
Thông báo Quan trọng
Collapse
No announcement yet.
Cảm xúc ảnh
Collapse
X
-
Đã đi để mà thấy đâu
Những ao hồ và đầm ruộng nước sâu
Những non cao biển cả
Những khu rừng ở mãi miền xa lạ
Những con người vẫn tất bật ngoài kia!
Đã đi để mà thấy đâu, sao lại để cả cuộc đời mình chỉ còn lưu chút ít trên một tấm bia?
Sao tự tước mất hơi thở mà bao nhiêu số phận khác đang đấu tranh giành giật?
Sao tự cho tương lai của chính mình đi lạc mất?
Cả hơi ấm yêu thương cũng tắt khỏi ngôi nhà
Chúng ta từ chối cuộc sống như từ chối một món quà
Khi mà triệu người khác chẳng bao giờ có cơ hội nhận
Khi mà ngàn vạn người khác đã bị tước thời gian đi mất
Đến từng ngày cũng phải gắng gượng đấu tranh
Đã đi để mà thấy đâu - những đồng cỏ xanh
Mấy ai biết mình đã chết ngay từ khi đang sống
Như là cách mở máy tính lên ngồi giữa căn phòng rộng
Rồi đóng cửa để ngăn mình chẳng phải nói chuyện với gã hàng xóm cạnh bên
Ở màn hình có hàng triệu người mà ta đã biết tên
Cũng có cả triệu cảm xúc khóc cười luôn được nói
Ai đó online gửi đi tin nhắn mời gọi
“Hỏi chuyện với tôi đi, cuộc sống quá chán chường”
Chúng ta đã đi để thấy đâu, sao lại ngồi mà nói thế giới đã hết yêu thương?
Ở chỗ kia chiến tranh và chỗ này bệnh dịch
Nhấn một phím Like lúc ai đó nói về nỗi buồn của mình. Vậy ta thích?
Hay là hưởng ứng một lời than van?
Đã đi để mà thấy đâu, từng cuộc sống vốn đầy khốn khó và gian nan
Những đứa trẻ thu chân cạnh bếp lò từ miền sơn cước
Ngắm những đàn chim bay đi, những vụ mùa mất được
Cùng người thân cạnh mình cảm nhận chút hơi ấm khi đứng trên một tảng băng trôi
Những bình nguyên, đồng cỏ và núi đồi
Những vực sâu, thác nước và hoang mạc
Những thân quen thực ra vẫn ở trong con người đó chứ đâu phải là đã khác
Sao không khám phá cuộc đời thực cùng ai đó dấu yêu?
Sao không cùng nhau mà đi bộ giữa chiều
Thấy vết chân mình cạnh nhau khi dấu in trên cát
Sao không dắt tay nhau giữa hành trình của non cao, biển cả và đại ngàn gió bạt
Thay vì đóng cửa trong căn phòng chỉ để nhìn cuộc nói chuyện
Của những con người mà bạn chẳng biết rõ là ai?
Đã đi để mà thấy đâu
Nguyễn Trường PhongTristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang
Bài Thơ Tạ Lỗi
Em nhận lỗi về em tất cả
Những câu thơ phơi trải lắm u buồn
Và nước mắt một hôm nào nhỏ xuống
Một hôm nào nông nổi giận hờn buông...
Em nhận lỗi vì em không giữ được
Chỉ riêng em, khoảnh khắc nhục nhằn
Vai anh đấy, biết bao là gánh nặng
Em chất chồng chi nữa, nặng nề thêm
Em chất chồng chi nữa trái tim em
Ngàn thương nhớ... Dường như anh chẳng thiết
Ngàn thương nhớ thôi để mình em biết
Một mình em đơn chiếc đã dần quen
Anh cứ vô tư hơn thế nữa, cứ vô tình
Em nhận lỗi trước thời gian cách trở
Em nhận lỗi vì em không thể có
Tuổi thanh xuân như lá nõn dâng người
Em tạ lỗi cùng anh, tạ lỗi trước cuộc đời
Ngày rôn rã ngoài kia muôn cánh cửa
Em vô vọng giấu mình trong góc nhỏ
Vô vọng thương mình thôi đã hết vô tư....
Đinh thị Thu VânTristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang
Comment
Nếu thật buồn em cứ về với biển
Biển vẫn xanh rờn như thuở ấy vừa yêu
Giấu hết bão giông vào đáy lòng sâu thẳm
Biển yên bình, biển hát phiêu diêu
Nếu thật buồn em hãy về với biển
Về bãi cát xưa tìm dấu tích lâu đài
Em sẽ thấy cát dưới chân mằn mặn
Ngỡ chạm vào xưa cũ dấu chân ai
Nếu thật buồn em cứ về với biển
Viết ước mơ trên những vỏ sò
Và hãy viết tên em trên cát
Ở chỗ chúng mình đã viết ngày xưa
Nếu thật buồn em cứ về với biển
Sẽ gặp vầng trăng ngụp sóng phía xa mờ
Sẽ thấy bóng một người nôn nao thức
Sẽ thấy còn nguyên vẹn một giấc mơ
Nếu Thật Buồn
Đàm huy ĐôngTristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang
Comment
Chút Lưu Lại không chịu bất cứ trách nhiệm gì về nội dung bài đăng của tất cả Thành viên.
Nhóm Điều Hợp có toàn quyền chỉnh sửa, xóa bỏ, dời chỗ bài đăng, hay khóa tên Thành viên mà không cần giải thích lý do.
Powered by vBulletin® Version 5.7.5 Copyright ©2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.
Copyright © 2025 @ www.chutluulai.net. All rights reserved.All times are GMT-8. This page was generated at 12:45 AM.Working...X
Comment