TRUYỆN "NIỀM TIN BỊ LUNG LAY "
Khi Niềm Tin Trong bạn Bị Lung Lay !
Chào các bạn !
Thật sự trong cuộc sống thì không ai là không muốn rằng mình sẽ luôn được hưởng trọn vẹn những niềm vui nhưng như thế đâu phải là một cuộc sống phải không nào cuộc sống là phải biết cố gắng biết hy vọng và biết nắm giữ được tình yêu cũng như hạnh phúc của mình nhưng giữ nó làm sao mới là quan trọng à nha .Tôi cũng có một câu chuyện buồn muốn được cùng các bạn chia sẻ nè ;
Trước đây khi vừa mới tốt nghiệp trung Cấp kỹ thuật tôi ra trường và về thành phố Đà Lạt Thân yêu để mong rằng sẽ có một cuộc sống tốt hơn .
![](http://www3.ttvnol.com/forum/images/emotion/dazzler1.gif)
trở về Đà Lạt với một niềm vui và với một tấm bằng cỏn con đó là tấm bằng trung cấp tuy không vui nhưng cũng cố gắng vì dù sao có được tấm bằng trung cấp này rồi vẫn hơn là không có nhỉ .về đà lạt tôi bắt đầu di xin việc đi làm đươc nhận làm ở một công ty tuy lương không cao nhưng tôi cũng không bằng lòng với kết quả của mình đạt được .trong khi đó ban ngày đi làm ban đêm thì tôi xin đi học lại lớp 12 ở Trường Bổ Túc văn Hoá .Thật sự những buổi học đầu tiên đã làm sống lại trong tôi những kỷ niệm thời học sinh thời học viên trung cấp nhưng có những lần tôi rất buồn vì tôi nhìn thấy các bạn sinh viên trường Đại học ,họ cũng bằng tuổi tôi nhưng sao hiện giờ họ l,ại đang học Đại Học còn tôi đây cũng là một con người như họ nhưng sao toi lại thua kém họ rất nhiều tôi chỉ là một thằng trung cấp wèn ,chẳng lẽ lại chịu làm tay sai cho mấy đứa bạn của mình ngày xưa sao .mấy đứa bạn thân ngày xưa cùng học với nhau nhưng tại sao họ lại được làm thủ Lĩnh của Mình còn Mình thì phải làm thằng tay sai của họ với những đồng lương thật rẻ mạt và coi cái cách họ nhìn tôi giông như một cử chỉ khinh thường và xem tôi như một thằng hầu hạ tôi rất xấu hổ nhưng tôi biết phải làm gì đây có lẽ phải đành chịu chấp nhận số phận thôi à đành phải làm tay sai cho bạn bè của mình tôi rất ân hận vì ngày xưa tôi đã không cố gắng học hành mnà chỉ lo chơi bời nên giớ đây thân tôi chẳng có trong tay một cái gì hết ngoài một tấm bằng trung cấp kỹ thuật và Đang đứng trước một tương lai đầy những tối tăm mù mịt .giờ tôi đang học lại 12 ở Bổ Túc Văn Hoá chỉ mong sao có được tấm bằng tốt nghiệp sau đó tôi sẽ đi Bộ đội ,Đi nghĩa vụ quân sự .chứ thật ra tôi đâu muốn thế nhưng nếu kỳ thi này mà tôi không đạt được kết quả thì không biết cuộc đời của tôi sẽ lại đi về đâu nữa đây .Trong khi đó có một lần tình cờ lên mạng gặp được một người bạn cùng quê tôi đó là ở Hà tây .bạn ấy tên là Nụ hiện đang là sinh viên năm cuối trường Đại học .chúng tôi đã có một thời gian bên nhau rất vui vẻ lúc đó không biết tại sao tôi lại yêu đời và có rất nhiều niềm tin vào cuộc sống ,nhưng chúng tôi chơi với nhau cũng không được bao lâu lắm thì bỗng có một chuyện sảy ra mà có lẽ đến suốt đời tôi sẽ không bao giờ quên được cô ấy .Một thời gian trước đây ,vào một hôm khi tôi đi làm về thì có ghé qua một quán nét bỗng nhiên thầy buồn liền lên nét chơi thì một lúc bỗng có một người bạn bên cạnh mà tôi có vẻ rất ,mến ngay từ lúc nhìn thấy ánh mắt cô ta cứ nhìn vào tôi chằm chằm .bỗng nhiên tôi cảm thấy ánh mắt đó có vẻ như rất muốn tìm người bạn tâm sự nhưng rồi ánh mắt đó vụt qua và tôi tự một mình trầm ngâm ngồi trong quán nét đó có vẻ hôm nay thân thuộc hơn tôi liền nhanh chóng vào trong yahoo .đánh từng dòng chũ và từng pass vào mà sao hôm nay cảm thấy chậm chạp quá à .thật sự không biết tôi muốn gì nữa mà sao cảm thấy rất hồi hộp và sợ và rồi cuối cùng thì tôi cũng vào được tôi bỗng nghĩ cô bạn chưa quen bên cạnh và nghĩ tại sao ánh mắt hồi nãy của cô ta cứ nhìn chằm chằm vào tôi không hề chớp mắt đó .tôi liền ngó qua bên cạnh nhìn thấy nick name của cô ấy và bỗng nhiên cảm tháy rất sợ khi phải đối đầu cũng như chát với cô ấy mà ta coppy rồi nhưng ta sẽ nói gì đây lúc này trong đầu tôi vẫn còn suy nghĩ một lúc thật là lâu nhưng rồi bỗng nhiên theo cảm ứng tôi đánh một hàng dài số 222222222 để chào và đánh enter một cái bỗng nhiên tôi cảm thấy rất sợ nhưng đã lỡ rồi à .tôi bỗng lặng thinh cả người
![](http://www3.ttvnol.com/forum/images/emotion/icon_smile_rose.gif)
Comment