• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Lời ca: Tân Cổ

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Lời ca: Tân Cổ

    VÕ ĐÔNG SƠ
    Soạn giả Viễn Châu

    Nhạc
    1/.Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi!
    Đường dài mịt mùng em không đến nơi
    Mây nước buồn cơn lửa binh
    Hết kể chuyện chung tình
    Khóc than riêng em một mình
    2/.Cây tuôn lá xanh xây mồ cho anh!
    Tình đầu bẽ bàng trong cơn chiến chinh
    Đưa tiễn nào hay rẽ chia
    Cách trở hận muôn đời
    Nói nữa chi thêm...nghẹn...lời...

    Câu 1: Trời ơi, bởi sa cơ giữa chiến trường thọ tiễn! Nên Võ Đông Sơ đành chia tay vĩnh viễn...Bạch...
    VỌNG CỔ
    ...Thu...Hà...
    ...Bạn tình ơi! Đừng hoài công mòn mõi đợi chờ...
    Hãy gọi tên anh trong những chiều sương lạnh, khi cánh nhạn bay về cuối nẻo trời xa (-) Hay những lúc canh khuya tựa rèm thưa ngắm áng trăng tà, nàng có nhớ đến tháng năm nầy có một người yêu đã vùi thây giữa vùng cát trắng...

    Câu 2: Ta cảm thấy một vùng trời đất hình như đão lộn, máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào...
    ...Ta gọi tên em trong tiếng nấc nghẹn ngào...
    Đây mới thật là lần chia ly vĩnh viễn, hết mong gì gặp gở cùng nhau (-) Rượu ly bôi ngày ấy tiễn anh đi
    Hoa lá bay theo vó ngựa phi
    Có biết đâu buổi tiễn đưa hôm ấy
    Là buổi chia lìa nàng chờ đợi mà chi...

    Nói lối
    Ta cảm thấy máu ngừng trong nhịp thở
    Rút gươm thiêng mà giòng lệ tuôn sa
    Khắc vào cây ba chữ...Bạch...Thu...Hà!
    Để kỷ niệm ngày ta không gặp nữa...

    Câu 4: Tuấn mã ơi! Hãy phi mau về báo hung tin cho quân ta được rõ: Rằng Võ Đông Sơ đã vùi thây trong gió bụi...
    vọng cổ
    ...quan...hà...
    Tiếng kiểng thu quân tắt lim tự bao giờ...
    Hoàng hôn phủ trùm lên bãi chiến một vẻ u buồn lạnh lẽo tiêu sơ (-)
    Lá rừng rơi rụng như mưa
    Phải chăng xây hộ nấm mồ cho ta!
    Máu đào theo lệ tuôn sa
    Nhắc câu chung thủy, lòng ta nghẹn ngào

    Câu 5 ( nhạc) Máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào
    Chí anh hùng vùi trong kiếm đao
    Bóng chiều rơi cuối nẻo biên thùy ( về vọng cổ )
    Ta thấy miền xa như rũ bóng quân kỳ...
    ...Ta muốn kêu lên ba tiếng Bạch Thu Hà...
    Bạch Thu Hà ơi! Tim ta như ngừng đập, máu tuần hoàn ngưng chảy khắp châu thân (-) Thôi thôi lỡ làng rồi tiếng hẹn trăm năm. Từ đây nàng có nhớ đến ta hãy ngâm câu “ Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu – Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi “

    Câu 6: Bạch Thu hà...Bạch Thu hà ơi! Nàng đã bao phen vượt suối trèo non để giữ vẹn tiết trinh. Ta cũng mấy bận lao mình trong nắng gió. Chuyện hàn huyên chưa cùng nhau cạn tỏ, thì giọt máu chung tình đã nhuộm thắm chinh y (-) Từ đây hết nợ, hết duyên, hết ân, hét ái...Lưỡi gươm thiêng ta xin gởi lại cho người yêu lý tưởng Bạch Thu hà.
    Nhạc
    Hỡi tình chung ơi!
    Đường dài mịt mùng em không đến nơi
    Mây nước buồn cơn lửa binh
    Hết kể chuyện chung tình… ( về vọng cổ )
    …Khóc than riêng em một mình ./.
    Vắng chàng hoa cũng biếng cười
    Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..
    Similar Threads
  • #31

    CON THUYỀN KHÔNG BẾN

    Nhạc: Đặng Thế Phong
    VC:Viễn Châu
    Trình bày: Việt Ấn

    Nhạc:

    Đêm nay thu sang cùng heo may,
    Đêm nay sương lam mờ chân mây,
    Thuyền ai lờ lững trôi xuôi dòng,
    Như nhớ thương ai chùng tơ lòng,
    Trong cây hơi thu cùng heo may,
    Vi vu qua muôn cành mơ say,
    Miền xa lời gió vang thông ngàn,
    Ai oán thương ai tàn mơ vàng,

    Câu 1:
    Ai oán thương ai đêm đêm sầu lẻ bóng, như ngàn thu cô phụ đứng mong . . . . chồng. Nước sông Thương rào rạt chảy đôi dòng. Gió vi vu qua muôn cành liễu biếc, một con thuyền trôi dưới ánh trăng trong. Thuyền ơi thuyền trôi mãi đến nơi đâu, khi sương lam dâng mờ mịt nẻo giang đầu. Gió heo may buồn theo lau lách đìu hiu, như nhớ thương người chùng tơ lạc phím.

    Câu 2:
    Trên sông Thương một con thuyền lướt sóng, Trôi về đâu khi lạc bến xa bờ. Đêm tàn thu bàng bạc ánh trăng mờ. Con sông Thương chở mối sầu vạn kỷ, tới phương nào nơi bến lạ trời xa. Sương lam buồn hiu hắt bao la, như cô đọng một màu tang trên sóng nước. Con sông Thương vẫn đìu hiu ủ dột, Nước đôi dòng man mác chảy về đâu.

    Nhạc:
    Lướt theo chiều gió
    Một con thuyền, theo trăng trong
    Trôi trên sông Thương
    Nước chảy đôi dòng
    Biết đâu bờ bến
    Thuyền ơi thuyền trôi nơi đâu
    Trên con sông Thương
    Nào ai biết nông sâu

    Câu 5:
    Có những chiều sương nửa thương nửa nhớ, như bâng khuâng chờ đợi tiếng tơ . . . lòng. Thuyền lạnh lùng trôi theo nước chảy xuôi dòng. Gió thu buồn sương thu lạnh, trăng thu mờ hiu hắt rọi tràng giang. Mấy mùa thu có trăng khuyết mây tan, sao nhung nhớ vẫn chưa tàn theo dĩ vãng. Đón gió gió bay, tìm trăng trăng rụng, đợi đàn khuya thì phím đã tơ chùng.

    Nhạc:
    Ánh trăng mờ chiếu
    Một con thuyền trong đêm thâu
    Trên sông bao la
    Thuyền mơ bến nơi đâu

    Về vọng cổ câu 6:
    Thuyền mơ ơi biết đâu là bờ với bến, đêm tàn thu biết trôi đến nơi nào. Thuyền bập bềnh lướt gió giữa đêm sương, như chở nặng mối sầu thương trên sóng nước. Thuyền trôi lạc bến xa bờ, trăng thu khuất bóng đợi chờ ai đây ./.
    Vắng chàng hoa cũng biếng cười
    Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

    Comment

    • #32

      KHÚC HÁT TƯƠNG TƯ

      Soạn Giả: Viễn Châu

      THƠ
      Lệ tràn theo khúc hát tương tư
      Anh đến rồi đi chẳng giã từ
      Tôi sống một mình đơn chiếc lắm
      Giọt sầu như đọng giữa tâm tư

      VỌNG CỔ

      1…..Buồn nào hơn khi đèn khuya đối bóng, mưa gió từ đâu trút lạnh xuống……cô phòng. Tan tác ngàn hoa và rũ rượi tơ lòng, tôi ở đây với nỗi niềm câm lặng, nén tim sầu khi nói chuyện tình chung. Nhớ thương nhiều cho héo hắt dung nhan, thân đơn côi như chiếc nhạn xa bầy, một chuyện buồn biết nói với ai đây, tháng rộng năm dài cho tàn phai mộng thắm.

      2….Đoạn kết tình duyên chép bằng hai lối mộng thì làm sao tôi được sống bên chàng. Khúc hát tương tư qua suối lệ muôn hàng, tôi với anh như nước bèo xuôi ngược, chẳng bao giờ gập lại giữa tràng giang, đã biết rằng rồi sẽ chịu lìa tan sao tôi vẫn cứ đi tìm ảo ảnh, để đón nhận muôn ngàn cay đắng, hận tình đời và oán giận người dưng.

      THƠ

      Trời đất như sầu ai lỡ duyên
      Khuya nay trăng lặn khóc sao chìm
      từng bông hoa rụng, từng hoa rụng
      Nước mắt phai nhòa, nhạt bóng đêm.

      VỌNG CỔ

      5….. Anh cứ vui đi với cuộc đời hoa mộng để mình tôi hứng trọn……..uu phiền. Không sắc không hương không bạn không tiền, tôi là cô gái đa sầu đa cảm nên cuoọc đời mới khổ não truân chuyên, tỉnh giấc mơ buồn nhân thế đảo điên, giận số kiếp sao chỉ toàn cay đắng, một khoảng cách có trăm ngàn vạn dặm mà tôi với anh như hai chuyến xe chiều.

      6….. Tròn tuổi mộng khi gió mùa chuyển hướng, một sớm hồnh đò cặp bến yêu đương, mới vào yêu đã nhớ đã thương, tình gởi trọn về anh không tiếc rẻ, nhưng đến khi má hồng thắm lệ, tôi mới biết mình đã lụy vì yêu…..

      Đời tôi như chuyến xe chiều
      Năm xưa đã chở ít nhiều đau thương
      Bướm tình vỗ cánh ngàn phương
      Không buồn nhớ lại mùi hương hoa tàn.
      Anh đi rồi trong phấn bụi phù hoa, tôi ở lại xót xa niềm viễn cách.
      Trăng khuya rụng xuống chân cầu
      Tôi nhớ tôi sầ u qua khúc hát tương tư.
      Vắng chàng hoa cũng biếng cười
      Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

      Comment

      • #33

        Cớ Sao Em Buồn

        Nhạc:Vân Tùng, VC:Viễn Châu,

        Nhạc:
        Cớ sao em buồn đưa tiễn người yêu phút chia ly
        Đời còn tươi thắm vấn vương chi luống xuân thì
        Bao nhiêu tình yêu anh còn dấu kín
        Chia tay rồi đây khung trời tám hướng
        Một lần xa cách ấy trăm vạn lần thương
        Cớ sao em buồn thương mến nhiều nhưng có bao nhiêu
        Đời trai sương gió, gió sương nắng sớm mưa chiều
        Thương nhau thì thương em đừng luyến tiếc
        Anh đi đường anh cho trọn đất nuớc
        Rồi ngày mai nắng ấm anh về với em

        Câu 1:
        Anh ơi đời em đang thắm tươi như hoa với mộng, tại vì sao em nhớ em . . . buồn. Mắt đăm đăm như vọng phía sa trường. Nhớ về đâu phương nào trăng chếch bóng, mà giọt sương dầu còn đọng giữa riềm mi. Từ độ nào mới thốt tiếng chia ly, thì môi em đã héo hắt nụ cười. Có vui gì một kiếp sống đơn côi, bởi một lần đi là vạn lần thương nhớ.

        Câu 2:
        Kỷ niệm ngày xưa dẫu phai màu hoa úa, nhưng hồn em vẫn đọng nhớ thương nhiều. Nẻo anh đi có mấy đoạn trường chiều. Có bao nhiêu đài hoa tím rụng, giữa những chiều sương gió ngập hồn huê. Anh ơi, buồn mà chi thương nhớ nữa mà chi, đừng chép nữa vần thơ chưa trọn ý. Đời nghệ sĩ trước sinh giàu cảm lụy, dẫu phai tàn, thân thế dễ nào quên.

        Lối:
        Trăng khuất từ lâu trong khói sương
        Dẫu sao vẫn thấy dạ em buồn
        Điểm trang thêm thẹn màu son phấn
        Mấy độ xuân về nhạt sắc hương
        Thơ:
        Ở đây trống trải sương nhiều quá
        Gió thổi từng đêm lạnh má đào
        Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy
        Nghìn năm hồ dễ đã quên nhau

        Câu 5:
        Tôi sẽ vì anh nhặt từng xác bướm, để ép vào tim trong đêm vắng canh . . . . tàn. Kỷ niệm màu hoa vẫn sống mãi trong hồn. Nẻo anh đi dẵm lên ngàn xác lá, có ngỡ đó là dòng lệ kẻ tình chung. trọn đêm buồn anh có nhớ em không, khi nẻo ấy vẫn còn vang tiếng súng. Nếu mùa thu vẫn còn nhiều lá rụng, đừng hỏi vì sao em vẫn đứng em buồn.

        Nhạc:
        Trót yêu nhau rồi đêm nhớ ngày thương vẫn chưa nguôi.
        Tìm đâu khoé mắt, nét môi hình bóng một người
        Dư âm ngày xưa chỉ còn nước mắt
        Thu qua rồi đông lạnh lùng giá buốt
        Tình mình sẽ nở lúc xuân về ngát hương.

        Về vọng cổ câu 6:
        Nhớ buổi chia tay sương mờ lan nẻo vắng, nay mấy lần thu sương nhuộm trắng đêm buồn. Mấy đêm buồn thương nhớ lạnh hồn huê, sầu dịu vợi theo về bên gối chiếc. Anh ơi, chớp bể mưa nguồn, đã đau khói lửa lại buồn chia phôi ./.
        Vắng chàng hoa cũng biếng cười
        Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

        Comment

        • #34

          NHỚ NHA TRANG

          Tác giả : Thanh Vũ

          PHỤNG HOÀNG

          Lời riêng nầy anh gởi cho em. từ thành phố thân yêu anh nhớ về nơi đó.nhớ biển nha trang thì thầm sóng vổ. mặt biển xanh rờn con sóng khẻ lời .......ru. thì thầm trong đêm vắng. khơi động lòng anh càng yêu say đắm.hai tiếng ân tình nồng thắm của em trao.mình đã yêu nhau. và đã trải qua bao cay đắng mặn nồng.hai tiếng thủy chung mang nặng trong lòng.dù phải qua mưa cuồn hai gió loạn tiếng hẹn ban đầu thề giữ vẹn đến mai sau.đừng để thương đau khi lòng còn mang nặng.nghĩa nước tình dân chưa tròn bổn phận mình.thì hảy vì nhau giữ vẹn chữ chung tình.quê hương mình từng giờ .từng phúc đã đổi thay. quên bao nhọc nhằn lo xây dựng tương lai.cho mõi gia đình sống cảnh ấm iêm. ơi biển nha trang cơn sóng miên mang vương vấn lòng mình.ai đến nơi đây khi xa rồi luôn nhớ mãi . nhớ hình dáng diểm kiều muôn thưở chẳng mờ phai...

          vọng cổ (1)

          CHiếc lá lai lai ru nhẹ màng đêm giữa lòng thành phố. mọi vật chung quanh đều im đềm say trong giất nghũ chỉ còn lại mình anh duới ánh đèn khuya ngồi tâm sự với riêng.......mình. hảy nói cùng em những lời nói chân thành.để hiểu sâu thêm về lòng người nơi phố bác.yêu mến nồng nàn miền các trắng quê em.nên mõi đêm về lòng gợi nhớ miên mang .nhớ dáng em đi mờ nhạt ánh đèn.dọng nói diệu hiền nhè nhẹ bên tay. hòa lẩn thanh âm của trùng khơi sóng hát....

          (2) em ơi cái chuyện tương lai phải đổi trau điều mất mát.là cái thiêng liêng trong tiền thức con người. cái nghĩa thủy chung là mình biếc lo hạnh phúc cho đời.người con gái diệu hiền mà anh thương anh nhớ. đâu thể hững hờ sao lãng chuyện riêng chung.cũng như em dù không sống ở quê hương. cũng gởi chút tình thương về nơi đó.giữ cho tình yêu chúng mình luôn muôn thưở.dù cách trở đường đời đừng bở ngở bước chân đi...
          tiếng gió vẫn rì rào văng vẳng bên tai.giữa màng đêm len vào khung cửa nhỏ.cứ ngỡ trùnng dương thì thầm cơn sóng vỗ. khi mặt trời chiều tím đỏ cuối chân mây...

          vọng cổ (4)

          Để nhớ lại ngày nào mình đứng ngắm mê say xa thẳm trùng khơi nhìn đoàn tàu thả lưới. mặt biển êm đềm soi bóng nước xào xạc hàng dương tiếng gió nhẹ lá buông......mành. để tóc em bay như lượn sóng bòng bền.anh sung sướng nhìn biển trời thơ mộng.nhìn bải các min màng phẳng lặng trắng như gương.đi bên em lòng dào dạt yêu thương bao sự đổi trao mong sau thành sự thật.giữ cho tình yêu chúng mình luôn tươi đẹp. như biển nha trang soi mặt áng mây chiều.

          (6) Giữa đêm dài mình tâm sự với em yêu. nhớ nha trang chiều nào mình chung bước.nhớ phố biển thân yêu dừa xanh xỏa tóc.tha thước mượt mà bóng mát đại dương. nhớ những đêm hè tiếng sóng vỗ êm êm.hàng dương xanh âm như khúc nhạc. để người phương xa về đây tấp nập.yêu mến nồng nàn vẻ đẹp nha trang.bao nõi thăng trầm vẫn sừng sửng hiên ngan.nắng mưa thêm ngào ngạt sắc hương hoa đời.
          dù năm tháng có đi xa vẫn mãi trong tôi.hình ảnh nha trang biển trời lộng lẩy.để mình mãi bên nhau nồng nàn câu chung thủy.xây dựng cuộc đời như huệ trắng ngạt ngào hương./
          Vắng chàng hoa cũng biếng cười
          Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

          Comment

          • #35

            LÁ TRẦU XANH

            SOẠN GIẢ :Viễn Châu

            Thơ
            Thương nhau cau bổ làm đôi miếng
            Một lá trầu xanh thắm nợ duyên
            Cứ mỗi chiều về tan buổi chợ
            Em còn hoài vọng bóng người thương
            Vọng cổ
            1. Anh hứa với em khi mình nên duyên nên nợ thì một lá trầu xanh cũng nên vợ …nên chồng. Cau thắm trầu xanh sẽ thêm đượm thêm nồng. Mỗi sớm tinh sương em gánh trầu ra chợ, trên con đê dài thoăn thoắt đôi chân. Em không sợ nắng vàng làm héo úa lá trầu xanh mà chỉ sợ người yêu chờ đợi buồn phiền. Dõi mắt kiếm tìm giữa buổi chợ tan, lỡ chuyến hẹn hò tình duyên đôi lứa.
            2. Nhưng rồi một hôm mưa buồn xóm chợ, bên thúng trầu xanh em chờ bạn chung tình. Mưa gió cách ngăn duyên kiếp đôi mình. Chợ vắng thưa người sao anh không tới, yêu nhau ngại gì lầy lội bước chân. Để em quay về trong nỗi nhớ thương, trầu không nặng gánh mà nặng tình thương nhớ. Anh phụ em rồi anh không tới nữa, để phiên chợ buồn héo úa lá trầu xanh.
            Mạnh lệ quân
            Hoa thu rụng, rơi hoài bên bờ sông lạnh
            Em đếm bao lá rụng.
            Một ngày thu tàn hiu quạnh.
            Khung trời mưa buồn buông lạnh.
            Ngỡ ngàng đứng bên cổng rào.
            Nhà anh đang nói cười rộn ràng.
            Em hỏi thăm
            Hay được đây ngày tân hôn.
            Đây ngày vui mừng tân hôn.
            Của anh với người mến thương.
            Thôi rồi lỡ làng nợ duyên.
            Áo em lệ sầu thấm hoen.
            Lỡ câu mong đợi, mong đợi.
            Ngày mai chỉ hồng thắm duyên.
            Cớ sao anh vội sai hẹn.
            Còn chi tiếng thề ái ân.
            Lời đoan thệ sao đành quên nhau.
            Vọng cổ
            5/. Trời ơi hai gánh trầu xanh còn nặng oằn trên đôi vai bé nhỏ nhưng gánh tình chung đã gãy đổ tự …lâu rồi. Tiếng pháo rền vang pha lẫn tiếng vui cười. Anh sắp sửa vui vầy duyên mới, em cũng bắt đầu làm một kẻ đơn côi. Muốn quay về để khỏi thấy cảnh gai mắt trái tai, nhưng sao chân muốn bước mà dạ còn mong ở lại. Trời ơi ai hiểu nỗi đau của một người con gái, mười tám xuân xanh đã mang khối tuyệt tình.
            6/. Trên đường về lệ trải gót chân, trên bến cũ con đò sao vắng bóng. Đò ơi sao không xót thương một người vô vọng lại vội vàng tách bến sang ngang. Mưa hay lệ rơi hoài trên áo, gió quyện ngàn xác pháo bên sông. Thu về rụng lá trầu xanh, trầu xanh rụng lá là tình anh hết rồi.
            Một gánh trầu còn oằn nặng đôi vai
            Như gánh nặng u hoài muôn vạn kiếp.
            Mưa rơi lạnh buốt khung trời
            Anh phụ em rồi em còn biết tin ai.
            Vắng chàng hoa cũng biếng cười
            Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

            Comment

            • #36

              KHAO KHÁT MỘT LỜI RU

              SOẠN GIẢ : NGUYỄN HOÀI VÂN




              HÁT RU

              Ầu ơi .... ví dầu cầu ván đóng đinh

              Cầu tre lắt lẻo, gập ghềnh khó đi

              Khó đi mẹ dắt con đi

              Con đi trường học ờ ..... ầu ơ ....

              Con đi trường học, mẹ đi trường đời



              VỌNG CỔ

              (1) Văng vẳng lời ru chứa chan bao tình thương của mẹ. Mà đã từ lâu con khát khao trong cả giấc mơ .... hồng.

              Nghe tiếng võng đưa nghe lời ai ru như rót mật vào lòng. Tuổi ấu thơ con sớm mồ côi, nên đường đời con thiếu một tình thâm. Như người lữ hành giữa sa mạc mênh mông, thèm một bóng râm giữa trưa hè nắng cháy. Như cánh én lạc lòai thiếu khỏang trời xuân, canh cánh bên lòng rưng rưng nỗi nhớ.

              (2) Mẹ ơi! Những thành công đời con có được, con mơ ánh mắt mẹ nhìn con chan chứa vui mừng. Rồi con cảm thấy bơ vơ dù trong nhã nhạc tưng bừng. Mẹ ơi! Tuổi thanh niên đã ba lần con bật khóc, khi nhìn dưới mái lá đơn sơ đàn con thơ quây quần nghe chuyện đời xưa mẹ kể. Mẹ ơi! Con đã mất đi dòng sông mênh mông vô tận, mà cuộc đời này chỉ có một mà thôi.



              NÓI LỐI

              Hơn ba mươi năm đời con vắng mẹ

              Con cố tìm trong ký ức xa xăm

              Một lời ru chan chứa dịu hiền

              Mẹ đã hát ru con bên cánh võng



              VỌNG CỔ

              (5) Nhưng mẹ ơi! Ký ức tuổi thơ đã mờ theo thời gian con khôn lớn, nên lời ru của mẹ chỉ còn tìm qua tiếng ai ru, dìu dặt những đêm ..... dài.

              Rồi thổn thức, rồi bâng khuâng trong thương nhớ u hòai. Con thầm trách đời con sao bất hạnh, sớm chia lìa vĩnh viễn một tình thương. Ôi, hạnh phúc biết bao, dù đói nghèo, dù cất bước ly hương mà vẫn được sống trong tình yêu thương của mẹ, để mẹ chở che cho con qua từng cơn giông bão, được mẹ nâng niu chăm sóc vỗ về.



              LÝ TRĂNG SOI

              Ơi lời ru! Lời ru chan chứa biết bao nhiêu thâm tình.
              Con hằng mơ ước sống bên bóng hình, có lời mẹ ru tiếng ru ơi à.
              Nghe mờ xa, xa lắm khúc hát mẹ ru, rồi chìm trong im vắng thiên thu.
              Để trọn đời con khao khát một lời ru.

              (6) Mẹ đã ra đi mang theo lời ru tha thiết, để con nhớ, con thương da diết trọn đời.
              Trưa hè nghe tiếng ai ru
              Mơ tìm trong cõi thiên thu mẹ về
              Thân thương bóng mẹ cận kề
              Lời ru ấm áp ngọt ngào đời con....
              Vắng chàng hoa cũng biếng cười
              Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

              Comment

              • #37

                CHUYẾN XE TÂY NINH

                Tác giả: Thanh Hiền



                -Xang xừ líu-
                Có một chuyện vui nhỏ trên …. đường,
                Nên chép lại khúc ca.
                Tôi quen cô bạn đường xa,
                Bạn đường xa nên hóa ra gần.
                Lên xe nhường nơi bạn chọn, nhường lời bạn trao
                Bốn bề sắc áo màu hoa, bốn bên lời ca tiếng cười
                Xe lên đường, mời anh chọn chỗ.
                Tôi ngập ngừng rồi bước lên lặng lẽ.
                Phía sau lưng có tiếng ai cười khúc khích
                Nghe như tâm tình riêng, gọi gió chớm sang xuân.
                -Vọng cổ-
                1. Xe Tây Ninh sáng nay chuyển bánh chở những niềm vui hớn hở đón …xuân về. Bó hoa trong tay tôi như bỡ ngỡ e dè. Xe lao nhanh trên đường trải rộng, mà mỗi người trông gương mặt đã là hoa. Cô gái ngồi bên mến khách đường xa, mới cất tiếng làm quen qua nụ cười hiền. Chuyến xe này đầy đặn ngày xuân mà đường thành phố – Tây Ninh tôi vừa đi một nửa…
                2. Lên xe nhường chỗ bạn ngồi, nhường nơi bạn dựa nhường lời bạn trao. Một vùng nhà thấp lúa cao, qua cầu sóng vỗ nôn nao đôi bờ. Anh lên Giang Tân còn em đi thị xã, bạn đường vui em kể chuyện nhà. Em vừa được tin người xưa hớn hở gởi về. Đến thăm bạn giữa ngày nghĩa vụ chỉ có đôi dưa hồng và tấm lòng son. Việc nhà sau trước trao em, lúa tăng hai vụ phải khơi dòng kinh sâu. Bỏng ngày nắng lửa, thức với trăng sao, chắt chiu gầy dựng đẹp giàu quê hương …
                -Lối-
                Xe dừng lại bên đường chợ cảng
                Thơm bốn bề vườn ruộng vàng mơ
                Dáng dịu hiền đẹp tợ bài thơ
                Em cười nụ nhìn tôi lặng lẽ.
                -Vọng cổ-
                5. Rồi xe qua mặt cầu nhè nhẹ lòng tôi say theo chuyện kể …ân tình. Phải đâu xa mà tôi lại thương tình. Thương luống cày nghĩ suy trăn trở, thương bàn tay gieo mầm chín đỏ ước đỏ ước mơ. Cho người mình yêu tin tưởng ở miền xa, nơi ấy riêng một sắc trời xanh em thương nhớ. Anh hỏi tên chi, em cười rồi nói nhỏ: em tên Thơ nhà em đó cũng gần.
                6. Xe lên đường, tôi ngước nhìn bốn phía đồng xanh, tìm ngôi nhà xanh trong làn xanh bất tận. Chợt nghe như tiếng người thương căn dặn, hãy chắt chiu xây dựng cho giàu đẹp quê hương. Quá đỗi thương tâm tình đó thủy chung, quê hương là xuân, em là mai vàng rực rỡ. Em ơi chuyến xe này anh về với Tây Ninh, hẹn ngày mai ghé thăm cô bạn trẻ. Bó hoa này em về dâng mẹ, rằng hoa xuân của người bạn quê nhà.
                Em nhìn tôi đỡ bó hoa
                Thương sao đôi mắt nhìn xa, em cười.
                Em ơi xuân đến, đường vui
                Xuân đầm ấm đang trên đường nở hoa
                Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                Comment

                • #38

                  ANH ĐI CÁCH BIỆT QUÊ NGHÈO

                  soạn giả: Viễn Châu).

                  HOÀI CẦU
                  (1) Mưa gió lạnh triền miên, đêm đã khuya
                  Ngàn nhớ nhung hiện về
                  Năm xưa, ta đón đưa nhau bên bờ sông xanh
                  Nhưng giấc mơ sum hiệp không thành

                  (2) Mưa gió tạt lều tranh không chiếu chăn
                  Đời sớm trưa một mình
                  Chia tay, em ở anh đi bao ngày xa xôi
                  Thương nhớ ai phiêu bạt phương trời

                  VỌNG CỔ
                  (câu 01) Mưa bão đêm qua nên đường đất ven sông trở nên lầy lội, gánh bún trên vai dọc theo bờ cỏ rối, mãi chờ anh nên chẳng vội ... sang đò.... Em mến thương anh qua chiếc áo học trò, trên đường xuống chợ mình cùng chung lối ngỏ, chưa dám trao lời nhưng lòng rộn niềm mơ. Xuân đã về trên bến cũ hay chưa, mà đôi mắt em xanh, đôi má em hồng?. Rồi lúc quya về, đêm lại từng đêm, dấu kín trong tim một chuyện tình bé nhỏ.

                  (câu 02) Anh khen mãi đôi tay em đã tròn lại trắng. Em cố cười duyên nhưng e thẹn trong lòng. Muối ớt anh nêm cho thêm ngọt thêm nồng. Muối Ba Động mặn tình đôi lứa, ớt đầu bờ thắm thía vị yêu đương. Nhìn anh học trò rảo bước đi nhanh, khi nghe tiếng trống trường giục thúc. Em cất tiếng nói thầm trong nguyện ước, cho dù em với chàng sớm được tròn duyên.

                  HOÀI CẦU
                  Xa cách một thời gian anh ở đâu
                  Ngàn nắng mưa dãi dầu
                  Quê xưa, năm tháng ưu tư như chờ mong anh
                  Em ở đây hiu quạnh một mình

                  VỌNG CỔ
                  (câu 04) Nhớ không anh, trên đường qua xóm vắng, gánh bún trên vai mùi thơm theo gió lộng, em vẫn chờ anh khi tiếng trống ... tan trường.... Anh đã đưa em suốt một quãng đường. Em khuyên anh ráng lo ăn học, để sau này đỗ đạt thành danh. Anh dặn em ráng tần tảo bán buôn, mai sau thành chồng vợ vui niềm hạnh phúc. Em e thẹn vội che khăn cúi mặt dưới hàng me lác đác rụng trên đường.

                  (câu 05) Thế rồi anh ra đi không trở lại quê cũ. Hai mươi năm đăng đẳng qua rồi, còn nhớ không anh những kỷ niệm xa vời, bánh óng Ba Se thơm mùi gạo mới, thuốc rẫy Nhị Trường bát ngát mùi hương. Hò hơ ... dưa nào ngon bằng dưa Bàu Cát, bắp nào ngọt bằng bắp Mỹ Hòa. Mưa nắng hai mùa, nhọc nhằn sớm tối, dù bao nhiêu năm em vẫn đợi anh về.

                  (câu 06) Hai mươi năm sống đời cô quạnh, em vẫn nặng nề với gánh bún trên vai, anh học trò nghèo giờ như cánh chim bay, theo mưa gió đến nẻo trời xa lạ. Vùng Thanh Lệ, hàng me còn xanh lá, xóm Tri Tân cây điệp vẫn đơm bông. Đa Lộc, Phước Hưng, Tập Ngãi, Đại An, sao ai không nhớ xóm làng xơ xác. Đất cũ Đôn Châu quê nghèo mộc mạc đang chờ anh trở gót quay về. Anh ơi, đám bắp trổ cờ, rẫy sắn đơm bông như trang điểm để đón chào anh đó.

                  Anh đi xa cách quê nghèo,
                  Nhớ bún nước lèo hương vị xứ mình không.
                  Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                  Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                  Comment

                  • #39

                    ĐÊM VU QUY

                    Lý con sáo
                    Em: Đêm vu quy, em chúc cho chị được tròn tương lai (-)(-)
                    Chị: Sáng mai này chị em mình chia tay. Còn lại đây cha yếu mẹ già. Với mấy đứa em khờ (-)
                    Em: Sống chia lìa chị nơi em ngã. Biết bao lâu chị mới được về thăm
                    Chị: Sáng mai này chị vui duyên mới. Em mừng không khi thấy chị thành đôi?

                    Vọng cổ
                    Em: Chị ơi biết nói gì đây trước giờ ly biệt, vì sáng mai đây chị cất bước theo … chồng
                    1/ (2 nhịp) Chị: Nhìn pháo vu quy mà lệ đổ đôi dòng. Rồi mai này chị cất bước ra đi, em hãy vui mừng cho chị được yên tâm.
                    Em: Dẫu mai đây chị sống với tương lai, em xin chị đừng quên đứa em nhỏ dại khờ. Em sẽ thay chị ở lại quê nhà, chăm sóc mẹ cha và đàn em nhỏ (12 nhịp)
                    2/ Chị: Sáng mai đây chị theo chồng về xứ lạ, em hãy thay chị mà chăm sóc việc gia đình (1,5 nhịp)
                    Em: Chị xa mẹ xa cha và xa tất cả mọi người, rồi mai đây chị về bên xứ lạ, có những vui buồn chị biết tâm sự cùng ai
                    Chị: Từ bây giờ và mãi mãi đến mai sau, chị em mình không còn gần nhau được nữa. Nếu có thương chị em hãy lo tròn chữ hiếu, cho cha mẹ già được an phận từ đây.

                    Sâm Thương

                    Lưu luyến nhau đêm nay. Rồi mai này (-) chị em mình xa cách
                    Em: Em biết nói chi đây. Ngày mai (-) chị đã ra đi. Về quê người xa xôi. Còn em đây ở lại quê nhà. Nhìn theo đường chị đi. Mà em đây nhỏ tuôn lệ sầu.

                    Vọng cổ
                    Chị: Em ơi hãy ngưng dòng lệ thảm, chị biết nói gì đây khi phận gái lớn lên thì phải theo … chồng. Nhìn chiếc xe hoa mà lệ đổ tuôn dòng. Rồi mai này chị cất bước ra đi, em hãy vui mừng cho chị được yên tâm.
                    Em: Chị đi rồi gia đình quạnh quẽ, không còn nghe tiếng nói cười của mấy đứa em thơ.
                    Chị: Chị xa em lòng buồn biết mấy, nhưng biết nói gì đây trong giây phút chia lìa. (8 nhịp)
                    6/ Em: Sáng mai đây chiếc xe hoa từ từ chuyển bánh, mang theo người chị thân tình mà em mến em yêu. Về bên chồng xứ lạ xa quê, em xin chúc chị tràn đầy hạnh phúc. Xuất giá tòng phu tam tòng tứ đức, xin chị hãy làm tròn bổn phận dâu con. Được như thế bên chồng mới hết dạ thương yêu, cha mẹ và em cũng nở mặt với mọi người.
                    Chị: Em ơi xin đừng nói nữa. Chị không ngăn đôi dòng lệ rơi. Ngày mai chị đã theo chồng. Cậy em thay chị phụng thờ mẹ cha.
                    Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                    Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                    Comment

                    • #40

                      Bài ca đất phương Nam

                      BÀI CA ĐẤT PHƯƠNG NAM
                      Nhạc: Lư Nhất Vũ, Lê Giang
                      Vọng cổ: Hoàng Thành

                      -Nhạc-
                      Nhắn ai đi về, miền đất phương Nam
                      Trời xanh mây trắng soi dòng Cửu Long Giang
                      Mênh mông rừng tràm, bạt ngàn dừa xanh
                      Từng chảng đước đong đưa, nhớ người xưa từng ở nơi này
                      Cho ta thêm yêu dấu chân người xưa đi mở đất
                      Cho ta thêm yêu bầy chim sáo sổ lồng.
                      Còn đâu đây tiếng vó ngựa phi, mà ngỡ con tàu vỗ sóng bờ xa
                      Nỉ non sao tiếng nhạn kêu chiều
                      Buồm xuôi vô phương Nam phiêu bạt theo thủy triều
                      Dẫu trải qua thăng trầm giông tố, qua bao cuộc bể dâu
                      Mãi dâng cho đời … bài tình ca đất phương Nam.

                      -Vọng cổ-
                      1. Ơi điệu hát dân ca ngân vang trong khoảng trời xanh lộng gió. Vùng đất phương Nam chập chùng sóng nước lưu dấu người xưa mở cõi …kiêu hùng. Kiến tạo miền Nam rạng danh con Lạc cháu Hồng. Chẳng ngại hiểm nguy vào sanh ra tử, đâu sá gì nước độc rừng thiêng. Cánh chim bằng khuấy động Cửu Long Giang, chuyển Đồng Tháp hoang vu thàng vùng đất phì nhiêu màu mỡ. Thôn xóm bây giờ rợp bóng dừa xanh, hoa trái sum xuê sắc màu rực rỡ …

                      2. Nhìn chảng đước đong đưa khi hoàng hôn nhạt nắng, nhớ lại người xưa đã từng ở nơi này. Mang gươm khai phá phương Nam biến vùng đất hoang sơ thành ruộng lúa phì nhiêu cuộc sống dâng đầy. Bao chiến tích tiền nhân không phai nhạt, những anh hùng đi mở đất cho cháu con. Theo khói lam chiều man mác nhớ xa xưa, lắng tiếng ngựa phi mà ngỡ con tàu vỗ sóng. Thuyền phiêu bạt phương Nam bao thăng trầm bão tố, nhưng ý chí và lòng người đã chinh phục thiên nhiên…

                      -Nhạc-
                      Chờ trăng lên cất tiếng gọi nhau
                      Đờn khảy tang tình đượm thắm hồn ai
                      Biển xôn xao gió lộng tư bề,
                      Thuyền ai xuôi phương Nam khoan nhặt trôi lững lờ
                      Đã trải qua bao mùa mưa nắng,
                      Qua bao cuộc đổi thay mãi dâng cho đời …
                      Bài tình ca đất phương Nam.

                      -Vọng cổ-
                      5. Giờ đây sóng lặng gió yên cảnh sắc trời Nam ngày thêm tươi sáng. Tiếng nhạc xa đưa thanh âm trầm lắng chờ trăng lên vọng khúc …thanh bình. Ơi những con sông quê hương đượm thắm nghĩa tình. Đẹp làm sao những đêm trăng trên sóng nước, sông Hậu sông Tiền khoan nhặt khúc dân ca. Dòng Cửu Long như chín cánh hoa dâng, gieo nhựa sống cho đất phương Nam ngày thêm màu mỡ. Cho ruộng lúa phì nhiêu niềm vui hớn hở, cuộc sống sinh sôi giàu đẹp muôn đời.

                      -Lý Cái Mơn-
                      Về phương Nam, trời xanh mây trắng
                      Anh nước soi đưa bóng dừa thiết tha tình quê
                      Gởi cho nhau niềm lưu luyến những câu hẹn thề
                      Nhìn quê hương thắm hồn thi nhân
                      Bao chiến công người xưa,
                      trang sử vàng ghi nhớ tiền nhân.

                      -Vọng cổ-
                      6. Đã bao thế kỷ trôi qua, lắm cuộc biến thiên sao dời vật đổi, đất phương Nam càng giàu đẹp thêm hơn. Có hạnh phúc ấm no là nhờ người xưa đi mở cõi, nay cháu con được thừa hưởng cơ đồ.
                      Đồng xanh vang khúc hoan ca
                      Phương Nam tấu khúc tình ca tuyệt vời.
                      Hò xang xê cống ai ơi
                      Cùng nhau xây đắp rạng ngời quê hương./.
                      Tôi yêu tiếng nước tôi

                      Audio Truyện Kiều

                      Comment

                      • #41

                        Bạn tôi

                        Bạn tôi
                        Tân nhạc: Võ Thiện Thanh
                        Vọng cổ: Lâm viên

                        Tân nhạc
                        Bạn tôi, sáng nhịn ăn, lên giảng đường
                        Bạn tôi, sáng đạp xe, hai mươi cây số
                        Thằng đi dạy thêm, đứa làm tiếp thị
                        Thằng làm quán cơm, tối về một gói mì tôm
                        Tối về kể chuyện nhau nghe. Chuyện buồn vui ngày tháng xa nhà
                        Tối về giọng Bắc Trung Nam, chia cùng điếu thuốc
                        Sớt chuyện vui buồn.

                        Vọng Cổ
                        Nam 1 (Nam) 1). Chiều nay trời trở gió đông mà căn phòng trọ trống không sao vẫn nóng, giọng Bắc Trung Nam hòa chung một nỗi nhớ niềm thương mong ngóng…
                        tin nhà. Biết có bình an đàn em nhỏ mẹ cha già.
                        Nam 2 ( Trung) Vách đất mái tranh xác xơ trong giông bão, lúa đã trổ đòng chao đảo ngả nghiêng (-).
                        Bạn đừng buồn, đừng giấu kín niềm riêng, khi ba thằng đã bắt tay làm một.
                        Nam 3 (Bắc) Từng vui buồn san sẻ cho nhau, điếu thuốc hút chung gói mì tôm bẻ nửa (-)

                        Lý cái mơn
                        Nam 1: Mình xa quê, cùng chung chí hướng.
                        Mong ước mai sau, quê nhà góp công dựng xây
                        Nam 1,2,3: Bắc Trung Nam cùng rạng rỡ quê hương đẹp giàu
                        Nam 2: Giờ gian nan có sờn lòng đâu
                        Vẫn bên nhau cùng đi
                        Qua ngàn khó khăn chớ ngại ngần chi

                        Vọng cổ
                        Nam 3: 2). Giọng Bắc Trung Nam đã hòa chung một nhịp, nhớ những ngày đầu tiên mình nghe không kịp cho… tròn.
                        Nam 1: -Thằng ni nói chi nghe vừa nhẹ vừa buồn.
                        Nam 3: Cậu ấy nói quê miền Trung nghèo khó, chỉ tự hào một thửơ cố đô (-).
                        Tớ xa quê nhà từ lúc còn thơ, cha mẹ ra đi hai bàn tay trắng.
                        Chỉ để lại cho con giọng nói nghe nằng nặng, xứ Nghệ bây giờ xa tít bạn hiền ơi (-)

                        Tân nhạc
                        Miền Tây nước lớn. Đứng ngồi không yên.
                        Miền Trung lũ lụt. Suốt đêm không ngủ
                        Chúng tôi vào đại học, niềm vui chưa dứt
                        Bao nỗi âu lo, dáng mẹ gầy hơn trước, tóc ba thêm sợi bạc
                        Chiều nay tin bão phương xa, lòng con chua xót
                        Con chưa về. Chưa về, lòng thắt cơn đau.

                        Vọng cổ
                        Nam 2: 5). Có những lúc mình đã định rời xa giảng đường quen thuộc, xa những kỷ niệm hằn sâu trong miền ký ức nhưng không thể chia tay lòng mong ước của… bao người. Kỳ vọng tương lai mình rạng rỡ trong đời.
                        Nam 3: Con vào đại học, niềm vui chưa dứt, bao nhọc nhằn đã hằn thêm trong mắt mẹ cha (-).
                        Nam 1: Nhớ tập sách của thầy trao trước lúc đi học xa, trong nụ cười thầy có bao điều nhắn nhủ. Cô bạn gái nhà cách con sông nhỏ, buổi tiễn đưa cứ lần lựa tay chèo (-).
                        Nam 2: 6). A, cái thằng ni vẫn có điều còn giấu, chiều phạt mi vo gạo nấu cơm. Rứa bao giờ cho tao về với Cái Mơn, ăn trái chôm chôm đợi đêm lượm sầu riêng rụng. Rồi tao sẽ đứng bên con sông thơ mộng, nghe bạn gái mi hát bài ra giêng em cưới anh.
                        Nam 3: -Thằng này chơi xấu bạn bè, mai mốt hắn về làng là võng lọng xênh xang.
                        Cậu cứ kể là nếu không có bọn mình nhắc nhở thì mối tình quê hắn đã chia tay tự lâu rồi (-)
                        Nam 1: Gác trọ chan hòa những tiếng cười vui, quên mất ngày mai gạo tiền cơm áo.
                        Nam 2: Thằng làm quán cơm, đứa làm tiếp thị, để trên giảng đường chăm chỉ dáng bạn tôi. (-)
                        Tôi yêu tiếng nước tôi

                        Audio Truyện Kiều

                        Comment

                        • #42

                          Bánh Bông lan
                          Tác giả: Quế Chi

                          Tân nhạc
                          Nữ: - Bông lan, cánh trắng nhuỵ vàng
                          Nam: - Qua thương bởi cô nàng khéo nướng bánh bông lan.
                          Xe đò lục tỉnh thênh thang
                          Quen hơi nhớ tiếng, quá giang tìm dìa.
                          Nữ: - Quá giang tìm dìa.

                          Vọng cổ
                          Nam: 1). - Cô Hai ơi cái bông lan nhụy vàng cánh trắng, còn bánh bông lan cánh vàng nhuỵ cũng vàng luôn. Vậy mà hễ vắng lâu thì trong bụng thấy buồn chắc là mai mốt tui về ở luôn ... nơi này. Ủa mà sao cô Hai nín thinh không nói một lời. Ông bà mình có biểu hễ có ăn thì có nói, sao cô Hai hà tiện từng lời từng tiếng vậy cô Hai.
                          Nữ: - Dạ phải đó anh Ba, hễ có ăn thì có nói nhưng từ sáng tới giờ tui bán chứ hổng có ăn...
                          Nam: - Nói vậy nãy giờ tui ních cả chục cái bánh bông lan, chắc là phải ở đây nói hoài cho tới tối.
                          Nữ: - Anh Ba nè. Anh ở thì tui không dám mời, mà anh hỏng muốn đi thì tui cũng không có hối...
                          Nam: 2). Vậy chớ cô Hai hối làm sao cho đành đoạn, trong khi chỉ tại nhớ cái bánh bông lan mà từ ở trên xứ tui tui lặn lội xuống dưới này.
                          Nữ: - ủa hỏng lẽ trên anh hỏng có?
                          Nam: - Chắc tại người đánh bột khéo tay nên tui mới nhớ hoài.
                          Nữ: - Cảm ơn anh Ba nghe, để tui về tui nói lại, ba má ở nhà xay bột đổ khuôn đó...
                          Nam: - ủa, nói vậy hỏng phải... à, mà chắc nhờ tay nướng khéo đó.
                          Nữ: - Chèn ơi, mấy đứa em tui mà nó nghe anh khen như vầy chắc nó mừng lắm đó anh Ba...
                          Nam: - Bộ hỏng phải.... Mà cô Hai nè, cô ác làm chi vậy, hỏng lẽ tui nói tui nhớ... tui xuống dưới này là tại vì... tui nhớ...
                          Nữ: - Nhớ gì vậy anh Ba?
                          Nam: - Nhớ bánh bông lan....

                          Tân nhạc
                          Nam: - Bông lan, má ấp miệng kề
                          Nữ: - Thương anh bởi câu hò lẫn tiếng hát đưa duyên.
                          Nam: - Con đò, Vàm Cỏ thênh thênh. Quen môi, nhớ miếng bước lên tìm mình. Bước lên tìm mình.

                          Vọng cổ
                          Nữ: 5). Anh Ba ơi, chắc tại cái bụng tui thiệt thà nên hễ nghĩ làm sao thì nói ra làm vậy. Nếu mà anh Ba xuống tới đây chỉ vì nhớ bánh bông lan thì để tui gói cho anh vài chục cái để anh đem về xứ... anh dùng.
                          Nam: - Cũng được có mấy bữa đâu mà cô Hai phải bận lòng.
                          Nữ: - Vậy chớ tui biết làm sao cho anh ưng bụng. Không lẽ cho anh mượn khuôn mượn lò để anh về anh nướng bánh anh ăn?
                          Nam: - dạ cái nghề làm bánh đâu phải ai làm cũng được, phải học hỏi cho đàng hoàng còn phải khéo tay nữa...
                          Nữ: - Vậy hổng ấy anh về rồi đưa chị Ba xuống, ba má tui hỏng có xấu bụng giấu nghề.
                          Nam: 6). – cô Hai tốt bụng vậy tui cám ơn. Nhưng ngặt một điều là tui chưa có vợ
                          Nữ: - Nói vậy anh Ba đây chưa có vợ hả.
                          Nam: - dạ, từng tuổi này mà tui ở vậy có mình ên hà.
                          Nữ: -à, thôi tui biết rồi, chắc anh Ba lọc lừa kén chọn, nên chưa có cô nào vừa mắt hết phải hôn....
                          Nam: - Cũng có lọc lừa kén chọn gì đâu, nhưng chắc tại cái mùi vị bánh bông lan mà cả đời tui quên hỏng được...
                          Nữ: - Hay là để tui làm mai cho anh cô bạn, làm bánh bông lan khéo nhất nơi này.
                          Nam: - Cám ơn cô Hai. Mà cô Hai nè, sao tui nói cái gì cô Hai cũng bàn ra hết trọi vậy? Thôi thì nói gần nói xa hỏng qua nói thiệt. Tui lặn lội xuống dưới này là tại vì tui nhớ...
                          Nữ: - Nhớ gì anh Ba?
                          Nam: - Nhớ cô Hai.
                          Đã chỉnh sửa bởi nhé; 02-05-2009, 02:17 AM.
                          Tôi yêu tiếng nước tôi

                          Audio Truyện Kiều

                          Comment

                          • #43

                            BẾN LƯỚI KIÊN GIANG
                            TÁC GIẢ: NGÔ HỒNG KHANH

                            LƯU THUỶ HÀNH VÂN
                            NAM Mây nước quyện trời xanh mây nước xanh
                            Kìa thênh thang biển trời
                            Dô khoan tay lưới nhanh tay hò dô khoan
                            Lòng ta vu như cá no khoang thuyền
                            Lòng ta vu như cá no khoang thuyền
                            NỮ (NGÂM TAO ĐÀN)
                            Biển êm rồi anh lại ra khơi
                            Có nhớ về em trưa ngồi vá lưới

                            NAM VỌNG CỔ
                            Rồi khi ánh chiều buông mặt trời rơi xuống núi
                            Đôi mắt anh trông về nơi bến lưới
                            Biển mênh mông vời vợi… bao tình.
                            Biển ru ta – ta hát ru mình.
                            NỮ Gió ngàn khơi về hôn lên mái tóc
                            Em nghe mặn mòi cái nghĩa quê hương
                            NAM Đêm trăng này anh vui giữa trùng dương
                            NỮ Em ngắm trăng thanh thêm thương biển quê mình
                            NAM Anh nhớ về nơi bến lưới bình yên
                            Trăng nước giao duyên triền miên con sóng vỗ
                            NAM 2. Mây nước bao la hay lòng quê ta mênh mông sáng chói,
                            sóng đạp trùng dương ôm lấy biển trời.
                            NỮ Khúc tình ca biển hát thay lời
                            Bình minh lên thuyền về bến cá
                            Thương quá quê mình Rạcg Giá – Kiên Giang
                            NAM Niềm vui như cá ngập đầy khoan
                            Rạch Giá em ơi, tiếng đàn xưa ru hồn ta muôn thuở
                            Cống xê xang xua tan đói khổ
                            No ấm về con sóng vỗ cung vui

                            NỮ VỌNG CỔ
                            5. Hò ơ…. Trăng lên rồi trăng soi đỉnh nuí
                            Biển dạt dào biển nối tình ta
                            Đất liền gần vơí đảo xa, như sông liền bến….ơ..ơ
                            Ơ… như sông liền bến như lòng ta… bên mình.
                            Ta yêu nhau càng yêu biển cuả mình
                            NAM Gió lên rồi gió đưa mành lưới
                            Sao nó mặn mà ngỡ mái tóc người thương
                            Đêm dạt dào là đêm biển quê hương
                            NỮ Em lại tìm anh, đèn trôi trên sóng nước
                            Lươí nặng oằn tay lòng ai xao xuyến
                            Hạnh phúc về theo mỗi chuyến cá đầy
                            6. Biển êm rồi anh lại ra khơi
                            Thương lắm anh ơi biển trời ta đó
                            NAM Đời ngư phủ vui cùng sóng gió
                            Tôm cá về khi gió trở mùa vui
                            Giặc tan rồi biển trời ta đẹp lắm em ơi
                            Biển mặn mồ hôi bao đời đổ xuống
                            Ta quý ta thương hương biển mặn nồng
                            NỮ Anh lại về nơi bến lưới bình yên
                            Trăng nước giao duyên triền miên con sóng vỗ
                            NAM Tổ quốc đẹp giàu mênh mông biển cả
                            Thương quá quê mình bến lưới Kiên Giang
                            Tôi yêu tiếng nước tôi

                            Audio Truyện Kiều

                            Comment

                            • #44

                              Bến sông buồn
                              Tân nhạc: Phạm Thương Thuyết
                              Lời vọng cổ: Lâm Viên

                              Tân nhạc
                              Nam: Anh ghé nơi này tìm lại người thương
                              Nữ: Bến cũ cô liêu nghe bìm bịp kêu bên sông gợi buồn
                              Nam: Con sáo nhỏ hôm nào cũng giả bộ làm ngơ
                              Nữ: Xa mái tranh nghèo một chiều hoàng hôn
                              Nam: Gót nhỏ bôn ba nên lời hẹn xưa trôi theo dòng đời
                              Nữ: Xa cách mãi con đò đành lỗi hẹn tình chung

                              Vọng cổ
                              Nam: 1/. Bến cũ cô liêu lục bình trôi líu ríu, cảnh cũ còn đây người xưa giờ vắng dạng nên lòng ai làm trĩu nặng bến… sông buồn. Gió thổi hiu hiu mà cô quạnh tận tâm hồn. Đã mấy năm nay anh không về bến cũ, đã mấy mùa con sáo nhỏ chờ mong. Đám lục bình cứ lờ lững trên sông, chờ con đò cũ, con đò chưa trở lại. Gió chướng về ngai ngái mùi hương, kiếp phong sương đã quên đường lạc lối.
                              Nữ: 2/. Có phải vậy không anh mà sao trăng buồn hiu hắt, trăng nhạt màu trăng cũng lẫn vào mây. Mấy bóng dừa đưa theo gió lắt lay, xao xác bến sông quê sầu úa tấm chung tình. Em nhớ em thương em chỉ có một mình. Em vẫn nhớ lời anh hò hẹn, nên ra bến hẹn hò để chờ đợi người yêu. Đời con gái xuân sắc có bao nhiêu, mà chiều ngóng đêm trông như đèn khêu trước gió. Anh ở nơi nào sao anh không về bến cũ, để bây giờ em gái nhỏ đã lìa quê.

                              Tân nhạc
                              Nữ: Người có về đây nghe gió kể bên sông
                              Ai nhắn gởi chuyện lòng
                              Nam: Rằng từ người đi biền biệt đã bao năm
                              Chim quyên xưa gởi lại dây tơ hồng
                              Trả lại cho người duyên nợ đã hoài mong

                              Vọng cổ
                              Nữ: 5/. Trả lại cho anh một bến sông quê chúng mình thường hò hẹn, trả lại cho anh ánh mắt yêu thương nhìn nhau e thẹn… năm nào. Chim sáo bay đi trong nước mắt tuôn trào.

                              Lý chim quyên
                              Nam: Dây tơ hồng, em trả anh
                              Để bến sông khóc thầm
                              Con sáo xưa ngậm ngùi
                              Sáo vô tình sáo giả bộ làm ngơ

                              Vọng cổ
                              Nữ: Gác mái chèo đôi con đò trôi lững thững.
                              Khoả nước sông quê khuấy động ánh trăng buồn.

                              Tân nhạc
                              Nam: Tìm bóng người xưa, con sáo nhỏ kêu thương
                              Trong nắng đổ ngập ngừng
                              Nữ: Rằng chờ người đi mòn mỏi đã bao năm
                              Chim quyên xưa giã biệt bến sông buồn
                              Nữ: Gởi mây chiều mong đợi bóng người thương

                              Vọng cổ
                              Nam: Mây ngẩn ngơ như tấm tình người ở lại,
                              Thương nhớ người đi tê tái khung trời
                              Nữ: Bến sông buồn thương một chuyện tình yêu
                              Gặp gỡ làm chi rồi đôi đường cách trở
                              Nam: Dây tơ hồng vương trên bến cũ
                              Ai gỡ hộ bây giờ duyên nợ đời nhau.
                              Tôi yêu tiếng nước tôi

                              Audio Truyện Kiều

                              Comment

                              • #45

                                CÂU CHUYỆN ĐẦU NĂM


                                Tân nhạc:

                                Trên đường đi lễ xuân đầu năm
                                Qua một năm ruột rối tơ tằm
                                Năm mới nhiều ước vọng chờ mong
                                May nhiều rủi ít ngóng trông
                                Vui cùng pháo đỏ rượu hồng

                                Ta cùng nhau đón thêm mùa xuân
                                Xuân dù thay đổi biết bao lần
                                Xin khấn nguyện kết chặt tình thân
                                Vin cành lộc những bâng khuâng
                                Xuân này chắc gặp tình nhân

                                Xuân mang niềm tin tới
                                Bao la nguồn vui mới
                                Như hoa mai nở phơi phới
                                Thế gian thay nụ cười
                                Đón cho nhau cuộc đời
                                Trên đất mẹ vui khắp nơi

                                Xuân gieo lộc khắp chốn
                                Xuân đi rồi xuân đến
                                Cho nhân gian đầy lưu luyến
                                Đón xuân trên mọi miền
                                Viết thư thăm bạn hiền
                                Một lời nguyền xin chớ quên

                                Mong đầu năm cuối năm gặp may
                                Gia đình luôn hạnh phúc sum vầy
                                Trên bước đường danh lợi rồng mây
                                Duyên vừa đẹp ý đắm say
                                Ôm nàng xuân đẹp vào tay

                                Trên bước đường danh lợi rồng mây
                                Duyên vừa đẹp ý đắm say
                                Ôm nàng … xuân đẹp … vào tay.


                                Vọng cổ:

                                Hoa lá reo vui cho những nụ cười thêm tươi đón chào mùa xuân mới. Muôn tà áo tung bay phơi phới cho những nụ tầm xuân đơm lộc mới trên … cành.

                                Từng cơn gió ban mai ngan ngát trong lành, đất trời hôm nay bỗng như rộng mở nắng đẹp hơn và chim hót rộn ràng hơn, hoa tươi hơn và ong bướm dập dìu hơn. Ngây ngất hương bay, say đắm những nụ cười. Một tiếng gọi mời trong mắt những chàng trai, một thoáng bâng khuâng trên má hồng cô gái.

                                Trong tiếng chuông ngân khói trầm bay tỏa em đi lễ chùa và hái lộc đầu năm. Cũng như những ngày đầu xuân năm trước anh cứ theo sau mà không nói câu nào. Nhà ở cạnh bên chỉ cách một vuông rào, cứ mỗi đêm tiếng đàn bên ấy vọng sang bên này những xao xuyến nao nao. Cứ một xuân rồi mình lại hẹn xuân sau mà vẫn cứ ngập ngừng không dám nói. Em chấp tay thì thầm trong hương khói, em nguyện cầu gì mà đôi mắt long lanh.


                                Tân nhạc:

                                Ta cùng nhau đón thêm mùa xuân
                                Xuân dù thay đổi biết bao lần
                                Xin khấn nguyện kết chặt tình thân
                                Vin cành lộc những bâng khuâng
                                Xuân này chắc gặp tình nhân


                                Vọng cổ:

                                Bánh chưng xanh mẹ nấu đêm ba mươi Tết anh biếu nhà em mượn cớ để làm quen. Bông vạn thọ ba trồng đang khoe sắc em biếu nhà anh cho ràng buộc mối thâm tình. Chúc nhau, biết chúc câu gì, một mùa xuân mới gặp người xứng đôi. Xứng đôi thì em đã gặp rồi. Giữa mùa xuân mới xin trao lời thủy chung.
                                Tôi yêu tiếng nước tôi

                                Audio Truyện Kiều

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom