Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh
làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.
Bây giờ em ở nơi đâu? Cỏ trên mình mẩy em sầu ra sao? - Bùi Giáng
Có một loại da người thuộc hàng cao cấp đặc biệt làm bóp mà mấy chị em mê ơi là mê, tuy nhiên giá thành hơi đắt.
Thoạt đầu da nó co lại rất nhỏ, nhưng chị em phụ nữ sau khi sờ sờ ve vuốt thì nó dần dần giản ra và to lên...
1. con nít cũng chẳng tin câu này !
2. " giá thành hơi đắt". coi ai tự tin quá đáng dzậy kìa..." Làm sương cho sáo ", hỏi mấy anh mấy chú mấy bác mấy ông là biết ngay , họ sẽ bảo do it yourself...
anh chàng kia làm gì lùm xùm trong góc...
chút nữa xoá đó nhe...
thập thủ hổ bác...
Đã chỉnh sửa bởi Visaolaithe; 29-07-2011, 08:45 PM.
..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim HươngView Post
Xin giới thiệu dí bà con tấm hình mới chộp được: Nguyễn Văn Mít sau thời gian tu tập, vì đầu óc không tập trung nên bi giờ thê thảm như ri nì
Đồng ý với UKH về nhận xét này.Mít đã có vài lần xuất ngôn thoải mái , cho là tự nhiên của lứa tuổi trai già đơn chiếc cũng được hay để giải toả dồn nén cũng xong , trong nhà với nhau giúp cho em Mít qua cơn khó này nhe UKH... mờ hồi xưa sao em Mít lại chụp làm kỷ niệm hình này , muốn giống mấy ông thần Hy Lạp hay sao dzậy kìa :
..::~Trích dẫn nguyên văn bởi VisaolaitheView Post
Đồng ý với UKH về nhận xét này.Mít đã có vài lần xuất ngôn thoải mái , cho là tự nhiên của lứa tuổi trai già đơn chiếc cũng được hay để giải toả dồn nén cũng xong , trong nhà với nhau giúp cho em Mít qua cơn khó này nhe UKH... mờ hồi xưa sao em Mít lại chụp làm kỷ niệm hình này , muốn giống mấy ông thần Hy Lạp hay sao dzậy kìa :
Chiếc lá cuối cùng?????? Nguyễn Văn Mít còn nhỏ VSLT à, ẻm còn dại lắm!
Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 29-07-2011, 11:40 PM.
Đáp : Không ! Vì tất cả chúng ta sinh ra và tồn tại trên đời này đều mắc nợ nhau. Cho đi tức là nhận lại . Đây là hình thức luân phiên để trả nợ lẫn nhau.
Hỏi : MỘNG và THẬT có không ?
Đáp : KHÔNG !
- Một đêm ta ngủ, mơ thấy cả hơn 100 giấc trong tiềm thức . Nhưng sáng hôm sau ta chẳng nhớ gì .
- Ta đã trải qua cả hàng ngàn lần vào lúc tột cùng (cực điểm khoái lạc ) của Sex nhưng sau đó chẳng bao giờ nhớ lại giây phút đó .
Hỏi : Cơ thể con người giai đoạn nào là YẾU nhất và giai đoạn nào là MẠNH nhất ?
Đáp : Lúc mới lọt lòng chào đời đã vội khóc . Giai đoạn em bé nằm bình yên với nắm tay nắm chặc lại ; không có một sức mạnh nào có thể mở được những ngón tay của bé xòe ra . Giống như chúng ta, sau những tai nạn mà ta không chết thì chúng ta sẻ mạnh mẽ thêm .
Hỏi : Lúc nào nhanh nhất ? Lúc nào chậm nhất ?
Đáp : Cái chớp mắt . Lúc nhìn say đắm .
Hỏi : Có phải mọi người trên trái đất này đều có NIỀM TIN VÀO THƯỢNG ĐẾ không ?
Đáp : Đúng vậy . Những người cực kỳ thông minh và những người cực kỳ ngu dốt là những người có NIỀM TIN VÀO THƯỢNG ĐẾ một cách tự nhiên và mãnh liệt .
Số còn lại họ chỉ là những kẻ sợ hãi và mê tín . Họ chỉ thấy được Thượng Đế trong tai nạn hay cô đơn một mình trong đêm tối ở nơi chốn rừng sâu hay giông tố của đại dương .
Hỏi : Một vài câu hỏi trên cũng giải thích tàm tạm về cái gọi là Luật Của Tự Nhiên . Xin cho một ví dụ để dẽ hiểu hơn ?
Đáp : Cọng lông của con người hay cái đuôi của con chó nó vốn không thẳng đừng phí thời gian mà cố vuốt cho nó thẳng lại ...
Hỏi : Câu hỏi chót hôm nay, Làm sao để nhận biết mình đang vướn mắc nhiều lỗi lầm ?
Trần Cui : À cái này thì ta không biết . Nhưng hôm nay hình như anh quên đánh răng sao ấy ; nảy giờ ngồi nói chuyện với anh nghe toàn mùi thôi thối bốc ra từ mồm của anh ...
Đáp : Thầy củng vậy, sáng nay thầy quên đánh răng thì phải . Lần này thì thầy châm trà đi .
Chừng ni tuổi mới có dợ. Mới lấy dợ được dăm bữa dị mờ biết
- Ta đã trải qua cả hàng ngàn lần vào lúc tột cùng (cực điểm khoái lạc ) của Sex nhưng sau đó chẳng bao giờ nhớ lại giây phút đó. (Lời phát biểu của Nguyễn Văn Mít)
Sao mau quên thía? Sao nhiều thía?
Hãy treo bảng "Coi chừng...!" ngay đầu giường nhá.
Mặt hồ nghĩ thầm: Tội nghiệp con trăng thật bé bỏng, nó bé tẻo teo đến nổi nằm lọt thỏm trong ta. Đột nhiên một cơn gió thoảng qua, mặt hồ xao động sóng làm vỡ hàng nghìn mảnh trăng trôi xa... trôi xa...
Bên cạnh bờ hồ có một vũng nước trong nhỏ nằm yên lặng; trong lòng nó chứa nguyên đầy hình hài của con trăng.
Hòn Ðá Ném Ði Văn hào Nga Leo Tolstoy có kể câu chuyện ngụ ngôn như sau: Có một người hành khất nọ đến trước cửa nhà của một người giàu có để xin bố thí. Một đồng xu nhỏ hay một miếng bánh vụn, đó là tất cả những gì người ăn xin chờ đợi nơi người giàu có. Nhưng, mặc cho người khốn khổ van xin, người giàu có vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Ðến một lúc không còn chịu nổi những lời van xin của người hành khất, thay vì bố thí, người giàu đã lấy đá ném vào con người khốn khổ.
Người hành khất lặng lẽ nhặt lấy hòn đá cho vào bị rồi thì thầm trong miệng: "Ta mang hòn đá này cho đến ngày nhà người sa cơ thất thế. Ta sẽ dùng nó để ném trả lại ngươi".
Ði đâu, người hành khất cũng mang theo hòn đá ấy. Tâm hồn ông lúc nào cũng cưu mang sự báo thù.
Năm tháng qua đi. Lời chúc dữ của người hành khất đã thành sự thật. Vì biển lận, người giàu có bị tước đoạt tất cả tài sản và bị tống giam vào ngục. Ngày hôm đó, người hành khất chứng kiến cảnh người ta áp giải người giàu vào tù ngục. Nỗi căm hờn sôi sục trong lòng ông. Ông đi theo đoàn người áp tải. Tay ông không rời bỏ hòn đá mà người giàu đã ném vào người ông cách đây mười mấy năm. Ông muốn ném hòn đá đó vào người tù để rửa sach mối nhục hằng đeo đẳng bên ông. Nhưng cuối cùng, nhìn thấy gương mặt tiều tụy đáng thương của kẻ đang bị cùm tay, người hành khất thả nhẹ hòn đá xuống đất rồi tự nhủ: "Tại sao ta lại phải mang nặng hòn đá này từ bao nhiêu năm qua? Con người này, giờ đây, cũng chỉ là một con người khốn khổ như ta".
Tha thứ là điều khó khăn nhất nhưng cũng là điều cao cả nhất.
Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 15-08-2011, 09:55 AM.
Comment