• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Mối tình găng tím - Thơ Nguyễn Tuyết Hương

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Mối tình găng tím - Thơ Nguyễn Tuyết Hương

    Mối tình găng tím
    Nguyễn Tuyết Hương

    Găng tím ơI ! Tôi thật nhớ mùa thu,Link" align="right" border="0" alt="" style="padding:7px;" />
    Thu tháng 9 với tình tôi trinh nữ.
    Hồn tôi đó trong veo không vết gợn
    Gửi cho chàng bao nỗi nhớ yêu thương.

    Thu tháng 9 tôi nhớ hoài găng tím,
    Tím mỏng manh tan vỡ tựa tình đầu
    Cánh hoa nhỏ sao mà yêu tha thiết
    Ở bờ rào – sao hoa vẫn tinh khôi.

    Găng tím ơi! Tôi nhớ loài hoa dại
    Thật đơn sơ để đứng ở hàng rào
    Hoa xen lẫn với cúc tần giản dị
    Gần bên tôi suốt cả tuổi ấu thơ...

    Găng tím ơi! Hoa là bóng mẹ
    Che mát tôi suốt cả những ngày hè
    Ô ăn quan, tú và tâm sự
    Với cô bạn – người hàng xóm thân thương.

    Găng tím ơi! Em là người minh chứng
    Cho tình tôi tuổi 14 bâng khuâng...
    Em dõi trông bóng HN thấp thoáng
    Ở hàng rào khi trộm ngắm xem tôi.

    Găng tím ơi! Em bỗng là tất cả
    Những yêu thương, những hờn dỗi vu vơ
    Những thổn thức với tình tôi trong trắng
    Lần đầu tiên, tôi đã quá thương chàng ...

    Găng tím ơi! Mối tình tôi chớm nở
    Dù chỉ là những lá thư trao
    Dù chữ nhớ chàng viết ra lại xoá
    Ôi! Thiêng liêng và thương đến lạ kỳ.

    Găng tím ơi! Rồi một hôm chàng viết
    Lá thư tình quyết định một lời yêu
    Nhưng mãi mãi thư không còn đến được
    Vì tự tôi hiểu lệch đã ghét chàng.

    Ta chia cắt khi mùa đông đang đến
    HN ơi! Chàng hỡi chắc buồn đau
    Đông buốt giá như hồn hai đứa lạnh
    Hai ngả đường – thôi ai nấy rẽ ngang...

    Thôi mệnh số – tôi lại về với mẹ
    Với hàng rào hoa găng tím thương tôi
    Để mỗi buổi – trưa về tan buổi học
    Tôi nhớ chàng đau đớn đến khôn nguôi...

    Tôi lẳng lặng ra đứng cùng găng tím
    Dõi trông chàng với một nỗi nhớ câm
    Chàng đằng xa, tan học về ôm cặp
    Dáng cao gầy – với một vết thương tim...

    Găng tím ơi! Mối tình tôi vỡ thật
    Tình học trò mong manh quá găng ơi!
    Đời ấn định khi tôi yêu mầu tím
    Mùi hoa găng ngai ngái ở bờ rào.


    Mùa thu - Hà Nội ngày 22/02/2002
    Nhớ về mối tình đầu trong trắng của tôi.

    Nhận và Gửi từ email Nguyễn Tuyết Thương tuyethuong_pmu@
    Người đăng: hoangvu
    Sống trên đời

    Similar Threads
  • #2

    Buồn
    Buồn
    Nguyễn Tuyết Hương
    Thương tặng H.N

    Lúc em buồn trời đang nắng thành mưa
    Mầu đỏ cháy hóa thành mầu đen tối.
    Lòng anh nay sao trở thành khó hiểu
    Với em giờ chỉ những dấu hỏi thôi ???

    Em như kẻ lang thang sa mạc cháy
    Để đi tìm một chén nước hồi sinh
    Để tình yêu sẽ mãi là vĩnh cửu
    Thật thiên thần ta chỉ của nhau thôi...

    Anh thân yêu giờ anh còn chút nhớ ?
    Mùa thu xưa tất cả quá êm đềm
    Anh 16 – Em mới 14 tuổi
    Mình nhìn nhau ngây ngất buổi ban đầu...

    Mình quen nhau, dẫu chỉ là bạn học
    Chung một trường, chung nhịp đập yêu thơ
    Anh yêu lính, em cũng yêu đời lính
    Sở thích chung - Mơ ước tuổi học trò.

    Tháng ngày quen, mình đã làm nhau khổ
    Đã nhớ nhung và ước một mai sau
    Ta ước đấy nhưng đã làm chi được
    Tuổi học trò chưa dám một chữ yêu.

    Mình thân nhau chỉ dám làm thơ tặng
    Chữ “nhớ” viết rồi, xấu hổ lại bôi đen.
    Nhớ làm sao bao buổi học tan trường
    Nắng mùa thu ôm choàng vai hai đứa.

    Em đi trước tóc thề, hây má đỏ
    Người đi xa đắm đuối ngắm đằng sau.
    Đường đông thế, bao nhiêu là lũ bạn
    Mà dường như chỉ có mỗi hai người.

    Tim em nhẩy, thình thình theo nhịp bước
    Thật ngượng ngùng khi biết có người thương.
    Rồi hiểu lệch đã làm ta cách trở
    Người ra đi để lại kẻ quê nhà.

    Người đi Tiệp khi vừa xong trung học
    Anh ở đâu rồi ? Phương ấy trời tây ?
    Tháng năm xa cũng làm em hiểu được
    Chuyện ngày xưa em hiểu lệch sai người.

    Tim nhức nhối có thể gì anh biết ?
    Giờ chúng mình là đôi bạn không thân.
    Thư anh viết thăm em chiều thứ sáu
    Mùa hạ dịu nhiều khi người nhớ bạn xưa.

    Em viết gửi thì cũng là bạn gái
    Chỉ bình thường thăm hỏi chuyện phương xa.
    Ta vẫn giấu mối tình đầu chôn chặt
    Bởi nói ra nào giải quyết gì đâu?

    Nhưng kỳ diệu, mối tình đầu tiên ấy
    Ta giấu đi mà vẫn sống không ngờ
    Dẫu xa cách, dẫu là hai Tổ Quốc
    Anh vẫn là anh, trai nước Việt Nam mình.

    Anh tỏ tình khi em 18 tuổi
    Em yêu anh nên vội vã đáp lời.
    Mình yêu nhau bao nhiêu là thư gửi
    Hai năm liền chỉ tâm sự trên thư.

    Ta xa cách biết bao giờ gặp lại
    Có hề chi em vẫn nguyện đợi chờ.
    Bao tháng ngày em ôm thư cùng ngủ
    Có hình anh, chữ viết của anh đây.

    Trời đất thương cho chúng mình lễ cưới
    Cho tình yêu – Cho nỗi khát triền miên
    Để hai kẻ lang thang tìm nước uống
    Ngập chìm sâu, hạnh phúc quá ban nhiều...

    Nhưng trời ơi! Giờ lòng em buồn lắm
    Trời đất thương, hãy chỉ lối giùm em
    Cho anh hiểu, tin em và lại vẫn
    Mãi mãi là nguyên vẹn của em thôi.

    Em yêu anh làm sao mà kể được
    Thật nồng nàn trong những phút đắm say
    Như một kẻ lang thang sa mạc nắng
    Mà tình yêu là chén nước hồi sinh...

    H.N ơi! Chiều thu này, thứ bẩy
    Em âm thầm gửi chút nắng cho anh
    Mong lòng anh sẽ bừng lên ấm mãi
    Tổ ấm này hai đứa mãi thương nhau.

    Em yêu anh và mãi mãi còn yêu
    Dù cuộc sống hiện thời em ngại nói
    Nhưng lòng em mãi chỉ của anh thôi...
    Anh hãy nhớ, đừng ngờ chi anh nhé!
    Chớ để buồn che lấp tình đôi ta.

    Chiều buồn thứ bẩy 07/11/1998

    Nhận và Gửi từ email Nguyễn Tuyết Thương (tức Long Nhi)
    email: tuyethuong_pmu@
    Người đăng: hoangvu


    Sống trên đời

    Comment

    • #3

      Mùa thu tình yêu
      Mùa thu tình yêu
      Nguyễn Tuyết Hương
      Tặng H.N

      Ngày mai sinh nhật anh
      Tuyết Hương chẳng có gì
      Chỉ có vần thơ nhỏ
      Gửi tới tâm hồn anh.

      Ôi! Hoàng hôn Queen Bee
      Chiều buồn anh có biết ?
      Rằng: em “thi sỹ” nhỏ
      Với vần thơ thương yêu
      Gửi anh như ngày trước.

      Có còn nhớ không anh?
      Ngày xưa chung cảnh mến...
      Hai trái tim run rẩy...
      Dù chưa lần nắm tay.

      Lác đác lá vàng rơi
      Phủ sân trường điểm hẹn
      Lác đác hạt mưa rơi
      Để rồi ta chia tay...

      Em vẫn nhớ hôm nao
      Trống trường tan, ta bước
      Hai trái tim thình thịch
      Muốn nói mà không ra...

      Mùa thu ấy nắng nhiều
      Như bây giờ anh nhỉ?
      Sưởi ấm một tình yêu
      Mối tình đầu nhen nhóm...

      Mầu vàng của nắng thu
      Thần tiên hơn mọi thứ
      Bởi lẽ em đã yêu
      Tuổi thơ tròn 14.

      Quá sớm phải không anh?
      Nhưng Trời đã phát ban
      Em lẽ nào không nhận?

      Mang hình anh trong tim
      Lý hình luôn nhảy nhót
      Em xơi liền ngỗng quay.

      Anh đẹp tựa thiên thần
      Cho hồn em xao xuyến
      Cho tim hiền không yên.

      Đi vào trong mắt anh
      Dẫu biết rằng có khổ
      Nhưng Trời đã an bài
      Em bình yên nhận lấy.

      Anh 16 sức trai
      Với em như người lớn
      Còn em đã lớn rồi
      Khi anh nhìn hôm ấy...

      13 năm rồi nhỉ?
      Từ buổi ấy anh nhìn...
      Trời đất thương và đã
      Cho chúng mình cưới nhau.

      Hạnh phúc thật giản đơn
      Như tình em đơn giản.
      Cuộc đời sao đẹp thế
      Nắng ngoài kia vẫn vàng
      Như 13 năm xưa...

      Mùa thu Hà Nội, ngày 15/10/1998
      Sống trên đời

      Comment

      Working...
      X
      Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom