Tiền Bạc , Bạc Tiền
Tiền ! Tiền ! Hởi mi là vuông giấy mõng ,sao thay đỗi trắng với thay đen . Thế nhân lừa lọc đời mang trắng, kết cuộc chung quy cũng chĩ vì tiền .
-Tiền bạc ơi nhờ mi con người được phú quý vinh hoa và sanh ra lễ nghĩa , rồi cũng vì mi mà lòng người xa đoạ xấu xé nhau bỡi 2 chử kiếm...tiện Đỗi nhục làm vinh bán lợi mua quyền .Tiền ơi ! Mi chĩ là mãnh giấy mà thiên hạ đã ghi vào những nét mực đen. Con số trăm ngàn triệu ức vạn muôn đã giết bao nhiêu thễ xác lẫn tâm hồn.Ôi cã cuộc đời khổ trí lao tâm cũng chĩ vì tiền là một manh giấy trắng....
-Nó là ai? Nó chĩ là một mãnh giấy vô tri vô giác mà người ta đã gáng ngàn vạn trăm đồng... Người ta có thể tạo ra nó bằng nước mắt và quăng nó đi bằng khờ dại điên cuông... Người ta đỗ xô nhau tìm tòi xấu xé đễ rùi ngã gục đầu trong thất bại đau thương. Người thì chán chường mọi kiếp gió sương, kẽ khốn đốn lao đầu trong vực thẵm , gái bán trinh bước vào đời son phấn , trai lọc lừa nuốt hận giữa thành đô....
-Trước kia là kẽ có sẵn trong tay tiền muôn bạc vạn, ta đã sống trong lầu cao cửa rộng, nhiều vinh sang và sống uy quyền.Ta cười những ai ko bạc ko tiền, có tiền thì mua tiên cũng được,có tiền thì thiếu gì kẽ hạ người hầu vợ đẹp con khôn. Nhưng cho đến khi túi rỗng lòng không ta mới dc nhớ bay giờ là hiện tại .Hiện tại ta là một con người thừa thải , ko cắt ko xu ko chục không đồng ....
-Lòng rỗng ko túi cũng rỗng ko nhìn thiên hạ mà cõi lòng quất hận ta bỗng thấy bừng bừng nỗi giận. giận cho đời và giận cã cho ta . Mới ngày nào con ngất ngưỡng kêu xa vừa chợp mắt đã qá ra cùng khổ ta cảm thấy ta ko là người nữa, mà là một bóng ma lạc lõng giữa cung trời ngữa tay xin 1 bát cơm dư , người bố thí bằng chút lòng thương hại . Ôi tiền bạc là giây oan trái ta sợ rùi một mãnh giấy vô tri!