• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

N và M

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • N và M


    TRĂNG TÌNH TRÊN THÀNH PHỐ MONACO




    Hôm nay là thứ bảy , từ chiều qua , anh và em đã đến Monaco , dạo thành phố , lâu đài, rồi về khách sạn , tắm rửa và đi ăn.
    Anh có vẻ thích thú khi rong chơi với em trên những thành phố Âu Phương , đúng chi lạ, vì với tính anh , với những tình cảm tha thiết của con người anh , nên anh thấy tất cả bên ni đều trở thành thơ mộng , nhất là khi anh quàng vai em , đi với em lang thang đủ phố , đủ ngõ đường , cái gì cũng làm lòng anh rười rượi, còn em ? em thì mắt luôn rười rượi vì đây là lần đầu tiên anh qua với em lâu chi lạ , những hơn một tháng trời dài . Gần 5 tuần lễ , anh đã để dành thời gian anh được nghỉ phép sở để qua chơi với em , mình sẽ fêter sinh nhật ngày mình vào đời nhau anh hỉ !
    Trưa ni trời nóng quá , hai đứa dắt nhau dung dăng dung dẻ xuống phố mua bánh mì "pan Bagnat " ra ngoài biển ngồi . Lúc này mọi người đã hết nghỉ hè, học trò cũng tựu trường rồi nên biển vắng bớt , chỉ còn những người thương yêu nhau mới ra đây nhìn trời nước . Bãi biển đây em không thích lắm vì toàn sỏi đau chân và đau lưng , riêng anh anh nói anh không thấy đau ở đâu cả vì anh có em bên cạnh , anh nằm thì dài người trên ngực em , anh ăn gian chi lạ , và biết nịnh nữa , nhưng dù anh gian hay nịnh , em vẫn thương anh nhiều .
    Tối ni trăng sắp tròn , còn vài bửa sẽ trung thu . À anh đòi mua bánh trung thu ăn với em , nhưng ở Monaco em đào đâu ra bánh trung thu hỉ , anh nói nếu em không tìm ra bánh trung thu thì anh ăn đôi má em và môi em trừ vì thơm hương em . Anh xạo chi lạ, làm em cũng thèm , nhưng lúc đó em sẽ cắn tay anh , bàn tay ni đã viết những lời thơ dỗ ngọt như mía lùi mà mỗi ngày em vẫn thích đọc, không có thì em lại buồn và trở thành múi mít ướt ( lời anh trêu em trong thư ! )
    Tối ni anh lại đòi ra biển ngắm trăng để xem khi anh về lại bên ấy , anh nhìn xem trăng bên anh và trăng bên em có giống nhau không khi hai đứa cùng nhìn một lúc với nhau , nhưng anh quên là khi em nhìn trăng thì bên anh đang vào trưa , cho nên em phải canh giờ để có thể nhìn trăng với anh , nghĩa là em sẽ đi ngủ sớm để dậy vào khoảng gần sáng thì mới đúng vào đêm của anh .
    Gió biển thổi mát mát , anh nằm dài đặt đầu trên ngực em , mắt lim dim, em khẻ vuốt tóc anh , ui chao tóc anh đã có vài sợi bạc rồi đó , mà cũng không sao , vì tóc anh bắt đầu bạc , em sẽ không sợ cô nào bắt cóc anh của em , họ sẽ chê anh già ! hahaha.
    Mai em đưa anh qua Ý chơi , sát ngay biên giới , qua bên nớ ăn đồ ăn Ý cũng ngon chi lạ . Rồi ! nghe em vừa nói , anh lại nịnh nữa rồi:
    - có em bên cạnh , anh ăn chi cũng thấy ngon !
    Nhỏ ơi ! khi nào em về ở luôn với anh hả Nhỏ ? Anh một nơi em một ngã không vui chi cả , mỗi lần anh hỏi em câu này , em cứ xin khất anh cho em học xong , em cứ nói là đời còn dài ; lỡ khi anh về bên ấy và bên ni Nhỏ gặp ai , anh mất Nhỏ sao ?
    Mỗi lần em nghe anh hỏi , lòng em chùng xuống , em biết anh đợi em đã lâu rồi , bao nhiêu năm trời mình gặp lại nhau , mà chừ em vẫn cứ xa anh ! Thì vì hai chuyện , chuyện học của em , còn có một năm nữa em ra trường , chỉ còn có gần 300 này chứ bao nhiêu , chứ ngày xưa anh bỏ em anh đi lấy vợ và rồi nhập lính , anh không thấy cái mất mát cô đơn của em Thuở Ấy sao ? Chừ có dịp em trả thù anh lại , nhưng anh cũng luôn là người thắng cuộc vì em quá thủy chung nên anh không hề mất em . Còn nói đến chuyện anh sợ anh về bên nớ anh sẽ mất em ? Nếu em không thương anh thì anh cũng đã mất em lâu rồi , bao nhiêu người theo , bao nhiêu người đòi cưới em vẫn không chịu đến nỗi Mạ cứ giận em vì em khăng khăng không chịu lấy chồng . Mạ vẫn nói là em đã không còn anh nữa mà chờ đợi làm chi cho uổng tuổi xuân xanh , nhưng anh quên là ngày anh bỏ em theo người khác , tim em đã chết rồi , người con trai nào lại đòi xin cưới một kẻ mà không còn tim nữa phải không anh ?
    Vậy mà có người thầy thuốc giỏi đã cứu sống lại cho nó đập nhịp yên bình , thì cũng là người mà ngày xưa đã quên em một thời , thôi thì em cũng cám ơn , hay nói đúng hơn là tim em cám ơn anh .
    Bây chừ, không những anh đã cứu sống nó , mà anh còn bắt nó nuôi trong chiếc lồng tình yêu mà chỉ có anh mới có chìa khoá thì làm răng ai có thể bắt em được mà anh sợ mất em !Giờ đây anh vẫn lim dim mắt , tay anh ôm chặc người em làm răng em biến đi mô nữa .
    Biển đêm trăng chưa tròn nhưng vẫn rỡ sáng , tiếng sóng dội vào bờ lao xao nhưng lời em vẫn ru anh ngủ . Ngủ đi anh , em sẽ ngồi suốt đêm nếu anh muốn để hát ru cho anh quên những muộn phiền của công việc hảng , những thương nhớ nhau khi mình xa nhau . Em hứa lần ni học xong là em sẽ bay về sống với anh trọn đời , và em cũng sẽ trói anh lại để khỏi mất anh một lần thứ nhì nữa . Lần ni anh xa em nữa thì đừng trở lại cứu tim nữa, cứ để cho nó chết luôn !
    Em lầm bầm trong miệng , anh cũng vừa hé mắt nhìn hỏi dò:
    - Nhỏ nói gì mà chết đó
    Em cúi xuống hôn lên tóc anh, trả lời :
    -Anh mà xa em một lần nữa thì em chết luôn cho anh vừa lòng !
    Anh nhổm dậy , ôm em vào lòng :
    - Em mà chết thì anh cũng chết theo , nhớ chưa Nhỏ thương !
    Em kéo anh đứng dậy:
    -Thôi em đói bụng rồi , dậy đi ăn với em đi ông tướng ! ý ! có chiếc hôn nồng cháy và hai cánh tay khắn khít nhau không rời nữa ....

    đh

    gửi em Hương Bình




  • #2



    THÀNH PHỐ HỒNG




    Toulouse hôm nay có một nỗi buồn , có lẽ từ một cánh chim xa, có lẽ tại một thao thức gần ? có lẽ từ một giòng sông đợi , có lẽ từ một lá thư người thương , có lẽ từ một ngụm mây không nhà, có lẽ từ những lời không nhiều âu yếm , có lẽ từ một giấc mơ chồm dậy giữa 5 h sáng , có lẽ tôi không còn biết tôi là ai , tất cả đã đi trên buổi sáng hôm nay bằng những gót chân tôi vô tình giẫm trên những chiếc lá rụng đang run run lạnh trong cơn gió đầu đông .
    Cái cảm giác đó từ đâu hiện đến như một bóng ma , bóng ma mà tôi gọi là xa vắng, bóng trắng hạnh phúc xa xôi , bóng trăng đêm sắp ngày và bóng những con sóng mà thủy triều dâng dội ngược lại trên bãi ; rồi sự ra đi của những hạt cát không ngày trở về . Tôi trăn trở với chính tôi sau lần đã trăn trở với đời , tìm cho mình một hướng đi có những bình minh trên núi , có một con dốc dài uốn mình theo những tình thương như một giãi lụa tơ trời hư ảo , tôi nghe người ta nói , nhưng tôi chưa bao giờ đi tìm , ngày đó tôi tự hỏi nếu mình tìm mà không gặp thì tâm hồn mình có còn trong vắt trong không góc vườn secret của mình nữa không , hay những hạt lệ phố ảo sẽ làm mình trôi đi đến một góc đời nào đó , mình sẽ trở thành những ngọn cỏ may ăn xin bước chân người qua lại , bám vào gấu quần , bám vào tà áo để rồi nghe người đời trách móc là trời sinh ra tôi làm gì cho mất công phải cúi xuống nhặt từng chiếc găm một ?
    Hay tôi là một hạt giống hoa violette nhỏ tí xíu nở và lớn lên giữa những thảm cỏ công viên một hôm có một cặp tình nhân đến ngồi xuống bên cạnh , người con trai ngắt tôi trao tặng cho người con gái mà không nghe tiếng khóc tôi vì đau , xong rồi khi họ đứng dậy di , người con gái nắm tôi đang héo úa , quăng vội lên cỏ cho bàn tay khỏi bận bịu vì một cái hoa đồng nội không ra gì vì cô ta đòi người tình mua tặng cho cô một giò lan và anh ta đã hưá .
    Tại sao tôi đặt đề tựa chuyện tôi viết hôm nay là Thành Phố Hồng ? vì thành phố này còn có tên là la ville des Violettes , ở đây , người yêu cô có thể đưa cô vào những cửa hàng bán hoa hay nước hoa, hay những siêu thị lớn như Les Dames de Paris , Nouvelles Galeries .. chẳng hạn , trong gian hàng nào đó , cô có thể tìm được những lọ nước hoa tím , những miếng xà bong thơm , một chiếc khăn lông hay khăn lau mặt , những gói kẹo màu tím thơm mùi violette, hay những lọ muối màu tím hoa violette để tắm ( flacon de sel de bain parfumé ) , hay những gói kẹo dragées trong những dịp đám cưới , baptème ....
    Thành Phố Hồng hôm nay có chút nắng vàng cuối thu nhưng đông đã đến bên hiên mùa nên gió se se lạnh , cái lạnh ẩm ướt của xứ đã nhận tôi như một đứa con lưu lạc không gia đình không nguồn cội , và nuôi tôi trong tình thương khác màu da đó với tất cả nhiệt thành của một xứ có một nền văn hoá đáng nể , đã dạy cho tôi từ một bông hoa đồng nội nhỏ bé trở thành một người con gái có trái tim đầy tình cảm , biết buồn đau ,chở đầy cảm xúc đến nhạy cảm khó thương , dạy cho tôi thành người .
    Hôm nay cái nhạy cảm đáng ghét của tôi đã làm mắt tôi cay , có lẽ chỉ có ai đó , hay là giấc mơ mới có thể hiểu tôi . Chiều nay tôi đi ra công viên vì tôi có hẹn với con chim bồ câu què , tội nghiệp , chỉ là một con chim câu trong hằng ngàn con chim câu khác của thành phố , vậy mà mỗi lần nghe tiếng chân tôi giữa muôn ngàn thiên hạ, nó đã nhận ra được tiếng bước tôi lại gần , nó chạy lại tìm vài mẩu bánh mì hay vài hạt cơm tôi vẫn gói để dành cho nó mỗi ngày, nó a lại mổ trên tay tôi những hạt tình thương . Hình như có có cùng một cái gì giống tôi : sự thủy chung !

    đh
    gửi em Hương Bình




    Comment

    • #3

      Cám ơn chị INOU đã luôn nghĩ đến em và đã viết cho em những mẩu chuyện thật ngắn nhưng rất lãng mạn và dễ thương...Merci chị nhiều

      Comment

      Working...
      X
      Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom