• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Cuộc đời và sự nghiệp của Vua nhạc Rock Elvis Presley

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Cuộc đời và sự nghiệp của Vua nhạc Rock Elvis Presley

    Cuộc đời và sự nghiệp của Vua nhạc Rock Elvis Presley

    Sưu Tầm



    Từ một cậu bé nghèo khó. Elvis Presley trở thành ông vua nhạc Rock. Nhưng cũng như nhiều kẻ mới giàu khác, anh bị quật ngã bởi ma tuý, phụ nữ và những kẻ bợ đỡ quanh mình.
    Trong thời kỳ suy thoái của nước Mỹ, Elvis là đứa trẻ tinh khôn, lễ phép thường giấu bơ và bánh mì Sandwich lúc khách đến vì... sợ họ ăn mất ! Anh có bà bác Dixie là dân sống nhờ phát chẩn bị hóa điên vì bệnh giang mai. Bà cố tổ của anh có 10 người con nhưng chưa bao giờ lấy chồng. ông Vernon cha anh bị tù tội vì tội giả mạo và bị đuổi khỏi thành phố vì buôn rượu lậu. Bà Gladys mẹ anh mang nửa dòng máu Do Thái, nửa dòng máu Scotland lại sẵn sàng làm bất cứ việc gì để nuôi sống gia đình...
    Gia đình Elvis sống trong ngôi nhà hai phòng đơn giản hoặc sống nhờ nhà bà con. Vào giai đoạn khó khăn, bà Gladys mang vải quấn ở chân thay cho giầy. Bà uống rượu nhiều, sau đó ăn hành tươi để tẩy mùi rượu. Năm Elvis ra đời cha anh mới 18 tuổi, mẹ anh 22. Cùng sinh với anh ngày 8-1-1935 là cậu em (sinh đôi) Jesse Gabon nhưng bị chết.
    Lúc Vernon vào tù, bà Gladys bảo con trai hãy xứng đáng làm người đàn ông trong gia đình và chăm sóc cho mẹ. Năm đó Elvis mới 3 tuổi ! Mỗi khi anh sợ hãi và lo lắng, người mẹ bảo anh đừng lo vì đã có Jesse phù hộ ở thiên đường.
    Khi Vernon ra tù, ông thấy mình bị loại khỏi quan hệ thân mật gữa vợ và con trai. Năm lên 10, Elvis đã phải làm việc để phụ giúp gia đình. Có lúc cả cha mẹ đều thất nghiệp nên Elvis phải làm việc từ 3 giờ đến 10 giờ tối. Quà sinh nhật thứ 10 của anh là chiếc đàn guitar. Nhờ cây đàn này anh có thể chơi theo nhạc trên radio. Người bạn mới- ca sĩ Mississppi Slim đã dạy anh hát. Tại cuộc thi tài năng ở Hội chợ Albama/Mississppi anh đoạt giải hai (5USD tiền thưởng) với bài hát Old shep-Gladys bật khóc trước vinh quang nhỏ nhoi của con mình.
    Năm Elvis 13 tuổi gia đình phải xa Tupelo vì cha anh phạm tội buôn rượu lậu. Họ đến Memphis. Tại đây anh thường xuyên ghé thăm các khu phố người da đen và nghe họ hát thánh ca. Anh cũng mơ có một bộ quần áo mua ở cửa hàng Lansky’s mà các nhạc sĩ da đen thường mặc.
    Elvis muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa, nhưng bà Gladys buộc anh phải đi học. Thậm chí bà theo anh đến tận trường một thời gian cho tới lúc Elvis yêu cầu mẹ đừng làm vậy vì mắc cỡ với bạn bè.
    Thời niên thiếu, Elvis đã có bạn gái. Bà Gladys cực lực ngăn chặn việc này vì theo bà phụ nữ vừa là ...con điếm vừa là thiên thần! Một bên lương thiện một bên xấu xa.
    Ngoài giờ học Elvis làm tài xế cho một công ty điện. Với mức lương 45 USD một tuần anh có thể giúp đỡ gia đình. Tâm sự với người anh họ, Elvis nói:"..Nếu tôi trở thành ca sĩ tôi sẽ cho Gladys những thứ mà Vernon không có."
    Buổi biểu diễn đầu tiên của Elvis được tổ chức ở Hideaway. Anh bị ai đó ném chai nước vào người. Dù nghề nghiệp không tiến triển, Elvis lại sa đà với nhiều thiếu nữ hư hỏng. Tháng 6-1953 anh đến Sun Studio trả 4 USD để được ghi âm bài hát tự viết tặng mẹ nhân ngày sinh nhật. Một nhân viên studio tên Marion Keisker phát hiện ra giọng của anh- khi Elvis trở lại đây lần thứ 2 vào tháng 1-1954 để ghi âm bài hát khác tặng bạn gái- đã cho Elvis số điện thoại riêng.
    Keisker mở bài hát của Elvis cho ông chủ Sam Phillips nghe. Từ lâu Sam tin rằng nếu tìm được một thanh niên da trắng có giọng hát da đen thì ông ta sẽ trở thành tỉ phú. Dù không tin Elvis là kẻ đó nhưng Sam linh tính là mình đã có một "món giá trị" trong tay. Tháng 7-1954 Sam Phillips ghi âm hai bài hát That’s all right(Mama) và Blue Moon of Kentucki của Elvis. Sau đó là Baby let’s play house và Mystery Train Elvis cũng xuất hiện tại nhiều buổi vũ hội trường học, các hội chợ nông thôn và trên cả show phát thanh The Lousiana Hayride.
    Các cô gái hoá rồ xé cả quần áo của Elvis lúc anh xuất hiện. Nhưng anh chỉ bỏ công việc đang làm sau khi Sam đồng ý trả cho anh 200USD tiền hoa hồng mỗi lần thu băng. Vật đầu tiên anh mua là chiếc váy và giầy cho mẹ.
    Vào lúc đó Ðại tá Tom Parker xuất hiện. Ông ta không hề có quân hàm đại tá (thậm chí họ tên Tom Parker cũng giả) mà là một dân nhập cư lậu Hà Lan có tên Andrean Van Kujik. Tom có hai tham vọng: trở thành giàu sụ và lẩn tránh được sự phát hiện của cơ quan cư trú Mỹ (Ðó là lý do giải thích tại sao Elvis không bao giờ lưu diễn bên ngoài nước Mỹ). Tom thuyết phục Elvis bỏ Sam Phillips để qua làm việc cho RCA Records. Ông bầu của "nhà Vua" này không quan tâm đến âm nhạc lắm nhưng cột Elvis vào một hợp đồng 50/50. Quan tâm của ông là điện ảnh và những sản phẩm ăn theo nhà vua như móc khoá, đàn...
    Khi chuyển từ Sun Records của Sam qua RCA Paker đưa cho Elvis 5000USD. Anh mua cho Gladys và Vernon ngôi nhà ở một khu vực yên tĩnh. Sau đó anh lao vào cuộc sống trác táng.
    Năm 1956 là năm đáng nhớ với Elvis. Nhân ngày sinh nhật thứ 21 anh ghi âm bài hát Hearbreak Hotel và đi lưu diễn nhiều nơi. Anh cũng xuất hiện trong The Ed Sulivan Show và nhân được nhiều lời mời đóng phim. Mọi việc xảy ra nhanh đến nỗi, Elvis không bắt kịp sự nổi tiếng của mình và cơn sốt Rock’n’Roll. Ðột ngột, đứa trẻ nghèo khó trở thành ông vua. Chính vì muốn giữ uy tín cho mình mà Elvis đã thu lại bản nhạc Hound Dod đến 31 lần mới vừa ý.
    Trên bục diễn anh như một kẻ rối loạn thu hút phụ nữ. Tuy nhiên nhà vua lại cảm thấy rất cô độc trước đám đông. Anh xem bộ phim Nổi loạn không nguyên nhân đến 21 lần và rất lo người khác chỉ yêu anh ta vì tiền.
    Elvis không có tham vọng trở thành ngôi sao điện ảnh vì biết tài năng của mình rất giới hạn trong lĩnh vực diễn xuất. Các bộ phim đáng chú ý nhất của anh là Love Mc Tender, Jailhouse Rock và King Creole. Anh cũng không thích Hollywood nhưng lại thích kết bạn với những con người như Ann-Margret, Natalie Wood và Nancy Sinatra. Tiền bạc nhiều đã giúp anh mua trang trại Graceland và đưa cha mẹ cùng bà ngoại Minnie về đó sống, ngoài ra còn một số bạn bè và anh em họ.



    Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

    Similar Threads
  • #2


    Năm 1958 Elvis nhập ngũ dù rất ghét làm lính. Tháng 8-1958, Gladys chết vì rượu huỷ hoại gan. Tại tang lễ, Elvis khóc trên quan tài : "Ðừng bỏ con, Mama. Con làm tất cả điều này là vì mẹ. Hãy cho con một cơ hội nữa".
    Các nhà viết tiểu sử Elvis đều đồng ý một điều : Sau khi bà Gladys chết, cuộc sống của nhà vua đã thay đổi. Anh quan hệ bừa bãi và mua phụ nữ bằng của cải vật chất để rồi khinh bỉ họ.
    Nghề nghiệp ca hát, đóng phim và thương mại hoá tên tuổi của Elvis vẫn sáng chói như xưa. Anh là ngôi sao được trả cao nhất Hollywood : 1 triệu USD mỗi phim dù anh diễn xuất không hay.
    Trong suốt thập niên 1960, Elvis thực hiện từ hai đến ba bộ phim mỗi năm.
    Tại Hollywood, Elvis sống sa đà với phụ nữ và ma tuý. Ông Vernon lấy vợ khác. Dù phản đối điều này nhưng Elvis vẫn để dì ghẻ sống chung dưới một mái nhà.
    Năm 1967 anh cưới Priscilla. Có thai, Priscilla sinh Lisa Marie. Buồn chán vì phải ngồi ở nhà, chị rất mong được sống gần chồng càng nhiều càng tốt.


    Năm 1968, chương trình Elvis TV Special trên kênh NBS được hoan nghênh nhiệt liệt. Parker muốn Elvis hát 20 bài hát Giáng sinh nhưng thay vào đó anh hát các bài hát cổ điển của thập niên 1950. Bài hát ì I can dream lại đưa nhà vua trở về vị trí Top 20 Mỹ. Trong năm 1969, Elvis trở lại với các vòng lưu diễn sống. Hai bài hát In The Ghetto và Suspicious Minds gây tiếng vang rất lớn.
    Tuy nhiên, lối sống của Elvis vẫn hết sức căng thẳng. Anh vẫn phỉa dùng thuốc anh thần và thuốc ngủ. "Anh sử dụng ma tuý bình thường như người ta ăn trứng omelette" Priscilla kể lại.
    Cuối cùng đến năm 1972, chịu hết xiết cách sống của chồng, Priscilla chạy theo huấn luyện viên karate Mike Stone. Vỡ nát con tim và tức giận, Elvis doạ giết Mike.
    Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

    Comment

    • #3


      Sau khi Prisscilla ra đi, Elvis càng suy sụp. Anh lên cân khủng khiếp vì ăn quá nhiều. Năm 1976, ca sĩ Barbra Streisand muốn anh đóng một vai trong bộ phim Một ngôi sao mới sinh nhưng Parker không đồng ý.
      Ma tuý, súng và phụ nữ vẫn kiểm soát cuộc sống của Elvis. Anh sống vào ban đêm với mảnh len thêm cocain nhét trong mũi và chung quanh là các cô gái mớm đủ thứ thức ăn vào miệng anh.

      Năm 1977, hai cựu giai nhân của Elvis viết một cuốn sách về trang trại Graceland. Ðiên tiết, anh doạ sẽ bắn họ. Nhưng ngày 16-81977, trái tim anh đã ngừng đập vì quá mệt mỏi. Ngôi sao 42 tuổi này chết trên sàn phòng tắm. Phát hiện ra anh là vị hôn thê Ginger Alden, Hoa hậu An toàn giao thông Memphis năm 1976. Trước khi chết Elvis hứa với Alden là anh sẽ không bao giờ ngủ gật trong phòng tắm. Nhưng nhà vua Rock đã gục ngã và chết ở đó.


      Elvis Presley tại Nhà Trắng, 1970

      Elvis Presley meeting Richard Nixon. On December 21, 1970, at his own request, Presley met then-President Richard Nixon in the Oval Office of The White House. Elvis is on the right. Waggishly, this picture is said to be 'of the two greatest recording artists of the 20th century'. The Nixon Library & Birthplace sells a number of souvenir items with this photo and the caption, "The President & the King."
      Mời các bạn thưởng thức "Suspicious Minds" - ca khúc được coi là hay nhất trong sự nghiệp âm nhạc của Elvis Presley: ELVIS Suspicious Minds





      Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

      Comment

      • #4

        Vì sao Elvis được mệnh danh là Ông hoàng nhạc Rock


        Elvis Presley sinh ngày 08/01/1935
        - mất ngày 16/08/1977 (DR)

        Nếu không có Elvis, thì chẳng bao giờ có ban nhạc The Beatles. Sinh thời, ca sĩ John Lennon đã nói câu này để ghi nhận tính tiên phong của người được mệnh danh là - The King - ông hoàng nhạc rock. Hơn 3 thập niên sau ngày qua đời, Elvis Presley không chỉ để lại dấu ấn trong làng nhạc pop - rock, mà còn ảnh hưởng sâu rộng đến nhiều lãnh vực văn hóa đời sống.
        Nhân dịp kỷ niệm 35 năm ngày Elvis qua đời, chương trình Góc vườn Âm nhạc đài RFI hoà âm cho quý thính giả và các bạn nhiều liên khúc. Đầu tiên hết là liên khúc nhạc tình Are you Lonesome tonight & Fame and Fortune. Kế đến là liên khúc nhạc rock gồm các bản Jailhouse Rock & Teddy Bear & Hound Dog & Don't Be Cruel. Thứ ba là liên khúc Las Vegas gồm các bản Always on my Mind & Let it Be Me (phiên bản tiếng Anh của bài Je t'appartiens).

        Cũng như ngôi sao màn bạc Marilyn, Elvis (1935-1977) trước hết là biểu tượng của một thời đại, là hiện thân của rock and roll, hiểu theo cả hai nghĩa phong cách và thể loại âm nhạc. Chất giọng thiên phú, điệu bộ khiêu khích, sự nghiệp vinh quang, cuộc đời ngắn ngủi : tất cả những yếu tố đó khoác lên vai nhân vật này một bộ áo giáp ngời sáng, tuy không đủ dày để chống đỡ lại mũi tên của định mệnh, nhưng vầng hào quang đủ nhiệm mầu để hóa thân anh thành một hình tượng bất tử.

        Sở dĩ Elvis Presley được tặng cho cái biệt danh ông hoàng nhạc rock, bởi vì anh được xem như là gương mặt da trắng đầu tiên giúp cho dòng nhạc rock and roll trở nên phổ biến rộng rãi. Dòng nhạc rock and roll gợi hứng từ rythm and blue của người Mỹ da đen, bằng cách chuyển đổi nhịp điệu tam phân (của R&B) thành nhịp điệu nhị phân. Dòng nhạc này hình thành và phát triển từ cuối những năm 1940. Đến đầu thập niên 1950, nhiều nghệ sĩ da trắng như Bill Haley, Buddy Holly và Jerry Lee Lewis lao vào sáng tác theo phong cách này.

        Bill Haley viết bài Rock around the Clock vào năm 1952, nhưng vì anh mới khởi nghiệp, chưa có hợp đồng ghi âm, cho nên Bill Haley chỉ thu bài này vào giữa năm 1954. Bài hát sau đó trở thành bản nhạc rock đầu tiên chiếm hạng đầu thị trường Hoa Kỳ. Tuy nhiên, bài hát được xem như là bản tuyên ngôn, khởi nguồn dòng nhạc rock (theo nghiên cứu của sử gia người Mỹ Joseph Burns, thuộc đại học Southeastern Louisiana) là nhạc phẩm That’s Allright (Mama) do tay đàn nhạc blues da đen Arthur Crudup viết vào năm 1946.

        Vào cuối năm 1953, khi Elvis ghi âm bài này với lối chuyển đổi phân nhịp (từ tam phân thành nhị phân), thì cậu thanh niên mới 18 tuổi này trở thành nghệ sĩ da trắng ghi âm bản nhạc rock đầu tiên (dù rằng chuyển thể) trong lịch sử âm nhạc. Sự thành công nhanh chóng của Elvis tạo ra một tác dụng bất ngờ : vào cái thời chưa có phong trào đòi quyền bình đẳng màu da, nhiều khán giả trẻ tuổi người Mỹ da trắng khám phá và yêu chuộng nghệ sĩ đa đen. Tuy không cố tình, nhưng Elvis đã mở đường cho sự thành công của nhiều nghệ sĩ da màu như Chuck Berry, Bo Diddley và Little Richard : âm nhạc của họ trước đó bị hạn chế, không được phổ biến rộng rãi để đi vào dòng chính.

        Ngoài chất giọng mượt mà trời ban, Elvis còn có một cách thể hiện rất riêng biệt. Nếu giọng ca vàng Frank Sinatra (The Voice) thường hất câu đá chữ, thì ông hoàng Elvis hay uốn giọng nấc quảng. Trên sân khấu, anh được mệnh danh là Elvis the Pelvis vì có lối ‘‘lắc hông’’ rất gợi tình gợi cảm : Phái nữ điêu đứng mê mệt, phái nam bắt chước khuôn mẫu : đầu tóc chải mượt, tướng mạo trau chuốt. Do xuất hiện 10 năm trước các ban nhạc huyền thoại (Beatles, Rolling Stones), cho nên Elvis đã ảnh hưởng đến lối sáng tác của họ. Tại châu Âu, tất cả các nghệ sĩ hát nhạc rock những năm 1960 như Cliff Richard hay Johnny Hallyday đều vay mượn nếu không nói là bắt chước phong cách biểu diễn của Elvis.




        Nổi danh từ năm 1955 cho tới tận ngày qua đời, Elvis thành công một cách ngoạn mục chớp nhoáng : anh là ca sĩ đầu tiên chiếm hạng đầu thị trường trong ba thể loại : rock, country và gospel. Tuy nhiên sai lầm lớn nhất trong sự nghiệp của Elvis là việc ký hợp đồng độc quyền 20 năm với ông bầu Tom Parker (còn được mệnh danh là Đại tá - Colonel). Do Tom Parker chỉ quản lý một nghệ sĩ duy nhất, theo đó ông được 15% trên mỗi hợp đồng của Elvis (đến cuối đời là 50%), cho nên ông Tom Parker đã nhận hầu như mọi lời mời biểu diễn, chỉ nhắm tới số lượng mà không màng đến chất lượng.

        Chính trong giai đoạn này mà Elvis đã ngưng ca hát và lưu diễn, để chuyển sang đóng phim ca nhạc (và như vậy chỉ ghi âm ca khúc cho các bộ phim) từ năm 1960 trở đi, tức là sau thời gian anh đi lính. Trong vòng gần 10 năm, Elvis đóng 27 bộ phim nhưng không để lại dấu ấn nào thực sự đáng ghi nhớ trong làng điện ảnh. Dù kiếm được tiền, nhưng Elvis không bao giờ được công nhận như một diễn viên thực thụ. Sự thành công ‘‘nửa vời’’ đó, khiến cho anh chán nản, thất vọng. Gò bó, tù túng nhưng không có đủ can đảm để đoạn tuyệt với ông bầu Tom Parker, ông hoàng Elvis dần dần xa rời với thực tế, lún sâu vào chứng nghiện thuốc kích thích và an thần. Giọng ca Elvis vẫn thiên thần, nhưng hình hài bắt đầu tự hủy hoại.

        Mãi đến năm 1969, Elvis mới ngưng đóng phim và nối lại với sân khấu ca hát, mở ra giai đoạn thứ nhì trong sự nghiệp của anh, ít còn là nhạc rock mà chủ yếu là nhạc pop cường điệu hoành tráng, hợp với phong cách của các crooner, biểu diễn tại các sòng bạc Las Vegas. Chính cũng vì thế mà các nhà phê bình âm nhạc đánh giá rằng : Elvis ít còn sáng tạo sau khi giải ngũ trở về. Ông hoàng nhạc rock đã chết khi bán linh hồn để đổi lấy hợp đồng kếch sù, thù lao hậu hĩnh. Nhưng Elvis vẫn thu hút nhiều tầng lớp fan mới. Khi chuyển qua hát nhạc phổ thông, nhạc nhẹ, nhạc chuyển dịch, tuy chất lượng của các ca khúc có thể không đồng đều, nhưng ít có ai thổn thức biểu cảm bằng Elvis trong cách thể hiện nhạc tình lãng mạn ướt át, dù hát nguyên tác hay hát cover.

        Ngoài chất giọng high baritone (giữa tenor và baritone) trải dài trên gần ba cung bậc, tiếng hát Elvis còn đặc biệt mùi mẫn trong những nốt trầm. Cách rung giọng luyến láy của anh không đơn sắc đơn âm, mà lại đa màu biểu cảm. Nhờ vào thính giác hơn hẳn người thường, mà Elvis khi thoáng nghe qua một điệu nhạc, vẫn có thể hát lại mà không lạc điệu, sai nhịp và nhất là đúng với độ dài của từng nốt. Nhờ vào cái năng khiếu bẫm sinh này, mà Elvis hát nhạc gospel rất có hồn, hát nhạc country rất có duyên, và hát nhạc nhẹ rất có tình. Có thể nói Elvis trở thành nghệ sĩ cross over đầu tiên của làng âm nhạc, vượt qua ranh giới, xuyên các thể loại.

        35 năm sau ngày qua đời, đĩa hát của Elvis mỗi lần tái bản đều được bán chạy. Theo thống kê chính thức, tính đến nay, Elvis đã bán gần 1 tỷ đĩa nhạc, 700 triệu thời anh còn sống và hơn 300 triệu sau ngày anh mất. Ông hoàng nhạc rock đứng đầu danh sách các nghệ sĩ quá cố nhưng giọng ca vẫn tiếp tục ăn khách, qua mặt Frank Sinatra và Bố già James Brown, hơn xa Dalida và Claude François, dù số bán có gộp lại.

        Được tạp chí phê bình âm nhạc Rolling Stone xếp vào hạng ba trong số 100 nghệ sĩ xuất sắc nhất mọi thời đại, chỉ thua có nữ hoàng nhạc soul Aretha Franklin và kỳ tài nhạc blues Ray Charles, ông hoàng Elvis đã lót đường cho các nhóm nhạc trẻ thay đổi cục diện của làng nhạc rock Tây phương. Không có Elvis thì chẳng có Beatles, câu nói của John Lennon vẫn còn hiệu nghiệm, chừng nào con tim còn biết nỗi niềm, chừng nào hồn người chưa quên kỷ niệm.


        Elvis Presley - Are You Lonesome Tonight
        Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

        Comment

        • #5



          Elvis Presley ~ My Way (BEAUTIFUL VERSION)

          Tristesse/Ngườiđitìmmộng/NhớNhaTrang

          Comment

          Working...
          X
          Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom