• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ Bùi Sim Sim

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Bùi Sim Sim




    Một Chiều Ngược Gió

    Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
    Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
    Ngược lòng mình tìm về nông nổi
    Lãng du đi vô định cánh chim trời


    Em ngược thời gian, em ngược không gian
    Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
    Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
    Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh


    Mang bao điều em muốn nói cùng anh
    Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
    Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
    Và sẽ thế nào khi trong anh không em?


    Em trở về im lặng của đêm
    Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
    Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
    Riêng chiều này - em biết, một mình em...







    Giữa Hai Chiều Quên Nhớ

    Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
    Chưa đủ quên để thành xa lạ
    Anh ám ảnh em giữa hai chiều nghiệt ngã
    Nghiêng bên này lại chống chếnh bên kia.


    Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya
    Dịu dàng quá lời thì thầm của gió
    Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
    Biết đâu chừng thiên sứ đứng vây quanh.


    Trái tim đa mang chở tình yêu chòng chành
    Quên với nhớ lắc lư nhịp sóng
    Anh là gì giữa bốn bề vang vọng
    Em nghẹn lòng khi thốt gọi thành tên ...







    Bài thơ không thể đặt tên

    Biết trái tim chẳng có tội gì đâu
    Khi anh không thể yêu em hơn nữa
    Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành... tan vỡ
    Vẫn bất ngờ, vẫn tiếc nuối, ngẩn ngơ


    Chẳng muốn tin đâu, anh đã dối lừa
    Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy
    Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy
    Em bồi hồi, em vội vã, em yêu...


    Hãy tha thứ nghe anh, có biết bao điều
    Em không thể và chúng mình, không thể...
    Sao hôm - Sao mai, cách xa đến thế
    Câu thơ này có tới được cùng anh ?


    Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh
    Em mãi yêu anh - một tình yêu... không thể !
    Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ
    Em bé nhỏ tội tình
    biết trú ngụ về đâu ! ?




    ----------------------------

    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.
    Similar Threads
Working...
X
Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom