• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ ba láp

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ ba láp

    MANG THAI

    Ta lấy nàng thơ,ta mang thai
    Nằm gường ốm nghén mấy ngày dài
    Ý thơ,ngữ nghĩa còn trong bụng
    Triệu chứng lần thần chẳng giống ai

    Ta lấy nàng thơ làm vợ ta
    Muốn sanh ý ngọc dưới trăng ngà
    Cũng mong sinh hạ nhiều câu chữ
    Để ngát tình thơ bạn với ta

    Ngày khuất theo ngày đêm đến đêm
    Trăng quên in ấn bóng bên thềm
    Thai nhi hành hạ xác thân bố
    Ức nghẹn,buồn nôn liên tiếp thêm

    Thêm chứng thức khuya đau nửa đầu
    Tập trung chẳng được khóc canh thâu
    Nghe mùi bút mực thì nôn mửa
    Mệt mỏi,đớn đau chẳng đáo đầu

    Trời hỡi! sanh thơ rất khó khăn
    Sớm chiều cầm viết lắm nhọc nhằn
    Tay rung,mờ mắt đêm không ngủ
    Thờ thẫn làn môi rung với răng

    Vẫn còn bình thản chuyện thai kỳ
    Mừng tủi chan chan trên khoé mi
    Ôm bụng vuốt ve tình phụ-tử
    Nghênh ngang ngẩn mặt nụ cười khì

    Tôi lấy nàng thơ,tôi mang thai
    Nằm giường,ốm nghén mấy ngày dài
    Chờ khi sanh nở lời thơ trẻ
    Kính cẩn,nghiêng mình xin gởi ai

    Phieu dao
    Similar Threads
  • #2

    Thơ

    Thơ nào mà chẳng là thơ
    Dù vớ vẩn ?
    ....................cũng thẫn thờ như nhau
    Cũng là tìm chữ ghép câu
    Cũng là tâm ý ban đầu gởi trao
    Có đâu nặng-nhẹ bên nào
    Bên thời chê dở,bên lao xao cười
    Thơ nào cũng chứa hoa tươi
    Thơ nào cũng phải khóc-cười-buồn-vui
    PD

    Comment

    • #3

      Ác Mộng Đêm Thu

      Đêm qua,bạn ạ! ta nằm mơ
      Nhìn thấy quanh mình toàn sắc cờ
      Người thét,kẻ hô,cung kiếm động
      Tàu thuyền đợi lệnh,thả neo chờ

      Thì ra,kiếp trước là Huyền Tông
      Hoàng đế nhà Đường,có tấm lòng
      Yêu nước thương dân,chăm chính sự
      Danh xưng lẫm liệt đầy oai phong

      Ngày trước say tình Dương Ngọc Hoàng
      Cơ đồ sụp đổ,mất giang sang
      Đắm chìm tửu sắc,mê đàn nhạc
      Lộc Sơn nỗi loạn,chiếm Trường An

      Hùng hục loạn quân bắt ái phi
      Nhân dân buộc trẫm giết nàng đi
      Ái ân cầm sắc,sao đành nỡ?
      Gươm tuốt..tay rung,lệ ướt mi

      Nam tử như ta chẳng sống đời!
      Người yêu đành giết,giữ cơ ngơi
      Quân Vương tạ lỗi..nàng tha thứ!
      Duyên phận chưa tròn,một kiếp đời

      Hoảng loạn giật mình bởi giấc mơ
      Trái tim thổn thức nhịp còn chờ
      Mồ hôi ướt đẫm,đêm trăn trở
      Ác mộng đêm thu,bóng vật vờ

      Comment

      • #4

        Ma Nữ

        Đêm trước,đường khuya gạt ánh đèn
        Để người xuống phố nát hơi men
        Đằng xa,thấp thoáng nàng ca nữ
        Nhan sắc tuyệt trần,nguyệt phải ghen

        Ngạo nghễ đường thi,ghẹo mắt nàng
        Xuất thơ lục bát,khen dung nhan
        Hơi men hòa quyện trong thi hứng
        Tứ tuyệt thầm yêu dáng ngọc nàng

        Dang tay ôm ngọc,nhẹ hôn người
        Ớn lạnh tủy xương,lạnh khắp người
        Hơi thở chẳng đều,tim đập mạnh
        Mê li một thoáng..nát hồng tươi....

        Bình minh mở mắt,nắng đùa cành
        Ríu rít chim non đón gió xanh
        Bụi nhỏ theo giông lùa khóe mắt
        Nhỏm người,tỉnh dậy,mở tinh anh

        Cảnh tượng quanh mình,sao lạ quá!
        Nghĩa trang heo hút,toàn cây xanh?
        Mộ phần trước mặt_nàng ca nữ!
        Dòng chữ nghiêng nghiêng,phủ cỏ xanh

        Comment

        • #5

          Cô gái Sao Hỏa

          Vần trăng e thẹn liếm đầu non
          Gió thở vi vu bên lối mòn
          Ngắm cảnh trời Đông nghe tiếng lạ
          Linh quang tỏa sáng tận trên non

          Thẩn thờ,thấy lạ...ta đi theo...
          Ghềnh đá chông chênh lớp lớp đèo
          Tay chóng,chân leo thân vượt núi
          Ánh trăng dẫn lối,gió ngàn theo

          Ngỡ rằng dấu vết của người thương
          Huyền ảo long lanh sáng đoạn đường
          Thấp thoáng trời xa vật thể lạ
          Mờ mờ tỏ tỏ giữa đêm sương

          Chân trời hiện hữu dáng tàu bay
          Vóc dáng thước tha mỏng mảnh gầy
          Tay trắng,môi son,mày tựa liễu
          Khuôn trăng thanh tú xuống thang mây

          Nàng hỏi rằng ta có ý thơ?
          Tặng nàng vài chữ,kẻo nàng chờ!
          Tàu bay khởi động về quê cũ
          Muốn đem thi phú tặng em thơ


          Nhí nhảnh nhe răng ta xuất thơ
          Những đàn đom đóm lộn sương mờ
          Cỏ cây xao xuyến lây theo nhịp
          Gió nghỉ đầu cành,tóc phất phơ...

          Lưng mềm cuối nhẹ,nàng chào ta!
          Từng bước lên mây,thoát ta bà
          Tàu bay vụt mất bên trời rộng
          Bay bổng hương trầm ngát mũi ta

          Chào nàng nhé! cô em người Sao Hỏa
          Bên chân trời vang vọng tiếng thân yêu
          Nàng thật đẹp! giữa muôn ngàn lộng lẫy
          Và đêm nay...thao thức nhớ em nhiều...

          Comment

          • #6

            TÂM TRẠNG NGƯỜI TÁM MƯƠI
            (Tặng những ai bát tuần)

            Chao ôi! màu đỏ ngập đầy trời
            Áo đẹp rũ vào đôi mắt tôi
            Gậy trúc bên đường rung nhịp thở
            Rằng anh bát thập,em đôi mươi

            Mày cong,da tuyết,dáng thanh tân
            Ngực nở đôi hoa sắc tuyệt trần
            E ấp chân cài then chốt chặn
            Để lòng lữ khách đứng bâng khuâng

            Lòng ta sớm nặng thú thiên nhiên
            Cũng chẳng cần xem sách thánh hiền
            Mê sắc lâm tuyền,tâm loạn ngữ
            Trẻ-già điên đảo chuyện thơ điên

            Khúc khích bóng chiều buổi bát tuần
            Mặt soi xuống nước thấy còn Xuân
            Tóc mai nhóm lại,thơ vàng vọt
            Lại chuyện trêu hoa giữa cõi trần....

            Phiêu Dao

            Comment

            • #7

              Từ dưới đất mới chui lên...?

              Tôi từ bóng tối đã chui lên
              Xé đất rách bươm,động mái đền
              Nhướng cổ vươn vai xô thạch quyển
              Đá lăn trơ trọi,núi chênh vênh

              Dưới tầng địa phủ thấy bơ vơ
              Thiếu cảnh hà sa,thiếu khách thơ
              Một lúc,bốc đồng làm loạn cả
              Phong Đô nghiêng ngã,bụi tung mờ

              Quyết không chuyển kiếp,chẳng đầu thai
              Chẳng thích Mạnh Bà dưới Vong Đài
              Tâm trí còn yêu thơ Tứ Tuyệt
              Luyến thương Lục Bát chẳng nghe ai....

              Bây giờ, đờ đẫn,đã quên tên
              Người hỏi:"Tớ là người cõi trên?"
              Tớ bảo rằng:"Không! không ở trển!"
              Tớ từ dưới đất mới chui lên
              PD

              Comment

              • #8

                Thơ Đêm

                Bây giờ,chắc phải viết thơ
                Cho người thiên hạ thẫn thờ cùng ta
                Cho con muỗi quấy với ta
                Tay theo nhịp vỗ,trăng tà theo đêm
                Quạt nan phe phẩy ngực mềm
                Miệng râm ran tụng thơ đêm một lần
                Thức khuya,nên cũng phân vân
                Giữa cú pháp,giữa nhiều lần gieo âm
                Thức đêm,cặp mắt quần thâm
                Lời thơ hổn hển,ý tầm bậy chơi...
                PD

                Comment

                • #9

                  Trách mình lang bạt kì hồ
                  Ngao du tứ hải buồn đơ đẫn người
                  Mặt chưa hóa đỏ màu tươi
                  Chân chưa vùng dậy giữa trời lãng du
                  Ánh nhìn lẫn với sa mù
                  Bùn đen vạn kiếp thiên thu đời người
                  Dù đi dạo khắp phương trời
                  Cuối cùng quay lại những nơi cũ càng
                  Dù đi ngắm cảnh thênh thang
                  Cuối cùng,trở lại cánh đàn cùng ai
                  Bước đi,dù ngắn hay dài
                  Cũng quay trở lại cây mai thủa nào
                  Thôi dừng một cuộc tiêu dao
                  Để tâm nhận tháng năm nào an nhiên
                  PD

                  Comment

                  • #10

                    Sơn Nữ.......

                    Một hôm sơn nữ đầy sơn khê
                    Tiếng hát du dương khắp nẻo về
                    Trai tráng hô hào nô nức nở
                    Khắp non rộn rịp tiếng bê hê

                    Có nàng sơn nữ đẹp như trăng
                    Hương sắc long lanh tựa chị Hằng
                    Linh quang phản phất đôi môi thắm
                    Len lén nhìn tôi không nói năng

                    Lòng rộn bừng lên tôi họa thơ
                    Giữa chiều sương núi,khói giăng mờ
                    Chớm đào đôi má nàng e ấp
                    Tay nhẹ nghiêng nghiêng chiếc nón thơ

                    Rừng xanh lắt lẻo,cỏ liêu xiêu
                    Vun vút điệu bay thăng giữa chiều
                    Thì thầm thỏ thẻ thơ tha thiết
                    Ăm ắp ái ân âu yếm yêu...

                    Bát ngát trời xanh níu gót chân
                    Trót yêu sơn nữ sống bên rừng
                    Em là sơn nữ,anh ngư phủ
                    Đuổi bướm tìm hoa nẻo cách trần

                    Chiều thơm ru mộng,hồn bềnh bồng
                    Lữ khách vân du mòn mỏi trông
                    Làng bản quạnh hiu buồn mí mắt
                    Có kẻ thẫn thờ,đứng mơ trông....

                    PHIÊU DAO

                    Comment

                    • #11

                      Chợt hắt hơi,hồn văng ra khỏi mũi
                      Nên xác phàm hơi choáng váng vô tri
                      Hồn tinh nghịch chẳng cùng vào thân thể
                      Nên rong chơi vì bản tánh hiếu kì
                      pd

                      Comment

                      • #12

                        MỘNG

                        Tổ tiên có báo mộng
                        Ba hủ vàng sau vườn
                        Vác cuốc giữa đêm vắng
                        Mắt giương nhìn bốn phương

                        Phía nam bờ gió ảo
                        Thấp thoáng dáng người qua
                        Liên láo tầm nơi núp
                        Trốn xa ánh nguyệt tà

                        Bất ngờ, tiếng chó sủa
                        Xô xác giữa đêm trường
                        Khắp khắp, người đều biết
                        Rằng ta rất đáng thương

                        Cái nghèo, ai cũng thấu!
                        Đoái hoài chi tiếng thương
                        Tổ tiên bày trận ác
                        Vàng chẳng thấy sau vườn...
                        PD

                        Comment

                        Working...
                        X
                        Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom