Viết trên đỉnh Phù vân
Người ngồi đây nhắm mắt suy tư
Nơi "Xuất thế" Cũng là nơi "Nhập thế"
Cùng đất nuốc hai phen "Lao thạch mã" '1"
"Đám phù vân" Vẫn cứ "Đám phù vân"
Cheo leo Yên tử
Xa lánh bụi trần
Dẫu hoàng đế "Dời vẫn là bể khổ"
Mây phù vân mênh mang yên tử
Kẻ hành hương vì tỉnh hay mê?
Phật chẳng muốn thành Người
Người không mong thành Phật "2"
Áo hoàng bào vẫn đổi áo cà sa
Một chén trà pha nước trăng Yên Tử
Tấm hoàng bào lấm láp bụi trần ai
Bỏ Quyền trượng --người trở thành thi sỹ
Tôi đứng đây cúi đầu ngẫm nghĩ
Tôi hiểu nỗi đau người!
Người hiểu nỗi đau tôi
Yên tử một ngày rất xa
"1" Xã tắc lưỡng hồi lao thạch mã
Sơn hà thiên cổ điện kim âu Trần nhân tông
"2" Một lần trúc lâm thiền sư trở về kình đô thăm chị gái. thấy thiền sư ăn uống thoải mái không kiêng kị gì chị gái Người bèn nói
-Cậu ăn uông như thế này làm sao trở thành phật đuộc? Người trả lời
-Em không muốn trở thành Phật mà phật cũng không muốn trở thành em
Người ngồi đây nhắm mắt suy tư
Nơi "Xuất thế" Cũng là nơi "Nhập thế"
Cùng đất nuốc hai phen "Lao thạch mã" '1"
"Đám phù vân" Vẫn cứ "Đám phù vân"
Cheo leo Yên tử
Xa lánh bụi trần
Dẫu hoàng đế "Dời vẫn là bể khổ"
Mây phù vân mênh mang yên tử
Kẻ hành hương vì tỉnh hay mê?
Phật chẳng muốn thành Người
Người không mong thành Phật "2"
Áo hoàng bào vẫn đổi áo cà sa
Một chén trà pha nước trăng Yên Tử
Tấm hoàng bào lấm láp bụi trần ai
Bỏ Quyền trượng --người trở thành thi sỹ
Tôi đứng đây cúi đầu ngẫm nghĩ
Tôi hiểu nỗi đau người!
Người hiểu nỗi đau tôi
Yên tử một ngày rất xa
"1" Xã tắc lưỡng hồi lao thạch mã
Sơn hà thiên cổ điện kim âu Trần nhân tông
"2" Một lần trúc lâm thiền sư trở về kình đô thăm chị gái. thấy thiền sư ăn uống thoải mái không kiêng kị gì chị gái Người bèn nói
-Cậu ăn uông như thế này làm sao trở thành phật đuộc? Người trả lời
-Em không muốn trở thành Phật mà phật cũng không muốn trở thành em