• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

PHIÊU THIỀN....NGÃ THỊ THÙY ?

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • PHIÊU THIỀN....NGÃ THỊ THÙY ?



    LẠC BƯỚC

    Mộng vẫn vô thường như lá reo
    Bờ vai em ngũ giấc trong veo
    Anh ru nhè nhẹ hư không thở
    Nụ hôn ươm mật tiếng kinh chiều

    Cuộc đời vẫn nặng đôi quang gánh
    Đôi bờ sinh tử bước phiêu bồng
    Khắc dấu trăm năm là quán trọ
    Dòng sông tâm thức có cùng không

    Tìm bàn tay nhỏ em ấm dịu
    Chừng như an ủi lại đêm ngày
    Hoàng hôn khép cửa cho nắng ngũ
    Xiêm áo hững hờ quên mất thơ

    Đã từng lạc dấu ngàn năm trước
    Biết được chân thường dáng trẻ thơ
    Đem tâm trãi rộng ngàn cánh vạc
    Em vẫn hồn nhiên tự thuở nào
    GOT2
    Similar Threads
  • #16



    SÁT NA TƯ TƯỞNG

    Một trăm năm lại qua sông
    Một trăm năm mộng giữa dòng tử sinh
    Thấy tư tưởng đứng lại nhìn
    Mặt trời sóng cuộn bình minh bụi hồng
    Mộng nào là mộng thật không
    Cưu mang huyễn tượng sắc trần hồng hoang
    Rồi đi bỏ lại tro tàn
    Quay lưng mất dấu bàng hoàng tự thân
    Trăng tình còn níu gót chân
    Lung linh mặt nước bần thần toà sen
    GOT2

    Comment

    • #17



      TỈNH LẶNG

      Trong tỉnh lặng ta tìm nguồn hạnh phúc
      Như mạch ngầm len lỏi chảy về tâm
      Nếu khổ đau hạnh phúc đến âm thầm
      Đều dừng lại cuối đầu chào tỉnh lặng

      Giây phút ấy chợt thấy mình sâu lắng
      Cuộc buồn vui rổng lặng trước vô thường
      Khẽ mĩm cười chân thật trãi yêu thương
      Và rủ bỏ những vấn vương lận đận

      Trong tử sinh sao người còn thù hận
      Cuộc luân hồi hụt hẩng giọt hư không
      Đời phù sinh qua bao kiếp lăn trầm
      Ta đi mãi đời trăm năm ở trọ

      Người quanh quẫn vui thường hằng nơi đó
      Đời mịt mờ đâu nẻo có đường không
      Mãi loanh quanh theo đuổi giấc mơ hồng
      Khi nhắm mắt là trống không vô tận

      Buông bỏ hết tâm không còn sân hận
      Xác thân nầy là giả tạm phù du
      Đến nơi đây rồi về lại thiên thu
      Không tiếc nuối cho dù là vương tướng

      Và hội ngộ chợt thấy từ vô lượng
      Ta là ai trong muôn cỏi chúng sinh
      Ngay báo thân ta tìm lại chính mình
      Không sắc tướng chính là tâm thanh tịnh
      GOT2

      Comment

      • #18



        MÀU THU TRONG PHÁP GIỚI

        Lá rơi vàng như nhuộm cỏi bờ tâm
        Anh lặng lẽ góp nhặt màu pháp giới
        Tâm vừa hỏi niềm thương nào chờ đợi
        Chỉ mong chờ hạt cát chuyển lời thơ
        Sợi thời gian như lớp bụi phủ mờ
        Thu đứng lại đêm trời mơ nhân ảnh
        Cho anh thấy từng sớm mai lành lạnh
        Có em về đốt lửa sưởi thu tâm
        Giữa nhân gian trời cỏi sắc lặng thầm
        Em muôn thuở từ bi không bất biến
        Em sáng chói giữa muôn trùng ẩn hiện
        Ta nhặt lòng xin sám hối cùng em.
        GOT2

        Comment

        • #19



          TỈNH THỨC
          Chuông ngân thức giấc trăng ngàn
          Xuôi dòng nước chảy loang vàng cuối sông
          Lời kinh trầm tích hư không
          Tụng âm núi dựng mênh mông tiếng rền
          Ngõ đài mây trãi lênh đênh
          Nghìn năm sương trắng bỏ quên gót hài
          Đêm tàn sắc rựng ban mai
          Ngỡ ngàng tỉnh giấc mộng phai cỏi thiền
          Gió về tựa nhẹ bờ hiên
          Hương trầm bãng lãng nổi niềm có không
          Sát na vô lượng bổng trầm
          Chân không trăn trở nghìn năm hao gầy
          Trăm năm vào chết một ngày (*)
          Dồn vào hơi thở phút giây lắng lòng
          GOT2

          ( * ) TCS
          Đã chỉnh sửa bởi giongongto2; 24-07-2012, 05:42 PM.

          Comment

          • #20



            VỌNG TRĂNG

            Em về như bóng lặng
            Ôm mây ta mĩm cười
            Mộng còn như núi nặng
            Tâm hãy còn mù khơi

            Trăng về buông tóc xoã
            Trên đầu nguồn suối xưa
            Nhìn trăng rồi ta khóc
            Tóc trăng rụng cuối mùa

            Sợi vương bờ cỏ dại
            Sợi trôi về xứ xa
            Vội buông tâm nhìn lại
            Thấy tâm mình trôi qua

            Thương trăng gầy tóc trắng
            Lận đận muôn kiếp rồi
            Đi tìm nơi ngã bóng
            Sao còn vướng chân đời
            GOT2

            Comment

            • #21



              KHÉP MỘNG
              Ta khóc ngất nhận đây lời kinh sớm
              Một buổi mai xuyên lá nắng nhìn đời
              Khi vũ trụ bổng vén màn tâm tưởng
              Lòng tay mềm ta chào đón vô minh

              Em lặng lẽ nơi đầu nguồn suối ngọt
              Tóc trắng đời qua vạn nẻo tình ca
              Người hối hả chở nhau về cỏi pháp
              Cỏi hư không đâu lời thuyết nhiệm mầu

              Ta và em nơi đâu là lịch sử
              Chốn nhân gian còn lại một lời thơ
              Ta gặp em như đã từng hò hẹn
              Đời chẳng vui khi nhuộm bấy phong trần

              Vẫn sớm hôm đi về mong cỏi tịnh
              Ôm lòng đêm dệt lại mãnh trăng xưa
              Thương nhè nhẹ những trang thơ già cổi
              Ta cùng em chợt xưa tự bao giờ

              Tay dâng y mở nguồn tâm vô tận
              Áo đã sờn đường chỉ vá chân tâm
              Mời hương gió rãi hoa trời sắc giới
              Bàn tay thơm khép lại mộng vô cùng.

              GOT2

              Comment

              • #22



                LỜI KINH ƯỚC VỌNG

                Đem ước vọng vào lời kinh sám hối
                Đoạn đường trần trăn trở mấy lần qua
                Hồn độ lượng thương tàng thân ám khói
                Đâu ngỏ về trong vũ trụ quanh ta

                Sao lãng phí thời gian cho số phận
                Rồi bàng hoàng một ngày bổng nhận ra
                Cùng hơi thở lồng âm thanh cầu khẩn
                Một nụ cười bí ẩn rọi hằng sa

                Vô thường khắp nhân gian và biển cả
                Nấm mộ trần cũng vùi dập không tên
                Hay cười ngạo đứng lì như tranh tượng
                Cũng ngoi lên từ địa ngục dập dền

                Đem tâm chuốt thành đủa thần gắp gió
                Mĩm môi cười quay mặt lại hoàng hôn
                Mang vũ trụ xoay mòn trong cối đá
                Lấy bột ghi niên đại dấu chân mòn
                GOT2

                Comment

                • #23



                  TRẦM MẶC

                  Trên đỉnh núi đá trầm trong khe lặng
                  Tiếng chuông chiều ngân vọng giữa từng không
                  Gió vũ lộng cùng bạt ngàn mây trắng
                  Suối theo nguồn róc rách chảy ngàn năm

                  Bờ đất củ có rạch ròi chân vọng
                  Đá có còn giử cổ tích xa xăm
                  Đỉnh cô tịch thương cây tùng đứng rủ
                  Dấu mùa xanh trong từng lớp mây nằm

                  Tiếng khua động thuyền nhớ về bến củ
                  Thả neo đời buộc lại mãnh trăng côi
                  Ai dừng được sóng cuồn trong bão nổi
                  Để mang tâm rời khỏi kiếp luân hồi

                  Thời gian đã xếp chung tầng máu lệ
                  Mưa vẽ sầu trên mây trắng mùa ngâu
                  Cọng cỏ nhỏ cúi mình che cát muộn
                  Bóng hạc trời chở tâm mãi về đâu
                  GOT2

                  Comment

                  • #24



                    LAY ĐỘNG

                    Vô thường vũ lộng rừng xơ xác
                    Chạm cỏi chân thường lặng tịnh không
                    Cảnh trần lay động hồn ngơ ngác
                    Tiếng sấm vào thơ bổng vở bùng
                    GOT2

                    Comment

                    • #25



                      BÓNG

                      Trắng tinh in bóng giữa đời
                      Nguyên khôi về thốt lại lời ban sơ
                      Long lanh sương hạt đong trời
                      Dấu chân đã mở luân hồi bước ra
                      Lăn cùng dòng nước phù sa
                      Trôi lăn khắp nẻo trần sa đổi dời
                      Sắc màu nhận lại cuộc đời
                      Phong trần giong ruổi gót bời dặm xa
                      Bóng in mấy nẻo sơn hà
                      Đem buồn vui lấp bóng tà huy rung
                      Ôm tâm kính lạy tận cùng
                      Từ nghìn trùng kiếp mông lung nẻo về
                      GOT2

                      Comment

                      • #26



                        HẠNH THA THỨ
                        Trong cuộc đời có muôn ngàn cãm nhiễm
                        Thì làm sao tránh được những ưu phiền
                        Tâm tha thứ thì hoa sen sẽ nở
                        Thấy nơi mình tràn ngập biển yêu thương

                        Ta với người cùng chung giòng máu đỏ
                        Và có cùng bình đẳng tánh nơi tâm
                        Khi rủ bỏ mọi căn trần phân biệt
                        Là khổ đau đã được diệt trong thân

                        Hiểu biết nầy sẽ làm ta an lạc
                        Bởi vì ta biết tha thứ mọi loài
                        Và ta cũng biết xin người tha thứ
                        Dứt nghiệp rồi trăm tuổi phải đi thôi

                        Khi hơi thở rời khỏi thân tứ đại
                        Đừng mang theo hạnh phúc và khổ đau
                        Cũng không có gia tài và thân tộc
                        Chỉ có chăng đôi tay trắng chân trần

                        Là như vậy xin nên đừng chấp trước
                        Xin trãi lòng tha thứ khắp muôn phương
                        Mổi hạnh nhỏ đều là ba la mật
                        Là tư lương quí giá phút lên đường.
                        GOT2

                        Comment

                        • #27



                          TỒN SINH

                          Trăm năm dù lỡ cung đường
                          Đi tìm suối mật chân thường hoa nghiêm
                          Trăng vàng vổ giấc nghiêng đưa
                          Lời kinh hoa tạng tàn xưa suối ngàn
                          Từ duyên bụi đỏ khởi sang
                          Ôm mây thoáng mộng thời gian bụi gầy
                          GOT2

                          Comment

                          • #28



                            LỜI KINH ĐÊM

                            Bước khẽ vào đây giọt trăng đêm
                            Nhẹ thôi đừng thức cỏ bên thềm
                            Để ta cãm nhận từng hơi thở
                            Đầu - Giữa - Cuối cùng Rất dịu êm
                            Gờn gợn rổng rang mổi sát na
                            Lắt lay hắt bóng cũng như là
                            Chắt chiu sám hối khi từ độ
                            Nhận giọt trăng buồn trong chính ta
                            Nhân gian có lẽ còn chưa biết
                            Trăng giết tâm rồi trăng có hay ?
                            Sao mang huyển mộng vào tâm thức
                            Gợi lại kinh xưa tưởng nhạt nhòa.
                            GOT2

                            Comment

                            • #29



                              HOANG MANG

                              Bờ gối mộng thấy tâm còn trăn trở
                              Giọt thời gian chợt thinh lặng trôi mau
                              Bởi cuộc sống tâm lăn theo tâm sở
                              Nhận vô thường như hiện hữu thay màu

                              Đường trên đời ghi dấu mấy tuổi đau
                              Trùng trùng điệp còn thiên thu phía trước
                              Không nhấc nổi những bước chân phiền trược
                              Sẽ ngàn năm chân trước dẫm chân sau
                              GOT2

                              Comment

                              • #30



                                NHẬN LẠI TA XƯA

                                Ai dìm mộng trầm sâu vào đáy biển
                                Sóng vổ bờ tâm soãi gió lộng ngôn
                                Vốc nắm cát từ cỏi hằng sa lượng
                                Hạt vô sinh lăn theo bọt vô hồn

                                Ai đi nhặt sợi gió vàng muôn thuở
                                Thêu vào đời cho nắng chiếu lung linh
                                Trong yên lặng nghe mặt trời đang thở
                                Giữa mây trôi nhìn đá thắm chuyển mình

                                Vòng tay nhỏ mở ra trời vô lượng
                                Xứ trụ nào mang tâm đến bình minh
                                Trong hư ảo cùng sóng đời chia sẻ
                                Ôm đất trời lặng lẽ khởi duyên sinh

                                Tay líu ríu
                                buông lơi
                                Còn tiếc ấm
                                Chân phong trần quay về nhận tử sinh
                                Nghe đất vỡ rung từng cơn địa chấn
                                Tâm bàng hoàng mặt đối mặt nguyên sinh
                                GOT2

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom