Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh
làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.
MÙA ĐÔNG CŨ Viết cho ngày chạm vào Hà Nội lần thứ...
Và anh ạ...em lại ra Hà Nội nữa rồi
Có mắc nợ gì với Hồ Gươm không mà em đi miết
Bàn chân lang thang một đời mỏi mệt
Quặn hồn mình quyết khổ mãi để thương anh
Chẳng biết rồi chỗ ngày xưa chùng lòng liễu có còn xanh
Hay cũng già nua và tái tê như em - dạo này em tiều tụy quá
Lòng tay em không còn gì cả
Chỉ còn những đường khổ tâm
Em sẽ làm sao nếu lỡ lũ sâm cầm
Ngơ ngác đập cánh hỏi sao chỉ một mình em trước gió
Hỏi vì sao sau bao nhiêu son trẻ yêu anh lại càng gầy và bé nhỏ
Bao năm son trẻ giết em ?
Em phải cắn bao nhiêu lần môi mềm
Nếu nhỡ đâu Hồ Tây lặng thinh tột độ
Trời ơi trời ơi... Em vẫn gầy và nhỏ
Vẫn bất lực nhìn nước xoáy vào tâm
Chắc em phải câm như xác chết ?
Xác chết biết cười như điên !
Và anh ạ... Nhỡ đâu Láng Hạ, Tạm Thương nhìn em và vội quên
Khăng khăng quen tên ai, môi ai, tóc ai, lưng ai, gót giày ai khác em ngày yêu cũ
Khăng khăng người con gái anh thương cả trong giấc ngủ
Những giấc ngủ không mơ về em
Em phải làm sao nếu lá trút đầy thềm
Phận đàn bà mỏng mảnh sao gom về hết được
Lá đầy trời và mắt em đầy nước
Hà Nội ngày em ra vò xé đến tận cùng
Trời ơi trời ơi... Sợ lắm khi về chốn thân quen mà chẳng khác gì người dưng
Bát nước anh đổ đi làm sao vét lại
Hà Nội vào thu rồi mà lòng em ngang trái
Mùa đông nào mình hôn nhau
Và anh ạ ! Nhỡ đâu
Đây là lần cuối cùng em có thể nhận ra mình còn son trẻ
Nhận ra mình gầy và nhỏ bé
Nhận ra chuyện hai đứa thế nghĩa là.... Vô duyên
Thì ra Hà Nội và anh có quyền
Đẩy em ra ngoài phía cửa...!
Comment