• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ tình Lam tím

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ tình Lam tím

    Để bây giờ hò hẹn với mùa đông

    Để bây giờ hò hẹn với mùa đông
    Một mùa thu đã đi không trở lại
    Ta nâng niu những niềm yêu khắc khoải
    Tay hững hờ thôi mải miết tìm nhau

    Thu lỡ rồi,thôi hẹn lại mùa sau
    Để đông đến mang niềm đau thầm lặng
    Nỗi nhớ nào giữa trời đông tuyết trắng
    Đóng băng rồi, xa vắng nắng mùa thu...

    Phím trầm buồn ngân nốt khúc thuỵ du
    Những nụ nhớ không nở hoa chờ đợi
    Ta lặng lẽ tô lên màu son mới
    Để bây giờ hò hẹn với mùa đông
    Đã chỉnh sửa bởi lam tím; 04-04-2012, 10:26 PM.
    Similar Threads
  • #31

    đêm
    Vội vàng chi, trà mi chưa kịp nở
    Hương còn nồng, đêm còn thở men say
    Trăng thẹn thùng, còn trốn mãi sau mây
    Này dấu yêu, đừng phai tàn nhanh thế

    Quỳnh e ấp, đợi chờ khi thật trễ
    Mới dịu dàng cởi hương ngọt đê mê
    Đêm say đắm tưởng quên mất lối về
    Bình minh đến, còn ngẩn ngơ luyến tiếc

    Ai ngây dại giấc mơ yêu tím biếc
    Nhuộm thắm tình, nên trốn mãi trong đêm
    Tìm điên đảo vị ngọt ấm môi mềm
    Sợ rồi mai, dấu son hồng nhạt mất

    Đêm mênh mang mà hương yêu rất chật
    Nên đêm đành giành giật với bình minh
    Một chút nữa thôi, một chút nữa cho tình
    Thêm một chút vấn vương vào nỗi nhớ..

    Comment

    • #32

      níu
      Em đi, ta níu dấu son hồng
      Lụa là hương ngọt,ấm giá đông
      Em đi, ta chắt tình nhung gấm
      Còn đọng vành môi thoảng thơm nồng

      Em đi, ta níu sớm mai gầy
      Ngọc ngà tinh khiết giọt sương bay
      Em đi, ta gạn tình trong trẻo
      Còn đọng hồn mơ nỗi nhớ đầy

      Em đi, ta níu hạt nắng buồn
      Vương trên mắt ướt mỗi hoàng hôn
      Em đi, ta lọc tình sương khói
      Đôi dòng dư lệ khóe mi tuôn

      Comment

      • #33

        Anh nhặt cho em chiếc lá rơi
        Nhặt giùm thu cũ mộng tơi bời
        Nhặt trong kí ức bao màu nhớ
        Tô lại tranh tình, ta có đôi.......

        Anh hái giùm em ánh sao mơ
        Hái giùm đêm hết những nghi ngờ
        Hái những tình non xanh mơn mởn
        Em về gieo lại mấy nhánh thơ

        Nhờ anh gói lại một chút buồn
        Nhờ gió mang về một chút thương
        Em đem kí ức phơi trong nắng
        Hong khô cho hết những sầu vương

        Comment

        • #34

          chia ly
          Rơi cả đâu rồi một hốn thơ
          Người đi sương phủ trắng đôi bờ
          Cỏ sầu ngả rạp xanh triền dốc
          Mấy nhành hoa dại khóc bơ vơ

          Ta còn đứng mãi giữa lưng chừng
          Một chiều bề bộn những mông lung
          Bước hoài không hết miền ảo mộng
          Mòn mỏi mi cay, khói lam buồn...

          Con nước vô tình lặng lẽ trôi
          Mặt trời nặng nhọc khuất lưng đồi
          Ngày dài mệt mỏi tìm giấc ngủ
          Còn chi mà níu, hỡi phai phôi..........

          Tìm mãi bao la mà chẳng thấy
          Chỉ còn nỗi nhớ ngút ngàn mây
          Có phải hôm qua người xóa sạch
          Chẳng để chút gì ở chốn đây?..........

          6/4/2011

          Comment

          • #35


            Đường xưa phố vắng, anh đâu
            Thu xưa chiếc lá nhuộm sầu còn đây
            Em đành nhắn vội trời mây
            Mang về kí ức những ngày có anh

            Xuân đi qua.........
            Xuân chẳng còn xanh
            Mùa tình xơ xác
            ....mong manh...
            ....hao gầy....

            Này là hoa lá cỏ cây
            Này là môi mắt còn say hương tình
            Gió lặng câm....
            gió làm thinh,
            Xót bao hờn tủi
            một mình
            riêng mang....

            Bước em cùng bước thu sang
            Chờ ai đếm lá thu vàng ngẩn ngơ
            Dẫu biết rằng
            ....anh chỉ là mơ
            ....mà sao còn mãi nhặt thơ bên chiều?

            Hoàng hôn, nắng đổ liêu xiêu
            Vương trên cành lá bao nhiêu sợi buồn
            Chẳng còn đâu những môi hôn
            Người giờ xa vắng....
            chẳng còn nữa đâu.......

            ...câu thơ tím biếc một màu...
            tàn phai còn sót.....
            qua cầu...
            gió bay...

            Em về tìm lại thơ ngây
            Tìm em của những tháng ngày...không anh....

            16/4/2011

            Comment

            • #36

              vẽ tranh tình yêu
              em gom nhặt những lọ màu nhung nhớ
              để tô lại chuyện tình tan vỡ của đôi ta
              Em sẽ vẽ thêm vào tranh những đóa hoa
              Biết hoa gì không anh, là HOA THA THỨ

              Anh giờ này, ở phương trời viễn xứ
              Có đang buồn và nhớ tới em không?
              Em sẽ tô thêm một ít màu hồng
              Lên đóa tình đã xỉn màu tiếc nuối

              Đừnh anh ơi, đừng bao giờ viết là DÒNG THƯ CUỐI
              Mình đâu còn là những đứa trẻ đâu anh,
              Cứ hờn dỗi để rồi lại dỗ dành
              Rồi làm lành, như trò chơi thơ bé

              Em tấy đi, thật dịu dàng, thật nhẹ
              Những vết màu loang lổ của ghen tuông
              Vì nó , mà hai ta quay cuồng
              Trong cuộc đua .."lạnh lùng, không thèm nói"

              Và xóa đi những mảng màu u tối
              Của ích kỷ, của suy tính thiệt hơn
              Em hứa đấy, sẽ không dỗi không hờn
              Thì anh ơi, đừng lớn thêm lo lắng....

              Giờ này, quê nhà, là đêm buồn trống vắng
              Chắc bên kia đang tràn nắng ban ngày
              Em cố giữ cho mình đừng run tay
              Để hoàn thành bức tranh...tặng anh đó

              Quên cả thời gian, đến khi mặt trời lấp ló
              Bình minh về, đỏ lại những yêu thương..........

              17/4/2011

              Comment

              • #37

                em ích kỉ hay là anh ích kỉ

                Em ích kỉ hay là anh ích kỉ
                Khi chúng mình chẳng thể bước cùng nhau
                Chiếc lá xanh khi thu đến phai màu
                Nắng đã nhạt khi hoàng hôn chạm bước

                Hai ta chẳng thể nhìn về phía trước
                Khi tâm hồn chật chội những suy tư
                Chiếc lá kia có thầm nghĩ, giá như
                Thu đừng đến thì ta đâu tàn úa

                Lá chẳng biết những tình thu chất chứa
                Thu không về thì lá cũng tàn thôi
                Thời gian làm tất cả phai phôi
                Thu đau đớn vì lá hờn thu đấy

                Nắng có biết ngày đã dài như vậy
                Thì hoàng hôn cho vũ trụ nghỉ ngơi
                Sao ích kỉ, muốn chiếm mãi khoảng trời
                Chiều mệt mỏi, chiều càng thêm hiu hắt

                Những hờn ghen giấu vào trong đôi mắt
                Em lặng thầm nhìn theo bước anh đi
                Ngay lúc này đây,trong giây phút chia ly
                Em vẫn tự hỏi:Em ích kỉ hay là anh ích ki???

                18/04/2011

                Comment

                • #38

                  thu về
                  Thu về...cho lá mơ phai
                  Thu về...nỗi nhớ em cài trang thơ
                  Cúc ơi...vàng đến ngẩn ngơ
                  Câu thơ em viết ........
                  .................sao giờ chơi vơi

                  Xin đừng đếm lá thu rơi
                  Xin đừng ngủ muộn bên đời quạnh hiu
                  Thu về.....
                  ........mang giấc mơ yêu.....
                  Anh về.....
                  ....... tình lại mang nhiều bâng khuâng
                  Thu về.....
                  .........nắng ngập vàng sân
                  Anh về....
                  .........tình lại một lần đắm say

                  Thu đi ....
                  ........khóe mắt ai cay?
                  Anh đi....
                  ........chợt thấy như ngày dài thêm

                  Nghe lao xao...gió qua thềm
                  Nghe chiều lặng lẽ....
                  ...ru êm....
                  ...thu về........

                  Comment

                  • #39

                    chiều mưa
                    chiếu nay....xuống phố
                    ...âm thầm....
                    Tìm đâu một thoáng hương trầm ngày xưa?
                    Ngày xưa...
                    ...trời đổ cơn mưa...
                    ...trời mưa...ướt áo
                    ...ngày xưa...hẹn hò....

                    Về đây...người hỡi...giấc mơ..
                    Chiều mưa hôm ấy...
                    ............đứng chờ bên hiên......
                    Mưa trong trẻo
                    .......em hồn nhiên.....
                    Ngày xưa người bảo
                    .........."mưa hiền như em"

                    Chiều nay...vẫn góc phố quen
                    Mà sao...chỉ thấy...mưa hoen mi sầu
                    Giật mình tự hỏi..."anh đâu?"
                    Chợt nghe...mưa khóc...
                    .........nói câu tạ từ............

                    ........mưa ơi, chiều ấy...giá như.....

                    Comment

                    • #40

                      Em nay đã hết vấn vương
                      Bóng hình hôm ấy...
                      .............đã dường như quên...
                      À không,......
                      người vẫn ở bên
                      Nhưng bao kí ức...
                      ...............không tên mất rồi....

                      tình như một áng mây trôi
                      mây bay hờ hững ngang trời phiêu du
                      chẳng chờ chi nữa.....mùa thu....
                      Em đi tìm lại lời ru nồng nàn

                      Vô tình qua ngõ thời gian
                      Nhặt về chiếc lá cho nàng làm thơ
                      Này đây em sẽ lại mơ
                      Lại say hương nắng, lại chờ trăng lên

                      ........chỉ là kí ức không tên.......

                      Comment

                      • #41

                        hạ cuối

                        Giọt hạ buồn , em đánh rơi đâu
                        Để nỗi nhớ cứ xanh màu tiếc nuối
                        Em trở về chốn xưa, nơi mà ta lần cuối
                        Trao những ngọt ngào của mùa hạ chia li.....

                        Rồi chớm thu sang, anh cất bước ra đi
                        Em không khóc không phải vì quên hết
                        Vì em đang trốn mình trong ngổn ngang sợ sệt
                        Sợ biết rằng mình đã đánh mất gì chăng

                        Từ đó trong em, hạ rất xa xăm
                        Những yêu dấu dằn vặt thêm nỗi nhớ
                        Nghe chơi vơi trong từng nhịp thở
                        Hạ mệt nhoài trong kí ức không tên

                        Em lại ghé qua đây, như vẫn ở cạnh bên
                        Nép vào anh trong chiều mưa hôm ấy
                        Đã xa lắm rồi sao còn thương đến vậy
                        Hạ chợt giật mình thức dậy...một tình yêu..

                        26/4/2011

                        Comment

                        • #42

                          Trả hết lại những gì thuộc ngày cũ vừa qua
                          Chờ đêm xuống và chờ hoa quỳnh nở
                          Hương muộn màng có làm thôi trăn trờ
                          Những nỗi niềm....chẳng muốn nhớ...
                          ..............nhưng cũng chẳng thể quên...........

                          Chẳng còn là những kí-Ức-Không-Tên
                          Vì ta đã đặt tên là...Hoang vắng
                          Sao bản tình cả đêm nay toàn khoảng lặng
                          Lặng cả tình và lặng cả hồn thơ

                          Ta không còn chạy trốn vào giấc mơ
                          Để kiếm tìm những mong manh phù phiếm
                          Ta để mặc cho nỗi buồn xâm chiếm
                          Len lỏi vào tận ngóc ngách con tim

                          kỉ niệm giờ như một cuốn phim
                          Không có màu và tua đi thật chậm
                          Một mình thôi, ta một mình gặm nhấm
                          Một mình cười và sẽ...một mình quên....

                          28/4/2011

                          Comment

                          • #43

                            chẳng bao giờ em ghét nổi anh đâu

                            Chẳng bao giờ em ghét được anh đâu
                            Em chỉ biết gục đầu vào nỗi nhớ
                            Và lặng thầm nghe bóng đêm than thở
                            Đã biết rằng…anh khống thuộc về em…

                            Em cũng muốn thử căm hận anh xem
                            Vì vết thương anh làm em nhức nhối
                            Tình chợt đến rồi chợt đi …rất vội….
                            Máu đã trào ướt đẫm những dòng thơ

                            Anh lẳng lặng len lỏi vào giấc mơ
                            Hôn khe khẽ cho em hoài say ngủ
                            Và đánh thức những ngất ngây ngày cũ
                            Em cuộn mình trong mộng mị yêu đương

                            Chạy theo anh, không một chút vấn vương
                            Rồi dừng lại, mới hay mình lạc bước
                            Tự hỏi là đâu …chốn sơn cùng thủy cốc?
                            Và hoảng hồn, đây…TÌNH ÁI mê cung

                            Thôi anh ạ, đã không thể bước chung
                            Thì cũng đừng lưu luyến gì, anh nhé
                            Em nhủ thầm… phút chia li…thật khẽ….
                            Chẳng bao giờ em ghét được anh đâu…

                            1/5/2011

                            Comment

                            • #44

                              Chẳng bao giờ em ghét nổi anh đâu
                              Dẫu biết rằng anh đào hoa đến thế
                              Dẫu hiểu rằng những say mê thật trễ
                              Sau tất cả những cuộc tình dang dở của anh

                              Vẫn biết là những yêu dấu mong manh
                              Còn thừa lại, anh đem trao em đó
                              Nhưng em đã không một lời than thở
                              Vẫn mỉm cười đón nhận thật hồn nhiên

                              Em chỉ khóc, chưa một tiếng lụy phiền
                              Trách rằng anh là người không chung thủy
                              Vì em đã biết trong tận cùng suy nghĩ
                              Anh chẳng thật lòng đến với em đâu

                              Thơ viết cho anh, còn dang dở một câu
                              Vì tìm hoài vẫn chưa ra kết thúc
                              Em ngổn ngang giữa bộn bề cảm xúc
                              Chỉ biết rằng……
                              Chẳng bao giờ em ghét nổi anh đâu

                              1/5/2011

                              Comment

                              • #45

                                sao không ghét, em ghét anh lắm chứ
                                em nghĩ mình chẳng tha thứ đâu anh
                                Em ghét những ngày trời ảm đạm không xanh
                                đã nhớ anh, em lại càng thêm nhớ....

                                Em ghét cả những vần thơ dang dở
                                Viết cho người lại chẳng một lần trao
                                Dẫu dòng cảm xúc như sóng cuộn trào
                                Cứ phải nén vào một bờ mơ mộng

                                Em còn ghét cả con đường gió lộng
                                để em về càng thêm bước chơi vơi...
                                đã bao chiều em đếm lá vàng rơi
                                bao nhiêu lá, bấy nhiêu thương, anh ạ....

                                Em ghét cả những bóng hình xa lạ
                                mà đã bao lần em lại ngỡ là anh
                                bởi trong em, những yêu dấu mong manh
                                chỉ cần chạm khẽ đã cựa mình trỗi dậy

                                Em ghét anh, em ghét anh biết mấy
                                Ghét nụ hồn đầu, ngọt ngào quá đi thôi
                                Để giờ hoài khao khát thoáng hương môi
                                Dẫu xa rồi, sao cứ hoài tiếc nuối

                                Em ghét ...và sợ bao đêm tối...
                                Khóc một mình cùng những nỗi cô đơn
                                Chỉ muốn bên anh, để em dỗi em hờn
                                Cũng vì anh, cũng tại anh cả đấy

                                Càng ghét bao nhiếu, càng yêu biết mấy...
                                Nên cố dặn lòng....
                                Chẳng bao giờ, em ghét nổi anh đâu....

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom