Bâng Khuâng Mùa Hạ
Có một chiều ta nghe lòng bâng khuâng
Là chiều ấy nghe nhớ thương gõ cửa
Hạ ngập trời cánh phượng hồng rực lửa
Quây quắc trong ta nỗi nhớ dịu dang...
(*_*)
Cãmơn em người con gái Bazan
Cho nhung nhớ trải khắp trời miền hạ
Đã từ lâu ngỡ tim mình hoá đá
Song chiều nay xao xuyến thốt nên lời
(^_^)
Con đường thẳng và cuộc sống mãi trôi
Nhưng mùa hạ vẫn vẹn nguyên đỏ rực
Ta vững bước nghe tim mình thổn thức
Cuối con đường một cánh phượng chực rơi....
21 tuổi ta đã làm được gì hay vẫn còn khờ dại tuổi 20.....