• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

MÂY TRẮNG CHIỀU HÔM

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • MÂY TRẮNG CHIỀU HÔM

    CHÚT HƯƠNG XƯA
    *
    Nhớ một dòng sông thoảng ý xưa
    Một thời đã chịu lắm giông mưa
    Thuở mây đen kéo về thay hướng
    Góp gió lầm than đến bây giờ…

    Em thuở thay đời- Áo tiểu thơ
    Vui trường, vui bạn dệt tình mơ
    Áo người lính chiến phong sương quá
    Những buổi bên nhau, ý hẹn chờ !

    Ai biết sông xưa sóng ngược dòng
    Thuyền em lạc bến bỏ dòng sông
    Áo người lính chiến năm xưa đã
    Thay áo tù nhân…nhục, hận lòng!

    Len lén trăng khuya ngoài song sắt
    Nửa đêm tỉnh giấc rã rời thân
    Chút gió thầm thì ta biết mất
    Đôi mắt ân tình đêm ái ân…

    Bên chồng có lẽ nào em chẳng
    Nhớ chuyện tình xưa thuở vào đời
    Đêm tình nhân bao lời trăng mật
    Lòng em- sương gió mấy khi vui…

    Thời gian bước cũ im đường cũ
    Em viết chi câu nhớ lời thương
    Đò xa lăng lắc…mây vần vũ
    Nhện rối tơ thừa…mây bốn phương..!

    Bên con xinh xắn tình yên ấm
    Quên hết đi em- Nắng thật đầy
    Tình xưa dẫu có còn ghi đậm
    Vết khắc tình như áo đổi thay..!!

    thylanthảo
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...
    Similar Threads
  • #76

    CHÌM LẮNG BỤI ĐỜI
    *


    ( Gửi Cô bạn học xuất gia)

    Em ngồi tĩnh tọa, khói hương
    Tìm trong cõi phúc, đời thường trong tâm
    Lắng nghe ngôn ngữ vọng âm
    Cõi thiên nhiên đó, ai ngâm ý đời
    .....
    Ý đời một thuở xa xôi
    Áo trinh nguyên trắng, tiếng cười dòn tan
    Đôi mắt ướt, đẹp dịu dàng
    Hoa trong lớp nở, ngàn trang tỏ tình
    .....
    Tan trường vệt nắng dấu in
    Nón bài thơ với dáng hình thướt tha
    Biết bao nhiêu bướm vờn hoa
    Bước đời thấy đó, lụa là đổi thay
    .....
    Xóa hương phấn , trước phật đài
    Câu kinh, tiếng kệ tháng ngày nhẹ trôi
    Lòng trần còn nặng xa xôi
    Mắt xưa nay vẫn tinh ngời ánh sao
    Lệ buồn ướt xóa buồn đau
    Đêm trăn trở giấc, nghẹn ngào trần nhơ
    Bước đời đâu phải là thơ
    Mà ươm, mà viết cõi mơ thiên đàng
    Áo lam trong dáng dịu dàng
    Nét xuân nữ vẫn còn mang bụi trần
    Khói hương lan toả bâng khuâng
    Chấp tay em niệm mấy lần trong đêm
    Chiếu chăn phòng vắng thật im

    thylanthảo
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

    Comment

    • #77

      DỐC NÚI RỪNG XA
      *

      - Gửi Nguyễn Đức Thắng – PĐU



      Bên trên triền dốc cheo leo
      Mắt xa xôi ngắm lưng đèo chắn ngang
      Phương Nam mờ mịt lá vàng
      Tay ôm bó củi mà tan nát lòng
      Bây giờ gió lạnh trời đông
      Sài Gòn nắng có còn hồng không em !?
      Nỗi đau gậm nhấm từng đêm
      Gợi bao kỷ niệm êm đềm nhớ nhung
      Giấc nào mơ ý tương phùng
      Ta trong cảnh khổ tận cùng là đây
      Nam Hà núi đá rừng cây
      Hướng phương Nam ngó mà cay đắng lòng

      thylanthảo
      Con đi dưới lá cờ sao máu
      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

      Comment

      • #78


        Anh ơi,

        Con sông nước chảy về nguồn
        Đồng tiền, thế lực.. muôn đường quẫn quanh
        Đời người như vạn bức tranh
        Buồn, vui như sóng mong manh ở đời




        Luôn mong anh vui,

        HồngLan


        Comment

        • #79

          Anh ơi,

          Con sông nước chảy về nguồn
          Đồng tiền, thế lực.. muôn đường quẫn quanh
          Đời người như vạn bức tranh
          Buồn, vui như sóng mong manh ở đời




          Luôn mong anh vui,

          HồngLan

          ----
          em yêu ơi!
          .....
          Đời người như cảnh mây trời
          Long Lân Quy Phượng đổi dời sao yên
          Thế nhân lắm nỗi ưu phiền
          Ấm êm hạnh phúc phước duyên đó mà
          Trắng đen trong cõi người ta
          Chữ tình chữ nghĩa vẫn là hiếm hoi
          Một lần hiểu rõ nghĩa đời
          Cảnh tù đau nhục kêu trời khó kêu
          ***
          Cám ơn nhiều lắm em yêu
          Hoa hồng em tặng, nắng chiều thiết tha ...

          TLT
          Con đi dưới lá cờ sao máu
          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

          Comment

          • #80

            tiếc hoài mơ ước
            -ss-



            Một nửa bước đời qua thật chậm
            Sông đầy sóng dữ, biển cuồng phong
            Bước đi trời phủ đầy mây xám
            Nhục, hận, buồn, đau ...nặng cả lòng !

            Thuyền nhẹ nhàng trôi sóng nhấp nhô
            Trường giang đằm thắm mộng sông hồ
            Bước đời con nắng vàng hanh nhẹ
            Mắt của mùa xuân ươm ước mơ!

            Chữ nghĩa văn chương thời chinh chiến
            Bút nghiên, buồn lắm trả lại trường
            Ước mộng tương lai nhiều cảm mến
            Đành quên, vui bước gió ngàn phương...

            Bao nhiêu ước vọng luôn in rõ
            Tròn phận trai đền trả núi sông
            Đất nước thanh bình buông tay súng
            Bước về thơ thới dưới nắng hồng...

            Nhưng mà cảnh thực đời không dễ
            Thỏa ý hoài mong hết mọi người
            Định mệnh trời an bày đặt để
            Nắng xuân đang thắm ...Lá vàng rơi!

            Ôm mãi trong lòng bao ước nguyện
            Cúi đầu tóc trắng phủ tương lai
            Phải đâu gổ đá lòng không tiếc
            Tai lảng vẫn nghe tiếng thở dài...

            thylanthảo

            Con đi dưới lá cờ sao máu
            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

            Comment

            • #81

              ]"]Photo Storage




              Mến chào TLT!

              Đọc những vần thơ..sao thấy dài vô tận...! Cám ơn TLT, với những vần thơ...


              Kính,






              Comment

              • #82

                CON CÁ KHOAI
                *


                Con cá khoai Vàm Láng
                Thịt tươi trong thấy xương
                Gò Công đất nước mặn
                Chia biệt cách đôi đường…

                Ôi bàn tay của mẹ
                Âu yếm vuốt đời con
                Mẹ tưng tiu thằng bé
                Đến tận phút mỏi mòn…

                Trứng vịt chưng cá khoai
                Mẹ ơi! Con nhớ hoài
                Tô cá chưng thơm ngát
                Cơm nóng, hạt tiêu cay

                Từng bữa cơm đạm bạc
                Mẹ luôn giàu tình thương
                Lo ăn, lo giấc ngủ
                Cho con ấm đời thường.!

                Đất người con nhớ mẹ
                Thèm con cá khoai chưng
                Nhớ những ngày thơ trẻ
                Bên tình mẹ yêu thương…

                Tình cờ ghé vô chợ
                Thấy con khô cá khoai
                Con khựng người bỡ ngỡ
                Đất nước nầy của ai??!

                Mai con về quê cũ
                Cá khoai chưng dễ tìm
                Dáng mẹ hiền thương nhớ
                Chỉ còn khắc trong tim…

                thylanthảo

                Con đi dưới lá cờ sao máu
                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                Comment

                • #83

                  TÂM Ý GỬI NGƯỜI
                  *
                  - Gửi Chị Tạ Ngọc Tuyết để trả lời câu hỏi của chị




                  Tôi đến đây, bước trên đường thật sáng
                  Nắng tự do ấm áp chiếu huy hoàng
                  Nhưng trong lòng vẫn rối rấm hoang mang
                  Của một kẻ rớt tận cùng vực thẫm
                  Thời tuổi trẻ vẫn còn in sâu đậm
                  Tôi đến trường như hầu hết trẻ thơ
                  Nước Việt Nam vừa thóat khỏi vết nhơ
                  Của một thuở sống làm dân thuộc địa
                  Một bọc trăm con chia lìa mai mỉa
                  Cảnh thanh bình chỉ được một vài năm
                  Thì lửa bom, tang tóc, bụi cát lầm
                  Đã phủ chụp lên miền Nam vô tội
                  Tôi nhập ngũ trọn niềm tin mong đợi
                  Tổ quốc cần, rất hảnh diện hiên ngang
                  Vui gió sương, hành khúc bước lên đường
                  Làm bổn phận người trai thời chinh chiến
                  Anh đã đến với nhiệt tình cảm mến
                  Giúp miền Nam diệt quỷ đỏ dã man
                  Từ Cà Mau đến Bến Hải dọc ngang
                  Với danh nghĩa đồng minh cùng chiến đấu
                  Nuôi cuồng vọng, giặc Bắc phương trơ tráo
                  Xua toàn quân vào xâm lấn miền Nam
                  Dân vô tình chịu thảm tử dã man
                  Trước mũi súng giặc tham tàn hung bạo
                  Quân miền Nam sáng màu cờ sắc áo
                  Cùng đồng minh chiến đấu rất cam go
                  Nhưng cuộc đời ai biết được chữ ngờ
                  Bạn bỏ cuộc để miền Nam giãy chết
                  Rồi Sài Gòn đạn dòn như pháo tết
                  Cờ tả tơi, mắt lệ đẫm kinh hoàng
                  Cả trời Nam như phủ lá cờ tang
                  Khi nghe lệnh đầu hàng quân Bắc Việt
                  Bạn bỏ đi, đâu có gì luyến tiếc
                  Chỉ tội tình cho cán chính quân dân
                  Trại khổ sai đã giết chết dần dần
                  Bao tuấn kiệt, bạn đồng minh thuở trước
                  Tôi còn sống, chuyện thần tiên mơ ước
                  Hơn tám năm tù đói nhục khổ sai
                  Ai đã từng sống qua cảnh lưu đày
                  Của Cộng Sản mới hiểu người bại trận
                  Đời của tôi tưởng như là đã mất
                  Các bạn chờ gần ngã vực đứng lên
                  Đường đang đi, gai góc bước gập ghềnh
                  Thì trước mặt, tự do và no ấm...
                  ......................
                  Người hỏi tôi từ vực sâu thê thảm
                  Được ấm tình tươi sáng bước tương lai
                  Sao không cám ơn mà cứ thở dài
                  Như uất ức như nghẹn lòng trăn trở
                  Tôi vẫn biết cuộc đời là tạm bợ
                  Nhưng sống đời phải trung nghĩa hiếu ân
                  Chữ tín kia đáng lẽ phải ân cần
                  Thì bạn đã phủi tay quên bổn phận
                  Ân đức trời Nam- hay người hối hận
                  Kéo tôi lên từ vực thẫm thê lương
                  Hôm nay đây giữa nắng ấm phố phường
                  Tôi không biết nói sao cho bạn hiểu
                  Chữ cám ơn, dễ dàng đâu có thiếu
                  Nhưng lòng ta không muốn nói bao giờ
                  Những ẩn tình buồn viết gửi vào thơ...

                  THY LAN THẢO
                  Con đi dưới lá cờ sao máu
                  Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                  Comment

                  • #84

                    cũng tại ta hèn
                    -ss-



                    Tay vẫn từng quen vui với bút
                    Viết lời thật đẹp vẽ tương lai
                    Ở trong quyển sách ta thường đọc
                    Có dáng Hằng Nga vẹn sắc tài.!

                    Mười mấy năm đèn sách ấm êm
                    Mùa thi căng mắt thức thâu đêm
                    Làm sao biết trước đời mưa gió
                    Một cảnh đời hư ray rứt tim

                    Văn phòng tứ bảo đành chia biệt
                    Tay súng tay gươm cảnh đổi dời
                    Gởi cả tương lai vào chiến trận
                    Yên bình thực cảnh quá xa xôi...

                    Cũng với bàn tay năm ngón nhỏ
                    Múa bút, đề thơ, vẽ ước nguyền
                    Nắng đời đen sạm tay chai cứng
                    Súng đạn cầm tay thay bút nghiên.

                    Buông súng tại hèn không dám chết
                    Giặc cười ngạo mạn giọng âm binh
                    Tiếc cho mơ ước ai từng dệt
                    Xóa hết tương lai nhận nhục hình...

                    Thương quá đôi tay nay phải chịu
                    Xích xiềng còng cứng hết vẫy vùng
                    Đừng lấy thành công hayn chiến bại
                    Mà phê mà luận chữ anh hùng ..!!

                    Xương thịt tê rần đau xích sắt
                    Hào quang đỏ rực mắt căm hờn
                    Máu nóng về tim đau như cắt
                    Hận nầy khó có hận nào hơn..!!

                    thylanthảo
                    Con đi dưới lá cờ sao máu
                    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                    Comment

                    • #85

                      NGƠ NGÁC
                      *


                      Đời ướp men mà đắng sao em
                      Những bài thơ cũ lật ra xem
                      Có câu ta viết chưa vừa ý
                      Nhưng cũng chung dòng máu của tim

                      Đâu phẳng phiu mà bước dễ dàng
                      Mặt sông đầy gió ngóng đò sang
                      Làm sao chở hết đời đen nặng
                      Bước của năm xưa quá phủ phàng...

                      Em thấy mắt ta gờn gợn máu
                      Tưởng rằng say lắm phải không em
                      Sá gì tám chín năm lao nhục
                      Ta thở thật dài, đêm thật êm!

                      Đời vẫn vụng về, đá ngổn ngang
                      Ta đi vấp ngã, ước thiên đàng
                      Mơ đêm trăng sáng bên em bước
                      Quên hết ngục tù, tiếng thở than...

                      Đâu người rẻ rúng không còn nhớ
                      Đôi mắt chia tay buổi thật buồn
                      Bởi ta áo trận về xơ xác
                      Nên tháng tư đầy ngập oán vương...

                      Huynh đệ ngậm ngùi mưa nhẹ rơi
                      Trời đang nắng sáng bỗng xoay đời
                      Ướp men nên lãng đường xa tránh
                      Hiu hắt à em, tắt nụ cười ..

                      thy lan thảo
                      Con đi dưới lá cờ sao máu
                      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                      Comment

                      • #86

                        Sài Gòn trong tôi
                        -ss-



                        Em ngày xưa thân ái
                        Sống hòa quyện bên nhau
                        Tình tưởng đâu bền mãi
                        Dù thời gian qua mau

                        Ngày ta rời tỉnh nhỏ
                        Tìm trường đi học xa
                        Ta biết em từ đó
                        Rất gần gủi thiết tha...

                        Chân ta in cùng khắp
                        Trên thân thể ngọc ngà
                        Những con đường thẳng tắp
                        Những hẽm hốc ổ gà.

                        Em không xưng thân ngọc
                        Nhưng láng giềng tặng em
                        Cả một trời Châu Á
                        Em hòn ngọc Viễn Đông!

                        Tên của em là lạ
                        Không rặc ròng Việt nam
                        Em kiêu sa trang nhã
                        Sài Gòn khắc trong tâm

                        Từ ngày giặc phương Bắc
                        Nhuộm đỏ khắp thân em
                        Chúng là lũ gian tặc
                        Sài Gòn chúng xóa tên

                        Thay bằng tên xảo trá
                        Bằng con người không tim
                        Sống bằng đạo đức giã
                        Biến Sài Gòn tối đen

                        Cũng từ ngày đen đó
                        Ta lưu lạc rừng sâu
                        Sống lại thời tiền sử
                        Địa ngục đầy nhục đau

                        Tám năm dài gian khổ
                        Ta về lại thăm em
                        Ngọc xưa nay sứt mẻ
                        Buồn thương nhói cả tim

                        Hăm mấy năm xa xứ
                        Lòng ta vẫn nhớ hoài
                        Sài Gòn ơi đẹp lắm
                        Sài Gòn mãi trong tôi

                        thylanthảo
                        Con đi dưới lá cờ sao máu
                        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                        Comment

                        • #87






                          Tôi ra đi vẫn nhớ về quê Mẹ
                          Đất ViệtNam, SàiGòn, vẫn trong tôi
                          Dù hôm nay cách biệt phương trời
                          Lòng vẫn hướng về phương trời thương nhớ


                          ....

                          -SĐ-






                          Đối với thế giới, bạn không là gì cả
                          Nhưng đối với một người, bạn là cả thế gian

                          Comment

                          • #88

                            sống cõi âm
                            -ss-

                            Mền mỏng, mùng thưa ...lạnh thấu xương
                            Trở trăn ú ớ suốt đêm trường
                            Làm sao xóa hết, quên quên hết
                            Để dạ không buồn chuyện gió sương ...

                            Ôm ngực ho hoài không ngủ được
                            Sáng nay cuốc đất gặp trời mưa
                            Mưa đông, gió bấc, màu da tím
                            Rau cháo gì đâu, thuốc cũng chưa !!

                            Bó gối gục đầu ngồi như khỉ
                            Đèn tù leo lét ánh ma trơi
                            Xương sườn cong cớn theo từng nhịp
                            Khúc khắc ho khan ...Chán mớ đời !

                            Bụng lép quần thun cứ tuột hoài
                            Rau hoang, cỏ dại sống qua ngày
                            Cõi trần sao giống như âm phủ
                            Héo thịt mòn da kiếp ngục đày ...!

                            Tiếng kẻng ậm ờ vang nhức óc
                            Một ngày mới đến một ngày lui
                            Trời đông lạnh nứt luôn da thịt
                            Tháng hạ thân trần da đen thui.

                            Ta muốn cười lên cho hả hơi
                            Chỉ là ý tưởng đến vui chơi
                            Sức cùn, lực tận thân như bún
                            Trần thế nay mai vĩnh biệt rồi...

                            Sống cảnh a tỳ hơn tám năm
                            Chịu bao cay đắng nhục giam cầm
                            Nợ đời còn nặng nên không chết
                            Đau tức căm hờn nhớ cõi âm...

                            thylanthảo
                            Con đi dưới lá cờ sao máu
                            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                            Comment

                            • #89

                              tô canh khoai

                              -ss-

                              Khô cá gún mẹ luộc
                              Rỉa lấy nạc bỏ xương
                              Tỏi phi vàng thơm phức
                              Mẹ chiên khô với đường

                              Chảo gang, bếp lửa củi
                              Dùng sạn mẹ đảo khô
                              Khô áo đường thơm tỏi
                              Mẹ xúc ra đầy tô...

                              Khoai mỡ tím mẹ nạo
                              Đựng trong tô tai bèo
                              Tôm bạc lột vỏ xào
                              Nêm ngò om, rắc tiêu

                              Nhớ hoài bàn tay mẹ
                              Nuôi con trong cảnh nghèo
                              Canh khoai, khô chiên tỏi
                              Ngon lắm buổi cơm chiều!

                              Chiều thu nhàn nhạt nắng
                              Tan ca về tới nhà
                              Phòng nào cũng im vắng
                              Ba con chó mừng ta...!

                              Lui cui lo nấu bếp
                              Khoai mỡ nấu canh tôm
                              Rau ngò om xanh mướt
                              Hiu hắt gió chiều hôm!

                              Nhìn tô khoai mỡ nạo
                              Thương nhớ mẹ tím lòng
                              Lấy nồi ra xúc gạo
                              Lệ mặn ứa lưng tròng


                              Bài " Lối về xóm nhỏ
                              Giọng nức nở ai ca
                              Dáng ba mẹ con nhớ
                              Anh chị một mái nhà...

                              Mâm cơm ngày xưa đó
                              Ba mẹ ngồi cạnh bên
                              Anh chị cùng xúm xít
                              Ta dễ gì mà quên!!

                              thylanthảo

                              Con đi dưới lá cờ sao máu
                              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                              Comment

                              • #90

                                ĐỔI DỜI
                                -ss-



                                Đá cất lời than gió chuyển về
                                Âm u rờn rợn cảnh sơn khê
                                Nắng sương thân thể đầy rêu bám
                                Ai hiểu cho lòng đá hoảng mê...

                                Nắng tự trời cao, lửa cháy da
                                Như nung, như đốt cả sơn hà
                                Triệu con mắt ướt nhìn nhau hỏi
                                Người ở cõi trần hay quỷ ma...

                                Chém đá không hề thấy mỏi tay
                                Đày cho đáng kiếp cõi trần ai
                                Đá nhìn thấy cảnh trần gian khổ
                                Cúi mặt, tay che tiếng thở dài

                                Hàng ngày trông thấy người thiên cổ
                                Tay cầm mả tấu bước lên ngàn
                                Đủ trăm ký củi còm lưng vác
                                Mũi thở mà nghe như tiếng than!!

                                Lửng thửng vác cày đi xuống ruộng
                                Thay trâu cần cổ nổi u chai
                                Cong lưng ra kéo người thua trận
                                Chân mỏi, tay run héo mặt mày...!

                                Đá thấy trần gian nhiều cảnh khổ
                                Thì ra thân đá sướng hơn người
                                Gió ơi ! Đừng chở lời than nữa
                                Biển hoá nương dâu, chuyện khóc cười !!

                                thylanthảo
                                Con đi dưới lá cờ sao máu
                                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom