• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Tố Hữu

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Tố Hữu

    TỪ ẤY
    Tố Hữu


    Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
    Mặt trời chân lí chiếu qua tim
    Hồn tôi là một vườn hoa lá
    Rất đậm hương và rộn tiếng chim

    Tôi buộc hồn tôi với mọi người
    Để lòng trang trãi với muôn nơi
    Để hồn tôi với bao hồn khổ
    Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời

    Tôi đã là con của vạn nhà
    Là em của vạn kiếp phôi pha
    Là anh của vạn đầu em nhỏ
    Không áo cơm cù bất cù bơ
    my love for you will never die
    Similar Threads
  • #2

    Việt Bắc

    - Mình về mình có nhớ ta
    Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng.
    Mình về mình có nhớ không
    Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?

    - Tiếng ai tha thiết bên cồn
    Bâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước đi
    Áo chàm đưa buổi phân li
    Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay...

    - Mình đi, có nhớ những ngày
    Mưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù
    Mình về, có nhớ chiến khu
    Miếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai?
    Mình về, rừng núi nhớ ai
    Trám bùi để rụng, măng mai để già
    Mình đi, có nhớ những nhà
    Hắt hiu lau xám, đậm đà lòng son
    Mình về, còn nhớ núi non
    Nhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt Minh
    Mình đi, mình có nhớ mình
    Tân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa?


    - Ta với mình, mình với ta
    Lòng ta sau trước mặn mà đinh ninh
    Mình đi, mình lại nhớ mình
    Nguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu...
    Nhớ gì như nhớ người yêu
    Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương
    Nhớ từng bản khói cùng sương
    Sớm khuya bếp lửa người thương đi về.
    Nhớ từng rừng nứa bờ tre
    Ngòi Thia sông Ðáy, suối Lê vơi đầy
    Ta đi, ta nhớ những ngày
    Mình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi...

    Thương nhau, chia củ sắn lùi
    Bát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùng
    Nhớ người mẹ nắng cháy lưng
    Ðịu con lên rẫy bẻ từng bắp ngô
    Nhớ sao lớp học i tờ
    Ðồng khuya đuốc sáng những giờ liên hoan
    Nhớ sao ngày tháng cơ quan
    Gian nan đời vẫn ca vang núi đèo.
    Nhớ sao tiếng mõ rừng chiều
    Chày đêm nện cối đều đều suối xa...

    Ta về, mình có nhớ ta
    Ta về ta nhớ những hoa cùng người
    Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
    Ðèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng.
    Ngày xuân mơ nở trắng rừng
    Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang
    Ve kêu rừng phách đổ vàng
    Nhớ cô em gái hái măng một mình
    Rừng thu trăng rọi hòa bình
    Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung.

    Nhớ khi giặc đến giặc lùng
    Rừng cây núi đá ta cùng đánh Tây
    Núi giăng thành lũy sắt dày
    Rừng che bộ đội rừng vây quân thù
    Mênh mông bốn mặt sương mù
    Ðất trời ta cả chiến khu một lòng.

    Ai về ai có nhớ không?
    Ta về ta nhớ Phủ Thông, đèo Giàng
    Nhớ sông Lô, nhớ phố Ràng
    Nhớ từ Cao-Lạng nhớ sang Nhị Hà...
    Những đường Việt Bắc của ta
    Ðêm đêm rầm rập như là đất rung
    Quân đi điệp điệp trùng trùng
    Ánh sao đầu súng bạn cùng mũ nan
    Dân công đỏ đuốc từng đoàn
    Bước chân nát đá, muôn tàn lửa bay.
    Nghìn đêm thăm thẳm sương dày
    Ðèn pha bật sáng như ngày mai lên.
    Tin vui chiến thắng trăm miềm
    Hòa Bình, Tây Bắc, Ðiện Biên vui về
    Vui từ Ðồng Tháp, An Khê
    Vui lên Việt Bắc, đèo De, núi Hồng.

    Ai về ai có nhớ không?
    Ngọn cờ đỏ thắm gió lồng cửa hang.
    Nắng trưa rực rỡ sao vàng
    Trung ương, Chính phủ luận bàn việc công
    Ðiều quân chiến dịch thu đông
    Nông thôn phát động, giao thông mở đường
    Giữ đê, phòng hạn, thu lương
    Gửi dao miền ngược, thêm trường các khu...

    Ở đâu u ám quân thù
    Nhìn lên Việt Bắc: Cụ Hồ sáng soi
    Ở đâu đau đớn giống nòi
    Trông về Việt Bắc mà nuôi chí bền.
    Mười lăm năm ấy ai quên
    Quê hương cách mạng dựng nên Cộng hòa
    Mình về mình lại nhớ ta
    Mái đình Hồng Thái cây đa Tân Trào.

    - Nước trôi nước có về nguồn
    Mây đi mây có cùng non trở về?
    Mình về, ta gửi về quê
    Thuyền nâu trâu mộng với bè nứa mai
    Nâu này nhuộm áo không phai
    Cho lòng thêm đậm cho ai nhớ mình
    Trâu về, xanh lại Thái Bình
    Nứa mai gài chặt mối tình ngược xuôi.

    - Nước trôi, lòng suối chẳng trôi
    Mây đi mây vẫn nhớ hồi về non
    Ðá mòn nhưng dạ chẳng mòn
    Chàm nâu thêm đậm, phấn son chẳng nhòa.
    Nứa mai mình gửi quê nhà
    Nước non đâu cũng là ta với mình
    Thái Bình đồng lại tươi xanh
    Phên nhà lại ấm, mái đình lại vui...

    - Mình về thành thị xa xôi
    Nhà cao, còn thấy núi đồi nữa chăng?
    Phố đông, còn nhớ bản làng
    Sáng đèn, còn nhớ mảnh trăng giữa rừng?
    Mình đi, ta hỏi thăm chừng
    Bao giờ Việt Bắc tưng bừng thêm vui?

    - Ðường về, đây đó gần thôi!
    Hôm nay rời bản về nơi thị thành
    Nhà cao chẳng khuất non xanh
    Phố đông, càng giục chân nhanh bước đường.
    Ngày mai về lại thôn hương
    Rừng xưa núi cũ yêu thương lại về
    Ngày mai rộn rã sơn khê
    Ngược xuôi tàu chạy, bốn bề lưới giăng.
    Than Phấn Mễ, thiếc Cao Bằng
    Phố phường như nấm như măng giữa trời
    Mái trường ngói mới đỏ tươi.
    Chợ vui trăm nẻo về khơi luồng hàng
    Muối Thái Bình ngược Hà Giang
    Cày bừa Ðông Xuất, mía đường tỉnh Thanh
    Ai về mua vại Hương Canh
    Ai lên mình gửi cho anh với nàng
    Chiếu Nga Sơn, gạch Bát Tràng
    Vải tơ Nam Ðịnh, lụa hàng Hà Ðông
    Áo em thêu chỉ biếc hồng
    Mùa xuân ngày hội lùng tùng (1) thêm tươi
    Còn non, còn nước, còn trời
    Bác Hồ thêm khỏe, cuộc đời càng vui!

    - Mình về với Bác đường xuôi
    Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người
    Nhớ ông Cụ mắt sáng ngời
    Áo nâu túi vải đẹp tươi lạ thường!
    Nhớ Người những sáng tinh sương
    Ung dung yên ngựa trên đường suối reo
    Nhớ chân Người bước lên đèo
    Người đi rừng núi trông theo bóng Người...

    - Lòng ta ơn Ðảng đời đời
    Ngược xuôi đôi mặt một lời song song.
    Ngàn năm xưa nước non Hồng
    Còn đây ơn Ðảng nối dòng dài lâu
    Ngàn năm non nước mai sau
    Ðời đời ơn Ðảng càng sâu càng nồng.

    Cầm tay nhau hát vui chung
    Hôm sau mình nhé, hát cùng Thủ đô.
    my love for you will never die

    Comment

    • #3

      Bầm ơi!


      Ai về thăm mẹ quê ta
      Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm...
      Bầm ơi có rét không bầm!
      Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
      Bầm ra ruộng cấy bầm run
      Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
      Mạ non bầm cấy mấy đon
      Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
      Mưa phùn ướt áo tứ thân
      Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!
      Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
      Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
      Con đi trăm núi ngàn khe
      Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
      Con đi đánh giặc mười năm
      Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
      Con ra tiền tuyến xa xôi
      Yêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
      Nhớ thương con bầm yên tâm nhé
      Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân.
      Con đi xa cũng như gần
      Anh em đồng chí quây quần là con.
      Bầm yêu con, yêu luôn đồng chí
      Bầm quý con, bầm quý anh em.
      Bầm ơi, liền khúc ruột mềm
      Có con có mẹ, còn thêm đồng bào
      Con đi mỗi bước gian lao
      Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm!
      Bao bà cụ từ tâm như mẹ
      Yêu quý con như đẻ con ra.
      Cho con nào áo nào quà
      Cho củi con sưởi, cho nhà con ngơi.
      Con đi, con lớn lên rồi
      Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!
      Nhớ con, bầm nhé đừng buồn
      Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.
      Mẹ già tóc bạc hoa râm
      Chiều nay chắc cụng nghe thầm tiếng con...



      1948
      Em ơi lửa tắt bình khô rượu
      Đời vắng em rồi say với ai.

      Comment

      • #4

        Đời đời nhớ Ông

        Bữa trước mẹ cho con xem ảnh
        Ông Stalin bên cạnh nhi đồng
        Áo Ông trắng giữa mây hồng
        Mắt Ông hiền hậu, miệng Ông mỉm cười
        Stalin! Stalin!
        Yêu biết mấy, nghe con tập nói
        Tiếng đầu lòng con gọi Stalin!
        Hôm qua loa gọi ngoài đồng
        Tiếng loa xé ruột xé lòng biết bao
        Làng trên xóm dưới xôn xao
        Làm sao, Ông đã... làm sao, mất rồi!
        Ông Stalin ơi, Ông Stalin ơi!
        Hỡi ơi, Ông mất! đất trời có không?
        Thương cha, thương mẹ, thương chồng
        Thương mình thương một, thương Ông thương mười
        Yêu con yêu nước yêu nòi
        Yêu bao nhiêu lại yêu Người bấy nhiêu!
        Ngày xưa khô héo quạnh hiu
        Có người mới có ít nhiều vui tươi
        Ngày xưa đói rách tơi bời
        Có người mới có được nồi cơm no
        Ngày xưa cùm kẹp dày vò
        Có người mới có tự do tháng ngày
        Ngày mai dân có ruộng cày
        Ngày mai độc lập ơn này nhớ ai
        Ơn này nhớ để hai vai
        Một vai ơn Bác một vai ơn Người
        Con còn bé dại con ơi
        Mai sau con nhé trọn đời nhớ Ông!
        Thương Ông mẹ nguyện trong lòng
        Yêu làng, yêu nước, yêu chồng, yêu con
        Ông dù đã khuất không còn
        Chân Ông còn mãi dấu son trên đường
        Trên đường quê sáng tinh sương
        Hôm nay nghi ngút khói hương xóm làng
        Ngàn tay trắng những băng tang
        Nối liền khúc ruột nhớ thương đời đời.
        ____________Quoc Ky_____________
        sống là thực hiện kế hoạch do mình vạch ra

        Comment

        • #5

          Đi đi em!

          Rứa là hết! Chiều ni em đi mãi
          Còn mong chi ngày trở lại Phước ơi!
          Quên làm sao, em hỡi, lúc chia phôi
          Bởi khác cảnh, hai đứa mình nghẹn nói.

          Em len lén, cúi đầu, tay xách gói
          Áo quần dơ, cắp chiếc nón le te
          Vẫn chưa thôi, lời day dứt nặng nề
          Hàng dây tiếng rủa nguyền trên miệng chủ!

          Biết không em, nỗi lòng anh khi đó?
          Nó tơi bời, đau đớn lắm em ơi!
          Bàn chân em còn luyến tiếc không rời
          Nơi em đã cùng anh vui phút chốc.

          Những đêm tối, anh viết bài em học
          Cho em quên bớt nỗi nhọc ban ngày
          Nơi bao nhiêu âu yếm tuổi thơ ngây
          Anh đã trút cho lòng em tất cả!

          Em ngoái cổ nhìn anh: ta chỉ trả
          Thầm cho nhau đôi mắt ướt li sầu!
          Biết làm sao, em hỡi, nói cùng nhau?
          Tiếng chưởi mắng vẫn phun hoài, nhục nhã!

          Thì em hỡi! Đi đi, đừng tiếc nữa!
          Ngại ngùng chi? Nấn ná chỉ thêm phiền!
          Đi đi em, can đảm bước chân lên
          Ừ đói khổ phải đâu là tội lỗi!

          Anh mới hiểu: càng ngậm ngùi khổ tủi
          Càng dày thêm uất hận của lòng ta
          Nuôi đi em, cho đến lớn, đến già
          Mầm hận ấy, trong lồng xương ống máu
          Để đêm nóng mai kia hồn chiến đấu
          Mà hôm nay anh đã nhóm trong lòng!
          ____________Quoc Ky_____________
          sống là thực hiện kế hoạch do mình vạch ra

          Comment

          • #6

            Có thể nào yên?


            Gửi miền Nam thương yêu
            Tôi muốn viết những dòng thơ tươi xanh
            Và nóng viết những dòng thơ lửa cháy
            Có thể nào yên? Miền Nam ơi, máu chảy
            Tám năm rồi. Sáng dậy, giữa bình minh
            Tim lại đau, nhức nhối nửa thân mình.
            Hôm nay, buổi mai hè, tháng sáu
            Phượng đỏ bờ đê, ve kêu hàng sấu
            Hà Nội dập dìu, rộn rã đường vui
            Nghe tin ra, dạ lại bùi ngùi!

            ***

            Có thể nào nguôi? Từng viên đạn Mỹ
            Bắn miền Nam, nát thịt da xương tủy
            Của mẹ cha, đồng chí, vợ con
            Anh chị em ta, ai mất, ai còn?
            "Hôm nay, sáng mát trong, trời lặng
            Hai mươi tám máy bay lên thẳng
            Của lục quân, lính thủy Mỹ, đi càn
            Cách Sài Gòn 35 dặm phía Nam..."
            "Hôm nay, mấy trung đoàn tinh nhuệ
            Đang hành quân lên hướng tây thành Huế..."
            Lại hôm nay... cứ thế... hôm nay
            Tin miền Nam, máu chảy ngày ngày.

            ***

            Có thể nào khuây? Cỏ cây vẫn nhắc
            Từng ngọn cỏ nhành cây miền Bắc
            Vẫn rung rinh theo gió tự miền Nam
            Cả đôi miền, xao xuyến tiếng ve ran!
            Có thể nào quên? Hỡi miền sâu thẳm
            Của lòng ta! Hỡi ngày xanh thắm
            Nắng quê hương rười rượi đường dừa
            Ngọt tiếng hò đưa những chuyến đò xưa...
            Xuồng ai đó, bơi trong lau lách
            Áo bà ba, súng nách, tay chèo?
            Hỡi đồng chí dọc ngang sông rạch
            Hãy cho hồn ta ruổi ruổi theo!
            Cho ta lại trở về quê cũ
            Bờ sông Hương hay bến sông Bồ
            Cùng các mẹ, các o, các chú
            Giành lại từng mãnh đất thành đô!
            Cho ta được làm kho mìn nổ
            Đèo Hải Vân, quật đổ quân thù
            Cho ta được làm cây chông miệng hố
            Đâm chết bầy giặc bố chiến khu!
            Ôi đất mẹ hiền từ, yêu quý
            Có nơi đâu, trên trái đất này
            Như miền Nam, đắng cay, chung thủy
            Như miền Nam, gai góc dạn dày!
            Đầu Tổ quốc, chính đây tiền tuyến
            Mũi Cà Mau nhọn hoắt mũi chông
            Xưa, xung kích, tầm vông kháng chiến
            Nay, hiên ngang, một dải Thành Đồng!
            Miền Nam đó, ngọn đèn mặt biển
            Giữa đêm giông, đỏ lửa đưa đường
            - Hãy nhắm hướng phương Đông mà tiến
            Hỡi những tàu trên các đại dương!
            ____________Quoc Ky_____________
            sống là thực hiện kế hoạch do mình vạch ra

            Comment

            Working...
            X
            Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom