• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

CHÚT TÌNH CHÚT Ý

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • CHÚT TÌNH CHÚT Ý

    SỐNG LẠI TÌNH XƯA
    *
    Em cứ hẹn- Anh sẽ chờ sẽ đợi
    Dù một giờ hay suốt cả ngày nay
    Phone không reo anh chờ đến ngày mai
    Chờ trọn kiếp cho vừa lòng em hẹn
    Tình cho em – Anh luôn đầy trọn vẹn
    Dù buổi đầu có trắc trở chông chênh
    Đường anh đi, mưa, gió, đá gập ghềnh
    Vai nằng nặng nhục buồn đau hận tủi
    Uổng đời lính không bảo toàn sông núi
    Để cờ vàng tơi tả úa non sông
    Triệu người Nam đau xót nát tan lòng
    Nhìn cờ giặc bay bay như thách thức
    Đất nước không còn- Tương lai đánh mất
    Thì tình em- Gửi trả bụi đường xa
    Đêm ngục tù- Lòng anh vẫn thiết tha
    Thương nhớ lắm đôi mắt buồn năm cũ
    Trời SaiGòn mây vẫn đen vần vũ
    Biển gọi mời em cất bước ra đi
    Đò xa khơi không biết em nghĩ gì?
    Thương, tiếc, nhớ…cho người yêu chiến bại
    …..
    Mười mấy năm bước đường anh ngược trái
    Đất tự do, nắng ấm tủi thân đời
    Xếp lại bàn cờ- Tướng sĩ tả tơi
    Quên dĩ vãng- mắt hướng nhìn nắng mới
    Tình năm xưa có ai chờ ai đợi
    Chuyện tình cờ mà lại rất dễ thương
    Vần thơ xưa thuở tình đượm yêu đương
    Anh đọc được trên một vài tờ báo…
    Tuổi đã uá- Lá thu buồn ảo não
    Chợt bừng lên- Tiếng chim sáo vang ca
    Nghe đâu đây êm dịu khúc nhạc hòa
    Em hẹn sẽ gọi phone thăm người cũ..!
    Em cứ hẹn và xin em hãy nhớ
    Anh đang chờ …chờ mãi đến kiếp sau
    Thượng đế ơi! Người có phép nhiệm mầu
    Xin xóa bỏ lắm muộn phiền nhân thế…

    thylanthảo
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...
    Similar Threads
  • #2

    MÂY TRẮNG XA XÔI
    *
    Mẹ bây giờ chỉ gặp trong mơ
    Anh chị thân thương vẫn đợi chờ
    Quê cũ thâm tình còn nguyên đó
    Trời xa mỏi bước …lạ bơ vơ..

    Ta đi trên lối đường xa lạ
    Cảnh dẫu có quen chẳng đượm tình
    Trời đông buốt lạnh trong băng giá
    Ai gọi ai mà ta lặng thinh…

    Chiếc nón bài thơ- vạt áo dài
    Đông về gió chướng bụi mù bay
    Bước chân ra ngõ người quen biết
    Nhớ quá lòng ta- ướt đắng cay. !

    Hôm qua bạn gọi phone thăm hỏi
    Nhắc chuyện quê nhà, chuyện bể dâu
    Ta thấy mát lòng vui sảng khoái
    Thâm tình nhắc lại biết tìm đâu ?

    Nhiều lúc muốn quên đời xa xứ
    Khui một lon bia uống nhạt phèo
    Bạn bè xưa còn trong trí nhớ
    Tình thâm khắc đậm cảnh quê nghèo

    Ly rượu chuyền tay tình thân thiết
    Cảnh nghèo bàn nhậu cũng đơn sơ
    Thằng Kẽm, thằng Dư vui như tết
    Đứa ca vọng cổ, đứa ngâm thơ…

    Bên nầy men rượu nghe mùi lạt
    Đâu bạn bè xưa đốt lửa đời
    Kỷ niệm một thời nay mất hết
    Đất người buồn lắm có gì vui…

    Bài thơ ta viết con không hiểu
    Chữ Việt u ơ ngọng giống nòi
    Vợ đi làm giờ đâu rảnh đọc
    Lạnh lùng mây trắng…gió xa xôi !

    thylanthảo
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

    Comment

    • #3

      VẪN KÍN NIỀM MƠ
      *
      Trăng mỏng mờ sương lạnh
      Chút gió đùa mây bay
      Giấc đêm buồn cô quạnh
      Chăn chiếu lạnh vòng tay…

      Em mùa xuân trả giá
      Bước một thuở nặng đời
      Giữa người dưng xa lạ
      Tháng ngày vẫn cứ trôi.

      Khi đôi tay buông thỏng
      Em biết đời nổi trôi
      Màu tương lai thật mỏng
      Chút ước thành xa xôi.!

      Đêm biển sóng xô đùa
      Trăng mỏng mờ soi bóng
      Miệng khô gió lộng lùa
      Mắt nhìn trời vô vọng.

      Đất tự do hồng nắng
      Rõ rệt đủ bốn mùa
      Trong lòng vẫn in đậm
      Mùa xuân có tháng tư

      Vẫn hòa theo nhịp bước
      Riêng lòng vẫn nặng mơ
      Biết có ai làm được
      Xóa ván cờ năm xưa …

      Trăng mờ đêm sương lạnh
      Ta thức một mình ta
      Tương lai như lãng tránh
      Năng tình nước thương nhà…

      Dòng đời sao nghiệt ngã
      Mãi theo bước đời ta
      Chữ tự do đắt giá
      Tiếng oán hờn xót xa…

      thylanthảo
      Con đi dưới lá cờ sao máu
      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

      Comment

      • #4

        VẪN HOÀI THIẾT THA
        *



        Ta nhìn qua ánh mắt
        Thấy rất rõ màu thu
        Trời thu mây vần vũ
        Chiều xuống thấp sương mù

        Ta đâu cần em nhắc
        Bởi vết đậm trong lòng
        Tình xưa dù đã mất
        Mây trời vẫn thương mong...

        Lá me bay nhiều lắm
        Chút úa vàng trên vai
        Đường Gia Long nhạt nắng
        Đôi bóng ngã trải dài...

        Những lời mình hẹn ước
        Bằng nụ hôn ngọt ngào
        Lá me rơi lả lướt
        Ươm mộng đẹp ngày sau

        Mắt nâu buồn xa thẳm
        Ta áo trận giày saut
        Bụi Tây Nguyên còn vướng
        Theo dấu bước sông hồ...

        Vòng tay nào thật ấm
        Đêm gần sáng rồi em
        Ân tình trao thật đậm
        Máu rần rật về tim

        Vậy mà giông bão đến
        Mưa trái tiết giữa hè
        Mắt tháng tư buồn lắm
        Nhìn ai cũng e dè!

        Em Sài Gòn thương nhớ
        Ta đất lạ quê người
        Nghe trong phone hơi thở
        Thật rõ tiếng em cười

        Dây đàn bỗng nhiên đứt
        Người ca sĩ ngừng ca
        Ta thân trong tù tội
        Mắt đời nhìn xót xa...

        Có trăm lời em nhắc
        Cũng không bằng lòng ta
        Bởi ngày xưa đôi mắt
        Ta vẫn hoài thiết tha...

        thylanthảo
        Con đi dưới lá cờ sao máu
        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

        Comment

        • #5

          LÒNG TA THƯƠNG NHỚ
          *



          Bạn gửi cho ta hình ảnh cũ
          Sài Gòn của một thuở thanh xuân
          Kỷ niệm lòng ta ray rứt nhớ
          Bước về rối ý mãi bâng khuâng…

          Quán sách Diệu Tâm đường Lê Lợi
          Mỗi chiều đầu tháng có mặt ta
          Tiền lương của lính dù eo hẹp
          Vẫn đọc cho đời thêm ý hoa…

          Bàn tay cuốn bánh ngón thon thon
          Chả lụa hành phi nóng thật dòn
          Bánh cuốn Casino quên sao được
          Nước mắm chanh đường ôi quá ngon

          Tay ấm bàn tay- Phim mới đổi
          Hành lang Lê Lợi đẹp tình nhân
          Xem phim mà ấm môi chi lạ
          Tình của năm xưa nhớ thật gần…

          Con cá rô mề sôi trong tộ
          Lá vang thơm ngát canh chua gà
          Quán Hương Lan trưa nào cũng chật
          Mình cứ ăn đừng ngó người ta

          Sài Gòn với ta thời đi học
          Cà Phê Năm Dưỡng thơm mùi Rhum
          Billard Nguyễn Trãi quê cơ chọc
          Bài toán cậy ai giải đáp giùm…

          Sài Gòn một thời ta đi lính
          Trở về hậu cứ phải say sưa
          Lưỡng Nghi, Thanh Hải, Biên Thùy quán
          Cứ uống, kệ đời giông gió mưa…

          Sài Gòn ngày giặc thả ta về
          Đường cũ sao mà lạ hết trơn
          Thủ đô ai gọi tên Thành Phố
          Con cáo con cầy ai nhớ ơn?!

          Thị Riêng, Văn Bánh với Minh Khai
          Tên của ai đây? Lũ cướp ngày
          Nhẹ bước ngang qua doanh trại cũ
          Mắt buồn thương hận ướt mi cay…!

          Sài Gòn bây giờ trong trí nhớ
          Vẫn đường vẫn phố vẫn tình xưa
          Đổi tên Hồ tặc là điềm gở
          Nhắc mấy lòng ta nhớ chẳng vừa.

          Cám ơn bạn gửi cho hình ảnh
          Đường phố năm xưa của Sài Gòn
          Đất người gợi nhớ tình trong cảnh
          Sống buổi ly hương đắng lạnh hồn…

          thylanthảo
          Con đi dưới lá cờ sao máu
          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

          Comment

          • #6

            VỀ QUÊ ĂN TẾT
            *
            ( Gửi Chị Phích,Tố Hoa,Thanh Tuyền, Hồng...)



            Về quê ăn tết vui không chị
            Em ở đây, ray rứt nhớ nhà
            Tết nhứt gì đâu nơi xứ Mỹ
            Buồn, thương, tâm nặng, lạnh trời xa...

            Chị về theo chuyến xe Ông Táo
            Trước tết một tuần thỏa sức đi
            Thăm hết bà con, thăm cảnh cũ
            Vật đổi, đời thay...Chị nghĩ gì?!

            Những anh bạn học xưa chung lớp
            Hầu hết lên đường vui gió sương
            Người về...Có mấy ai lành lặn
            Xương máu, tay chân, gửi chiến trường ...!

            Người giữ thân yên, chịu nhục tù
            Buông gươm, rời súng, bụi tháng tư
            Đã làm đỏ mắt trang anh kiệt
            Đen bước tương lai...tối mịt mù...!

            Chị về rất dễ nhìn ra được
            Người bạn năm xưa cụt mất giò
            Tóc trắng như sương ngồi vá vỏ
            Tuổi già, lưng nặng...mỗi cơn ho.

            Người cụt hai chân...Bò lê lết
            Xin từng đồng bạc sống qua ngày
            Huy chương một thuở làm sao bán
            Bước đời tàn khổ mãi kéo dài...

            Chị về chắc chị không vui lắm
            Cha mẹ còn đâu? Anh chị đâu?
            Một hạng giàu sang - Không phải bạn
            Là khỉ rừng xanh thay đổi mau...

            Bên cạnh những nhà hàng sang trọng
            Dân nghèo vẫn sống cảnh bùn nhơ
            Cờ Đảng huy hoàng trong gió lộng
            Dân chúng hình như có ý chờ...

            Người chờ nhìn lá cờ sắc thắm
            Rực vàng một thuở đẹp quê hương
            Nhục tháng tư vết hằn thật đậm
            Phải đuổi tà ma khỏi phố phường...!

            Chị có ghé Lăng Ông Bà Chiểu
            Đốt giùm em một nén nhang thơm
            Vái rằng thằng lính năm xưa ước
            Dân chúng đồng tâm phá xích còng...

            Chị về ăn tết vui nha chị
            Đất khách quê người em rứt ray...

            thylanthảo
            Con đi dưới lá cờ sao máu
            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

            Comment

            • #7

              TÌNH CŨ TRONG TA
              *
              - Gửi NGUYỄN VĂN NÔ
              Dặm ngàn lăng lắc mà niềm nhớ
              Cũng vẫn không ngui vẫn ứa lòng
              Một thuở xuân hồng thời tuổi nhỏ
              Chim bằng mộng cánh vút từng không…

              Ngôi trường trung học thân thương quá
              Ta nhớ như in cảnh của trường
              Hàng cây dầu trên đường xanh lá
              Cô nữ sinh tóc xõa má hường…

              Cổng trường gợi nhớ thầy năm cũ
              Những vị đưa đò đáng kính yêu
              Ta bước ra trường, mây vần vũ
              Quê hương, bom đạn phá tiêu điều….

              Chữ nghĩa, chút tình đầy lưu luyến
              Cũng đành gửi lại bước lên đường
              Tiếng gọi sơn hà nơi trận tuyến
              Tuổi trẻ đang say cảnh chiến trường

              Thầy trò lắm lúc chung đơn vị
              Gian hiểm bên nhau cạnh tử thần
              Cô nữ sinh má hường một thuở
              Tiễn người ra trận mắt rưng rưng…

              Thầy xưa, bạn cũ…đền ơn nước
              Giữa tuổi xuân thì lắm ước mơ
              Giã biệt chiến trường về với đất
              Người sống đi trong gió bụi mờ…!

              Nay đã qua rồi thời chinh chiến
              Mà sao mây vẫn sắc màu đen ?
              Mái ấm gia đình đành ly tán
              Sống cảnh ly hương đắng lụy phiền…

              Đất tạm dung lòng vẫn không ngui
              Nhớ đến trường xưa luống ngậm ngùi
              Bao giờ xum họp nơi trường cũ
              Bạn cũ, thầy xưa chung ý vui!?

              thylanthảo
              Con đi dưới lá cờ sao máu
              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

              Comment

              • #8

                SAIGON....NỖI NHỚ

                *Gửỉ Nguyễn Phước Tường
                Từ lúc kinh thành vương máu lệ
                Giặc về man rợ cưỡng miền Nam
                Cờ thay sắc máu nhưng đâu dễ
                Thay ý người dân – dẫu cát lầm...

                SaiGon hòn ngọc năm xưa đó
                Một thuở hoa cười trong gió Xuân
                Một thuở cờ vàng bay rạng rỡ
                Yên bình thắm đượm khắp toàn dân...

                Hôm nay cũng vẫn kinh thành cũ
                Đâu dễ gì quên dẫu ngậm ngùi
                Trong tay lũ giặc cuồng hung dữ
                SaiGon gượng sống mấy ai vui...

                Đường xưa thay đổi tên người gọi
                Công Lý điêu tàn mất Tự Do
                Tuổi trẻ mất trường đâu dám hỏi
                Đổi đời, sóng dữ, gửi thân đò !...

                Cô gíao bỏ trường về thôn dã
                Văn chương rẻ rúng đổi tay cày
                Hàng vạn người trai kiêu dũng đã
                Âm thầm đau tủi sống lưu đày !

                Ai đã tạo niềm đau bể dâu?
                Thế cờ chưa bí đã hàng đầu
                Lệnh hèn anh có còn ray rứt
                Khi cả miền Nam ngập khổ đau !!

                Hăm mấy năm trời vương tủi hận
                Xích xiềng máu lệ thắm muôn dân
                Biển Đông gió rít hờn sông núi
                Oan khốc trời Nam - rã xác thân

                Người đi mong thoát đời giam cấm
                Tìm nắng tự do sưởi ấm đời
                Đất nước tội tình thân thương lắm
                Bập bềnh sóng dậy...xác thân trôi

                SaiGon thay chủ từ rừng rú
                Cùng giống da vàng cháu Lạc Long
                Mà tim bùn đất gây kinh sợ
                Nhuộm đỏ trời Nam ngập lửa hồng !!

                Đất tạm dung - Ai buồn hơn ai ?!
                Người đi vượt thoát - kẻ lưu đày
                Quân vương có nhớ kinh thành cũ!?
                Ta vẫn âm thầm vẫn đắng cay...

                THY LAN THẢO
                Con đi dưới lá cờ sao máu
                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                Comment

                • #9

                  ĐẦU NĂM GỞI SƯƠNG
                  -ss-
                  Anh gởi đến em lời thương chúc
                  Cuả người yêu dấu tự phương xa
                  Những lời đẹp nhất từ tâm thật
                  Một tấm lòng anh, một chút quà

                  T.L.Thảo
                  Đã chỉnh sửa bởi thylanthao; 01-01-2014, 06:20 AM.
                  Con đi dưới lá cờ sao máu
                  Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                  Comment

                  • #10

                    SAO HOÀI NHUNG NHỚ
                    *



                    Ơi lòng thương tình nhớ
                    Đã làm ta rứt ray
                    Gió nhìn mây lo sợ
                    Chữ tình yêu dễ say...

                    Bên hồng nhan tri kỷ
                    Sao lại nhớ người xưa
                    Tuổi một thời hoa mỹ
                    Ai nỡ ướp giông mưa...

                    Sao trời đêm rực sáng
                    Ánh ngọc ngà mắt em
                    Buổi đầu là tình bạn
                    Rồi chuyển nhịp con tim...

                    Sân trường hoa muôn nét
                    Hương xuân trăng thật đầy
                    Nếu tiên là có thật
                    Ta nhận chịu lưu đày

                    Em nói lời nhỏ nhẹ
                    Áo trắng đẹp tình thơ
                    Chân mày đâu cần vẽ
                    Mắt nâu buồn mộng mơ...

                    Ba năm tình nồng thắm
                    Ngữ Học rồi Quốc Âm
                    Tương lai đầy nắng ấm
                    Hạnh phúc đời trăm năm...

                    Mưa tháng tư ngược hướng
                    Ta hoen bước núi rừng
                    Bên bạn bè vất vưởng
                    Đói rét buồn gió sương...

                    Trang đời ai nỡ lật
                    Xoá niềm ước thương mơ
                    Mắt nhìn lắm khi trật
                    Đời đâu đẹp như thơ...

                    Bên hồng nhan tri kỷ
                    Ấm áp bước ly hương
                    Nhưng tâm lòng vẫn nhớ
                    Tuổi một thời yêu thương...

                    Mắt màu nâu xưa đó
                    Cô đơn giữa Sài Gòn
                    Bên con em có nhớ
                    Tuổi học trò dễ thương...

                    thylanthảo
                    Con đi dưới lá cờ sao máu
                    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                    Comment

                    • #11

                      VẾT KHÓ PHAI MỜ
                      *

                      Trăng mờ sương ảo
                      Mắt ướt mi cong
                      Trách chi con tạo
                      Buồn gửi hư không…

                      Ngón thon tháp bút
                      Tay ấm trong tay
                      Gió đêm yên mát
                      Thoáng tiếng thở dài

                      Ngàn lời muốn nói
                      Cũng chỉ thừa thôi
                      Có ai còn hỏi
                      Chuyện tình xa xôi

                      Em là gió sớm
                      Ta cơn mưa chiều
                      Đùa chi nghịch ngợm
                      Nước mắt tình yêu…

                      Mai đời xa xứ
                      Nhớ ánh trăng khuya
                      Nhớ mi em ướt
                      Lá rơi đoạn lìa…

                      Chiếc lá vô tư
                      Lạnh lùng trăn trở
                      Buồn gửi hư vô
                      Vết khó phai mờ…

                      thylanthảo
                      Con đi dưới lá cờ sao máu
                      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                      Comment

                      • #12

                        CHIỀU BÊN SÔNG NHUỆ
                        *
                        Lòng ta buồn hay sông Nhuệ buồn
                        Chiều đông chầm chậm lạnh hơi sương
                        Mây về thật thấp che ngang mắt
                        Che dáng em thơ giữa phố phường !

                        Nước tự lòng sông ngọt sắc trong
                        Yên đời lặng lẽ nước xuôi dòng
                        Tuổi ta chảy ngược theo dòng nước
                        Nên ước ngày xưa…xót mắt trông!

                        Áo trắng Văn Khoa trắng mộng đời
                        Mùa xuân con gái nắng hồng tươi
                        Em đem hoa ướp hồn xuân mộng
                        Sóng mắt giai nhân sắc tuyệt vời!

                        Áo trận ta về qua lối xưa
                        Tìm hương xuân ấm mắt em thơ
                        Nụ xuân em gửi ta trân quý
                        Trọn ước mơ duyên ý đợi chờ

                        Từ đấy gió về không lạnh lẽo
                        Đường ta đi nở rất nhiều hoa
                        Bên tình sông núi bên em gái
                        Sương gió ươm đời vẫn thiết tha…

                        Nhưng tự lòng sông nước đục bùn
                        Mùa xuân đang thắm bỗng hoàng hôn
                        Đem mây che kín trời mơ ước
                        Gió núi rừng xa thắm lạnh lòng!

                        Áo trận ngày xưa thay áo xanh
                        Bước tù vẫn nhớ khúc quân hành
                        Mắt em vẫn ấm đời giam cấm
                        Ước mộng xưa giờ lá mỏng manh…

                        Sông Nhuệ thật buồn, nước thật trong
                        Chiều nay ta đứng nước xuôi dòng
                        Dáng em thoáng hiện xanh màu nước
                        Ta nhớ nhưng mà em nhớ không!?

                        Ai có vô tình sương gió biết
                        Lòng ta vẫn giữ ước mơ xưa
                        Chiều đông sông Nhuệ buồn da diết
                        Em vẫn vô tình – ta gió mưa…

                        thylanthảo
                        Con đi dưới lá cờ sao máu
                        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                        Comment

                        • #13

                          NHƯ GIỌT HỒNG SƯƠNG
                          *
                          - Trìu thương gửi em

                          Em đả đớt nói lời yêu nũng nịu
                          Chiều bên hiên giọt nắng rớt vàng hanh
                          Chuyện ý tình có dễ dàng để hiểu
                          Hay là đường vẫn khúc khuỷu co quanh...

                          Con chim phượng sắc lông màu thật đẹp
                          Hót lời êm ru nhẹ nhạc tình thơ
                          Hoa cỏ trong vườn lặng yên khép nép
                          Ta lắng nghe mắt mê muội rung mờ...!

                          Em tôi đó, vườn thơ đang rộng mở
                          Nắng thật đầy, sợi vàng óng nhung tơ
                          Em hát, em ngâm ...lời êm dịu ngọt
                          Mây gió trời xa cũng khó hững hờ...

                          Em vun bón cho tình yêu kết nụ
                          Tay ngọc ngà em ve vuốt ân cần
                          Lời an ủi, tâm lòng luôn phải nhớ
                          Gần bên em...rung động cả toàn thân.

                          Em nũng nụi nói nên lời ngọng nghịu
                          Cho tình quân rung rẩy ngập hồn mê
                          Vắng lời em, trời chiều nay thấy thiếu
                          Đôi chim hồng liền cánh chấp bay về...

                          Ta có em, biển ngập đầy cơn sóng
                          Cuốn theo bờ hơi thở dập dồn hơn
                          Chữ nghĩa ân như cánh chuồn chuồn mỏng
                          Nhớ làm sao ...nặng trĩu ngập trong hồn!

                          Em nheo mắt, chút giận hờn nũng nịu
                          Bờ mi cong mắt liếc cắt chiều nay
                          Ta rất hiểu cuộc đời không thể thiếu
                          Giọt hồng sương trong cõi thế gian nầy...!

                          thylanthảo
                          Con đi dưới lá cờ sao máu
                          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                          Comment

                          • #14

                            VIẾT TRONG NGÀY GIỔ BA
                            *
                            Ta ngồi, chữ rớt từng con chữ
                            Nhìn lịch, mồng 2 cúng giổ ba
                            Đất người cứ mãi thương rồi nhớ
                            Ân nghĩa tình thâm luôn xót xa...

                            Ngày ở trong tù ta vẫn cúng
                            Tháng tư âm lịch ngày mồng hai
                            Nồi cơm nếp, tôm khô lạp xưởng
                            Mấy bạn tù thân dự nhớ ngày ...

                            Ngày ba từ giã xa dương thế
                            Thằng út trong tù có biết đâu
                            Tin dữ làm sao mà nhắn gởi
                            Địa ngục trần gian quá khổ đau...!

                            Người Gò Công thăm tù Gò Công
                            Ta mới hay tin dữ nát lòng
                            Ba yên lòng đất gần hai tháng
                            Nước mắt tù nhân khó ngăn dòng...

                            Nghĩa tử tình thâm nào có biết
                            Cạnh kề chăm sóc lúc lâm chung
                            Những gì muốn nói ba chưa nói
                            Người bước ra đi vẫn nặng lòng ...

                            Ngồi đây mà thấy tranh đời rõ
                            Sau chiếc quan tài mẹ chị anh
                            Đã khóc thương nhiều cho thằng út
                            Nặng đời giam cấm núi rừng xanh ...

                            Quan tài hạ huyệt đông con cháu
                            Vẫn thiếu thằng con út của ba
                            Giặc Bắc vào Nam cười kiêu ngạo
                            Phá tan cương kỷ của sơn hà.!

                            Nếu không có tháng tư oan nghiệt
                            Trời đất phương Nam vẫn đẹp màu
                            Những chữ chia ly và tù tội
                            Lệ đời đâu phải khóc xa nhau ...

                            Không nén hương con ngồi nhớ ba
                            Đất người ai hiểu nỗi xót xa
                            Của người vong quốc luôn thương hận
                            Ân nghĩa tình thâm chuyện nước nhà...

                            thylanthảo
                            ( Giổ ba ngày mồng 2 tháng 4 ÂL )
                            Con đi dưới lá cờ sao máu
                            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                            Comment

                            • #15

                              THƠ VIẾT THÁNG MƯỜI HAI
                              -ss-
                              Bài thơ anh viết từ năm trước
                              Mới được nửa bài hết ý ngang
                              Quê mình tháng mười hai gió chướng
                              Vạn thọ, cúc, mai ...đã trổ vàng .

                              Bài thơ anh viết mùa đông trước
                              Nay cũng trời đông vẫn ý buồn
                              Áo xưa lụa có còn tha thướt
                              Đêm Noel sương nhẹ còn vương....

                              Trong tâm thấy rõ toà bưu điện
                              Hai đứa mình đang đứng bên nhau
                              Đêm Noel đèn hoa lưu luyến
                              Tình ái thân thương thật ngọt ngào ...

                              Rồi nhớ đêm nào trong tù ngục
                              Hà Tây lạnh lẽo tối âm u
                              Cúp điện làm sao nhìn thấy Chúa
                              Hài Đồng trong máng cỏ sương mù.

                              Áo mỏng tanh mà trời lạnh băng
                              Gió lòn song cửa, gió thở than
                              Đêm mừng Chúa đến sao yên lặng
                              Mắt của tù nhân ý ngỡ ngàng ...

                              Đất ly hương, chiều đêm giáng sinh
                              Kỷ niệm tình xưa những vết in
                              Vẫn còn phảng phất dăm đường nét
                              Em của ngày xưa xinh thật xinh

                              Nhà nhà sáng rực đèn giăng mắc
                              Chúa xuống trần gian cứu rổi đời
                              Cảnh của người vui, ta đứng lặng
                              Lữ khách buồn thương nén tiếng cười ...

                              Bao giờ đón Chúa trên đường cũ
                              Nhà thờ Đức Bà, đường tự do
                              Bỏ xứ ra đi mưa vần vũ
                              Sóng giỡn, mây giăng...một con đò...

                              Anh sẽ cùng em đón Chúa về
                              Việt Nam tươi sáng đẹp tình quê
                              Đêm Noel cất cao giọng hát
                              Mừng đất thanh bình thoát cõi mê !!

                              thylanthảo
                              Con đi dưới lá cờ sao máu
                              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom