• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Tâm Tình qua những bản nhạc chọn lọc

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Tâm Tình qua những bản nhạc chọn lọc



    Le Temps des Fleurs


    'Nhắn giúp cho ta chim ơi
    Nhắn giúp cho ta mây ơi
    Thảo nguyên bát ngát đem giấu em ta nơi nào
    Lần theo dấu vết em đi
    Tìm đâu cho thấy em yêu
    Tình yêu đốt cháy, trong tim phút giây nào nguôi
    Tháng tháng năm năm trôi qua
    Bão tuyết mưa rơi sương sa
    Tình anh vẫn xanh như lá cây đang mùa Xuân.'


    Một trong những bài nhạc Nga được cả thế giới ưa chuộng là bản Дорогой длинною (Con đường xa). Trước đây, nhiều người tin rằng đây là một ca khúc dân gian của Nga, hoặc của dân du mục Nga (gypsy) nhưng hiện nay, mọi người đã nhìn nhận đây là một sáng tác của nhạc sĩ Boris Fomin với lời hát của thi sĩ Konstantin Podrevskii.
    Vào thập niên 1920s, ca khúc này được phổ biến bởi nam ca sĩ người Georgia Alexander Vertinsky:



    Mãi cho tới năm 1968, khi nữ ca sĩ người Anh Mary Hopkin chọn thu bài hát với tựa đề THOSE WERE THE DAYS, do nam ca sĩ Paul McCartney của ban nhạc lừng danh The Beatles sản xuất, thì bài hát mới được công chúng yêu nhạc trên toàn thế giới đón nhận nồng nhiệt:

    Those were the days (Live in France, 1969)
    Mary Hopkin



    Cùng năm 1968, bản tiếng Pháp do Dalida hát cũng đạt được thành công lớn ở nhiều quốc gia. Phần lời bản tiếng Pháp tương đối tôn trọng phần lời gốc tiếng Nga:

    "Con đường xa tít tắp
    Nằm dưới ánh trăng ngà
    Ngân nga bài hát ấy
    Đang bay về phía xa
    Và với người bạn cũ
    Bảy dây đàn ghi ta
    Bao đêm dài đằng đẵng
    Khiến lòng ta xót xa..."
    (Dịch từ bản tiếng Nga)

    Ở Việt Nam, nhiều phiên bản lời Việt cũng được phỏng tác, nhưng phổ biến hơn cả là bản TÌNH CA DU MỤC (khuyết danh) mà Scheele có trích dẫn ở trên, mời cả nhà nghe Kiều Nga ca:

    Link

    Thảo nguyên bát ngát mênh mông tận chân trời
    Cỏ cây hoa lá, hương thơm toả ngát đồng
    Tìm em năm tháng, thấy đâu hình bóng nàng
    Em thân yêu ơi, biết em giờ này nơi nao.

    [ĐK:]
    Nhắn giúp cho ta chim ơi
    Nhắn giúp cho ta mây ơi
    Thảo nguyên bát ngát, đem giấu em tôi nơi nào?
    Lần theo dấu vết em đi
    Tìm đâu cho thấy em thân yêu
    Tình yêu đốt cháy trong tim phút giây nào nguôi.

    Tháng tháng năm năm trôi qua
    Gió tuyết mưa rơi sương sa
    Tình anh vẫn xanh như lá cây đang mùa xuân.

    Dù cho năm tháng phôi phai hình bóng nàng
    Dù thời gian có xoá tan bao ước vọng
    Hàng mi đen láy như nhung vì nắng chiều
    Trên vai em tôi, vẫn buông dài đôi bím tóc.

    Sưu Tầm

    Đã chỉnh sửa bởi nhonhatrang; 30-09-2017, 12:50 PM.
    Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

    Similar Threads




  • Thiên Nhiên và Em

    Trình bày: Tâm Thư
    Nhạc: Ngô Càn Chiếu
    Thơ: Phạm Thị Cúc Vàng



    Thiên Nhiên và Em
    Phạm Thị Cúc Vàng


    Nắng ngày thêm xanh tươi
    mưa ướt mắt xuân cười
    mây bồng bềnh hương tóc
    gió lay động tình em

    Nắng thèm được rong chơi
    mây tô thắm khung trời
    mưa còn đùa sông suối
    gió gieo sầu không vơi

    Trái tim non dậy sóng
    tung tăng cùng thiên nhiên
    nắng mưa và mây gió
    em hồn nhiên áo hồng

    gió đa đoan ngày đó
    phiêu du cùng nắng say
    hóa mưa từng giọt nhớ
    hồn nhiên em đâu rồi

    kể chuyện mình năm xưa
    yêu thương mấy cho vừa
    con thuyền ai đậu bến
    ước ao chuyện thần tiên

    nắng xa vời trên môi
    mưa nhớ hạt hai mươi
    gió mây giờ xa vắng
    em còn là em tôi?!
    Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

    Comment




    • Giờ Anh Ra Đi
      Trình bày: Nguyễn Hồng Nhung
      Asia sound - NHẠC TRỮ TÌNH


      Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

      Comment




      • NỤ HÔN CUỐI
        Trình bày: Mai Thanh Sơn
        Nhạc: Hồ Hoài Anh


        Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

        Comment




        • TÌNH LỠ
          Trình bày: Khánh Ly ( trước 75)
          Nhạc: Thanh Bình


          Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

          Comment




          • TÌNH LỠ
            Trình bày: Khánh Ly
            Nhạc: Thanh Bình


            Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

            Comment




            • Mộng Sầu
              Trình bày: Vũ Khanh
              Nhạc: Trầm Tử Thiêng


              Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

              Comment



              • CƠN MƯA ĐẦU VÀ TIẾNG HÁT EM

                Tôi lớn lên trong thời kỳ nhiễu nhương hỗn loạn nhất cuả Việt Nam sau 1975. Thời trung học của chúng tôi qua đi với những buổi bụng đói đi học, những thiếu thốn triền miên, những chán nản, mệt mỏi cuả cha mẹ và cả thầy cô. Chúng tôi nương vào nhau đi qua quãng đời đó, thời gian mà hầu như ai cũng đến lớp trong những bộ quần áo đơn giản tới mức tồi tàn, thời gian mà chúng tôi – bơ vơ trong những gia đình cha mẹ bị tù đày hoặc suốt ngày vắng nhà kiếm ăn – đã lớn lên bên nhau như cỏ cây…

                Nhưng điều lưu lại sâu đậm hơn hết trong ký ức tôi là những tình thân bị cắt ngang bất ngờ vì những chuyến vượt biên. Những chuyến chia tay mà người đi không biết trước và người ở lại ngẩn ngơ không biết nên vui hay buồn. Có lẽ vì thế, mà cho tới mấy chục năm sau, tôi luôn có một cảm tình đặc biệt với những tác phẩm gợi nhớ những mối tình non trẻ dở dang.
                Và, tôi đã yêu Cơn Mưa Đầu Và Tiếng Hát Em từ lần nghe đầu tiên.

                Tôi làm quen với các tác phẩm cuả nhạc sĩ Phạm Anh Dũng từ Nhóm Trưng Vương Và Thân Hữu trên trang Web cuả Việt Báo. Nhạc sĩ có một góc nhỏ tên Thơ Nhạc Cuối Tuần, nơi ông giới thiệu các tác phẩm cuả ông và thân hữu. Lời giới thiệu cuả ông thường đơn giản, ngắn gọn, dường như ông muốn dành hầu hết quyền cảm nhận cho thính giả. Trang cuả ông không có nhiều bàn tán xôn xao (có lẽ khách thăm thường là những người im lặng – như tôi). Nhưng cho dù lời khen hay đóng góp, nhiều hay ít, ông vẫn đều đặn đăng những tác phẩm, với một phong thái – mà tôi cảm thấy là – nhẹ nhàng và tự tại. Và như thế đó, qua mạng phố ảo, tôi đã làm quen với dòng nhạc Phạm Anh Dũng.

                Nhờ Internet, một nhóm bạn của tôi thời trung học đã tìm lại được nhau sau bao năm tan tác. Dù không “còn trẻ như năm cũ”, chúng tôi vẫn liên lạc, chia xẻ sở thích, và thỉnh thoảng vẫn…chí choé cãi nhau, như xưa… Chúng tôi cũng bình thơ, bình nhạc, và đôi khi còn đặt lời mới cho các bản nhạc mình thích. Và dĩ nhiên, tôi đã giới thiệu nhạc Phạm Anh Dũng tới bạn bè. Lần đó, tôi nghe rất nhiều tác phẩm cuả ông để chọn ra bài tôi thích nhất, và tôi đã gặp Cơn Mưa Đầu Và Tiếng Hát Em, nhạc Phạm Anh Dũng phổ từ thơ Phạm Ngọc.

                “Mưa buổi sáng về như hoa nở trắng
                Muà thu nào lá đỏ phía sau lưng
                Em ở đâu trong nỗi nhớ khôn cùng
                Khi tiếng hát vẫn dài theo cơn mộng…”


                Hình ảnh mở đầu đẹp và tinh khiết quá, mưa buổi sáng và hoa trắng, làm tôi kết luận ngay đây “phải” là một mối tình học trò hay là sinh viên. Cái nhớ thương luyến tiếc trong bài thơ dù tha thiết, lãng mạn, nhưng sao tôi vẫn cảm được cái trong trẻo, thánh thiện như nỗi lòng chúng tôi trong những ngày chia tay xưa


                “Em ở đâu khúc muà thu hoài vọng
                Vẫn tìm nhau vẫn còn mãi tìm nhau
                Muà đông về chỉ nặng hạt mưa mau…”


                Giọng hát Quang Minh không trau chuốt, điệu đà mà dễ dàng, ngọt ngào. Giọng hát truyền cảm một cách tự nhiên, gợi nhớ những buổi văn nghệ học trò với chỉ một cây guitar trong sân trường xưa…

                Tuy vậy, lần đó tôi chỉ nghe được Cơn Mưa Đầu Và Tiếng Hát Em mà không tìm được bài hát, cho nên tôi đã gửi tặng các bạn tôi bài Tôi Xa Ngươì, một bài thơ của Du Tử Lê cũng do nhạc sĩ Phạm Anh Dũng phổ nhạc. Tôi cũng yêu bài Tôi Xa Ngươì lắm, nhưng chắc chỉ là hạng nhì thôi, vì bài này không có cái chất “học trò”, một điều mà trái tim tôi rất là … thiên vị khi nghe nhạc.

                Bẵng đi một thời gian dài đến năm 2009, qua vài lần góp ý về các sáng tác mới, tôi đã đuợc nhạc sĩ Phạm Anh Dũng gởi tặng mấy CD, trong đó có CD Với Quỳnh. Vừa nhìn danh sách bài hát, tim tôi đã nhảy lên một nhịp vui khi thấy Cơn Mưa Đầu Và Tiếng Hát Em.

                Và, một hôm Chủ Nhật, tôi đã bỏ CD vào xe, lái đi, và bật ngay tới Cơn Mưa Đầu Và Tiếng Hát Em.

                Tình cờ hôm đó là một ngày mưa. Trong tiết trời hơi âm u, hơi se lạnh, với vài giọt mưa lất phất, chỉ một mình tôi trong xe với tiếng nhạc chập chùng, tôi đã thưởng thức tới lặng người khi tiếng hát Quang Minh vút lên “Cho tiếng hát hóa thành sông muà lũ, Em bên kia có buồn con phố cũ, Giòng sông mưa hiu hắt nỗi đợi chờ, Ai có về qua những chuyến đò xưa, Xin giữ lại muà thu trong mắt biếc…”

                Nốt nhạc lên cao thật duyên dáng trong hai chữ “muà lũ”, dẫn vào câu đầu cuả điệp khúc, rồi uốn cao hơn nữa trong cảm xúc cao điểm của bài hát. Vâng, “em bên kia có buồn con phố cũ?”, chỉ vậy thôi mà sao nghe đầy tiếc nhớ đến nao lòng.

                Âm điệu bài hát thật hay và tôi thích nhất những note cao. Kết thúc bài “Em mùa thu, em bên kia nỗi nhớ…” cũng với một note vút lên, thu hút. Vần trắc nghe không buông xuôi, an phận như vần bằng mà vuơng vấn không nguôi rất hợp với cảm xúc tiếc nuối một mối tình tuy xa nhưng chưa thể quên.

                Lời hay, nhạc tha thiết, buồn mà vẫn nhẹ nhàng. Hoà âm kỹ lưỡng, âm thanh rõ từ tiếng đàn guitar réo rắt mở đầu cho tới note dương cầm đơn độc cuối cùng cho thấy sự trang trọng, chú ý tới từng chi tiết nhỏ . Cả giọng hát cũng vô cùng thích hợp. Thật là một kết hợp tuyệt vời!

                Lần này tôi đã có Cơn Mưa Đầu Và Tiếng Hát Em để gởi tới bạn bè. Tôi hy vọng là các bạn tôi sẽ thích bài này cũng như người bạn đời của tôi cũng rất yêu bài này sau khi anh nghe được từ sự “giới thiệu” cuả tôi.

                Cám ơn nhạc sĩ Phạm Anh Dũng, cám ơn nhà thơ Phạm Ngọc, cám ơn Internet và mối duyên văn nghệ đã đem lại cho tôi một bài hát hay, một bài hát mà chúng tôi sẽ yêu thích dài lâu, cũng như chúng tôi mãi trân trọng những kỷ niệm xưa, dù buồn hay vui…

                Khôi An
                (tháng 6, 2009)

                TÀI LIỆU THAM KHẢO:
                CD Vời Quỳnh - Tình Ca Phạm Anh Dũng phổ thơ Phạm Ngọc
                Bích Thu Vân phát hành


                Cơn Mưa Đầu Và Tiếng Hát Em

                Nhạc: Phạm Anh Dũng
                Tho: Phạm Ngọc
                Trình bày: Quang Minh
                Hòa âm: Quang Đạt


                Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

                Comment




                • Cũng Là Trăm Năm
                  Trình bày: Nguyên Khang
                  Lời Việt: Hà Quang Minh
                  Nguyên tác: "Sin Excusas Ni Dodeos"
                  do Julio Iglesias trình bày



                  Nỗi nhớ đến nửa đêm thật sâu
                  Em thương yêu ơi biết em về đâu
                  Có lúc muốn nói với nhau vài câu
                  Cho con tim này biết quên u sầu

                  Còn đó thành phố mưa chiều vắng không
                  Còn đâu mùa đông buông làn khói sương
                  Còn đó câu hát nghe lòng vấn vương
                  Mà nào đâu thấy dáng người mến thương
                  Nghe những nuối tiếc dâng đầy xót xa
                  Thương nhớ đã có giây phút phai nhòa
                  Tôi đi tìm những ước mơ nào đã qua
                  Chỉ có làn mưa theo từng bước chân

                  Người hỡi, khi mình xa cách đôi lòng giá băng
                  Em đi, không chút vương vấn cho nhau một lần
                  Em đi, em giờ như bóng con tàu khuất xa
                  Ra đi mang những yêu dấu chôn sâu trong lòng
                  Ôi những đêm dài hoài nhớ thương
                  Nghe đâu đây tiếng em đi về

                  Một phút xa cách cũng là trăm năm
                  Dù giữa nắng ấm vẫn là bóng đêm
                  Ngồi thắp nến nhớ trăm ngọn nến xanh
                  Mà hình cũ vẫn còn quẩn quanh
                  Nghe những nuối tiếc dâng đầy xót xa
                  Thương nhớ đã có giấy phút phai nhòa
                  Tôi đi tìm những uớc mơ nào đã qua
                  Chỉ có làn mưa theo từng bước chân

                  Lời Việt: Hà Quang Minh
                  Nguyên tác: "Sin Excusas Ni Dodeos" do Julio Iglesias trình bày
                  Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

                  Comment




                  • TÌNH LÀ HƯ KHÔNG

                    Ca sĩ: Xuân Thanh
                    Nhạc sĩ: Phạm Anh Dũng
                    Lời ca: Phạm Anh Dũng
                    Hoà âm: Huỳnh Nhật Tân



                    TÌNH LÀ HƯ KHÔNG

                    "Tình Là Hư Không" đã là những gì rất êm đềm, nhưng lại rất quyến rũ, khiến khi nghe, thấy hồn nhẹ nhàng, thư tháí và muốn nghe mãi mà không thấy chán. Như một sự xoa dịu cho tâm thần sau một ngaỳ mỏi mệt vì việc làm và những căng thẳng cuả đời sống máy móc ở xứ người. Lời nhạc không cay đắng dù cuộc tình không trọn, những tiếng than , tiếng thở dài tuy thổn thức, nhưng vẫn êm, vẫn dịu dàng, vẫn bao dung, như vết thương đang dần dần đuợc liền da, dù nỗi buồn vẫn trải rộng mênh mang, nhưng là những chiụ đựng, chấp nhận, mà không là oán thù cay đắng. Từng lời, từng nốt rung cuả âm điệu, giọng người ca sĩ như mật ngọt, khiến người nghe như nếm đuợc giọt suối trong mát sau một ngày nắng hạ đã chịu khát bao lâu, và cứ thế, ta uống từng ngụm nuớc ngọt , nuớc trong, uống mãi mà chưa thấy đủ, càng nghe càng thấy gần gụi với mình . Một nỗi niềm nào ta bắt gặp ta trong lời nhạc, một kỷ niệm nào thân quen về thu…và …mùa thu ơi, sao quên nổi những nỗi buồn đã khởi đầu từ những ngaỳ lá nhuộm vàng mầu lụa óng:

                    Chiều thu mưa vẫn rơi
                    Chiều thu mưa vẫn rơi
                    Nhạc thu ru nắng phai …
                    Nhạt nhòa cuối trời…


                    Một ngày tháng chín, năm cũ trên con đuờng về nhà, mưa thu đan mỏng không gian, mưa nhẹ, dù có đi bộ ngòai trời cũng không uớt áo, thế nhưng trời đất đã nhạt nhoà vì "con bé" nuớc mắt đầy mi, có những hiểu lầm nào, oan ức nào trong cuộc tình không giải tỏa đuợc để làm ta đau đớn buồn phiền, sầu muộn, xót nhức.
                    Và :

                    Rồi em theo gió bay
                    Tình em như bóng mây
                    Tình anh như núi sông
                    Biển rộng mênh mông…


                    Có mái tóc đẹp nào mà không làm chết văn thi nhân nhỉ !

                    Tóc mây dài gọi hồn sương khói
                    Ngón tay ngà gợi buồn xa vắng….


                    Thế rồi:

                    Rồi một ngày , lệ thu hoen mầu nắng
                    Lá thư vàng dần theo năm tháng
                    Nhớ nhung hoàì cuộc tình không lối
                    Thương người lặng lẽ mùa thu rơi…..


                    Tình người đã lồng lộng đam mê như dông baõ, cuồng phong, như biển động…., khiến người đã khuỵ ngã khi lầm hiểu nàng rũ aó bỏ đi mà không là hờn dỗi …. Người đã ngã bệnh, và nàng, nước mắt đầy mi , như mưa thu mãi mãi rơi..
                    Còn gì đau buồn hơn nữa ở cuộc tình không lối thoát. Có yêu thuơng nào mà không muốn đuợc chung đôi, nhưng…


                    Thế rồi:

                    Chiều thu mây trắng bay
                    Chiều thu mây trắng bay


                    Và mãi mãi…

                    Ngàn thu mây vẫn bay dù mộng không đầy…

                    Làm sao đầy đuợc đây khi ở cuộc tình không lối.
                    Và cuối cùng:

                    Mùa thu cơn gió lay
                    Hồn thu đưa lá bay
                    Tình ta như sắc không
                    Tình là hư không…

                    Ðúng thế, ta có nhau đó mà vẫn như không, hoặc không mà … có…:
                    "… Tình ta như sắc không, …tình là… hư không…"

                    =====
                    Chú thích: "sắc không" là viết tắt của "sắc sắc không không", chữ của nhà Phật, nghĩa là có cũng là không, không cũng là có.

                    Hương Kiều Loan
                    Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

                    Comment






                    • Love song forever

                      Comment


                      • Đã chỉnh sửa bởi nhonhatrang; 12-11-2015, 04:09 PM.
                        Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

                        Comment


                        • /1%20AI%20TINH/ANH%20DONG/ce5c1537077cb99b10cb564a65d9e48d1_zpshvwitnuo.gif. html]"]Photo Storage

                          Bài Tình Xuân Muôn Thuở
                          Thơ: Hư Vô
                          Nhạc: Trần Chương Lương
                          Hòa âm: Võ Công Diên
                          Trình bày: Quốc Duy







                          Đã chỉnh sửa bởi nhonhatrang; 13-11-2015, 03:45 PM.
                          Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

                          Comment




                          • Ngủ Đi Quên Nhớ

                            Thơ: Miên Thụy & Tha Nhân
                            Nhạc: Trần Chương Lương
                            Hòa âm: Võ Công Diên
                            Trình bày: Châu Thùy Dương



                            Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

                            Comment




                            • Ừ thì thôi
                              Trình bày: Như Quỳnh



                              Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

                              Comment



                              • Tình yêu của chúng ta chỉ có nửa cái mạng, nhưng đó là một ngàn năm...

                                Có một con mèo cao ngạo đi đến một khu rừng xinh đẹp, nó chẳng yêu một đóa hoa tươi nào, nó chỉ yêu một con bướm màu tím thôi. Những đóa hoa tươi thay nhau trưng cho mèo xem sự xinh đẹp của họ, nhưng mèo lại nói với bướm rằng:
                                "TÔI YÊU EM"
                                Bướm dùng nụ cười nhỏ nhẹ màu tím của nó nói:
                                -"Tôi yêu người mạnh mẽ, anh có biết anh hổ ở núi Sơn Lâm không? Anh ấy mới chính là người mạnh mẽ"
                                Mèo đi khỏi, nó đi đến núi Sơn Lâm, nó muốn chứng minh sức mạnh của nó. Mèo tìm đến hổ mà đọ sức. Hổ chỉ cần một trảo là đã kết thúc trận đấu. Trước khi chết mèo còn cố hết sức cắn vào mũi hổ, hổ thua, mèo cũng chết. Mèo gặp thượng đế, thượng đế nói:
                                -"Ngươi có 9 cái mạng, bây giờ chỉ còn 8".
                                Mèo trở về gặp bướm. Bướm hỏi mèo:-"Anh thật sự yêu tôi?"
                                Mèo gật đầu. Bướm nói:
                                - Từ trước đến giờ tôi chưa từng nhìn thấy hoa tuyết trên núi Himalaya, anh có thể cho tôi không?
                                Mèo đi, nó đi lên núi Himalaya. Nhưng da mèo mỏng quá, chưa kịp hái hoa tuyết thì nó đã lạnh chết cóng rồi. Thượng đế nói với mèo:
                                - Ngươi chỉ còn 7 mạng thôi.
                                Mèo biết da mình quá mỏng không thể nào hái được hoa tuyết, thế là nó cầu xin thượng đế. Thượng đế nói:
                                - Ngươi phải dùng một mạng để trao đổi lấy hoa tuyết.
                                Mèo vui vẻ đáp ứng. Nó có được bông hoa và mất thêm một mạng sống.
                                Mèo cầm hoa tuyết trở về, bướm rất vui mừng. Bướm nói:
                                - Tôi thích san hô tím ở dưới đáy biển, anh có thể cho tôi không?
                                Mèo đi xuống biển, nhưng nó không biết bơi và nhanh chóng bị chết đuối. Mèo lại gặp thượng đế, nó cầu xin thượng đế lấy giùm nó san hô tím, nó đồng ý đổi lấy một mạng. Nó có được san hô tím. Mèo chỉ còn có 4 mạng mà thôi.
                                Nó mang san hô tím về cho bướm. Bướm rất vui mừng, nhưng nó nói:
                                - Anh thật là một chú mèo tài giỏi, nếu như anh có thể làm cho bầu trời đầy sao chổi thì tôi sẽ yêu anh.
                                Mèo nghĩ hoài cũng không biết cách nào làm cho sao chổi hiện lên bầu trời. Lúc này nó nghĩ đến thượng đế, nhưng nó biết rằng chỉ có chết mới có thể gặp được Ngài, thế là nó không chút do dự tự cào nát trái tim của mình. Mèo gặp thượng đế, nó nói:
                                - Thượng đế vạn năng, Ngài có thể cho tôi một dãy sao chổi được không? Tôi nguyện cho ông tất cả những gì mà tôi có.
                                Thượng đế nói:
                                - Ngươi chỉ còn 3 mạng sống, nếu ngươi đưa ta hết tất cả thì ta sẽ cho sao chổi bay ngang bầu trời.
                                Mèo nói:
                                - Tôi bằng lòng, nhưng tôi xin Ngài cho tôi trở về nhân gian một lần nữa.
                                Thượng đế đồng ý.
                                Mèo trở về, nó dẫn bướm đến một cánh đồng rộng lớn. Tối đến, một dãy sao chổi xuất hiện trên bầu trời, không gì rực rỡ bằng. Bướm nhìn thấy được sao chổi xinh đẹp, nó cảm thấy mèo thật vĩ đại, thế là yêu mèo. Bây giờ đến một cái mạng cũng không còn, mèo biết mạng nó cũng sẽ biến mất theo sao chổi kia. Nhưng nó yêu bướm, hiện giờ bướm cũng yêu lại nó, vậy là nó đã mất đi tình yêu của bướm giành cho nó. Mèo nói với bướm:
                                - Kì thật tôi không yêu em.
                                Bướm khóc, nó hận mèo đùa giỡn với tình cảm của nó. Mèo đi, nó nhân lúc sao chổi còn chưa tắt mà rời khỏi. Sao chổi cuối cùng cũng biến mất về phía cuối trời, mèo cũng tan biến ngay trong tầm mắt.
                                Mèo gặp thượng đế, thượng đế nói:
                                - Ngươi đến một mạng cũng không còn, vì tình yêu có đáng không?
                                Mèo do dự một lúc. Nó cảm thấy nếu cho nó chọn một lần nữa, nó cũng sẽ lại làm như thế, chỉ là nó không cam tâm, nhưng giờ cũng không làm gì được nữa. Thượng đế bảo mèo có thể lên thiên đường, làm một thiên sứ nhỏ. Nhưng mèo lại chọn xuống địa ngục, nó nói:
                                - Tôi xuống địa ngục một ngàn năm, có thể cho tôi lại một mạng được không?
                                Thượng đế nói:
                                - Trước giờ chưa có sự trao đổi này, cho nên không được.
                                Mèo khẩn cầu:
                                - Chỉ cần cho tôi nửa mạng cũng được.
                                Thượng đế đồng ý. Mèo xuống địa ngục chịu tội, những tháng ngày âm u, cô đơn, sự khiếp sợ không ngừng đều giống như nhát dao nhọn đâm vào tim mèo. Mèo trở thành thần chết dưới địa ngục, ngay cả thượng đế cũng cảm thấy mèo đã biến thành một chiến thần vô cảm.
                                Một ngàn năm chịu tội...
                                Một ngàn năm đau khổ...
                                Một ngàn năm máu lạnh...
                                Một ngàn năm thương nhớ...
                                Một ngàn năm chờ đợi...
                                Một ngàn năm khổ luyện...
                                Một ngàn năm rồi, mèo trở về từ địa ngục, thần chết đã biến thành thiên thần.
                                Mèo nhận nửa sinh mạng trở về nhân gian. Nó tìm thấy bướm, mèo nói:
                                "TÔI RẤT YÊU EM"
                                Bướm chẳng tin mèo nữa, nó rất hận mèo. Bướm nói:
                                - Trừ phi anh chết trước mặt tôi thì tôi mới tin anh.
                                Mèo cười, nụ cười rất bi thương. Vì nó chỉ còn có nửa sinh mạng.
                                Mèo móc tim mình ra, nó để nước mắt rơi trên quả tim đó. Bướm biết rằng mèo không gạt nó, bướm nói:
                                - Mèo có 9 cái mạng, anh sẽ còn trở lại nữa, mặc dù giờ đây anh chỉ còn 8 mạng, nhưng chúng ta vẫn có thể yêu thương nhau thật tốt.
                                Mèo nói:
                                - Tôi không trở lại được nữa rồi, tôi chỉ còn nửa cái mạng cũng mất nốt.
                                Thần chết mất đi ý chí chiến đấu, thiên thần không còn mũi tên tình yêu. Thần chết bị thủy triều nuốt mất, thiên thần cũng bị lạc lối trong mây mù. Mèo ở thiên đường nói với bướm:
                                - Thượng đế cho tôi 9 cái mạng, nhưng tình yêu của tôi cần những 10 cái mạng, nửa cái mạng tôi cũng chẳng còn. Nếu như ở địa ngục một ngàn năm, có thể cho tôi nửa cái mạng nữa, tôi cũng sẽ lại làm thần chết.
                                Bướm khóc làm rơi xuống những giọt nước mắt màu tím, nó nói:
                                - Cho dù lúc đó tình yêu của chúng ta chỉ có nửa cái mạng, nhưng đó là một ngàn năm.


                                Sưu Tầm
                                Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom