• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Những Bài Thơ Hay - sưu tầm từ nhiều tác giả

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Những Bài Thơ Hay - sưu tầm từ nhiều tác giả




    (gia hoà vạn sự hưng)


    Ngọc Lang Qui

    Tường quang phong hảo cẩm phàm trương
    Diêu vọng thần tiên phục đế vương
    Vạn trùng sơn thủy thiệp thương lương
    Cửu thiên quy lộ trường
    Tình thảm thiết đối ly trường
    Phan luyến sứ tinh lang
    Nguyện tương thâm ý vị Nam Cường
    Phân minh tấu ngã hoàng.

    Chân Lưu - Thiền Sư Khuông Việt (933-1011)



    Gió hòa phấp phới chiếc buồm hoa
    Thần tiên trở lại nhà
    Đường muôn nghìn dặm trải phong ba
    Cửa trời nhắm đường xa
    Một chén quan hà dạ thiết tha
    Thương nhớ biệt bao là
    Nỗi niềm xin nhớ cõi Nam Hà
    Bày tỏ với vua ta.

    Thiền Sư Mật Thể dịch

    Similar Threads
  • #2


    NẾU CÓ LÚC



    Nếu có lúc bạn thấy lòng trống trải
    Nên hiểu rằng đó là lẽ tự nhiên!
    Tay chân còn có khi sao thừa thải
    Vũ trụ còn.. bao khoảng trống vô biên.

    Nếu có khi thấy lòng buồn xa vắng
    Lệ u hoài sau một cuộc chia phôi.
    Hãy vui lên vì sau đó cuộc đời
    Sẽ lật sách sang trang.. hồn giấy mới.

    Nếu bạn cứ quay cuồng, quen sống vội
    Theo dòng đời hối hả bước chông chênh.
    Sẽ yêu sao sáng Chủ Nhật yên lành
    Mở khung cửa .. ngắm bình mình tỏa nắng.

    Khi bản chất dòng đời không phẳng lặng
    Thì bao điều cay đắng hãy cho qua.
    Và nhận ra hiện tại (present) chính là quà
    Ngồi thanh thản hiên nhà nghe chim hót.


    Thích Tánh Tuệ

    Comment

    • #3


      RÓT CHO NHAU




      Rót tặng đêm dài một ánh trăng
      Cho người lạc lối hết băn khoăn.
      Tay sen xin chắp dâng lời nguyện
      Hạnh phúc, an bình cho thế nhân.

      Rót xuống bờ môi những nụ cười
      Cho hồn sa mạc chợt xanh tươi.
      Em cười, thế giới cười trao lại
      Nhưng khóc, một mình em khóc thôi!

      Xin rót cho Lời tiếng dễ thương
      Vỗ về, xoa dịu những đau buồn..
      Một câu, xa lạ thành tri kỷ
      Một lời, vực thắm cách hai phương.

      Rót tặng trong chiều những tiếng Kinh
      Để dừng chân bước giữa phiêu linh,
      Để bừng mắt thấy trần gian mộng
      Mà khổ vì đâu ? mấy chữ Tình...

      Xin rót vào tai những tiếng chuông
      Vườn tâm hoa nở Hiểu và Thương.
      Nghe chuông.. thông thấu nguồn chân thật
      Thôi kiếp đi hoang, kiếp đoạn trường.

      Tà dương, lại nối tà dương mộng
      Về vén sương mù, tỉnh giấc say.
      Rót tách trà sen mời bạn lữ
      Ngồi trong thực tại ngắm mây bay..

      Thích Tánh Tuệ

      Comment

      • #4


        Dưới chân Từ Phụ




        Con đã về đây với Thế Tôn
        Buồn , vui xen lẫn ở trong hồn
        Như từ lâu lắm không về gặp
        Giây phút làm sao…vơi ý ngôn!...

        Du Tử xa nhà bỗng nhớ quê
        Nhân duyên đưa đẩy bước chân về
        Con quỳ bên gốc Bồ đề thọ
        Nghe hồn sực tỉnh giấc hôn mê

        Con đã về đây, thôi vấn vương…
        Hòa vui với lẽ đạo chân thường
        Cha lành, Tam Bảo nguyền nương tựa
        Ngàn đời nguyện sống nếp yêu thương

        Tha phương…ai có nhớ quê hương?
        Xin hãy về mau với Đạo trường!
        Quê của tâm linh niềm an lạc
        Để tắm đời mình trong ánh dương…

        Về đây, chợt thấy đời như mộng
        Mới biết rằng con đã lạc lầm
        Bấy lâu nhận khổ làm chân phúc
        Lạy Phật chân thành dâng Tín tâm.

        Con chắp tay quy ngưỡng Thế Tôn
        Đời còn chi để thiết tha hơn!
        Cầu cho sanh chúng còn xa Phật
        Thấu rõ nhân sinh… biết cội nguồn.

        Ơ! Lá Bồ Đề rơi xuống chân
        Chao ơi, chiếc lá đẹp vô ngần
        Đôi dòng lệ nóng tràn lên má
        Nhưng hồn con hạnh phúc lâng lâng…

        Thích Tánh Tuệ

        Comment

        • #5


          Xuân - THẬP NIỆM

          Một là TỈNH NGỘ VÔ THƯỜNG
          Viễn ly trần thế về nương Đạo lành.

          Hai là CHÁN KIẾP PHÙ SANH
          Nhất tâm, nhất nguyện tu hành tinh chuyên.

          Ba là BI NGUYỆN THIÊNG LIÊNG
          Tự, Tha Viên giác mới yên lòng Từ.

          Bốn là THÂN CẬN MINH SƯ
          Ly gia cát ái đoạn trừ Nghiệp căn.

          Năm là NGUYỆN BÁO TỨ ÂN
          Chánh quyền, Đông loại, Song thân, Tổ thầy.

          Sáu là nguyện trọn kiếp này
          LÁNH XA NGŨ DỤC theo '' Thầy Nhân Thiên''

          Bảy là DĨ NHẪN VI TIÊN
          Thà cam mất mạng, con nguyền chẳng sân.

          Tám là NGÔN HẠNH TỐI CẦN
          Con luôn cải thiện thêm phần khả quan.

          Chín là GIỚI LUẬT KHUÔN VÀNG
          Con nguyền tuân giữ vẹn toàn, nghiêm minh.

          Mười là THƯỜNG TỤNG TÂM KINH
          Tự tri, tự giác tánh linh hiển bày

          Th Minh Đạo

          Comment

          • #6


            MIỆNG NỞ SEN HỒNG



            Ít nói cho lòng được tịnh thanh
            Cho tâm hoa nở đóa sen lành.
            Nhiều lời, lắm lỗi, đa phiền não
            Bao nhiêu rối rắm mãi vây quanh.

            Ít nói quay về với tự tâm
            Nương theo hơi thở niệm Phật thầm.
            Sáu cửa cài then, phòng hộ ý
            Tỉnh thức từng giây, dứt lỗi lầm.

            Ít nói cho đời bớt nhiễu nhương...
            Chỉ cần im lặng trải tình thương,
            Gìn Thân, Miệng, Ý như gìn ngọc
            Hoa Từ, trái Huệ tự thơm hương.

            Ít nói, không là câm nín đâu!
            Cốt là ý nghĩa chẳng nhiều câu.
            Một lời đem lại nhiều an lạc
            Hơn cả ngàn muôn.. rộn ý sầu.

            Ít nói tâm rền tiếng Phật âm
            Lắng nghe an tịnh thoát mê lầm.
            Con nguyện vuông tròn câu Chánh Ngữ
            Thắp đèn Tuệ Giác rạng nơi tâm.

            Thích Tánh Tuệ



            Comment

            • #7





              XUÂN TỊCH LỮ HOÀI


              Thủy lưu hoa tạ lưỡng vô tình
              Tống tận đông phong quá Sở thành
              Hồ điệp mộng trung gia vạn lý
              Đỗ Quyên chi thượng nguyệt tam thanh
              Cố viên thư động kinh niên tuyệt
              Hoa phát xuân thôi lưỡng mãn sinh
              Tự thị bất quy – quy tiện đắc
              Ngũ hồ yên cảnh hữu thùy tranh


              THÔI ĐỒ


              -~=o@o=~-

              ĐÊM XUÂN CẢM HOÀI
              NƠI ĐẤT KHÁCH


              Hoa rơi nước chảy – thẩy vô tình
              Ngọn gió phương đông lướt Sở thành
              Giấc bướm trong mơ – nhà vạn dặm
              Nủa đêm Quyên hót ánh trăng thanh
              Tha phương năm hết – thư chờ mãi
              Mái tóc thay màu xuân đổi nhanh
              Ý muốn không về - về vẫn được
              Năm hồ cảnh đẹp - có ai tranh


              VÔ TÌNH



              Comment

              • #8


                NHẸ GÓT ĐƯỜNG TRẦN



                Ta là tỷ phú.. thời gian
                Bước chân thư thả đi ngang cuộc đời
                Một dòng tất bật ngược xuôi
                Ta riêng ngồi lại với hơi thở mình
                Một dòng nhộn nhịp sắc thinh
                Ta xin lắng đọng.. hòa mình thiên nhiên...

                Sáng ra, ngắm nụ hoa hiền
                Chuyện trò cây lá bình yên sau vườn
                Hỏi thầm khe khẻ giọt sương
                Này em có biết vô thường sắc, không ?

                Chiều về, bát ngát mênh mông
                Trầm hương một nén, trải lòng nơi nơi...
                Trăng non một mảnh lưng trời
                Kinh đêm ta tụng là lời yêu thương..

                Trăm năm giấc mộng huỳnh lương
                Rộn ràng chi lắm cố hương xa vời?!
                Có ai tỉnh thức giữa đời
                Về đây ta sẽ chia đôi gia tài
                Cuộc đời đó, vốn không dài
                Hãy cho hồn được thoát thai mây ngàn!

                Ta là "tỷ phú thời gian"
                Vì không nô lệ lòng tham chính mình.

                Thích Tánh Tuệ


                Comment

                • #9


                  Dâng Mẹ




                  Xin dâng về biển Mẹ
                  Cánh sen vàng tinh sương
                  Cho hương hoà trong gió
                  Thành tiếng gọi trùng dương

                  Khi bước trần sõi đá
                  Rướm máu vết thương đời
                  Con bàng hoàng thảng thốt
                  Tiếng kêu cầu: Mẹ ơi!


                  Mẹ về trên cõi thế
                  Trong tiếng gọi phù du
                  Cho con nguồn vi diệu
                  Thoát hỏi bóng đêm mù

                  Mẹ lắng trong ngàn sóng
                  Tiếng vẳng gọi mười phương
                  Người đưa tay nhẹ vớt
                  Những bọt sóng vô thường

                  Xin dâng về bóng Mẹ
                  Khói hương trần chơi vơi
                  Cho hồn con thanh thoát
                  Mẹ cành sen tuyệt vời

                  Thi sĩ THÂN THỊ NGỌC QUẾ
                  Ngày 27 tháng 8 năm 1992

                  Comment

                  • #10


                    KHÉP TRẦN TÂM




                    Chiều lên núi ngắm mây trời bát ngát
                    Bóng thiên thu thoáng hiện giữa muôn trùng,
                    Lòng đạo sỹ ngỡ như nghìn cánh hạc
                    Bay qua đời... tan loãng giữa không trung

                    Chiều lên núi áo sương mù vai phủ
                    Đốt trầm hương ta nhớ đến Người xưa
                    Gót chân hoang của kiếp đời lam lũ
                    Đã chìm sâu... khi tâm tưởng sang mùa

                    Chiều lên núi nằm im trên mõm đá
                    Nghe chim ngàn réo gọi vết tiền thân
                    Văng vẳng tiếng lâm tuyền trong gió Hạ
                    Ta là ai, lạc lối giữa dương trần?!

                    Ngày lên núi ta nguôi dòng hệ lụy
                    Nỗi buồn xưa thành hương nhụy vô ưu
                    Bên quán trọ một ngày nao cuồng sỹ
                    Gửi vui, buồn về mặc áo Chân như

                    Quy hướng núi làm thú hoang tĩnh mịch
                    Cọng lau gầy nghiêng dáng nhỏ mông lung
                    Dăm úa lá rơi về miền cô tịch
                    Khép trần tâm, ta đối diện vô cùng...

                    Thích Tánh Tuệ

                    Dharamshala, India 6-2009

                    Comment

                    • #11





                      Comment

                      • #12




                        Nguyễn Bính
                        1918 - 1966


                        Những Bóng Người
                        Trên Sân Ga


                        Những cuộc chia lìa khởi tự đây
                        Cây đàn sum họp đứt từng dây
                        Những đời phiêu bạt thân đơn chiếc
                        Lần lượt theo nhau suốt tối ngày.

                        Có lần tôi thấy hai cô bé
                        Sát má vào nhau khóc sụt sùi
                        Hai bóng chung lưng thành một bóng
                        “Đường về nhà chị chắc xa xôi?”

                        Có lần tôi thấy một người yêu
                        Tiễn một người yêu một buổi chiều
                        Ở một ga nào xa vắng lắm
                        Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu.

                        Hai người bạn cũ tiễn chân nhau
                        Kẻ ở sân toa kẻ dưới tàu
                        Họ giục nhau về ba bốn bận
                        Bóng nhòa trong bóng tối từ lâu.

                        Có lần tôi thấy vợ chồng ai
                        Thèn thẹn chia tay bóng chạy dài
                        Chị mở khăn giầu, anh thắt lại:
                        “Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!”

                        Có lần tôi thấy một bà già
                        Đưa tiễn con đi trấn ải xa
                        Tàu chạy lâu rồi, bà vẫn đứng
                        Lưng còng đổ bóng xuống sân ga

                        Có lần tôi thấy một người đi
                        Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì
                        Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
                        Một mình làm cả cuộc phân ly.

                        Những chiếc khăn màu thổn thức bay
                        Những bàn tay vẫy những bàn tay
                        Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt,
                        Buồn ở đâu hơn ở chốn này?

                        Nguyễn Bính
                        1918 - 1966

                        Comment

                        • #13



                          Lỡ Bước Sang Ngang


                          1
                          - Em ơi! em ở lại nhà
                          Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương
                          Mẹ già một nắng hai sương
                          Chị đi một bước trăm đường xót xa
                          Cậy em, em ở lại nhà
                          Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương

                          Hôm nay xác pháo đầy đường
                          Ngày mai khói pháo còn vương khắp làng
                          Chuyến này chị bước sang ngang
                          Là tan vỡ giấc mộng vàng từ đây
                          Rượu hồng em uống cho say
                          Vui cùng chị một vài giây cuối cùng
                          Rồi đây sóng gió ngang sông
                          Đầy thuyền hận, chị lo không tới bờ
                          Miếu thiêng vụng kén người thờ
                          Nhà hương khói lạnh chị nhờ cậy em
                          Đêm qua là trắng ba đêm
                          Chị thương chị kiếp con chim lìa đàn
                          Một vai gánh lấy giang san...
                          Một vai nữa gánh muôn vàn nhớ thương
                          Mắt quầng tóc rối tơ vương
                          Em còn cho chị lược gương làm gì!
                          Một lần này bước ra đi
                          Là không hẹn một lần về nữa đâu
                          Cách mấy mươi con sông sâu
                          Và trăm ngàn vạn nhịp cầu chênh vênh
                          Cũng là thôi cũng là đành
                          Sang sông lỡ bước riêng mình chị sao?
                          Tuổi son nhạt thắm phai đào
                          Đầy thuyền hận, có biết bao nhiêu người!
                          Em đừng khóc nữa em ơi!
                          Dẫu sao thì sự đã rồi, nghe em!
                          Một đi bảy nổi ba chìm
                          Trăm cay nghìn đắng con tim héo dần
                          Dù em thương chị mười phần
                          Cũng không ngăn nổi một lần chị đi

                          Chị tôi nước mắt đằm đìa
                          Chào hai họ để đi về nhà ai
                          Mẹ trông theo, mẹ thở dài
                          Dây pháo đỏ bỗng vang trời nổ ran
                          Tôi ra đứng tận đầu làng
                          Ngùi trông theo chị khuất ngàn dâu thưa...

                          2
                          Trời mưa ướt áo làm gì?
                          Năm mười bảy tuổi chị đi lấy chồng
                          Người ta pháo đỏ rượu hồng
                          Mà trên hồn chị một vòng hoa tang
                          Lần đầu chị bước sang ngang
                          Tuổi son sông nước đò giang chưa tường
                          Ở nhà em nhớ mẹ thương
                          Ba gian trống, một mảnh vườn xác xơ
                          Mẹ ngồi bên cửi xe tơ
                          Thời thường nhắc: "- Chị mày giờ ra sao?"

                          Chị bây giờ... nói thế nào?
                          Bướm tiên khi đã lạc vào vườn hoang
                          Chị từ lỡ bước sang ngang
                          Trời dông bão giữa tràng giang lật thuyền
                          Xuôi dòng nước chảy liên miên
                          Đưa thân thế chị tới miền đau thương
                          Mười năm gối hận bên giường
                          Mười năm nước mắt bữa thường thay canh
                          Mười năm đưa đám một mình
                          Đào sâu chôn chặt mối tình đầu tiên
                          Mười năm lòng lạnh như tiền
                          Tim đi hết máu mà duyên không về

                          Nhưng em ơi! một đêm hè
                          Hoa xoan nở, xác con ve hoàn hồn
                          Dừng chân trên bến sông buồn
                          Nhà nghệ sĩ tưởng đò còn chuyến sang
                          Đoái thương thân chị lỡ làng
                          Đoái thương phận chị dở dang những ngày
                          Rồi... rồi chị nói sao đây?
                          Em ơi! nói nhỏ câu này với em...
                          Thế rồi máu trở về tim
                          Duyên làm lành chị duyên tìm về môi
                          Chị nay lòng ấm lại rồi
                          Mối tình chết đã có người hồi sinh
                          Chị từ dan díu với tình
                          Đời tươi như buổi bình minh nạm vàng
                          Tim ai khắc một chữ "nàng"
                          Mà tim chị một chữ "chàng" khắc theo
                          Nhưng yêu chỉ để mà yêu
                          Chị còn dám ước một điều gì hơn
                          Một lầm hai lỡ keo sơn
                          Mong gì gắn lại phím đờn ngang cung
                          Rồi đêm kia lệ ròng ròng
                          Tiễn đưa người ấy sang sông, chị về
                          Tháng ngày qua cửa buồng the
                          Chị ngồi nhặt cánh hoa lê cuối mùa

                          3
                          Úp mặt vào hai bàn tay
                          Chị tôi khóc suốt ba ngày ba đêm
                          - Đã đành máu trở về tim
                          Nhưng khôn buộc nổi cánh chim giang hồ
                          Người đi xây dựng cơ đồ
                          Chị về giồng cỏ nấm mồ thanh xuân
                          Người đi khoác áo phong trần
                          Chị về may áo liệm dần nhớ thương
                          Hồn trinh ôm chặt chân giường
                          Đã cùng chị khóc đoạn trường thơ ngây
                          Năm xưa đêm ấy giường này
                          Nghiến răng nhắm mắt cau mày... cực chưa?
                          Thế là tàn một giấc mơ
                          Thế là cả một bài thơ não nùng
                          Tuổi son má đỏ môi hồng
                          Bước chân về đến nhà chồng là thôi
                          Đêm qua mưa gió đầy giời
                          Mà trong hồn chị có người đi qua
                          Em về thương lấy mẹ già
                          Đừng mong ngóng chị nữa mà uổng công
                          Chị giờ sống cũng bằng không
                          Coi như chị đã ngang sông đắm đò

                          1939
                          Nguyễn Bính

                          Comment

                          • #14


                            Mười Hai Tháng Sáu




                            Riêng gửi Kiều Thu

                            Trăng của nhà ai? Trăng một phương!
                            Nơi đây rượu đắng mưa đêm trường
                            Ờ, đêm tháng sáu mười hai nhỉ
                            Tố của Hoàng ơi! Hỡi nhớ thương

                            Là thế, là thôi, là thế đó
                            Mười năm thôi thế mộng tan tành
                            Mười năm trăng cũ ai nguyền ước?
                            Tố của Hoàng ơi! Tố của anh

                            Tháng sáu mười hai – từ đấy nhé
                            Chung đôi – từ đấy nhé lìa đôi
                            Em xa lạ quá đâu còn phải
                            Tố của Hoàng xưa, Tố của tôi

                            Men khói đêm nay sầu dựng mộ
                            Bia đề tháng sáu, ghi mười hai
                            Tình ta ta tiếc cuồng ta khóc
                            Tố của Hoàng nay Tố của ai!

                            Tay gõ vào bia mười ngón rập
                            Mười năm theo máu hận trào rơi
                            Học làm Trang Tử thiêu cơ nghiệp
                            Khúc Cổ Bồn Ca gõ hát chơi

                            Kiều Thu hề Tố em ơi!
                            Ta đương lửa đốt tơi bời mái Tây
                            Hàm ca nhịp gõ khói bay
                            Hồ Xừ Xang Xế bàn tay điên cuồng

                            Kiều Thu hề trọn kiếp thương!
                            Sầu cao ngùn ngụt mấy đường tơ khô
                            Xừ Xang Xế Xự Xang Hồ
                            Bàn tay nhịp gõ điên rồ khói lên

                            Kiều Thu hề Tố hỡi em!
                            Nghiêng chân rốn bể mà xem lửa bùng
                            Xế Hồ Xang khói mờ rung
                            Nhịp vương sầu tỏa năm cung ngút ngàn

                            Tác giả: Vũ Hoàng Chương


                            Comment

                            • #15



                              Đời vắng em rồi say với ai ?






                              Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu
                              Lênh đênh thương nhớ dạt trời Âu
                              Thôi rồi, tay nắm tay lần cuối
                              Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau

                              Trai lỡ phong vân gái lỡ tình
                              Này đêm tri ngộ xót điêu linh
                              Niềm quê sực thức lòng quan ải
                              Giây lát dừng chân cuộc viễn trình

                              Tóc xoã tơ vàng nệm gối nhung
                              Đây chiều hương ngát lá hoa dung
                              Sóng đôi kề ngọn đèn hư ảo
                              Mơ kiếp nào xưa đã vợ chồng

                              Quán rượu liền đêm chuốc đắng cay
                              Buồn mưa, trăng lạnh: nắng, hoa gầy
                              Nắng mưa đã trải tình nhân thế
                              Lưu lạc sầu chung một hướng say

                              Gặp gỡ chừng như truyện Liêu Trai
                              Ra đi chẳng hứa một ngày mai
                              Em ơi! lửa tắt bình khô rượu
                              Đời vắng em rồi say với ai?

                              Phương Âu mờ mịt lối quê Nàng
                              Trăng nước âm thầm vạn dặm tang
                              Ghé bến nào đây, người hải ngoại
                              Chiều sương mặt bể có mơ màng?

                              Tuyết xuống phương nào, lạnh lắm không?
                              Mà đây lòng trắng một mùa đông
                              Tương tư nổi đuốc thâu canh đợi
                              Thoảng gió… trà mi động mấy bông


                              Tác giả: Vũ Hoàng Chương


                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom