• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Bức tranh Bãi cát xóm Cồn Tàu

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Bức tranh Bãi cát xóm Cồn Tàu













    Sau năm 1975, tôi trở về thăm lại xóm Cồn Tàu, nơi mà tôi đã trân trọng ghi vào tờ đầu tiên của cuốn tiểu thuyết Một ngày cho trăm năm của tôi, dòng chữ ” Kinh tặng xóm Cồn Tàu, miền đất in dấu chân thơ ấu của tôi”. Như vậy tính ra tôi đã xa quê hơn hai mươi năm. Việc đầu tiên của tôi khi trở lại quê nhà là lên thăm lại Bãi cát xóm Cồn Tàu ( tôi phải viết hoa chữ Bãi vì nó đối với tôi như một danh từ riêng). Một bãi cát trắng mịn thật đẹp nằm vắt bên bờ sông, vẫn không ngớt tung bụi mịt mờ trong ký ức của tôi với những trận đánh “giặc giả” cùng các cu cậu chăn trâu trong xóm thuở ấu thơ. Có lần một thằng bạn đá tôi một cú đau quá thế là từ giặc giả chuyển qua đánh giặc thật, hai bên có một pha đấm đá quyết liệt.
    Bãi cát xóm Cồn Tàu giờ không còn nữa. Nó đã được dùng cho công cuộc xây dựng kiến thiết, không chỉ cho địa phương mà cho cả vùng rộng lớn quanh đó. Những hạt cát đã trở thành nguồn sống cho người dân lao động xóm Cồn Tàu trong những năm tháng thiếu đói sau chiến tranh.
    Nhìn dòng nước trong xanh lượn lờ chảy lòng tôi không khỏi bùi ngùi. Nhớ bạn bè, nhớ Bãi cát, nhớ những kỷ niệm ấu thơ.
    Lúc rời quê trở về thành phố lòng tôi không thể nào không nghĩ về Bãi cát Cồn Tàu mà giờ chỉ còn lại trong ký ức. Tôi nẩy ra một sáng kiến là vẽ lại Bãi cát Cồn Tàu treo lên tường, mỗi lúc rảnh rỗi một mình ngồi ngắm để hồi tưởng về tuổi thơ thần tiên.Vậy là tôi đi mua sơn dầu vải bố về vẽ. Tôi vẽ theo trí nhớ và sự tưởng tượng của tôi. Bãi cát không còn nữa thì tôi dựng lại và vẽ lên đó một biền hoa đủ mầu rực rỡ. Biền hoa nầy thay cho những bó hoa tôi gởi đến linh hồn các bạn thời ấu thơ của tôi, dù các bạn đã ngã xuống cho bên nầy hay bên kia. Tất cả đều là bạn tôi, và tôi nghĩ nếu qua bên kia thế giới các bạn tôi có gặp nhau chắc chúng không hận nhau đâu, sẽ cùng nhau ôn lại những trận giặc giả trên bãi cát bên bờ sông Cồn Tàu. Rồi tôi vẽ một cô gái xóm Cồn Tàu đang gieo hạt trên biền cho mùa hoa sắp tới thay lời cầu chúc quê nhà có cuộc sống mỗi ngày một đơm hoa kết trái. Tôi nghĩ đến linh hồn các bạn tôi, tôi vẽ những con cò trắng muốt lượn lờ trên dòng sông quê hương, và rủ nhau bay đến đám hoa, cùng nhau thưởng thức những bông hoa tươi thắm của tôi dành cho các bạn.
    Bức tranh đặt trong phong cảnh buổi chiều, vì buổi chiều các bạn tôi mới cho trâu ra sông tắm. Và còn vì một lẽ nữa là đàn cò vào buổi chiều thường hay bay là là trên mặt sông, khúc sông trước kia có bãi cát.
    Vậy là bức tranh Bãi cát xóm Cồn Tàu được hình thành từ đó.
    Nguyễn Bá Trình
    Đã chỉnh sửa bởi bichlien101046; 05-06-2013, 06:03 PM.
    Similar Threads
  • #2

    ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi bichlien101046 View Post












    Sau năm 1975, tôi trở về thăm lại xóm Cồn Tàu, nơi mà tôi đã trân trọng ghi vào tờ đầu tiên của cuốn tiểu thuyết Một ngày cho trăm năm của tôi, dòng chữ ” Kinh tặng xóm Cồn Tàu, miền đất in dấu chân thơ ấu của tôi”. Như vậy tính ra tôi đã xa quê hơn hai mươi năm. Việc đầu tiên của tôi khi trở lại quê nhà là lên thăm lại Bãi cát xóm Cồn Tàu ( tôi phải viết hoa chữ Bãi vì nó đối với tôi như một danh từ riêng). Một bãi cát trắng mịn thật đẹp nằm vắt bên bờ sông, vẫn không ngớt tung bụi mịt mờ trong ký ức của tôi với những trận đánh “giặc giả” cùng các cu cậu chăn trâu trong xóm thuở ấu thơ. Có lần một thằng bạn đá tôi một cú đau quá thế là từ giặc giả chuyển qua đánh giặc thật, hai bên có một pha đấm đá quyết liệt.
    Bãi cát xóm Cồn Tàu giờ không còn nữa. Nó đã được dùng cho công cuộc xây dựng kiến thiết, không chỉ cho địa phương mà cho cả vùng rộng lớn quanh đó. Những hạt cát đã trở thành nguồn sống cho người dân lao động xóm Cồn Tàu trong những năm tháng thiếu đói sau chiến tranh.
    Nhìn dòng nước trong xanh lượn lờ chảy lòng tôi không khỏi bùi ngùi. Nhớ bạn bè, nhớ Bãi cát, nhớ những kỷ niệm ấu thơ.
    Lúc rời quê trở về thành phố lòng tôi không thể nào không nghĩ về Bãi cát Cồn Tàu mà giờ chỉ còn lại trong ký ức. Tôi nẩy ra một sáng kiến là vẽ lại Bãi cát Cồn Tàu treo lên tường, mỗi lúc rảnh rỗi một mình ngồi ngắm để hồi tưởng về tuổi thơ thần tiên.Vậy là tôi đi mua sơn dầu vải bố về vẽ. Tôi vẽ theo trí nhớ và sự tưởng tượng của tôi. Bãi cát không còn nữa thì tôi dựng lại và vẽ lên đó một biền hoa đủ mầu rực rỡ. Biền hoa nầy thay cho những bó hoa tôi gởi đến linh hồn các bạn thời ấu thơ của tôi, dù các bạn đã ngã xuống cho bên nầy hay bên kia. Tất cả đều là bạn tôi, và tôi nghĩ nếu qua bên kia thế giới các bạn tôi có gặp nhau chắc chúng không hận nhau đâu, sẽ cùng nhau ôn lại những trận giặc giả trên bãi cát bên bờ sông Cồn Tàu. Rồi tôi vẽ một cô gái xóm Cồn Tàu đang gieo hạt trên biền cho mùa hoa sắp tới thay lời cầu chúc quê nhà có cuộc sống mỗi ngày một đơm hoa kết trái. Tôi nghĩ đến linh hồn các bạn tôi, tôi vẽ những con cò trắng muốt lượn lờ trên dòng sông quê hương, và rủ nhau bay đến đám hoa, cùng nhau thưởng thức những bông hoa tươi thắm của tôi dành cho các bạn.
    Bức tranh đặt trong phong cảnh buổi chiều, vì buổi chiều các bạn tôi mới cho trâu ra sông tắm. Và còn vì một lẽ nữa là đàn cò vào buổi chiều thường hay bay là là trên mặt sông, khúc sông trước kia có bãi cát.
    Vậy là bức tranh Bãi cát xóm Cồn Tàu được hình thành từ đó.
    Nguyễn Bá Trình
    có nhìu cảm xúc đến cùng 1 lúc chen nhau:
    - thứ nhất,c ái miền quê xinh đẹp đau đáu niềm hoài hương này, cái BÃI CÁT XÓM CỒN TÀU nó ở đâu hả chi??? em quá là tò mọ
    - Thứ nhì, bức tranh đẹp và hiểu thêm ý nghĩa thì nó càng đẹp rạng ngọi hoa và cát và cô gái đều là biểu tượng cũa cả quá khứ lẫn tương lai..hay đó chị ợi
    - thứ ba..chị có đi đến BÃI CÁT XÓM CỒN TÀU nay chưa tả (em phải viết hoa toàn bộ để thể hiện lòn ngưỡng mô...hehe)
    rùi, em hỏi bí nhiu thôi!

    Comment

    • #3

      chị trả lời mấy thắc mắc của Ngọ:
      -Bãi cát xóm Cồn Tàu thuộc làng Lương Điền, tỉnh Quảng Tri. Nằm bên bờ sông Ô Lâu, một dòng sông rất thơ mộng, có mốt nhánh chảy qua làng cổ Phước Tich. Lúc nào em có dịp tham quan làng cổ Phước Tích chị mời em ghé thăm xóm Cồn Tàu nhé. Hai làng nầy cách nhau dòng sông Ô Lâu và nối với nhau bằng chiếc cầu Mỹ Chánh. Nhà chị cũng ở bên bờ Ô Lâu, hồi còn con nít chị vẫn thường tắm ở bến cạnh bãi cát xóm Cồn Tàu đấy. Để biết thêm về sông Ô Lâu và làng Lương Điền chị giới thiệu hai bức ảnh ông xã chụp nhé, trong đó bức thứ hai có tên "Mùa cây Phong lưu thay lá "
      đang gởi đi dự thi ảnh " Việt Nam vẻ đẹp bất tận" khi nào có kết quả chị cho biết nhé.




      ảnh NBT
      Đã chỉnh sửa bởi bichlien101046; 06-06-2013, 07:35 PM.

      Comment

      • #4

        a , em đã về Quảng nam, Quãng ngãi quê em mà chưa tơi Quảng Tri. Bữa mô em phải ghé mới được, xem hình chị gửi thấy quá thơ mộng chị he..
        có bài viết mô về vùng này kg chỉ cho thơ mộng thả hồn luôn 1 thể

        Comment

        • #5

          Có vùng đẹp với kỷ niệm thì cũng có vùng "ngậm ngùi" với kỷ niệm. Sầu nhớ chặng đường từ Huế ra Quảng Tri. Mình đã nhìn được khúc quốc lộ có cái tên Đại Lộ Kinh Hòang. Rồi mình được nhìn tận mắt cổ thành Quảng Trị và tiền đồn Khe Sanh. Nhắc nhở thật nhiều kỷ niệm với ngày tháng.

          Tuy nhiên cũng có cảnh cười ra nước mắt khi xe chạy và mình chứng kiến những người chuyển thuốc lá lậu.

          Comment

          • #6

            Cảm ơn SauDong đã chia sẻ bài việt Đúng là như vây. Sau Dong có thể tim lại hình ảnh đoạn đường nầy qua truyện ngắn Thị xã của những người đã từng một lần chết của cùng tác giả, có đăng trong CLL. Qua đây mình xin cảm ơn Vi sao lai the đã giới thiệu truyện nầy nhờ thế mình mới biết trang CLL để giới thiệu bài giao lưu cho vui. Tất cả nằm trong ý nghĩa tôn vinh vẻ đẹp văn học nghệ thuật như tiêu chí CLL đề ra mà thội
            Đã chỉnh sửa bởi bichlien101046; 08-06-2013, 12:57 AM.

            Comment

            • #7

              ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi SauDong View Post
              Có vùng đẹp với kỷ niệm thì cũng có vùng "ngậm ngùi" với kỷ niệm. Sầu nhớ chặng đường từ Huế ra Quảng Tri. Mình đã nhìn được khúc quốc lộ có cái tên Đại Lộ Kinh Hòang. Rồi mình được nhìn tận mắt cổ thành Quảng Trị và tiền đồn Khe Sanh. Nhắc nhở thật nhiều kỷ niệm với ngày tháng.

              Tuy nhiên cũng có cảnh cười ra nước mắt khi xe chạy và mình chứng kiến những người chuyển thuốc lá lậu.
              cái này là sao, vừa đang ngậm ngùi, rơi nước mắt, lại chuyển sang ngay trạng thái cười...chóng măt.

              Comment

              Working...
              X
              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom