• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG

    TRỞ VỀ HUẾ

    I./ Tôi về tìm lại ngày xưa
    Con đường Lê Lợi gió lùa áo bay
    Tan trường hồn rộn rã say
    Một thời áo trắng nắng gầy lối đi
    Mùi hương long não thầm thì
    Vấn vương chạm mái tóc thề xõa vai
    Bài thơ trên nón thương ai ?
    Nghiêng chùng mắt ướt, tay cài ngón thon
    Vô tư môi thắm vỡ giòn
    Cho tôi đứng lặng tim mòn nhịp ru
    Để rồi năm tháng phương mù
    Nơi chân trời lạ tôi khù khờ … Tôi!

    II./ Tôi về tìm lại hồn tôi…
    Áo xưa trắng quá nên trời tím thương
    Vẫn ngôi trường .Vẫn dòng Hương
    Mà tôi tìm mãi ngút đường chưa xong
    Chắc giờ người đã sang sông
    Áo xưa ngắn lại – Theo chồng phương mô?
    Đâu còn sóng mắt ngây thơ
    Bến đò Thừa Phủ đợi chờ sang sông?
    Dù mưa bay … Gió ngập lòng
    Con đò mất hẳn theo dòng thời gian
    Cây đa trơ gốc bẽ bàng
    Soi mình đáy nước ngỡ ngàng rong rêu!

    III/. Tôi về tìm lại Huế yêu
    Trường Tiền xe cộ dập dìu thoáng qua
    Lê chân hè phố Đông Ba
    Ngọt câu mời, nụ cười xa hóa gần
    Muốn đi lòng vẫn ngại ngần
    Hồn còn quay quắt gót chân sợ rời
    Thương ơi, đôi mắt rối bời
    Sợ con sóng lạc giữa trời mênh mông
    Đây rồi… Đại Nội, Hoàng Cung…
    Mưa bay nhè nhẹ ấm trầm thành rêu
    Ngai vàng thoáng bóng đìu hiu
    Một thời xa … Vẫn còn nhiều vết son
    &
    Giữa trời … lộng gió – Ngọ Môn
    Lòng nghe rưng rức gọi hồn quê hương!

    (Trích CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG, tháng 7 -2001 & 700 năm THƠ HUẾ)
    Dzạ Lữ Kiều
    Similar Threads
  • #2

    Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

    RẤT HUẾ

    * Mấy nhịp cầu cong
    Áo tím vờn hong
    Chiều nghiêng nón Huế


    * Mắt em sao thế
    Lúng liếng môi xinh
    Vẫy khúc đa tình


    * Giọng hò ai oán
    Hồn mơ trăng rạng
    Bến Phú Văn Lâu


    * Đường dốc Nam Giao
    Qua cầu Bến Ngự
    Đều lên Từ Đàm!

    ( Trích CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG tháng 7- 2001)
    Dzạ Lữ Kiều

    Comment

    • #3

      Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

      HUẾ XƯA
      * Tặng NHÃ NHƯ MỸ, Ban Mê Thuột

      Tôi về thăm lại Huế xưa
      Dấu mòn năm tháng, nắng mưa đổi dời
      Cây đa bến cũ đâu rồi?
      Đò qua Thừa Phủ một thời áo bay
      Trường Tiền mấy nhịp còn say
      Guốc reo bước khẽ, mưa rây não lòng
      Tóc thề vướng hạt mưa trong
      Tay ai nâng chiếc nón vòng bài thơ
      Cho tôi một thưở đi nhờ
      Qua đò ‘ Quan Trạng” mắt mờ sủng yêu
      Bây giờ nắng đổ thành xiêu
      Ông “Nghè” ông “Thám” mà lều chõng đâu?
      Đêm thuyền rồng…* Sóng vỗ xao
      Quân – Thần cúi mặt – Gặm đau tất lòng
      Tôi về, thắp đuốc mò sông
      Đầy – vơi, ký ức… loang tròng mắt xưa!

      *Du lịch đã dựng lại thuyền rồng các cảnh xưa, để du khách thưởng ngoạn.
      Cố Nhạc sĩ Nhã Như Mỹ đã phổ nhạc, sau đó bị tịch thu với tập thơ DLK.
      ( Trích tập CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG tháng 7- 2001)
      Dzạ Lữ Kiều

      Comment

      • #4

        Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

        TÍM HUẾ
        * Tặng Nguyễn Thị Thanh – Huế

        Bao năm xa Huế vẫn còn
        Thương đôi mắt ướt loang mòn tuổi tôi
        Mưa chiều vỡ hạt đầy vơi
        Hương Giang còn mãi ru lời thiết tha

        Tím thương! Gió vỡ đôi tà
        Bàn tay ai níu cho già mắt nhau
        Để rồi duyên nợ trầu cau
        Chút vôi bạc bẽo , làm nhàu lòng tôi

        Ví von chi cánh chim trời ?
        Phận tôi nhẹ hẫng. Nặng lời vàng thau !
        Sợi tình đã cột lòng nhau
        Yêu ai? Nên ngậm ngùi đau riêng mình!

        Người lên xe “ Hiếu “ lặng thinh
        Nhòa đôi mắt ướt, cháy tình còn rơi
        Để rồi năm tháng nổi trôi
        Nơi chân trời lạ, bồi hồi – Tím thương!

        Ngày mai về lại giòng Hương
        Tóc phai mấy nhánh bên đường đi qua
        Biết đâu giữa chốn phồn hoa
        Người ngã nón…
        Vẫy
        Chiều tà …
        Lặng thinh!

        ( Trích tập thơ CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG tháng 7 – 2001)
        Dzạ Lữ Kiều
        Đã chỉnh sửa bởi dza lu kieu; 01-08-2012, 05:27 AM.

        Comment

        • #5

          Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

          NHỚ HUẾ

          Ta thả thuyền trôi về Huế
          Ngắm mình đáy nước Hương Giang
          Chiều rơi bên thành cổ vắng
          Cánh diều lộng gió miên man

          Một thời Nam Giao trốn học
          Ngự Bình bắt cá thia vàng
          Con đường Lam Sơn đổ dốc
          Cổng chùa Bảo Quốc mùa trăng

          Nằm nghe tháng năm rã rệu
          Theo từng hồi đổ chuông vang
          Đi xa thầm thương nhớ Huế
          Con tim … kỷ niệm mòn loang!

          ( Trích tập thơ CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG tháng 7- 2001)
          Dzạ Lữ Kiều

          Comment

          • #6

            Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

            CON ĐƯỜNG KỶ NIỆM

            Tìm về áo tím ngày xưa
            Hương Giang, ngã bóng dừa … nghiêng soi
            Tóc thề xao hạt nắng rơi
            Vắt chùm mây trắng rẽ trời Cố Đô
            Tôi đi mỏi gót sông hồ
            Về thăm phố cũ chợt ngu ngơ mình
            Con đường “ Long não” buồn tênh
            Dỗ tôi nụ biếc thưở tình lên ngôi
            Trăm năm định kiếp làm người
            Tôi xin chút gió ngỏ lời hương đêm
            Lá vàng tròn phiến ngủ quên
            Chờ tôi khép mắt ngã mềm trên vai
            Cuối đường tôi lại chia tay
            Trả khung trời nhớ cho gầy nét xưa…

            ( Trích tập thơ CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG tháng 7-2001)
            Dzạ Lữ Kiều


            ÁO TÍM

            Tan trường
            hạt nắng xôn xao
            Áo ai phơi
            thoáng nghiêng chao
            nhịp cầu
            Tóc thề
            chạm
            ánh mắt nâu
            Sợ rơi xuống
            vỡ !…
            tím màu Hương Giang

            ( Trích tập thơ CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG tháng 7-2001)
            Dzạ Lữ Kiều

            Comment

            • #7

              Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

              NÓN HUẾ

              Thầm …
              Nghiêng!
              Chiếc nón bài thơ
              Mãnh mai dáng Huế
              Đợi chờ …
              Nắng lên!
              Tay ai…
              Nâng nhánh tóc mềm (?)
              Ru …
              Tà áo tím
              Oằn thêm …
              Sợi tình!

              ( Trích tập thơ CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG tháng 7-2001)
              Dzạ Lữ Kiều

              Comment

              • #8

                Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

                BẾN MÙA TRĂNG
                • Kính tặng Cố nhà thơ Lữ Phương

                Tôi bỏ quê hương đi biền biệt
                Xa mùa trăng, xa cả xóm làng
                Con sông nhỏ… bên bồi bên lở
                Biết bao giờ tre mọc thẳng hàng?

                Ôi con sông mùa hè nước cạn
                Cầm tay em qua bến hái đào *
                Hòn cuội trơn lay em ngã xuống
                Mắt buồn thầm ! Sóng vỗ lao xao…

                Cầm tay em, kéo lên đâu thấy
                Tôi nhào theo! Quần áo trũng mèm
                Lặng nhìn nhau… mà lòng bối rối
                Môi vỡ òa … Nhìn ánh sao đêm

                Năm tháng mòn, cong đi nỗi nhớ
                Em xuống thuyền cùng bến mùa trăng
                Qua bên ấy – “Đào” không hái trộm!
                Để tôi buồn, vương mãi trong lòng

                Ôi quê hương ! Một thời chỏm tóc
                Mầm yêu nào, mật ngọt qua sông
                Tôi xa quê mà lòng khắc khoải
                Biết ngày nao, về bến … Tắm lòng (?)

                • Huế gọi Đào – Nam bộ gọi Mận
                • Thi phẩm CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG tháng 7-2001
                Dzạ Lữ Kiều

                Comment

                • #9

                  Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

                  Một ngày với :
                  HUYỀN KHÔNG SƠN THƯỢNG
                  • Kính tặng Sư MINH ĐỨC TRIỀU TÂM ẢNH

                  ĐƯỜNG VÀO :
                  Một chiếc lá
                  rơi !
                  Một tâm hồn
                  trôi !
                  Đá nằm yên
                  nghỉ!
                  Cõi người…
                  chơi vơi!
                  Bàn chân ai
                  thả
                  Giữa lưng chừng
                  đồi
                  Nghiêng …
                  phơi !

                  THƠ ĐỀ TRÊN ĐÁ :
                  Cõi thiền …
                  Vướng hạt bụi trần
                  Lên đồi…
                  Hương cỏ theo chân
                  Rơi mềm!
                  Đá xanh …
                  Nở rộ hồn tim
                  Câu thơ đợi gió ru đêm
                  Thầm thì !

                  ĐÁ VÀ THƠ :

                  Ai thổi hồn thơ vào đá (?)
                  Cho thơ đượm hạt Thiền – Duyên
                  Chiều nghiêng soi rừng u tịch
                  Chuông rơi lặn đáy khe triền

                  Tập thơ CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG tháng 7 – 2001
                  Dzạ Lữ Kiều

                  Comment

                  • #10

                    Thơ CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG

                    NGHỈ Ở CỐC MỘT CÂY*

                    Câu thơ ngủ bên thềm đá
                    Ý rơi róc rách khe triền
                    Giọt nắng gánh hai đầu chái
                    Cõng chiều rớt xuống mái hiên…


                    * Cốc một cây ở Huyền Không Sơn Thượng, TT Huế

                    Tập thơ CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG tháng 7-2001
                    Dzạ Lữ Kiều

                    Comment

                    • #11

                      Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

                      HÁT TRÊN SỢI TÓC

                      * Em ngồi chải tóc trước hiên
                      Đánh rơi từng sợi tơ mềm dưới trăng
                      Hương thầm quyện gió bay sang
                      Khiến tôi ngơ ngẩn bàng hoàng suốt đêm

                      * Tóc em óng mượt tơ mềm
                      Ước gì nối được… dài thêm lưng trời
                      Cho diều tôi lộng gió khơi
                      Bay lên cao tít ngỏ lời yêu em

                      * Phải chăng sợi tóc buông dài
                      Kéo tôi trượt mãi… xa hoài tuổi thơ !
                      Bây giờ hồn đã ngu ngơ
                      Níu thời gian lại, thấy bờ tóc phai

                      * Em buông sợi tóc làm chi
                      Dài thêm nỗi nhớ… buộc, ghì tim tôi
                      Cái thời xõa tóc hết rồi
                      Hồn treo lú lẫn… gọi – mời, dạ - thưa !

                      Tập thơ CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG tháng 7 – 2001
                      Dzạ Lữ Kiều

                      Comment

                      • #12

                        Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

                        HỘI NGUYÊN TIÊU

                        • Tặng Tiến Thảo

                        Chiều …
                        trèo lên đỉnh Ngự Bình
                        Thắp chung cây nến
                        cháy tình Nguyên Tiêu
                        Chờ trăng lên …
                        gió liêu phiêu
                        Giọt sương lành lạnh
                        chạm … điều ước mơ
                        Ý bùng
                        cháy cả câu thơ
                        Run run con chữ
                        thấm bờ trăng nghiêng!

                        * CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG th 7-2001
                        Dzạ Lữ Kiều

                        Comment

                        • #13

                          Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

                          TÍM

                          • Tặng Lan Giao

                          Tím Sim
                          tím cả rừng Mua
                          Một chiều ngập nắng
                          tím lùa mắt ai (?)
                          Rộn ràng tím
                          đợt gió lay
                          Nghiêng bờ dốc sỏi
                          tím gầy lối đi
                          Tím vành môi
                          tím bờ mi
                          Một khung trời tím
                          thầm thì riêng tôi
                          Trăm năm…
                          tím cả cuộc đời
                          Tím còn mãi
                          nặng hồn người thế gian
                          Tím từ thưở…
                          đất hồng hoang
                          Đến nay …
                          tím lạc vào hàng
                          lụy thơ !

                          • CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG th 7-2001
                          Dzạ Lữ Kiều
                          Đã chỉnh sửa bởi dza lu kieu; 27-08-2012, 09:49 PM.

                          Comment

                          • #14

                            Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

                            VỀ PHƯƠNG NAM
                            • Tặng Trịnh Bửu Hoài

                            Thương nhau… đi về phương Nam
                            Con thuyền theo lái, miên man câu hò
                            Đồng xanh thấp thoáng cánh cò
                            Trời hòa đất một dải mờ chân mây
                            Dòng sông con nước vơi – đầy
                            Mái chèo khuấy nhẹ nước gầy phù sa
                            Đôi bờ dừa – xanh mượt mà
                            Che nghiêng bóng… chiếc cầu qua kinh dài
                            Tôi về trú lại nơi đây
                            Nét riêng từ những bàn tay cầm chèo
                            Lời ca dao xóm nước nghèo
                            Mà sao vọng mãi, quyện theo tim người
                            “ Tình tang! Người bỏ quê rồi!
                            Đi thì dễ, trả trầu vôi khó lòng
                            Cau trầu là chuyện thủy chung
                            Có đâu em bậu theo không mà về ?”

                            Về phương Nam, dễ trăm bề
                            Như cây dừa nước mân mê sóng triều
                            Sóng lùa, dừa cũng ùa theo
                            Chờ khi nước rặc – khơi triều, đứng lên
                            Yên bình năm tháng dần quen
                            Mặc ai phố thị - Đua chen với đời !
                            Xênh xang câu vọng cổ rời
                            Phù sa chôn chặt chân người viễn phương
                            Thẫm sâu dưới đáy sông Hương
                            Khuyết – đầy, nỗi nhớ … chạm nguồn phù sa
                            Thì trong dòng đục câu ca
                            “ Ta về ta tắm ao ta …” mất rồi!

                            • CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG th7-2001

                            Dzạ Lữ Kiều

                            Comment

                            • #15

                              Tho CÁNH DIÊU QUÊ HƯƠNG

                              MAI MÒN...

                              Tôi về đong cuộc tình người
                              Khi mùa xuân hát những lời nỉ non
                              Ưu tư lặn xuống dốc mòn
                              Bàn chân ai thả vẫn còn dấu xưa

                              Cỏ non vừa chớm sang mùa
                              Ngọt ngào phiên khúc lãy đùa giêng hai
                              Bỏ câu năm rộng tháng dài
                              Hong lời cay đắng cho đài các nghiêng

                              Sợi tình mảnh, hạt truân chuyên
                              Bay theo gió thoảng hương nguyền trắng tay
                              Thảo thơm một bóng mai gầy
                              Cho tôi đùm cả lời ray rứt buồn …

                              Trích “ CÁNH DIỀU QUÊ HƯƠNG” th 7 – 2001
                              Dzạ Lữ Kiều

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom