• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ Về Đà Lạt (nhiều tác giả)

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Về Đà Lạt (nhiều tác giả)




    Đà Lạt Trăng Mờ

    Hàn Mặc Tử


    Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,

    Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.

    Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,

    Như đón từ xa một ý thơ.


    Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,

    Để nghe dưới đáy nước hồ reo.

    Để nghe tơ liễu run trong gió,

    Và để xem trời giải nghĩa yêu.


    Hàng thông lấp loáng đứng trong im,

    Cành lá in như đã lặng chìm.

    Hư thực làm sao phân biệt được?

    Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.


    Cả trời say nhuộm một màu trăng,

    Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.

    Không một tiếng gì nghe động chạm,

    Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!


    1938



    Similar Threads
  • #2

    Ngẫu hứng phố phường - Uông Thái Biểu




    Ngẫu hứng phố phường

    Uông Thái Biểu

    Đà Lạt của tôi trôi trong sương giăng

    Là cánh chim đêm tìm miền đất đậu

    Đà Lạt của tôi đối diện mặt trời

    Tôi trễ nải trôi tím chiều mận hậu…

    *

    Đà Lạt của tôi, người bạn vong niên

    Gậy trúc khập khênh

    Chênh vênh gõ từng bậc đá

    Đà Lạt rất quen và rất lạ

    Chén rượu ngoại ô

    Ngấm một tiếng

    Khà…

    *

    Đà Lạt của tôi vó ngựa chiều mưa

    Lóc cóc dội về quán trọ

    Lữ khách dừng chân giữa đường mưa gió

    Ngước nhìn một khoảng trời thông…

    *

    Đà Lạt của tôi, em ơi biết không?

    Đà lạt của tôi, mưa chiều qua lòng.




    .

    Comment

    • #3

      Đà Lạt một lần trăng - Nguyễn Duy




      Đà Lạt một lần trăng


      Trăng ảo ảnh lập lờ trong sương trắng

      Ngọn gió nhà ai thấp thoáng ở bên đồi

      Tiếng móng ngựa gõ dòn trên dốc vắng

      Nghe mơ hồ một chiếc lá thông rơi.


      Em nhóm bếp bằng củi ngo chẻ nhỏ

      Ngọn lửa lấp đi khoảng vắng giữa hai người

      Ta lơ đãng nhìn em lơ đãng

      Siêu nước pha trà vừa ấp úng sôi.


      Em biết chứ chả ai lơ đãng cả

      Hòn than kia đang đỏ đến hết lòng

      Mà ngọn lửa cứ giả vờ le lói

      Mùi nhựa thông theo sợi khói đi vòng.

      Nguyễn Duy

      Comment

      • #4

        Đà Lạt Ngày Xưa...














        Comment

        • #5

          Hoài niệm Đà Lạt -?




          Hoài niệm Đà Lạt


          Chiều Đà Lạt ai ngồi gom sương lại

          Tựa lưng chiều nghe lơ lửng lạnh buông

          Langbian trăng trắng mờ hoang dại

          Prenn buồn để mặc con nước tuôn


          Camly ơi! cớ chi mà réo rắt

          Thông già ơi!sao cứ đứng suy tư

          Và Đà Lạt là em gầy dáng nhỏ

          Quây kín trong ta lớp lớp sương mù


          Con phố nhỏ lượn quanh về một ngõ

          Đường nhấp nhô, đồi núi cũng nhấp nhô

          Qua Xuân Hương rồi tạt về Than Thở

          Đi một ngày chưa hết được xứ mơ


          Em có lên đồi Cù không hở nhỏ

          Nhớ hái thật nhiều những đóa mimosa

          Rồi nhè nhẹ rải hoa vào trong gió

          Sẽ thấy chiều Đà Lạt rất kiêu sa


          Anh biết rồi em vì sao má đỏ

          Có phải những chiều Đà Lạt kín mùa đông

          Em gom hết vào lòng những tia nắng nhỏ

          Đà Lạt lạnh muôn năm cho đôi má em hồng


          Rời Đà Lạt mới thấy thương Đà Lạt

          Về đồng bằng mới thấy nhớ cao nguyên

          Mimosa đâu thể vàng nơi khác

          Xa em rồi mới biết đã thương em


          (sưu tầm)


          Comment

          Working...
          X
          Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom