Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh
làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.
Nghe tin Quán Gió khai trương
Mười năm thuê mướn thuận đường vào thăm
Qua sân trước, tiếng đàn cầm
Trúc xanh nhánh hữu, tả cành lan tươi
Vang vang! Rộn rã chân người
Anh khăn đóng, chị duyên cười áo bay
Anh giầy đen, chị đỏ hài
Câu chào, tay vái cả ngày chưa thuyên
Sân sau hồ nước bóng thuyền
Hoa sen nở tím, tóc huyền gió lay
Thì đây Quán Gió là đây
Hùng-Thư hội cuộc quán này vui thay
Vậy là Quán Gió sắp nổi sóng rồi! Sao Băng mà rớt xuống hồ thì thế nào hồ cũng nổi cơn ba đào, thuyền chìm âu đàn địch tình tang gì cũng trôi hết thôi, đúng vậy không Các Huynh Tỷ?
Sao Băng
Dạo quanh Quán Gió hết ngày
Trông trời trăng nửa... tiếng giầy Sao Băng!!!
Tay chưa ra, đã ra chân
Thuyết Tân Dịch...Dật, ngã Tần nghiêng Ngô
Gió tây lên, lộng mặt hồ
Thuyền chao, đèn tắt, sóng vồ, nước dâng
Quận tui khiếp quá Sao Băng
Xin tha cho mạng một lần được không???
Cảm ơn lá thư này của Phương Nghi lắm nghe; quận đọc thư không kỹ nên cứ ngỡ Sao Băng là phái yếu, nhờ thư của Phương Nghi nên quận đã vội sửa một chữ (hài) thành giầy của bài thơ vừa viết cho phải lễ và sẳn đây quận cũng xin lỗi Anh Sao Băng vậy. Quận xin tặng cả hai Phương Nghi và Sao Băng tám câu thơ xem như chuộc lại phần nào lỗi lầm, xin mời. Trăng Quán Gió
Trăng Quán Gió lên rồi trăng ánh tỏa
Đàn tơ run ai hò hát đêm khuya
Rượu Quỳnh Tương chưa cạn hết sao dìa
Cho mắt ướt đầm đìa đôi mắt ướt
Trăng Quán Gió, sợi vàng soi tóc mượt
Vương cành xanh bụi trúc trước sân nhà
Tay chèo vung mà bến hãy còn xa
Hay ở lại cùng ta Trăng Quán Gió
Ấy đừng! Phương Nghi 67 đừng nghe theo Anh Sao Băng mà bám quận, cứ theo dấu chân của Chị Dế Mềm và Cô Tuyết Nhi thì sẽ thành Thi Thần ngay trong một thời gian ngắn thôi, vì hai người này một là Thi Thánh và một là Thi Tiên trên diễn đàn này; còn quận là Thi Điên, Phương Nghi mà viết như quận thì quanh năm lỗ mũi ăn trầu, cái đầu xỉa thuốc vì bị người ta đánh đấy, chịu vậy không?
Biết Chút Thơ
Thơ thì quận biết chút ít thơ
Đụng Chị lltran chạy có cờ
Tuyết Nhi cửa trước, sau quận trốn
Gặp hai người ấy hỏi...quận nhờ
Thơ thì quận viết để cười chơi
Bám sát...quận run bút chẳng lời
Vần câu đảo lộn, bằng biến trắc
Tầm thi sĩ khác, Phương Nghi ơi!
Đổ mồ hôi quận đâu ngán, đổ máu mới sợ cơ? Đi thì đi chứ Anh, thân nam nhi thì phải như lời thơ " Lương Châu Từ " của cụ Vương Hàn đời Đường mới xứng...
Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
Dục ẩm, tì-bà mã thượng thôi
Túy ngọa sa trường, quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi?
Thì Anh chỉ quận sao, quận làm y vậy...Anh đi trước, quận theo sau; Anh tiến quận tiến, Anh lui quận lui thế là theo sát Anh như bóng để có gì thì... Cắc Cùm
Cứ ba bước tiến một bước lùi
Tấn thành phá cửa, Anh và tui
Lính Cơ, Lính Thú gươm với giáo
Thần núi, thần sông trốn cả rùi
Anh trước quay, tui sau cũng quay
Anh giầy hướng tả, tui đeo giầy
Anh đưa ngực chắn, tui núp bóng
Đạn thời Anh lãnh, tui phây phây
Một, hai, ba súng bắn cắc cùm
Lỗ châu mai, Anh đứng lum khum
Muốn thử... Sao Băng nhanh hơn đạn?
Tui thì dưới hố, áo giáp trùm
Quận phải lấy áo giáp trùm kỹ Anh ơi! Kẻo không ăn đạn thì tiền bán bầy vịt của mấy người bạn trên diễn đàn còn thiếu lấy ai thay quận mà đòi đây Anh? Thôi để quận lấy bông gòn nhét lỗ tai chứ tiếng súng rát như thế này sẽ hại hai màng nhĩ của tai lắm, đúng không Anh? Khi nào phía bên kia bắn hết đạn, họ rút đi rồi Anh Sao Băng nhớ kéo vai áo quận để cùng đi lãnh công trạng nghe Anh, lãnh xong quận chia Anh phân nửa, vậy là chơi đẹp quá còn gì, đúng không Anh? Khà khà.
Quẻ tốt, quẻ tốt! Xin chúc mừng Quán Gió và cám ơn Hoa Hạ đã dẫn giải theo cả hai " Tân Hoa Mai và Tân Tử Di " trong dịch học. Quận có tám câu gửi Bằng Hữu trong Quán đọc xem thể nào?
Quẻ Cát Tường
Cát tường Quán Gió đặng cát tường
Đức năng thắng số, sầu sông tương!
Qua cầu Ô Thước, thời tao hợp
Mưa trời diệt hỏa, bước thuận đường
Gieo quẻ ngày khai, được lòng nhân
Phong ba nào xá, gỡ lần lần
Tám hướng xoay về chung một mối
Bằng hữu như trời sao dãy ngân
Mấy tháng rồi tui không có đi câu, chỉ theo Lão Tư Tà Niên đi chài với lưới; hôm qua tui nhớ thú thanh tao, nhớ gềnh đá nằm yên chịu sóng đưa, sóng đánh năm này qua năm khác, nhớ tiếng rì rào du dương dưới gió, nhớ trời mây, nhớ bầy nhạn trắng, nhớ cá nên tui lấy xe lái một mạch ra biển Half Moon Bay ngồi câu từ ba giờ chiều đến gần tám giờ, khi hoàng hôn đã sụp bóng tui mới chịu về Các Bạn Ta ạ! Cá thì cũng có đôi ba con cắn câu nhưng là cá nhỏ nên tui cắt thịt cho đàn hải âu xơi, cũng không phí công tui đi vì có đến bốn trự cua ham mồi nên vướng vào lưỡi và bị tui kéo lên bỏ vào thùng đem về làm món cua xào hành tỏi cho Nàng Dâu Rạch Giá thưởng thức tài nấu ăn của tên Rể Sài Gòn này mới được nghe Các Bạn Ta?
Con Cua Con cua vướng lưỡi, kéo cua lên
Cần cong...cua cố bám vào gềnh
Càng ngoe gãy gọng, đành chịu số
Vào thùng tui, cua bò ngông nghênh
Bốn trự mang về rửa sạch trơn
Tỏi hành một dĩa khói bay, vờn
Gắp đôi miếng, mời Dâu Rạch Giá
Rể Sài Gòn giỏi quá, ai hơn
Lâu lâu cho tui gáy một chút nghe Các Bạn Ta, đừng giận tui tội nghiệp! Tui bị Người Ta đì, cấm không cho mình khen mình trước mặt Người Ta nên tui phải đành khen mình khi viết thư cho Các Bạn Ta thôi; mai mốt nếu có găp Nàng Dâu Rạch Giá của tui thì Các Bạn Ta đừng đem chuyện trong thư này mà nhắc lại...? Tui khổ lắm nghe Các Bạn Ta, khà khà.
Quận biết Cô Thiên Di chờ cả buổi mà chả thấy Ông Thần, Ông Sao nào vào để tiếp hơi và thơ thẩn cùng Cô, chắc Ông Thần đang lo hưởng lộc Mùa Vu Lan thành ra bụng đầy thức ăn, ngồi còn không nỗi nói chi là viết với họa? Riêng Ông Sao thì đang theo ve vãn Hằng Nga trên Cung Quảng nên nói, ca rát cả cổ, khan cả tiếng, chữ nghĩa có được bao nhiêu đem đổ quách nó vào cuộc tán tỉnh rồi còn đâu mà trăng với nước? Hai Trự này quên Quán Gió mất rồi Cô ơi! Thôi để quận gác cái cây chăn vịt, rồi ngâm tiếp hơi với Cô Thiên Di nghe, xin mời. Sương Sâm
Quận đã giận đâu, đã buồn đâu
Sương sâm cả vịm Cô muốn thầu
Hỏi xin có nửa đà chẳng chịu
Quận tức cành hông, chứ dỗi đâu???
Nổi gió!!! Ông Thần thổi chút thôi
Vịm tan, sành bể nát cả rồi
Sương sâm, sương sáo giờ xuống đất
Xương sườn, xương sống tách làm đôi
Cô nỡ lòng ôm một vịm sương
Quận thương Cô mỏi, hỏi Cô nhường
Sớt cho mấy bát hầu tay nhẹ
Quay người... gió thổi rớt thành tương!
Mấy bánh sương sâm lặng lẽ nằm
Cô trừng chi quận, mặt căm căm
Cô la, Cô hét " Đền Tui chứ? "
Sương vào Quán Gió, Thần trả sâm
Khà khà! Quán Gió thì Ông Trùm làm chủ nên Cô đòi Ông vì người ta thường bảo " Nợ có đầu, oan đòi Chủ Quán ", đúng vậy không Cô Thiên Di? Hoặc Cô tìm Ông Thần Núi khiến gió thổi bất tử, thổi không cho Cô hay mà níu áo; quận nghe thiên hạ quanh vùng nói núi của Ông Thần này có mỏ vàng đấy Cô, Cô nên nắm người có tóc chứ đừng nắm kẻ trọc đầu và nắm người chăn vịt nghèo rớt mồng tơi như quận thì quận cám ơn Cô Thiên Di nhiều lắm vậy.
Chết quận rồi! Bầy vịt của quận chạy đâu mất tiêu cả rồi Cô Thiên Di ơi? Quận mới gác cây để viết vài ba câu thơ họa với Cô thôi mà, giờ nhìn lại thì cả bầy vịt nghìn con chưa mọc cánh nhưng bay biến đi đâu cả rồi? Thế thì khổ thân quận! Đến cớ sự này thì quận phải đi làm công thêm vài ba mươi năm để đền nợ bầy vịt rồi Cô Thiên Di ơi!
Bầy Vịt Lạc Đâu!!!
Bớ bầy vịt!!! Mọc cánh bay đi đâu
Cả nghìn con, nợ trả đến bạc đầu
Trả chân, trả cánh nghìn nghìn cân thịt
Vịt ơi, vịt hỡi! Nay biến về đâu???
Cũng tại tội thơ thẩn cả ngày
Bỏ công, bỏ việc mới trắng tay
Mới công với bộc gần nửa kiếp
Chịu nắng mưa, cơ khổ thế này
Cũng tại tội ham phá, ghẹo người
Đành hanh ai mắng, buồn quá thôi
Vịt mất ngồi ôm cây gậy khóc
Ôi Thần! Ông có hiểu cho tôi
Thôi để quận về nghe Cô Chủ của quận mắng tiếp; hẹn Cô Thiên Di vài ba ngày nữa... khi quận chịu xong trận đòn vì cái tính ham chơi mà bỏ mất cả đàn vịt nghe.
Đúng rồi Chị Hoa Hạ, quận đã chịu thua vì đang bị trói và bị Bà Chủ Điền đánh mình mẩy tả tơi như cái mền rách mà Ông Thần Núi cứ đứng kế bên hỏi với đố mãi; may là nhờ Cô Phương Nghi đi ngang qua thấy cảnh thương tâm nên cắt dây mây cứu cho, sẳn dịp quận phang đại như Chị...may thay lần này trúng, đúng là hay không bằng hên Chị nhỉ? Không biết giải đáp trúng thế này thì Ông Thần Núi có chịu dắt quận đi tìm lại bầy vịt đã bị gió núi thổi đi mất không, sao thấy Ông Thần nín thinh, im thinh thít vậy Chị?
Cô Thiên Kim đó sao? Thiên Kim này có phải là Kim Trời năm xưa đòi đâm mắt quận cho chột trong cái quán Bốn Chấm Xanh không? Dữ không, Cô đi đâu mà biền biệt, mất tăm mất dạng vậy? Còn Cô Khoai Tím người Bình Định chuyên hăm he đánh quận cho què nay ở đâu mà không thấy tin tức hay thư từ gì ráo trơn ráo trọi vậy Cô? À! Còn Anh Trái Sầu Chung, Sầu Riêng gì đó, chắc đang thất tình cô nào hay sao mà trùm chăn không viết, không luận kim cổ cho quận đọc, quận nghe để có thêm mớ chữ lận lưng mà hò với hát lấy le nữa vậy Cô Thiên Kim? Còn cái Anh Chàng Trai Trẻ Điệp Viên 228 cũng lặn bờ ao, vũng ruộng nào mà không thấy mở cửa sau vườn mỗi lần quận bị mấy Ông Thần Núi, mấy Ông Thần Sao rượt chạy vắt giò lên cổ vì cái tội dám kêu mấy Ông bằng Ông? Cô Thiên Kim có tin tức gì về mấy người Bằng Hữu năm xưa của quận thì nhớ nhắn với họ là quận tui nhớ bạn hiền ngày nào nhiều lắm lắm vậy! Chứ giờ thân quận lẻ loi một mình từ ngày giựt nợ Ông Trùm trốn qua đây để đi chăn vịt cho Bà La Sát, quận bị mấy Ông Thần, Ông Sao làm trịch làm thượng ngày này qua ngày khác, thật là khổ thân nghèo trên đe dưới búa Cô ơi! Trên Đe Dưới Búa
Trên đe dưới búa cái thân nghèo
Ngày đi chăn vịt, tối canh cheo
Chân không, tay cái cây hò hét
khan hơi, mỏi cổ nghèo vẫn nghèo
Có mấy người quen bỏ đi rồi
Lanh chanh, lẩn quẩn cái thân côi
Cháo rau hai buổi, chăn chiếu rách
Vịt đàn bị gió cuốn! Nổi trôi
Cô Thiên Kim hỏi dọ quận xem có nơi nào cho quận về trú thân không, chứ bây giờ đường xa thăm thẳm quận tui biết trôi lạc về đâu? Quận chờ thư Cô Thiên Kim nghe, chúc Cô vui và trở lại phụ quận mà cãi với Cô Thiên Di hộ, chứ mấy hôm nay quận bị Cô Ta mắng oan vì cái Vịm Sương Sâm bị vỡ bởi cơn gió núi mà quận không đủ lời trần tình để Cô Thiên Di hiểu cho...? Quận cám ơn Cô Thiên Kim trước vậy.
Quận là kẻ chăn vịt, quanh năm suốt tháng ngoài đồng, bên sông hiu quạnh! Lâu lâu mới thấy một ông hay một bà cùng thôn cùng làng đi ngang qua, ai cũng tất bật lo việc của mình thì đại hay tiểu trượng phu, thôn phu, bật nga phu hoặc tiều phu gì thì cũng đều có tứ chi giống như nhau; còn mấy cái đai Ngũ, Tứ, Tam, Nhị và Nhất Đẳng thì đeo vào nó vướng vít người chứ có ích lợi gì đâu Cô Thiên Kim? Mỗi lần bị mấy Ông Thần Ông Sao rượt cũng đều phải cởi, bỏ của cho nhẹ mà chạy lấy người thôi! Như Cô Khoai Tím có đeo đai, đeo phù hiệu gì đâu mà mấy ông có ai dám lại gần, lạng quạng Cô cho một cước là thần, sao gì cũng té xuống ao cả, đúng không Cô? Quận chỉ ước sao học được vài miếng võ phòng thân như Cô Khoai Tím thì đời đâu có gian truân, đâu chịu cảnh trốn trui trốn nhủi như vầy đâu Cô!
Tứ Chi
Trượng, tiểu phu gì cũng giống nhau
Tứ chi đói khát phải bươi, cào
Ngũ, nhất huyền đai chi vướng vít
Phong trần! Càng nặng...chạy về sau
Quận thấy Cô viết là Ông P ưu ái quận??? Quận cười một mình vì nhìn lại thì cái cây chăn vịt của quận còn phải phơi nắng, dầm sương thì thà không ưu ái còn sướng hơn là ái ưu cô ơi! Còn hai Sư Tỷ Hoa Hạ và Thiên Di công lực có cao hay thấp thì cũng không hơi sức đâu mà tranh chấp với quận, bầy vịt bị Gió Thần, Gió Sao cuốn đi mất cả rồi thì hai Sư Tỷ nhào vô để phải chịu cảnh bị quận níu áo nằm vạ à, quận nói vậy có đúng không Cô Thiên Kim?
Thôi! Luận cái kiểu huề cả làng thế này quận nhức đầu rồi cô ơi; thư sau mình đổi chủ đề khác cho vui đi nghe Cô, Cô thấy đề nghị của quận được không? Giờ quận phải đi lại cái xóm đằng này xin việc, chứ cả hai ngày nay quận không có hạt cơm trong bụng vì rỗi công, có thực mới có sức mà giựt được chức phải không Cô? Chúc Cô vui và trở lại sinh hoạt đều trên Thư Viện cho quận có người đồng minh, kẻ đồng cảnh nghèo rớt mồng tơi nghe Cô!
Quận thì lại thích dịch theo kiểu nửa Tàu, nửa Ta nên chữ Thiên thì hiểu là trời, còn chữ Kim là cây kim vì nhớ chuyện Cô đòi đâm, đòi móc mắt quận trong cái quán Bốn Chấm Xanh ngày nào; chán thì có bao giờ quận chán khi tiếp chuyện với Cô, khi đọc thư và cũng như viết thư cho Cô? Cô đừng gieo tiếng oan cho quận này tội nghiệp! Sợ Cô đòi nợ cặp vịt thì trước đây có sợ thật, nhưng bây giờ vịt bị gió thần thổi bay mất cả đàn rồi, Cô có đòi quận cũng không có đâu mà trả nên quận nào có lo chi...? Bất quá, nhiều lắm là Cô đi kiện quan bắt quận giải vào lao tù thì quận khỏi phải vất vả vì có cơm tù ăn mỗi ngày, đúng vậy không Cô? Nghèo Đến Nỗi...
Nghèo đến nỗi không tiền trả nợ
Cửa nhà quan bị kiện, cảnh lao tù
Nhất nhật tại tù, tại ngoại thiên thu
Đời vất vả! Thời ăn cơm tù cũng sướng
Quận chăn vịt, chứ nào thần nào tướng
Nợ quá nhiều, năm tháng cảnh gió sương
Nay Cô vây, Cô đẩy quận cùng đường
Thôi ngục thất! Bốn vách tường làm bạn
Tối ngâm thơ, ngày làm thơ mỗi sáng
Trưa đọc thơ, chạng vạng nghĩ về thơ
Quận yên thân không quên nghĩa ân nhờ
Cô cáo kiện nên giờ tui bớt khổ
Mai gửi thơ đền ân Cô cứu độ
Cho Cô xem trừ nợ cặp vịt mang
Chẳng một con...chứ nói chi đám với đàn
Ông Thần Gió! Cướp ngang xương không trả
Thơ vài dòng, cho Cô tường...hả dạ
Xin đa tạ tấm chân tình của Cô Thiên Kim lắm lắm vậy. Vài ba ngày nữa có bạn tù nào được ân xá, quận sẽ chuyển thơ mình đưa tận tay cho Cô Thiên Kim đọc nhé, khà khà.
Comment