Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh
làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.
Nắng chiều nhẹ rơi ngang nỗi nhớ
Con sóng buồn ngóng đợi gió về thăm
Bóng Hoàng hôn vừa ngã xuống âm thầm
Mặt Sông lần cuối cùng lóe lên vài tia nắng
Nhớ hôm tiễn em đi
Cái nhìn như chết lặng!
Anh cứ nhớ hoài đôi mắt vời vợi, thẳm sâu
Khoảnh khắc nhiệm mầu
Buồn đau xen lẫn trong màu hạnh phúc
Quá nhiều niềm cảm xúc
Tưởng chừng chực trào bao uất nghẹn tận đáy tim
Bóng em xa dần... xa dần như cánh chim
Rồi hóa thành vì sao nơi cuối trời phát sáng…
Em đi rồi!
Một giấc mơ trở mình trong đêm vắng
Vô tình đánh thức nỗi tương tư
Thế là trong bóng tối lẫn lộn thực, hư
Vài giọt nước lăn tròn quanh nỗi nhớ…
Vẫn còn đó, nguyên mùi hơi thở
Vẫn quanh đây, tiếng nói dịu dàng
Vẫn vòng tay còn hơi ấm nồng nàn
Mà sao tận đáy lòng lại nghe buốt lạnh?!
Những đêm dài hiu quạnh
Anh nhìn lên trời… chờ đợi Trăng lên
Cứ tưởng tượng là em
Rồi tự mình mừng vui...
Rồi tự mình thất vọng!
Tháng, ngày xa em
Anh vùi mình trong giấc mộng
Đợi chờ ngày em trở lại bến Sông xưa
Để anh được hóa thành cơn mưa
Rồi trút cạn giọt trong lành lên thảo nguyên em khô khát
Đường còn xa ngút ngát
Bước chân nào cũng nặng trĩu nhớ thương
Trong hành trang – anh dấu kỹ một mùi hương
Chờ đêm xuống mà thoa vào giấc ngủ
Dường như Trăng đã về bên cửa sổ
Dáng ngọc ngà như chiếc tổ uyên ương
Anh lang thang bên cánh cổng thiên đường
Lòng thấp thỏm đợi em về mở cửa...
Comment