• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Các sự tích về tết Trung thu

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Các sự tích về tết Trung thu

    Các sự tích về tết Trung thu


    [ame="http://www.youtube.com/watch?v=ugoz70zeMhk&feature=related"]YouTube - Trung Thu[/ame]

    1/ Tết Trung thu - Nguồn gốc:

    Tết Trung Thu theo âm lịch là ngày rằm tháng 8 hằng năm. Đây là ngày tết của trẻ em, còn được gọi là "Tết trông Trăng". Trẻ em rất mong đợi được đón tết này vì thường được người lớn tặng đồ chơi, thường là đèn ông sao, mặt nạ, đèn kéo quân,... rồi bánh nướng, bánh dẻo. Vào ngày tết này, người ta tổ chức bày cỗ, trông trăng. Thời điểm trăng lên cao, trẻ em sẽ vừa múa hát vừa ngắm trăng phá cỗ.

    Tục vui Tết Trung-Thu đã có từ thời Đường Minh Hoàng bên Trung-Hoa, vào đầu thế kỷ thứ tám (713-755).

    Sách xưa chép rằng, nhân một đêm rằm tháng tám, khi cùng các quan ngắm trăng, vua Đường ao-ước được lên thăm cung trăng một lần cho biết. Pháp-sư Diệu Pháp Thiên tâu xin làm phép đưa vua lên cung trăng. Lên tới cung trăng, Minh Hoàng được chúa tiên tiếp rước, bày tiệc đãi đằng và cho hàng trăm tiên nữ xinh tươi mặc áo lụa mỏng nhiều màu sắc rực rỡ, tay cầm tấm lụa trắng tung múa trên sân, vừa múa vừa hát, gọi là khúc Nghê-Thường vũ y. Vua Đường thích quá; nhờ có khiếu thẩm âm nên vừa trầm trồ khen ngợi vừa lẩm nhẩm học thuộc lòng bài hát và điệu múa mong đem về hoàng cung bày cho các cung nữ trình diễn. Cuối năm đó, quan Tiết Độ Sứ cai trị xứ Tây Lương mang về triều tiến dâng một đoàn vũ nữ với điệu múa Bà-la-môn. Vua thấy điệu múa có nhiều chỗ giống Nghê-Thường vũ y, liền chỉnh đốn hai bài hát và hai điệu làm thành Nghê-Thường vũ y khúc. Về sau các quan cũng bắt chước vua mang điệu múa hát về các phiên trấn xa xôi nơi họ cai trị rồi dần dần phổ biến khắp dân gian. Tục ngắm trăng, xem ca múa sau biến thành thú vui chơi đêm rằm Trung Thu .

    Về sau tết Trung Thu lan rộng sang các nước láng giềng và thuộc địa của Trung Hoa. Sách sử Việt không nói rõ dân ta bắt đầu chơi Tết Trung Thu từ bao giờ, chỉ biết hàng mấy trăm năm trước, tổ tiên ta đã theo tục này. Ngay từ đầu tháng tám âm lịch, chợ búa bắt đầu có màu sắc Trung Thu. Lồng đèn, bánh nướng, bánh dẻo đã được bày bán la liệt trong các cửa hiệu rực rỡ ánh đèn. Người mua lẫn người đi xem đông chen như hội.

    Ngoài các loại đèn giấy, bánh kẹo còn có các con giống đầu lân, mặt ông địa bày bán đầy các chợ. Những nhà giàu còn bày cỗ Trung Thu để khoe tài nấu nướng của các cô con gái tới tuổi lấy chồng.

    Ở Việt Nam, ngày tết Trung Thu được ông Phan Kế Bính diễn tả trong "VN Phong tục": "ban ngày làm cỗ cúng gia tiên, tối đến bày cỗ thưởng Nguyệt. Ðầu cỗ là bánh mặt trăng, và dùng nhiều thứ bánh trái hoa quả, nhuộm các màu các sắc, sặc sỡ xanh, đỏ, trắng, vàng. Con gái hàng phố thi nhau tài khéo, gọt đu đủ thành các thứ hoa nọ hoa kia, nặn bột làm con tôm con cá coi cũng đẹp".


    [ame="http://www.youtube.com/watch?v=_85NwUXarXU&feature=related"]YouTube - VN_"THANG CUOI" _ TRUNG THU[/ame]


    2/ Sự tích chị Hằng Nga

    Tương truyền, vào thời xa xưa, trên trời xuất hiện mười ông mặt trời, cùng chiếu xuống mặt đất nóng đến bốc khói, biển hồ khô cạn, người dân gần như không thể sống nổi. Chuyện này đã làm kinh động đến một anh hùng tên là Hậu Nghệ. Anh đã trèo lên đỉnh núi Côn Lôn, dùng thần lực giương nỏ thần bắn rụng chín ông mặt trời. Hậu Nghệ đã lập nên thần công cái thế, nhận được sự tôn kính và yêu mến của mọi người, rất nhiều chí sĩ mộ danh đã tìm đến tầm sư học đạo, trong đó có Bồng Mông là một kẻ tâm thuật bất chính.

    Không lâu sau, Hậu Nghệ lấy một người vợ xinh đẹp, tốt bụng, tên là Hằng Nga. Ngoài dạy học săn bắn, cả ngày Hậu Nghệ luôn ở bên cạnh vợ, mọi người đều ngưỡng mộ đôi vợ chồng trai tài gái sắc này.

    Một hôm, Hậu Nghệ đến núi Côn Lôn thăm bạn, trên đường tình cờ gặp được Vương mẫu nương nương đi ngang qua, bèn xin Vương mẫu thuốc trường sinh bất tử. Nghe nói, uống thuốc này vào, sẽ lập tức được bay lên trời thành tiên. Nhưng Hậu Nghệ không nỡ rời xa vợ hiền, đành tạm thời đưa thuốc bất tử cho Hằng Nga cất giữ. Hằng Nga cất thuốc vào hộp đựng gương lược của mình, không ngờ đã bị Bồng Mông nhìn thấy.

    Ba ngày sau, Hậu Nghệ dẫn học trò ra ngoài săn bắn, Bồng Mông với tâm địa xấu xa đã giả vờ lâm bệnh, xin ở lại. Đợi Hậu Nghệ dẫn các học trò đi không lâu, Bồng Mông tay cầm bảo kiếm, đột nhập vào hậu viện, ép Hằng Nga phải đưa ra thuốc bất tử. Hằng Nga biết mình không phải là đối thủ của Bồng Mông, trong lúc nguy cấp đã vội vàng mở hộp gương lược, lấy thuốc bất tử ra và uống hết. Hằng Nga uống thuốc xong, thấy người bỗng nhẹ rời khỏi mặt đất, hướng về cửa sổ và bay lên trời. Nhưng do Hằng Nga còn nhớ chồng, nên chỉ bay đến mặt trăng là nơi gần với nhân gian nhất rồi trở thành tiên.

    Tối hôm đó, khi Hậu Nghệ về đến nhà, các thị nữ vừa khóc vừa kể lại câu chuyện xảy ra lúc sáng. Hậu Nghệ vừa lo vừa giận, đã rút kiếm tìm giết nghịch đồ, nhưng Bồng Mông đã trốn đi từ lâu. Hậu Nghệ nổi giận nhưng chỉ biết vỗ ngực giậm chân kêu khóc. Trong lúc đau khổ, Hậu Nghệ đã ngửa cổ lên trời đêm gọi tên vợ hiền. Khi đó, anh kinh ngạc phát hiện ra, trăng hôm nay đặc biệt sáng ngời, mà còn có thêm một bóng người cử động trông giống Hằng Nga. Hậu Nghệ vội sai người đến hậu hoa viên nơi Hằng Nga yêu thích, lập bàn hương án, đặt lên đó những món ăn và trái cây mà bình thường Hằng Nga thích ăn nhất, để tế Hằng Nga nơi cung trăng đang nhớ đến mình.

    Sau khi mọi người nghe tin Hằng Nga lên cung trăng thành tiên nữ, đều đã lần lượt bày hương án dưới ánh trăng, cầu xin Hằng Nga tốt bụng ban cho may mắn và bình an. Từ đó, phong tục “bái nguyệt” vào tết trung thu được truyền đi trong dân gian.


    [ame="http://www.youtube.com/watch?v=SPRxC8iT3fI&feature=related"]YouTube - Gọi Trăng là gì[/ame]


    2/Sự tích bánh trung thu 1 :

    Người Trung Hoa có những món ăn lưu truyền trong dân gian, và có những sử tích kèm theo nó chẳng hạn như bánh Trung Thu, bánh chưng vào ngày Tiết Đoan Ngọ (loại bánh chưng này gói có trứng trong đó khác với bánh chưng ngày Tết của VN ) , bột vò viên (giống như trôi nước của VN) vào Rằm Tháng Giêng ...

    Đều có những câu chuyện lý thú tương truyền trong dân chúng. Bánh Trung Thu được coi là biểu tượng của sự phúc lành, đoàn tụ . Mỗi năm vào ngày Rầm tháng Tám, dân Trung Hoa đoàn tụ với gia đình, ăn bánh, trái cây, uống trà và thưởng ngoạn Trăng Rằm.

    Bánh Trung Thu người Tàu gọi là Bánh Trăng (Nguyệt), ngày xưa còn gọi là Bánh Hồ (bánh của người Hồ), bánh nhỏ, bánh đoàn (đoàn tụ), bánh đoàn viên . Những loại bánh trên người Tàu ngày xưa dùng để cúng tế, dần dần trở thành bánh dùng để cúng và ăn vào ngày Trung Thu.

    Bánh Nguyệt có lịch sử lâu dài ở Trung Quốc, sử sách ghi chép từ thời Ân, Chu ở vùng Triết Giang đã có loại bánh kỷ niệm Thái Sư Văn Trọng gọi là bánh Thái Sư. Bánh này có thể coi như là thuỷ tổ của bánh Trung Thu. Vào thời Tây Hán, Trương Thiên đi Tây Vực mang về Trung Quốc hạt Mè, hạt Hồ đào (walnut), dưa hấu làm nguyên liệu cho bánh Nguyệt thêm dồi dào. Thời đó hồ đào là nguyên liệu chính của bánh Nguyệt nên còn gọi là bánh hồ đào.

    Đến thời Đường trong dân gian có những người hành nghề làm bánh, ở thành phố Trường An có những tiệm bánh trứ danh. Tương truyền có một đêm Trung Thu Đường Huyền Tông và Dương Quý Phi ăn bánh hồ đào, thuởng ngoạn trăng rằm, Đường Huyền Tông chê tên bánh Hồ nghe không hay nên đặt tên là Bánh Nguyệt cho thơ mộng hơn , nên từ đó về sau Bánh Trung Thu có tên là Bánh Nguyệt mà người Tàu dùng cho đến bây giờ.


    Đến thời nhà Tống, tập tục ăn bánh Trung Thu rất thịnh hành trong giới quý tộc. Thơ Tống có nhiều bài viết về việc ăn bánh Trung Thu, thưởng ngoạn Trăng vào ngày này. Tuy nhiên, trong dân gian việc ăn bánh Trung Thu mới trở thành phổ cập . Các nhà kinh doanh nghề bánh dùng câu chuyện Hằng Nga trên cung Trăng để làm tăng thị hiếu.

    Ngày nay, Bánh Trung Thu là quà tặng cần thiết trong ngày Trung Thu. Mức lượng bánh Trung Thu sản xuất hàng năm vào mùa Trung Thu ở Đông Nam Á, Đông Á và Trung Quốc thật khổng lồ. Nhiều tiệm bánh ở vùng này nhờ lợi tức mùa bánh Trung Thu mà đủ chi tiêu cho cả năm trời.

    [ame="http://www.youtube.com/watch?v=1cwBeGOVjL0&feature=related"]YouTube - Ruoc den thang 8[/ame]



    3/Sự tích bánh trung thu 2 :

    Bánh trung thu tượng trưng cho sự đoàn viên, là thứ không thể thiếu để cúng trăng và thổ địa công vào mỗi mùa Trung thu. Phong tục ăn bánh trung thu vào Tết Trung thu bắt đầu từ cuối đời nhà Nguyên bên Trung Quốc đến nay.

    Tương truyền vào thời đó, người Trung Nguyên không chịu nổi ách thống trị của người Mông Cổ, những người có chí khí đều muốn khởi nghĩa chống nhà Nguyên. Để tập hợp được các lực lượng đấu tranh, nhưng trong điều kiện không thể truyền tin đi, Lưu Bá Ôn đã nghĩ ra một cách truyền tin rộng rãi và bảo đảm, đó là kêu gọi mọi người mua bánh trung thu ăn vào Tết Trung thu để tránh họa. Sau khi mọi người mua bánh về và cắt ra, nhìn thấy bên trong có giấu một mảnh giấy viết “đêm 15 tháng 8 khởi nghĩa”, nhờ vậy người dân đã nhiệt liệt hưởng ứng, và lật đổ được nhà Nguyên. Cũng từ đó, bánh trung thu đã trở thành một món ăn không thể thiếu vào mỗi Tết Trung thu.
    Đã chỉnh sửa bởi GRANDET; 21-09-2009, 06:35 PM.
    Bạn Gần Không Tới........Bạn XA Chưa Về.......
    Similar Threads
  • #2

    Chuyện kể về tết Trung thu xưa và nay

    Chuyện kể về tết Trung thu xưa và nay

    Tết Trung thu có từ hàng trăm năm. Tết Trung thu ở Hà Nội có màu sắc rất riêng! Tuy nhiên, Trung thu trước cách mạng tháng 8/1945 và Trung thu nay đã có rất nhiều đổi thay!


    Trong không khí tưng bừng của tết Trung thu đang đến gần, PV Dân trí đã có những cuộc trò chuyện với các bậc cao niên ở Hà Nội để tìm hiểu về Trung thu truyền thống (Trước cách mạng tháng 8/1945) và Trung thu hiện đại.

    Nhớ về Trung thu xưa

    Nói tới Trung thu truyền thống, nhà văn Băng Sơn (một người sống lâu năm ở Hà Nội, là người chuyên nghiên cứu về văn hoá và chứng kiến nhiều nét đổi thay của Hà Nội) xúc động kể với chúng tôi về “cái thời khó khăn và rất nhiều người nghèo!”.

    Ngày đó, cuộc sống vất vả nhưng trẻ con rất háo hức và luôn chờ đợi tết Trung thu. Trong suy nghĩ của người lớn và trong tâm hồn của trẻ thơ, không khí của ngày tết Trung thu có trước hàng tháng. Người Hà Nội ăn tết Trung thu to hơn, đầy đủ hơn những nơi khác.

    Phố cổ Hà Nội không chỉ nổi tiếng là khu phố quý tộc, tấp nập buôn bán mà còn là nơi diễn ra lễ hội Trung thu truyền thống. Trong mùa Trung thu, cả khu phố nhộn nhịp, rực rỡ đèn hoa và những hoạt động vui chơi dành cho trẻ em. Mỗi con phố có một nét đặc trưng và mang dáng vẻ của 1 Hà Nội lịch lãm, hào hoa.

    “Phố hàng Mã rực rỡ đèn hoa, nến và đồ chơi trẻ em… Người dân hàng Mã rất khéo tay và tinh tế. Họ làm ra những chiếc đèn ông sao, đèn lồng, đèn kéo quân, đèn trời tuyệt đẹp. Phố hàng Trống lại tưng bừng trong tiếng trống ếch, trống quân… Không có bánh Trung thu ở đâu có thể sánh được với bánh Trung thu do chính tay của những người thợ bánh hàng Đường, hàng Buồm làm ra. Còn phố hàng Gai chuyên buôn bán giấy, 1 khu phố quý tộc. Hàng năm, cứ đến tết Trung thu, những tiểu thư con nhà giàu trên phố hàng Gai lại “khoe” sự khéo léo trong việc trang trí và bày biện những mâm cỗ trên vỉa hè”.

    Tết Trung thu là của trẻ thơ, nên trong dịp này các em được ngắm nhìn rất nhiều thứ đồ chơi: đèn ông sao, đèn kéo quân, trống ếch, những con giống nhỏ xinh…




    Trung thu hiện đại... rất ít người mua con giống tò he

    Nhà nào cũng có không khí của ngày tết, nhà nào cũng có mâm cỗ Trung thu mang tính truyền thống dân tộc và có đầy đủ các loại hoa quả trong mùa như: chuối tiêu, na chín, ổi, bưởi, hồng ngọc, hồng Lạng, hồng ngạn, sấu, thị, cốm, bánh nướng, bánh dẻo… Trên mâm cỗ Trung thu xưa còn có đèn ông sao, có ông Tiến sỹ giấy, ông Phỗng (mang ý nghĩa khuyến khích tinh thần học tập, giáo dục và hướng thiện). Mâm cỗ Trung thu không phải để thắp hương cúng tổ tiên mà được bày dưới ánh trăng ở sân nhà (cùng với 1 chậu nước sạch).

    Tết Trung thu ở Hà Nội rộn rã và tưng bừng! Có cỗ, có đèn, trống, bánh Trung thu, những con giống… nhưng ngần đó vẫn chưa đủ, phải có thêm cả những màn múa lân, múa sư tử hoành tráng.

    Buổi tối Trung thu, những tay chơi ở Hà Nội tập hợp lại và tổ chức các đám múa lân, múa sư tử. Trẻ em (không phân biệt giàu - nghèo nhưng đa số là trẻ em con nhà nghèo) rất náo nức và thích thú theo các đoàn múa lân, múa sư tử đi biểu diễn khắp các tuyến phố của Hà Nội và đến tận khuya mới giải tán.

    Cách mạng tháng 8/1945 thàng công, đó là năm đầu tiên thiếu niên, nhi đồng được ăn tết Trung thu trong không khí thanh bình, độc lập, tự do. Bác Hồ tổ chức Trung thu cho trẻ em ở Hồ Gươm theo kiểu tập trận. Trẻ em được thoả sức bắn nhau, tập trận, đánh du kích… bằng cùi bưởi. Đó là cái tết Trung thu tưng bừng và hạnh phúc nhất!

    Nói chuyện Trung thu nay

    Kể từ lễ hội Trung thu theo hình thức tập trận mà bác Hồ tổ chức cho thiếu niên nhi đồng, đến nay đã qua hơn nửa thế kỷ. Mỗi mùa Trung thu đến, không khí vẫn nhộn nhịp, nhưng Trung thu xưa và nay đã thay đổi rất nhiều.

    Cuộc sống của người Hà Nội hôm nay tất bật hơn, đầy đủ hơn và thậm chí có thừa những điều kiện về vật chất. Thế nhưng… không khí của tết Trung thu chỉ được cảm nhận như một ngày bình thường, người lớn thờ ơ và trẻ nhỏ cũng không chờ đợi ngày tết lớn như xưa.




    Phố hàng Đường hôm nay

    Trên các con phố của Hà Nội, chúng ta vẫn thấy không khí mua bán nhộn nhịp, nhưng chuyện mua bán giờ đã trở thành buôn bán. Đến giáp rằm hoặc chính rằm, người dân mới đi mua sắm và chuẩn bị sơ sài cho ngày tết của trẻ. Còn trẻ em, chúng “chờ đợi” được mua những món quà đắt tiền, đồ chơi điện tử hiện đại và “khác người”…

    Bé Trung (4 tuổi, ở Tây Hồ) hồn nhiên: “ Cháu thích đồ chơi siêu nhân. Cháu muốn có 1 sức mạnh như siêu nhân!”. Tết Trung thu này, bố mẹ của Trung cũng không quên thưởng cho em 1 bộ đồ chơi siêu nhân theo đúng ý thích của em.





    Nón Phù thuỷ




    Đồ chơi siêu nhân

    Những ngày này, khu phố cổ rực rỡ, đường xá chật cứng người. Đồ chơi Trung Quốc tràn ngập: đồ chơi điện tử, trang phục ác quỷ, mặt nạ kinh dị, hình hài siêu nhân, súng, gươm, ô tô siêu tốc… là những thứ đồ chơi được bày bán nhiều nhất.

    Em Long (hơn 3 tuổi, ở Long Biên) được bố mẹ đưa đi chơi Trung thu. Đến phố hàng Mã, Long chỉ thiết tha với bộ đồ chơi siêu nhân. Khi chưa được bố mẹ mua siêu nhân cho, Long buồn thiu. Vì muốn con đi chơi Trung thu vui vẻ nên bố mẹ chiều lòng mua cho Long bộ siêu nhân. Có bộ siêu nhân rồi Long mới hớn hở.

    Chúng tôi đi khắp khu phố tìm ông Phỗng nhưng… không có, ông Tiến sỹ giấy thì như “hàng độc” nên phải thật tinh mắt mới nhìn thấy (có giá bán 90.000 đồng/ông, xưa rất rẻ!). Phố hàng Đường giờ là những shop quần áo, trang sức, đồ trang trí. Còn phố hàng Buồm tràn ngập bánh Trung thu Kinh Đô, Đồng Khánh, Hữu Nghị…




    Ông Tiến sỹ giấy được bày cuối gian hàng




    Bánh Trung thu trên phố hàng Buồm

    Trong mỗi gia đình hiện đại không còn những mâm cỗ trong đêm rằm, nếu có thì cũng không đầy đủ hương vị của tết Trung thu. Trẻ nhỏ thì “ngại” ra đường, chúng được người lớn đưa đi chơi công viên, đi xem phim trong rạp… Tết Trung thu hiện đại, có rất ít trẻ con chạy theo xem múa lân, múa sư tử khắp phố phường.

    Nói về Trung thu truyền thống và Trung thu hiện đại, nhà văn Băng Sơn tâm sự: “Cuộc sống hiện đại ở thế kỷ 21, chúng ta hội nhập, tiếp thu tinh hoa của văn hoá thế giới để phát triển con người và xã hội. Thế nhưng… chúng ta lại tiếp thu quá nhiều. Những thói quen và lối sống mới ảnh hưởng rất nhiều từ văn hoá phương Tây nên dần dần chúng ta đã mất đi nhiều nét văn hoá truyền thống quý báu của dân tộc. Tết Trung thu xưa và nay, thay đổi quá nhiều! Tôi thấy “tiếc”, thấy “xót xa” về điều đó!”.

    Châu Như Quỳnh
    Bạn Gần Không Tới........Bạn XA Chưa Về.......

    Comment

    • #3

      Sự tích chú Cuội cung trăng

      [ame="http://www.youtube.com/watch?v=RskxjPY0_pk&feature=related"]YouTube - Vang trang co tich[/ame]


      Sự tích chú Cuội cung trăng




      Nhìn lên mặt trăng, ng­ười ta thấy một vết đen rõ hình một cây cổ thụ có ngư­ời ngồi dư­ới gốc, ngư­ời ta gọi cái hình ấy là hình chú Cuội ngồi gốc cây đa....

      Ngày xưa ở một miền nọ có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như lệ thường, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây mà chặt. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội bỗng giật mình trông thấy một cái hang cọp. Nhìn trước nhìn sau anh chỉ thấy có bốn con cọp con đang vờn nhau. Cuội liền xông đến vung rìu bổ cho mỗi con một nhát lăn quay trên mặt đất. Nhưng vừa lúc đó, cọp mẹ cũng về tới nơi. Nghe tiếng gầm kinh hồn ở sau lưng, Cuội chỉ kịp quẳng rìu leo thoắt lên ngọn một cây cao.

      Từ trên nhìn xuống, Cuội thấy cọp mẹ lồng lộn trước đàn con đã chết. Nhưng chỉ một lát, cọp mẹ lẳng lặng đi đến một gốc cây gần chỗ Cuội ẩn, đớp lấy một ít lá rồi trở về nhai và mớm cho con. Chưa đầy ăn giập miếng trầu, bốn con cọp con đã vẫy đuôi sống lại, khiến cho Cuội vô cùng sửng sốt. Chờ cho cọp mẹ tha con đi nơi khác, Cuội mới lần xuống tìm đến cây lạ kia đào gốc vác về.

      Dọc đường gặp một ông lão ăn mày nằm chết vật trên bãi cỏ, Cuội liền đặt gánh xuống, không ngần ngại, bứt ngay mấy lá nhai và mớm cho ông già! Mầu nhiệm làm sao, mớm vừa xong, ông lão đã mở mắt ngồi dậy. Thấy có cây lạ, ông lão liền hỏi chuyện. Cuội thực tình kể lại đầu đuôi. Nghe xong ông lão kêu lên:

      - Trời ơi! Cây này chính là cây có phép "cải tử hoàn sinh" đây. Thật là trời cho con để cứu giúp thiên hạ. Con hãy chăm sóc cho cây nhưng nhớ đừng tưới bằng nước bẩn mà cây bay lên trời đó!

      Nói rồi ông lão chống gậy đi. Còn Cuội thì gánh cây về nhà trồng ở góc vườn phía đông, luôn luôn nhớ lời ông lão dặn, ngày nào cũng tưới bằng nước giếng trong.

      Từ ngày có cây thuốc quý, Cuội cứu sống được rất nhiều người. Hễ nghe nói có ai nhắm mắt tắt hơi là Cuội vui lòng mang lá cây đến tận nơi cứu chữa. Tiếng đồn Cuội có phép lạ lan đi khắp nơi.

      Một hôm, Cuội lội qua sông gặp xác một con chó chết trôi. Cuội vớt lên rồi giở lá trong mình ra cứu chữa cho chó sống lại. Con chó quấn quít theo Cuội, tỏ lòng biết ơn. Từ đấy, Cuội có thêm một con vật tinh khôn làm bạn.

      Một lần khác, có lão nhà giàu ở làng bên hớt hải chạy đến tìm Cuội, vật nài xin Cuội cứu cho con gái mình vừa sẩy chân chết đuối. Cuội vui lòng theo về nhà, lấy lá chữa cho. Chỉ một lát sau, mặt cô gái đang tái nhợt bỗng hồng hào hẳn lên, rồi sống lại. Thấy Cuội là người cứu sống mình, cô gái xin làm vợ chàng. Lão nhà giàu cũng vui lòng gả con cho Cuội.

      Vợ chồng Cuội sống với nhau thuận hòa, êm ấm thì thốt nhiên một hôm, trong khi Cuội đi vắng, có bọn giặc đi qua nhà Cuội. Biết Cuội có phép cải tử hoàn sinh, chúng quyết tâm chơi ác. Chúng bèn giết vợ Cuội, cố ý moi ruột người đàn bà vứt xuống sông, rồi mới kéo nhau đi. Khi Cuội trở về thì vợ đã chết từ bao giờ, mớm bao nhiêu lá vẫn không công hiệu, vì không có ruột thì làm sao mà sống được.

      Thấy chủ khóc thảm thiết, con chó lại gần xin hiến ruột mình thay vào ruột vợ chủ. Cuội chưa từng làm thế bao giờ, nhưng cũng liều mượn ruột chó thay ruột người xem sao. Quả nhiên người vợ sống lại và vẫn trẻ đẹp như xưa. Thương con chó có nghĩa, Cuội bèn nặn thử một bộ ruột bằng đất, rồi đặt vào bụng chó, chó cũng sống lại. Vợ với chồng, người với vật lại càng quấn quít với nhau hơn xưa.

      Nhưng cũng từ đấy, tính nết vợ Cuội tự nhiên thay đổi hẳn. Hễ nói đâu là quên đó, làm cho Cuội lắm lúc bực mình. Ðã không biết mấy lần, chồng dặn vợ: "Có đái thì đái bên Tây, chớ đái bên Ðông, cây dông lên trời!". Nhưng vợ Cuội hình như lú ruột, lú gan, vừa nghe dặn xong đã quên biến ngay.
      Một buổi chiều, chồng còn đi rừng kiếm củi chưa về, vợ ra vườn sau, không còn nhớ lời chồng dặn, cứ nhằm vào gốc cây quý mà đái. Không ngờ chị ta vừa đái xong thì mặt đất chuyển động, cây đảo mạnh, gió thổi ào ào. Cây đa tự nhiên bật gốc, lững thững bay lên trời.

      Vừa lúc đó thì Cuội về đến nhà. Thấy thế, Cuội hốt hoảng vứt gánh củi, nhảy bổ đến, toan níu cây lại. Nhưng cây lúc ấy đã rời khỏi mặt đất lên quá đầu người. Cuội chỉ kịp móc rìu vào rễ cây, định lôi cây xuống, nhưng cây vẫn cứ bốc lên, không một sức nào cản nổi. Cuội cũng nhất định không chịu buông, thành thử cây kéo cả Cuội bay vút lên đến cung trăng.

      Từ đấy Cuội ở luôn cung trăng với cả cái cây quý của mình. Mỗi năm cây chỉ rụng xuống biển có một lá. Bọn cá heo đã chực sẵn, khi lá xuống đến mặt nước là chúng tranh nhau đớp lấy, coi như món thuốc quý để cứu chữa cho tộc loại chúng. Nhìn lên mặt trăng, người ta thấy một vết đen rõ hình một cây cổ thụ có người ngồi dưới gốc, người ta gọi cái hình ấy là hình chú Cuội ngồi gốc cây đa....





      WTT - Theo Truyện cổ tích Việt Nam
      Đã chỉnh sửa bởi GRANDET; 21-09-2009, 07:01 PM.
      Bạn Gần Không Tới........Bạn XA Chưa Về.......

      Comment

      • #4

        HÌNH ẢNH MỘT ĐÊM TRĂNG - Văn Phụng

        HÌNH ẢNH MỘT ĐÊM TRĂNG - Văn Phụng




        Bấm vào tên trong tam ca hay hòa tấu đây để nghe Hình Ảnh Một Đêm Trăng
        - Nhạc & lời: Văn Phụng Hòa tấu: Thanh Trang
        Tam ca: Hiếu Tâm & Hiếu Thuận & Hiếu Trang (Virginia - USA)
        - Hoà âm: Hoàng Cung Fa




        Hình Ảnh Một Đêm Trăng - Văn Phụng
        Khi ấu thơ ngồi trông bóng trăng nhìn theo áng mây đưa
        Nghe má ba kể trong ánh trăng Cuội đang sống say sưa
        Rồi thôn xóm bừng lên tiếng reo hòa theo khúc ca ngân
        Tiếng ngây thơ bầy em múa ca mời trăng thu xuống trần
        Lưng trời mây trắng trôi lững lờ
        Mơ hồ tiếng sáo ru hồn thơ
        Ngắm trăng thanh và nghe tiếng tiêu đưa câu mơ huyền
        Lòng tôi mơ ước Tiên ban cặp cánh bay lên vầng trăng
        Thu đã đem nguồn vui tới đây điểm tô ánh trăng mơ
        Nhưng thấy đâu mùa trăng ấu thơ
        Mùa trăng lúc ngây thơ
        Mầu trăng sáng cùng muôn khúc ca ngày xưa đã trôi qua
        Ánh trăng xưa lòng tôi vẫn ghi thời gian chưa xóa mờ ...



        Về bài hát “Hình ảnh một đêm trăng” của Văn Phụng

        Chữ nghĩa cũng như lời lẽ của con người ta thì không đời thuở nào có thể diễn đạt đuợc cái trừu tượng của âm nhạc. Có điều là nếu như phải tóm gọn ấn tượng khi nghe những bài hát của nhạc sĩ Văn Phụng thì người viết ở đây chỉ có thể tạm dùng hai chữ “lả lướt”. Nghe những giai điệu của ông thì chả khác nào trông một cánh bướm lượn lờ. Bởi vậy nếu thêm hai chữ “bay bướm” vào đấy thì thiết tưởng cũng không đến nỗi sai lệch đi đàng nào.
        Ông Văn Phụng sáng tác theo đủ thứ tiết điệu: Slow, Valse, Valse lente, Rumba, Cha Cha Cha, Tango, v.v..; mà giai điệu nào thường cũng rất đặc sắc.

        Đặc biệt khi ông sáng tác giai điệu thuộc thể Valse hay Valse lente thì nét đặc trưng vẫn là cách ông sử dụng các “syncopes”. Những bài Valse như “Xuân thôn dã” hay Valse lente như “Tình nhi nữ”, “Mưa trên phím ngà”, “Hình ảnh một đêm trăng” đều theo cung cách như thế. Hình như họa hoằn với những bài Valse lente như “Chiều bên sông vắng” thì không thấy ông sử dụng “syncopes”.

        Chẳng hạn như “Lời nhi nữ”: ”Người yêu em hỡi, giờ đây em khuyên chàng”. Chữ “khuyên” rơi vào nhịp 1, tức nhịp “mạnh”. Chữ “chàng” rơi vào nhịp 2, tức nhịp “yếu”.
        “Mưa trên phím ngà”: ”Bạn hỡi khi chúng ta cùng thơ ấu”: Chữ “thơ” rơi vào nhịp 1; chữ “ấu” rơi vào nhịp 2, tức nhịp yếu.
        “Hình ảnh một đêm trăng:” “Khi ấu thơ ngồi trong bóng trăng nhìn theo áng mây đưa” ; chữ “mây” rơi vào nhịp 1, chữ “đưa” đi liền theo đấy, rơi vào nhịp 2”. Cứ như thế !
        Thường thì nhạc sĩ “thứ thiệt”, ngoài cái tài về sáng tác những giai điệu đẹp đẽ thì đã đành, họ còn phải là một người sử dụng một nhạc cụ nào đấy thật điêu luyện. Điều đó ảnh hưởng trực tiếp vào quá trình sáng tác giai điệu của họ. Nhạc sĩ Văn Phụng sử dụng nhiều nhạc cụ và bên cạnh hai chữ “điêu luyện” thì điều đáng nói là ông đàn bao giờ cũng rất có hồn ! Ai chưa từng nghe ông đàn piano bài “Mưa trên phím ngà” ở đoạn “Thời gian qua ngàn hoa úa tin vui không về” thì khó hình dung ra đuợc thế nào ở đoạn nhạc đó phải đàn ra đuợc như thế thì mới gọi là “đàn” !
        Bài “Hình ảnh một đêm trăng” là một trong những bài xưa giờ tôi vẫn yêu thích nhất của Văn Phụng. Lần này chợt thấy có người hát bài này trên trang nhạc của “Cỏ Thơm” nên tôi cũng “tức nhạc sinh tình” mà ngồi vào đàn để làm một màn “hòa tấu”; gọi là góp tiếng !

        Thanh Trang
        Nam Cali, đầu mùa Thu 2009

        (cothommagazine.com)
        Bạn Gần Không Tới........Bạn XA Chưa Về.......

        Comment

        • #5

          .



          .
          ----------------------------

          Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

          Comment

          • #6

            ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Ngocanh.online View Post
            iem cũng góp với bạn NQ một gói niềm vui nặng mấy chục ký nha bác CO-FBI. hehehe

            Ngocanh ui ! bộ tính chuyển quầy bánh Trung Thu Hàng Đường vào đây sao...Không nên là sát thủ tầm xa nhé !!!
            ----------------------------

            Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

            Comment

            • #7

              Em đọc xeri bài này thấy nhớ Tết Trung thu xưa quá bác ui.
              "ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO BẠN
              HÃY TỰ HỎI BẠN ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC"

              Comment

              • #8

                ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Ngocanh.online View Post
                Em đọc xeri bài này thấy nhớ Tết Trung thu xưa quá bác ui.

                Ngày xưa vui nhất là lấy lon bia rỗng cắt vài đường dọc rồi ấn xuống như quả trám , làm một cái trục quay đặt vào đế nến , gắn vào đầu cây gậy dài đẩy đi chơi , ánh sáng xoay xoay... Không lồng đèn giấy nào sánh được !

                Ngày xưa vui nhất là chờ phá cỗ chia bánh nướng , bánh dẻo ,...

                Ngày xưa vui nhất là nấp trong bóng tối lấy ná thun bắn vào lồng đèn giấy kính của mấy em bé cho nó cháy bùng lên... hehehe...


                ngày xưa vui nhất là... hai đứa trông trăng Trung thu (trăng 16 mới đẹp !) và thấy lòng thanh thản lạ kỳ... Ngocanh đón Trung thu với mấy em í dza nàm thao...
                ----------------------------

                Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                Comment

                Working...
                X
                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom