<BLOCKQUOTE dir=ltr style="MARGIN-RIGHT: 0px">
Ngồi trước máy tính ,một trong những '' cơn ác mộng '' là máy tính bị trục trặc phải ấn hợp ba phím ''Ctri-Alt-Del'' để khởi động lại máy.Nhưng cũng có nhiều người lạc quan lắm nhé , bạn đọc xem này:
_ Khi cuộc sống đôi lúc khó khăn hơn chúng ta tưởng , bạn có bao giờ ước rằng bạn chỉ cần ấn nút '' khởi động lại''? mọi việc sẽ tốt đẹp biết bao nếu chúng ta có ba phím đặc biệt đó : Ctrl,Alt và Delete. Khi bố bạn thì nổi giận,tiền học thì chưa đóng và mẹ bạn chẳng nói với bạn nửa lời , bạn chỉ cần dừng lại và nhấn ba phím tuyệt vời để làm lại từ đầu . Bạn cũng muốn chọn được nghề nghiệp bạn thích ,nhưng sợ nghề đó không nuôi nổi bạn va ban sẽ sống nghèo khổ? Bạn có thể giải quyết tất cả va có một cú bắt đầu mới :Ctrl,Alt và Delete.
Bài thơ này tuy rất ngộ nghĩnh và buồn cười nhưng tớ không nghĩ như vậy.Cuộc sống thực không có ''ba phím tuyệt vời'' ấy, bởi cuộc sống không phải là một cái máy tính , thời gian trôi qua không trở lại va không bao giờ bạn cũng '' chuộc'' lại được hoặc xí xóa những gì mình đã chót gây ra.
Nhưng tớ có một cách khác , vẫn dùng đượcba phím'' thần kì'' ấy.Tại sao họ trò thế hệ mới chúng ta không "control'' những quan điểm của bản thân , hiểu rằng cuộc sống luôn"atlermate between laughters and teas''(có khóc cười xem kẽ có lên có xuống - sau con mua trời lại sáng) và ''delete'' nhứngsuy nghĩ tiêu cực , những ganh ghét thù hằn của mình? Như thế là trong mỗi bạn đã có đủ ba phim thần kì ấy rồi còn gì![img]smileys/smiley1.gif[/img]
xin lỗi các bạn câu chuyện nay viết bằng tiếng anh nhưng mình thấy khó viết quá nên viết bằng tiếng việt.[img]smileys/smiley19.gif[/img]
tên tác giả là '' rệp điện tử'' nếu bạn nào đọc hoa học trò thì sẽ biết.</BLOCKQUOTE>
Ngồi trước máy tính ,một trong những '' cơn ác mộng '' là máy tính bị trục trặc phải ấn hợp ba phím ''Ctri-Alt-Del'' để khởi động lại máy.Nhưng cũng có nhiều người lạc quan lắm nhé , bạn đọc xem này:
_ Khi cuộc sống đôi lúc khó khăn hơn chúng ta tưởng , bạn có bao giờ ước rằng bạn chỉ cần ấn nút '' khởi động lại''? mọi việc sẽ tốt đẹp biết bao nếu chúng ta có ba phím đặc biệt đó : Ctrl,Alt và Delete. Khi bố bạn thì nổi giận,tiền học thì chưa đóng và mẹ bạn chẳng nói với bạn nửa lời , bạn chỉ cần dừng lại và nhấn ba phím tuyệt vời để làm lại từ đầu . Bạn cũng muốn chọn được nghề nghiệp bạn thích ,nhưng sợ nghề đó không nuôi nổi bạn va ban sẽ sống nghèo khổ? Bạn có thể giải quyết tất cả va có một cú bắt đầu mới :Ctrl,Alt và Delete.
Bài thơ này tuy rất ngộ nghĩnh và buồn cười nhưng tớ không nghĩ như vậy.Cuộc sống thực không có ''ba phím tuyệt vời'' ấy, bởi cuộc sống không phải là một cái máy tính , thời gian trôi qua không trở lại va không bao giờ bạn cũng '' chuộc'' lại được hoặc xí xóa những gì mình đã chót gây ra.
Nhưng tớ có một cách khác , vẫn dùng đượcba phím'' thần kì'' ấy.Tại sao họ trò thế hệ mới chúng ta không "control'' những quan điểm của bản thân , hiểu rằng cuộc sống luôn"atlermate between laughters and teas''(có khóc cười xem kẽ có lên có xuống - sau con mua trời lại sáng) và ''delete'' nhứngsuy nghĩ tiêu cực , những ganh ghét thù hằn của mình? Như thế là trong mỗi bạn đã có đủ ba phim thần kì ấy rồi còn gì![img]smileys/smiley1.gif[/img]
xin lỗi các bạn câu chuyện nay viết bằng tiếng anh nhưng mình thấy khó viết quá nên viết bằng tiếng việt.[img]smileys/smiley19.gif[/img]
tên tác giả là '' rệp điện tử'' nếu bạn nào đọc hoa học trò thì sẽ biết.</BLOCKQUOTE>