• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Truyền thuyết hoa thạch thảo

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Truyền thuyết hoa thạch thảo


    Truyền thuyết hoa thạch thảo
    Có ai đã từng nghe truyền thuyết về hoa thạch thảo chưa? Truyền thuyết này là một câu chuyện buồn nhưng lãng mạn.
    Kể rằng ngày xưa ở một ngôi làng vùng ngoại ô có một đôi trai gái là Ami và Edible. Hai người này sống cạnh nhà nhau từ nhỏ và họ chơi với nhau rất thân.
    Ngày tháng dần trôi, cô bé và cậu bé của ngày ấy nay đã trưởng thành. Edible giờ đây là một người có gương mặt khôi ngô, tuấn tú, dáng người cao cao và là tầm ngắm của biết bao cô gái trong làng. Nhưng anh không để ý tới ai cả vì trong lòng anh đã có hình bóng của người ấy, người con gái mà anh yêu chính là cô bé hồi đó bây giờ cũng đâu còn bé nữa đâu. Với làn da trắng, đôi môi mỏng, nho nhỏ, hồng hồng, xinh xinh cùng với mái tóc bồng bềnh màu gỗ nâu, những đường cong xoăn ôm lấy bờ vai nhỏ bé và khuôn mặt khả ái của Ami làm bao nhiêu chàng trai say đắm và mong ước có được trái tim nàng. Nhưng Ami chỉ đồng ý lấy ai thoả mãn được yêu cầu đó là đem về cho nàng một loài hoa lạ và nàng cảm thấy thích. Biết bao nhiêu chàng trai đã thử và đều lắc đầu bỏ cuộc. không ai có thể tìm ra loài hoa mà nàng thích kể cả Edible người hiểu rõ tính cách của nàng nhất.Ami và Edible thường hay cùng nhau vào rừng. Ami hái nấm còn Edible săn thú.
    Vào cái ngày hôm ấy, lúc hoàng hôn khi mà giỏ nấm của Ami đã đầy và Edible cũng đã săn được một chú nai rừng. Hai người cùng nhau đi về, nhưng hôm nay họ ko về đường cũ như mọi khi nữa mà họ đã rẽ sang đường khác. Trên đường về, họ cùng nhau trò chuyện và ngắm cảnh rừng núi. Bỗng Ami nói lớn, gọi Edible và chỉ cho anh bụi hoa dạ màu tim tím mọc trên vách núi cao. ” Chính là nó, loài hoa ấy, Ami thích, rất thích”.
    Edible nhìn lên bụi hoa rồi nói với Ami:- Ami đứng đây chờ tôi, tôi sẽ hái xuống cho Ami
    - không không được. Edible vách núi cao và nguy hiểm lắm
    - Nhưng đó là loài hoa Ami thích, Edible sẽ lấy xuống cho Ami.- không, Ami không cho Edible đi.Lúc đó, Edible nhìn Ami mỉm cười rồi dùng ngón tay trỏ cốc nhẹ vào trán Ami.” Ami ngốc, đứng đây chờ anh, anh sẽ quay trở lại, sẽ mang nó xuống cho Ami, sẽ mang hạnh phúc đến cho Ami mãi mãi”.
    Nói xong anh từ từ leo lên vách núi ấy. Mặc cho Ami ngăn cản. Vách núi cao dựng đứng thật nguy hiểm không cẩn thận trượt chân thôi là mất mạng ngay.
    “Được rồi cuối cùng thì Edible cũng làm được” Edible nắm được bụi hoa trong tay quay xuống nói với Ami nhưng tại sao tự nhiên anh lại cảm thấy chóng mặt quá.
    Sao dưới mặt đất bây giờ lại có nhiều Ami thế. Anh bình tĩnh lại, quay xuống nói với Ami:” Ami! Edible làm được rồi, anh làm được rồi nhé!”
    Anh thả bụi hoa xuống cho Ami rồi sau đó tìm cách leo xuống. Lạ quá, đầu anh đau lắm, mắt không còn nhìn thấy gì nữa chóng hết cả mặt. Đau quá, anh không thể minh mẫn được nữa. Tay anh mỏi dần, chân mềm nhũn ra…
    - Edible…..KHÔNG…..Ami hét lên khi thấy Edible đang rơi xuống, thả người trong không trung.
    Anh quay mặt về phía Ami nói: xin đừng quên tôi rồi nở nụ cười mãn nguyện và anh đã đi xa xa mãi.
    Ami ngồi đó, ngồi bên bờ vực thẳm, ngồi như người mất hồn, không nói, không cười tay cầm lấy bụi hao tim tím ấy. Cô ngồi đó cho đến khi người trong làng vào tìm kiếm và đưa cô về. Một mình cô về được thôi còn Edible thì giờ đã không về được nữa rồi. Ami không khóc, cô không ăn uống gì cả, suốt ngày chỉ lặng lẽ ngồi trong vườn chăm sóc cho bụi hoa tim tím ấy, bụi hoa khiến cho Edible không về được nữa. Cứ như thế trong suốt một thời gian, cho đến một ngày cô đã chìm vào giấc ngủ dài, dài đến nỗi không bao giờ tỉnh lại và trong giấc ngủ đó chắc chắn 1 điều rằng cô và Edible đã gặp được nhau và họ là của nhau mãi mãi. Sau khi ami chết đi loài hoa tim tím ấy được người dân trong làng chăm sóc cẩn thận. Ai ai cũng thương xót cho đôi tình nhân trẻ. Ban đầu họ đặt tên cho nó là For get me not, sau nhìêu năm và qua được trồng ở nhiều nước nó lại có những cái tên khác nhau như Muget De Mai (Pháp), Thạch thảo (Việt Nam)… và những đôi tình nhân trẻ thường tặng cho nhau loài hoa này để rồi sẽ mãi mãi không quên nhau, sẽ luôn ở bên nhau cho dù là chết.
    (MVX sưu tầm và riêng mến tặng 1 người )
    Đã chỉnh sửa bởi Mayvienxu; 29-06-2012, 01:55 AM.
    Similar Threads
  • #2

    Câu chuyện thật cảm động , cám ơn chú Mây nhờ vậy mà hoanghon mới biết về ý nghĩa loài hoa thạch thảo

    Comment

    • #3


      Comment

      • #4

        Câu chuyện hay và cảm động lắm mây ơiiiiii... hmm ketui théc méc là "riêng tặng một người..." nè...

        Fa' Mây tí, một chút niềm riêng Mây hé...

        Màu hoa đẹp quá, ketui thích nhất là hoa đó Mây, Chieutim, Hoanghon. Post thêm nhiều hoa nữa đi các bạn.

        Thanks for câu chuyện, Mây.
        Đã chỉnh sửa bởi ketui; 12-07-2012, 12:09 PM.

        Comment

        • #5

          Nếu có ai hỏi Mây:-Hoa nào đẹp nhứt ?
          Mây đáp liền:-Đó là hoa tai

          *Mây biết ketui là ai rồi đó nghen!August 17, 1983 (28)
          Đã chỉnh sửa bởi Mayvienxu; 12-07-2012, 08:31 PM.

          Comment

          • #6

            Ketui ơi , Mây đánh trống lãng kìa hen , tặng riêng một người... mà giờ chuyển qua hoa tai he he
            Mây làm trinh thám sao biết hay vậy , ketui

            Comment

            • #7



              Cỏ gà và Lưu ly thảo

              - Thuở đó đất rộng, hàng xóm nhà cửa thưa thớt. Nhà hai đứa trẻ ở gần nhau, cùng chung một con hẻm nối dài từ quốc lộ.

              Trảng cỏ trước nhà mênh mông. Những chiều, hai bà mẹ đi chợ chưa về, cảnh nhà vắng vẻ, hai nhóc cùng thập thò ngóng ra cổng chờ mẹ, chẳng dám vô nhà bởi đều sợ… ma. Đứa con gái tóc dài loe hoe, đuôi tóc cháy nắng, thằng con trai gầy gò, da khen khét mùi bùn non. Hai đứa thường cùng nhau ngày đi lượm củ năn, nhổ bông súng, câu cá rô, hay chờ đợi những cơn mưa đầu mùa đến để cùng nhau đi bắt cá.

              Hai đứa đều nghịch ngợm như nhau. Chúng cùng lê la trên đám cỏ mềm để chơi trò đá gà bằng cỏ. Cỏ gà có lá mảnh, dài gần gang tay, trên cùng có một cái “hoa” trông như một con gà chọi mập mạp. Mỗi đứa tìm nhổ được một nắm cỏ, và lần lượt dùng cái hoa đó đập vào nhau xem “con gà” nào rụng trước. Cũng ồn ào, háo hức chẳng thua kém một trận đá gà thứ thiệt.

              Những chiều nhiều mây trôi, hai đứa trẻ thảnh thơi nằm dài trên cỏ, cùng đố nhau xem đám mây kia hình gì. Con gà, con chó, hay bông hoa, lá cờ. Có khi đám mây giống như một chiếc tàu, hay một tòa lâu đài. Có lúc đám mây đen như một con quái vật. Lòng chợt lo lo, chẳng biết mẹ có kịp về trước khi trời đổ mưa… Có vệt khói loang của một chiếc máy bay, hai đứa tha hồ tưởng tượng, cùng lang thang bay bổng đến những miền đất xa, đến những cuộc phiêu lưu kỳ thú đã được đọc trong sách. Đôi lúc hai đứa cùng bàn cãi về chú dế mèn ngoan hay không ngoan, về xác một con bướm tội nghiệp có nên ép vào trong vở… Văng vẳng đâu đây tiếng chim bay về tổ, chiều muộn rồi.

              Đứa con gái đôi khi tìm được trong đám cỏ dại có một cành lưu ly thảo. Hoa lưu ly thảo tím xanh, mùi thơm hơi gắt, nhưng cũng thật đặc biệt. Nó yêu cái màu hoa đó, yêu mùi hương lưu ly thảo vô cùng. Có khi thằng con trai vô tình làm gãy đi một cành hoa, thế là hai đứa cãi cọ, rồi nghỉ chơi, rồi lại huề… Có khi chỉ trong một buổi chiều mà chúng “nghỉ chơi” với nhau đến mấy lần.

              Thời gian trôi nhanh, đứa con gái một ngày chợt lớn, được gửi lên huyện ở trọ, tiếp tục học hành. Ngày đi, nó hào phóng tặng thằng con trai mấy cuốn sách, cùng với một nhành lưu ly thảo. Thằng con trai ít lâu sau theo gia đình dọn nhà về vùng ruộng, trở thành một nông dân thứ thiệt. Thi thoảng, làm cỏ, nó lại bắt gặp lẫn trong mớ cỏ gà một cành lưu ly thảo. Thứ hoa màu xanh, thơm nồng hơi gắt mà ngày xưa nó chúa ghét. Lòng nó bỗng nao nao nhớ đến cô bạn nhỏ thuở ấu thơ.

              Hải Yến

              Comment

              • #8

                Mây hay thiệt đó nha... làm trinh thám mấy cô thì còn được thưởng chứ ketui thì là lúa rồi đó mây ơiiii... Mây thì là phải giỏi rồi vì bay khắp phương trời mà cái gì lại không thấy... có bao giờ cãm thấy mỏi gối chùng chân chưa vậy Mây...

                Cứ để Mây tự nhiên nha Hoanghon đừng làm Mây mắc cở nè... chút riêng tư của Mây á... mà nè Mây ơi "tặng 1 người..." mà người đó có biết Mây tặng hông?? coi chừng 2, 3 người tưởng tặng mình là chít Mây đó nha...
                Yes, Mây hay đánh trống lảng vậy đó... Hoanghon đem cái trống đi chổ khác là Mây sẽ chịu thua, ketui nghỉ...

                Thanks Chieutim cho câu chuyện cỏ gà... hồi xưa còn bé ketui cũng hay chơi đá cỏ gà đó Chiêutim, giờ đọc lại thấy cũng vui vui... mà sao câu chuyện tới đó rồi ngừng ngang vậy ta? Chieutim có phải là cô gái tinh nghich tặng hoa hông vậy? Nếu như đã có một lần... thì phải kiếm cho ra thằng con trai đó... để có phần kết thúc cho câu chuyện nè... đúng là mấy cô cứ thích mấy anh nhớ nhung vô tội vạ... coi chừng bị hắt hơi ráng chịu á nha...
                Fa' Chieutim xí nha... nhưng đi tìm lại thằng con trai đó đi nè...

                Comment

                • #9


                  Bắng Lăng tím cả bầu trời
                  Người xưa nay đã xa rồi còn đâu

                  Hoa tím Bằng Lăng
                  Ngày ban đầu quen nhau
                  Áo em trong màu hoa tím
                  Màu hoa mà em yêu
                  Có tên hoa Bằng Lăng Tím
                  Là màu tím của nhớ
                  Là giọt nắng chiều tím
                  Hoa và tim của gió hát vi vu

                  Rồi anh gọi tên em
                  Dấu yêu hoa Bằng Lăng Tím
                  Tình yêu của đôi ta
                  Ngất ngây trong màu hoa tím
                  Và từ đó màu tím
                  Là màu hoa và thơ
                  Anh yêu em và hoa tím Bằng Lăng

                  Nay ta xa cách muôn trùng
                  Chỉ còn kỷ niệm hoa tím xưa
                  Màu áo em bay trong chiều tím
                  Màu tím bâng khuâng hương tình yêu

                  Khi nắng tím ngát chiều hoàng hôn
                  Em em có nhớ đến anh
                  Nhờ nắng cho anh màu hoa một
                  Màu hoa tím là màu tình xa


                  Đã chỉnh sửa bởi Mayvienxu; 13-07-2012, 05:22 PM.

                  Comment

                  • #10

                    ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi ketui View Post
                    Mây hay thiệt đó nha... làm trinh thám mấy cô thì còn được thưởng chứ ketui thì là lúa rồi đó mây ơiiii... Mây thì là phải giỏi rồi vì bay khắp phương trời mà cái gì lại không thấy... có bao giờ cãm thấy mỏi gối chùng chân chưa vậy Mây...

                    Cứ để Mây tự nhiên nha Hoanghon đừng làm Mây mắc cở nè... chút riêng tư của Mây á... mà nè Mây ơi "tặng 1 người..." mà người đó có biết Mây tặng hông?? coi chừng 2, 3 người tưởng tặng mình là chít Mây đó nha...
                    Yes, Mây hay đánh trống lảng vậy đó... Hoanghon đem cái trống đi chổ khác là Mây sẽ chịu thua, ketui nghỉ...

                    Thanks Chieutim cho câu chuyện cỏ gà... hồi xưa còn bé ketui cũng hay chơi đá cỏ gà đó Chiêutim, giờ đọc lại thấy cũng vui vui... mà sao câu chuyện tới đó rồi ngừng ngang vậy ta? Chieutim có phải là cô gái tinh nghich tặng hoa hông vậy? Nếu như đã có một lần... thì phải kiếm cho ra thằng con trai đó... để có phần kết thúc cho câu chuyện nè... đúng là mấy cô cứ thích mấy anh nhớ nhung vô tội vạ... coi chừng bị hắt hơi ráng chịu á nha...
                    Fa' Chieutim xí nha... nhưng đi tìm lại thằng con trai đó đi nè...
                    Ketui cứ thích fá người khác...hong có ai fá lại ketui sao nè... Mấy ngày nay Chieutim cứ hắt hơi hoài , ko biết có ai nhắc ko nữa, hay là bị cảm rùi .Ngày xưa còn bé trước cửa nhà cỏ gà , hoa lưu ly thảo mọc rất nhiều...chieutim cũng hay chơi đá cỏ gà lắm và cũng thích tặng hoa lưu ly thảo nữa...giờ nhớ lại ko biết tìm thèn con trai đó ở đâu nữa...ketui piết hén ở đâu hong...chỉ cho chieutim zí nheng ,piết chi hong...thèn con trai đó còn thiếu nợ chieutim đó...haha

                    Comment

                    • #11

                      ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi chieutim View Post
                      Ketui cứ thích fá người khác...hong có ai fá lại ketui sao nè... Mấy ngày nay Chieutim cứ hắt hơi hoài , ko biết có ai nhắc ko nữa, hay là bị cảm rùi .Ngày xưa còn bé trước cửa nhà cỏ gà , hoa lưu ly thảo mọc rất nhiều...chieutim cũng hay chơi đá cỏ gà lắm và cũng thích tặng hoa lưu ly thảo nữa...giờ nhớ lại ko biết tìm thèn con trai đó ở đâu nữa...ketui piết hén ở đâu hong...chỉ cho chieutim zí nheng ,piết chi hong...thèn con trai đó còn thiếu nợ chieutim đó...haha

                      Rồi chít tiêu... hy vọng là thèn con trai đó hông có nợ tình chieutim nha...

                      Một người con gái mà thích chơi đá cỏ gà và hay thích tặng hoa cho mấy thèn con trai nửa thì ai da nợ nhiều quá, chít chieutim rùiiii... thui đừng đi tìm thèn con trai đó nửa nè... kiểu ni thì biết thèn nào mà tìm đâyyyy...

                      Chít nè... cho cái tội fa' ketui...

                      Ý mà nếu là nợ tình thì có đòi hông ta... chít tiêu...hahaha.

                      Comment

                      • #12

                        ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi ketui View Post
                        Rồi chít tiêu... hy vọng là thèn con trai đó hông có nợ tình chieutim nha...

                        Một người con gái mà thích chơi đá cỏ gà và hay thích tặng hoa cho mấy thèn con trai nửa thì ai da nợ nhiều quá, chít chieutim rùiiii... thui đừng đi tìm thèn con trai đó nửa nè... kiểu ni thì biết thèn nào mà tìm đâyyyy...

                        Chít nè... cho cái tội fa' ketui...

                        Ý mà nếu là nợ tình thì có đòi hông ta... chít tiêu...hahaha.
                        Nhóc à !...nhóc bấm quẻ hay quá héng...piết nợ chi hong?...nợ cái "cốc đầu " đó piết chưa?

                        Comment

                        • #13

                          ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi chieutim View Post
                          Nhóc à !...nhóc bấm quẻ hay quá héng...piết nợ chi hong?...nợ cái "cốc đầu " đó piết chưa?

                          Wow hôm nay nhỏ chieutim cho ketui lên tới chức nhóc lận ta... chỉ là cái "cốc đầu" đã bao năm mà vẩn còn nhớ... hmm chắc thèn con trai đó hổng dám gặp nhỏ rùi... thôi thả trôi sông luôn đi nè.

                          Comment

                          Working...
                          X
                          Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom