• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Chuyện khó nói.

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Chuyện khó nói.

    Hôm nay mình chôm được một bài viết trong một private blog, cũng khá hay. Nếu ai muốn có ý kiến ý cò gì thì viết vào đó, rồi mình sẽ rinh nó về blog của người bạn này cho nó suy nghĩ.

    Đôi khi trong cuộc sống, con người ta cần chia sẻ tình cảm, tâm tư, nguyện vọng. Như tôi đây, sống trong môi trường lúc nào cũng căng thẳng như sợi dây đàn để tồn tại, bởi vì thương trường là chiến trường. Những cạnh tranh bất chính, những dèm pha làm tôi mệt mỏi mỗi ngày. Có những lúc, tôi chỉ mong có ai đó ngồi cạnh để nghe tôi nói lên nỗi lòng, nỗi uất ức. Không có ai cả! Tôi bốc phone gọi chồng về để nghe tôi nói. Có những lúc tôi gọi chồng về ngay thì ổng cứ thủng tha thủng thỉnh vài tiếng sau mới về. Đôi khi tôi không khóc được vì chuyện đó không đáng để khóc. Nhiều lúc tôi ước tôi có thể khóc được cho khuây khỏa nhưng nước mắt không chảy được. Nhưng cũng có những lúc tôi bỗng dưng khóc một cách ngon lành.

    Bạn bè tôi có khoảng chục đứa, tụi nó ở gần cũng có, ở xa cũng có. Tôi không dám gọi nhiều và cũng không dám tâm sự vì sẽ không ai hiểu tôi. Chồng lại ghen như sấm. Tôi đã nói rồi nếu ngày xưa còn trẻ, tôi không hư, thì bây giờ cũng không bao giờ hư. Xuất giá tòng phu rồi, sống theo chồng, khi chết thì cũng làm ma bên chồng. Đôi khi lễ lộc, tôi muốn sống lại những ngày xưa, nấu ăn rồi mời bạn bè xa gần tới huyên thuyên ba điều bốn chuyện. Tuy một năm vài lần nhưng tôi sẽ không có cảm giác bị giam cầm trong ốc đảo, vậy mà chồng cũng không cho. Chồng không thích bạn bè, chỉ biết có vợ con thôi.

    Bạn bè ở xa, lâu lâu tụi nó mời tôi đến chơi, chồng cũng không chịu đi. Đi đâu chơi cũng được, nhưng không là đi gặp bạn bè. Mỗi lần đi, mấy mẹ con tôi lại dắt nhau đi một mình, không có chồng bên cạnh…Vài lần như vậy tôi cảm thấy quê độ nên không dám đi nữa. Bạn bè ai mà đến nhà chơi, đi một mình không có nữ bên cạnh là chồng cứ nghi ngờ, dở bộ mặt hình sự ra làm bạn bè tôi sợ…Thế là sẽ không bao giờ có lần họp mặt tới…

    Sống thui thủi như một cái bóng, hết ngày này qua ngày khác…Ngoài việc đi làm kiếm tiền rồi về chơi với con, tôi không còn có một niềm vui nào hết. Không đam mê, không tứ đổ tường, không dám làm bất cứ điều gì nếu không được chồng cho phép, không dám làm điều gì sai trái, mất đạo đức…Vậy thì cuộc sống có còn ý nghĩa nữa không?
    Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 29-01-2011, 06:45 AM.
    Similar Threads
  • #2

    ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post
    Hôm nay mình chôm được một bài viết trong một private blog, cũng khá hay. Nếu ai muốn có ý kiến ý cò gì thì viết vào đó, rồi mình sẽ rinh nó về blog của người bạn này cho nó suy nghĩ.

    ? ? ?
    hehehe hỏng biết chiện của ai , nhưng sao mà " chồng "lại wan chọng rứa tề... Chính các chị em tôn hắn lên ngai và than khóc cho phận mình...

    Dạy con từ thuở còn thơ - Nhắc (nhở ) chồng từ thuở bơ vơ mới về .


    CO rỉ tai mấy nhỏ nhà mình " đừng để ai có áp lực với mình , con nhé - và cũng đừng tạo ra cho chính mình áp lực nào ).
    ----------------------------

    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

    Comment

    • #3

      ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi CONHAKO View Post


      CO rỉ tai mấy nhỏ nhà mình " đừng để ai có áp lực với mình , con nhé - và cũng đừng tạo ra cho chính mình áp lực nào ).
      Người ta không tạo được áp lực với mình thì mình hổng có coi người ta ra gì. Người ta tạo được áp lực với mình thì có cơ được hờn giận cũng vui PK CO. Em thống nhất với bác quan điểm đừng tạo ra áp lực cho chính mình, mình phải yêu mình đầu tiên CO nhỉ

      Comment

      • #4

        Mình lạc vào blog của toàn là mấy bà mẹ không hà. Mình viết comment vài lần là họ cho mình vào trong nhóm chơi. Vào trong đó viết cũng vui, mấy bà tha hồ nói mà không có ai đàn ông xía vào được, toàn những chuyện thầm kín, khó nói... Mình chôm 1 đoạn về để cho mọi người đọc, nhất là phái nam biết, dể thông cảm với những bà vợ của mình. Chôm tiếp phần còn lại của chị ấy.

        Không phải là chồng không thương. Thương mới ghen, thương mới nhốt riêng vợ vào lồng son cho riêng mình. Chẳng thà nhốt mãi nó trong lồng son, để nghe nó hót. Chẳng thà là con chim đó nó ngờ nghệch chỉ biết ăn và hót mà thôi. Nhưng…đây là con vợ. Con vợ này lại biết suy nghĩ, suy tư và còn biết ra ngoài đi làm, biết phụ và chia sẻ với chồng mọi thứ…


        Nhưng…tại sao nó lại bị tước hết toàn quyền tự do? Nào phải quyền tự do đó là quá đáng? Nó cũng cần sống nữa…


        Đã bao lần vợ nói:

        -Chồng ơi, anh là người đàn ông tuyệt vời nhất!

        Có nghĩa là trong mắt vợ, không còn ai khác ngoài chồng. Có nghĩa là ghen để làm gì cơ chứ? Ghen sẽ tự mình hạ thấp con người mình xuống. Mình có thua mới ghen, phải biết tôn trọng và tự hào về bản thân mình. Đàn ông ơi, nếu biết vợ mình đàng hoàng thì có nên ghen không? Khi đã có ý đồ xấu thì ghen cũng không mang phần nửa kia trở lại với mình. Vậy thì ghen để làm gì?
        Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 30-01-2011, 11:51 AM.

        Comment

        Working...
        X
        Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom