CHUYỆN TÌNH MÂY VIỄN XỨ
Tôi xin kể cho bạn nghe chuyện tình của Mây Viến Xứ , mang kiếp sống tha hương trong niềm đau xa cách…quê…nhà . Bao ân kỷ ngày xưa Mây còn ghi khắc mãi trong lòng . Nghịch cảnh trái ngang của mối tình đầu thơ mộng , đã chia cách hai người trong đầm ấm thương yêu . Nhưng bão tố cuồng phong đã đến một buổi chiều , là người con gái Mây yêu phãi chìu lòng cha mẹ . khoát áo vu qui trong cô phòng quạnh quẽ , réo gọi người tình trong niềm đau xuất giá…
Đời người lữ khách ôi buồn đau , đêm từng đêm , nhớ thương bóng hình năm ấy , như thu lá khô theo mùa . ôi sắc xuân đâu còn , tâm lòng cô đơn , Mây xin gởi ai câu thề .
Chiếc phi cơ từ từ cất cánh bỏ lại sau lưng bao nhiêu kỷ niệm …vui…buồn . Thành phố giờ đây chỉ còn lại mịt mù . Mây cố nén lòng đau đừng để cho tuông trào nước mắt , khóc cho mình đã lịm tắt tình em . Từ giả quê hương với bao hạnh ái êm đềm , cùng với tình duyên trong nổi niềm bi thương ở lại . Tới một nơi phương trời xa xôi viễn xứ , để tìm quên một vết thương lòng.
Bao năm trời Mây vẫn hằng mong ,tìm gặp lại người bạn lòng năm củ .Nhưng định mệnh trớ trêu vào mùa thu lá rũ , một cuộc tình đã hé nụ hương xuân . Mây đã yêu người con gái đã từng ,có một mầm non và nửa chừng xuân gãy gánh . Họ kết thân nhau bằng hồn thơ dạt dào trong đầu đông giá lạnh , và người lữ khách vẫn tha thiết chung tình với ánh trăng thu . Nhưng hởi ơi người vợ kia đã đem lòng phản trắc , bán rẽ xác thân và bội bạc ngoại tình . Gieo cho gia đình bao tai tiếng khi khinh , nhưng người vẫn thản nhiên như bóng hình pho tượng .
Tôi xin kể cho bạn nghe chuyện tình của Mây Viến Xứ , mang kiếp sống tha hương trong niềm đau xa cách…quê…nhà . Bao ân kỷ ngày xưa Mây còn ghi khắc mãi trong lòng . Nghịch cảnh trái ngang của mối tình đầu thơ mộng , đã chia cách hai người trong đầm ấm thương yêu . Nhưng bão tố cuồng phong đã đến một buổi chiều , là người con gái Mây yêu phãi chìu lòng cha mẹ . khoát áo vu qui trong cô phòng quạnh quẽ , réo gọi người tình trong niềm đau xuất giá…
Thiệp hồng báo hỉ trong tay ,
Lòng Mây như thể u hoài bão giông .
Châu sa tuông chảy đôi dòng ,
Tim Mây ai xẻ …tình nồng ai chia …

Trời đất cuồng quay nảo cân tê dại đau xé tâm cang quằn quại tim lòng .Biết gởi về đâu những đau khỗ muôn phần . Mây lê bước đi về nơi vô định , mây cũng mủi lòng nên mây chẵng thèm bay. Hình bóng của nàng chưa thể phôi phai , nên thầm chúc cho ai thuyền tình xuôi mái . Và bước đi như một người chốn chạy ,cho tâm hồn đừng khắc khoải sầu đauLòng Mây như thể u hoài bão giông .
Châu sa tuông chảy đôi dòng ,
Tim Mây ai xẻ …tình nồng ai chia …
Đời người lữ khách ôi buồn đau , đêm từng đêm , nhớ thương bóng hình năm ấy , như thu lá khô theo mùa . ôi sắc xuân đâu còn , tâm lòng cô đơn , Mây xin gởi ai câu thề .
Chiếc phi cơ từ từ cất cánh bỏ lại sau lưng bao nhiêu kỷ niệm …vui…buồn . Thành phố giờ đây chỉ còn lại mịt mù . Mây cố nén lòng đau đừng để cho tuông trào nước mắt , khóc cho mình đã lịm tắt tình em . Từ giả quê hương với bao hạnh ái êm đềm , cùng với tình duyên trong nổi niềm bi thương ở lại . Tới một nơi phương trời xa xôi viễn xứ , để tìm quên một vết thương lòng.
Bao năm trời Mây vẫn hằng mong ,tìm gặp lại người bạn lòng năm củ .Nhưng định mệnh trớ trêu vào mùa thu lá rũ , một cuộc tình đã hé nụ hương xuân . Mây đã yêu người con gái đã từng ,có một mầm non và nửa chừng xuân gãy gánh . Họ kết thân nhau bằng hồn thơ dạt dào trong đầu đông giá lạnh , và người lữ khách vẫn tha thiết chung tình với ánh trăng thu . Nhưng hởi ơi người vợ kia đã đem lòng phản trắc , bán rẽ xác thân và bội bạc ngoại tình . Gieo cho gia đình bao tai tiếng khi khinh , nhưng người vẫn thản nhiên như bóng hình pho tượng .

Comment