• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

MÂY TRẮNG CHIỀU HÔM

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • MÂY TRẮNG CHIỀU HÔM

    CHÚT HƯƠNG XƯA
    *
    Nhớ một dòng sông thoảng ý xưa
    Một thời đã chịu lắm giông mưa
    Thuở mây đen kéo về thay hướng
    Góp gió lầm than đến bây giờ…

    Em thuở thay đời- Áo tiểu thơ
    Vui trường, vui bạn dệt tình mơ
    Áo người lính chiến phong sương quá
    Những buổi bên nhau, ý hẹn chờ !

    Ai biết sông xưa sóng ngược dòng
    Thuyền em lạc bến bỏ dòng sông
    Áo người lính chiến năm xưa đã
    Thay áo tù nhân…nhục, hận lòng!

    Len lén trăng khuya ngoài song sắt
    Nửa đêm tỉnh giấc rã rời thân
    Chút gió thầm thì ta biết mất
    Đôi mắt ân tình đêm ái ân…

    Bên chồng có lẽ nào em chẳng
    Nhớ chuyện tình xưa thuở vào đời
    Đêm tình nhân bao lời trăng mật
    Lòng em- sương gió mấy khi vui…

    Thời gian bước cũ im đường cũ
    Em viết chi câu nhớ lời thương
    Đò xa lăng lắc…mây vần vũ
    Nhện rối tơ thừa…mây bốn phương..!

    Bên con xinh xắn tình yên ấm
    Quên hết đi em- Nắng thật đầy
    Tình xưa dẫu có còn ghi đậm
    Vết khắc tình như áo đổi thay..!!

    thylanthảo
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...
    Similar Threads
  • #46

    RAY RỨT TÌNH THÂM
    -ss-


    Mây trắng chiều hôm mây trắng bay
    Bước đời xa xứ bước lưu đày
    Mẹ ơi! Có biết thằng con mẹ
    Sau tháng tư buồn chịu đắng cay...

    Hăm mấy năm trời con xa mẹ
    Tình quê tình nước khó phôi pha
    Tấm lòng của mẹ luôn cao cả
    Đất nước thì luôn chịu xót xa...

    Cuối tuần đi chợ, con vào bếp
    Nấu thức ăn đủ trọn một tuần
    Tám năm tù tội con không chết
    Sống hoài thương nhớ những tình thân

    Hồi đó ra tù về với mẹ
    Nhà xưa hiu quạnh vắng bóng ba
    Cảnh nghèo tiện tặn cơm rau cháo
    Mắt mẹ nhìn con ánh xót xa...

    Hôm nào bè bạn cho con cá
    Là buổi cơm chiều ấm cúng hơn
    Đầu cá thu nấu tô canh ngót
    Dĩa cá kho, nắng ấm hoàng hôn...

    Mẹ ăn rồi mẹ khen con mẹ
    Thằng út nếm nêm ăn thật vừa
    Bây giờ đất lạ buồn cô lẻ
    Thịt cá ...Mẹ ơi quá dư thừa...

    Ăn miếng ngon nào con cũng nhớ
    Mẹ hiền, anh chị ở quê nhà
    Con có đủ đầy con mất mẹ
    Ấm đời xa xứ vẫn xót xa...

    Trời đông đường vắng đi làm sớm
    Sương phủ mờ giăng...ảnh mẹ hiền
    Hiện rõ thật gần đôi mắt mẹ
    Vui nhìn thằng út sống đời yên..!

    Mẹ biết lòng con đà chai cứng
    Từ lúc giặc về phá non sông
    Nhớ mẹ, con buồn, con không khóc
    Nhưng mà lệ ứa cứ tuôn dòng...

    Lấy lại non sông dựng lại cờ
    Toàn dân đang ngóng đợi trông chờ
    Riêng con rất muốn đi tìm mẹ
    Tiên của đời con...gặp trong mơ!!

    thylanthảo
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

    Comment

    • #47

      VIẾT VỀ MẸ
      *


      Tóc mẹ trắng màu hoa cau hoa bưởi
      Ánh mắt nhân từ ủ ấm đời con
      Một tháng tư về miền Nam bức tử
      Tình mẹ cho con xa xót héo buồn…

      Mẹ xách giỏ gặp con bên rào kẽm
      Giọng nghẹn ngào lòng con dễ gì quên
      Vuốt tóc con, nắng tháng mười cháy xém
      Đôi mắt buồn thương lạnh vắng miếu đền…

      Mẹ vuốt tay con đen màu khổ nhục
      Gắng nghe con, về với mẹ nghe con
      Giọng của mẹ như mía lau đường mật
      Đêm ngục tù nhớ mẹ xót héo hon !

      Năm tháng vẫn lững lờ qua cửa sắt
      Con lưu đày ra Bắc mẹ thương trông
      Tuổi trẻ đi qua, một thời đã mất
      Súng gãy cờ xoay, tiếc bước sống hùng.!

      Mẹ đâu thấy con làm trâu cày ruộng
      Trời nắng chang chang đỉa lội đặc lền
      Con leo núi hàng ngày đi đốn củi
      Thân xác rã rời trống vắng buồn tênh…

      Những chuyện nặng nhọc trong nhà trong cửa
      Mẹ lo toan tự gánh vác một mình
      Để con được rảnh học bài làm toán
      Thái Bình Dương rào rạt biết bao tình…

      Cởi bỏ xích xiềng con về bên mẹ
      Nhà nghèo tiền nhưng không thiếu tình thương
      Dĩa rau luộc với ớt dầm cay xé
      Ngọt miệng ngon cơm cảnh sống đời thường…

      Bây giờ đất người chan hòa nắng ấm
      Đường con đi không khúc khuỷu cam go
      Trong lòng con vết khắc hằn sâu đậm
      Vững bến rồi con đâu dễ quên đò…

      Mẹ bây giờ cõi vĩnh hằng thanh thản
      Có biết lòng con ray rứt xót xa
      Cờ đỏ còn bay, đau thương còn khắc
      Mất mẹ đời con biệt xứ xa nhà…

      Bao giờ con được về bên mộ mẹ
      Tuổi xế chiều thương khóc thật lòng con

      thylanthảo
      Con đi dưới lá cờ sao máu
      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

      Comment

      • #48

        BÊN BỜ SINH TỬ
        -SS-



        Chợt đâu đen tối đất trời
        Lá nào rớt rụng thân rơi vô cùng
        Xác phàm tách hẵn phần hồn
        Trời đang tươi nắng hoàng hôn tới rồi...
        .....
        Vẳng bên tai rõ tiếng còi
        Xe cứu thương hụ nghe thôi rợn người
        Miệng thấy đắng, khô bờ môi
        Chân tay đau mỏi rã rời xương da...
        .....
        Nhợ dây chằng chịt mắt hoa
        Bàn tay thầy thuốc đậm đà tình thân
        Bờ sinh tử thấy cũng gần
        Nhưng mà mạng số căn phần chớ lo...
        .....
        Tỉnh rồi lại thấy đắn đo
        Nợ trần ai chỡ nặng đò qua sông
        Đường ta đi chẳng nắng hồng
        Mưa sương, nắng hạn, bão giông cả đời
        .....
        Lòng ray rứt nhớ.Em ơi!
        Phương trời xa đó em cười tự nhiên
        Cô y tá dáng thật hiền
        Đành thôi phải sống hưởng duyên phước đời
        Tử sinh mệnh số do trời !

        thylanthảo
        Con đi dưới lá cờ sao máu
        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

        Comment

        • #49

          THƯƠNG NHỚ NGẬM NGÙI
          *
          *
          Con cá rô mề chiên sả ớt
          Chín vàng ngan ngát dậy mùi thơm
          Tô canh khoai mỡ còn bốc khói
          Lẫn tôm chín đỏ, chút ngò om

          Mẹ đứng bới cơm đầy từng chén
          Mâm nhôm đầm ấm ngọn đèn dầu
          Bảng lảng trời chiều chim én liện
          Nhớ quá tình thâm cảnh ngọt ngào…

          Mẹ ơi! Đất lạ người xa lạ
          Nợ áo cơm đằng đẳng cả ngày
          Nhiều bữa một mình ăn cơm tối
          Lòng con xót quá nhớ ai đây…?

          Bữa cơm chiều có ba có mẹ
          Có chị có anh thật ấm tình
          Nói chuyện cười vui, cơm, canh nóng
          Thương buồn ray rứt bước điêu linh

          Bao giờ mẹ nhỉ con về lại
          Nhà cửa còn nguyên? Cảnh lá lay
          Anh chị tuổi đầy theo năm tháng
          Tình người dâu bể trắng đen thay…

          Mẹ với ba bây giờ ở đâu?
          Chữ trung, chữ hiếu xót lòng đau
          Quê mình luôn bị trời đày ải
          Chinh chiến điêu linh bạc cả đầu !

          Tình quê càng nhớ càng xa xót
          Cờ đỏ còn bay , mây vẫn đen
          Nhớ cảnh nhà nghèo đèn leo lét
          Cúi đầu nức nghẹn tủi thân hèn…!

          thylanthảo
          Con đi dưới lá cờ sao máu
          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

          Comment

          • #50

            TRỌN ĐƯỜNG GIÓ MƯA
            -*-


            Một thuở đời lưu lạc
            Đường khúc khuỷu chinh chông
            Tuổi mùa xuân sớm mất
            Gió nổi- cỏ phiêu bồng…

            Tay buông rời cây bút
            Giã từ sách giáo khoa
            Đôi mắt em tù ngục
            Trói đời ta thiết tha…

            Đêm nằm bên thép súng
            Võng căng giao thông hào
            Tóc mùa xuân cháy nắng
            Gió quân trường xuyến xao…!

            Áo trận thơm mùi vải
            Ta học làm chiến binh
            Có gì đâu e ngại
            Quê hương còn điêu linh.

            Ta đi vào hoang vắng
            Gió lạnh buốt chiến trường
            Rất nhiều lần ta nhớ
            Mắt em buồn dễ thương

            Ôi buồn nào xa xót
            Khi ước mộng không thành
            Súng gãy đời đã mất
            Mây đen phủ trời xanh.!

            Tay chân nặng xiềng xích
            Áo vá nhục ướp đời
            Ta tròn vai trường kịch
            Đau xót vẫn mỉm cười.!!

            Em ngày xưa đâu đó
            Vui buồn ai xẽ chia?
            Ơi cô em bé nhỏ
            Tháng tư xót xa lìa

            Đêm quằn thân đau đói
            Mộng mị giấc chập chờn
            Em gặp ta chào hỏi
            Đời còn gì vui hơn!

            Thì ra trong giấc mộng
            Em vẫn của ngày xưa
            Ta võ vàng cuộc sống
            Đi trọn đường gió mưa.!!

            thylanthảo
            Con đi dưới lá cờ sao máu
            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

            Comment

            • #51

              BUỔI CHIỀU QUA SÔNG BA
              *


              Gửi Bằng hữu Đ Đ 201 CTCT - để nhớ buổi chiều qua Sông Ba 2-4-75

              Ta đứng bên bờ sông sóng vỗ
              Đêm về sao lạc - lửa ma trơi
              Trời quang sao bỗng dưng giông tố
              Đen cả Tây Nguyên - nhọc bước đời

              Trong đêm nước vẫn âm thầm chảy
              Loang máu chập chờn thân xác trôi
              Tuổi trẻ quên đời đâu e ngại
              Vẳng tiếng quân reo - trống Ngọc Hồi !!

              Nhưng bước đường gai - lạc bước hùng
              Tướng hèn bỏ cuộc - tủi non sông
              Giặc kia có đáng gì loang máu
              Tự ý thu quân chẳng xót lòng

              Vẫn trong ngơ ngác ghìm tay súng
              Một chút niềm tin bỗng rớt rơi
              Sài Gòn có biết quân đoàn trống
              Hay để ngoài tâm - mặc kệ đời !!....

              Về Nam trong bước đi hờn tủi
              Một bước đi - mất một bước đường
              Chiến hữu bỏ đời yên say giấc
              Oan hồn uổng tử - xác trơ xương !!

              Sông Ba cuồn cuộn tươi màu máu
              Lang sói đùa reo tiếng vọng gần
              Qua được Sông Ba buồn ảo não
              Nghìn năm nhục sử - xoá thâm ân ...

              THY LAN THẢO
              Con đi dưới lá cờ sao máu
              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

              Comment

              • #52

                TÂM ĐEN
                -ss-
                Gió giận hờn ai bão nổi lên
                Tiếng than lời oán khóc vang rền
                Cỏ cây cũng héo buồn theo nước
                Để khói hương phai lạnh miếu đền..!!

                Trăng sợ nằm im khuất trong mây
                Đen màu tâm tối thế gian nầy
                Đá kia cũng tức người thay dạ
                Mặt mũi trông hiền tâm lại say...

                Lòng bất nhân cười kẻ hiền trung
                Gom chi nhiều chữ nói như khùng
                Khom lưng bợ đở khen loài khỉ
                Nẻo thẳng đường ngay chọn lộ cong..!

                Mây sẽ tan, trăng sáng rực vàng
                Màu cờ năm cũ nét kiêu sang
                Toàn dân rộn rã cười vui lắm
                Thấy rõ tâm người trong hỗn mang

                Lộ xiên cong đón người tà gian
                Khỉ kia bỏ đất trở lên ngàn
                Việt Nam sáng rực cờ năm cũ
                Nắng ấm bừng lên mây đen tan...

                thylanthảo
                Con đi dưới lá cờ sao máu
                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                Comment

                • #53

                  VẪN CHỈ LÀ MƠ
                  *


                  Nhiều đêm thảng thốt con kêu mẹ
                  Tiếng mẹ thân thương tận đáy lòng
                  Tiếng mẹ vẫn quen từ thơ trẻ
                  Những ngày xa vắng nhớ thương mong

                  Mười mấy năm đất người xa lạ
                  Tâm lòng nhớ mãi vẫn không quên
                  Đôi mắt mẹ hiền ngày đưa tiễn
                  Gượng vui che lấp nét ưu phiền!

                  Ngày còn thơ bé con ôm mẹ
                  Say đắm giấc trưa thật ngọt ngào
                  Mẹ là dòng mật đời chia sẻ
                  Tình thương của mẹ trọn lòng trao

                  Mẹ là dòng nước nguồn tươi mát
                  Tưới tắm cho con chóng nên người
                  Từ thuở võng đưa hòa tiếng hát
                  Con vui là mắt mẹ tươi cười

                  Mẹ là bóng mát cho con tựa
                  Những lúc chông gai trắc trở đời
                  Mấy năm chinh chiến chiều bên cửa
                  Mắt mẹ xa xôi vắng tiếng cười…!

                  Những ngày giông bão cờ thay hướng
                  Con bước đi trên lối nhục nhằn
                  Mẹ sống lo buồn trong thương nhớ
                  Nuôi con tù tội được toàn thân

                  Con đi, mẹ tám mươi ba tuổi
                  Con ẵm con thơ mười tháng đời
                  Tay mẹ ôm con, tay ôm cháu
                  Từng bước ra đi…chẳng muốn rời…

                  Mấy lần con muốn về thăm mẹ
                  Nhưng lửa lòng con vẫn rực thù
                  Tuân lệnh buông gươm lòng đau xé
                  Lòng con nhớ mãi nhục tháng tư

                  Mẹ hiểu cho con mà tha thứ
                  Bước đi con khó bước quay về
                  Cờ đỏ bay bay đầy giặc dữ
                  Mẹ ơi!Thương quá nát tình quê…

                  Đêm đêm lối cũ con bên mẹ
                  Tỉnh giấc trời xa nát ý lòng
                  Tiếng mẹ thân thương từ thơ trẻ
                  Bây giờ buốt lạnh – tuyết trời đông.!

                  THY LAN THẢO
                  Con đi dưới lá cờ sao máu
                  Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                  Comment

                  • #54

                    vết của bàn tay
                    -ss-


                    Ta ngữa bàn tay đếm tháng năm
                    Bàn tay sương gió vết thương bầm
                    Những cây bút nhỏ xinh xinh đó
                    Vứt bỏ vào trong vũng tối tâm

                    Nắm chặc gươm thiêng thét ý nguyền
                    Sơn hà, tổ quốc của ai riêng
                    Triệu bàn tay góp chung nhau sức
                    Lèo lái bình an một con thuyền...

                    Tay cứng chai sần ôm súng gươm
                    Sá gì thương tích máu đào tươm
                    Bao nhiêu sinh lực vung tay chận
                    Một lũ côn đồ, giặc Bắc phương ...

                    Ngẫng mặt cao đi dưới quốc kỳ
                    Tuổi xuân qua vội tiếc mà chi
                    Hãy nghe tiếng của sơn hà gọi
                    Bịn rịn thê nhi có ích gì...

                    Buông bút, buông gươm tay cầm cuốc
                    Giày saut, áo trận...Tủi thân tù
                    Mắt như đỏ máu nhìn cờ rách
                    Hận, tủi, buồn, thương...quỷ tháng tư.!

                    Bàn tay nay ướp nắng tự do
                    Sóng vẫn còn đang giỡn với đò
                    Con thuyền tổ quốc chông chênh quá
                    Nắng đã ngã chiều...Vẫn nặng lo...!

                    thylanthảo
                    Con đi dưới lá cờ sao máu
                    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                    Comment

                    • #55

                      viết cho ba ngày father day
                      *





                      Im lặng thưa Ba mà con không nói
                      Bởi nghẹn lời từ giã lúc ra đi
                      Trời tháng sáu - chút mưa buồn ướt lối
                      Mẹ nhìn theo - đôi mắt - phút phân ly ...

                      Tháng sáu nặng vai người thua trận
                      Thất thỉu , bồn chồn - cuộc sống hôm nay
                      Tuổi còn trẻ mà tương lai đã mất
                      Mắt tinh ngời sao ươn ướt đắng cay ...!

                      Ba Mẹ đó , một đời hiền như ý
                      Trong lòng Ba hẳn đau đớn xót thương
                      Đứa con trai út - cả nhà yêu quý
                      Hôm nay đây ...bước nhục lại lên đường ...!

                      Đời của Ba luôn thật thà chơn chất
                      Kính trọng thầy , mến bạn , quý bà con
                      Ba truyền lại cho con nhiều ý thật
                      Đạo đức , nhân từ - cao quý nào hơn ...

                      Tháng sáu con đi cũng là lần cuối
                      Nhìn dáng Ba bất lực trước cuộc đời
                      Thằng con út đã làm gì nên tội
                      Mà người ta tàn nhẫn xóa nụ cười ...

                      Ngày vào lính Ba buồn nhưng ý khác
                      Con đi xa - đời trắc trở chênh chông
                      Ba rõ hiểu đời trai là gan mật
                      Phải gió sương mới rõ nghĩa phiêu bồng ...

                      Bước oan nhục chuyển từ Nam ra Bắc
                      Tàu Sông Hương biền biệt hướng tương lai
                      Cũng Lạc Hồng mà người ta đã mất
                      Hết lương tri , đạo đức cõi trần ai !

                      Đói khát nhọc nhằn nhiều lần tưởng chết
                      Xương bọc da lê nặng bước chân đời
                      Mắt vẫn sáng và tâm lòng vẫn nhớ
                      Lá cờ vàng ba sọc nét hùng tươi ...!







                      Rồi hình ảnh thân thương Ba với Mẹ
                      Chị với anh và lối cũ quê nhà
                      Liệu ăn có đủ no ngày hai bữa
                      Ấm trời đông và mát mẻ trưa hè.?!

                      Ngày chị ra thăm ngập tràn thương nhớ
                      Đã năm năm rồi , biệt xứ khổ sai
                      Hạnh phúc đời tù trong lần gặp gỡ
                      Chị kể chuyện nhà, cảnh sống hôm nay

                      Nhưng chị dấu tin buồn không cho biết
                      Ba ra đi về lại với cội nguồn
                      Chị sợ em buồn đau thương ray rứt
                      Thân lưu đày tù tội khổ thêm vương

                      Đau đớn nào hơn tin Ba nhắm mắt
                      Mấy tháng dài con mới biết được tin
                      Khăn áo tang chỉ chập chờn huyển giác
                      Khói nhang mờ quyên mộng trước hương linh

                      Một đời Ba sống hiền lành chân thật
                      Dạy học trò vui chữ nghĩa nhơn từ
                      Nuôi con khôn lớn - Để ngày Ba mất
                      Nuối thương con - Thằng nhỏ khổ nhục tù

                      Đất khách quê người , thân con tạm sống
                      Lối cũ quê nhà , ray rứt lòng con
                      Với Ba Mẹ con không tròn phụng hiếu
                      Lỡ một đời oan nhục sống héo hon ...

                      thy lan thảo
                      Con đi dưới lá cờ sao máu
                      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                      Comment

                      • #56

                        CHIẾN SỬ NGHÌN NĂM VẪN NHỚ ANH
                        *
                        * Ngưỡng mộ chiến sĩ Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù




                        An Lộc nghìn năm quân sử vẫn
                        Khuyên son chói rạng Biệt Cách Dù

                        Lòng ta ngưỡng mộ trang anh kiệt
                        Gửi chí bình sinh với núi sông
                        Có những người trai quên tuổi trẻ
                        Sống trong sương gió rất kiêu hùng!

                        Một thuở non sông buồn ứa máu
                        Độc hà chia cắt lấy giang san
                        Cộng quân nhuộm đỏ trời phương Bắc
                        Cuồng vọng tham tàn hướng đất Nam…

                        An Lộc buồn hiu vương khói súng
                        Giặc tràn hung bạo phá an lành
                        Cô giáo bỏ trường, dân bỏ xứ
                        Tiếng than khốc hận thấu trời xanh.!

                        Giặc về như kiến, như lang sói
                        Thế yếu quân Nam tử thủ thành
                        Máu hận ướt đầm bên thép súng
                        Anh hùng đâu kể sử lưu danh…

                        Tráng sĩ Kinh Kha sang sông Dịch
                        Yến tiệc tưng bừng Thái Tử Đan
                        Chiêu đãi anh hùng trăm thức quý
                        Người đi…kỳ vọng của giang san…

                        Người đi sử sách nghìn trang viết
                        Một kiếm lên đường trĩu nặng vai
                        Ân tình đãi ngộ trang anh kiệt
                        Quên lấy thân làm chuyện tương lai.

                        Đâu biết ngàn năm sau hậu thế
                        Tiễn Kinh Kha không rượu má đào
                        Anh hùng Biệt Cách vô An Lộc
                        Hào khí nghiêng trời…gió xuyến xao !

                        Kinh Kha xưa lén đâm bạo chúa
                        Để trả ân tình Thái Tử Đan
                        Biệt Cách Dù nhảy saut An Lộc
                        Thỏa chí tang bồng đã trót mang!

                        Cộng quân tràn ngập khắp nẻo đường
                        Súng, pháo, tăng…trời đất mờ sương
                        Tưởng chừng như kiến không vào lọt
                        Biệt Cách Dù phá trận Đương Dương

                        Trực thăng quạt cánh ngang đầu giặc
                        Bất kể phòng không đan kín trời
                        Thiên thần Biệt Cách vô ngay trận
                        Từng tổ tam tam đánh để đời…

                        Giữ một lời nguyền thề sát Cộng
                        Tay ghìm thép súng bám theo thành
                        Từ trong lòng địch hiên ngang quá
                        Tấc đất nào không nhuộm máu anh,,..!

                        Từng trang tráng sĩ yên say giấc
                        Giữa chiến trường rực lửa máu tươi
                        Kinh Kha ngã xuống, Kinh Kha tiến
                        Biệt Cách Dù danh trấn muôn đời

                        Lũ giặc cuồng man đền nợ máu
                        Bỏ thành, bỏ súng, mắt kinh hoàng
                        Triệu Tử Long chiếm thành An Lộc
                        Đâu cần yến tiệc Thái Tử Đan!!

                        Máu đẫm chiến bào, im tiếng súng
                        Nhà tan, cửa nát, xác bạn thù
                        Tìm đâu tiếng chó vui mừng chủ
                        An Lộc hoang tàn hận thiên thu

                        Hào khí ngang trời không lui bước
                        Dáng anh kinh khiếp lũ cuồng man
                        Vì ai? Súng gãy quân tan tác
                        Lửa mắt ngời đau trước lệnh hàng..


                        Hơn hai mươi năm vẫn nhớ anh
                        Quốc sử ai mài kiếm dưới trăng?
                        Nuốt hận âm thầm anh đâu dễ
                        Quên bờ sông Dịch, bước quân hành…

                        Thương cảm về anh, gợi ý thơ
                        Mùa xuân người vẫn đợi trông chờ
                        Một ngày phục hận anh so kiếm
                        Trả mối thù xưa…thỏa ước mơ

                        thylanthảo
                        Con đi dưới lá cờ sao máu
                        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                        Comment

                        • #57

                          thơ viết ngày 19
                          -ss-


                          Nhìn lịch thấy buồn ray rứt nhớ
                          Làm sao hát lại khúc quân hành
                          Một thuở mùa xuân tươi hoa nở
                          Sức trai Phù Đổng dựng xây thành ...

                          Nợ núi sông làm trai phải trả
                          Giặc Bắc vào Nam loạn nhiểu nhương
                          Chuyện xếp bút nghiên đâu có lạ
                          Vui gió sương mạnh bước lên đường

                          Lịch ghi thật rõ ngày mười chín
                          Tháng sáu xa rồi , bốn mươi năm
                          Lễ diễn hành in hằn ký ức
                          Nhớ bước quân hành thêm nặng tâm!

                          Làm sao quên được quân trường mẹ
                          Đại giảng đường cạnh tiểu đoàn hai
                          Diễn hành quân lực đầu đời lính
                          Đâu ai ngờ tan tác thế nầy!!

                          Thiếu tá Chính chỉ huy tiểu đoàn
                          Ta đứng chuẩn mắt luôn nhìn thẳng
                          Nhạc quân hành rộn rã thật dòn
                          Nhớ cho lòng xót xa cay đắng

                          Đất người cũng lễ ngày quân lực
                          Nhung phục, giày saut, quốc quân kỳ
                          Tổ quốc ơi! Lòng nào chịu mất
                          Người lính năm xưa...uất hận gì?!

                          Gom từng chút gió vun thành bão
                          Thổi rách cờ sao thỏa ý lòng
                          Vẫn đợi vẫn chờ ngày quang phục
                          Cờ sắc vàng bay đẹp nắng hồng

                          thylanthảo
                          Con đi dưới lá cờ sao máu
                          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                          Comment

                          • #58

                            viết cho Vĩnh Phương
                            -ss-


                            Đã ba mươi năm rồi Vĩnh Phương
                            Xa cô, xa bạn, biệt mái trường
                            Thuở trăng mười bảy xuân phơi phới
                            Nắng gió đời trôi khắp nẻo đường ...

                            Hồi đó chú về từ rừng núi
                            Nam Hà hoang lạnh gió thâm u
                            Tám năm xóa sạch hương xuân cũ
                            Ôn chuyện đời trai giữa ngục tù..!

                            Chú về sống tựa cùng mẹ chị
                            Ba sáu tuổi đời mất hết trơn
                            Chú vẽ tương lai trong lao lý
                            Hùm thiêng sa bẩy buồn nào hơn

                            Chị đi dạy học tiền lương đủ
                            Mua gạo cầm hơi trong tháng thôi
                            Nước mắm chấm rau cho nhẹ bụng
                            Ngữa mặt nhìn lên chẳng thấy trời !

                            Các em lúc đó lớp mười một
                            Chồi măng hơi cứng sắp thành tre
                            Hoa đời hy vọng luôn tươi tốt
                            Phượng vẫn hồng tươi dưới nắng hè!

                            Tuổi của mùa xuân làm sao khỏi
                            Thương thầm, nhớ trộm, lén yêu nhau
                            Ngày rời trường mang theo hình ảnh
                            Bé hay hờn " thấy ghét" làm sao!

                            Mừng xuân các em làm bích báo
                            Chú đứng nhìn mà thấy ngứa tay
                            Nhìn bút nghiên ...Lòng buồn ảo não
                            " Nguỵ xà mâu"...Thân phận lạc loài!

                            Bút chú chọn ngòi viết bằng thép
                            Mực màu xanh duy nhất một màu
                            Người ta viết hai màu thay đổi
                            Gió chiều nào cũng thuận không sao ...

                            Đất lưu lạc nhớ thời quản chế
                            Nhớ mấy em tuổi trẻ hôm nào
                            Nay có em đã làm nội ngoại
                            Một chút lòng thương nhớ xuyến xao ...

                            thylanthảo
                            ( viết thăm các em lớp 12-5, rời trường năm 84)
                            Con đi dưới lá cờ sao máu
                            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                            Comment

                            • #59

                              tháng sáu viết thăm chị
                              -ss-


                              Tháng sáu mùa hè hoa phượng nở
                              Quê mình mưa đến cũng mùa hoa
                              Em ở đất người luôn thương nhớ
                              Tháng sáu năm nào để xót xa...

                              Ở đây đâu dễ tìm hoa phượng
                              Thấy nóng là em biết đã hè
                              Nắng Houston phơi da ra nướng
                              Không phượng nhưng mà có tiếng ve...

                              Hai lăm tháng sáu, em ngu dại
                              Mang thân đem nộp, chúng trói còng
                              Thân người chiến bại bao oan trái
                              Tủi nhục luôn đeo nặng chất chồng

                              Mắt của ba và mắt mẹ hiền
                              Tình thâm em vẫn giữ thương riêng
                              Đã nhìn xa xót theo chân bước
                              Từng bước em đi nặng lụy phiền

                              Chị tiễn em đi mấy bước đường
                              Trĩu lòng không nói ...nặng tình thương
                              Bước đi từng bước đi chầm chậm
                              Chị đứng nhìn em - Khuất cổng trường !

                              Ngôi trường trung học mà em học
                              Suốt bảy năm dài bao luyến lưu
                              Hôm nay em bước vào trường cũ
                              Mắt thấy tương lai tối mịt mù

                              Mấy mươi năm, ngỡ như hôm qua
                              Mẹ ba giờ cõi vĩnh hằng xa
                              Chị thì tóc trắng luôn mong đợi
                              Nhìn mặt thằng em biệt cửa nhà

                              Đất người ai biết em không nhớ
                              Không xót không đau chuyện nước nhà
                              Cảnh cũ người xưa em lo sợ
                              Đổi dời dâu bể khó nhận ra...

                              Ly rượu đoàn viên ngày về lại
                              Đủ đầy anh chị, cháu con vui
                              Nhìn qua màn lệ sương trên tóc
                              Má hóp, da nhăn...nặng bước đời

                              thylanthảo
                              Con đi dưới lá cờ sao máu
                              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                              Comment

                              • #60

                                đâu dễ gì quên
                                -ss-


                                Đôi mắt mẹ nhìn con đắm đuối
                                Giữa trời đổ lửa nắng chang chang
                                Trong, ngoài rào kẽm...Ngàn câu hỏi
                                Tù tội thăm nuôi rất vội vàng ...

                                -Mẹ nắm tay con...Mắt đỏ tròng
                                Người ta có đánh đập con không?
                                Nuôi ăn có đủ ngày hai bửa
                                Nhìn cảnh tù gông mẹ xót lòng

                                - Mẹ ơi! Con đứng trong rào kẽm
                                Thấy mẹ từ xa con muốn bay
                                Thật nhanh đến để ôm chầm mẹ
                                Cho thỏa thương mong những tháng ngày...

                                -Con đen và ốm đi nhiều lắm
                                Nặng nhọc con làm có nổi không?
                                Nhìn cảnh kéo cày thân trâu ngựa
                                Mẹ thương đau xót lệ tuôn dòng

                                - Ba ở nhà sức khỏe ra sao?
                                Hẵn người thương nhớ lắm buồn đau
                                Hai thằng con vướng chân tù tội
                                Núi đá rừng kia cũng nghẹn ngào !

                                -Con ở trong tù lo thân con
                                Cầu trời sức khỏ chẳng hao mòn
                                Trước sau con cũng về xum họp
                                Đừng để mẹ chờ xót héo hon...

                                -Đường xá xa xôi mẹ tuổi già
                                Mẹ, ba, anh, chị lo việc nhà
                                Đừng thăm đừng viếng con thêm khổ
                                Con luyện đời con trong xót xa!!

                                -Mắm ruốt mẹ xào khô với xả
                                Tôm rang đường muối để dành ăn
                                Muối mè, muối đậu đầy đủ cả
                                Con có bình an mẹ mới an!

                                Nắng chói chang nhuộm hồng mắt mẹ
                                Đá rừng kia cũng rịn mồ hôi
                                Một thuở tội tù đâu qua dễ
                                Trang sữ buồn nhơ khép lại rồi ..

                                thylanthảo
                                Con đi dưới lá cờ sao máu
                                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom