• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Tình Con Trong Thi Ca

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Tình Con Trong Thi Ca


    Tình con Trong Thi ca

    Trong thi ca có rất nhiều bài hát ca ngợi về tình cha mẹ nhưng dườngnhư Sơn chưacó nghe quabài hát nào tả về tình con bằng một cách xác thực và cũng ít có bài hát nào đề cập đến những đứa con mồ côi. Như Sơn được biết có một bài hát mang tựa đề "Nó" đã từng được trình bày qua giọng hát của ca sĩ Chế Linh. Bài hát ấy tả về một đứa bé sống trong cảnh mồ côi khi Mẹ nó mất sớm. Gần đây thì Sơn lại được nghe thêm một bài mang tên "Mầm Côi" đã được trình bày qua giọng hát của nam ca sĩ trong nước, Nguyễn Phi Hùng.

    Sơn cảm thấy khi những bài hát nói về tình cha mẹ rất là nhiều nhưng ít khi nói đền tình con. Có phải chăng tình con không mấy quan trọng nên tình con không được phổ biến mấy trong thi ca? Phàm, ở đời nếu không có những đứa con rất mực thương yêu cha mẹ thì làm gì có những bài hát xúc cảm để cho chúng ta nghe? Chẳng hạn như là những tuyệt phẩm, "Lòng Mẹ", "Mẹ Yêu", "Nước Mắt Mẹ Hiền", "Lòng Mẹ2", "Lời Ru Cho Con", "Mẹ Tôi", "Nghỉ Về Cha", "Tình Cha", "Cha Yêu"...¦vv...và còn rất nhiều ca khúc khác mà không sao có thể liệt kê hết được. Sơn rất thích những bài hát này. Tuy những bài này chỉ nói đến tình cha mẹ nhưng nó lại mang tính chất ẩn chứa đầy tình con ở trong đó. Vì rằng khi những tác giả sáng tác những bài hát này, nếu không rất mực thương yêu cha mẹ thì làm sao có thể trút hết bằng tất cả tấm lòng của mình cũng như tình thương để viết lên thành lời bằng một cách rất là ý nhị! Thế nhưng, ít có ai viết bài hát tả về tình con để khi chung ta lắng nghe cũng có thể liên tưởng nghỉ đến tình con chăng? Trong cuộc đời của chúng ta, khi ai bắt đầu trở thành bậc cha mẹ thì trước kia cũng đã từng làm con rồi sau đó mới thành cha mẹ. Như khi chúng ta đang lắng nghe một bài hát nói về tình cha mẹ thì thanh âm cùng ý nghĩa của lời hát hòa nhập vào trong tâm thức cảm hóa chúng ta khiến chúng ta gợi đầy cảm xúc, và trong lúc ấy thản nhiên nghỉ đến cha mẹ hoặc tình cha mẹ chớ có lẽ nào lại nghỉ đến tình con bao giờ? Người sinh ra ở trên đời, có ai mà không có cha mẹ? Cha mẹ nào cũng đều thương con, chớ không cha mẹ nào mà lại không thương con! Nhưng trong đời sống lại có những chuyện xẩy ra ngoài ý muốn, có lắm khi vì nghịch cảnh trái ngang mà bậc cha mẹ cũng không thể nào cho con cái có đầy đủ tình thương trọn vẹn. Phận làm con cũng vậy! Ai cũng đều muốn làm tròn cái bổn phận của người con hiếu đạo, chớ có ai lại muốn bất thảo đối với cha mẹ bao giờ? Nhưng xưa nay trung hiếu khó được vẹn toàn. Tuy nhiên, ai thương cha mẹ đều biết nghỉ đến tình thương và công ơn dưỡng dục của cha mẹ chắt chiu năm dài tháng rộng, gian nan khổ nhọc lo cho con từng hạt cơm manh áo. Dẫu cho ngày tháng phôi pha tuổi đời, mưa nắng dãi dầu, sương gió bạc phai màu tóc, chẳng quãng chi đến tấm thân gầy của cha mẹ miễn sao lo con cái được khôn lớn nên người và có một tương lai tốt đẹp để tự biết lo cho bản thân thì trong lòng cha mẹ mới được yên vui. Và còn biết bao nhiêu nỗi âu lo để cho cha mẹ lo cho con cái thì trước tấm lòng hiếu thảo của phận làm con, làm sao có thể báo đáp hết được những ân tình cao quí của cha mẹ! Hiển nhiên, trước những tình thương bao la mênh mông sâu rộng như biển trời vô bờ bến, có bút mực nào có thể diễn tả hết được biển tình thiêng liêng sâu thẳm thanh cao của cha mẹ. Thế nhưng những gì Sơn sắp viết lên đây là sự nhận xét mà thôi chớ không có ý phê bình bậc cha mẹ đâunha, mong các bạn đọc sẽ hiểu cho. Sơn vẫn biết nếu như mình mà phê bình bậc cha mẹ thì sẽ mang trọng tội rất nặng. Tuy nhiên Sơn cũng không dám lấy cái thái độ chủ quan mà cho rằng sự nhận xét của mình là đúng.

    Vâng, tình cha mẹ là thế... sâu thẳm như lòng biển đại dương. Có phải chăng lòng cha mẹ nào cũng đều bao la sâu rộng như thế? Nếu là như thế thì chúng ta sẽ định nghĩa như thế nào..., và thật không may cho những đứa con bị bỏ rơi trước những tình thương hờ hững thiếu trách nhiệm của những bậc cha mẹ đã gián tiếp hay trực tiếp tạo nên những hạt mầm côi? Đối với những bậc cha mẹ thương yêu con dạt dào như biển hồ lai láng thì chúng ta còn có gì để bàn để nói? Ở vào cái thế hệ hay thời đại nào cũng thế! Có những lứa tuổi ngây dại còn bồng bột khi vừa mới bắt đầu làm cha mẹ, tư tưởng không có thực tế...vẫn còn vụng về trong ý tưởng, cách suy nghỉ vẫn còn non nớt, thiếu chính chắn, và cũng có những bậc cha mẹ tư tưởng rất lịch duyệt nhưng đôi khi vì hoàn cảnh khắc nghiệt hoặc trong giây phút lỡ lầm nào đó đã vô tình hay cố ý gieo những hạt mầm côi trong đời, rồi thoáng trong những lúc khi đang lắng nghe những bài hát nói về tình cha hay tình mẹ gì đó, bỗng nghe chạnh lòng xao xuyến nghỉ-nhớ đến cha mẹ và có bao giờ thoáng trong giây phút ấy lại nhớ đến hạt mầm côi mà mình đã từng gieo hạt chăng?

    Như những đứa con có cha mẹ mà được cha mẹ hết lòng thương yêu thì rất là vui sướng và hành phúc. Như Những đứa con có cha mẹ mà không được cha mẹ quan tâm đến thì cũng có phần khá tủi buồn. Còn những đứa con không cha mẹ như những đứa trẻ mồ côi thì đời sống lại càng thê thảm hơn.

    ***Còn tiếp***Edited by: trangocson
    trangocson,
    Tình yêu hai chữ dễ thương
    Tình thơ hai chữ dễ thương hơn nhiều.
    Similar Threads
  • #2

    Bẩm sinh con người ta có ai mà không thương cha mẹ? Có ai mà không muốn đền đáp công ơn sanh thành dưỡng dục của mẹ cha? Một đứa con hiếu đạo mà thật sự muốn trả hiếu cha mẹ thì chỉ nói đến cái công ơn sanh thành thôi cũng không thể nào có thể trả hết được, huống chi những ai được cha mẹ sinh ra thương yêu trìu mến lo cho đủ điều thì công ơn và tình nghỉa của cha mẹ càng sâu thăm thẳm tận đáy biển và cao ngút tột cùng trời mây thì trước cái bổn phận làm con dù muốn trả hiếu, dẫu có trả đến suốt đời cũng không sao có thể trả hết được ơn nghĩa ân tình của cha mẹ. Tuy nhiên, những ai đã được sinh ra trong gia đình phúc hậu giàu sang phú quý nói riêng hay gia đình nghèo khó nói chung mà vẫn được cha mẹ lo cho đầy đủ và hết lòng thương yêu bằng tất cả tình thâm thì còn có gì quí hơn? Như chúng ta thường thấy vào những ngày như ngày Father 's Day hay Mother ' Day thường có những bài viết xuất hiện trên báo chí và tạp chí vv...ca ngợi cái tình thiêng liêng của cha mẹ. Sơn thầm nghỉ chắc có lẽ những tác giả ấy trong đời may mắn được cha mẹ rất mực thương yêu thì tuy nhiên ai cũng đều có thể cầm bút viết lên bằng những lời nhẹ nhàng êm ái để ca ngợi cái tình thiêng liêng của cha mẹ. Thế nhưng tađặt giả thuyết, nếu như những ai đã từng bị cha mẹ bỏ rơi, sống cuộc đời đen tối trong bối cảnh mồ côi tử thuở nhỏ cho đến lớn, thiếu hẳn tình thương thiêng liêng của cha mẹ và một khi tác giả ấy cầm bút muốn làm một bài thơ hoặc sáng tác một ca khúc nào đó để nói lên cái tình thương thiêng liêng mật ngọt của cha mẹ thì không biết tác giả ấy có thể dễ dàng viết lên một vài cảm tác đậm nét thương yêu bằng những lời nhẹ nhàng êm ái phàt xuất từ tâm khảmmình chăng? Chắc có lẽ cũng khó lắm hoặc cho dù có viết được thì cũng khó mà có thể viết lên được trọn lời, trừ phi người ấy có tấm lòng vị tha, khoan hồng và độ lượng lắm thì mới có thể thực hiện được điều ấy. Như những ai chưa từng ở trong cái hoàn cảnh trớ trêu ấy thì cũng khó nói lắm! Vì rằng những ai chưa từng sống trong vô phước thiếu hẳn tình thương yêu của cha mẹ từ thuở nhỏ hoặc những ai chưa từng sống trong bối cảnh mồ côi thì khó mà có thể cảm nhận thấu hiểu được những nỗi niềm riêng của những đứa con mồ côi không cha không mẹ là như thế nào.
    Tất cả những nỗi niềm riêng; những nghiện ngộ ái ố trong lòng, ai lạc hỷ nộ, nỗi lòng trắc ẩn ai ai cũng có, và tất cả những nỗi niềm tâm sự vui buồn trong cuộc sống ai ai cũng đều có nhưng chỉ khác nhau ở chỗ có nhiều hay ít mà thôi! Thế giới nội tâm ở mỗi ngưới mỗi khác và có đôi lúc cũng có chỗ giống nhau và chỉ có thể giống nhau một phần hay một điểm nhỏ nào đó thôi! Giá như một người nào đó có ý bộc bạch tâm sự của mình cho người ta nghe thì người ta mới có thể hiểu được thế giới nội tâm của người đó, bằng không thì không ai có thể nhìn thấu hay thấu hiểu thế giới nội tâm của người đó là như thế nào bởi vì cái tình của con người ta nó luôn luôn ẩn khuất ở trong lòng, khó mà có thể hiểu và cũngkhông sao có thể nhìn thấu được! Sơn thiển nghỉ rằng, như những ai may mắn hay nói đúng hơn là người ấy có thiện căn từ tiền kiếp nên được phước sinh ra trong gia đình phúc hậu giàu sang phú quý, được hưởng cái tình thiêng liêng của cha mẹ bao che ấp yêu bằng tình thương mật ngọt, bằng những giọt sữa thơm nồng đầu đời từ lúc lọt lòng mẹ, lại được cha mẹ hết lòng thương yêu trìu mến, lo cho đủ điều và đượcăn học tới nơi tới chốn cũng như về tình thần hay vật chất trong đời sống không thiếu thứ gì thì lẽ dĩ nhiên cuộc đời của những đứa con này rất là hồn nhiên vui sướng, nhẹ nhàng phơi phới...thoải mái vô cùng, không có dấu vết đớn đau thương tâm gì cả bởi lẽ ấy cái thế giới nội tâm của những đứa con này không khác gì là kho tàng vô giá. Trong khi đó ngược lại, cái thế giới nội tâm của những đứa con mồ côi bị bỏ rơi thì không khác gi là nắm mồ sâu thẳm chôn kín những nỗi niềm đau và tích lũy bằng những giọt nước mắt đong đầy pha lẫn nỗi chua xót đắng cay buồn tủi như một vết thương lòng hằn sâu đau đớn vời vợi thì thử hỏi ở trên đời này còn có nỗi đớn đau nào hơn nỗi niềm đau khổ của những đứa trẻ mồ côi không cha, không mẹ? Từ cõi mồ trong đáy cốc hốc tim nhưchan chứa những ngậm ngùi xót xa buồn tủi nghe như từng tiếng nấc nghẹn ngào uất ức dâng trào nhồi lên tròng mắt chợt biến thành giòng suối lệ đầy rơi. Và phía sau tuồng đời, còn biết bao nhiêu thảm cảnh của nữ giới mồ côi phải chịu bao nhiêu tủi nhục mang những yêu thương thân xác đem bán cho người. Trong khi những bài hát nói về tình cha và tình mẹ được ra đời rất là nhiều và người ta đã bỏ xót đi cái tình của những đứa con mồ côi luôn luôn lúc nào cũng khao khát ao ước được có cha mẹ.
    Nghiễm nhiên khi Sơn vô tình nghe một bài hát "Của Để Dành-Lời Ru Cho Con" bất chợt một cảm xúc phát xuấttrongSơn khi Sơn nghỉ đến những đứa mồ côi đã khiến Sơn sáng tác bài "Tình Đứa Con Mồ Côi" cách đây cũng đã hơn hai năm, nhưng bài hát của Sơn chưa bao giờ được ra đời. "CĐD-LRCC" là một bài hát đượm nồng tình thương tha thiết dạt dào của người mẹ dành cho con. Ta hãy thiết tưởng, như những đứa bé có cha mẹ thì được cha mẹ hát hò ru cho ngủ, còn những hạt mầm côi(trẻ mồ côi) không biết sẽ có ai hát hò cho chúng nó ngủ?
    ***còn tiếp***Edited by: trangocson
    trangocson,
    Tình yêu hai chữ dễ thương
    Tình thơ hai chữ dễ thương hơn nhiều.

    Comment

    • #3

      Khi Sơn viết bài "Tình Đứa Con Mồ Côi" lúc ấy cũng là lúc Sơn đang liên-hồi tưởng đến những đứa mồ côi mà Sơn đã tững gặp trong đời rồi viết lên bằng những cảm xúc bất chợt phát xuất từ tâm khảm của mình và chắc cõ lẽ vì tấm lòng trắc ẩn của Sơn đặc biệt đối với những đứa mồ côi đã khiến Sơn viết được như ý bằng một cách tự nhiên mà theo như lẽ thường Sơn không thể nào có thể viết được thành lời. Bài hát này Sơn viết tả về một đứa mồ côi căn cứ trên câu chuyện có thật lúc S còn ở Việt Nam. Hồi còn nhỏ, vì hoàn cảnh nhà S rất khiêm tốn nên S phải đi bán đủ thứ hàng rong từ sáng cho đến tối. Hằng đêm S thường gặp những đứa mồ côi nhỏ hơn S, cùng lứa tuổi S và có đứa lớn hơn S. Các bạn ấy sống bụi đời lang thang trên những vỉa hè khắp nẽo đô thành. Có đứa đi bụi đời vì hoàn cảnh nghèo, có đứa mồ côi cha mẹ từ thuở nhỏ khi cha mẹ mật sớm, có đứa mồ côi vì bị cha mẹ bỏ rơi. Đứa nào được Cô Nhi Viện nuôi thì coi như có phước, bằng không thì đời sống rất là thê thảm. Một vài bạn mà S biết, tụi nó sống bụi đời trên những vỉa hè lây lất qua ngày tháng nhờ vào cơm thừa thải của những khách ăn dư còn lại. Đêm đêm các bạn ấy ngủ trong những kẹt hốc dước gầm bàn trong những khu nhà lòng chợ, lúc thì nơi khuôn viên, lúc thì ở những ngõ hẽm của từng căn phố, và đôi lúc ở những nơi còn thê thảm hơn nữa. Ở đây Sơn gọi những đứa mồ côi hay những đứa bụi đời ấy bằng bạn là để tỏ ý là Sơn không có lòng khinh rẻ họ dù họ là hạng người gì.
      Với một manh chiếu cũ nát, một miếng chăn mỏng tạm đỡ qua đêm hay một manh áo rách cũ mèm phủ trên vai không đủ ấm cõi lòng cho thằng bé mồ côi như những ngọn gió đêm mang cơn lạnh về se buốt tâm hồn làm tim tím khoen úa đôi mắt héo gầy kết tạo thành những giọt nước mắt đong đầy âm thầm nhỏ xuống đáy mồ trong cõi vắng đơn côi...nào ai có thể cảm giác thấu cho cuộc sống của những đứa trẻ mô côi khi cơn sống đời trước mặt của chúng nó chỉ là một khối mây mù mịt đang vây phủ trong bầu trời ảm đạm đen tối và tương lai sẽ đưa kiếp bèo trôi giạt về đâu?Edited by: trangocson
      trangocson,
      Tình yêu hai chữ dễ thương
      Tình thơ hai chữ dễ thương hơn nhiều.

      Comment

      • #4

        "Tình Đứa Con Mô Côi" nói về một đứa bé sống mồ côi trong những ngày dài tháng rộng, lang thang đầu đường góc phố từ tỉnh này đến tỉnh khác không cửa không nhà, không mái ấm tình thương. Một thằng bé mồ côi hằng mơ ước được có mái ấm gia đình, có cha, có mẹ như những đứa trẻ khác, đôi bàn tay bé nhỏ thân thương của nó lúc nào cũng dang ra để đón nhận đôi vòng tay thương yêu trìu mến của cha mẹ nó trở lại tìm nó, cho nó niềm vui và sưởi ấm nó bằng hơi thở ấm áp nồng nàn, bao che nó bằng tình thương mật ngọt để cho nó được cảm thấy ngập trời hạnh phúc, được nở nụ cười trên hồn nhiên trên môi, và cuộc đời nó sẽ không còn những chuỗi ngày buồn ảm đạm khi nó đang hụp lặn trong biển tình thương thiêng liêng của cha mẹ nó.
        Nỗi niềm mơ ước nho nhỏ cỏn con dễ thương của thằng bé mồ côi đến một lần cuối cùng trong đời cũng chỉ bằng không, bao nhiêu năm nó mõi mòn đợi mong, đếm từng thu đi bao mùa lá rụng, ngóng trông từng giây, từng phút để tìm một tia hy vọng mong manh, chờ trông mãi nhưng chẳng thấy bóng dáng cha mẹ nó trở lại tìm nó và có những lần hoàng hôn rớt xuống, nó thả hồn đi tìm hạnh phúc xa xôi...như một lần nó ngỡ ngàng vui mừng tìm được hạnh phúc nhưng hạnh phúc tình cờ...ấy chỉ là một thoáng trong mơ và trong giấc mơ, nó đã được xum hợp với cha mẹ nó, nào ngờ giấc mộng đẹp ấy bỗng dưng chìm sâu khi nó chợt thức giấc với nỗi xót xa đong đầy vẫn hoài trong ký ức.
        Edited by: trangocson
        trangocson,
        Tình yêu hai chữ dễ thương
        Tình thơ hai chữ dễ thương hơn nhiều.

        Comment

        Working...
        X
        Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom