• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Chân dung của gã tù nhân

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Chân dung của gã tù nhân

    Chân dung của gã tù nhân

    Có nhiều đêm
    Ta lột xác
    Hóa thành ngày xưa…

    Những ngày của nắng mưa
    Con đường mòn nơi biên giới
    Mồ hôi và tuổi trẻ
    Máu và niềm tin
    Súng, đạn và bẫy, mìn
    Ta ngụp lặn trên lằn ranh
    Sống
    Chết

    Những vong hồn phảng phất
    Bay chập chờn giữa không trung
    Tiếng oán than của lũ côn trùng
    Quyện vào nhau
    Hóa thành những vì sao cô đơn lấp lánh

    Bầu trời đêm trĩu nặng
    Không đủ làm chùn bước lũ thú hoang
    Cái dịu dàng của vầng trăng
    Không đủ để loài người bớt đi vẻ bạo tàn, độc ác

    Ai đã cố tô đậm thêm màu bội bạc
    Ai đã gắng sức vun trồng những toan tính, âm mưu?
    Ta – kẻ lơ ngơ giữa đám sương mù
    Chẳng hề thấy rõ cái gì là chân lý!

    Nhưng,
    Từ đấy…
    Ta nhận thấy rõ ta
    Một gã tù nhân
    Một tên nô lệ!

    Có biết gì đâu mà ca ngợi?!
    Có hiểu được gì mà dám rêu rao?!
    Ta biết mình chẳng đủ sâu
    Không đủ cao
    Lại càng không đủ rộng
    Ta ôm cái số phần lận đận
    Cố lê lết, quơ quào cho đến lúc tàn hơi
    Thời trai trẻ đã qua rồi
    Ta đang đón chờ cái già nua, cằn cỗi…

    Nhiều khi, trái tim ta lo toan
    Ốm đau
    Mệt mỏi
    Ta chỉ còn lại mỗi mình em
    ( người bảo mẫu của những lúc ta yếu hèn )
    Để nhận biết tim mình còn ánh lên mầm sống

    Em cho ta giấc mộng
    Em tặng ta dịu dàng…
    Ta cố ôm thật chặt giữa vòng tay ngang tàng
    Chặt đến nỗi mắt, môi ta rỉ máu!

    Những con chim tìm về rừng sâu
    Ẩn mình
    Nương náu
    Cũng như ta nhìn em đau đáu
    Muộn màng
    Khi những vết thương được mơn trớn nhẹ nhàng
    Bãi chiến trường sẽ tự cúi gục đầu
    Ăn năn
    Sám hối…

    An Nhiên
    Similar Threads

  • Nghe mưa

    Lắng nghe mưa qua miền ký ức
    Những giọt buồn ray rứt đêm sâu…
    Xưa, hai nỗi nhớ xây cầu
    Nay, còn chỉ một nỗi sầu bắc ngang

    Lời yêu thương mới tràn lên đỉnh
    Tiếng tạ từ phủ kín giấc mơ
    Một đêm sương trắng lập lờ
    Nghìn năm dang dở, đôi bờ trái ngang!

    Tiếng mưa rơi… bẽ bàng, hiu hắt
    Lệ cũng đầy trong mắt Người Xưa
    Phải chăng còn chút duyên thừa
    Cho nên mưa cũng mới vừa ghé thăm…?

    An Nhiên

    Comment


    • Miên man

      Hai phương trời lạ
      Ta ngắm nhìn nhau
      Kỷ niệm ngọt ngào
      Gửi theo làn gió

      Cuộc tình bé nhỏ
      Giờ, xẻ làm đôi
      Nửa – ném lên trời
      Nửa – vùi dưới vực

      Niềm tin buốt nhức
      Rỉ máu đêm thâu
      Hạnh phúc đớn đau
      Đến giờ tẩn liệm

      Giấc mơ phù phiếm
      Tình hóa thành tro
      Lệ sầu chảy ngược
      Ướt dầm câu thơ

      Biết là không thể
      Sao cứ mãi yêu
      Thương nhớ thật nhiều
      Chỉ là dang dở

      Trăng về thật thấp
      Vẫn cách xa ta
      Tầm tay quá ngắn
      Đời thì bao la!

      Viết bản tình ca
      Tự mình xóa sạch
      Nỗi buồn hóa thạch
      Lẩn vào trăm năm…

      An Nhiên

      Comment


      • Ưu tư

        Thuyền rời xa bến… còn đâu nữa!
        Ta về ngắm lại "góc trời xưa"
        Kỷ niệm - thơm nồng - lay quán vắng
        Dĩ vãng - hương chiều - mãi đong đưa

        Xa nhau - có lẽ tình tươi tốt
        Chi hoài gần gũi - héo đời nhau?!
        Lắm lúc cuộc đời ta không thể
        Thôi, đành mơn trớn giấc chiêm bao...

        An Nhiên

        Comment


        • Mộng du

          Tháng ngày xa cách em yêu
          Dòng Sông lặng lẽ buồn hiu con đò
          Ngắm nhìn con sóng âu lo
          Tình xưa biết có hẹn hò về thăm?

          Mắt tìm trong cõi xa xăm
          Mơ hồ thấy ánh Trăng rằm đòi thơ
          Tình yêu mỏng tựa đường tơ
          Cuộc đời đầy ắp bất ngờ, trớ trêu

          Phố xưa lá đã rụng nhiều
          Chỉ còn một chiếc giữa chiều tương tư
          Làm sao níu lại mùa Thu
          Để tìm trong đám sương mù giấc mơ?

          Thời gian xoay cái lập lờ
          Đến giờ ta vẫn dại khờ, vô tư
          Cái gì là thực, là hư???
          Ta chìm trong giấc mộng du suốt đời…!

          An Nhiên

          Comment


          • Mưa đêm

            Mưa!
            Ray rứt
            Vụn vỡ chiều
            Mặt trời chìm mau
            Bóng tối đã đậm màu
            Màn đêm dạt dào, vương vấn
            Góc phố quen - mơ màng, im lặng
            Cố nằm nghe mưa rỉ rả chuyện tình
            Mưa thì thầm như than thở, mưa một mình
            Đêm bất lực – chỉ còn biết ngắm nhìn bất lực
            Sao mưa không hướng về miền tương lai đang nóng bức
            Mà mưa lại trở về vùng ký ức lạnh lẽo, cô đơn?!

            Cứ ngỡ như mưa sẽ thốt lên lời than oán, tủi hờn
            Không, mưa chỉ ngân nga một bài ca đầy cảm xúc
            Khách thơ ngồi ngắm mưa… suy tư rồi lạc bút
            Mở lòng mình cho tung cánh những vần thơ
            Suốt cuộc đời ôm ấp một giấc mơ
            Nhìn bọt nước… tự mình an ủi
            Hạnh phúc dẫu là ngắn ngủi
            Tự kỷ rằng trăm năm
            Luôn hát thì thầm
            Lời dang dở
            Tan vỡ
            Mưa!

            An Nhiên

            Comment


            • Còn mãi ngày xưa

              Cũng vẫn là ngày xưa
              Nụ cười em tươi mãi
              Con sóng tình đưa đẩy
              Hạnh phúc nào đổi thay

              Những ngày xưa vẫn vậy
              Ta thấy hoài trong mơ
              Chiều nay không ra phố
              Ta trải lòng lên thơ…

              Chỉ dăm lần gặp gỡ
              Đã nặng nợ trăm năm
              Một lần em về thăm
              Một đời ta ấp ủ

              Lúc tình yêu hé nụ
              Cũng là sắp tàn thu
              Ngày tình bay xa mãi
              Ta biết mình mộng du

              Giờ, đành ôm nỗi nhớ
              Về gõ cửa ngày xưa
              Cả thiên đường đong đưa
              Mời ta đêm thần thoại…

              Thời gian lôi cuốn mãi
              Kiếp người chạy vòng quanh
              Khi bàn chân rỉ máu
              Trái tim nào còn xanh?

              Đâu là điều giới hạn?
              Muốn dừng lại ven đường
              Đời ném ta hai hướng
              Rung một cõi vô thường

              Đêm nay, nghe phần số
              Hát điệp khúc ngày xưa
              Bao lời yêu dang dở
              Bay khắp cùng cơn mưa…

              An Nhiên

              Comment


              • Người đàn bà trên phố

                Người đàn bà bước lang thang trên phố
                Chiều cuối tuần se sắt nỗi cô đơn
                Nắng Hoàng Hôn ve vuốt khắp con đường
                Dòng cảm xúc khẽ rung theo làn gió

                Ánh mặt trời như cuộc tình chín, đỏ
                Đã đến giờ rụng xuống hố thời gian
                Có cần chi mà tất bật, vội vàng
                Còn lại gì để đón đưa kịp lúc?!

                Miền tương lai bạc dần màu hạnh phúc
                Em bước về miền quá khứ… nâng niu
                Chiếc bóng mơ nghiêng hết cả ráng chiều
                Trăm nỗi nhớ… trào dâng lên mi mắt

                Sao em không về dòng sông xanh mát
                Lại lang thang, hiu hắt giữa thị thành?
                Có phải chăng lời sóng quá tròng trành
                Hay con nước - suốt đời này - đơn điệu?!

                Gió nói chi mà hàng cây thấu hiểu
                Rào rạt hoài điệp khúc đến trăm năm
                Sông nói gì mà Trăng hẹn về thăm
                Con nước lớn chẳng bao giờ thất hứa

                Đã bao lần trái tim yêu thắp lửa
                Đã bấy lần đời thổi tắt lòng em?
                Khoác lên vai một chiếc áo choàng đen
                Em phủ kín cả mùa xuân xanh thắm!

                Khi mái đầu điểm sương chiều lấm tấm
                Người đàn bà trở lại góc trời riêng…
                Cô bé cúi đầu đứng giữa thảo nguyên
                Lại mơ thấy một Thiên Thần đồng cảm

                Vườn yêu đương sao quá nhiều trái cấm
                Nếm một lần, đau khổ đến trăm năm!
                Người đàn bà bước ngược phía thời gian
                Tâm hồn hướng về phương trời bất tận…

                An Nhiên

                Comment


                • Lá thu rơi

                  Em ngồi đếm lá vàng rơi
                  Anh mơ vẽ lại vòm trời thu xưa
                  Lá vàng chỉ rụng lưa thưa
                  Đất anh đủ kín bốn mùa nhớ thương

                  Chiều thu thở nhẹ làn sương
                  Lá rung ký ức – soi gương mấy lần
                  Hồ mơ - đợi gió ái ân
                  Trăng xuyên kẽ lá - vừa gần, vừa xa…!

                  An Nhiên

                  Comment


                  • Tàn thu

                    Thu tàn, lá chết vàng sân
                    Ta gom cho đủ một lần tiễn đưa
                    Tần ngần đếm lại ngày xưa
                    Khổ đau, hạnh phúc cũng vừa vết thương

                    Thu tàn – sót lại làn hương
                    Gió ơi! Đừng thổi thiên đường ta bay
                    Sẵn lòng còn chén rượu cay
                    Mời em cạn hết đêm này rồi đi.

                    An Nhiên

                    Comment


                    • “Gã tù nhân” xin cảm ơn sự quan tâm của nhà thơ Tris tới những vần thơ đơn điệu này!

                      Comment


                      • Họa sĩ

                        Tôi nghe thu khóc từ tai em
                        Tôi thấy thu buồn qua mắt em
                        Đang vui mà phải sầu hiu hắt
                        Dẫu lòng… hè hội mở hằng đêm

                        Em cầm tay tôi… rồi "tôi" vẽ
                        Tôi vẽ bầu trời, vẽ biển khơi
                        Tự dưng tôi trở thành họa sĩ
                        Có điều… tôi chẳng vẽ được tôi!

                        Khi vẽ được rồi - tôi mất em!
                        Cửa hồn tôi chẳng thể cài then
                        Vẽ lòng kiêu hãnh thêm đôi cánh
                        Vô tình – tôi vẽ những hờn ghen!

                        Tôi vẽ xong rồi, em đi mất
                        Tôi vẽ mặt mình giống bóng đêm
                        Đêm say, đêm tỉnh cùng ký ức
                        Tôi vẽ xong rồi, tôi mất em!!!

                        An Nhiên
                        Đã chỉnh sửa bởi An Nhiên; 17-10-2013, 08:10 AM.

                        Comment


                        • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi An Nhiên View Post
                          “Gã tù nhân” xin cảm ơn sự quan tâm của nhà thơ Tris tới những vần thơ đơn điệu này!
                          Thơ "tù" có nét hay hay
                          Dù là đơn điệu làm say men "tù"
                          Nhà tù xin chớ có hù
                          Tris vào mở khóa cùng mù với thơ



                          Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

                          Comment


                          • Sẵn lòng chào đón khách thơ
                            Mời người thăm viếng vườn mơ một lần
                            Thơ thay tiếng nói ân cần
                            Mong thi sĩ chớ ngại ngần thả thơ.

                            An Nhiên

                            - Chị Tris làm thơ dí dỏm ghê!

                            Comment





                            • Chân dung em

                              Nhớ người
                              Tôi vẽ chân dung
                              Vẽ xong một bức cuối cùng rồi thôi!
                              Cần gì ai hiểu lòng tôi
                              Cần chi những tiếng đãi bôi miệng đời

                              Nụ cười
                              Tôi vẽ thật tươi
                              Làm sao vẽ được mặt trời trong em?!

                              An Nhiên

                              Comment


                              • Cảm ơn Dzạ Lữ tiên sinh
                                An Nhiên kính cẩn, nghiêng mình đã lâu
                                Thơ Nhiên chẳng đủ độ sâu
                                Vài dòng lục bát kính chào tiên sinh…!

                                An Nhiên

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom