• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Lời ca: Tân Cổ

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Lời ca: Tân Cổ

    VÕ ĐÔNG SƠ
    Soạn giả Viễn Châu

    Nhạc
    1/.Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi!
    Đường dài mịt mùng em không đến nơi
    Mây nước buồn cơn lửa binh
    Hết kể chuyện chung tình
    Khóc than riêng em một mình
    2/.Cây tuôn lá xanh xây mồ cho anh!
    Tình đầu bẽ bàng trong cơn chiến chinh
    Đưa tiễn nào hay rẽ chia
    Cách trở hận muôn đời
    Nói nữa chi thêm...nghẹn...lời...

    Câu 1: Trời ơi, bởi sa cơ giữa chiến trường thọ tiễn! Nên Võ Đông Sơ đành chia tay vĩnh viễn...Bạch...
    VỌNG CỔ
    ...Thu...Hà...
    ...Bạn tình ơi! Đừng hoài công mòn mõi đợi chờ...
    Hãy gọi tên anh trong những chiều sương lạnh, khi cánh nhạn bay về cuối nẻo trời xa (-) Hay những lúc canh khuya tựa rèm thưa ngắm áng trăng tà, nàng có nhớ đến tháng năm nầy có một người yêu đã vùi thây giữa vùng cát trắng...

    Câu 2: Ta cảm thấy một vùng trời đất hình như đão lộn, máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào...
    ...Ta gọi tên em trong tiếng nấc nghẹn ngào...
    Đây mới thật là lần chia ly vĩnh viễn, hết mong gì gặp gở cùng nhau (-) Rượu ly bôi ngày ấy tiễn anh đi
    Hoa lá bay theo vó ngựa phi
    Có biết đâu buổi tiễn đưa hôm ấy
    Là buổi chia lìa nàng chờ đợi mà chi...

    Nói lối
    Ta cảm thấy máu ngừng trong nhịp thở
    Rút gươm thiêng mà giòng lệ tuôn sa
    Khắc vào cây ba chữ...Bạch...Thu...Hà!
    Để kỷ niệm ngày ta không gặp nữa...

    Câu 4: Tuấn mã ơi! Hãy phi mau về báo hung tin cho quân ta được rõ: Rằng Võ Đông Sơ đã vùi thây trong gió bụi...
    vọng cổ
    ...quan...hà...
    Tiếng kiểng thu quân tắt lim tự bao giờ...
    Hoàng hôn phủ trùm lên bãi chiến một vẻ u buồn lạnh lẽo tiêu sơ (-)
    Lá rừng rơi rụng như mưa
    Phải chăng xây hộ nấm mồ cho ta!
    Máu đào theo lệ tuôn sa
    Nhắc câu chung thủy, lòng ta nghẹn ngào

    Câu 5 ( nhạc) Máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào
    Chí anh hùng vùi trong kiếm đao
    Bóng chiều rơi cuối nẻo biên thùy ( về vọng cổ )
    Ta thấy miền xa như rũ bóng quân kỳ...
    ...Ta muốn kêu lên ba tiếng Bạch Thu Hà...
    Bạch Thu Hà ơi! Tim ta như ngừng đập, máu tuần hoàn ngưng chảy khắp châu thân (-) Thôi thôi lỡ làng rồi tiếng hẹn trăm năm. Từ đây nàng có nhớ đến ta hãy ngâm câu “ Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu – Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi “

    Câu 6: Bạch Thu hà...Bạch Thu hà ơi! Nàng đã bao phen vượt suối trèo non để giữ vẹn tiết trinh. Ta cũng mấy bận lao mình trong nắng gió. Chuyện hàn huyên chưa cùng nhau cạn tỏ, thì giọt máu chung tình đã nhuộm thắm chinh y (-) Từ đây hết nợ, hết duyên, hết ân, hét ái...Lưỡi gươm thiêng ta xin gởi lại cho người yêu lý tưởng Bạch Thu hà.
    Nhạc
    Hỡi tình chung ơi!
    Đường dài mịt mùng em không đến nơi
    Mây nước buồn cơn lửa binh
    Hết kể chuyện chung tình… ( về vọng cổ )
    …Khóc than riêng em một mình ./.
    Vắng chàng hoa cũng biếng cười
    Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..
    Similar Threads
  • #46

    Câu hò nên duyên
    Tác giả: Lâm Viên.


    Nam: Hò ơ….
    Lấy chồng Tân Nhựt tuy cực cũng nhàn
    Còn hơn lấy chồng Tân Túc…. Ơ ơ ơ….
    Còn hơn lấy chồng Tân Túc giã bàng chai tay

    Lý tòng quân

    Nữ: Ơi đò ơi đò đò ơi
    Ghé vô đây em hỏi thăm đôi lời
    Dòng kinh yên bình đưa câu hò thảnh thơi
    Đò vắng có đưa dùm em một đoạn
    Nam: Tuy rằng chưa quen. Cũng xin mời em lên. (dứt)

    Nữ: Anh Hai cũng hào hiệp quá hén. Chưa biết em về đâu cũng cho em lên…
    Nam: Em có đến đâu đi nữa thì anh cũng đưa em về đúng nơi đúng chỗ. Lòng Kinh Xáng có rộng lớn gì đâu cũng như con đò của anh tuy nhỏ nhưng vẫn có thể dang tay đón người cơ nhỡ…

    Vọng cổ

    1/. … bên đường.
    Nữ: Dạ cám ơn anh, thiệt trai Tân Nhựt tốt bụng quá chừng.
    Nam: Sao em biết anh là trai Tân Nhựt, hỏng lẽ em là công an nên hiểu rõ ràng lý lịch của anh sao? (-)
    Nữ: Dạ, anh Hai khéo đùa, em có điều tra lý lịch gì đâu, chẳng qua là em vẫn thường nghe giọng anh hò thiệt là sâu lắng.
    Nam: Kinh Xáng êm đềm mỗi chiều vắng nên thơ, anh cất giọng hò câu mẹ ru từ thửơ nhỏ. (-)
    Nữ: (Dặm) Nói thiệt anh Hai dừng cười, chiều nào em cũng ra đây, nghe giọng hò của anh cũng đỡ nhớ nhà lắm đó
    Nam: Em cũng vui tính quá chớ, bởi anh hò có hay ho gì cho cam, chẳng qua cho con đò lẻ loi đỡ phần quạnh quẽ. Vậy chớ nhà em ở mé xuôi con sông chợ Đệm, hay ở Tân Túc như là anh có nhắc trong…
    2/. … câu hò. À, chắc em đây làm dâu Tân Nhựt nên xa cách đôi bờ. Thôi đúng rồi, cứ mỗi bận đò ngang qua khu di tích, anh vẫn thấy em ngồi thơ thẩn nhìn xa. (-)
    Nữ: Dạ, cám ơn anh Hai đã nhớ ra, nhưng chắc em chưa có duyên nên chưa được làm dâu Tân Nhựt.
    Nam: Chắc tại em ngại khó khăn cơ cực, chê con trai miệt này phèn ngấm rám làn da. (-)
    Nữ: Anh Hai nói vậy chớ…

    Lý con sáo gò công

    Nữ: 1/. Ra bờ kinh em đợi bóng ai
    Đâu quản chi ngại ngùng thẹn thùng em mong người trai
    Nam: Anh cũng như em chờ mong ai hoài
    2/. Con đò qua Bàu Cò Láng Le
    Thấy bóng em đang ngồi bồi hồi tim anh người ơi
    Em chớ lo lòng anh hững hờ
    Bây giờ đôi lòng mình đã biết nhau
    Xin người thôi ngại ngùng thêm nhớ nhung
    Nữ: Chiều xuống tan ca em ra đợi bóng con đò của anh bên bờ Kinh Xáng, khu di tích khắc ghi chiến công hào hùng thưở trước nay cười vui đón những người yêu nhau đang hò hẹn…

    Vọng cổ

    5/. … mong chờ. Em cũng đợi người mình yêu qua mấy câu hò.
    Nam: Đã hiểu lòng nhau, thôi thì từ nay đò anh sẽ ghé lại, cho buổi hẹn hò trọn vẹn hân hoan. (-)
    Nữ: Chỉ sợ anh chẳng vừa lòng cô công nhân khu công nghiệp Lê Minh Xuân quần quật suốt ngày với toàn là máy móc. Sợ anh chê em không biết chi láng bàu Tân Nhựt qua bàn tay các anh đã nên cánh đồng vàng.(-)
    Nam: 6/. Đất này xưa toàn đầm lầy chua mặn, nhưng lịch sử oai hùng từ đời mẹ đời cha.
    Nữ: Vết thương đã lành khi trận chiến đi qua, và những người con đang góp bàn tay dựng xây quê hương tươi thắm.
    Nam: Ơi cô công nhân xa quê xa xứ, Tân Nhựt tự hào trân trọng đón em.
    Nữ: Qua dòng Kinh Xáng, đò tới rạch Cái Tâm, mời anh ghé nhà em bên kia dòng sông chợ Đệm.
    Nam: Chuyện tình yêu qua câu hò mà nên hẹn, anh sẽ thưa với mẹ cha cho trọn vẹn duyên mình. (-)
    Nữ: Thương nhau qua một câu hò
    Nên duyên thành một chuyến đò ước mơ
    Nam: Đồng vàng Tân Nhựt anh chờ
    Ta cùng nhau viết bài thơ ân tình. (-)
    Tôi yêu tiếng nước tôi

    Audio Truyện Kiều

    Comment

    • #47

      CHA YÊU
      Tân nhạc : Quốc Vượng
      Vọng cổ : Lâm Viên

      Tân nhạc
      Một chiều lang thang mình tôi bước âm thầm. Đường về hôm nay đã vắng bóng cha. Nhớ mãi dáng người cha yêu xưa. Cha yêu ơi mình con trong mưa, giờ này ngồi đây lòng thương nhớ cha. Đã ngàn xa. Kỷ niệm thơ ngây ngày xưa qua êm đềm. Ngọt ngào trong tim năm tháng khó quên. Đến phút cuối cầm tay cha yêu, cha mong sao con phải thương yêu nhau. Lòng này nguyện ghi lời khuyên của cha. Suốt cuộc đời.

      Vọng cổ
      1) Lang thang rơi rơi phủ đầy lối nhỏ, mái nhà xưa còn đây dáng núi xưa còn đó mà hình bóng thân quen đã vắng …
      ... xa rồi. Con bước lang thang qua núi qua đồi xóm núi đìu hiu một chiều sương phủ trắng, con chim nào lạc tổ khản giọng tàn hơi (-) Bốn năm dài cũng chỉ bốn năm thôi, cha mong ngày con nên danh phận rỡ ràng. Bây giờ con áo mão xênh xang, mà lòng lại ngỡ ngàng khi vắng bóng cha ra đón (-)

      2) Vườn cũ hoa tàn ngút ngàn cỏ dại, tuổi ấu thơ con còn gởi lại...
      ... nơi này. Ngày xứ núi mưa chiều nắng sớm, cha vẫn cõng con lên con dốc lội
      lầy. Đêm trăng đầy con pha ấm trà ra hiên trước, lặng lòng nghe cha kể chuyện ngày xưa (-)

      Lý giao duyên
      Con suối trong xanh, in hình người con gái
      Ngơ ngẩn trai thị thành, xây đắp câu duyên tình
      Ôi ngắn ngủi bao nhiêu, như trăng nước phiêu diêu
      Rừng núi cũng quạnh hiu. Suối cùng trăng lạnh lẽo nhạt nhòa
      Bơ vơ con nhớ vắng mẹ tròn đêm. Ôm con vào lòng cha buồn lại buồn thêm (về lại vọng cổ). Rồi cha âm thầm nuôi con đến ngày khôn lớn, không roi đòn chỉ tràn ngập tình thương (-)

      Tân nhạc
      Cha yêu ơi con nhớ không quên ngày đó
      Khi con thơ khôn lớn bên cha từng ngày
      Giờ còn đâu nữa, những ngày thơ ấu
      Cuộc đời ai biết chăng ngày mai
      Cha yêu ơi năm tháng bao la tình cha
      Dang đôi tay ôm ấp con thơ vào lòng
      Người là ánh sáng, rọi đường con bước
      Cha ơi con mãi không quên tình cha.

      Vọng cổ
      5) Con học xa dăm ba tháng mới về thăm cha được. Đêm thị thành từng đêm thao thức nhớ tuổi ấu thơ có hình bóng cha yêu nơi xóm núi...
      ... sương mờ. Không có cha ở gần bên con mới chợt nhận ra mình còn bé bỏng dại khờ. Rồi tháng rồi năm cha chắt chiu dành dụm cho con không thua kém bạn bè nơi xứ lạ miền xa (-) Ôi ! Cứ mỗi ngày sương trắng mỗi bay qua, theo thời gian màu tóc cha bạc trắng. Tuổi thơ con êm đềm, tuổi xuân cha thầm lặng, mỗi lúc nhớ cha lòng cứ nghẹn ngào (-)

      Trăng thu dạ khúc
      Thắp nén hương bên mộ phần cha bao nhớ thương
      Công dưỡng dục sanh thành, con báo đáp chưa tròn
      Giờ đây cha đã đi xa
      Tiếng cha căn dặn ngày xưa nghe vẳng đưa

      Vọng cổ
      6) “Khi con chào đời, mọi người nhìn con cười, còn con thì cứ khóc, con hãy sống sao cho đến ngày xuôi tay nhắm mắt, người thân quen tiếc thương nhỏ lệ mà con thanh thản nụ cười (-)”
      Mưa chiều xứ núi cứ rơi
      Con lang thang bước nhớ thời ấu thơ
      Ôm con cha khẽ dặn dò
      Mai sau khôn lớn chớ bao giờ con quên (-)
      Tôi yêu tiếng nước tôi

      Audio Truyện Kiều

      Comment

      • #48

        Nhẫn cỏ cho em

        Nhẫn cỏ cho em
        Tân giả: Vinh sử
        Cổ nhạc: không biết

        Tân nhạc:
        Nam:
        Anh nghèo nên chẳng nhẫn kim cương
        Tặng em thay sính lễ tơ hồng
        Thì đây anh đan nhẫn cỏ
        Tặng em coi như bỏ ngõ
        Lòng anh chắc em đã biết

        Nữ:
        Anh nghèo em cũng chẳng hơn anh
        Nhận anh trao nhẫn cỏ chân thành
        Nhà anh chung em xóm nhỏ
        Nhà em chung anh vách gỗ
        Thầy me có vẻ ưng lòng
        Cổ nhạc:
        Nam: Em hãy đến đây anh đeo chiếc nhẫn đính hôn kết bằng cỏ mềm hoang dại, xin được xem như lời hò hẹn tiếng giao....thề, nhẫn cỏ đơn sơ trên bàn tay chuốt ngọc trau.... ngà

        Nữ:Em vẫn biết câu nhẫn khinh tình trọng, nhẫn cỏ cơ hàn mà đẹp biết bao nhiêu

        Nam:Tình yêu mình là gấm dệt hoa thêu, anh kết nhẫn thay cho lời hẹn thề son sắt. Ôi mười ngón tay ngà trơ trọi lẻ loi, chiếc nhẫn đơn sơ mà tình yêu ngời .... sáng

        Nữ:Nhìn nhẫn cỏ do chính tay anh kết tặng, em nhớ tới người xưa khi đáp tạ ân.... tình, nhẫn cỏ hôm nay như kết chặt cuộc đời.... mình. Em sẽ gìn giữ nâng niu như báu vật, xin anh đừng bận dạ băn khoăn.

        Nam:Phải chi anh không là hàn sĩ xin tặng bạn chung tình chiếc nhẫn kim cương

        Nữ:Em với tay hứng giọt sương buổi sáng, nhẫn cỏ cơ hàn rực sáng vạn vì.... sao

        Tân nhạc:
        Nam:
        Em ơi, anh đâu có ngờ
        Tình ta như cánh diều bay, bay cao đứt chỉ
        Cho diều, diều nó bay, đời gian dối nhiều
        Em về tung nhẫn cỏ ra sân
        Để đeo vô nhẫn cưới huy hoàng
        Người ta mua em gấm lụa
        Còn anh trao em nhẫn cỏ
        Thì em phải bận tâm gì

        Cổ nhạc:
        Nữ:Anh ơi nói làm chi lời cay đắng đó, nhẫn cỏ ngày xưa dù nay héo khô tàn tạ em giữ đây như giữ vẹn cả ân....tình, dù định mệnh trái ngang làm em phụ anh.....rồi
        (nói lối)
        Nam:diều đã bay sáo đâu còn ru nhạc
        như tình đôi mình đứt đoạn tóc.... tang
        Anh về đốt cỏ ngày xưa
        Cho sầu theo khói, gió mưa hận trời

        Nữ:Xem như mình phụ nhau rồi
        Dây tơ đành lỗi bài thơ chung.... tình

        Nam:Người đời vẫn trọng bạc vàng hơn chung thuỷ
        Chuộng bạc đen hơn trọng chữ sắt... son

        Nữ:Em đem môi má phai hồng
        Lên đường rẽ lối theo chồng vu.... qui
        Nam:
        Hò.......ơi, người ta giàu có nhẫn kim cương
        Anh nghèo chỉ có tấm lòng thuỷ chung
        Hò.......ơi, mai sau bóng xế trăng chênh
        Kim cương đã mất
        Hò.......ơi, kim cương đã mất
        Anh còn nguyên cái chung.... tình
        Nữ:
        Nhẫn cỏ giờ đây đã héo hon
        Giữ làm chi nữa cho buồn lòng nhau

        Nam: Biệt ly có lá ngọn sầu, mình anh trơ trọi bên cầu nhớ.....thương
        Đã chỉnh sửa bởi phieudu; 23-05-2009, 01:56 AM.
        Dong buồm mai sớm phiêu du
        Chiều nghiêng sáo thổi với mù sương chơi

        Comment

        • #49

          Những đồi hoa sim

          Những đồi hoa sim
          Tân nhạc: Dũng Chinh-Hữu Loan
          Cổ nhạc: Không biết

          Tân nhạc:
          Những đồi hoa sim ôi những đồi hoa sim tím chiều hoang biền biệt
          Vào chuyện ngày xưa nàng yêu hoa sim tím khi còn tóc chấm vai
          Mấy lúc xông pha ngoài trận tuyến, ai hẹn được ngày về
          Rồi một chiều mưa bay.....
          Từ nơi chiến trường Đông Bắc đó
          Chàng ghé về thăm xóm, hoàng hôn tắt sau......đồi

          Cổ nhạc:
          Câu 1:Ngày ấy ghé lại quê em khi dãy đồi xa chập chùng màu sim...... tím, ánh mắt ngây thơ của người em đôi tám đã làm ngất ngây hồn trai từ trận tuyến xa...... vời, anh ghé nhà em khi nắng tắt sau....đồi. Mấy đứa em thơ có em chưa biết nói, khi tóc mẹ già đã lấm tấm giọt...... sương, tôi là người chiến sĩ tha phương yêu em gái nhỏ với tình yêu sông nước......Ghé lại phương này định nghỉ tạm một đêm, nhưng lòng bỗng vấn vương không muốn rời xa thôn......nhỏ......

          Câu 2:Anh ghé lại chẳng bao lâu mà tình sâu biết mấy, thương làm sao người trai viễn xứ, nặng trĩu ba lô gió lộng tóc tơi......bờ, lòng bỗng nghe xúc động bồi.......hồi. Em lén mẹ ra sau đồi ngồi chảy tóc, rồi cài cành hoa tím để làm duyên. Không biết tự bao giờ anh đã đến bên em, rồi chờ nắng tắt mình đưa nhau về xóm nhỏ. Mẹ đã ra đứng chờ ngoài ngõ, bảo hai đứa mình thật xứng lứa vừa........ đôi.
          (Nói lối)
          Ngày hợp hôn, nàng không đòi may áo cưới
          Tôi mặc đồ quân nhân, đôi giày đinh bết bùn đất hành quân
          Em cười xinh xinh bên anh chồng độc đáo
          Anh từ đơn vị về, cưới nhau xong rồi đi
          Từ trấn biên xa mơ về ái ngại
          Lấy chồng chiến binh, mấy người đi trở lại
          Rủi khi mình không về, thì thương người vợ chờ bé bỏng chiều quê....

          Câu 3:Ngày vui của đôi ta không có áo cưới xe hoa, không có rượu hồng pháo đỏ. Trên nắp túi áo quân nhân anh cài vội cành hoa sim ngày cũ, em cùng mẹ chạy lo khai rượu với mâm........trầu, cho hai đứa ta vui đẹp mối duyên...... đầu. Từ đơn vị xa anh về trong khoảnh khắc, lễ cưới xong rồi là vội vã đi ngay. Ngày vui nhất trong đời cũng không trọn anh ơi, áo anh sứt chỉ em còn chưa kịp vá. Anh đi rồi là tháng năm quạnh quẽ, nhớ nghe anh, em đợi ở phương này......

          Câu 4:Rồi từ đó lòng nghe nhớ nghe thương người vợ trẻ, tóc cài cành sim tím..... Những chiều rừng mưa nơi chiến trường xa thẳm gửi hồn về quê cũ tìm em. Rồi ngày trở về lòng anh nghe rộn rã mến yêu thêm ,nhưng anh đâu ngờ có ngày mình không còn nhìn thấy nhau được nữa. Mẹ bùi ngùi bên mộ con đầy bóng tối. Và rồi chiếc bình hoa ngày cưới giờ nhoà phủ vây quanh trong hương khói lạnh lùng.....

          Câu 5:Những chiều hành quân nơi chiến trường thăm thẳm, nhìn áo rách vai anh hát giữa rừng mưa. Áo anh sứt chỉ đường tà, vợ anh chết sớm, mẹ già chưa khâu.....

          Tân nhạc:
          Những chiều hành quân ôi những chiều hành quân
          Tím chiều hoang biền biện
          Từ dạo hợp hôn nàng không may áo cưới
          Thoáng buồn trên nét mi
          Khói bút, bên hương tàn nghi ngút
          Bên mộ đầy cỏ vàng, mà đường về thênh thang
          Đồi sim vẫn còn trên lối cũ
          Giờ vắng người xưa ấy, đồi hoang vắng tiêu điều
          Dong buồm mai sớm phiêu du
          Chiều nghiêng sáo thổi với mù sương chơi

          Comment

          • #50

            Vườn dâu lá mới

            Vườn dâu lá mới
            Tân nhạc-Cổ nhạc: Không biết

            Tân nhạc:
            Kìa tay em hái, vườn dâu lá mới
            Cho nong tằm vừa ăn lên, cho nong tằm vừa chín tới
            Mình em với con chăn, tằm vui với mẹ già
            Vườn dâu thay lá mới, sao anh chưa về nhà
            Quầy dâu xinh xắn, nhẹ vai em gánh
            Cho mai tằm nhả tơ suông, cho tơ vàng tơ óng ánh
            Rồi em sẽ ươm tơ, rồi em sẽ dệt lụa
            Lụa vàng em may áo cho anh đi.....hội làng.....

            Cổ nhạc:
            Câu 1:Nhưng bây giờ anh vẫn còn xa nên mình em với mẹ già bên vườn dâu vừa thay lá, xác lá dâu xanh cho nong tằm chín tới, anh ơi nỗi chờ mong cũng chín trong...... lòng, anh ra đi đã mấy năm ròng......Nong này nữa là mấy nong tằm đã chín, một mình em bên nong tằm mẹ gượng cười vui, tằm chín rồi, tằm nhả tơ duyên, trong lòng em tơ buồn như chỉ rối.....
            Câu 2:Em ơi em ở lại nhà, vườn dâu em hái mẹ già em lo..... Nợ dâu tằm phải nhả tơ, nợ chi mà em nhả hết bao nhiêu tơ lòng......, thương chồng phải gánh giang san nhà.......chồng. Tằm nợ dâu xanh tằm nhả tơ vàng óng ánh, em nợ duyên tình nên trả tơ nghĩa tơ ơn. Mẹ ở nhà xin gửi lại cho em chuyện ấm lạnh một mình em gánh vác, trên vai anh còn gánh non gánh nước, em ở nhà xin lo trước liều sau....

            Tân nhạc:
            Ngày hội lớn dân ta, ngày hoà bình trở lại
            Ngày đất nước hân hoan, cờ lớp lớp tung bay
            Ngày đó không xa, ngày đó có anh em ta về lại quê hương......

            Cổ nhạc:
            Câu 3:Ngày đó em ra đón anh mà mừng mừng tủi tủi, lòng rộn rã biết bao nhiêu mà lời không đủ nói, mẹ cũng cười thật tươi mà bảo con thấy không rồi rốt cuộc cũng sum vầy.......bao nhiêu nhớ thương chờ đợi cũng qua rồi...... Vườn dâu đã bao lần thay lá mới, đến lần này anh mới trở về đây...... Mẹ cúi đầu che giấu niềm vui, không dám nhìn thẳng mặt con sợ không ngăn được lệ. Em nói em cười, em tung tăng như đàn sẻ, dù năm tháng nhớ thương đã đè nặng vai gầy.......
            Câu 4:Anh biết không, bấy lâu chờ đợi, không một lần em dám nghĩ tới chuyện mất nhau..... Mắt mẹ cũng chìm trong bóng tối lo âu, nhưng không dám nói, ngại em buồn em sợ. Trước mặt em mẹ gượng cười gượng nói mà mắt mẹ cứ thêm sâu, tóc mẹ bạc thêm nhiều...... Bây giờ anh đã về với em với mẹ, xóm xóm nhà nhà cũng rộn tiếng cười vui, sẵn tơ tằm em may manh áo mới, mặc đi anh rồi đi dự hội làng.....
            Dong buồm mai sớm phiêu du
            Chiều nghiêng sáo thổi với mù sương chơi

            Comment

            • #51

              Bông ô môi

              Bông ô môi
              Cổ nhạc: Viễn châu

              Lý con sáo:
              Bông ô môi, gió cuốn rụng đầy quanh sân
              Nhìn mây trời mênh mông, kẻ ly hương nay đã quay về
              Sao trong dạ não nề
              Hồi chuông buồn từ xa vẳng đưa
              Theo khói sương thêm tái tê hồn ta
              Ngồi bên bờ nhìn hoa lá rơi
              Con gió đưa theo nước sông buồn trôi.....

              Cổ nhạc:
              Câu 1:Bến nước năm xưa vẫn còn cội đa già chơi vơ rũ bóng, gió đông ơi lòng tôi đã ớn lạnh sao gió đông còn thổi làm chi cho bông ô môi rũ cánh rụng tơi bời..... Người cũ giờ đây sao vắng dạng đâu rồi...... mây lang thang bay về nơi vô định sương khói nhạt nhoà hoa thắm cũng buồn trôi. Mười năm rôi còn chi nữa em ơi mình xa nhau mỗi kẻ một phương buồn......tôi giang hồ đã mỏi gót phong sương em ở đây với bốn bề khói lửa......

              Câu 2:Tôi quên làm sao ngày tôi sang nhà em, ăn bát canh mồng tơi với nồi cơm gạo mới rồi chia tay từ giã để lên đường...... Em bơi xuồng ba là tiễn đưa tôi đến tận đầu làng..... khi chia ta cả hai còn bịn rịn, nước mắt đo dòng cứ ràn rụa trào tuôn, về đi em lo rẫy với nương khoai mình còn gặp lại khi thanh bình trở lại, dù xa cách đầu non hay cối bãi, tôi vái van trời cho quê ngoại bình yên........

              (nói lối)Kể từ đó như cánh bèo mặt nước, trôi bập bềnh trên bốn mặt trường giang, rồi một chiều lòng chạnh nhớ quê hương tôi về thăm lại xóm làng quen thuộc.

              Câu 3:Tôi ngồi dưới rặng ô môi nhìn cánh hoa rụng rơi trên mặt nước theo trận gió tàn đông lướt thướt bay về..... chuông đổ từ xa một âm thanh vang vọng não nề..... Mùi hương khói theo gió chiều phảng phất, từ một ngôi chùa đổ nát cạnh bờ sông. Trên chiếc xuồng có một ông lão quen quen, màu tuyết trắng in trên mái đầu nắng gió, theo lượn sóng bập bềnh xuôi ngược, đang thả thuyền câu trên mặt nước sông dài.....

              Câu 4:Bác Sáu giăng câu cho thuyền cập bến, ngước mắt nhìn tôi thay tiếng hỏi câu chào....Giây lâu bác mới nghẹn ngào lên tiếng:" Cháu ở nơi xa về tự hồi nào, cháu ơi con Tư nó đã lấy chồng từ năm năm về trước, nhưng số phần nó bạc phước vô duyện. Chồng nó chết đi rồi không chỗ tựa nương nó buồn khổ vào chùa xin qui y thí phát..... nhưng khói lửa vô tình không tha nơi phật tự, giờ đây nó thành ra một sư nữ tật nguyền".....

              Câu 5:Trời u ám bỗng vụt vùn cơn gió lạnh, cuốn theo từng cánh ô môi, tiếng chuông đại đồng vang vọng xa xôi như tiếng khóc u hoài nức nở..... Trước cổng tam quan tôi còn bỡ ngỡ, nửa muốn quay về nửa không nỡ dời chân. Tiếng tụng niệm theo gió chiều vọng đến, khiến lòng tôi thêm tê tái bâng khuâng...... Ô môi rụng cánh đầy sân, mấy mùa hoa nở mấy năm đợi chờ...... Tôi bây giờ là kẻ bơ vơ, bởi đời với đạo ngăn chia hai lối rẽ, ô môi rụng cánh tơi bời, chuông tắt lâu rồi tôi còn đứng trông ai......
              Dong buồm mai sớm phiêu du
              Chiều nghiêng sáo thổi với mù sương chơi

              Comment

              • #52

                Đau Xot Lý Con Cua

                Đau xót lý con cua
                Tân nhạc: Minh Vy – Hồng Xương Long
                Cổ nhạc: Viễn Châu



                - Nhạc -

                Nam: Tình buồn đau xót lý con cua, nắng mưa đời gian khó ai thấu chăng cho lòng? Bò ngang vui chén men nồng, tôi xót xa lòng đứng lặng bờ sông.
                Nữ: Ôi mấy dặm hò khoan khoan em tiễn chàng sang sông, ôi mấy dặm đường tình vợ chồng mình canh cá nuôi nhau.
                Nam: Ôi mấy dặm hò khoan khoan mình anh mưa nắng dãi dầu, bao khó nhọc đời gian lao, em ở nhà bình an.
                Nữ: Có những buổi chiều mưa ngâu anh lặn lội đồng sâu. Ai biết được lòng người là tình đời bạc bẽo nông sâu. Cay đắng nào dành cho nhau người ơi sao nỡ qua cầu? Khi gió lạnh mùa đông sang anh thay vỏ nằm … đau.

                - Vọng cổ -

                Câu 1.
                Nam: Em ơi nước lớn đầy sông mịt mùng bão tố. Anh ra đi giữa cơn mưa cuối mùa lạnh buốt để mình em hiu quạnh giữa đêm … buồn
                Lặn lội mình anh giữa chớp biển mưa nguồn.
                Nữ: Giông bão triền miên trùng dương dậy sóng, anh không quản nhọc nhằn bởi nghĩa nặng tình sâu.
                Nam: Em ơi tình nghĩa vợ chồng no đói có nhau, dù vất vả gian lao - dù tay lấm chân bùn. Nhưng có đói nghèo mới thấm thía nghĩa yêu đương, có gian nan mới rõ lòng chung thủy.

                - Vọng Kim Lang -

                Nữ: Hỡi gió đêm sang đông, trong tuyết bay lạnh lùng, nơi bến sông xa xa, nhìn bầu trời thắt se lòng ta. Những năm sống trong cơ hàn trời còn đầy bão giông triền miên….
                Nam:: Đời mình sao nhiều u buồn cay đắng, biết bao thăng trầm làm sao kể hết nỗi gian truân. Mải lo cháo rau qua ngày mà giờ này đã qua thời xuân. Hai ta sống trong cơ hàn mà ngày ngày vẫn luôn gần nhau.

                Câu 2.
                Nữ: Trời đất gây chi bão bùng giông tố, em còn biết làm sao bởi chân yếu tay mềm. Đành để một mình anh khuya sớm nhọc nhằn.
                Nam: Đã nguyện sống bên nhau trọn đời mãn kiếp, thì vợ chồng mình no đói chẳng lìa nhau. Em ở nhà lo coi sóc trước sau, đừng ra khỏi cửa khi ngoài trời đầy giông bão.
                Nữ: Anh ráng về mau kẻo ở nhà em đợi, sau trước một mình hiu quạnh lắm anh ơi.

                - Nhạc -

                Nam: Tình buồn lắm người ơi, đôi tay trắng che từng vết thương lòng. Rồi chiều chiều nhớ mong, ra sông vắng trông chờ nàng cua
                Nữ: Tình này còn nhớ mong, sao nghe gió đông lạnh về đâu. Đường nào về bến sông, bên em có đôi càng thật to
                Nam: Đường nào về bến sông, bên em có … đôi càng thật … to

                - Vọng cổ -

                Câu 5.
                Nữ: Nhưng em sợ ngày kia mỏi mòn trong đói lạnh, qua những ngày đông rét mướt sợ gió mưa sẽ vùi dập cánh hoa … tàn
                Dù muốn - dù không thì em cũng mang tiếng phụ phàng.
                Nam: Nếu đã sợ cảnh đời đói cơm thiếu áo, thì sao đáng gọi là nghĩa nặng tình sâu?
                Nữ: Dù đã quen rồi với nắng hạ mưa ngâu, nhưng làm sao chịu nỗi với tháng ngày đói lạnh. Suốt một thời gian khi tuổi xuân mòn mỏi, em sợ ngày kia sẽ rẽ lối chia đường.

                - Nhạc -

                Nam: Tôi hát lý con cua, sao em nỡ bỏ chồng mà phụ anh? Đau xót lý con cua, anh hát mãi đưa người tình xa.
                Nữ: Tôi hát lý con cua , ai qua cầu bỏ bạn mình ên. Đau xót lý con cua, con cua đực suốt đời tình chung.

                Câu 6.
                Nam: Thôi thôi tôi đã chán lắm lời đầu môi chót lưỡi. Tôi sợ làm sao những tiếng nói bạc tình.
                Nữ:Anh ơi đất trời kia còn sớm nắng chiều mưa, thì lòng dạ con người sao tránh khỏi nay dời mai đổi.
                Nam:Xót xa hai chữ can thường, bởi quá chán chường nên đôi ngã chia ly.
                Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                Comment

                • #53

                  XA CÁCH MUÔN TRÙNG

                  XA CÁCH MUÔN TRÙNG Sáng tác: Hà Phương – Viễn Châu
                  Trình bày: Ngọc Huyền



                  Phi vân điệp khúc:
                  Lá xanh rơi đầy thềm rêu, ôi trời khuya.
                  Gió đông theo về, canh tàn, âu sầu mình ta.
                  Sương đêm lạnh buốt hơi đông, cố hương xa vời.
                  Lẻ loi mình ta, trắng đêm ngóng trông phương trời xa.
                  Đò chiều nơi bến xưa, bao tháng năm đến nay còn chăng?
                  Ngồi nhìn bông tuyết rơi, lòng bâng khuâng nhớ thương quê nhà, tâm sự mình … ta.

                  Vọng cổ:
                  Câu 1: Hỡi bóng chim côi đang bay về đâu cuối trời mỏi cánh. Hãy mang giùm tôi mấy dòng tâm sự vượt trùng dương trở lại chốn quê… nghèo.
                  Đất khách đêm đông sao hoang lạnh tiêu điều. Trong giấc chiêm bao đêm dài chợt tỉnh, tôi chợt nhớ mình đang lạc lõng nẻo trời xa. Kiếp sống lạc loài thân thế bơ vơ thì bảo sao không nhạt thắm phai hồng. Thương nhớ nhiều hình bóng của quê hương mỗi bận đông sang ngập trời tuyết đổ. (12N)

                  Câu 2: Mùa đông năm xưa có bếp lửa hồng nơi mái ấm, mùa đông năm nay trơ trọi chốn quê người. Tuyết trắng bay bay lạnh lẽo bốn phương trời. Trên ghế đá công viên chiều nào tuyết đổ mấy bận đông tàn về tan tác lá vàng rơi. Vũ trụ chìm dần trong bóng tối chơi vơi, trời ủ dột giữa bốn bề hoang vắng. Năm tháng trôi qua theo thời gian đăng đẵng, bông tuyết rơi đầy nhuộm trắng mái đầu xanh.


                  Ngâm thơ:
                  Lại một mùa đông đến nữa rồi
                  Đông tàn tuổi mộng cũng tàn thôi
                  Ly hương có kẻ sầu xa xứ
                  Thắt thẻo canh trường lệ đắng môi.

                  Phi vân điệp khúc:
                  Gió…gió đông lạnh lùng từng đêm, nhớ nhung quê nhà ngày tháng. Lẻ loi xứ người, buồn lắm, mấy bận đông sang. Buồn lắm, chút phận ly hương. Buồn lắm, chút phận... ly.... hương.

                  Vọng cổ:
                  Câu 5: Tôi muốn dạo lên mấy khúc ly tao để thay cho những lời thương tiếng nhớ. Những chiếc đàn xưa dây chùng phím lạc mấy đường tơ cũng lạnh buốt như … đồng.
                  Trận gió từ đâu thổi tạt đến thư phòng. Nhớ làm sao quê hương mùa nước nổi, có cô lái đò xuôi ngược giữa trường giang. Nhớ mái đình làng cỏ bám rêu phong có con chim sáo trên cành đa vang tiếng hót. Nghe mùi hương bưởi gió đùa thơm bát ngát bên mái tranh quê tản mạn khói lam chiều. (8N)

                  Câu 6: Tiếng chuông giáo đường rời rạc điệu ngân nga như khơi gợi một nỗi buồn xa vắng. Mùa đông trở lại với bốn bề tuyết trắng, đã mấy đêm rồi ngồi đếm nhịp thời gian. Sống giữa phố phường sao mình vẫn thấy lang thang như một kẻ lữ hành lạc lối. Nhìn dãy đồi thông đang gục đầu trước gió, đêm từng đêm thấp thỏm nhớ quê nhà.
                  Mùa đông này nữa là mấy mùa đông, manh áo ấm thêm lạnh lòng người lữ thứ.
                  Đông sang cây lá tiêu điều, thấy tuyết rơi nhiều thêm nhớ quê hương.
                  Vắng chàng hoa cũng biếng cười
                  Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..

                  Comment

                  • #54

                    Chân quê
                    Thơ: Nguyễn Bính
                    Nhạc: Trung Đức
                    Vọng cổ: Lâm Viên

                    Nam: (Ngâm nga) -Hò ơ… ruộng gò cấy lúa Ba Xe, em còn nhỏ xíu, anh ve….
                    Nữ : -Trời đất ơi, ve cái gì, ve ai? Tui mới đi xa có năm ngày mười bữa anh đã quen con nhỏ khác rồi phải hôn. Tui ….tui nghi lắm mà… ở trển bụng tui cứ bồn chồn hoài không yên mà.
                    Nam: -Tiểu thơ con cái nhà ai mà lặn lội xuống đây vậy?
                    Nữ: -Trời ơi còn làm mặt lạ với tui nữa hả?
                    Nam: (Nhìn kỹ)-Hả? Lúa phải hôn?
                    Nữ: -Lúa của anh đây chớ nào phải đâu người xa lạ. Tui mới lên Sài Gòn có một tuần lễ thôi anh đã thay lòng đổi dạ biết vậy tui đâu có ngu có dại …

                    Vọng cổ
                    1)… quay về. Tưởng gặp nhau mừng không hết có dè đâu chua chát ê chề.
                    Nam: -Lúa ơi có chuyện gì sao em không chịu nói, cứ thở vắn than dài trách móc gần xa.
                    Nữ: -Anh vừa mới nói đó, ruộng gò cấy lúa ba xe, thấy người ta nhỏ xíu anh cũng tán cũng gò chớ đâu có chịu buông tha. Mặt cách thì lòng xa, ông bà xưa nói rồi có đâu không đúng. (-)
                    Nam: -Không phải đâu Lúa ơi. Bởi vì…

                    Tân nhạc
                    Hôm qua em đi tỉnh về
                    Đợi em ở mãi con đê đầu làng
                    Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
                    Ao cài khuy bấm em làm khổ tôi
                    Nam: -Tui cứ tưởng em là gái từ thành thị, một chuyến vui chơi về tới…

                    Vọng cổ
                    2)… nơi này. Có ngờ đâu chính là cô Lúa, người tôi thương tôi nhớ đêm ngày. Bụng dạ tui mấy năm rày em đã rõ, có khổ có buồn thì người đó phải là tui. Ơn trời hổm rày mưa nắng cũng êm xuôi, lúa má được mùa, tui hớn hở tậu về một chiếc xe Trung Quốc. Định bụng bảo nay mai lên thăm em trên đó, chớ em đi lâu rồi mà chẳng chịu phôn về cho tui biết ra sao (-)

                    Tân nhạc
                    Nữ: -Nào đâu cái yếm lụa sồi
                    Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân
                    Nào đâu cái áo tứ thân
                    Cái khăn mỏ quạ cái quần nái đen
                    Nam: -Nói ra sợ mất lòng em
                    Van em em hãy giữ nguyên quê mùa
                    Như hôm em đi lễ chùa
                    Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh
                    Hoa chanh nở giữa vườn chanh
                    Thầy u mình với chúng mình chân quê
                    Hôm qua em đi tỉnh về
                    Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều

                    Nam: -Người xưa mặc áo tứ thân, chít khăn mỏ quạ, còn tui thương em là nhờ chiếc áo bà ba tím nỗi nhớ thương nhờ mái tóc dài thon thả…

                    Vọng cổ
                    5)… yêu kiều. Mộc mạc đơn sơ không kém nét mỹ miều. Chớ đâu phải như em bây giờ tóc tém lên cao chói lói, mắt môi sao có cái màu gì kỳ quá Lúa ơi. Em thiếu vải thì cứ về quê tui bán gạo tui cho, chớ hở trên, hở dưới hở giữa như vầy ai coi cho được.
                    Nữ: -Anh đừng nói nữa người ta cười cho quê mùa ruộng rẫy, tui mặc đẹp, mặc sang là cho anh nở mặt với bạn bè(-)
                    Nam: 6)-Nở cái gì nổi mà nở, em ăn mặc vậy chỉ làm cho người ta nghi ngờ bàn tán vào ra.
                    Nữ: -Người ta nói gì thây kệ người ta, tui còn thương anh tui mới về đây cho anh gặp. Chớ nếu không thì..
                    Nam: -Chớ nếu không thì sao?
                    Nữ: -Thì tui buồn lắm. Cô ruột tui cổ biểu, phải ăn mặc như vầy mới làm việc được. Mà tui thì không quen, không thích, sẵn dáng hình này tui trốn về thử bụng dạ anh luôn. Mái tóc này vài tháng sau mới dài như cũ, anh còn thương tui thì chừng đó qua nhà(-)
                    Nam: -Lúa ơi, làm đẹp cho mình là việc phải nên, nhưng có mức độ, miễn sao bà con còn dòm ra em là cô lúa. Ruộng gò anh cấy lúa Nàng Co, tối nay trăng sáng anh lên gò chờ em.
                    Tôi yêu tiếng nước tôi

                    Audio Truyện Kiều

                    Comment

                    • #55

                      Chiều sông Lô
                      Ngô Hồng Khanh

                      Lối
                      Sương xuống giăng mờ Sông Lô trôi
                      Dòng sông vẫn chảy, chảy trong tôi
                      Rưng rưng sương trắng chiều đưa tiễn
                      Bịn rịn đồi sim tím đợi chờ

                      Vọng Cổ
                      Tôi đến quê em chiều xuống Sông Lô xanh biếc triền ngô nhấp nhô bóng núi, êm ả hoàng hôn chim bay về tổ bản nhỏ chờ em khói toả… lưng đồi. Sông Lô ơi, êm ả dòng sông hay êm ả dòng đời. Tôi đến quê em bên dòng sông xứ thượng, sông chảy giữa đời ngỡ sông chảy trong mơ. Em nâng phím đàn dìu dặt buông tơ, xao xuyến hồn ai giữa chiều trắng sương mờ. sương cũng đa tình sao cứ lửng lơ quyện tiếng em ca tiếng lòng sơn nữ.
                      Say men rượu hay say tiếng lòng sơn nữ, đắm đuối lòng ai chân bước ngập ngừng. No bữa cơm lam còn quyện mãi hương rừng. Dốc núi nghiêng nghiêng những chiều tan phiên chợ, bản nhỏ em về lất phất mưa bay. Tôi muốn hoá thành tàu lá cọ lay lay, che hạt mưa bay che tia nắng rọi. Chiều bâng khuâng tôi hoá hòn núi đợi, em là áng mây ngàn quyện mãi hồn tôi.

                      Lý chiều chiều
                      Đồi ơi đồi. Núi ơi núi xa rồi
                      Vương vấn mãi trong tôi
                      Sương trắng vờn quanh vờn quanh núi đồi nghe cung đàn bồi hồi.

                      Vọng cổ
                      Vương vấn mãi em ơi một khúc dân ca một tiếng lòng sơn nữ bên gốc đa xưa tôi mơ thành chú cuội em bỗng hoá Hằng Nga vời vợi ánh trăng ngàn. Đêm sông Lô đêm trăng nước mơ màng. Qua đình ngả nón trông đình, đình bao nhiêu lá thương quê mình bấy nhiêu. Em nói cùng tôi về mái đình xứ thượng thương yêu, một mái cọ đơn sơ một bóng đa xanh mát. Đa của Hằng Nga xưa che vầng trăng cổ tích, đa của đời em che mát đất Tân Trào.
                      Mình đã xa rồi sông Lô ơi, dòng sông vẫn chảy, chảy trong tôi
                      Vẫn chảy trong tôi một khúc dân ca, một tiếng lòng sơn nữ. Ống cơm lam xứ thượng măng đắng no lòng, sao lòng mãi vấn vương. nhớ chiều nào nghiêng dốc núi mưa tuôn, tan buổi chợ phiên em về bản nhỏ. Tôi bỗng hoá thành muôn ngàn lá cọ, che nắng che mưa che bước em về.
                      Sương xuống giăng mờ sông Lô trôi, dòng sông vẫn chảy chảy trong tôi
                      Tiễn đưa sương trắng mờ đưa tiễn, chờ đợi đồi sim tím đợi chờ.
                      Tôi yêu tiếng nước tôi

                      Audio Truyện Kiều

                      Comment

                      • #56

                        Chiều
                        Tân nhạc: Dương Thiệu Tước
                        Vọng cổ: Thanh Vũ


                        NHẠC
                        Trên đường về nhớ đầy. Chiều chậm đưa chân ngày
                        Tiếng buồn vang trong mây. Tiếng buồn vang trong mây
                        Chim rừng quên cất cánh. Gió say tình ngây ngây
                        Có phải sầu vạn cổ, chất trong hồn chiều nay.
                        Chất trong hồn chiều nay

                        VỌNG CỔ
                        1. Chiều mộng mơ nhưng cũng nhiều suy nghĩ – không mấy khi lòng được ung dung ngắm mây bay nhìn chim lượn lờ giỡn gió, theo bước chân ai về đâu vội vã để bóng ngả nghiêng nghiêng tha thướt dáng… yêu kiều.
                        Đợi nhé cô em mình ơi – chung bước đường đời.
                        Hương lúa đồng xa đậu trên tóc dài yểu điệu
                        Khiến lòng này xao xuyến nỗi niềm riêng
                        En đa tình chao liệng làm duyên
                        Mặt nước sông xanh nhăn mặt thẫn thờ
                        Thong thả cánh cò ấp trứng cành cao
                        Sót lại vườn ai giọt nắng chiều chấp chới

                        2. Người lữ khách nhớ nhà ngồi châm điếu thuốc
                        Khói huyền bay bay lòng thương nhớ dâng đầy.
                        Khói bếp nhà ai toả hương đồng quyến rũ
                        Bông điệp rơi trên lưng cô gái giặt áo dưới chân cầu
                        Không nói mà thương làn tóc mai mướt mịn
                        Tươi tắn nụ cười bịn rịn bóng hoàng hôn
                        Ước vọng dâng đầy tím đỏ không gian
                        Người xa quê về đây bước chân ngập ngừng trong từng kỷ niệm
                        Thế gian bao la quê hương bất tận
                        Đất nước thấm tình người luôn mở rộng vòng tay

                        NHẠC
                        Trên đường về nhớ đầy. Chiều chậm đưa chân ngày
                        Tiếng buồn vang trong mây. Tiếng buồn vang trong mây
                        Chim rừng quên cất cánh. Gió say tình ngây ngây
                        Có phải sầu vạn cổ, chất trong hồn chiều nay.
                        Chất trong hồn chiều nay

                        VỌNG CỔ
                        5. Phải vậy không em chỉ một buổi chiều cũng làm ta say đắm. Tình quê ấy trong anh – trong em đã chín đỏ ước mơ nhớ tím cả… thu này.
                        Lấp ló trăng lên chiều xuốnc chân đồi
                        Ba vác phảng tay cầm xâu cá, mẹ tươi cười tựa cửa đón ba
                        Ao khâu quàng đường chỉ nghiêng nghiêng
                        Lòng mẹ đó tình ba thắt chặt
                        Chiếc lá khô rơi khơi dòng lệ thương thầm

                        6. Màu chiều nhuộm tím hoàng hôn
                        Bâng khuâng ta ngỡ hồn mình là mây
                        Khói huyền lơ lửng ngàn cây
                        Chiều hôm ngả bóng cho dài nhớ thương
                        Chầm chậm chiều ơi cho lòng ta mộng mơ suy tưởng
                        Cho luỹ tre làng còn rám đỏ nhuộm hồn thơ
                        Cho dáng ai đó tôi thương hoài vẫn ngồi giặt áo
                        Tiếng kẻng lan hoài tan buổi vần công
                        Đất mênh mông lòng người sâu thẳm
                        Nói sao hết nỗi nhớ nhung chiều tắt kia rồi
                        Trái tim anh là buổi chiều xứ sở
                        Tấm lòng em là hoa lá vấn vương
                        Dù đi trăm chốn nghìn phương
                        Lòng ta vẫn hướng đường về cố hương
                        Tôi yêu tiếng nước tôi

                        Audio Truyện Kiều

                        Comment

                        • #57

                          Chúc xuân
                          Tân nhạc: Kiều Tấn
                          Vọng cổ: Lâm Viên

                          Tân nhạc

                          Nam: Xuân đến chúa xuân đã đến rồi. Đất trời thênh thang như mở hội
                          Chim én họp đàn bay lao xao. Mai vàng, đào hồng tươi rực rỡ
                          Nữ: Xuân đến nắng xuân ngập nẻo đường. Phố phường xôn xao muôn sắc màu. Nao nức, người người vui hoan ca
                          Đón chào một mùa xuân thái hòa. Đón chào, một mùa xuân thái hòa

                          Vọng cổ

                          Nam: Em có biết không? Nắng là trường canh, gió là cao độ. Cây cỏ đơm hoa như nở từng nốt nhạc, chim én lao xao thay cho lời hát, ở quanh ta đất trời thênh thang bát ngát hợp bản chúc xuân một mùa xuân an lạc…
                          1/. …thanh bình. Anh, người nghệ sĩ, cất lời ca trải tâm sự lòng mình.
                          Nữ: Những cảm xúc trào dâng, ngôn từ không diễn tả, dâng khúc nhạc thay lời trong tâm trạng ngất ngây.

                          Lý trăng soi

                          Nam: Ơi mùa xuân, chan chứa bao ân tình
                          Khúc nhạc ngày xuân thiết tha êm đềm
                          Đất trời mênh mông cỏ hoa tươi cười.
                          Nữ: Trước mùa xuân, lòng ta nhỏ bé, khe khẽ nhìn xuân
                          Hòa vào nhau, nghe những bâng khuâng
                          Xuân đã về anh mong đợi gì không?

                          Về vọng cổ

                          Nam: Nỗi riêng chung – những tâm trạng vui buồn, khi vũ trụ đã vào xuân xin ai đó đừng toan tính.

                          Lý hoa dừa

                          Nữ: Thanh bình, về với quê hương mình
                          Dựng xây đất nước, trên dáng hình rồng tiên
                          Miền quêm đồng lúa xanh tươi đẹp
                          Nam: Nơi chốn thị thành, vươn tới từng tầng cao
                          Đẹp làm sao, đường hướng tới tương lai
                          Ngày mai sáng lạng huy hoàng người ơi

                          Vọng cổ

                          Nữ: Vẫn còn đó những gian nan vất vả, những hối hả lo âu của cuộc sống…
                          2/. …đời thường. Nhưng mùa xuân về sẽ cho ta tình yêu mới, xây đắp những ước mơ tươi đẹp trong đời.
                          Nam: Khúc nhạc lời ca, tâm hồn nghệ sĩ, xin dâng tặng cho đời cho hạnh phúc tương lai.
                          Nữ: Đàn én chao mình cho bầu trời mở rộng sắc xuân nay, vàng ươm mái tranh quê chờ đợi bước chân người ly xứ. Hàng bông bụt nở hoa chào đầu ngõ, rạng rỡ môi trầu mắt mẹ cũng cười tươi.

                          Tân nhạc

                          Nam: Xin chúc, niềm tin, hy vọng
                          Nữ: Xin chúc, triệu con tim tấm lòng
                          Nam: Ngập tràn niềm vui tung cánh, nồng nàn, tình yêu lấp lánh
                          Nữ: Và rộn ràng cùng tương lai đang bừng lên
                          Nam: Xin chúc, người đi chưa về, quay gót đường xưa vẹn câu thề
                          Nữ: Tình làng, quê hương đất nước, cội nguồn dang tay đón bước
                          Và đàng hoàng cùng dựng xây trang sử ca


                          2 người: Một Việt Nam rạng rỡ gấm hoa. Chúc cho hạnh phúc cho hòa bình muôn nơi. Chúc cho thành công cho nhà nhà yên vui
                          Nam: Trọn một mùa xuân thắm tươi.

                          Vọng cổ

                          Nữ: Đào đã thắm Cao Bằng, Mai vàng đem xuân về Đất Mũi, khắp quê hương có nghe lời ca từ thành phố Bác bài hát chúc xuân vang đến…
                          …5/. …muôn nhà. Chúc một mùa xuân an lạc thái hòa.
                          Nam: Chúc người nông dân mùa màng tươi thắm, chúc ngư phủ trở về tôm cá nặng oằn khoang.
                          Nữ: Chúc người lính trẻ nơi hải đảo biên cương, vững tay súng nhớ về hậu phương với tình em tình mẹ. Chúc cho anh ấm nồng giọng ca người nghệ sĩ, hát bản chúc xuân dâng tặng đến mọi người.

                          Lý đêm trăng

                          Nam: Một mùa xuân mới, xin cất cao lời ca tiếng hát
                          Chúc muôn phương, tình thương ấm nồng
                          Cùng dâng lên dáng xuân tươi hồng
                          Nữ: Tay nắm tay, hướng về đường tương lai, ớ ơ rộn ràng niềm vui mới
                          Nam: Ngập tràn sắc xuân cho riêng lòng đầy ước mơ
                          Việt Nam yêu dấu, trang sử ca hùng anh rạng rỡ
                          Nữ: Thêu gấm hoa ngàn năm thắm màu
                          Việt Nam ơi, sắc xuân muôn đời

                          Vọng cổ

                          Nam: Mùa xuân mới mình cùng thêu ước mộng, mỗi ngày mai là một mùa xuân tươi đẹp trong đời.
                          Nữ: Lời ca xin gởi đến muôn nơi. Trên dải non sông thắm nụ cười
                          Nam: Mội mùa xuân mới niềm vui mới. Một khúc ca xuân dệt mộng đời
                          Tôi yêu tiếng nước tôi

                          Audio Truyện Kiều

                          Comment

                          • #58

                            Chuyện tình bên ao cá
                            Tân nhạc: Trương Quang Tuấn
                            Vọng cổ: Lâm Viên

                            Nữ: Í mèn ơi, trưa trờ trưa trật, sao hỏng về nhà, còn ngồi dựa cán cuốc ngủ vầy anh Tèo?
                            Nam: Mén hả? Tui ngồi đanh canh của….
                            Nữ: Của gì ngoài đồng vầy….
                            Nam: Thì cái ao cá nè, Mén hỏng thấy sao?
                            Nữ: Ờ há. Mén quên. Mà Tèo ơi, có mấy con cá….
                            Nam: Cá gì?
                            Nữ: Thì cá tr….
                            Nam: Nè, hỏng được nhắc tới tên con cá khủng khiếp đó nghe….
                            Nữ: Chớ nói sao?
                            Nam: Phải nói là cá da trơn. Trời ơi, gia nhập WTO (vê-kép-tờ-o) rồi, phải xài từ cho nó chính xác, mình mới bán được cá mà không bị ép giá chớ….
                            Nữ: Thôi được rồi, có mấy con cá da trơn hà, anh canh ngày canh đêm làm chi cho nó mệt….
                            Nam: Đâu có mệt. Canh mấy con cá dưới ao đâu có mệt….
                            Nữ: Chớ canh cá ở đâu mới mệt….
                            Nam: Thì cá…, cá bên nhà bác Tư đó, canh mệt thí mồ….
                            Nữ: Trời đất, ao cá của tía em, thì tía em canh. Tía em có nhờ anh canh hồi nào đâu?
                            Nam: Thì hỏng có nhờ canh, chỉ tại…
                            Nữ: Tại sao?
                            Nam: Tại anh ghiền canh vậy thôi à…. Với lại cái ao cá của tía em. Anh có phần hùn ở trỏng chớ bộ….
                            Nữ: Phần hùn? Mà hùn cái gì vậy anh Tèo?
                            Nam: Trời ơi, có nhiêu đó mà em cũng hỏng hiểu, cứ dang ca với anh hoài sao Mén?
                            Nữ: Hiểu, mà hiểu chuyện gì?
                            Nam: Thôi, được rồi, để anh kể đầu đuôi cho em nghe nha, nghe nè….

                            Tân nhạc
                            Nam: Nhắc lại chuyện cái ao lòng anh bỗng thấy nao nao.
                            Nữ: Cái ao khổ công anh đào, đào đêm đào ngày anh cũng ráng cho mau .
                            Nam: Đào xong anh thả cá, cá tình cá nghĩa nàng ơi. Nàng vui con cá quẫy đuôi. Cá duyên cá nợ công anh đào vì ai .
                            Nữ: Nhắc lại chỉ bấy nhiêu lòng anh bỗng thấy buồn hiu .
                            Nam: Cái ao uổng công anh đào giờ đây còn gì tăm hơi cá ai ơi, vì sao anh hổng thấy cá chìm cá nổi chạy đâu. Vì sao anh biết hỏi ai
                            Nữ: Cá ơi cá hỡi biết bao ngày đào ao.

                            Vọng cổ
                            Nam: Mén ơi, còn mấy bữa nữa thôi em theo chồng về xứ khác, em như con cá quẫy đuôi làm mặt nước sủi hơi rồi biến mất anh còn biết canh ai bên ao vắng….
                            1/. …không người. Rồi anh sẽ nhớ sẽ thương từng nét mặt nụ cười.
                            Nữ: Mai mốt, nhìn cá giỡn lăn tăn ao rộng, chắc anh canh cá mà trong lòng sẽ rộn rã niềm vui (-).
                            Nam: Vui gì mà vui cho nổi Mén ơi, có mấy con cá da trơn, ai canh chi cho mệt xác. Canh là canh con cá lớn trên nhà, nhưng chắc tại ngủ quên nên người ta câu mất (-)
                            Nữ: Mèn đéc ơi. Em mà anh coi như con cá, vậy thì em lấy chồng là phải rồi….
                            Nam: Em là cá, mà hỏng phải cá da trơn….
                            Nữ: Cá gì cũng là cá thôi….
                            Nam: Em là cá vàng, cá ngọc, cá biết nói tiếng người, cá… để yêu thương.
                            Nữ: Nếu đã coi em là cá vàng cá ngọc, sao anh lại nhốt trong ao nước đọng…
                            2/. …sình lầy. Để người khác đi lại đi qua thả lưới quăng chài.
                            Nam: Chứ anh biết làm sao?
                            Nữ: Em ước mong một ngày ra biển lớn, thoát khỏi lũy tre làng với cái ao cá vừa hẹp vừa nông (-).
                            Nam: Mén ơi, hai đứa tụi mình quen với đồng ruộng, kinh, sông, em ra biển làm chi cho gió to sóng lớn?
                            Nữ: Tại anh sợ phong ba nên nhốt mình trong ao cạn, còn bắt em ở lại để tội tình em (-)

                            Tân nhạc
                            Nam: (Dặm) Trời ơi, Tèo đâu có ngờ em tên Mén mà chí em to dữ vậy
                            Nữ: Ngờ đâu người lạ đến câu, câu cá câu tình, câu cá đã đành câu luôn tình thương mến
                            Nam: Tham phú phụ bần nàng đến với người ta, bởi anh thiêt thà mắc lừa một phen, bởi anh nhẹ dạ ngậm đắng mình ên. Giờ đây tình buồn hắt hiu,
                            Nữ: Ao cá tiêu điều thêm xót xa lòng nghe ai đàn bên xóm, con nuớc ngược dòng sầu héo trái mù u .
                            Nam: Tiếng chim lạc bầy mỏi mòn mình anh. Ao cá còn đây, gió ru từng canh

                            Vọng cổ
                            Nữ: Không phải bởi tham sang mà em phụ khó. Để lại mình anh đứng canh cái ao nhỏ….
                            5/. …bên nhà. Đừng trách, tội em vốn ăn nói thiệt thà.
                            Nam: Mén ơi, anh đã hiểu. Em như con cá hô thích tràng giang sóng lớn, anh chỉ là con cá kèo quanh quẩn khúc sông quen (-). Cá hô với cá kèo…. Trời ơi! Nói tới chỉ buồn thêm, em hãy đi đi cho thỏa lòng mong ước….
                            Nữ: Ở lại quê nhà, anh hãy tìm hạnh phúc, quên em đi cho em được nhẹ lòng (-)….
                            Nam: (Dặm) Chắc cũng phải quên thôi, chớ làm sao nhớ hoài cho được, cá hô với cá kèo mà….

                            Lý con khỉ
                            I/. Nhưng tiếc cho công sức, của bao ngày đào ao
                            Nuôi cá khôn lớn rồi, cá bay đi cái ào
                            Nữ: Em biết phải làm sao. Hay tính vầy được không?
                            II/. Anh đi đào ao khác, kiếm cá khác mà nuôi
                            Đừng nuôi cá hô cá kình, thiệt cái công của mình
                            Nam: Em tính thiệt là hay, cũng như là… phủi tay.

                            Vọng cổ
                            Nam: Chỉ một cái ao, anh mất mười năm thả cá, em cứ đi đi rồi anh tính cách khác cho chắc ăn…
                            Nữ: Cách gì?
                            Nam: Anh sắm cái cần câu, mua hai trăm mét lưới, qua bên xóm dưới, mà gắn lưỡi móc mồi (-). Chờ cho cá cắn câu rồi, đem lên anh bỏ vô nồi cho khỏi bơi. Dông dài chi tội anh lắm em ơi, em đi ao cũ ngậm ngùi buồn hiu (-).
                            Tôi yêu tiếng nước tôi

                            Audio Truyện Kiều

                            Comment

                            • #59

                              Chuyện trên sân ga
                              Vọng cổ: Lâm Viên

                              Nam: (Lối) Chiều Sài Gòn sân ga vắng khách
                              Cơn mưa phùn còn lất phất gần xa
                              Bất chợt bên tai một giọng nói thoáng qua
                              Huế của người ta của mình một xứ
                              Tôi ngụ Ngự viên hai năm chưa về thăm quê cũ
                              Nữ: Em từ Vỹ Dạ xuôi chuyến tàu Nam vừa nối lại sau cơn bão lũ...

                              Vọng cổ
                              1)...kinh hoàng. Lòng còn ngẩn ngơ trước đổ nát hoang tàn. Không ai còn chở trăng về thôn Vỹ, lá trúc xanh không dấu được niềm đau (-).
                              Nam: Rứa Thuận Thành, Hòa Phú, Tây Lộc chừ ra sao? Phú Vang, Tam Giang chắc cũng không còn nguyên vẹn dáng hình.
                              Nữ: Cả khúc ruột miền Trung nước trắng lênh đênh, nhìn quê mình nát tan mà lòng đau tan nát (-).

                              Lý Xâm Thương
                              Nữ: Nước trắng xóa mênh mông, xác nhà trôi theo con nước lớn
                              Ôi rét mướt bủa vây, bất lực nhìn em gái khóc than
                              Nỗi kinh hoàng đi qua, còn quanh em xác xơ xóm làng
                              Đành dứt lòng xa quê, tìm vào đây để náu nương họ hàng

                              Vọng cổ
                              Nam: Tôi sẽ đáp chuyến tàu đêm về quê núi Ngự, dựng lại mái nhà xưa cho chị...
                              2)...em mình. Thương cho chị tôi vừa lỡ một cuộc tình. Tuổi bốn mươi mới tìm ra bến hẹn, chừ quặn lòng đâu dám nghĩ đến duyên tơ (-). Lan báo hỷ nở tình cờ, bông ngô đồng rụng xuống bờ Hương Giang. Chợ chiều bến Ngự âm vang, Phú Cam bẽ bàng ai ngược dốc cô đơn (-).
                              Nữ: (Lối thơ) Trời vẫn Huế nửa vầng trăng cổ độ
                              Phố lặng chìm trong sương khói chiều đông
                              Cảm ơn ai đã chia xẻ những tấm lòng
                              Để thành nội chiều lại nghiêng bóng nắng
                              Nam: Đã qua rồi những đau thương cay đắng, có những chuyến xe ngược miền Trung chở nặng tấm lòng sẻ chia ấm lạnh của...

                              Vọng cổ
                              5)...con người. Để những em bé thơ ngây lại mỉm môi cười. Không còn nỗi hãi hùng vương trên ánh mắt, em tung tăng đến trường với cặp sách tình thương(-).
                              Nữ: Em dứt lòng xa cánh quê hương, hẹn một ngày sẽ về với Huế.
                              Nam: Bà con quê mình sẽ lau khô dòng lệ, xây dựng lại xóm thôn cho cuộc sống yên bình (-)

                              Phi vân điệp khúc (Vĩ)
                              Bão đi qua rồi, xa dần thương đau.
                              Nắng lên xóm nghèo, mẹ ngồi phơi lúa
                              Nữ: Hương Giang yên bình, trên dòng sông, con đò ai lướt êm
                              Ơi hò ơi, lững lờ hoa tím trôi.

                              Vọng cổ
                              6) Tiếng còi tàu đã liên hồi thúc giục, anh ra ngoài nớ nhớ thăm lại dùm em. Lên đồi Thiên An nghe thông reo nhè nhẹ, ngắm Đại nội chiều mai dáng Huế yêu kiều (-)
                              Nam: Con tàu đi xa chưa kịp nói thêm nhiều, thôi chào người đồng hương tôi về quê nhé. Đôi nắt Huế tôi sẽ mang về Huế, gửi cả tấm lòng khi cơn lũ đi qua.
                              Tôi yêu tiếng nước tôi

                              Audio Truyện Kiều

                              Comment

                              • #60

                                CHUYẾN XE TÂY NINH
                                Thanh Hiền

                                -Xang xừ líu-
                                Có một chuyện vui nhỏ trên …. đường,
                                Nên chép lại khúc ca.
                                Tôi quen cô bạn đường xa,
                                Bạn đường xa nên hóa ra gần.
                                Lên xe nhường nơi bạn chọn, nhường lời bạn trao
                                Bốn bề sắc áo màu hoa, bốn bên lời ca tiếng cười
                                Xe lên đường, mời anh chọn chỗ.
                                Tôi ngập ngừng rồi bước lên lặng lẽ.
                                Phía sau lưng có tiếng ai cười khúc khích
                                Nghe như tâm tình riêng, gọi gió chớm sang xuân.

                                -Vọng cổ-
                                1. Xe Tây Ninh sáng nay chuyển bánh chở những niềm vui hớn hở đón …xuân về. Bó hoa trong tay tôi như bỡ ngỡ e dè. Xe lao nhanh trên đường trải rộng, mà mỗi người trông gương mặt đã là hoa. Cô gái ngồi bên mến khách đường xa, mới cất tiếng làm quen qua nụ cười hiền. Chuyến xe này đầy đặn ngày xuân mà đường thành phố – Tây Ninh tôi vừa đi một nửa …

                                2. Lên xe nhường chỗ bạn ngồi, nhường nơi bạn dựa nhường lời bạn trao. Một vùng nhà thấp lúa cao, qua cầu sóng vỗ nôn nao đôi bờ. Anh lên Giang Tân còn em đi thị xã, bạn đường vui em kể chuyện nhà. Em vừa được tin người xưa hớn hở gởi về. Đến thăm bạn giữa ngày nghĩa vụ chỉ có đôi dưa hồng và tấm lòng son. Việc nhà sau trước trao em, lúa tăng hai vụ phải khơi dòng kinh sâu. Bỏng ngày nắng lửa, thức với trăng sao, chắt chiu gầy dựng đẹp giàu quê hương …

                                -Lối-
                                Xe dừng lại bên đường chợ cảng
                                Thơm bốn bề vườn ruộng vàng mơ
                                Dáng dịu hiền đẹp tợ bài thơ
                                Em cười nụ nhìn tôi lặng lẽ.

                                -Vọng cổ-
                                5. Rồi xe qua mặt cầu nhè nhẹ lòng tôi say theo chuyện kể …ân tình. Phải đâu xa mà tôi lại thương tình. Thương luống cày nghĩ suy trăn trở, thương bàn tay gieo mầm chín đỏ ước đỏ ước mơ. Cho người mình yêu tin tưởng ở miền xa, nơi ấy riêng một sắc trời xanh em thương nhớ. Anh hỏi tên chi, em cười rồi nói nhỏ: em tên Thơ nhà em đó cũng gần.

                                6. Xe lên đường, tôi ngước nhìn bốn phía đồng xanh, tìm ngôi nhà xanh trong làn xanh bất tận. Chợt nghe như tiếng người thương căn dặn, hãy chắt chiu xây dựng cho giàu đẹp quê hương. Quá đỗi thương tâm tình đó thủy chung, quê hương là xuân, em là mai vàng rực rỡ. Em ơi chuyến xe này anh về với Tây Ninh, hẹn ngày mai ghé thăm cô bạn trẻ. Bó hoa này em về dâng mẹ, rằng hoa xuân của người bạn quê nhà.
                                Em nhìn tôi đỡ bó hoa
                                Thương sao đôi mắt nhìn xa, em cười.
                                Em ơi xuân đến, đường vui
                                Xuân đầm ấm đang trên đường nở hoa./.
                                Tôi yêu tiếng nước tôi

                                Audio Truyện Kiều

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom