• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Chân dung của gã tù nhân

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Chân dung của gã tù nhân

    Chân dung của gã tù nhân

    Có nhiều đêm
    Ta lột xác
    Hóa thành ngày xưa…

    Những ngày của nắng mưa
    Con đường mòn nơi biên giới
    Mồ hôi và tuổi trẻ
    Máu và niềm tin
    Súng, đạn và bẫy, mìn
    Ta ngụp lặn trên lằn ranh
    Sống
    Chết

    Những vong hồn phảng phất
    Bay chập chờn giữa không trung
    Tiếng oán than của lũ côn trùng
    Quyện vào nhau
    Hóa thành những vì sao cô đơn lấp lánh

    Bầu trời đêm trĩu nặng
    Không đủ làm chùn bước lũ thú hoang
    Cái dịu dàng của vầng trăng
    Không đủ để loài người bớt đi vẻ bạo tàn, độc ác

    Ai đã cố tô đậm thêm màu bội bạc
    Ai đã gắng sức vun trồng những toan tính, âm mưu?
    Ta – kẻ lơ ngơ giữa đám sương mù
    Chẳng hề thấy rõ cái gì là chân lý!

    Nhưng,
    Từ đấy…
    Ta nhận thấy rõ ta
    Một gã tù nhân
    Một tên nô lệ!

    Có biết gì đâu mà ca ngợi?!
    Có hiểu được gì mà dám rêu rao?!
    Ta biết mình chẳng đủ sâu
    Không đủ cao
    Lại càng không đủ rộng
    Ta ôm cái số phần lận đận
    Cố lê lết, quơ quào cho đến lúc tàn hơi
    Thời trai trẻ đã qua rồi
    Ta đang đón chờ cái già nua, cằn cỗi…

    Nhiều khi, trái tim ta lo toan
    Ốm đau
    Mệt mỏi
    Ta chỉ còn lại mỗi mình em
    ( người bảo mẫu của những lúc ta yếu hèn )
    Để nhận biết tim mình còn ánh lên mầm sống

    Em cho ta giấc mộng
    Em tặng ta dịu dàng…
    Ta cố ôm thật chặt giữa vòng tay ngang tàng
    Chặt đến nỗi mắt, môi ta rỉ máu!

    Những con chim tìm về rừng sâu
    Ẩn mình
    Nương náu
    Cũng như ta nhìn em đau đáu
    Muộn màng
    Khi những vết thương được mơn trớn nhẹ nhàng
    Bãi chiến trường sẽ tự cúi gục đầu
    Ăn năn
    Sám hối…

    An Nhiên
    Similar Threads

  • CÔ Đơn về ngày muộn
    Chân run khập khiểng chờ
    Mắt mờ không rỏ dáng
    Biết có còn gặp nhau???

    Comment


    • Bài thơ cuối

      Thời gian trôi rất chậm
      Trời Sài Gòn cũng cạn dần những hạt mưa
      Đàn chiên ngoan đang chờ ngày giáng sinh của Chúa
      Cũng như tôi đang ngóng đợi em
      Không phải là sự háu hức, bồn chồn thời trai trẻ
      Cũng chẳng ray rứt, cồn cào như kẻ hành khất khát khô
      Chỉ là ngọn núi lửa đã già
      Vẫn còn giấu trong lòng dòng dung nham âm ỉ
      Lửa không bùng lên thành ngọn
      Chỉ ngấm ngầm cháy từng đêm
      Lặng lẽ
      Âm thầm
      Không ai biết

      Dòng dung nham chảy ngược về miền quá khứ
      Len lỏi vào tận cùng giấc mơ
      Khổ đau hay hạnh phúc?
      Tôi không biết!
      Có lẽ cả hai
      Rất nhiều khi tôi thèm lời em trách móc
      Để được nhìn ánh mắt bao dung
      Thèm những lần em giận dỗi, lặng thinh
      Để được mơ vòng tay độ lượng
      Tôi chợt ganh tỵ cùng kỷ niệm
      Cố sức đòi những nụ hôn hoá thạch mà tươi nguyên
      Nụ cười nào còn sót lại
      Sợi tóc nào còn thoang thoảng mùi hương?
      Tự dưng... tôi như nhà khảo cổ
      Cứ đào bới, lục tìm những kỷ niệm ngày xưa...

      Tôi và em hẹn cùng nhau đi đến cuối con đường
      Nhưng khi mới bắt đầu
      Tôi đã lờ mờ nhận ra màu kết thúc
      Tôi phải tự xô mình ngã vào niềm tin - bất lực
      Cố lắng nghe lời phán quyết của số phần
      Tôi thấy niềm hy vọng mù mờ hơn bế tắc...
      Trong đáy mắt cứ chập chờn nỗi ám ảnh ngổn ngang

      Và giờ đây
      Em không về nữa
      Chúng ta không thể đi chung trên một chuyến tàu
      Chẳng còn gì để chia sẻ cho nhau
      Có rất nhiều điều chưa nói hết
      Cảm xúc dở dang
      Mọi thứ đã sang trang
      Tôi chưa thể làm quen với thời gian trống vắng

      Em dán vào trái tim tôi câu mệnh lệnh
      Tôi thuộc lâu rồi mà chẳng dám thổ lộ cùng ai
      Chỉ những khi dòng dung nham sôi sục
      Ngọn núi khẽ thì thầm cùng sợi gió mùa đông
      Tôi lại đi ra phía dòng sông
      Ngồi trầm ngâm bên gốc si già hiu quạnh

      Và đêm nay, khí trời se sẻ lạnh
      Nỗi nhớ râm ran lại hoá những câu thơ
      Biết cùng ai bày tỏ bây giờ?
      Đành im lặng trải lòng lên con chữ...
      Tôi lang thang về miền quá khứ
      Nhìn lại cái dịu dàng trong đôi mắt cố nhân
      Rất xa mà cũng rất gần
      Vừa thân quen, lại vừa lạ lẫm
      Những lời yêu thương không còn tìm đến tai tôi nữa
      Chỉ còn là nỗi nhớ bâng quơ...

      Tôi ngắm nhìn vầng trăng cô đơn
      Niềm suy tư chắp cánh...
      Hình như có tiếng ai gọi tôi từ không gian sâu thẳm
      Có phải em không, sao tôi cứ mãi đi tìm?!

      An Nhiên

      Comment


      • Trở lại vườn thơ

        Bồi hồi trở lại chốn xưa
        Lật trang thơ cũ... ngỡ vừa hôm qua!
        Khách thơ lưu lạc đường xa
        Chạnh lòng nhớ dáng cội hoa năm nào
        Một dòng kỷ niệm nghiêng chao
        Tâm tư len lén nép vào câu thơ
        Ngập ngừng níu áo giấc mơ
        Hỏi người xưa ấy bây giờ ra sao?
        Không gian im lặng, cúi đầu
        Dường như có một nỗi đau lưng chừng?!
        Đêm nay, trăng sáng lạ lùng
        Xuyên qua nỗi nhớ tận cùng chân mây...

        An Nhiên

        Comment


        • Ngẫu hứng cùng nhạc Jazz




          Khi cuộc đời...

          Mọi người đều muốn bay cao

          Tôi lại đang chìm đắm...

          Bình thản

          Buông xuôi

          Không vùng vẫy

          Dòng sông không muốn vậy

          Cố đẩy tôi lên

          Không thể

          Tôi đang rơi

          (rất khác những người đang đứng trên cao)

          Cái rơi rất chậm

          Những bọt khí trong lồng ngực thoát thai

          Hoá thành những viên pha lê trong vắt

          Bọt khí như nốt nhạc

          Lãng đãng bay lên

          Không cần dòng kẻ

          Không khoá sol

          Sự sống lan toả từ trong lòng nước...

          Rồi vỡ ra thành nhịp điệu trên sông

          Nhịp điệu của tự do

          Tiếng đàn của tự do

          Bài hát của tự do...

          Ám ảnh cả nhân loại

          Cả đời người...

          Tôi tìm người chia sẻ

          Lắng nghe

          Để mà nhớ

          Để rồi quên

          Cái nhà tù vĩ đại

          Những phạm nhân

          Đôi mắt luôn hướng về thực phẩm

          Giấc mơ tuyệt đẹp đã bỏ đi

          Vô cảm...!!!




          An Nhiên

          Comment


          • Sáng nay, bất chợt ghé về thăm...

            Dường như ai đó đã âm thầm

            Xới cày trên những dòng thơ cũ

            Một thời bỏ mặc... chẳng ai chăm?!




            Phải chăng cố nhân còn vương vấn

            Hoàng hôn đưa đẩy nắng bâng khuâng

            Mây trắng bay đầy khung kỷ niệm

            Nhập nhoà trên sóng dấu ái ân



            Dường như có người đi ngang cửa

            Ngập ngừng tìm lại dấu chân xưa

            Chỉ còn thoang thoảng mùi ký ức

            Lãng đãng bay cùng những bụi mưa...

            An Nhiên

            Comment

            Working...
            X
            Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom