• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

VIẾT VỀ THY LAN THẢO

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • VIẾT VỀ THY LAN THẢO

    TỰA NHỎ


    Một chút phân vân , một chút ngaị ngần khi nghe Thy Lan Thảo ngỏ ý nhờ tôi viết cho anh một tựa nhỏ .Tôi không biết phải làm thế nào để không phụ lòng anh , người đã tìm đến với thơ tôi từ thuở tôi hãy còn là một cô bé con vừa ngậm ô mai , vừa thút thít khóc khi làm những bài thơ tình cho lính gửi đăng trên các báo .
    Tưởng chừng như mới đó đã mấy mươi năm ...
    Thăng trầm , biển dâu với đời lưu lạc .Niềm đau mất nước , nỗi buồn quặn thắt của kẻ lưu vong , nợ núi sông nửa đời cung kiếm gãy nhưng vẫn sáng rực niềm tin hẹn một ngày về và hình ảnh người mẹ hiền trải dài trong suốt thơ anh đã cho tôi trân trọng một tấm lòng . Người lính chiến Cộng Hòa khẳng khái , trung kiên tuyên thệ trước khi rời trường Mẹ , mang phương châm "Cư An Tư Nguy "Vùng vẫy bốn phương trời :
    " Đêm vũ đình trường Tăng Nhơn Phú
    Ngàn cánh tay thề giữ núi sông
    Ra đi đáp lại lời sông núi
    Nhiệt huyết đời trai trọn ý lòng "
    ( Mẹ hiểu lòng con )
    Và dấn thân vào cuộc chiến là trách nhiệm của kẻ làm trai khi quê nhà binh biến :
    " Tự nguyện hiến dâng đời gió bụi
    Diệt thù dành lại chữ tự do
    Bốn vùng chiến thuật chân không mỏi
    Lòng vẫn yên xây mộng hải hồ "
    ( Oan Khốc Sông Ba )
    Nhưng chí trai không thỏa , tháng tư đen như một cơn địa chấn bạo tàn đã vùi dập tất cả ước mơ tuổi trẻ , chỉ còn đây là nỗi tủi nhục , hờn căm của một người lính bị bắt buộc phải giã từ vũ khí :
    "Nhưng mộng đời trai tủi bước lầm
    Đầu quân dưới trướng - tướng vinh thân ...
    ...Niềm tin đã mất trời cao rộng
    Ngăn bước đời trai ,nhục núi sông "
    ( Oan khốc Sông Ba )
    Ngày anh buông súng trở về trong nỗi tuyệt vọng khôn cùng của một người lính không còn chỗ đứng , vòng tay người mẹ hiền đã là một điểm tựa bền vững để an ủi , xẻ chia tiếp tục nâng đở bước anh đi :
    " Tan cuộc chiến , ta nhớ màu mắt mẹ
    Khi ta về buồn tủi khóc ôm ta
    Thương con trẻ lỡ đời cung kiếm gãy
    Đất nước vô tình , ai thấu nỗi xót xa "
    ( Quê hương rồi sẽ đẹp )
    Dù bị gông cùm trong tay kẻ thù, người lính Cộng Hòa vẫn nêu cao gương kiên cường . kiêu dũng , giữ vững sắt son như ngày nào ngôi trường mẹ đã hun đúc chí trai :
    "Ta thân chiến bại trong tù ngục
    Mắt vẫn ngời sao ý buổi đầu
    Lửa nghĩa trung đài đêm mãn khóa
    Lòng ta giữ mãi có quên đâu "
    ( Đôi mắt ngày về )
    Và thật xót xa của một kiếp người tù tội , anh vẫn không quên một cuộc tình xưa, nhưng có còn cần thiết không khi thực tế đời anh cháo rau mới chính là nhịp thở , nên thơ anh chỉ còn lại đau đớn ngậm ngùi :
    " Cũng có lúc núi rừng sâu ta nhớ
    Mắt thật buồn trong dáng của em xưa
    Nhưng ở đó ta cần khoai để thở
    Như ngày xưa ta cần mắt của em mơ "
    ( Về trên xe quốc lộ )
    Nhưng khi thoát được vùng đất lưu đày, đến bến tự do, thì quê hương đã nghìn trùng cách biệt:
    "Chiều nay chút lạnh giao mùa đến
    Em có buồn không , em Việt Nam
    Một chuỗi ngày thơ xưa luyến mến
    Nghìn trùng xa cách buốt con tim "
    ( Chuyển mùa )
    Anh ấp ủ Gò Công , nơi chôn nhau cắt rốn của anh , như chiếc nôi êm đềm của một thời niên thiếu .Thị trấn có những ngôi nhà mái ngói âm dương , hoang sơ cổ kính , có những con phố nhỏ tình thân như phố Tàu ở mãi Hội An .Anh nhớ từng địa danh , từng món ăn quen thuộc của một vùng quê nghèo : hoa so đũa luộc ăn với mắm tôm chà , những trái cerise chua chua , ngọt ngọt trên đường về Hòa Nghị , những mùa xuân đoàn tụ yên vui đã mất với bồn mai tứ quý , với mắm tôm chua ... Ở đó anh có một người mẹ vẫn ngồi trên ván gõ, tựa cửa trông con , nhưng đã bao lần xuân qua , quê người , đất khách anh vẫn chưa một lần về thăm lại ...Ăn miếng canh rau mà nhớ về quê Mẹ , những tháng ngày đạm bạc nhưng thắm đượm tình quê :
    " Canh tập tàng nêm thêm chút muối
    Đọt bầu, đọt bí ,lá mồng tơi
    Ngan ngát rau dền bông bí đỏ
    Mẹ húp , con chan - ngọt ý đời "
    ( Canh rau tập tàng )
    Từ giọng hát nào đã đưa anh về bãi bờ yêu dấu cũ : Những tà áo bay trên cầu Long Chánh , vị ngọt ngào của cam Vĩnh Hựu giữa buổi trưa hè , Tháng sáu trẻ con Vàm Láng khoe áo mới trong lễ đón ngênh Ông...
    " Rau dền xanh lá hương ngan ngát
    Đất tạm dung vẫn tưởng quê nhà
    Nhạn Trắng Gò Công cao tiếng hát
    "Nỗi buồn gác trọ " ngút đường xa "
    ( Nhớ Mẹ )
    Và anh nhắn gởi nỗi nhớ thương về quê cũ :
    " Cuối tháng em về cho ta gởi
    Tấm lòng thương nhớ của riêng ta
    Gặp em nếu mẹ ta thăm hỏi
    Em bảo ta ngàn đêm xót xa "
    ( Nhắn gởi )
    Thy Lan Thảo xót thương quê nghèo đắm chìm trong đêm dài Việt Nam tăm tối , mất mùa hạn hán trong cơ trời , ách nước , ngàn nỗi tai ương ở một thư gửi chị :
    " Chị kể Gò Công trời hạn hán
    Dân nghèo bỏ xứ kiếm ăn xa ..."
    ( Cờ vàng sẽ bay )
    Anh cũng ghi khắc ân nghĩa thâm sâu của Mẹ già, của người chị hiền đã thăm nuôi anh trong những tháng năm tù tội từ Nam ra Bắc, trong cảnh đời cơ cực :
    " Hôm nay ăn bát cơm thơm dẽo
    Nhớ Mẹ ru con nát cả lòng "
    ( Nghĩa ân còn nhớ )
    " Chị vẫn âm thầm đời đạm bạc
    Hàng ngày hai buổi đến trường xưa
    Chữ nghĩa văn chương nào thấy sáng
    Cuộc đời dạy học chẳng tròn mơ "
    ( Chút ý ngày về )
    Nhưng đậm nét nhất trong thơ anh vẫn là hình ảnh người mẹ hiền rạng rỡ, như biển Thái Bình, như vầng dương muôn thuở:
    " Trong suốt đời ta chỉ một người
    Dáng tiên hiền diệu dẫu xa xôi
    Mẹ luôn dõi mắt theo chân bước
    Của đứa con trai đến cuối đời "
    ( Đau xót đời ta )
    Thảo ngay , tình nghĩa của một người con chí hiếu với ray rứt khôn nguôi khi không về được để thọ tang trong ngày mẹ mất, cũng không làm thơ anh bi lụy, khi thắp lửa tin yêu với giấc mơ hồi hương :
    " Chừng đó mùa xuân thắm ý mai
    Anh dìu bước muội ngọt tình say
    Trong đôi mắt muội ngời tha thiết
    Anh thấy hình anh chất ngất đầy "
    ( Sẽ có mùa xuân )
    Trái tim người lính Cộng Hòa với chan chứa yêu thương, khẳng định niềm tin ở một ngày mai tất thắng :
    " Hồn quốc tổ sẽ cười vang sông núi
    Đường quê hương sẽ rợp bóng cờ vàng
    Đổi năm tháng nhọc nhằn đầy hận tủi
    Bằng tình thương dấu ái ngát trời hương "
    ( Quê hương rồi sẽ đẹp )
    Tôi quý trọng cái khí khái của một người lính Quốc Gia , với lý tưởng Tổ Quốc , Danh Dự , Trách Nhiệm như một hoài bão mà anh vẫn còn ấp ủ - tình nghĩa gia đình gắn bó, bền chặt- tình chiến hữu thâm sâu...Ngần ấy thứ đã nói lên nhân cách sống của anh giữa một cảnh đời chao đảo.Chúng ta hãy giang tay cho Thy Lan Thảo buớc tới , để thơ anh còn có dịp bay cao , bay xa hơn thế nữa về với những rặng tre , bờ cỏ ở quê nhà , những hình ảnh nồng đượm , đơn sơ , nhưng một Việt Nam tự do vẫn luôn làm ấm lòng người xa xứ .
    Minneapolis tháng 6/2001

    M.H.HÒAI LINH PHƯƠNG
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...
    Similar Threads


  • CHÚT TÌNH CHÚT Ý

    MẤY VẦN THƠ
    Túy Hà


    Tình cờ tôi gặp chính tôi
    Trên dòng sông cũ dật dờ khói sương
    Chút tình chút ý còn vương
    Trên từng con chữ ghét thương cũng liều .


    Quả thật tôi đã gặp lại chính tôi, gã đàn ông phiêu bạt một thời ở rể đất Gò Công sau ngày mất nước . Tôi ở làng Tây vẫn thường vượt đồng xa sang làng Ðông đong rượu. - Ðế Gò Công một thời lừng lẫy tiếng đồn gần xa khắp lục tỉnh Nam kỳ.Giới lưu linh chưa thử qua thì chưa phải là người lịch lãm. Chính vì điều nhỏ nhoi ấy trong tôi vẫn còn mãi một Gò Công dầu đang hành thiền khất thực xứ người .

    Thực sự ra thì tôi chẳng gặp ai trên dòng sông cũ cả , mà chỉ là gặp tôi trên dòng Thơ Thy Lan Thảo. Cái âm hưởng Gò Công và tên tác giả làm tôi liên tưởng đến một tà áo vờn bay ở bến đò qua Chợ Gạo, một vành nón che nghiêng mái tóc ai vượt cầu Quay những chiều hanh nắng. Tôi tò mò, tôi tìm hiểu với tất cả nôn nao háo hức và tôi lạc vào thơ. Cũng từ thơ tôi vỡ mộng như ly rượu cuối cùng quật tôi ngã xuống khi tiệc chưa tàn và bằng hữu vẫn đang vui. Tôi vỡ mộng bởi lẽ Thy Lan Thảo môt cái tên hết sức tượng hình nhưng không là hình ảnh của một cô gái Gò Công chân chất thật thà mà lại là một anh chàng lính thú như tôi.

    Thế nhưng vẫn là chữ nhưng khó chịu dịu êm, thường lai vãng trong đời của những phận người trôi nổi. Tôi không gặp lại Cô gái Gò Công của tôi thì luật bù trừ cho tôi cái may mắn kết giao với một người thơ không kém phần dịu dàng đôn hậu, đó là Thy Lan Thảo.

    Mới gặp lần đầu, sẽ không ai nghĩ Thy Lan Thảo đã từng là một người lính cũ, là một cựu tù, có lẽ thời gian như dành riêng một biệt lệ cho Thy Lan Thảo, ở anh tôi không thấy nét khắc khổ phong sương, nỗi dày vò cơm áo cũng không hiện ra những vết khắc của đời.
    Ở anh tôi bắt gặp dáng dấp của một nhà giáo, xa hơn một tí có thể là bản sao của môt linh mục, mà đằng sau tròng kính trắng là đôi mắt rất đổi hiền lành. Chỉ khi nào bắt gặp nụ cười rất hiếm trên môi anh tôi mới thấy có chút gì khinh bạc, khác người.

    Tôi vốn là gã phàm phu, một đôi lúc cố ẩn mình trong dòng chảy của thơ như tìm một cứu cánh dịu êm để quên đi những cơ hàn nghiệt ngã. Nhưng thú thực tôi vẫn thường thất vọng và đôi khi nghĩ quẩn thơ thẩn chẳng là cơm cháo gì giữa đời thường vốn rất cần thực tế. Và tôi hờ hững, tôi lãng quên tôi không còn quyến luyến cùng thơ, cho đến một ngày:

    * ...Ðêm nay chợt thấy trăng len lén
    Rất lẽ loi nhợt nhạt đất trời
    Bỗng nhớ quê mình trăng rất sáng
    Trắng lòng nhớ quá bé thương ơi !...

    Dường như trăng vàng chỉ vén mây mang chút ánh sáng mờ ảo cho riêng tôi, mà sao ai đó chỉ đôi câu lại gợi nhớ cả một trời tâm sự. Tôi lịm người, tôi rũ xuống và thổn thức cùng thơ.

    Thy Lan Thảo chỉ gởi đến tôi chút tình chút ý , nhưng xuyên suốt những vần thơ bình dị nhưng không kém mượt mà kia, dù là gởi cho ai, viết cho ai vẫn là lãng đãng đôi bờ, đã trắng bông những hàng cây So đủa, một chiếc thuyền con trên dòng sông quê hương mập mờ nhân ảnh vén bức màn sương về với người thơ. Thời tiết chỉ là cái cớ, hàng cây chỉ là kỷ niệm nhưng lời thơ hiền hòa lại chuyên chở cả một trời tưởng nhớ:

    * ...Tháng mười hai hàng cây So đủa
    Trổ trắng bông đùa gió đong đưa
    Như áo lụa vờn mây nhảy múa
    Gío chướng về tung bụi nắng trưa ...

    Thy Lan Thảo vẫn nhớ và luôn luôn vẽ lại đậm nét cho chính mình những góc nhỏ của toàn cảnh quê hương yêu dấu. Trong cái nhỏ nhoi bình dị vẫn ngầm chứa những ray rứt khôn nguôi, như từng vi ti huyết quản vẫn thường xuyên theo máu về tim:

    * ...Van xin cho nước thôi đừng chảy
    Gío thổi làm sao sóng ngược dòng ...


    Hôm ấy, tôi hạnh ngộ Thy Lan Thảo ở một tiệc cưới, cùng bàn cùng mâm. Tôi lãng đãng chút rượu cay Thy Lan Thảo nhẹ nhàng hơn ly bia giải khát, với bộ complet xanh đen cắt khéo may đúng cở, chemise màu thiên thanh, cà vạt đỏ thời trang. Mái tóc chải gọn, cặp kính trắng và nụ cười hiền. Ở anh tôi không thấy dấu vết nào của một thời tù tội, của những tháng ngày vật lộn với sình lầy, cũng chẳng còn vương mùi tử khí của những dặm dài lộ máu 7B. Anh đã hồi sinh trở lại nguyên mẫu một nhà giáo thuở nào. Bên cạnh anh thay vì một phu nhân thì lại là một cô bé đang tuổi dậy thì, một búp hoa chưa nở hết, đôi mắt sáng mái tóc mềm và đôi môi hồng như vừa nhắp quả Ô môi. Thy Lan Thảo tinh ý nói nhỏ với tôi:

    - Là con gái tôi đấy và cũng là nàng thơ của riêng tôi, đi đâu cũng phải đưa cháu theo .

    Tôi gã đàn ông bạt mạng, không quen với những lịch lãm thượng lưu, nhất là gò bó trong những tiệc tùng, lại thêm có tí rượu nóng phổi, bèn đi một đường nham nhở:

    - Thế bạn là gà trống nuôi con à ?!

    Thy Lan Thảo cười cười:

    - Vâng, và gà mái nuôi gà trống.

    Thì ra hiền muội trong thơ Thy Lan Thảo bận đi làm ca hai để lo cho gà trống. Và anh không muốn để cháu gái ở nhà một mình, anh nói thêm:

    - Cháu còn là nhiếp ảnh viên và thư ký riêng của tôi nữa đấy. Nhà tôi dạy cháu học tiếng Việt và khuyến khích bằng cách nhờ cháu sửa chính tả cho tôi.

    Thế đấy, Thy Lan Thảo ở hoàn cảnh nào cũng hướng về quê hương với tất cả mến yêu, lại vô cùng thực tế như ai đó đã nói tiếng Việt còn, nguời Việt còn. Anh đã tuân giữ lời nhắc nhỡ ấy bằng cách trên khá hữu hiệu nhất là với con mình. Thử hỏi mấy ai có tấm lòng như thế , tôi lại hiểu thêm một chút về Thy Lan Thảo:

    *... Mười năm em vẫn đùa bụi phấn
    Dạy học mà lòng thỏa ước mong ?!..


    Hoặc sâu hơn :

    *...Câu thơ xưa viết còn buông lửng
    Rồi gió giông mưa chợt ngỡ ngàng ...


    Vâng, Thy Lan Thảo luôn còn luyến nhớ một thời dạy học và bây giờ vẫn tiếp tục trong âm thầm. Thế mới biết xen lẫn giữa thơ Thy Lan Thảo vẫn còn nguyên vết khắc nữa đời với chút tình chút ý rất đổi Việt.
    Sau đó, một thời gian dài tôi lưu lạc ta bà, chạy giông chạy bão, chạy quên cả đường về. Tôi trở lại Houston khi thời tiết đã bắt đầu se lạnh, tôi lại lang thang truy tìm bằng hữu , bất ngờ gặp được gã bạn lưư linh giang hồ thứ thiệt chữ nghĩa không đầy một chiếc lá vàng rơi, thế mà đang hùng hồn giảng thuyết về một.... tập thơ mới ?! Tôi sà vào bàn nhậu tuy trong lòng không vui vì những gã phàm phu say khướt lại bày điều bình thơ xướng họa . Nhưng, lại vẫn là chữ nhưng tai quái, trên tay bạn tôi là tập Thơ bìa hoa tiên màu xanh lá mạ với đôi dòng thư pháp ghi: Chút Tình Chút Ý thơ Thy Lan Thảo. Tôi mừng vui còn hơn nhận được món quà qua đêm vợ tặng sau những ngày biền biệt xa nhà.
    Chịu một chầu bia đãi bạn, tôi mươn Chút ý chút Tình vừa chiêu bia vừa để tâm hồn trôi theo dòng thơ Thy Lan Thảo. Càng đọc lại càng say, không hiểu bia rượu dậy men hay là thơ Thy Lan Thảo đang đẩy tôi bềnh bồng về với một thuở nào xa, quả là:

    *... Chữ nghĩa văn chương thời Chiến quốc
    Vài tờ nhàu nát bụi thê lương ...

    Trước khi biết Thy Lan Thảo tôi vốn không mấy mặn mà với thơ, nhất là những tay làm thơ tài tử, đến một độ tuổi nào đó tự dưng chợt nhớ mỗi người Việt sinh ra đã là một nhà thơ, bèn lôi vợ con mình vào cuộc, tô son trát phấn. Vẽ cánh thêm râu cho bằng hữu rồi tung hứng và mặc áo thụng vái nhau cứ như là thơ tiên văn thánh. Ðó là những gã học làm sang, nịnh đầm không đúng cách và chính những người ấy đã phần nào làm thui chột thi ca vốn là của trời cho xuất phát từ tim óc vô cùng thâm thúy diệu kỳ .
    Thy Lan Thảo cũng làm thơ cho người yêu, cho vợ, cho con cho bằng hữu, nhưng khi thơ phổ biến thì mỗi người đọc đều ngỡ rằng chính mình là tác giả và đối tượng thơ của Thy Lan Thảo trở thành hình tượng chung cho những người đồng cảnh. Nói rỏ hơn Thy Lan Thảo đã đem được cái tâm tư riêng của mình biến thành cái chung của quần chúng. Ðại danh từ ngôi thứ nhất đã biến thành ngôi thứ ba. Với riêng tôi Thy Lan Thảo đã thành công ở điểm này.
    Từ đó đã có câu trả lời chính xác và rõ nét cho những người yêu thơ và làm thơ rằng: những kỷ niệm , những niềm riêng phải trở thành cái chung cho mọi người cùng buồn vui thương ghét thì thi ca mới dồi dào sinh lực để sống .
    Qua thi tập mới với tựa đề “ Chút Tình Chút Ý “ Thy Lan Thảo dã khiêm tốn theo phong cách của một nhà giáo, và chỉ là một cách nói biết lựa lời. Thật ra Chút Tình Chút Ý đã trở thành muôn tình ngàn ý. Bởi lẻ dù anh nói về người yêu, người vợ, một kỷ niệm tù, một chíến hữu hay một người mẹ. Tất cả đã được vẽ thành một bức tranh toàn cảnh cho tất cả những người Việt ly hương, ï trở thành một mẫu số chung không thừa không thiếu cho bất kỳ ai còn nặng nợ với thơ. Thế nhưng Thy Lan Thảo đã khiêm cung biết dường nào khi đặt tựa cho thơ mình, một chút, chỉ một chút thôi nhưng là tất cả nhiệt tình tim óc của một người thơ .
    Qua thơ, Thy Lan Thảo tự vẽ chân dung mình dù chỉ là hai màu đen trắng, tôi không thể tô thêm bất kỳ một chút màu nào, bởi hai màu thật ra không sắc ấy đã trở thành rực rỡ gấm nhung thất thể, là bảy sắc cầu vồng tỏa sáng từ cõi thơ riêng của Thy Lan Thảo, chắc chắn sẽ góp thêm sắc màu cho thi ca hải ngoại.
    Về sau, có lần tôi liên lạc được với Thy Lan Thảo bằng phone, tôi không hề nhắc gì về tập thơ tôi vừa đọc. Anh vồn vã mời tôi hôm nào ghé nhà làm một chầu cho đã và sẽ cho tôi một bất ngờ, thói quen hiếu khách và hào phóng của người dân bộ vận còn trong anh .
    Tôi vốn quý bạn và trong lòng cũng thích lắm. Nhưng, tôi lại nghĩ, thôi cứ để cho bạn ta có thời gian và hứng khởi làm thơ dâng hiến cho đời. Không hẹn mà gặp thế mới hay. Tôi đành ởm ờ hẹn lần hẹn lữa và nhủ thầm thôi thì hẹn ngày nào sẽ:

    Rượu Gò Công ai đong nấy uống ,
    Chờ hoa Mai nở , hóa cờ vàng
    Ta về thăm lại phương trời cũ
    Thắp nén hương trầm tạ tứ phương

    Và riêng với những bằng hữu của tôi khi đọc đươc những dòng này, vui lòng tìm đến "Chút tình chút ý “ của Thy Lan Thảo", ở đó sẽ thấy những điều các bạn cần tôi viết mà tôi vẫn mãi say nên chưa viết được gì .


    Túy Hà viết từ Hội Quán Bụi Vàng
    (*) Trích thơ Thy Lan Thảo
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

    Comment




    • Nữ nhạc sĩ Linh Phương phổ thơ ThyLanThao




      Con đi dưới lá cờ sao máu
      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

      Comment


      • Vài Ghi Nhận Bất Ngờ
        Về thơ Thy Lan Thảo

        *

        Dẫn Nhập
        Tôi đọc Thy Lan Thảo mười tháng sau khi tập thơ đầu tay của anh chào đời. Trước đó, tôi cũng có dịp đọc thơ anh đâu đó trên các tạp chí hay các bản tin. Nhưng phải đọc hết một công trình 10 năm mới thấy rõ ruột gan nỗi niềm và mơ ước của một con chim tận Gò Công miền Nam nước Việt thân yêu bỏ xứ lưu lạc tận Houston miền Tây nước Mỹ ngan ngát...
        Cô Hồng Phan, đồng hương của tác giả và nữ sĩ M.H. Hoài Linh Phương trong phần Cảm Nghĩ...và Tựa Nhỏ đã lần lượt đưa tác giả lên bàn mổ và quý anh chị ấy đã tìm thấy trong tận cùng Thơ Thy Lan Thảo cái dễ dàng, cái tự nhiên như ăn như thở, cái chân thành rất dễ thương rất dễ làm xao xuyến rung động lòng người.
        Xin được chia sẻ những nhận xét trên và chúng tôi xin mạo muội phác họa lại bóng dáng của tác giả bằng cách hệ thống những ý tình của Thơ Thy Lan Thảo hiển hiện trong tim gan phèo phổi của anh.
        Bóng dáng đó thật bình thường nhưng không phải là không khác thường...
        - Thy Lan Thảo là một người con đạo hiếu với bậc sinh thành và là một người em thuận thảo với các anh chị trong gia đình,
        - Thy Lan Thảo là một người bạn chí tình và một người yêu trung hậu,
        - Thy Lan Thảo là một chiến sĩ QLCH trung dũng khí phách với Đất nước Quê hương.


        Dẫn Chứng
        Trong phần ghi nhận thô thiển này, chúng tôi xin đề cập đến cái bất ngờ mà cũng có thể là điều khác thường phất phới hiên ngang trong suốt tập thơ 174 trang, đứa con nhà tông đầu lòng của Thy Lan Thảo, không giống Tâm cũng giống Ý!
        Cái khác thường phất phới hiên ngang đó chính là Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, một biểu tượng của Tự Do Dân Chủ của Việt Nam Cộng Hòa và của hàng triệu người Việt Tự do lưu vong trên hoàn vũ. Quả vậy, chúng tôi thật bất ngờ nhìn thấy lá cờ Tổ quốc thân yêu tung bay trong suốt tập thơ, tung bay trong suốt thời gian quê nhà, tung bay trong các ngục tù cộng sản từ Nam ra Bắc, tung bay trong suốt 10 năm lưu lạc và sẽ tung bay trong tâm tưởng suốt cuộc đời của người Sĩ quan trẻ trung dũng khí phách Thy Lan Thảo.
        Chúng tôi xin trích từ Tập Thơ những vần thơ Cờ Vàng (in chữ hoa trong phần trích), dựa theo thứ tự số trang và dựa theo bóng dáng phác họa tác giả nêu trên đây.

        - Cờ Vàng với người con đạo hiếu và người em thuận thảo:
        Chị ơi! quỷ dữ cùng ma quái
        Cũng phải vì dân thuận ý Trời
        Ngày mai nắng đẹp trời Nam phải
        Phất phới Cờ Vàng bay khắp nơi
        (Cờ Vàng Sẽ Bay, TTLT, trang 34)

        Em bảo một ngày tươi nắng đẹp
        Cờ Vàng rực rỡ gió tung bay
        Ta về với Mẹ vui như Tết
        Quê cũ từ đây hết đọa đày
        (Nhắn Gửi, TTLT, trang 79)

        Đói khát nhọc nhằn nhiều lần tưởng chết
        Xương bọc da lê nặng bước chân đời
        Mắt vẫn sáng và tấm lòng vẫn nhớ
        Lá Cờ Vàng Ba Sọc nét hùng tươi...!
        (Viết Cho Ba Ngày Father’s Day, TTLT, trang 151)

        - Cờ Vàng với người bạn nghĩa tình và người yêu đôn hậu
        Anh hẹn em – anh sẽ trở về
        Một ngày nắng đẹp – mát tình quê
        Cờ Vàng phất phới bay kiêu hãnh
        Mình sẽ bên nhau trọn ước thề
        (Gò Công Ơi Ta Nhớ, TTLT, trang 51)

        Ngày nào tao bước chân về lại
        Nhìn lá cờ xưa lộng gió bay
        (Nghĩa Tình Vẫn Nhớ, TTLT, trang 77)

        Một ngày nào quê mình thôi cát bụi
        Cờ Vàng bay, nắng sớm ngọt vàng hanh
        Bao thương nhớ tháng năm dài mệt mỏi
        Tôi theo anh- về thăm lại Tân Thành...!
        (Sao Vẫn Là Mơ, TTLT, trang 97)

        Muội ơi ! Ta chúc gì cho muội
        Năm mới quê mình nở thắm mai
        Cờ Vàng sẽ bay tươi nắng ấm
        Muội cười, vang dội pháo bên tai...
        (Ta Chúc Gì Cho Muội, TTLT, trang 108)

        Em ơi mai mốt quê mình sẽ
        Rợp bóng Cờ Vàng rực rỡ bay
        (Vẫn Còn Ý Nhớ, TTLT, trang 141)

        Mầy thường tâm sự thân lưu lạc
        Mất nước mong gì bước lối xưa
        Gắng chờ quang phục trời tươi mát
        Cờ sẽ bay - trời tạnh giông mưa...
        (Viết Vội Bài Thơ, TTLT, trang 157)

        Mười năm đất lạ luôn ray rứt
        Nhìn lá cờ xưa dựng xứ người
        Đất tổ quê cha không ở được
        Thì đời em hởi mấy khi vui
        (Ý Đến Đầu Năm, TTLT, trang 167)

        - Cờ Vàng với người chiến sĩ trung dũng
        Mười năm đất lạ lòng mơ ước
        Cờ sẽ vàng bay giữa tháng tư
        (Chút Ý Tháng Tư, TTLT, trang 28)

        Một dãy giang sơn gấm vóc xưa
        Vua Hùng dựng nước thắm màu cờ
        Trải bao tai biến người dân Việt
        Vẫn vững niềm tin trọn ước mơ...
        (Có Phải Là Mơ, TTLT, trang 31)

        ....
        Của một thời ngang dọc bước chân xưa
        Mang chiến công dâng trọn dưới lá cờ
        .....
        Mấy ngàn đêm ray rứt chiến trường xưa
        Vẫn âm thầm trang trọng sống trong mơ
        Ngày quang phục dựng cờ xưa kiêu dũng
        ......
        Cờ máu kia thay bởi Lá Cờ Vàng
        Trả nắng ấm cho miền Nam nước Việt
        (Không Thể Quân, TTLT, trang 62, 63, 64)

        Hồn Quốc Tổ sẽ cười vang sông núi
        Đường quê hương sẽ rợp bóng cờ vàng
        Đổi năm tháng nhọc nhằn đầy hận tủi
        Bằng tình thương dấu ái ngát trời quang
        (Quê Hương Rồi Sẽ Đẹp, TTLT, trang 92)

        Tháng sáu vào tù- lòng ta vẫn nhớ
        Lá Cờ Vàng tơi tả ướt gió mưa
        (Tháng Sáu...Lòng Ta, TTLT, trang 113)

        Hơn mười năm cảnh Nam Hà vẫn rõ
        Mắt tướng quân tha thiết đậm trong lòng
        Trời phương Nam bao giờ trăng rạng tỏ
        Cờ Vàng bay kiêu hãnh thỏa chờ mong!!...
        (Xót Xa Ngục Tù, TTLT, trang 160)

        Tạm Kết
        Khi xếp tập thơ lại, trí kia còn lãng đãng, lòng nọ còn bồi hồi. Thì ra, Thy Lan Thảo đã giúp tôi thấy lại Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ mà tôi từng đội trên đầu (Tổ Quốc Danh Dự Trách Nhiệm), từng đeo bên ngực trái (Tổ Quốc Không Gian), từng thề dưới ngọn Lửa Nghĩa Trung Đài đêm mãn khóa, lòng ta giữ mãi có quên đâu...! (Đôi Mắt Ngày Về, trang 40).
        Vâng, lá Cờ Vàng cũng là biểu tượng của Chính nghĩa Tự Do Dân Chủ mà mỗi một người dân miền Nam còn ở lại trong nước hoặc đã bỏ nước ra đi đều mang theo trong lòng mình hình ảnh thiêng liêng nầy. Từ đó, Cờ Vàng được biết như là ước vọng của toàn dân trong đó có người Chiến sĩ QLVNCH. Giữa biểu tượng của Chính nghĩa Tự Do và xương máu của người Chiến sĩ Cộng hòa đổ ra dưới lá cờ này, đã chung hòa và quấn quyện vào nhau tạo nên màu cờ linh thiêng truyền thống...
        Và lá cờ thiêng liêng nầy đã thấm nhập vào trong máu huyết và trong hơi thở của người Việt Nam Tự Do trong đó có chinh nhân Thy Lan Thảo.
        Ngày nay, đã có trên 60 thành phố trên toàn nước Mỹ công nhận Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ như là biểu tượng Tự Do của Cộng đồng Người Việt tị nạn. Đây không hẳn là điều thiếu ý nghĩa.
        Nhưng không phải người chiến sĩ quốc gia nào cũng ấp ủ và quý trọng biểu tượng thiêng liêng nầy một cách liên tục và son sắt như Thy Lan Thảo đã từng biểu lộ qua ước vọng của riêng mình (mà cũng là ước vọng chung của đàn chim xa xứ), thốt lên từ ruột gan của mình, qua đứa con đầu lòng của mình là tập Thơ Thy Lan Thảo xuất bản tháng 08 năm 2003:

        Hồn Tổ quốc sẽ cười vang sông núi
        Đường quê hương sẽ rợp bóng Cờ Vàng
        Đổi năm tháng nhục nhằn đầy hận tủi
        Bằng tình thương dấu ái ngát trời quang...
        Bằng tình thương dấu ái ngát trời quang...

        Ôi cao cả thay tấm lòng dung dị chơn chất của người Chiến sĩ Cộng hòa Thy Lan Thảo đối với quê hương đất nước. Vâng, tôi đã học ở Thy Lan Thảo lòng trung dũng khí phách nhưng cũng thật nhu hòa chơn chất nầy.
        Tôi muốn nói với anh lời chân thành: chúng mình là bạn tù từ những năm 80, nhưng mãi đến hôm nay, nghĩa là hơn 20 năm sau, tôi mới tìm gặp ở anh một chiến hữu nghĩa tình!
        Dù muộn màng nhưng vẫn còn hơn không, có phải không Mỏng?!

        St Louis, 19/06/2004
        Bắc Đẩu võ ý

        Con đi dưới lá cờ sao máu
        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

        Comment



        • VÀI NÉT VỀ THI TẬP THƠ
          THY LAN THẢO


          *Cây sống lâu năm không có tàn cũng có lõi. Đó là kinh nghiệm sống thu liễm được của riêng tôi. Và người xưa cũng đã từng nói:"Đường xa mới biết sức ngựa"( Trường đồ tri mã lực); để chỉ đến sự thực đạt chân giá trị phải kinh qua thử thách một thời gian đủ dài để kiểm nghiệm, về lượng hoặc về phẩm...Dường như đây là một quy luật từ khoa học thực nghiệm đến vấn đề nhân văn, từ nghệ thuật đến âm nhạc thi ca...
          Bời thế, đọc thơ thì dễ dàng cảm nhận ngôn từ âm điệu, nhưng thưởng thức thơ về vận, luật, từ, tứ và tâm hồn của tác giả gửi gấm trong ấy...để có thể hạ lời bình phẩm:" Cao như tiếng hạc bay qua, đục như tiếng nước mới sa giữa dòng..." hay là " lời lời châu ngọc, hàng hàng gấm thêu" quả là một vấn đề không đơn điệu .
          Tập " Thơ Thy Lan Thảo " vừa xuất bản tháng 8 - 2003, và chính tác giả có nhã ý gửi biếu tôi một quyển. Đọc thơ anh, những người quê nước mặn đồng chua Gò Công như sống lại những ngày thơ trẻ năm xưa ở quê nhà. Với những món ăn đơn sơ đượm tình dân tộc, gần gũi xóm làng, như bài " Gò Công ơi ta nhớ " . Rồi từ đó miên man gợi nhớ đến bạn bè, chiến hữu, cùng những hoài vọng thiết tha của trai thời chinh chiến, xong pha trận mạc, để rồi...rã đàn tan nghé, hụt hẫng chua cay những gì do mình trách nhiệm như bài " Oan Khốc Sông Ba ". Và tác giả miên man nghĩ về bằng hữu người còn kẻ mất, nghĩ về thâm tình quê mẹ- nhất là mẫu tử tình thâm, vẫn là cái cao quý nhất, đậm đà nhất và miên viễn nhất, như bài " Viết Cho Mẹ Trong Ngày Mother Day ".
          Thơ Thy Lan Thảo còn lan toả đến cảnh tù tội dưới chế độ Cộng Sản, đổi đời và nhân tình thế thái theo vận nước sau tháng tư đen 1975, khiến cho dù ai không ở Gò Công, không cùng chung thế hệ, đọc qua tập thơ Thy Lan Thảo cũng thấy có mặt mình ít nhiều trong ấy...
          Với Thy Lan Thảo, tôi biết nhiều về anh hơn anh biết về tôi. Vì thề hệ của anh và bạn bè anh là những người đi kế sau tôi một bước. Cho nên qua thơ của anh, tôi đọc rõ cả những gì sau câu văn, hàng chữ...Một triết gia lỗi lạc- một Sophos- đã từng nói rằng:" Ngọc quý là vì ánh sáng chứ không hẳn là vì hoàn mỹ". Trên đời nầy thực sự không có gì hoàn mỹ. Vì thế nên tập " Thơ Thy Lan Thảo " quả có cái ánh sáng của viên ngọc quê hương, mà chúng ta có thể trân trọng nó.
          Tính cho đến nay, tập thơ nầy đã được nhiều bạn bè và người yêu thơ tìm đọc. Tôi hy vọng tác giả Thy Lan Thảo sẽ thu hoạch thành công về tác phẩm của mình. Và một lần nữa, tôi xin hân hạnh giới thiệu thi phẩm " Thơ Thy Lan Thảo " cùng đọc giả và bạn bè xa gần.

          Mạc Hoài PVM
          Con đi dưới lá cờ sao máu
          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

          Comment



          • HOÀNG DŨNG ĐỌC THƠ
            THY LAN THẢO

            -*-

            Kính thưa quý thi hữu

            Hoàng Dũng xin trân trọng giới thiệu đến quý thi hữu tập thơ :" Dấu Bước Chân Đời " của thi hữu Thy Lan Thảo . Đây là tập thơ mới nhất do thi đàn Hoa Tiên xuất bản , tập thơ kỳ trước :" Chút Tình Chút Ý " cũng do thi đàn Hoa Tiên xuất bản , cả 2 tập thơ trên đều mang nặng tình quê hương , gia đình và bạn hữu .

            Đọc thơ Thy Lan Thảo , người đọc có cảm giác thấy hình như mình cũng hiện hữu trong thơ anh , lời thơ anh da diết gói ghém niềm thương nỗi nhớ trong từng câu , tình bạn " mầy tao " rất thân thiết của anh như lời tâm sự mà những ai từng khoát aó lính trên vai đều cảm nhận , bồi hồi ..

            Hôm chia tay mầy về tao ở
            Buổi tiễn đưa nào không xót xa
            Trong chốn tù đày đầy man rợ
            Bạn bè chung cảnh nhục sơn hà ...
            ...................
            Hai mươi năm bây giờ liên lạc
            Giọng nói năm nào vẫn thân quen
            Đất Úc xa xôi mầy bệnh hoạn
            Houston tao ray rứt muộn phiền ( bài Viết Cho Thăng Bạn )

            Hoàng Dũng thì rất gần với anh hơn vì cũng nhớ .... áo trắng

            Áo em trắng , mi cong hồng má
            Sài Gòn của thuở tuổi hai mươi
            Ta về áo trận vui đường phố
            Tay bé trong tay - nắng gió cười
            ..................
            Vậy mà thoáng chốc vèo trong mắt
            Áo trắng năm xưa đã bạc màu
            Áo trận đời anh , cây lá khóc
            Nhìn cờ tơi tả tháng Tư đau .... ( bài Tha Thiết Tình Xưa )

            Thy Lan Thảo là người Gò Công cho nên tập thơ nào anh cũng nhắc đến Gò Công một cách thân thương , trong tập thơ nầy anh nhắc nhở đến người chị qua những lời thăm hỏi mộc mạc ..

            Chừng nào em mới quay về lại
            Thăm đất Gò Công , kỷ niệm xưa
            Mẹ mất đi rồi nhà trống trải
            Thương em, chị biết nói sao vừa
            ...................
            Cờ sẽ vàng bay vui chị ơi
            Em về cảnh cũ đổi thay đời
            Tay ôm chặt chị- nhìn con cháu
            Rạng rỡ lòng em ... vạn sắc tươi ( trong bài Em Về Thăm Chị )

            Nhưng có lẻ bài mà Hoàng Dũng thích nhất là bài anh viết về Mẹ

            Xem phim nhìn thấy cảnh nhà xưa
            Dáng Mẹ trong con vẫn chẳng mờ
            Con phải làm sao cho trọn lẽ
            Tình quê , tình nước. trọn vần thơ ..!?
            ...............
            Mẹ ơi ! Con sẽ về bên Mẹ
            Đẹp nét cờ vàng , đậm ý quê
            Trong vòng tay Mẹ thân thương quá
            Đất Việt , trời Nam thoát cõi mê .. ( trong bài Xem Phim Nhớ Mẹ )

            Gần 100 bài thơ , biết bao cảm khái theo từng lời thơ . Hoàng Dũng rất cám ơn tác giả đã gởi tặng và trân trọng giới thiệu đến quý thi hữu thi phẩm :" Dấu Bước Chân Đời " của thi hữu Thy Lan Thảo , lời tựa do thi hữu Hồng Phúc viết và thi đàn Hoa Tiên xuất bản . Quý thi hữu muốn có thi phẩm của Thy Lan Thảo xin L/L về Email : Thuylanvy@yahoo.com

            Kính chúc quý thi hữu một đêm ngủ ngon ...

            Hoàng Dũng
            Con đi dưới lá cờ sao máu
            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

            Comment


            • thu cuc ( Australia)
              To
              me
              Today at 1:45 AM



              Thank you Anh Son goi bai tho doc that tham thia nhung buon muon khoc .
              Con đi dưới lá cờ sao máu
              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

              Comment






              • - Thùy Dzung (Victoria):
                Trong nhiều năm qua, anh đã xuất bản nhiều tập thơ, và thơ của anh cũng thường xuất hiện trên nhiều báo, tạp chí, website tại hải ngoại, trong đó có SGT. Đọc thơ của anh, người đọc đều xúc động, yêu quý tác giả, vì trong thơ của anh, quê hương, đất nước, và những người thân yêu đã hiện lên thật giản dị, mộc mạc, đậm đà đường nét, màu sắc Nam Bộ. Đặc biệt, anh cũng là nhà thơ đã tài tình thể hiện một cách thuỷ chung và tài hoa, màu cờ sắc áo, tinh thần đấu tranh trong thơ tình.
                (Báo SaiGon Times-Australia)



                Con đi dưới lá cờ sao máu
                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                Comment


                • -- Thủy Hoa (Wyoming) :

                  Thơ anh lời giản dị mà chứa đầy tình trong đó…hãy tiếp tục sáng tác để con cháu sau nầy còn biết những ẩn khuất của cuộc đời mình và chế độ CS đã bóp chết cuộc đời của riêng anh, cũng như của cả thế hệ chúng ta đã từng gánh chịu.
                  (thư ngày 24-4-11)




                  Con đi dưới lá cờ sao máu
                  Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                  Comment


                  • -Tinh Pham ( Tr/ Tá Công Binh. Cựu tù Hà Tây, Nam hà, Z30D)
                    To
                    me
                    Today at 9:27 AM



                    Sơn thân mến, đọc thơ em thấy rung động tâm can và nỗi lòng đau uất nghẹn. Còn nói được nên lời là cao quí lắm .Cảm ơn Sơn. Mến thăm Sơn và gia quyến an khang./
                    PTT( Austin)
                    Con đi dưới lá cờ sao máu
                    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                    Comment




                    • Tweet this Post!



                      Nguyễn Thị Xuân Phương (Sài Gòn):

                      P đang đọc thơ anh, sao buồn quá, có lúc phải ngưng, không dám đọc tiếp.
                      Kỷ niêm tình yêu, chinh chiến, tù đày, ... của thế hệ chúng ta, buồn đau đâu của riêng ai , "cộng nghiệp" chung của VN anh Sơn à . Vì thế, mọi người thông cảm và dễ gần nhau. Không biết thế hệ anh chị của mình và chính mình không còn nữa, thì ai còn cảm xúc những vần thơ của những người chứng kiến (hay nạn nhân!) lịch sử ?
                      (Email ngày 9-10-2010)




                      Con đi dưới lá cờ sao máu
                      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                      Comment


                      • Cang Nguyen
                        To
                        hoanguyengocong@yahoo.com me Cang Nguyen
                        Today at 4:02 PM



                        Tôi nhận được email của Hoa Nguyễn, tôi không biết nam hay nữ, hình như người Gò Công, trong đó có bản chính bài thơ của Sơn. Khi tôi đánh email cho Hoa Nguyễn thì yahoo cho tôi biết chị Hoa ở gần tôi và là bạn của bà xã, hơn nữa vợ tôi cũng có vài lần gặp chị nói chuyện chơi.
                        Trươc hết tôi xin lỗi về sai sót khi tôi copy bài thơ bằng cách highlight mất 8 câu mà tôi không hay, nên trong lời nhận xét thay vì khổ 3 tôi lại nói là khổ 1. Còn nội dung thì vẫn không thay đổi.
                        Tôi cũng xin nói rõ với Sơn khi tôi muốn giới thiệu Sơn với các blogs là để qua đó mình gởi bài đăng cho bạn bè đọc ví tôi thấy các blog đó có nhiều người viết và nhiều người đọc. Chỉ vậy thôi.
                        Trở lại bài thơ của Sơn, tôi chỉ khen không những bài nầy mà còn nhiều bài khác và nhất là bài đăng ở tập san "Đồng hương Gò Công", đó là " Đếm lá me bay tuổi học trò". Trong lãnh vực phê bình thơ văn, tôi thường phân tích và phê bình ưu khuyết điểm (ít nhiều) theo nhận xét riêng của tôi, điều nầy có thể đúng có thể sai tùy theo cảm nhận của mỗi người
                        .Tôi chưa bao giờ khẳng định nhận xét của mình là đúng. Ngay trong phê bình bài "Theo sóng đời lao xao" ( của Thuyên Huy) đăng trong tập san kể trên tôi cũng viết như vậy. Không biết chị Hoa Nguyễn nghĩ gì khi gởi cho tôi 2 bản chánh bài thơ Thy Lan Thảo? Tôi xin gởi đến chị cái email mà tôi đã gởi cho Sơn, để chị hiểu thêm tôi. Cám ơn chị và Sơn./ Nguyen Cang ( Sanjose, 22-3-15)
                        Con đi dưới lá cờ sao máu
                        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                        Comment



                        • Thank you for sharing!





                          HồngLan



                          Comment



                          • Thy Lan Thảo




                            Dõi mắt trông về quê Mẹ xa
                            Tuyết sương dầu dãi bước quan hà
                            Thời gian nhuộm tóc, mòn ngày tháng
                            Lòng vẫn đong đầy, vẫn thiết tha

                            Xuân lại về đây, nơi xứ người
                            Mùa đông xứ lạnh - Tết - buồn ơi!
                            Mâý chục năm rồi.. đời viễn xứ
                            Ôm ấp giấc mơ, sẽ đổi dời

                            Gió bụi thời gian phủ, lấp, vùi
                            Xuân về, xứ lạ nhớ nào nguôi
                            Niềm riêng, anh cất vào ngăn kín
                            Cố gượng cười, chúc bạn xuân vui ...


                            **
                            Viết Riêng Cho Anh - vì đó là Anh.


                            SƯƠNG ĐÊM

                            Con đi dưới lá cờ sao máu
                            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                            Comment


                            • -Phu Nguyen
                              To
                              me
                              Today at 6:09 AM 26-3-15



                              Son oi,
                              Cam on Son da cho doc bai tho nay.Cung nhu cac bai tho khac ma anh da duoc doc,hay,có hồn,muot ma lam.
                              Anh chuc khoe vui va hanh phuc .Son nhe.
                              Phu
                              Con đi dưới lá cờ sao máu
                              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                              Comment


                              • -meadowes carolyne
                                To
                                me
                                Today at 3:56 AM



                                Xin cam on anh Son ve tat ca anh Son nhe ,Hon tho anh van lai lang muot ma nhu dao nao ,Than chuc anh Son va ca nha luon luon hanh phuc ,khoe manh va nhieu niem vui anh Son nhe ,
                                A Thao ,(Giáo Sư Đại Học Tổng Họp Sai Gon 30-3-15)


                                Con đi dưới lá cờ sao máu
                                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom