• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

MÂY TRẮNG CHIỀU HÔM

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • MÂY TRẮNG CHIỀU HÔM

    CHÚT HƯƠNG XƯA
    *
    Nhớ một dòng sông thoảng ý xưa
    Một thời đã chịu lắm giông mưa
    Thuở mây đen kéo về thay hướng
    Góp gió lầm than đến bây giờ…

    Em thuở thay đời- Áo tiểu thơ
    Vui trường, vui bạn dệt tình mơ
    Áo người lính chiến phong sương quá
    Những buổi bên nhau, ý hẹn chờ !

    Ai biết sông xưa sóng ngược dòng
    Thuyền em lạc bến bỏ dòng sông
    Áo người lính chiến năm xưa đã
    Thay áo tù nhân…nhục, hận lòng!

    Len lén trăng khuya ngoài song sắt
    Nửa đêm tỉnh giấc rã rời thân
    Chút gió thầm thì ta biết mất
    Đôi mắt ân tình đêm ái ân…

    Bên chồng có lẽ nào em chẳng
    Nhớ chuyện tình xưa thuở vào đời
    Đêm tình nhân bao lời trăng mật
    Lòng em- sương gió mấy khi vui…

    Thời gian bước cũ im đường cũ
    Em viết chi câu nhớ lời thương
    Đò xa lăng lắc…mây vần vũ
    Nhện rối tơ thừa…mây bốn phương..!

    Bên con xinh xắn tình yên ấm
    Quên hết đi em- Nắng thật đầy
    Tình xưa dẫu có còn ghi đậm
    Vết khắc tình như áo đổi thay..!!

    thylanthảo
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...
    Similar Threads


  • TA CỨ CƯỜI

    *




    Suối cạn dòng sỏi đá
    Cỏ úa vàng ủ ê
    Cây rừng trơ trụi lá
    Ta chân mỏi hồn mê...

    Đút đầu vô hang núi
    Tìm mát, núi Nam Hà
    Ngước mắt nhìn thạch nhũ
    Khỉ, người hay là ma...

    Ta tiếc gì thân phận
    Da chân dày như trâu
    Hơi sức đâu buồn giận
    Sương nắng cứ dãi dầu.

    Da bàn tay chay cứng
    Mùi nắng khét khó ưa
    Tay xưa ta cầm bút
    Biết gì đâu gió mưa...

    Tội ta làm ta chịu
    Nghiêng vai rách sơn hà
    Nghĩa ân ta còn thiếu
    Chữ hiếu đành xót xa...

    Ta sống gần lũ quỷ
    Nghe chửi rủa rồi quen
    Ta trèo núi như khỉ
    Quên đi thân phận hèn.

    Vậy mà đêm ngủ mớ
    Thấy rõ lá cờ vàng
    Chiến trường không biết sợ
    Tỉnh dậy buồn chứa chan...

    Quỷ dạy ta làm quỷ
    Dễ gì ! Ta là người
    Nhìn giặc thù giống khỉ
    Khoái chí ta cứ cười

    thy lan thảo

    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

    Comment



    • VIẾT CHO CHỊ
      -ss--



      Chị ơi! Em gởi về cho chị
      Nỗi nhớ tình thương của đứa em
      Thương hận nhục buồn đời xa xứ
      Rứt ray trằn trọc suốt từng đêm...

      Thế hệ chị em mình buồn quá
      Lớn lên trong khói lửa mịt mờ
      Vỏ đạn đồng, đồ chơi con trẻ
      Quân trường, tiếng gọi réo đang chờ...

      Làm sao có thể bình tâm học
      Khi giặc thù giết hại đồng bào
      Giặc Bắc tràn qua con sông máu
      Nhịp trái tim hùng luôn xuyến xao ...

      Em biết mẹ ba đều buồn lắm
      Nhìn thằng con út bỏ học ngang
      Nhưng chắc lòng ba luôn hãnh diện
      Con mình góp sức giữ giang san...

      Em vui sương gió nào đâu ngại
      Mũi đạn lằn tên của quân thù
      Quên hết niềm vui nơi đô thị
      Bước chân rừng núi cảnh âm u...

      Nhưng mộng đời trai chị đã biết
      Thằng em của chị nhận đòn thù
      Giặc trói còng giải lần ra Bắc
      Tưởng rằng thân xác gởi thiên thu...

      Ba thương, mẹ nhớ, tình mong đợi
      Thằng út oan khiên biệt xứ rồi
      Địa ngục trần gian đừng có hỏi
      Chuyện trong cổ tích, chuyện thực đời !

      Héo hắt tuổi già trong thương nhớ
      Ba nuốt buồn đau giã biệt đời
      Nhân thế ai là người không sợ
      Vĩnh biệt ngàn thu, tiếng khóc cười !

      Không nhớ thì thôi nhớ lại buồn
      Đời em mãi bước giữa mưa sương
      Em về, giặc thả em còn nhớ
      Phố cũ năm xưa lạ bước đường ...

      Chỉ còn có mẹ và anh chị
      Đón bước thằng con nhỏ trở về
      Hương khói ảnh ba và ông nội
      Lòng người sống sót thực hay mê ...

      Đất người em sống thân tầm gởi
      Lệ ứa mỗi khi nhìn lại cờ
      Sắc vàng phất phới trên đường lạ
      Một cuộc đổi dời...tỉnh hay mơ!?

      Tin mẹ ngàn thu vĩnh biệt đời
      Làm sao ngưng được lệ tuôn rơi
      Tang ba tang mẹ thằng con hiếu
      Còn dám nhìn ai giữa đất trời...

      Em biết quê nhà anh chị trông
      Trời ơi một lủ giặc cờ hồng
      Vẫn còn đè ách lên dân tộc
      Phè phởn ăn chơi dốc một lòng ...

      Em sẽ về em sẽ trở về
      Cờ vàng phất phới đẹp tình quê
      Bạn bè trên khắp trời lưu lạc
      Miệng nở nụ cười thoát cõi mê.

      Nghi ngút hương buồn mộ mẹ ba
      Thằng con về lại tự phương xa
      Cúi đầu nhận lỗi cùng sông núi
      Thanh thản lòng vui ...tuổi đã già.!

      thylanthảo

      Con đi dưới lá cờ sao máu
      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

      Comment


      • đêm Long Hải
        -smsm-




        Rời bến Bình Tuy trời sụp tối
        Tàu theo bờ biển hướng phương Nam
        Sóng đùa đêm mát người yên lặng
        Ai cũng nặng lòng chất ngập tâm!!

        Ta với hai thằng em lính trẻ
        Chiến bào nhung phục vẫn còn nguyên
        Nhưng mà cung kiến buông rơi rớt
        Ngựa đã què lại không cương yên!!

        Tàu bớt ga, trời quá nửa khuya
        Sao trời nhấp nháy chút sương đêm
        Lạnh trời lạnh biển sao bằng lạnh
        Nhục hận buồn thương đắng lạnh tim!!

        Nước ròng tàu đậu xa bờ biển
        Thằng em xuống trước nước ngang vai
        Lội năm trăm thước giày saut nặng
        Vất vả đướng xa hăm mấy ngày...

        Mệt mỏi thằng em luôn miệng chửi
        Xếp bỏ ra đi thật đoạn đành
        Chỉ huy mà trốn chui trốn nhủi
        Sĩ tốt bơ vơ bỏ trống thành...

        Bải biển người ta nằm chật kín
        Len lỏi giày saut rón rén đi
        Thầy trò bụng đói thân rêm rả
        Tức nghẹn đầy tâm biết nói gì !?

        Nằm ngửa nhìn trời, trời sắp sáng
        Mệt mà dỗ giấc cũng không an
        Gió khuya Long Hải hơi lành lạnh
        Phận lính eo ơi quá phủ phàng

        thylanthảo
        ( Nhớ đêm 6 tháng 4 năm sập tiệm)
        Con đi dưới lá cờ sao máu
        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

        Comment


        • TỪ TREO RŨ ÁO QUAN HÀ
          *


          Ta về dở cuộc rượu say
          Bạn bè xưa đó tháng ngày lãng xa
          Từ treo rũ áo quan hà
          Trong rừng ta hát ngâm nga một mình
          Núi cao dốc thẵng gập ghềnh
          Núi cao không mệt - nhưng tình riêng mê
          Dáng xưa em khuất nẻo về
          Dáng xưa em nửa câu thề năm xưa
          Ta giờ trong cuộc nắng trưa
          Lưng trần chịu ướp gió mưa Nam Hà
          Bước về gió nhẹ xót xa
          Sài Gòn trong dáng ngọc ngà em vui
          Bạn bè ai cất tiếng cười
          Rượu xưa tiếp chén ai mời ta say
          Bạn bè nghiêng ngã men cay
          Ta đầy chén rượu miệt mài nhớ em
          Mắt xưa mờ dáng men đêm
          Trong hương rượu ngọt ta tìm tình ta
          Từ treo rũ áo quan hà
          Rượu say ta hát ngâm nga một mình ...

          THY LAN THẢO
          Con đi dưới lá cờ sao máu
          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

          Comment


          • NHẮN GỬI
            -*-



            Cuối tháng em về thăm Gò Công
            Ta nghe buồn thắm lạnh qua lòng
            Năm năm riêng khóc thầm ai biết
            Buồn kiếp tha hương- nhạt sắc hồng.!

            Cuối tháng em về cho nhắn gửi
            Tấm lòng thương nhớ của riêng ta
            Gặp em nếu mẹ già thăm hỏi
            Em bảo ta ngàn đêm xót xa…

            Em bảo ta làm thân viễn xứ
            Đi làm quên chuyện cũ đau thương
            Khôn nguôi quê mẹ đang nghèo khó
            Nắng gió buồn thiu khắp phố phường…

            Mẹ ta có hỏi về hai cháu
            Bảo chúng cần cù chăm chỉ ngoan
            Học để mai sau đời trân tráo
            Không còn phân biệt kẻ hèn sang…

            Mẹ hỏi bao giờ ta trở lại
            Em nói giùm ta chuyện vô thường
            Niềm đau mất nước tan vô máu
            Ta khóc từ khi tháng tư đen

            Mẹ hỏi ta làm có đủ ăn
            Em khuyên giùm mẹ chớ ưu phiền
            Sá gì ba chuyện lon con đó
            Đừng để tâm mà giữ buồn riêng.

            Em bảo một ngày tươi nắng đẹp
            Cờ vàng rực rỡ gió tung bay
            Ta về với mẹ vui như tết
            Quê cũ từ đây hết đọa đày…


            thylanthảo
            Con đi dưới lá cờ sao máu
            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

            Comment


            • luyến nhớ tình quê
              -ss-



              Me mắt mèo quết mắm tôm chà
              Ớt hiểm cắn giòn cay xuýt xoa
              Tuổi già cứ nhớ hoài thời trẻ
              Một thuở yên vui ấm cửa nhà

              Cuối năm mẹ thường hay làm mắm
              Mùa nầy nắng ráo ít khi mưa
              Tôm đất ruộng vừa con đều đặn
              Rửa sạch cắt đầu đã xong chưa?

              Tôm, muối mẹ lường bằng chén
              Ớt sừng đâm bể với tỏi tươi
              Rượu đế Gò Me cho tôm uống
              Mẹ trộn đều trông mẹ thật vui

              Trải tôm lên dĩa bàn thật lớn
              Đem ra phơi để trên mặt hồ
              Ăn nắng hai ngày tôm đỏ ửng
              Chờ nắng tàn là mẹ đem vô

              Mẹ dùng rây chà tôm lấy thịt
              Phơi thêm hai ngày mắm đỏ au
              Giờ cách giờ mẹ quậy đều mắm
              Mắm dậy mùi nức mũi ngọt ngào

              Mắm tôm chà với me cóc ổi
              Trẻ nhỏ nào cũng khoái hết trơn
              Me chua mắm béo ngon chi lạ
              Khó tìm được thứ nào ngon hơn?

              Houston bán mắm gần như đủ
              Ba khía, sặc, linh, mắm tôm chua
              Chỉ thiếu mắm chà, mắm còng lột
              Gò công ơi thương nhớ sao vừa

              Buồn nhớ Gò Công thèm đủ thứ
              Bánh bò, bánh vá, mắm tôm, còng
              Tuổi càng già lại càng hay nhớ
              Buồn thương cứ mãi chất trong lòng
              ...

              thylanthảo
              Con đi dưới lá cờ sao máu
              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

              Comment


              • ray rứt KonTum
                -ss-



                Sông Dakpla về Tây thuận sóng
                Hướng phương Đông cũng vẫn xuôi dòng
                Em Kontum má hồng duyên dáng
                Tình ai kia biết có vững lòng...

                Lính trừ bị rày đây mai đó
                Từ Hàm Rồng chuyển đến KonTum
                Tình lỵ miền cao nguyên bé nhỏ
                Pháo ở đâu vẳng tiếng cắt bùm

                Tới lần đầu mắt nhìn thấy lạ
                Sông Dakpla ngược sóng về Tây
                Dòng nước bạc hai chiều thuận sóng
                Lòng con người có dễ đổi thay!?

                Ta gặp em tình cờ ngoài phố
                Chiều cuối năm giờ phép muộn màng
                Đôi mắt em ta còn mãi nhớ
                Dìu dịu nước hồ...thu đã sang!

                Nắng lưỡng lự đêm đang chờ đến
                Phép hết rồi biết hẹn sao đây
                Chữ duyên nợ ông trời đã định
                Gió bước đời nhè nhẹ mây bay

                Sông Dakpla đôi chiều thuận sóng
                Là tại đường phần thủy đó thôi
                Lòng con người nổi trôi vọng động
                Là duyên do số mạng tại trời

                Bỏ KonTum không một lời từ giã
                Đôi mắt hồ thu khuất bụi đời
                Đường ta đi nhiều người gục ngã
                Lộ 7B ngập ngụa máu tươi!

                Biết đến bao giờ ta trở lại
                Thăm KonTum nhìn lại giòng sông
                Đôi mắt ngày xưa lòng nhớ mãi
                Nắng KonTum biết có còn hồng??

                thylanthảo
                Con đi dưới lá cờ sao máu
                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                Comment




                • về trên tử lộ
                  -ss-




                  Con đập cặp kè theo tỉnh lộ
                  Nối sông Ba về tới Hiếu Xương
                  Bao nhiêu công sức mồ hôi đổ
                  Cho lúa vàng bông thơm ngát hương...

                  Dòng nước trong veo nhìn thấy đáy
                  Lững lờ con sóng nhẹ nhàng trôi
                  Dân ở đây đời đời nhớ mãi
                  Công trình xây đập tạ ơn đời

                  Những dòng nước ngọt luân lưu chảy
                  Hạnh phúc nhà nông chuyện cấy cày
                  Nhưng chốn bụi hồng đầy oan trái
                  Đập loang máu đỏ xác ngập đầy

                  Qua khỏi sông Ba vài trăm thước
                  Cánh rừng thưa nối lộ 7B
                  Xác lính Cộng Hoà nằm xuôi ngược
                  Giặc thù chận giết quá thảm thê

                  Đàn bà, con trẻ...dân vô tội
                  Xác chết tràn đồng như giỡn chơi
                  Máu đặc đen nằm ngồi đủ thế
                  Nước mắt còn đâu để khóc đời

                  Dòng nước bề ngang chừng bốn thước
                  Nước be bờ đầy xác quân dân
                  Thây nổi lềnh bềnh trên mặt nước
                  Một thân ăn đạn biết bao lần

                  Người đi đặc lộ len chân bước
                  Máu ướt đường trơn, giặc trên cao
                  Rải đạn oan hờn theo con lộ
                  Đất bằng sao lại nổi ba đào...

                  Ta qua lộ 7 còn nguyên mạng
                  Tới Quận Hiếu Xương tưởng thiên đàng
                  Con gì hộ thể ta che đạn
                  Hay nợ trần gian nặng phải mang

                  Mấy mươi năm rồi Đập Đồng Cam
                  Vẫn hằn vết đậm ở trong tâm
                  Vẫn mơ đi giữa lằn tên đạn
                  Vẫn thấy đường trơn máu ướt đầm

                  thylanthảo
                  Con đi dưới lá cờ sao máu
                  Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                  Comment


                  • cõi trần ai
                    -ss-



                    Chớp biển mưa nguồn cảnh bể dâu
                    Có ai hiểu được nỗi u sầu
                    Của người đang sống trong rừng núi
                    Giữa cảnh ngục tù nhớ vó câu!

                    Ta viết ngàn trang một chữ sầu
                    Đói, buồn, thương nhớ suốt canh thâu
                    Mẹ ơi có biết thằng con mẹ
                    Đang bị giam cầm nhốt ở đâu!?

                    Chính con chẳng biết con ở đâu
                    Trại nằm chênh chếch khúc giang đầu*
                    Lửng lơ triền núi rừng hoang vắng
                    Lao động suốt ngày hơn lũ trâu!

                    Trăng cũng về đây lúc nửa khuya
                    Hình như trăng đến để xẽ chia
                    Những người một thuở từng anh dũng
                    Buông súng- tay chân đã đứt lìa...

                    Mẹ ơi ! Đừng có buồn cho trẻ
                    Một thuở chiến trường lưng thẳng băng
                    Bây giờ trong chốn hoang tù ngục
                    Lửa Cộng thù đang đốt thử vàng!!

                    Thân con là cá nằm trên thớt
                    Đâu có dại gì để chết oan
                    Cờ dù tơi tả tim không mất
                    Trong cảnh sa cơ vẫn vững vàng !!

                    thylanthảo
                    * Hoạ nguyên vận bài Cõi Trần Ai của Tri kỷ Sương Đêm
                    * nơi phát nguyên con sông Đáy, giữa núi Nam Hà
                    Con đi dưới lá cờ sao máu
                    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                    Comment


                    • một cảnh tù
                      -ss-



                      Từ trong lòng kẻ đá
                      Có âm vọng như rên
                      Nắng rừng trưa xa lạ
                      Ai mất ai bắt đền

                      Suối cạn nguồn trơ sỏi
                      Chân vết máu đen bầm
                      Không quen ai đi hỏi
                      Tại sao cứ mãi lầm

                      Dùng tay che trước mắt
                      Ngóng ngó để tìm ai
                      Thắng thua là chuyện vặt
                      Sao chắc lưỡi tiếc hoài!

                      Tự tay đấm vào ngực
                      Rồi ngữa mặt nhìn trời
                      Núi rừng đầy hang vực
                      Làm sao nhìn trùng khơi...

                      Ước một lần nghe tiếng
                      Sóng biển vỗ dạt dào
                      Mạng con người rẻ rúng
                      Sóng biển đỏ máu đào

                      Đêm nằm nghe bạn mớ
                      Không sợ bằng phải nhìn
                      Thằng ngồi bên song sắt
                      Mắt nhìn đêm lặng thinh

                      Khum đầu xuống giếng cạn
                      La thật lớn mình ngu
                      Tỉnh giấc nhìn thằng bạn
                      Đang kể chuyện tháng tư

                      thylanthảo
                      Con đi dưới lá cờ sao máu
                      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                      Comment


                      • nói với chị
                        -ss-


                        Chị đi bỏ cảnh đời hư ảo
                        Lặng lẽ vùi sâu giấc ngủ dài
                        Không còn vướng bận tiền cơm gạo
                        Bon chen ngập ngụa cõi trần ai!!

                        Chị đi lòng chị vui thanh thản
                        Nhìn tám đứa con đã trưởng thành
                        Tạm sống trong thời ma quỷ ám
                        Gia phong đạo đức thiện tâm lành!

                        Hôm tiễn em đi về đất hứa
                        Lòng em chị biết xót xa đau
                        Thâm tình đỏ mắt nhìn qua cửa
                        Sắt đá vô tri cũng nghẹn ngào...

                        Em đi là chỉ tạm chia tay
                        Về lại thăm quê sẽ có ngày
                        Vậy mà lệ tiễn đưa rơi rớt
                        Huống gì vĩnh biệt chị hôm nay...!

                        Sáng nay em lái xe đi sớm
                        Trời âm u lắc rắc mưa rơi
                        Tình chị em tuổi thơ khơi lại
                        Thấy xót lòng đau ứa lệ đời!

                        Đứng bên máy tiện làm trong hảng
                        Ngoài cửa mưa rơi cảnh sụt sùi
                        Em thấy quan tài hình của chị
                        Rõ ràng trước mắt dẫu xa xôi...

                        Em thấy chị Hai buồn ủ dột
                        Đứng trước quan tài mắt đỏ hoe
                        Chị Sáu nén buồn đang tiếp khách
                        Trần gian không ở bỏ đi về...

                        Tụi nhỏ khăn tang tràn nước mắt
                        Khóc thương mẫu tử xót tình thâm
                        Em ở bên nầy trời viễn xứ
                        Nhớ chị tủi thân lệ ứa đầm!!

                        thylanthảo
                        Đã chỉnh sửa bởi thylanthao; 27-05-2015, 10:32 PM.
                        Con đi dưới lá cờ sao máu
                        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                        Comment


                        • chị bây giờ thanh thản
                          -ss-



                          Một tấm bạt che trời mưa nắng
                          Chị ngồi trên ghế xếp cũ mèm
                          Tháng ngày vẫn cứ trôi nằng nặng
                          Trang đời của chị mãi lấm lem!

                          Ba cục gạch trên lề làm dấu
                          Khách nhìn biết chị bán xăng chui
                          Mỗi ngày kiếm được vài lon gạo
                          Cuộc sống đổi đời tạm thế thôi!!

                          Em ở tù về thân khổ lắm
                          Tám năm lao nhục sống là may
                          Tương lai mưa gió trời u ám
                          Ai biết trần ai khổ thế nầy!!

                          Em làm đủ mọi nghề lao động
                          Đem chút sức còm đổi chén cơm
                          Cảnh chị tình em ai san sẻ
                          Hai chị em thân thể ốm ròm!!

                          Trưa nắng em về nhìn thấy chị
                          Ngồi gậm bánh mì thay cơm trưa
                          Nhiều lần em thấy Công An đến
                          Đá đổ lều bắt chị ...khổ chưa??

                          Phù hiệu hoa mai trên hò áo *
                          Chị một thời nội trú Gia Long
                          Chị học Văn Khoa chị đâu biết
                          Ngày nay sương gió chốn bụi hồng!!

                          Bên nầy em biết tin chị bệnh
                          Không ngờ chị lại sớm ra đi
                          Bảy mươi bảy tuổi chưa già lắm
                          Chị vội làm chi cảnh biệt ly!!

                          Thôi thì mệnh số làm sao tránh
                          Em mừng cho chị thoát nợ đời
                          Bảy đứa con giỏi hiền ngoan ngoản
                          Đường đến vĩnh hằng chắc chị vui...

                          Tang cha, tang mẹ rồi tang chị
                          Thằng út là em. Nó ở đâu??
                          Oan nghiệt sinh lầm trong thế kỷ
                          Trời sinh giặc quỷ phải xa nhau ...

                          thylanthảo
                          * Trường Gia Long thời đệ nhất Cộng Hoà nữ sinh mang phù hiệu bằng kim loại có vẽ hình hoa mai màu vàng .
                          Con đi dưới lá cờ sao máu
                          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                          Comment


                          • đau lắng tận lòng
                            -ss-



                            Nắng ngã, đường trưa đá bốc hơi
                            Dặm xa rời rã bước chân đời
                            Đi trên những quảng đường gai gốc
                            Để thấy ván cờ không dễ chơi!

                            Có tiếng chim rừng xa cạnh bên
                            Âm u lạnh lẽo tựa hoang đền
                            Miếu thờ ai đó không hình tượng
                            Vang tiếng cắc kè than thở rên

                            Tiếng rên tự đáy lòng sâu thẳm
                            Nhìn mãi vết thương chẳng chịu lành
                            Máu của con tim còn sắc đậm
                            Trong hình hài đói dáng mỏng manh ...

                            Cây rừng dang cánh tay cho vịn
                            Từng bước nhẹ hều sợ gió bay
                            Có miệng mà sao đành câm nín
                            Nếu mà nói được đá lung lay...

                            Núi cao vắng khỉ nhiều khe hốc
                            Ong Vắt tung hoành chẳng tiếc thương
                            Nhận hết đòn thù đầy gian độc
                            Cảnh cõi âm mà ở cõi dương

                            thylanthảo
                            Con đi dưới lá cờ sao máu
                            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                            Comment


                            • buồn ly xứ
                              -ss-



                              Mâm cơm dĩa thịt kho tàu
                              Kho chung trứng luộc, măng xào với tôm
                              Sân ngoài chút nắng chiều hôm
                              Chim bay về tổ hoàng hôn xuống dần

                              ***
                              Nàng xuân đang bước tới gần
                              Nàng xuân yểu điệu thế nhân đang chờ
                              Sao lòng ta lạnh vu vơ
                              Mắt nhìn chỉ thấy lờ mờ ảnh xưa

                              ***
                              Một thời ướp lạnh giông mưa
                              Ảnh hình tù tội vẫn chưa phai nhòa
                              Vai còn nặng gánh sông hồ
                              Tâm còn trăm mối tơ lo lắng hòai

                              ***
                              Còn cờ đỏ, còn họa tai
                              Việt Nam còn chịu bao ngày thương đau?
                              Làm sao xóa hết nhục sầu
                              Cho cờ vàng sắc ngọt ngào tung bay

                              ***
                              Đất người cơm áo đủ đầy
                              Vẫn không quên được tháng ngày tù gông
                              Nàng xuân đến, nắng xuân hồng
                              Làm thân ly xứ nặng lòng không vui

                              ***
                              Bao giờ mới trọn nụ cười
                              Quê hương ngập nắng hồng tươi ba miền...

                              thylanthảo
                              Con đi dưới lá cờ sao máu
                              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                              Comment


                              • cầu phao sông Ba
                                -ss-



                                Giặc đuổi nà theo mờ bụi cát
                                Trường giang chắn lối khó sang sông
                                Cả một quân đoàn đành tan nát
                                Gờn gợn sông Ba đỏ máu hồng!

                                Cầu phao mỏng mảnh run từng chập
                                Chầm chậm xe lăn bánh nhận chìm
                                Cầu lặn khuất dưới làn nước ngập
                                Pháo giặc ầm vang đau nhói tim!

                                Trên bờ còn ngàn xe đủ loại
                                Dân lính buồn hiu mặt bơ phờ
                                Sợ, lo, đói, khát...thân nhừ mỏi
                                Thẩm quyền sao bỏ lính bơ vơ ?!

                                Sư đoàn Thép, sư đoàn Sao vàng
                                Chận đường 19 đã quay sang
                                Rượt theo dân lính đang di tản
                                Sinh lộ hình như đã muộn màng...!

                                Chiều xuống nắng tàn con nước lớn
                                Gió vờn sóng nhẹ mặt sông Ba
                                Tử thần bốn phía đang đùa giỡn
                                Vọng hướng phương Nam khó thấy nhà.

                                Qua khỏi cầu phao trời sụp tối
                                Pháo giặc đã gần trúng mục tiêu
                                Đạn nổ thật gần văng cát bụi
                                Lành lạnh theo chân chút gió chiều!

                                Một xe nghiêng bánh cầu phao nghẽn
                                Trời tối dần giặc đã cạnh kề
                                Tiếng đạn AK dòn tan nổ
                                Thương lắm quân dân hết lối về!!

                                Sông Ba loang máu người vô tội
                                Chiến sĩ kiêu hùng phải chết oan
                                Hồn không siêu thoát thành ma đói
                                Bên mộng đồ vương- nắm xương tàn!!

                                Qua được sông Ba tạ ơn trời
                                Ngàn xe kẹt lại quá ngậm ngùi
                                Mạng dân mạng lính ai đền trả
                                Trận chiến buồn đau- Một kiếp người

                                thylanthảo
                                ( Viết để nhớ buổi chiều qua sông Ba)
                                Con đi dưới lá cờ sao máu
                                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom