, mười tám xuân xanh đã mang khối tuyệt tình.

            6/. Trên đường về lệ trải gót chân, trên bến cũ con đò sao vắng bóng. Đò ơi sao không xót thương một người vô vọng lại vội vàng tách bến sang ngang. Mưa hay lệ rơi hoài trên áo, gió quyện ngàn xác pháo bên sông. Thu về rụng lá trầu xanh, trầu xanh rụng lá là tình anh hết rồi.
            Một gánh trầu còn oằn nặng đôi vai
            Như gánh nặng u hoài muôn vạn kiếp.
            Mưa rơi lạnh buốt khung trời
            Anh phụ em rồi em còn biết tin ai.
            Vắng chàng hoa cũng biếng cười
            Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

            Comment

            • #7

              EM VỀ VỚI NGƯỜI

              NHẠC

              - nam-..........Em về là với người.hết rồi câu chăn gối
              Hẹn ước tròn đôi.bây giờ riêng một mình tôi

              - nữ-........Mơ nhiều và ước nhiều.để rồi như mây khói
              Tình đã vội xa. xa vời tiếc thương cũng rồi

              - nam-..... Ôi xa cách từ đây. Đớn đau đau đớn nào ai hay
              Xin miễn sao đời em.được vui với duyên tình ai
              Anh không trách gì đâu. Có chăng anh trách đời riêng anh
              Không giữ em dài lâu. Để em lỡ duyên tình đầu.
              Nữ- để em lỡ duyên tình đầu………

              VỌNG CỔ

              Câu (1) – nam- Đẹp biết bao nhiêu buổi đầu tiên lời yêu mình chưa ngõ.còn thẹn thùng e ấp trên môi tay chưa dám chạm bàn tay để rồi hôm nay hai đứa phải chịu chia ………..lìa…
              Không trách trời cao se lỡ mối duyên tình.
              Chỉ tại cha mẹ em tham sang phụ khó.nên hai đứa chúng mình phải chịu lìa đôi
              Số kiếp bẽ bàng định mệnh ngăn đôi.em hãy vui lên mà đẹp phận với người
              Anh không hờn không giận gì đâu.chỉ tại mình nghèo có đôi bàn tay trắng……

              Câu (2)- nữ- thôi anh ơi đừng giận hờn chi nữa. hãy cố quên đi như chưa gặp gỡ bao giờ.
              Dù mến thương nhau cũng biệt ly rồi.
              Phận làm con em giữ tròn câu hiếu đạo.không phải ham giàu phụ bỏ tình anh.
              Trách hờn thật nhiều những lời lẽ đắng cay.nói hết đi anh mai nầy không còn gặp lại
              Em bước đi cõi lòng lịm chết.tình buổi ban đầu rồi sẽ tìm quên…….


              - nam-Em về là với người.đã vội quên hay nhớ
              - nữ-Ngày đó còn nhau.ai từng mơ mộng ngàn sau
              - nam- Bây giờ là hết rồi.em về vui bến mới
              Người đó và tôi.chung trời cách ngau mấy đời
              - nữ-Tình đã vội xa. Xa vời tiếc thương cũng rồi.
              - Nam- tình đã vội xa. Xa vời tiếc thương cũng rồi.

              VỌNG CỔ

              Câu (5) – nữ- em bước chân đi là hết là thôi quên đi những ngày thơ mộng cũ. có nhớ thương cũng đành chia biệt hãy giữ cho nhau những gì êm đẹp như từ thưở ban……đầu
              Gọi cố nhân ơi sao mắt lệ u sầu.
              - nam- Nếu buổi ban đầu mình đừng tương hội.thì đâu tan nát lòng khi phải nói xa nhau
              - nữ- Còn thương xin gọi cố nhân. – nam - em đi anh ở lòng nào có vui .
              - nữ- Không vui cũng cố tìm quên. Xem như mình đã sang sông đắm đò.

              Câu (6) –nam- có tiếc thương nhiều cũng chỉ thế thôi. Mình tay trắng quá làm sao giữ người trong mộng.
              Em đi rồi là lòng anh băng giá.từng tháng năm dài chiếc bóng cô đơn
              - nữ- Cuộc tình bèo nước hợp tan. như mây như khói đi vào thiên thu
              - nam- Em về với người tròn câu duyên nợ.anh ở lại đây mà mà lịm chết trong lòng.

              Ôi xa cách từ đây đớn đau đau đớn nào ai hây. Xin miễn sau đời em được vui với duyên tình ai. Anh không trách gì đâu có chăng anh trách đời riêng anh. Không giữ em dài lâu để mình phải lỡ duyên ban đầu ./.
              Vắng chàng hoa cũng biếng cười
              Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

              Comment

              • #8

                BẠN ĐỜI

                Tác giả: Phi Hùng

                -Thơ-
                Đêm đêm nghe tiếng tiêu sầu
                Thời gian chở nặng mái đầu điểm sương
                Lá rơi nhè nhẹ bên đường
                Mùa thu gợi nhớ gợi thương bạn đời

                -Lý con sáo-
                Mưa … thu rơi
                Như tiếng lòng người xa xôi
                (---) (---)
                Mưa thu vang khúc nhạc bên trời
                Mưa rơi hay tiếng bạn đời
                Lời ngày nào còn vang trong gió mưa
                Bến sông xưa tiễn con đò đưa
                Đò chòng chành lìa xa bến nước
                Kẻ trong mưa kẻ đi ngoài mưa

                -Vọng cổ-
                Mưa gió ngày xưa vẫn còn mưa gió, lá mùa thu vẫn rơi đầy trước ngõ anh vẫn còn đây tiếng đàn ngày xưa vẫn còn đó thì vội buồn chi để đèn đêm khi tỏ khi….. mờ.

                1/ Bạn đời ơi bao nhiêu năm thao thức đợi chờ.
                Giờ tao ngộ hãy so dây nắm phím, tiếng bổng trầm cùng hoà điệu tri âm.
                Mưa gió lạnh càng ấm lòng người đối ẩm, năm tháng phong trần mình sẽ tâm sự đêm nay.
                Rượu thiếu bạn đời chưa nhấp đã say, đời thiếu nhạc ai cho đời tiếng hát.

                (thơ)
                Tiếng hát bạn đời cao vút mãi
                Điệu đàn tình nghĩa bạn đời ơi

                2/ Tiếng hát ngày xưa nâng bổng tiếng đàn tri kỉ, cố nhân ơi hãy trỗi lên những âm bậc tuyệt vời
                Cung oán cung thương sẽ làm rung động lòng người
                Người đi xa đêm dài nghe tiếng hát sao khỏi bồi hồi nhớ điệu nhạc quê hương.
                Nhớ điệu lý quê hương trên dòng sông quê ngoại, nhớ những chiều đàn cò trắng lơ lững giữa trời mây.
                Nhớ những đêm trăng nghe điệu hò đồng tháp, nhớ tất cả bạn đời dù đời còn nhớ hay quê

                -Nam xuân-
                Quên hay nhớ bạn đời ơi tôi vẫn nhớ
                Nhớ bạn đời nhớ cả lúc hàn vi
                Đời chẳng nhớ còn chi là nhân nghĩa
                Nhân nghĩa không còn thì làm sau giữ trọn nghĩa cố…… tri.
                Đời chẳng ra đời dù đòi vẫn còn đây
                Đời nào phải gió mây
                Hay sông nước vơi đầy theo ngày tháng đổi thay
                Đời lắm đắng cai và cơ cực
                Đời dạy ta bài học làm người
                Đời có cả tiếng khóc và nụ cười
                Đời cho đời phải là nghĩa nhân

                -Vọng cổ-
                Anh ơi đêm đã tàn mưa đã tạnh ánh bình minh đã rực hồng trên ngàn cây ngọn cỏ, tiếng đàn anh vẫn còn ngân dài trong gió tiếng hát tôi vẫn mãi mãi là lời thơ chan chứa nghịa ân…. tình.

                5/ Đời là của chung thiên hạ chớ đâu của riêng mình.
                Đời đã cho ta cuộc sống, ta phải trả cho đời bằng tất cả đời ta.
                Ai quên đời ai quí trọng vật chất phù hoa, ta cứ chọn nhân nghịã quí bạn đời làm lẻ sống.
                Trời còn có khi mưa khi nắng, thì người đời sao khỏi đổi trắng thay đen giữa chợ đời.

                6/ (thơ) Chợ đời mua bán danh là lợi
                Nhân nghĩa tồn sinh bạn với đời.
                Ôi đời người sao quá ngắn ngủi, sống trăm năm cũng chẳng có là bao.
                Nhớ lại tôi với bạn là bạn năm nào, nay tóc đã điểm trắng mà nợ đời chưa trả hết.
                Bạn đời ta giờ đây kẻ còn người mất, kẻ mất hồn rồi chắc cũng không yên.
                Người sống nợ đời càng chồng chất anh đến thăm tôi suốt đêm mình đối mặt, hiểu lòng nhau như tiếng hát hoà nhịp với cung đàn.
                Bạn đời bất luận hèn sang,
                Nghĩa nhân vẫn giữ gian nan chẳng rời.
                Dù cho sông núi đổi dời,
                Đời là bạn bạn là đời tri âm.
                Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                Comment

                • #9

                  TỰ ĐỨC KHÓC BẰNG PHI

                  Soạn Giả: Viễn Châu




                  Thơ
                  Ta biết tìm đâu, biết gởi đâu?
                  Lời thơ thiên cổ biệt ly sầu
                  Nàng về chốn ấy xa thăm thẳm
                  Ta ở nơi nầy hận bể dâu


                  VỌNG CỔ

                  1……Bằng Phi! Bằng Phi ơi trăng vỡ mây tan hoa tàn nguyệt khuyết, nàng ra đi biền biệt mấy……phương trời. Một phút từ ly là vĩnh biệt muôn đời, nơi cung lạnh từ đây vắng bóng nhớ nhung nàng thống thiết lệ đầy vơi, một mối tình nặng lắm nàng ơi. Từ đây biết tìm đâu cho thấy một nụ cười, ta lặng nhìn tan tác lá thu rơi, mà ngỡ hồn ai đang lạc loài trước gió.

                  2….. Thôi từ đây hết nợ hết duyên, hết ân hết ái một mình ta hiu quạnh chốn cung hoàng, hương lửa ba sinh như bếp lạnh tro tàn, trả son phấn giả từ bệ khuyết một kiếp xuân thì trắng nợ hồng nhan, mấy giòng thơ viết bằng chữ ly tan, duyên vàng đá cùng nàng sao ngắn ngủi, ôi đập cổ kính ra tìm lấy bóng, xếp tàn y lại để dành hơi.


                  THƠ
                  Bằng Phi ơi, Bằng Phi ơi!
                  Nữa bản tình ca lỡ nhiệp rồi
                  Giấc bướm chia tay người mỗi nẻo
                  Đêm trường thánh thót giọt châu rơi.

                  VỌNG CỔ

                  4……Hương khói âm u giữa đêm trường nơi cung lạnh, nhớ người xưa qua những áng……thơ sầu. Mấy mảnh hoa tìm khóc hận mối duyên đầu, lời ly biệt qua bút se ngọn thỏ thơ viết đoi dòng ta biết gởi về đâu,

                  Xạc xào trận gió rung cây

                  Một con chim nhỏ lạc bầy kêu sương

                  Ngàn năm hận cũ còn vương

                  Thì ngàn năm vẫn nhớ thương một người.

                  5……Tiếng trống sang canh từ lầu tây vọng lại nghe vang vang báo hiệu nửa đêm rồi, cầm bút đưa lên sao khó viết nên lời, nương vách quế bốn bề quạnh quẽ, ý thơ buồn qua ngấn lệ sầu rơi, tiếng vạc về lẻ bạn chơi vơi như những tiếng khóc than từ vạn cổ, dung nhan ấy làm sao trông thấy nữa, ta ngồi đây nức nở gọi tên nàng.

                  6……Bằng Phi ơi hương hồn nàng ở tận nơi đâu khi thân xác đã vùi sâu ba tấc đất, ta sống đây với nỗi sầu chất ngất giữa đêm trường trằn trọc giấc vhiêm bao, rượu hoàng hoa khi đã nhạt hơi men ta thêm chua xót nỗi niềm ly cách, đêm từng đêm hững hờ ôm gói chiếc lệ rưng rưng tưởng tiếc bạn tâm đầu, rút ruột tằm hạ bút tả nên thơ, lời vĩnh biệt qua lệ mờ thấm áo,

                  Trăm năm lỗi tiếng tương phùng,

                  Phím rã tơ chùn lỡ khúc tuyệt tình ca.
                  Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                  Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                  Comment

                  • #10

                    TÂM SỰ MAI ĐÌNH

                    Sáng Tác :Viễn Châu

                    THƠ

                    Trời hỡi làm sao khi đói khát
                    Gió trăng có sẵn làm sao ăn?
                    Làm sao giết dược người trong mộng
                    Đễ trả thù cho duyên kiếp phụ phàng

                    VỌNG CỔ

                    1……Hàn Măc Tử ơi, trăng tàn sao rụng đất Quy Nhơn đã vắng bóng……anh rồi. Có một vầng trăng cũng khuất dạng sau đồi, anh ra đi một lần rồi vĩnh biệt em nghẹn ngào khẽ gọi cố nhân ơi, làu ông Hoàng vách đá lá rơi rơi dấu chân ai cỏ phủ rêu mờ, rặng thông buồn hiu hắt đứng xơ rơ như nghẹn ngào nhớ thương Hàn Mặc Tử.

                    2……Mấy lũy tre xanh vây tròn thân phận em gởi đời em trong cuộc sống quê mùa, anh chẳng về đâu sao em vẫn đợi chờ, vẫn nhớ nhung một người viễn xứ đi bán trăng vàng và bán cả vần thơ, rồi một chiều nào trời đất hoang sơ anh bỗng thấy đê mê hồn lãng tử, mi ướt lệ nhìn lên vần trăng vỡ rồi tiếng nguyện cầu tắt lịm giữa hồi chuông.

                    THƠ

                    Máu đã khô rồi, lệ cũng khô
                    Hồn ta đã chết tự bao giờ
                    Từ đây trong gió, trong mây gió
                    Lời thảm thương rền khắp nẻo mơ

                    VỌNG CỔ

                    4……..Chẳng biết trong những đêm thao thức suy tư một mình trăng trở nẻo trời xa anh có nhớ………Mai Đình. Cô gái sầu thương vạn kiếp vẫn chung tình, từng chẻ ống lấy tiền mua giấy mực kể từ ngày anh mới tập làm thơ, những mảnh đất quê nghèo bỗng hoang vắng tiêu sơ, khi anh bước lên đài vanh vọng với cái tên Hàn Mặc Tử, cô gái nhỏ với niềm đau tâm sự mõi mắt chờ trông anh trở lại Quy thành.

                    5……..Hàn Mặc Tử ơi, ai ru anh trong mhững đêm dài mộmh mị ai vuốt mặt anh khi nhắm mắt ly trần, một kiếp tài hoa khổ lụy mấy muôn lần, anh ra đi không trở về quê cũ cõi dương trần ai bán một vầng trăng một đêm nào khi cạn máu nguồn tim, hồn dãy dụa điên cuồng qua nhịp thở anh đâu biết có người em gái nhỏ đang đọc bài thơ trong nét chữ nhạt nhòa.

                    6……..Chuông giáo đường vang vang như hấp hối cơn gió lạc loài rũ rượi đồi thông, mong manh như hơi thở thi nhân và nức nở như lời thơ Hàn Mặc Tử, em đến đây với niềm đau tâm sự mộ bia nào rêu phủ tuổi tên anh.

                    Đêm nào tắt ánh trăng xanh
                    Tim anh dãy dụa, hồn anh rã rời
                    Hàn Mặc Tử ơi! Hàn Mặc Tử ơi!
                    Rưng rưng mấy cánh sao trời
                    Anh đã đi rồi, ai bán một vầng trăng?
                    Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                    Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                    Comment

                    • #11

                      TÌNH NGHỆ SĨ

                      Tác giả: Yên Lang


                      LÝ CON SÁO
                      Nữ:
                      - Quán khuya sương, sầu đón người viễn phương
                      - Gió đêm lạnh buồn cô đơn
                      - Người nghệ sĩ với cây đàn
                      - Ngân nga phím tơ chùng

                      Nam:
                      - Quán khuya buồn, từng cung thương vẳng xa
                      - Nghe gió thu, hắt hiu theo lời ca
                      - Bài ca tình, ngậm ngùi thương núi sông
                      - Chia cách nhau, bao nỗi đau chờ mong.
                      - Tôi đã đi qua muôn dặm đường ly tan
                      - Nhìn non nước sầu mênh mang
                      - Gởi hồn qua mấy cung đàn
                      - Réo rắt khúc u trầm

                      Nữ:
                      - Chung rượu nồng, đãi người nơi viễn phương
                      - Nắn cung tơ, xót xa bao niềm thương
                      - Tâm sự buồn, biết cùng ai sớt chia
                      - Nghiêng ánh trăng, lẻ loi bên trời khuya.

                      Câu 1:
                      Nam: Cô hàng quán ơi ! ngọn gió thu đã hắt hiu ngoài song cửa, người nghệ sĩ với chiếc đàn cầm nho nhỏ, rung mấy phím tơ chùng cung thương nức nở, trăng lạnh về khuya vàng úa ... ...mái Tây lầu. Hàng liễu xanh xao như xúc động nỗi u sầu. Cô hàng quán bỗng dưng buồn cúi mặt, sóng mắt đắm chìm theo cung nhạc tàn khuya.
                      Nữ: Chun rượu hàn huyên chưa ấm tình nghệ sĩ, sao nửa chừng đành vội vã chia tay ?
                      Nam: Tôi muốn đem tiếng đàn gởi gắm với non sông, hầu sớt chia cùng bao mảnh đời gian khổ.

                      Câu 2:
                      Nữ: Quán rượu canh sương vấn vương tình nghệ sĩ, tiếng đàn dìu dặt lay động bức màn sương, gió lạnh tàn khuya lung linh ánh lửa, trăng rụng trên sông nhuộm ướt cả đôi bờ.
                      Nam: Nhạc khúc ly hương buồn thảm nỗi mong chờ.
                      Nữ : Khách đi rồi quán khuya thêm trống trải, em một mình trơ trọi với vầng trăng.
                      Nam: Thân lữ thứ suốt một đời phiêu bạt, không có giây phút nào dừng lại ở đâu lâu.
                      Nữ: Nắn nót cung tơ theo nỗi buồn sông núi, như những mảnh đời trôi dạt khắp ngàn phương.

                      TRĂNG THU DẠ KHÚC
                      Nữ:
                      - Tiếng tơ gieo nhạc, trong lòng ai nghe xót đau
                      - Rạng sáng mai này, sương bạc mù trời
                      - Người đi biền biệt, cách xa xôi
                      - Quán đơn se lạnh, còn mình em với bóng trăng

                      Nam:
                      - Muôn dặm trời xa, chung bóng trăng tàn
                      - Có ai nghe được cung đàn khuya ngân nỉ non

                      Câu 5:
                      Nữ: Trăng đã gác hiên Tây rượu trong ly lung linh màu ánh nguyệt, ở đây không có lời Ðường Thi ngợi ca bài chiết liễu, chỉ có khúc ly tao dìu dịu nỗi ... Thương chờ. Chưa cạn hồn thơ khách đã đi xa rồi.
                      Nam: Gởi tiếng tơ sầu vào nỗi buồn non nước, bao cảnh đời bèo dạt với mây tan.
                      Nữ: Em lặng lẽ ngồi hong bên bếp lửa, bầu rượu sủi đầy chờ đợi tiếng đàn khuya, quán nhỏ cô đơn trăng buồn trải lạnh, gió trở canh sương rung nhẹ mặt sông đầy.

                      Câu 6:
                      Nam: Ba năm dài lưu lạc phía trời xa, người nghệ sĩ ôm đàn về quán cũ. Quán nhỏ còn đây hàng liễu xưa còn đó, ánh mắt thân tình đã biền biệt nơi đâu?
                      Nữ: Ngồi bên quán khuya một mình lặng lẽ, nắn mấy cung tơ buồn thảm nỗi cô đơn.
                      Nam: Thiếu bàn tay ai nâng niu từng chung rượu, tiếng đàn nỉ non bỗng lạc lõng cung sầu (-).Em gái ơi ! Tình nghệ sĩ gởi hồn đi muôn ngã.
                      Nữ : Rồi một ngày sẽ tìm lại quán năm xưa
                      Nam : Nhưng quán cũ chỉ có trăng buồn liễu rũ
                      Nữ : Cô quán ngày nào đã cất bước sang ngang ./.
                      Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                      Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                      Comment

                      • #12

                        MỘT KHÚC NAM AI

                        LỐI



                        Chiều nghĩa trang mộ phần trơ hoang vắng
                        Con tìm về thăm lại người xưa
                        Kỉ vật còn đây theo ngày tháng gió mưa
                        Mà dấu tích không phai hình dáng cũ
                        Bác Hai ơi con đàn đây, một khúc nam …

                        NAM AI

                        ….Ai, hoài niệm người xưa khuất bóng xa rồi
                        Để lòng buồn đơn côi, ray rức mãi trong đời.
                        Hai mươi năm lạnh lùng trôi mau, kỉ vật vẫn hằn sâu
                        Tóc xanh dù đã phai màu, mà chuyện cũ nào quên
                        Một khúc Nam Ai sâu đậm nghĩa tình, trọn tấm lòng thủy chung
                        Yêu Tổ Quốc – đồng bào, trung – hiếu – tình trước sau
                        Đã mấy phen quân thù khiếp sợ, khi bác Hai khảy tiếng đàn kìm
                        Ôi một bản Kim Tiền hay một khúc Nam Ai?

                        vọng cổ


                        1. Bác Hai ơi con đàn đây một khúc Nam Ai để vong hồn bác được yên vui bên tượng đài liệt sĩ. Tiếng đờn ngày nào bác đã khảy lên dang dở để ngàn năm bác ngã xuống anh … hùng. Dòng máu miền Trung tô thắm ngọn cờ hồng. Làm sao quên được ngày hôn đó, trước họng súng quân thù, bác nắn phím so dây. Đờn một bản Kim Tiền hay một khúc Nam Ai? Ôi giai điệu Bắc – Nam, mỗi ngã đường sinh – tử. Tay nắn phím đờn réo rắt gọi người ơi, một khúc Nam Ai – phá vòng vây đao phủ…



                        2. Bác ngã xuống như người bất tử, khi bàn tay còn bám chặt phím đờn. Giây phút thiêng liêng, lắng đọng mọi tâm hồn. Giặt phóng lửa đốt nhà bác, con lao vào liều chết cứu bác ra. Quên cả mình - đang theo giặc giết hại dân ta, gây nên tội ác khắp cùng thôn xóm. Bà con kéo đến đấu tranh cương quyết, bác mới được yên lành chỗ chôn cất trang nghiêm.

                        NÓI LỐI

                        Giặc tình nghi đày con đi vùng một
                        Con vẫn không quên mang theo cây đàn kìm
                        Kỷ vật gợi buồn vương vấn mãi trong tim
                        Lòng thổn thức với tiếng đàn năm cũ

                        VỌNG CỔ



                        5. Bác Hai ơi một khúc Nam Ai đã đưa con về cội nguồn dân tộc. Bản sắc quê hương sáng ngời đạo lý đã làm gục ngã ý nghĩ xâm lăng loài bạo ác tham .. tàn. Suốt 20 năm dâu bể khôn lường. Con vẫn chắt chiu giữ cây đàn lộng bóng, dù mưa nắng dãi dầu theo năm tháng thời gian. Khi cầm đàn khảy khúc Nam Ai, con nhớ mãi hình dáng bác Hai kiên cường bất khuất. Hồn nước thiêng liêng, cội nguồn sâu đậm, một khúc Nam Ai nhân nghĩa sáng ngời.



                        6. Chiều nghĩa trang gió lay buồn hiu hắt, con thấp nén hương lòng tường nhớ bác Hai. Con ngồi đàn tiếp nối khúc Nam Ai, chắc hồn bác cũng được nhẹ nhàng, cởi mở. Cung nhớ cung thương điệu đàn muôn thuở, dòng lệ rưng sầu hoài niệm cố nhân. Tiếng đàn kìm hay tiếng lòng bác thương nhớ nước non, con nghe trong tim niềm ray rức bồi hồi.

                        Suốt 20 năm giữ gìn trân trọng
                        Giờ xin trao lại đàn cho con cháu bác hai
                        Kỉ vật còn đây lộng bóng muôn đời
                        Qua bao thế hệ sáng ngời niềm tin ./.
                        Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                        Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                        Comment

                        • #13

                          BẠCH THU HÀ

                          Tác giả: Viễn Châu

                          Nhạc:

                          Trông khói hương mơ màng bay bay,
                          Đêm tóc tang u buồn nhớ ai,
                          Nửa chừng duyên kiếp chia phôi,
                          Ai đi cách mấy phương trời,
                          Duyên trúc mai vĩnh viễn xa rồi.
                          Ai biết đâu một lần chia tay,
                          Riêng thiếp cam chịu nhiều đắng cay,
                          Mối sầu bao thuở cho nguôi,
                          Ly tan chua xót muôn đời,
                          Bao đắng cay than chẳng nên lời.

                          Câu 1: Võ lang! Võ Lang ôi! Đôi ngã sâm thương uyên ương rã cánh, thiếp đành cam gãy gánh... chung... tình. Gió kép mưa đơn thiếp thui thủi một mình. Chàng hy sinh đền ơn xã tắc, thiếp nghẹn ngào tím ruột bầm gan. Rảo bước theo đám quân canh đến trước tùng đình, thiếp ngập ngừng chưa dám bước vào trong. Bởi thiếp đâu dám ngờ rằng, Võ Đông Sơ đã ra người thiên cổ.

                          Câu 2: Đàn đứt dây rồi phím đã long, làm sao dạo được bản tương phùng. Thiếp gởi niềm đau theo giọt lệ ly tình. Trống thành Tây mấy dùi khoan nhặt lòng thiếp hãi hùng như tiếng trống tàn canh. Bẽ bàng thay buổi đầu xanh, đầu xanh vương lấy nợ tình mà chi. Để rồi chịu cảnh chia ly, một buổi phân kỳ lệ hận trào tuôn.

                          Thơ:


                          Lỡ giấc mơ tình giữa tuổi xuân,
                          Lầm than gió bụi biết bao lần,
                          Thiên thu điệp mộng hồn trinh nữ,
                          Vạn cổ tình hoài vọng cố nhân.

                          Câu 4: Thiếp muốn xé tan đám mây đen trên từng cao diệu vợi, để hỏi thử cao xanh ông ghét ghen chi mà để tội khách... chương... đài. Một kiếp quần thoa lận đận biết bao ngày. Nhưng mảnh kiên trinh thiếp nguyền vẹn giữ, cho trọn lời đoan thệ cùng ai. Thôi rồi đá nát vàng phai, Cầu ô lỡ nhịp mộng đời dở dang. Nhìn lên trướng rũ màu tang, Chàng đi để thiếp khóc than một mình.

                          Câu 5:
                          Ánh nguyệt mới nhô lên đã bị phủ che bởi vầng mây xám, cũng như đời thiếp vừa thoát cơn khổ nạn đã đành cam vắng bạn chung tình. Quấn mảnh khăn tang thiếp quì trước tùng đình. Chàng ra đi muôn đời không trở lại, chén rượu đào thiếp đưa tiễn ai đây?!

                          Nhạc:

                          Rượu sanh ly dưới lằn hương khói,
                          Trước linh sàng thiếp thổn thức từng cơn,
                          Rượu đôi chung lễ người thiên cổ,
                          Tiễn đưa ai đi mã không về.

                          Câu 6: Võ lang! Võ lang! Trời ơi thiếp muốn gào thét lên mấy lượt sao chàng vẫn im lìm trong cổ áo quan. Bạch lạp lờ mờ như đổ lệ sầu than, như khóc cho đời thiếp bẽ bàng duyên hương lửa. Lời đoan thệ đã bay theo ngọn gió thì còn tiếc chi thân của Bạch Thu Hà. Võ lang ơi! Thiếp mượn lưỡi bảo đao phủi rồi nợ thế, để nơi miền âm cảnh Bạch Thu Hà hội ngộ Võ Đông Sơ./.
                          Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                          Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                          Comment

                          • #14

                            BÁ NHA TỬ KỲ

                            Soạn Giả : Viễn Châu

                            Lời hát:
                            Dưới ánh trăng thu, ta dạo mấy cung đàn
                            Dù đã cạn bầu mà không có bạn tri âm
                            Lênh đênh thuyền trôi giữa dòng
                            Trăng soi vằng vặc Niêm Sầm
                            Ôi tiếng đàn, ôi tiếng đàn
                            Trên bến Hán Dương
                            Đàn ơi năm nốt cung thương
                            Khóc than vì đâu sự đau lìa
                            Ôi tiếng đàn, ôi tiếng đàn trên bến Hán Dương
                            Đàn ơi năm nốt cung thương
                            Khóc than vì đâu sự đau lìa
                            Chán ngán đời chẳng muốn đua chen
                            Ôi tiếng đàn gieo khúc thê lương.

                            Vọng cổ:
                            Tử Kỳ: Ôi tiếng đàn khuya mang mấy cung sầu tủi, có phải chăng vì chán ngán tình đời, nên người mới trút ngọn trào lòng lên mấy khúc Lưu thủy cao sơn?
                            Bá Nha Kìa, qu‎ý hữu là ai mà thấu hiểu tâm sự của Bá Nha, vừa buông mấy đường tơ sầu nhân thế?
                            Tử Kỳ Tôi là kẻ sống giữa miền sơn dã, một đêm trăng đi qua bờ sông lạnh bỗng chợt nghe kể lể mấy dây tơ, u hòai trên dòng Hán Dương, nghe nức nở thê lương trên nhịp buồn cung thương. Đứng trộm nhìn nghe những tiếng nhạc u sầu, mà cõi lòng bâng khuâng vô hạn, tôi nghe tấc dạ bồi hồi, theo nước triều mênh mang.

                            Bá Nha: Thì ra, giữa chốn núi rừng, nơi sơn cùng thủy tận, ở cuối bãi giếng ghềnh, lại có người tri âm. Nếu đó không tị hiềm câu nệ, ta sẽ kết làm đôi bạn tương tri. Xin mời ai bước xuống khoang thuyền, rượu bồ đào tỉnh say.

                            Tử Kỳ: Dạ, đa tạ lòng huệ cố, Chung Tử Kỳ này xin lĩnh ‎y’ đại nhân.

                            Bá Nha: Đây, lễ sơ giao xin đón tiếp bạn vàng, dưới trăng sáng ta hãy cùng nâng chén. Để đêm nay qua chén thù chén tạc đôi ta sẽ thu gọn nhân gian vào trong đáy mắt giữa bến Hán Dương mờ mịt ánh trăng vàng. Không có tình mỹ nhân mà chỉ có nghĩa kim bằng. Nếu thuở xưa trên bến Tầm Dương có người thương nữ, nức nở u hòai ngâm khúc Hậu Đình Hoa. Tiếng tỳ bà như giọt mưa sa, khóc thân phận một đời người ca nữ, thì ngày nay ta cũng buồn cho thế sự bằng bầu rượu túi thơ với một cung đàn.

                            Tử Kỳ: Ôi tiếng đàn vang vọng mặt sông, thơ với rượu thêm nồng men chí khí, kìa vầng trăng bạc nửa in đáy nước, nửa soi hai mái đầu trên bến Hán Dương, đàn lên đi cho bốn bề hoa cỏ gió trăng, đưa khách bềnh bồng gặp người lưu lạc, để đôi lứa giang hồ đêm nay họp mặt, chung một ưu tư qua chén tạc chén thù. Ôi tiếng đàn réo rắt về khuya, nghe não nuột như một lời tự thán. Ta say đây không phải say tiếng đàn Tư Mã mà say tiếng đàn của một Bá Nha.

                            Bá Nha: Tử Kỳ em ơi, sương lam xuống bồng bềnh vương mặt nước, mảnh trăng gầy nghiêng bóng lạnh Tràng Giang, nghe xa xa tiếng trống giục đêm tàn, giờ tao ngộ sao vội vàng ngắn ngủi.

                            Tử Kỳ: Trăng lạnh đêm này trăng Hán Dương, bơ vơ tiếng nhạc khóc trăng trường, sầu lên đáy chén men cay đắng, xa cách nhau rồi lại nhớ thương.

                            Bá Nha: Tử Kỳ em ơi vì vầng trăng bạc đang khuất dần sau rặng núi và rượu tương giao cũng đã mãn một canh chày.Thôi tạm chia tay nhau và hẹn lại một ngày. Tháng tám năm sau vào mùa trăng sáng, trên bến sông này sẽ tao ngộ trùng hoan. Anh sẽ đem đàn đến bến Hán Dương. ngồi chờ đợi bóng bạn hiền tri kỷ. Và từ đêm nay Bá Nha đã hứa, chỉ dạo đờn khi gặp lại Tử Kỳ.

                            Tử Kỳ: Giữ lời nguyền với bạn tri âm, đúng rằm tháng Tám năm sau, Tử Kỳ không lỗi hẹn.
                            Để trên bến Hán Dương nối tình đôi bạn, chỉ có một người đàn cho một người nghe.
                            Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                            Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                            Comment

                            • #15

                              HẠNG VÕ BIỆT NGU CƠ

                              Soạn giả: Viễn Châu.

                              Lời hát:
                              Chiều tàn, xa xa trống chiêng rền vang
                              Rừng sâu, đèo cao khói sương trập trùng
                              Lửa binh ngập trời,
                              nhìn về quê xưa
                              Thành đô tan nát,
                              Rừng hoang vắng sương chiều mịt mù,
                              Nương vó câu lên đường ngậm ngùi cho ai ta bỗng dưng lệ trào.

                              Câu 1:
                              Trời ơi tiếng sáo thê lương như mỉa mai người tuyệt vọng đang đứng bơ vơ trong tiếng trống kinh... hoàng. Cát bụi mờ bay che phủ ánh trăng tàn. Bên tai ta còn nghe văng vẳng, giọng u hòai của tiếng sáo Trương Lương. Ta có ngờ đâu một đời vẫy vùng ngang dọc của Hạng Võ Sở Bá Vương. Hôm nay lại gặp bước đường cùng. Ba ngàn tử đệ vong thân, cung điện huy hòang cũng chìm trong khói lửa.

                              Câu 2:
                              Giữa lúc sa cơ Ô chùy như nản bước, nên vó câu đã mỏi mệt ê chề. Hết lương khô nên võ khí nặng nề. Giọt mồ hôi ướt đầu manh áo chiến trời ơi máu quân thù hay máu của thân ta. Trời không thương còn nổi trận mưa sa, dòng lệ hận chan hòa tình đất nổi. Trước mặt ta là Tràng Giang cản lối nẻo quay về có lối dời chân?

                              Ngu Cơ ơi hãy mong cùng ta giục vó buông cương
                              Tìm lối thóat thân giữa hồi nguy hiểm
                              Trên bước đường cùng nơi rừng sâu núi thẳm
                              Vượt suối băng ngàn để tìm lối đào vong
                              Thủy triều mênh mông con sông xanh nổi sóng ba đào
                              Bến nước Ô Giang đã ngăn đường cản lối
                              Nàng ơi trong lúc vận cùng ta có nỗi cuồng sinh

                              Câu 5:
                              Trời ơi nàng bỏ ta giữa bốn bề máu lửa, Nhìn thấy ai chan hòa máu đỏ khiến cho ta chan chứa lệ anh... hùng. Ta có ngờ đâu trên nẻo cạn đường cùng. Người yêu mất cơ đồ cũng mất, ta còn mặt mũi nào nhìn non nước cỏ cây? Ôi máu nhuộm hồng hoen ố mảnh xiêm y, Ta chua xót nghẹn ngào rơi nước mắt. Trong khi trước mặt ta là trùng dương bát ngát bến Ô Giang đang cuộn sóng ba đào.

                              Câu 6:
                              Ngu Cơ ơi hương hồn nàng có lẩn khuất đâu đây, hãy đưa ta thóat vòng tử lộ. Mưa nặng hạt dưới khung trời bão tố chẳng biết giọt mưa sầu hay giọt lệ đẫm chiêm y. Thôi Ngu Cơ ơi nàng hãy tạm nằm đây, thân ngà ngọc vùi sâu dưới ba tấc đất. Trên lưng tuấn mã ngậm ngùi ra nước mắt, ta ra đi trong tiếng gió mưa rừng. Trời ơi cả một thời oanh liệt đất Giang Đông, nay chỉ còn nhất nhơn nhất mã. Chí cả một đất anh hùng đã tan tành theo bọt nước Ô Giang ./.
                              Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                              Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom