• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Chân dung của gã tù nhân

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Chân dung của gã tù nhân

    Chân dung của gã tù nhân

    Có nhiều đêm
    Ta lột xác
    Hóa thành ngày xưa…

    Những ngày của nắng mưa
    Con đường mòn nơi biên giới
    Mồ hôi và tuổi trẻ
    Máu và niềm tin
    Súng, đạn và bẫy, mìn
    Ta ngụp lặn trên lằn ranh
    Sống
    Chết

    Những vong hồn phảng phất
    Bay chập chờn giữa không trung
    Tiếng oán than của lũ côn trùng
    Quyện vào nhau
    Hóa thành những vì sao cô đơn lấp lánh

    Bầu trời đêm trĩu nặng
    Không đủ làm chùn bước lũ thú hoang
    Cái dịu dàng của vầng trăng
    Không đủ để loài người bớt đi vẻ bạo tàn, độc ác

    Ai đã cố tô đậm thêm màu bội bạc
    Ai đã gắng sức vun trồng những toan tính, âm mưu?
    Ta – kẻ lơ ngơ giữa đám sương mù
    Chẳng hề thấy rõ cái gì là chân lý!

    Nhưng,
    Từ đấy…
    Ta nhận thấy rõ ta
    Một gã tù nhân
    Một tên nô lệ!

    Có biết gì đâu mà ca ngợi?!
    Có hiểu được gì mà dám rêu rao?!
    Ta biết mình chẳng đủ sâu
    Không đủ cao
    Lại càng không đủ rộng
    Ta ôm cái số phần lận đận
    Cố lê lết, quơ quào cho đến lúc tàn hơi
    Thời trai trẻ đã qua rồi
    Ta đang đón chờ cái già nua, cằn cỗi…

    Nhiều khi, trái tim ta lo toan
    Ốm đau
    Mệt mỏi
    Ta chỉ còn lại mỗi mình em
    ( người bảo mẫu của những lúc ta yếu hèn )
    Để nhận biết tim mình còn ánh lên mầm sống

    Em cho ta giấc mộng
    Em tặng ta dịu dàng…
    Ta cố ôm thật chặt giữa vòng tay ngang tàng
    Chặt đến nỗi mắt, môi ta rỉ máu!

    Những con chim tìm về rừng sâu
    Ẩn mình
    Nương náu
    Cũng như ta nhìn em đau đáu
    Muộn màng
    Khi những vết thương được mơn trớn nhẹ nhàng
    Bãi chiến trường sẽ tự cúi gục đầu
    Ăn năn
    Sám hối…

    An Nhiên
    Similar Threads

  • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi An Nhiên View Post
    Cảm ơn Dzạ Lữ tiên sinh
    An Nhiên kính cẩn, nghiêng mình đã lâu
    Thơ Nhiên chẳng đủ độ sâu
    Vài dòng lục bát kính chào tiên sinh…!

    An Nhiên
    Cảm ơn An Nhiên !

    Yêu thơ xin chớ "Nệ" mình
    thoải mái tâm tình mới thật bạn thơ
    một dòng vài chữ ngu ngơ
    lòng say hơn cả trang thơ thật dài..
    Dzạ Lữ Kiều
    Chúc bạn an vui, hạnh phục

    Comment


    • Đàn trong đêm vắng

      Làn sương trải mờ đêm trắng
      Tiếng lòng rung khẽ sợi tơ
      Lời yêu thầm thì rất nhỏ
      Trăng về cửa sổ đòi thơ

      Giọt sương nằm trên gối cỏ
      Mộng vàng rong ruổi mùa sang
      Cố nhân dường như trước ngõ
      Tóc người bạc trắng thời gian

      Theo Trăng - gặt mùa quá khứ
      Chia thời ân ái đậm hương
      Gieo ngàn nụ hôn bất tử
      Chẳng đầy chiếc tổ uyên ương!

      Đêm nay, mình ta ngồi hát
      Trăng chìm khuất cõi bao la
      Gió rung - cung đàn réo rắt
      Tiếng lòng vút tận trời xa…

      An Nhiên

      Comment


      • Chỉ là đùa cợt

        Em dịu dàng như con suối
        Mềm mại thôi – sỏi đá cũng đủ mòn
        Trái tim anh một thời chai sần vũ khí
        Có hơn gì tảng đá giữa suối em?!

        Em sâu thẳm như bóng đêm
        Chỉ lặng im mà mặt trời phải cúi đầu bất lực
        Huống chi anh – một tên phàm tục
        Gầm thét cả đời vẫn nông cạn vậy thôi!

        Em nhẹ nhàng như mây trôi
        Tâm hồn em… gió dìu trên đỉnh núi
        Còn anh – một gã giang hồ bờ bụi
        Cứ mơ hoài đỉnh núi – chẳng được đâu!

        Cái nhân hậu – em giấu chặt đêm sâu
        Vẫn lồ lộ một vầng Trăng mười sáu
        Thân phận anh - con sói già ngơ ngáo
        Đành phải đợi đêm về mà cất tiếng hú gọi Trăng…

        Tự dưng em về chạm khẽ đời anh
        Như làn gió cợt đùa trong thoáng chốc
        Chỉ vậy thôi mà trái tim anh phải thượng đài cùng cơn lốc
        Đã cạn sức mình, vẫn nhận mãi những vết thương…!

        An Nhiên

        Comment


        • Không thích đâu

          Cái vỏ con ốc vàng
          Sóng đưa về tận bãi
          Sao mà quá dễ dãi
          Ta ném trả biển khơi

          Cánh hoa đào rụng rơi
          Gió mang về tận cổng
          Đời biết bao nhựa sống
          Nhặt chi thứ vô hồn…!

          An Nhiên

          Comment


          • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi An Nhiên View Post
            Chân dung của gã tù nhân

            .................

            Em cho ta giấc mộng
            Em tặng ta dịu dàng…
            Ta cố ôm thật chặt giữa vòng tay ngang tàng
            Chặt đến nỗi mắt, môi ta rỉ máu!

            ...

            An Nhiên
            Rồi cũng qua một kiếp người
            Anh ơi anh ơi !
            Và em ngồi nhìn lại
            Anh một đời hiên ngang
            Mà anh nào hiểu thấu
            Môi dịu dàng đắng cay
            Của thuở nào xa xôi
            Người ơi hỡi người ơi !


            Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

            Comment


            • Gió tự tình

              Gió thở riêng đời gió
              Vô tình cuốn mây bay
              Mây làm cơn mưa nhỏ
              Cánh đồng đã muốn say

              Ra biển khơi làm sóng
              Hỏi bờ cát phiền không
              Gió quen thở hết lòng
              Cát ơi! Xin đừng trách

              Nhiều khi gió im lặng
              Lắm lúc nổi cuồng phong
              Gió chẳng biết dối lòng
              Buồn, vui, đều thấu cả

              Gió về theo mùa Hạ
              Bao người đứng đợi mong
              Gió tìm đến mùa Đông
              Bấy người ngồi trách móc

              Gió vô tư là thế
              Tiếng đời quá lấm lem
              Chưa dứt lời ngợi khen
              Đã vội vàng xỉ vả

              Gió sinh từ biển cả
              Giữa trời đất bao dung
              Làm sao gió vô cảm
              Lúc mây buồn dửng dưng

              Gió muôn đời phóng túng
              Nhiều khi chẳng hiểu người
              Chỉ chia sẻ vài lời
              Gió bay về biển cả…

              An Nhiên

              Comment


              • Mưa êm

                Lòng Sông – chưa biết cạn, sâu
                Sao mưa lại trút nỗi sầu thật suôn?!
                Mây đâu che khuất núi buồn
                Rừng đâu chắn nổi suối nguồn chạy rong
                Lòng ta nổi trận cuồng phong
                Em nghiêng mái ngực nửa vòng là tan
                Mắt ta nắng ngập chói chang
                Em hờn một chút đã tràn trận mưa…!

                An Nhiên

                Comment


                • Đêm tĩnh mịch

                  Màn đêm buông dần...
                  Phủ trùm lên - dòng sông - cư xá
                  Ngọn đèn đường cố chống trả bao năm bằng tia sáng yếu mềm

                  Giờ là lúc bầy côn trùng nhao nhao cất tiếng
                  Như lời rỉ rả từ cõi thâm sâu
                  Những vì sao lấp lánh
                  Nhẫn nại đến cùng cực - giữa hư vô
                  Mặt trời tạm yên nghỉ nơi góc hẹp
                  Trong mênh mông vũ trụ
                  Vài ngôi sao nơi sa mạc không gian bao la
                  Cùng nhảy múa trên mặt sóng…

                  …Em - cô độc - từ trong miền ký ức bước ra
                  Nhạt nhòa, chật chội
                  Cũng như bao đêm trở về...
                  cùng ánh mắt, nụ cười thân quen quá đỗi
                  Nụ cười ấy, ánh mắt ấy đã theo tôi
                  qua biết bao con suối, ngọn đồi
                  Và đêm nay,
                  chỉ một mình tôi trong yên lặng
                  Em quay trở lại tìm tôi

                  Lời em nói hay lời ai đang thỏ thẻ
                  Vừa thật gần, cũng vừa thật xa xôi!
                  Như tiếng hát năm nào ru tôi lên tận đỉnh cuồng điên, mê dại
                  Ánh mắt buồn buồn đưa tôi lạc vào cõi thiên thai
                  Bao hẹn ước
                  Giờ đây, vẫn còn nguyên là ước hẹn trinh đầy!

                  Tôi và em sẽ cùng nhau đi suốt con đường
                  Có quá nhiều lối rẽ
                  Quá nhiều người níu kéo
                  Họ muốn em theo con đường không hề có dấu chân tôi
                  Quá yếu sức nên em không thể
                  Và tôi cũng không thể nắm chặt tay em
                  Cánh tay em…
                  có thể đứt lìa trong sức mạnh của tôi và những người ấy
                  Tôi đành buông xuôi…
                  Như tự chặt đứt cánh tay mình
                  Để giờ đây, hẹn ước vẫn còn nguyên là ước hẹn!!!

                  Sau mười năm, hai mươi năm…
                  Em vẫn về bên tôi từ trong miền ký ức
                  Em vẫn trẻ trung, xinh đẹp, vẫn tràn trề sức sống
                  Trở về thăm viếng tôi hằng đêm

                  Có nhiều đêm, tôi lỗi hẹn
                  Xác thân - chìm trong chén rượu nhỏ - mê man
                  Và cứ như là định mệnh
                  Nhiều khi tôi hoảng hốt, giật mình
                  Một ngày kia, em không còn nhận ra tôi nữa - vì tôi đã quá già nua

                  Khi tôi chết
                  Tất cả sẽ không còn
                  Em lại quay trở về ngủ yên trong màn đêm ký ức…

                  An Nhiên

                  Comment


                  • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi An Nhiên View Post
                    Mưa êm

                    Lòng Sông – chưa biết cạn, sâu
                    Sao mưa lại trút nỗi sầu thật suôn?!
                    Mây đâu che khuất núi buồn
                    Rừng đâu chắn nổi suối nguồn chạy rong
                    Lòng ta nổi trận cuồng phong
                    Em nghiêng mái ngực nửa vòng là tan
                    Mắt ta nắng ngập chói chang
                    Em hờn một chút đã tràn trận mưa…!

                    An Nhiên
                    Mưa ru

                    Người đâu khó tính quá đi
                    Mới trêu chút xíu rù rì sân si
                    Ai dè mặt đỏ Trương Phi
                    Làm em sợ quá ướt mi em rồi
                    Chẳng qua chưa biết dáng ngồi
                    Tướng đi giọng nói mặt trời mặt trăng
                    Nên anh vội giận cằn nhằn
                    Đùa trêu anh hả - mặt rằn mặt ri
                    Anh ơi nào dám lâm ly
                    Cũng không một chút ai bi phỉnh phờ
                    Cô đơn buồn bã vật vờ
                    Đọc thơ cảm mến giã vờ làm quen
                    Thôi thì vuốt giận leng keng
                    Mím môi cười nụ - em khen anh là
                    Anh là quân tử thật thà
                    Em là yêu nữ ngọc ngà dễ thương
                    Giải bày một nắng hai sương
                    Cùng vui anh nhé bốn phương tâm tình
                    Một mình kết bạn một mình
                    Vần thơ thân ái hai mình thêm vui


                    Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

                    Comment


                    • Xin lỗi, An Nhiên đang say!!!

                      Comment


                      • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi An Nhiên View Post
                        Xin lỗi, An Nhiên đang say!!!
                        Cẩn thận khi say nhé anh An Nhiên !

                        Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

                        Comment


                        • Góc quán xưa

                          Sáng nay, ra quán cà phê cũ
                          Sông buồn – bàng bạc ánh phù du
                          Vài cánh lục bình chao nỗi nhớ
                          Thì thầm – sóng vỗ khúc tương tư…

                          Ta rủ mặt trời xuống quán chơi
                          Họa mi cũng cất tiếng gọi mời
                          Mặt trời lách mình qua kẽ lá
                          Tưởng tượng em về với ta thôi!

                          Nỗi nhớ tan ra thành tia nắng
                          Nỗi buồn đông đặc cuối đường mây
                          Muốn biết tình ta là bao tuổi
                          Hỏi gốc si già sẽ biết ngay

                          Cà phê xoáy tròn theo dĩ vãng
                          Em cũng xoay tròn giống ánh Trăng
                          Ta làm trái đất ngồi trông ngóng
                          Bốn mùa lặng lẽ rớt thời gian…

                          An Nhiên

                          Comment


                          • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi An Nhiên View Post
                            Góc quán xưa

                            Sáng nay, ra quán cà phê cũ
                            Sông buồn – bàng bạc ánh phù du
                            Vài cánh lục bình chao nỗi nhớ
                            Thì thầm – sóng vỗ khúc tương tư…

                            Ta rủ mặt trời xuống quán chơi
                            Họa mi cũng cất tiếng gọi mời
                            Mặt trời lách mình qua kẽ lá
                            Tưởng tượng em về với ta thôi!

                            Nỗi nhớ tan ra thành tia nắng
                            Nỗi buồn đông đặc cuối đường mây
                            Muốn biết tình ta là bao tuổi
                            Hỏi gốc si già sẽ biết ngay

                            Cà phê xoáy tròn theo dĩ vãng
                            Em cũng xoay tròn giống ánh Trăng
                            Ta làm trái đất ngồi trông ngóng
                            Bốn mùa lặng lẽ rớt thời gian…

                            An Nhiên


                            Góc quán cũ

                            Thủy Nguyệt - im lìm bên Sông vắng
                            Quán buồn... có phải nước nhớ Trăng ?
                            Bóng ai mơ màng trong đáy cốc
                            Tách cà phê đắng vị thời gian

                            Dưới gốc cây si - người còn đó
                            Một mình ve vuốt nỗi bơ vơ
                            Vén nắng tìm chút mưa ngày cũ

                            Để hồn tí tách những giọt mơ

                            Muốn hỏi tình xưa còn hay mất
                            Sóng bỗng rạt rào khúc trăm năm
                            Dẫu có bỏ Sông đi biền biệt
                            Sóng vẫn ôm hoài chiếc bóng Trăng

                            Rồi cuối chiều kia đầu sóng bạc
                            Trăng cũng trở về với con Sông
                            Nếu ai đã từng tin phần số
                            Nói trước làm gì tiếng viễn vông ?!

                            ĐHĐL

                            Comment


                            • Về với con Sông

                              Có người nhớ bến Sông xưa
                              Bờ mi ướt đẫm cơn mưa cuối chiều
                              Hoàng hôn… Sông hát lời yêu
                              Tim người sóng sánh thủy triều dâng lên

                              Bạc đầu, sóng khẽ gọi tên
                              Mặt trời đứng lại trước thềm lắng nghe
                              Ngập ngừng trong nắng vàng hoe
                              Người ôm nỗi nhớ tròn xoe trở về…

                              Đôi bờ ánh dải Pha Lê
                              Gió say cất tiếng tỉ tê với người
                              Giấc mơ – tưởng đã quên rồi
                              Chiều nay nhớ đủ một trời yêu thương…

                              An Nhiên

                              Comment


                              • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi An Nhiên View Post
                                Mưa êm

                                Lòng Sông – chưa biết cạn, sâu
                                Sao mưa lại trút nỗi sầu thật suôn?!
                                Mây đâu che khuất núi buồn
                                Rừng đâu chắn nổi suối nguồn chạy rong
                                Lòng ta nổi trận cuồng phong
                                Em nghiêng mái ngực nửa vòng là tan
                                Mắt ta nắng ngập chói chang
                                Em hờn một chút đã tràn trận mưa…!

                                An Nhiên


                                Chỉ là

                                Chỉ là một trận mưa rào
                                Sao con đò nhỏ lao đao giữa dòng ?!
                                Nước Sông - khi đục, khi trong
                                Vầng Trăng đôi lúc dối lòng - đầy, vơi
                                Chỉ là một chút khói thôi
                                Mà sao cay mắt để rồi vấn vương
                                Dấu mình nghiêng bóng trong sương
                                Chờ ai đem nắng thắp vườn tình yêu...!

                                Pha Lê
                                Đã chỉnh sửa bởi Pha Lê; 31-10-2013, 01:04 PM.

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom