• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Bài thơ về Mẹ

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Bài thơ về Mẹ

    Bài thơ về Mẹ



    Trong những bài thơ tôi sáng tác, có lẽ bài Mẹ tôi là bài tôi vừa ý nhất. Thật ra ý tứ chẳng có gì sâu sắc , hình tượng cũng chẳng có gì độc đáo. Mẹ quê thì bao giờ cũng vây. Khi nói về Mẹ quê thì không thể thiếu các hình tượng như:Vất vả ngược xuôi, bán mặt cho đất bán cật cho trời , quanh năm chân lấm tay bùn... Cũng ít có bà mẹ nào cả đời thuộc trọn một bài ca dao để hát ầu ơ ru con như trong sách vở thường ví von khi nói về mẹ.Tuổi thơ tôi lớn lên chưa từng được nghe mẹ hát bao giờ.Chưa bao giờ có được cảm giác ngập tràn hạnh phúc khi được mẹ dẫn đén trường trong ngày khai giảng năm học mới. Thế mà khi đọc đoạn văn nói về ngày tựu trường của nhà văn Thanh Tịnh tôi lại có cảm tưởng như chính tôi đã từng sống qua những giờ phút thiêng liêng đẹp đẽ ấy.Tuổi thơ tôi đọng lại những ký ức về mẹ thường chen lẫn hình ảnh ghê sợ của ông kẹ hay tên phù thủy độc ác nào đó. Đấy là những lúc tôi ngang bướng không nghe lời mẹ, hoặc níu kéo áo mẹ không cho mẹ đi làm. Đôi khi cả những lằn roi rát mông những lúc tôi phạm lầm lỗi. Do vậy mà khi viết về Mẹ, tôi vẫn viết một cách trung thực.Tôi không viết lời mẹ hát ru ầu ơ, tôi không viết “Mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi…” Tôi viết về những kỷ niệm có hình ảnh ông kẹ do mẹ tôi vẽ ra trong trí tưởng tượng của tôi với nỗi lo sợ. Tôi viết về nỗi mòn mỏi mong chờ mẹ trở về thật sơm mỗi khi người đi làm ăn xa. Cũng kỳ lạ, những hình ảnh ấy bây giờ nghĩ lại, nó như những chiếc đinh nhọn đâm vào trái tim tôi đau buốt để rồi mắc vào đấy hình ảnh thân thương của người Mẹ. Nhờ thế mà năm tháng dù đã qua đi cùng những biến đổi lớn lao của cuộc sống, hình ảnh Mẹ vẫn gắn chặt trong trái tim tôi.
    Tôi nhớ lại năm tháng của thuở ấy:

    Ngày ngày mong mẹ nhìn ra ngõ
    Thấy bóng ai qua cũng ngóng theo
    Nên mỗi khi mẹ bỏ đi làm xa là tôi sợ lắm.Sợ ghê lắm

    Có lần níu áo tôi khóc lăn
    Rồi chính lúc ấy tôi nhác thấy:
    Mẹ mài dao nhọn cuốn vào khăn
    Lúc đó quả thật tôi không còn dám khóc nữa
    Ngồi im thin thít tôi nhìn mẹ
    Nhưng hú hồn, mẹ đã kịp giải thích an ủi tôi:
    Không, mẹ đi bắt ông kẹ mà
    Mấy ngaỳ sau mẹ tôi lại trở vê, vác trên vai một chiếc bao đệm(bao đan bằng cỏ lác) lấm láp bùn đất, tay mẹ tôi nhiều chỗ trầy xước máu quyện với bùn khô.
    - Lấy đầu ông kẹ được rồi phải không mẹ?Tôi mừng rỡ hỏi
    Lúc đó thì mẹ tôi cười và đổ chiếc bao đệm ra. Có khi là một bao dâu rừng chin
    đỏ, lúc thì bao sim chín tím ngát.
    Có lần mẹ sắp đổ ra cái gì đó làm tôi hết hồn vía, chạy không kịp ngoái lại bởi thấy cái bao đệm cứ nhúc nhích. Trong đầu tôi đinh ninh là đầu ông kẹ. Bất thần khi vừa đổ ra mặt đất, lập tức nó biến thành những con vật nhỏ bằng ngón chân cái đen đũi lúc nhúc chạy thẳng vào tấn công tôi. Tôi thét lên, nhưng mẹ đã kịp chạy đến ẳm tôi vào lòng.
    -Cua đồng có gì mà sợ con ! Tôi chưa hết run rẫy trong vòng tay mẹ
    Giá như mẹ tôi biết hát những câu ca dao để ầu ơ ru tôi thuở tấm bé, hoặc mẹ tôi biết đôi chút chữ nghĩa để hiểu rằng cái ngày khai trường của con hết sức trọng đại để hôm đó “Mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi …” thì có lẽ những vần thơ tôi viết về Mẹ hôm nay, mỗi lần đọc lại tôi chỉ thấy hay hay mà không làm tôi chảy nước mắt.
    Bài thơ viết về mẹ của tôi là như thế đấy .Nhưng tôi thích, tôi yêu nó. Tôi đóng bài thơ Mẹ tôi vào với những bài thơ khác do tôi viết, tích lũy nhiều năm tháng đã thành một tập nhỏ. Bỏ vào chiếc cặp da dùng để đựng giáo án hồi tôi còn đi dạy, treo lên tường. Thỉnh thoảng lại lấy xuống đọc một mình. Bao giờ tôi cũng đọc bài Mẹ tôi trước. À, phải nói thêm là vợ tôi thỉnh thoảng cũng có đem ra đọc. Tuyệt nhiên bạn bè thì tôi không đọc cho ai nghe. Cũng dễ hiểu, với bạn trẻ thì hiếm người thích thơ. Hiếm có nghĩa là ít chứ không phải không có. Hơn nữa thơ về mẹ thì họ càng ít quan tâm. Trẻ mà nói về thơ thì phải là đề tài thơ tình.Thật ra, cho đến bây giờ tôi không hiểu lớp trẻ họ nghĩ về mẹ như thế nào, kể cả những người con của tôi. Có lẽ do áp lực công việc, do bị chi phối bởi những nhu cầu cuộc sống, lớp trẻ cuốn hút vào cơn xoáy làm tiền nên không còn kịp nghĩ về cha mẹ chăng. Người con đi qua trước mặt mẹ, thấy mẹ dạo nầy gầy hơn, sức khỏe sút hơn, nhưng không còn kịp nghĩ tiếp những ngày đến đây mình phải làm gì bù đắp cho mẹ, bởi sau cái giây phút thoáng thấy mẹ gầy yếu, lập tức trong đầu óc người con đã lấp kín một thời khóa biểu công việc, chiều nay, sáng mai, chiều mai, tuần nầy, tháng nầy, phải làm cái nầy, phải làm việc kia, phải… Vậy thì thời gian đâu, tâm trí đâu để nghĩ về mẹ cho chu đáo, nói chi đến làm thơ về mẹ.Và tôi cũng có lần tự hỏi, sau nầy, khi mẹ chúng mất đi, lớn lên có con cái rồi liệu chúng có nghĩ về mẹ mà rơi nước mắt không. Không những chỉ bọn trẻ mà ngay cả người lớn cũng thế. Tôi có mấy người bạn đã nghĩ hưu.Mỗi lần gặp nhau chuyện trò thì họ cũng chỉ khoe khoang về sự thành đạt của con cái như làm nên ra sao, hằng tháng thu nhập bao nhiêu, mới mua them mấy ngôi nhà, mở thêm mấy cửa hiệu…. Đồng ý con là niềm vinh hạnh của cha mẹ, nhưng đừng đồng nhất giá trị của con với đồng tiền thu nhập của bọn chúng. Đấy, tôi muốn nói thân phận những bài thơ viết về Mẹ trong một thực tế như vậy. Và như thế, rốt cục bài thơ Mẹ tôi, vẫn nằm im trong chiếc cặp treo trên tường. Độc giả cuối cùng vẫn là hai vợ chồng tôi, chẳng có ai khác.
    Buồn buồn lấy ra một mình ngâm nga: Mẹ mài dao nhọn cuốn vào khăn /Ngồi im thin thít tôi nhìn mẹ/Không, mẹ đi bắt ông kẹ mà.
    Hồi đó thì tôi không thấy. Nhưng bây giờ tôi chắc rằng mẹ tôi lúc đó đã chảy nước mắt khi dứt tôi để ra đi, mặc tôi ngồi im thin thít một mình.

    *

    Một buổi chiều nhân lúc rảnh rang tôi ghé lại hiệu sách mua một vài đồ dùng. Không bỏ được thói quen xem qua ngăn sách truyện và thơ. Chợt tôi để ý đến tập thơ mỏng Mùa báo hiếu
    Nhẫm lại, hôm đó ngày Đại lễ Vu Lan đã qua hơn một tháng. Tập thơ gồm nhiều tác giả do một cơ quan Phật giáo ấn hành. Lần lượt đọc qua những bài thơ viết về Mẹ. Mẹ anh hùng. Mẹ quê, Mẹ phố thị… mỗi người Mẹ đều được nhắc đến bởi tấm lòng biết ơn của tác giả. Một cảm giác buồn buồn khi không tìm thấy hình bóng mẹ mình trong đó. Lật đến trang cuối cùng: Mẹ tôi. Đọc được hai dòng, tôi sững sờ. Đọc tiếp:

    ….
    Mỗi lần níu áo tôi khóc lăn
    Mẹ mài dao nhọn cuốn vào khăn
    Ngồi im thin thít tôi nhìn mẹ
    Không, mẹ đi bắt ông kẹ mà…
    Tác giả cũng là tên của tôi

    Mẹ tôi có mặt ở đây rồi! Tôi áp cuốn sách vào ngực lòng tràn đầy xúc động. Lạ lùng lúc đó tôi không hề tự hỏi tại sao bài thơ của tôi lại có mặt trong đó.Và tôi cảm thấy hình như đó là điều hiển nhiên. Hiển nhiên như thể mẹ tôi phải được tôn vinh là Người Mẹ Việt nam như những người Mẹ Việt nam đáng tôn vinh khác. Cho dù mẹ tôi không thuộc một bài ca dao, không đọc được môt chữ, không bao giờ nhắc nhở tôi chuyện học hành.
    Mua cuốn sách về nhà tôi ngồi lục lọi trí nhớ xem mình đã tặng bài thơ nầy cho ai hoặc ít ra đã đọc một lần cho ai nghe. Nhưng không. Chắc chắn là không. Hay mình đã in ra nhiều tờ rồi rơi rớt đâu đó. Cũng không, nhà tôi có máy in. Nếu rơi rớt thì cũng rơi rớt đâu đó trong phòng của tôi. Hay vợ tôi gởi tặng bạn bè? Hỏi lại cũng không. Bà nghĩ kỹ xem, tôi hỏi vợ, người thứ hai ,thỉnh thoảng vẫn đọc những bài thơ của tôi. Tôi đã nói không mà, vợ tôi khẳng định. Thôi ông đừng nghĩ ngợi chi, xem như ông đã có món quà dâng mẹ nhân ngày báo hiếu là quý rồi. Nhưng cũng lạ chứ, bài thơ đến với cuốn sách bằng cách nào nghĩ không ra.
    -Con đấy ba. Có tiếng người con gái đang phô tô giấy tờ cho khách nói rồi cười ở phòng ngoài.
    -Con nói sao.Tôi hỏi
    -Dạ cách đây mấy tháng có một nhà sư đến phô tô một tập thơ nói về Mẹ. Thầy nói phôtô để xin giấy phép xuất bản vào dịp lễ Vu Lan đến.
    -Ba con cũng có một bài thơ về mẹ rất hay. Con kể với thầy như vậy. Thầy hỏi
    -Ba con đâu?
    -Dạ ba con vào thành phố
    -Con có thể cho thầy đọc bài thơ dược không?
    Đọc xong thầy khen hay. Con nói:
    - Nếu thầy muốn in vào tập thơ của thầy thì con xin tặng thầy.
    -Muốn quá đi chứ, nhưng thầy chưa được sự đồng ý của ba con mà.
    -Dạ không sao..Ba con rất muốn tặng cho những ai có tấm lòng với Mẹ .
    Tôi hỏi con gái
    -Nhưng sao con biết ba có bài thơ đó?
    -Con nghe ba đọc nhiều lần và thấy ba có vẻ tâm đắc với bài ấy lắm nên con nghĩ chắc nhà sư cũng thích.
    Con gái tôi là giáo viên dạy môn văn, đã có gia đình.
    -Con dạy văn con thấy bài thơ của ba như thế nào?
    -Dạ. Nói thực con thấy ít hay. Bà mẹ như vậy có vẻ khô khan về tình cảm. Chắc hồi nhỏ ba sợ bà nội lắm phải không ba? Hù dọa và đánh đập con trẻ là cách giáo dục không tốt đâu ba à. Bây giờ người ta lên án phương pháp giáo dục đó lắm.
    -Tất nhiên là giáo viên văn con có quan điểm giáo dục khoa học và hiện đại. Nhưng con giải thích thế nào với phương pháp giáo dục hiện đại đó ở các nước tiên tiến, ngay cả Việt nam cũng vậy về hiện tượng xã hội đang sản sinh ra một lớp trẻ mà hình ảnh người mẹ trong tâm hồn họ rất nhạt nhòa.
    -Do điều kiện kinh tế và môi trường sống đấy ba à.
    -Có lần ba lý giải như thế nhưng hình như chưa ổn. Con coi anh giám đốc gì bên cạnh nhà mình dấy. Sáng chủ nhật là ngày dành riêng cho gia đình. Nhưng con coi có khi nào thấy anh ấy chở mẹ cùng vợ con đi chơi vào sáng chủ nhật không. Trên chiếc xe con bóng lộn, sáng chủ nhật nào ba cũng thấy anh ấy chở vợ con, không thì bạn bè đàn đúm. Bà mẹ thì lặng lẽ ở nhà một mình.Vậy thì do đâu? Bà mẹ anh giám đốc ấy nghe nói trước đây cũng là một giáo viên trung học. Chắc chắn bà đã từng hát những câu ca dao thật ngọt ngào để ru con ngủ, từng chuẩn bị chu đáo áo quần sách vở đưa con đến trường trong những ngày khai giảng. Còn bà nội con thì chỉ biết núi non hiểm trở, thác ghềnh cheo leo, một câu dân ca cũng không biết. Với bà nội của con, chữ nghĩa để làm gì khi miếng ăn không đủ no. Đồ chơi trẻ con đâu để dỗ dành khi muốn dứt con ra để đi làm lụng. Suốt ngày ba chỉ lo sợ ông kẹ giết mất bà nội. Vì vậy mà tình cảm trong ba dồn hết vào cho bà nội.Thấy bà nội về là ba ôm chùm lấy khóc nức nở mừng bà nội thoát được khỏi tay tên phù thủy.Và ba đã cảm thấy thật hạnh phúc, đồng thời cũng ân hận biết chừng nào khi bà nội dịu dàng xoa tay vào vết roi sau mông ba mà mắt bà nội rưng rưng . Tình yêu thương mẹ sâu đậm bắt nguồn từ những giây phút đó. Liệu những câu ca dao bóng bẩy trau chuốt có làm nẩy nở tình cảm sâu đậm như thế không.
    Giờ thì ba càng thấm thía. Tên phù thủy mà bà nội kể với ba thời ấu thơ là có thực. Đó là sự nghiệt ngã của cuộc sống mà bà nội phải chiến đấu đôi khi bất chấp cả tính mạng mình để bảo vệ sự sống còn cho ba.
    Mẹ mài dao nhọn cuốn vào khăn
    Ngồi im thin thít tôi nhìn mẹ
    Không! Mẹ đi bắt ông kẹ mà.
    Đọc xong mấy câu thơ mà qua đó con gái tôi cho là bà nội khô khan tình cảm và có cách giáo dục sai lầm, tôi thấy cần phải nói thêm với con gái đôi điều:
    -Con à, bà nội không phải là người khô khan tình cảm. Và sự giáo dục ấy không hề là sai lầm đâu .Mọi sự giáo dục bắt nguồn từ tấm lòng yêu thương và sự hy sinh dũng cảm đều tốt đẹp con ạ.
    Tôi trở lại bàn viết lật quyển Mùa báo hiếu đọc lại bài Mẹ tôi lần nữa. Không biết đây là lần thứ mấy nhưng bây giờ thì bài thơ, tôi nghĩ không còn là tấm lòng của riêng tôi, và bà mẹ trong bài thơ cũng không còn là Mẹ của riêng tôi nữa.

    Thuở nhỏ nhà tôi vốn rất nghèo
    Mẹ thường lam lũ chốn gieo neo
    Ngày ngày mong mẹ nhìn ra ngõ
    Thấy bóng ai qua cũng ngóng theo

    Có lần níu áo tôi khóc lăn
    Mẹ mài dao nhọn cuốn vào khăn
    Ngồi im thin thít tôi nhìn mẹ
    -Không, mẹ đi bắt ông kẹ mà!

    Mẹ về bê bết áo bùn dơ
    Tay xách gói gì ghê thế cơ
    -Gói đầu ông kẹ phải không mẹ?
    Mẹ cười hé bao : Ơ! Cua đồng

    Một lần mẹ về máu dính tay
    Bao gì mẹ vác trĩu trên vai
    - Mẹ đã giết được tên phù thủy?
    Mẹ cười mở bao:A ! dâu rừng

    Cứ thế ngày ngày tôi lớn lên
    Vô tâm bỏ học mãi mê chơi
    Mẹ bắt nằm xuống roi vài bận
    Đánh con sao mắt mẹ lưng tròng

    Lần cuối mẹ đi con ở xa
    Khăn sô một dãi vắt ngang chờ
    Con về nhận lấy niềm cay đắng
    Khóc mẹ một trời mây trắng bay

    Những mùa lau trắng vương trên tóc
    Con học ở mẹ biết bao điều
    Cuộc chiến cùng với loài phù thủy
    Mình phải làm gì con hiểu
    Mẹ ơi

    Nguyễn Bá Trình


    Similar Threads
  • #2

    Chân thành cảm ơn những dòng cảm xúc và những ý nghĩ rất thật của anh về người Mẹ! Những lời văn của anh và bài thơ về Mẹ đã làm cho sống mũi An Nhiên cay nồng rồi! Bài văn rất đẹp!!! Chúc anh luôn may mắn, an lành và hạnh phúc!

    An Nhiên

    Tặng anh một bài hát mà An Nhiên rất thích!





    Màu hoa đỏ

    Có người lính mùa thu ấy ra đi từ mái tranh nghèo.
    Có người lính mùa xuân ấy ra đi từ đó không về.
    Dòng tên anh khắc vào đá núi.
    Mây ngàn hoá bóng cây che.
    Chiều biên cương trắng trời sương núi.
    Mẹ già mỏi mắt nhìn theo.
    Việt Nam ơi! Việt Nam!
    Núi cao như tình mẹ bốn mùa tóc bạc nỗi thương con.
    Việt Nam ơi! Việt Nam! Ngọn núi nơi anh ngã xuống.
    Rực cháy lên màu hoa đỏ phía rừng xa.
    Rực cháy lên màu hoa đỏ trước hoàng hôn.


    Đã chỉnh sửa bởi An Nhiên; 30-08-2012, 01:49 AM.

    Comment

    • #3

      Cảm ơn bạn AN NHIÊN về bài hát thật hay bạn đã tặng và những lời chia sẻ về bài viêt. Chúc bạn và gia đình hạnh phúc và gặp nhiều may mắn trong cuộc sông. NBT

      Comment

      • #4

        BAI THO VE ME

        xin chao anh An Nhiên tôi tự giới thiệu tôi là Bích Liên 101046 vậy là đầy đủ tên và ngày tháng năm sinh rồi đó Sau khi nhận lời cám ơn của anh tôi tìm thơ và nhạc của anh tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác tôi ngưỡng mộ thơ anh và say sưa nghe anh hát Hai vợ chồng tôi rất thích những bản nhạc anh hát và cũng xin tiết lộ ông xã tôi là tác giả những bài tôi gửi đó Lúc đầu tôi tưởng anh là người miền Bắc sau này mới biết anh là người miền Nam giống mình thật ra chúng tôi là người miền Trung học và lớn lên ở Huế anh là giáo sư toán đệ nhị cấp trước 75 Giờ sống ờ Sái Gòn Vậy vài dòng làm quen vì lòng ngưỡng mộ có gì phiền anh thông cảm nhé Chúc anh và gia quyến mọi sự an lành mọi điều như ý Mà An Nhiên ở đâu nếu ở Việt Nam cho đ c mình gửi tặng cuốn truyện dài Một ngày cho trăm năm để đọc cho vui chào nhé
        Đã chỉnh sửa bởi bichlien101046; 01-09-2012, 10:59 PM.

        Comment

        • #5

          ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi bichlien101046 View Post
          xin chào anh An Nhiên tôi tự giới thiệu tôi là Bích Liên 101046 vậy là đầy đủ tên và ngày tháng năm sinh rồi đó. Sau khi nhận lời cám ơn của anh tôi tìm thơ và nhạc của anh tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác tôi ngưỡng mộ thơ anh và say sưa nghe anh hát Hai vợ chồng tôi rất thích những bản nhạc anh hát và cũng xin tiết lộ ông xã tôi là tác giả những bài tôi gửi đó Lúc đầu tôi tưởng anh là người miền Bắc sau này mới biết anh là người miền Nam giống mình thật ra chúng tôi là người miền Trung học và lớn lên ở Huế anh là giáo sư toán đệ nhị cấp trước 75 Giờ sống ờ Sài Gòn Vậy vài dòng làm quen vì lòng ngưỡng mộ có gì phiền anh thông cảm nhé Chúc anh và gia quyến mọi sự an lành mọi điều như ý Mà An Nhiên ở đâu nếu ở Việt Nam cho đ c mình gửi tặng cuốn truyện dài Một ngày cho trăm năm để đọc cho vui chào nhé
          Ô, mấy hôm nay cứ lo posted nhạc mà không kịp nhận ra những lời nhắn nhủ của chị Bích Liên, An Nhiên cảm thấy trong lòng xốn xang quá nên lập tức đáp lời chị đây…! Cho An Nhiên xin lỗi vì sự hời hợt đáng trách!

          An Nhiên chân thành biết ơn những tình cảm tốt đẹp mà anh chị đã dành cho An Nhiên thật nhiều! Thật ra, An Nhiên là dân thể thao – mê văn chương, thơ phú – chứ không phải là người của thi đàn! An Nhiên được sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn – ngày, tháng, năm sinh trong hồ sơ cá nhân là thật – An Nhiên cư ngụ ở cư xá Thanh Đa từ nhỏ, và hiện giờ vẫn đang sinh sống ở đó. Địa chỉ của An Nhiên là 28/2A Thanh Đa phường 27 quận Bình Thạnh – gần sát quán ăn Rất Huế của nhà văn Nguyễn Đặng Mừng.

          An Nhiên rất hân hạnh và thật cảm động trước sự quan tâm của anh, chị! Cầu chúc cho anh, chị cùng gia quyến luôn may mắn, an lành và hạnh phúc…

          Kính chào anh, chị

          An Nhiên


          An Nhiên xin tặng người Mẹ của anh một bông hồng

          Đã chỉnh sửa bởi An Nhiên; 02-09-2012, 10:33 PM.

          Comment

          • #6

            bai tho ve me

            Bich Lien đã đọc dòng hồi âm của An Nhiên rồi rất vui Không biết AN Nhiên lớn hay nhỏ hơn B L để dể xưng hô Vợ chồng B L đang ở Gò vập hồi giờ ít giao lưu và cũng ít viết lách vì cuộc sống cơm áo gạo tiền choán hết thời gian giờ già rồi mới rảnh rảnh nên bước vào đây để thư gian và nhờ vậy mới vinh dự quen được A N đó . B L là người vô tài chỉ biết cảm nhận chứ không biêt sáng tác ông xã Nguyễn Bá Trình cũng mới viết nhưng độc giả cũng có vẻ thích âu cũng là niềm vui lớn lúc tuổi già.B L sẽ gửi tặng A N cuốn MÔT NGAY CHO TRAM NAM trong nay mai Được biết AN là dân thể thao mà giỏi thơ phú còn hát hay nửa B L phục sát đất đó Thân chúc A N cùng bửu quyến an vui và hạnh phúc Đ C 542/30 Nguyễn thái sơn p 5 Gò Vấp Đt 01665094339
            À quên anh Trình rất rất cám ơn đóa hồng A N gửi tặng Đóa hoa đẹp rực rở
            B L xem hoài
            Đã chỉnh sửa bởi bichlien101046; 03-09-2012, 10:07 PM.

            Comment

            • #7

              ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi bichlien101046 View Post
              Bich Lien đã đọc dòng hồi âm của An Nhiên rồi rất vui Không biết AN Nhiên lớn hay nhỏ hơn B L để dể xưng hô Vợ chồng B L đang ở Gò vập hồi giờ ít giao lưu và cũng ít viết lách vì cuộc sống cơm áo gạo tiền choán hết thời gian giờ già rồi mới rảnh rảnh nên bước vào đây để thư gian và nhờ vậy mới vinh dự quen được A N đó . B L là người vô tài chỉ biết cảm nhận chứ không biêt sáng tác ông xã Nguyễn Bá Trình cũng mới viết nhưng độc giả cũng có vẻ thích âu cũng là niềm vui lớn lúc tuổi già.B L sẽ gửi tặng A N cuốn MÔT NGAY CHO TRAM NAM trong nay mai Được biết AN là dân thể thao mà giỏi thơ phú còn hát hay nửa B L phục sát đất đó Thân chúc A N cùng bửu quyến an vui và hạnh phúc Đ C 542/30 Nguyễn thái sơn p 5 Gò Vấp Đt 01665094339
              À quên anh Trình rất rất cám ơn đóa hồng A N gửi tặng Đóa hoa đẹp rực rở
              B L xem hoài
              An Nhiên vô cùng cảm ơn về món quà mà anh, chị muốn dành tặng cho An Nhiên!!! An Nhiên ít tuổi hơn anh, chị nhiều. An Nhiên sinh năm 1963 - hồ sơ cá nhân trong này có ghi rõ.

              Nếu có dịp thuận lợi thì An Nhiên sẽ đến thăm hỏi anh chị sau. Kính chào anh, chị

              An Nhiên

              Comment

              • #8

                Kính chào anh chị!

                An Nhiên vừa mới nhận được bưu phẩm của anh chị gửi tặng. An nhiên rất vui vì sự quá chu đáo của anh, chị! An Nhiên muốn gọi điện thoại để cảm ơn anh, chị nhưng vì An Nhiên nghĩ như vậy sẽ vô cùng thất lễ nên không dám! An Nhiên xin phép anh, chị cho An Nhiên đến thăm hỏi anh, chị trong một ngày gần đây để đáp lễ, được không anh, chị? Nếu anh, chị vui lòng thì An Nhiên sẽ gọi điện thoại báo trước rồi đến sau. Một lần nữa, An Nhiên xin chân thành cảm ơn sự quan tâm chu đáo của anh, chị!

                Kính

                An Nhiên

                Comment

                • #9

                  B L nhận thư A N rồi vâng khi nào rảnh mời A N đến nhà chơi anh chị rất hiếu khách vậy khi nào A N đến thì gọi điện để hướng dẩn và đón tiếp nhé anh chị rất hiếu khách chị khoe với A N là bìa sách cũng do anh vẽ và thiét kế dó vài dòng hồi âm hẹn khi nào gặp nói chuyện nhiều hơn nhé chúc mọi sự an lành vạn sự như ý đến với A N cùng quy quyến

                  Comment

                  • #10



                    An Nhiên kính tặng anh, chị bài hát "Những vùng đất mang tên anh". Hồi nhỏ, An Nhiên rất thích hát bài này. Mong anh, chị cũng thích nó!

                    Tàn chiến cuộc em đi theo anh
                    Tới những vùng phố thị buồn tênh
                    Thương quê hương đất QUẢNG điêu tàn
                    Nhìn HẢI LĂNG nhớ về THẠCH HÃN
                    Dòng MỸ CHÁNH nước sông mùi hôi tanh
                    Hỡi CỔ THÀNH một thời vang danh

                    Thị trấn buồn, cao nguyên cheo leo
                    Gió buốt miền đất đỏ mù sương
                    KONTUM đây với những kiêu hùng
                    Kìa CHARLIE núi rừng, thung lũng
                    Về CHUPAO hát ca ngợi KO MAN
                    DAK BLA ngày nào còn hiên ngang

                    Sẽ thấy một ngày quê hương ta hòa bình
                    Mầu cờ Việt Nam phất phới thêm đẹp xinh
                    Hỡi những ai người da chung màu vàng
                    Mau hãy xây dựng quê hương với nhau !

                    Sẽ thấy một ngày quê hương ta hòa bình
                    Ðể nhìn cọng rau, cây lúa được bình yên
                    Hãy hát ca mừng anh em một nhà
                    Ðịa sử oai hùng - Việt Nam - quê hương ta

                    Rừng ngút ngàn cao su mênh mông
                    Chiến tích còn AN LỘC, BÌNH LONG
                    Quê hương gây thế giới kinh hoàng
                    Lộ mười ba - với trận mưa pháo
                    Giọt nước mắt khóc linh hồn vô danh
                    Ðó AN LỘC địa sử ghi danh

                    ÐỒNG THÁP MƯỜI bao năm kiên gan
                    với chiến trường CÁI BÈ, SẦM GIANG
                    KIÊN GIANG hay BẾN TRE, CHƯƠNG THIỆN
                    ÐỊNH TƯỜNG đây với CẦN THƠ đó
                    Mình đi thăm SÓC TRĂNG rồi U MINH
                    Suốt một vòng địa sử quê hương…

                    Sẽ thấy một ngày quê hương ta hòa bình
                    Mầu cờ Việt Nam phất phới thêm đẹp xinh
                    Hỡi những ai người da chung màu
                    Mau hãy xây dựng Quê Hương với nhau !

                    Sẽ thấy một ngày quê hương ta hòa bình
                    Ðể nhìn cọng rau, cây lúa được bình yên
                    Hãy hát ca mừng anh em một nhà
                    Ðịa sử oai hùng - Việt Nam Quê Hương ta



                    Comment

                    • #11

                      anh chị đang nghe bài hát A N gửi tặng Thuở hai mươi chị cũng thường nghe nhạc loại này mà sao lai không biết bài này nhỉ nghĩ cũng lạ nhưng mà cũng thường thôi vì đâu phải gì mình cũng biết được đâu Cám ơn A N nhiều nhé đến giờ vẫn còn không nghĩ ra bài này của ai nghe giọng giống như của Trinh Công Sơn mà của TCS sao mà B L lại khg biểt ? thôi chiu cái này phải nhờ A N trả lời mới được hi hi...thôi nghe hẹn gặp sẽ nói chuyện nhiều hí Cầu mọi diều tốt đẹp đến với A N và gia đình

                      Comment

                      • #12

                        A biet roi bai đo la cua Thanh Sơn Chiều nay tức quá lên mạng tim roi kể A N cho vui vậy thoi chào hí

                        Comment

                        • #13

                          Dạ, đúng rồi đó chị! An Nhiên cũng hay nghêu ngao bài này nữa nè, An Nhiên nghĩ chắc anh, chị cũng thích.

                          Comment

                          Working...
                          X
                          Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom