• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

"Em ơi hà nội phố!"

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • "Em ơi hà nội phố!"

    " Em ơi ! Hà nội Phố"



    Đã hết rồi những mái ngói rêu phong
    Em ơi! Hà nội Phố
    Em còn gì trong anh phố cổ?
    Còn rêu phong! Phong kín lại hồn mình

    Tôi đứng lặng im
    Ngắm tranh Phố Phái "1"
    người hoạ sỹ ra đi gia tài để lại
    Màu thời gian trên mái ngói lô xô

    Những mảng địa y phủ trắng gốc sấu già
    Ngơ ngác đứng có ai còn nhớ tới
    Hoa sấu rụng rắc tóc em bối rối
    Chỉ còn anh lưu giữ giữa vần thơ

    "Em ơi Hà nội phố"
    Tiếng thì thầm của một thời xưa cũ
    Mùi Hoàng lan như vẫn đâu đây
    Thu đến rồi em ơi có hay
    Chút tĩnh lặng mùa thu tìm đâu đây giữa lòng Hà Nội?

    Mùa thu đã đến
    Nào ai có hay
    "Cây cơm nguội vàng " theo câu hát mang thu vào phố cổ
    Cái tĩnh lặng mùa thu giờ không còn nữa
    Hồn tranh Phố Phái nơi đâu?

    Từ miền nào đó thẳm sâu
    "Em ơi Hà nội Phố"
    Câu hát rưng rưng nỗi nhớ
    Tiếng chuông chùa vang vọng mãi trong anh

    Em còn gì trong anh
    Phố cổ?
    Tiếng rao đêm giờ không còn nữa
    Mảnh trăng gầy soi phố cổ đêm nay

    Thời xưa!
    Thời xưa!
    Nào có ai hay
    Quá khứ lấp vùi, thời gian quên lãng
    Nửa đêm về sáng
    Anh lang thang phố cổ tìm thu
    Chỉ còn lại một làn Hưông sữa
    "Vẫn nồng nàn trên đường phố Nguyễn DU"

    Hà nội 12-9-2010
    đêm không ngủ

    "1" Hoạ sỹ Bùi Xuân phái có vẽ một laọt tranh về phố cổ .Sau này giới nghệ thuật gọi là Tranh Phố phái
    Similar Threads
  • #2

    Tháng ba

    Tháng ba đã hết đâu em
    Nàng Bân đan nốt sợi len cuối cùng
    Gió đông vẫn thổi lạnh lùng
    Sao em dừng lại nửa chừng không đan?
    Năm nay xuân đến muộn màng
    Tơi bời gió lạnh qua dàn tầm xuân
    Nụ hoa xanh
    mãi mãi xanh
    Vườn cà ai đứng Không đành hái hoa?
    Đừng đi vội hỡi tháng ba
    Để em đan nốt--Tháng ba đi rồi!
    Kim đan bẻ gãy làm đôi
    Chiếc áo đan dở cất nơi đáy lòng
    Nàng Bân đan áo cho chồng
    Tháng ba rét tự trong lòng rét ra
    16--3--Canh dần


    Comment

    • #3

      nhớ
      Người ta có nhớ mình đâu
      Mà sao ta lại bạc đầu vì mong
      Mênh mông nỗi nhớ trong lòng
      Mười năm dồn lại đọng trong mười ngày
      Chao ơi một chén rượu say
      Đổ thêm nỗi nhớ vào đầy thơ ta
      Trăng lên!
      trăng đứng!
      trăng tà!
      Nhớ người .Người có nhớ ta chăng người?
      Hay là một giấc mơ thôi?
      Một câu thơ để cuộc đời bâng khuâng?
      Nghe như sóng dậy trong lòng
      Câu thơ lắng giữa mênh mông nỗi buồn .


      mười ngày em đi họp

      Comment

      • #4








        Gửi cô gái Huế

        Gửi Nguyệt Thu

        Chưa một lần đến huế của em
        Để ngắm vầng trăng thu
        Soi mình xuống dòng sông Hương huyền ảo
        Cầu Tràng Tiền mấy nhịp cong cong
        Phất phơ tà áo
        Mầu tím Huế nào nhuộm tím cả hồn nhau?

        Chưa một lần đến Phú Văn Lâu

        Nghe một câu Nam Ai
        Lặng như một tiếng thở dài
        Nhẹ lắm
        Tan vào sâu thẳm

        Chiều nay huế có buồn không em?

        Mưa huế có não nề giăng mênh mông nỗi nhớ?
        Mà câu thơ em sao da diết thế
        Phải em buồn nên Huế cũng buồn theo?

        Đỉnh Thiên Mụ trăng treo

        Tiếng chuông chùa tan vào vào màn sương loãng
        Huế mộng
        Huế mơ
        Em mộng
        Em mơ
        Nỗi buồn huế tan thành thơ
        Và anh tan vào mơ mộng

        Ước gì một lần thôi đứng ngắm

        Cô gái Huế thở dài lay động mảnh trăng thu

        Hà nội 20—7—2010

        Comment

        • #5

          Đêm Tây Nguyên

          Tiếng cồng !
          Lay màn đêm dậy
          Ngọn lửa !
          Làm màn đêm say
          Đêm nghiêng ngả
          Bước chân người nghiêng ngả
          Chóe rượu cần đầy rồi lại vơi

          Cô gái Ba na mặt đỏ hồng ánh lửa
          Men rượu cần lúng liếng mắt em cười
          Tiếng hú dài đập vào vách đá
          Đầu mũi lao bắt lửa
          Những cánh tay trần rung đêm cao nguyên

          Đồi cà phê thả hương vào đêm
          Tiếng nai tác giữa rừng sâu vọng lại
          Con suối nhỏ đầu buôn cựa chảy
          Tiếng đàn T'rưng chấp chới hồn người

          Tàn lửa tung lên lưng trời
          Cần rượu vít cong buôn làng vào hội

          Tiếng chiêng bằng thanh
          Tiếng chiêng núm đục
          Tiếng cồng trầm hùng
          Đêm Tây Nguyên nao nức
          Tiếng hú dài bò lên đỉnh Chư Pông

          Đêm !
          Róc rách tiếng suối trong
          Chim "Chót bóp" tìm nhau bìa rừng vắng
          Đồi trở mình nặng nhọc
          Đắc gia ly trắng nước dựng giữa trời

          Comment

          • #6


            Nón không quai

            Nón không quai
            Thương ai qua cầu gió thổi
            Chòng chành nón bay tóc rối
            gánh thơ rơi vãi bên đường

            Ai ơi chín nhớ mười thương
            Nhặt hộ cho em chiếc nón
            Mái đình câu ca dao xưa "1"
            Trời chẳng đổ mưa
            mà sao nón ướt?
            Thương em đứt từng khúc ruột
            Chòng chành như nón không quai.

            Câu thơ nghẹn lại em ơi
            Muốn tết dòng thơ để làm quai nón
            Để em qua đình ngả nón
            Đình bao nhiêu ngói hỡi em?

            "1" Qua đình ngả nón trông đình
            Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu
            Ca dao

            Comment

            • #7



              Một câu thơ chợt hiểu
              Một câu thơ chợt hiểu


              Ban ngày xóa hết những lời đêm qua


              Abunooat(Ả rập)



              Tôi đọc câu thơ đã từ rất lâu rồi
              Mãi đến đêm qua, đứng bên em tôi giật mình chợt hiểu
              Khi tôi nói với em cái điều tôi nung nấu
              "Anh yêu em"
              Và người em run lên


              Tôi chẳng thấy trong mắt em sự dịu ngọt bình yên
              Mà thấy trong mắt em nét hoang mang sợ hãi
              Ơi cô gái cuộc đời chưa từng trải
              Em sợ gì khi tình yêu dâng hương?


              Cám ơn người A bu nô oát
              Đã mách bảo tôi -Tâm hồn em quá đẹp
              Có gì xóa được những lời đêm qua

              Điều cảm nhận trong đêm đi chơi đầu tiên

              Comment

              • #8

                Say

                Không phải tại trời thu
                Không phải tại trăng thu
                Chỉ tại em mà tôi mộng du

                Không phải tại rượu đâu
                Chỉ tại nụ cười
                Nở trên môi em mọng chín
                Giữa một chiều tim tím hoàng hôn

                Tại em!
                Chỉ tại em thôi
                Sao ánh mắt lại nồng nàn đến vậy
                Gặp ánh mắt em con tim tôi bốc cháy
                Thơ bay lên trên đôi cánh thiên thần

                Rượu!
                Làm tôi say một ngày
                Tình yêu em làm tôi say một đời
                Ánh trăng thu -
                Ánh mắt em da diết
                Làm tôi say ngất ngây

                Hãy say, hãy say, hãy say
                Muốn say mãi say cả đời không tỉnh
                Muốn uống mãi làn môi em ngọt lịm
                Vùi mặt mình vào mái tóc thần tiên
                Và thì thầm ba tiếng "Mãi yêu em"

                Comment

                • #9

                  Thế Duyên
                  Gõ cửa mùa thu
                  Gõ cửa mùa Thu


                  Khi mùa thu gõ cửa
                  Bảo mùa xuân dọn đi
                  Câu thơ sạm mầu năm tháng
                  Mái tóc bạc mầu mưa nắng
                  Đêm lê thê dài
                  Ấm trà chát đắng
                  Bóng ta in lên trên vách im lìm

                  Hoàng hôn!
                  Hoàng hôn!
                  Hoàng hôn!
                  Vàng cháy một màu nhung nhớ
                  Một hình bóng Thoáng qua trong trí nhớ
                  Mênh mang thu

                  Vô tận thời gian

                  Em ở đâu trong những buổi hoàng hôn?
                  Câu thơ cũ hiện về ngọt đắng
                  Bóng chiều bảng lảng
                  Câu thơ xưa chập chờn

                  Liệu có bao giờ em gõ cửa hoàng hôn?
                  Em bước vào
                  Và em bảo mùa Thu ở lại
                  Em châm lửa vào thơ anh
                  Làm câu thơ bừng cháy
                  Em vẫy mùa Xuân quay lại
                  Cùng em chung sống với thu?

                  Liệu có bao giờ em gõ cửa mùa thu?
                  Mà mùa Xuân lại đi ra mở cửa?
                  Một nhành Mai bỗng run lên trong gió
                  Cái lạnh Xuân lại se sắt lòng người

                  Mồng 2 tết Tân Mão
                  3 giờ sáng

                  Comment

                  • #10

                    Bụi tơ hồng vườn cũ

                    *

                    Suốt đời em cứ nợ tôi

                    * Suốt đời tôii cứ nợ người không quen


                    Thế là sáo đã sang sông
                    Thế là em đi lấy chồng
                    Nợ tôi em không trả đuộc
                    Sao bụi tơ hồng vẫn mọc?
                    Bên hàng rào nhà em

                    Thế là sáo đã bay đi
                    Chiếc lồng không treo trước cửa
                    Năm nay sương muối đầy trời
                    Để giàn trầu tôi lá úa

                    Mênh mông dòng sông em qua
                    Qua sông có ai ngoái lại
                    Đầy trời mưa bụi
                    Bóng người nhòe trong mắt cay

                    Đi đi em!
                    Nợ tôi! Thôi tôi chẳng đòi
                    Nợ em!

                    Chôn vào dĩ vãng

                    Có một chút gì cay đắng
                    Lặng thầm tôi nuốt vào trong

                    Vườn cũ ai quay lại thăm
                    Thấy bụi tơ hồng vẫn mọc
                    Tôi chỉ xin em đừng khóc
                    Hãy cười dù là vu vơ


                    Comment

                    • #11

                      Tweet this Post!

                      Bao giơ?

                      Bao giờ?


                      Bao giờ cau sáu bổ ba "1"

                      Em chẳng gọi tôi là chú
                      Câu "Mời..." vắng đi chủ ngữ
                      Lửng lơ chẳng biết mời ai

                      Miếng trầu chẳng bạc màu vôi
                      Bắt gặp mắt ai liếc vội
                      Mây trắng hóa thành mây hồng
                      Đỏ mặt một người bối rối

                      Tứ thơ trào dâng mênh mang
                      Con nhện chăng tơ vơ vẩn
                      Bụi tơ hồng bên hàng rào
                      Ai dứt sợi vàng đầy đất?

                      Hay nhỉ chỉ miếng trầu thôi
                      Sao làm thơ say đến vậy?
                      Có người ngần ngừ muốn gọi
                      Tiếng "Em" đông lại mất rồi

                      Bao giờ thơ ơi?
                      Bao giờ người ơi?

                      Trắng trời mây trắng
                      Tràn vào câu thơ

                      Hà nội 21-11-2010
                      Một ngày vẩn vơ

                      "1"

                      " yêu nhau cau sáu bổ ba

                      [/INDENT]Ghét nhau cau sáu bổ ra làm mười

                      Ca dao

                      Nguồn :nguyentheduyen.com

                      Comment

                      • #12

                        Thu Hà Nội

                        Thu Hà Nội


                        Lãng đãng một làn mây mỏng
                        Buồn ơi nhè nhẹ giăng giăng
                        Chiếc lá rời cành khẽ nhắc
                        Mua thu đã đến kia rồi

                        Tĩnh lặng! Hiếm hoi tĩnh lăng.
                        Ồn ào! Cười , khóc của tiền
                        Đâu rồi mùa thu thổn thửc
                        Đâu rồi những dòng nước mắt
                        Nhẹ rơi thương lá thu vàng?

                        Một tia nắng thu run rẩy
                        Rưng rưng khẽ chạm nỗi đau
                        "Tiếng thu" ! Ôi hồn Thế Lữu
                        Bây giờ lưu lạc nơi đâu?

                        Con nai vẫn ngơ ngác đứng
                        Giữa rừng laptop tìm thu
                        Tiếng thu bây giờ nũng nịu
                        "Đừng anh"! Tiếng tiền cởi áo
                        Em cười!
                        Vỡ nát mùa thu
                        Hà nội 21--4 --2012

                        Comment

                        • #13

                          Gửi em một câu quan họ

                          Gửi em một câu quan họ Gửi Thư
                          Gửi thương Giang

                          Anh tìm em để trao câu quan họ
                          "Người ơi người ở"
                          Đêm hội lim sao chẳng gặp người

                          Hóa ra người đã đi rồi
                          Cây trúc đứng một mình trong tuyết trắng
                          Không gặp mặt để hát câu giã bạn
                          Sao người đã đi?
                          Đi mãi chẳng về

                          Trăng nghiêng vì một lời thề
                          Đầu đình mình anh đứng đợi
                          Câu hát bay lên chới với
                          "Người ơi
                          Quán dốc đợi người"

                          Đêm hội, không Người,không vui
                          Câu hát mênh mông nỗi nhớ
                          Miếng trầu chẳng ai trao anh
                          Để cho trầu xanh hóa úa

                          Tuyết trắng lạnh run câu quan họ
                          Nón ba tầm em có nhớ mang theo?
                          Câu hát em ơi ủ trong kí ức
                          Để nhớ quê hương
                          Nhớ những mái tranh nghèo

                          Gửi đến nơi em một câu quan họ
                          Gửi đến nơi em một miếng trầu cay
                          Để ăn miếng trầu đỏ môi em hát
                          "Em chẳng đứng ngồi cùng ai"


                          Hà nội 5-12-2009

                          Comment

                          • #14

                            Bến "Người ơi"

                            Mắt em là một dòng sông
                            Thuyền ai bơi lặng trong dòng mắt em

                            Đến hội Lim thuyền anh mắc cạn
                            Sông xuân em lóng lánh nước vơi đầy
                            Sợi tơ nhện buộc thuyền tình anh lại
                            Bên bến tình "Người ơi"

                            Chiếc nón ba tầm che nửa nụ cười
                            Một nửa nụ cười đánh rơi trong gió
                            Anh ngẩn ngơ tìm nhặt đuộc câu hát cũ
                            "Tình!
                            Tình!
                            Tình ! gió bay"

                            Thuyền tình buộc bến "Người ơi"
                            Người ơi sao để cho tôi nhớ người?
                            Sông cầu cứ lững lờ trôi
                            Sông em sóng lặng mà tôi nặng lòng

                            Mái đình cong
                            Mảnh trăng cong
                            Câu hát thầm thì "Người ơi ! Em ở...."
                            Những tiếng cuối loãng tan vào trong gió
                            Anh lại tìm ngơ ngẩn một đời thơ

                            Em xinh em chẳng đợi chờ
                            Tìm đi anh cái gốc đa chúng mình
                            Trầu này trầu tính trầu tình
                            Cây đa quán dốc nơi mình gặp nhau

                            Cây đa ở đâu?
                            Quán dốc ở đâu?
                            Tìm đã bạc đầu sao anh không thấy
                            Đến hẹn lại lên, đêm hội Lim quay lại
                            Chiếc thuyền tình lại buộc bến "Người ơi"

                            Hà nội 30-6-2012

                            Comment

                            • #15

                              Thăng long hoài cổ

                              Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
                              Nền cũ lâu đài bóng tịch dương


                              Tháp rùa nghiêng in lên mặt nước xanh
                              Cụ rùa đói! Nằm im không nhúc nhích
                              Chơ vơ giữa trời một cây tháp bút
                              Mây mù giăng làm giấy giữa nền trời

                              Hồng hà ơi chẳng lẽ đổi dòng rồi?
                              Nước nhợt nhạt dòng sông không đỏ nữa
                              "Hà nội cháy" !Chao ôi câu hát cũ
                              Bụi thời gian chôn xuống tận đâu rồi?

                              Chen chân đi ồn ào xuân phố cổ
                              Giữa hoang vắng trong hồn bật lên câu thơ cũ
                              Nghe "Hồn thu thảo" đâu đây

                              "Bóng tịch dương" nhòe trong mưa xuân bay
                              Hà nội 6-2-2013


                              những ngày giáp tết

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom