• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Tự Bút SN

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Tự Bút SN

    6/1/06


    Tuyết rơi....từng hạt trắng xoá đọng trên tóc, trên vai, trên chiếc ba lô em vẫn hàng ngày mang đến trường...vậy là một mùa đông dài lạnh lẽo nữa lại đến...em bước thật chậm...nghe rất rõ tiếng từng mạch máu mình đang run rẩy...muh hình như...trời chưa lạnh lắm...chỉ hơi ẩm ướt và âm u...vậy thì cớ gì em lại run lên như thế???...thắc mắc...nhưng chính lòng cũng hiểu...Một ngày đầu mùa đông trống vắng...dù bên cạnh không thiếu hơi người...em vẫn làm công việc mà hằng ngày vẫn làm...vẫn cười, vẫn nói...vẫn là em...thế mà, vẫn có người bảo..."em đừng tự làm khổ em nữa...đừng như một cánh hoa...trong héo ngoài tươi thế kia"...em khẽ mĩm cười...một nụ cười...không mang ý nghĩa...em có héo có tươi gì đâu...vẫn là em đó thôi......người khẽ thở dài, nhìn em chua xót...em cũng thở dài...một tiếng thở dài không thành tiếng...Uh, thì em vẫn là em...vẫn hiểu em hơn ai hết...và có lẽ vì chỉ mình em hiểu được em...nên mới có thể tạo đuọc cho mình cái phong cách ung dung, bất cần, và lạnh giá...Uh, thì em vẫn là em...nên khi chỉ còn lại một mình...em ngậm ngùi gặm nhắm niềm riêng...tự bảo lòng...dù sao...thế cũng tốt hơn...hãy ráng mà làm wen đi...nhỏ ạ...và tự tìm vui trong những giờ học bận rộn, những phút quây wanh bên bè bạn...để khi thấy lòng quá yếu đuối, không kềm đuọc, lại tìm đến với dòng tự bút...trang trãi nỗi lòng...để nhẹ bớt tâm tư...
    Đông đã về...em, dù muốn dù không, cũng phải tập làm wen với cái lạnh lẽo này...để tìm vui trong một mùa phủ đầy tuyết trắng...
    Mộng không thật nên đời là Ảo ảnh...

    Ngôi_Sao_Nhỏ
    Similar Threads
  • #2

    SN thật cứng cỏi wa' ta ơi!!!
    Tôi thích Rook, yêu nhạc Trịnh, nghiền cà phê, thèm được đi trong mưa và nắm tay một ai đó. Đủ mạnh mẽ để sống một mình lại yếu đuối thèm được bao dung.

    Comment

    • #3



      sao nhõ ơi hay can đãm lên như đã từng nhe..........................


      ta sẽ không buồn ta cố vui


      bước trên gai góc mĩm môi cười


      ngày mai sẽ đẹp với mùa xuân


      với bao ước vọng dệt xanh như lá


      .........................


      <pt.


      đời người rốt cuộc còn chi
      ruộng vườn tiền của có gì ở ta
      trắng tay lòng mẹ sinh ra
      một khi vĩnh viễn củng là tay không

      Comment

      • #4



        8/1/06


        Emcứng cõi ư?..em cũng chẵng biết nói gì..chĩ mĩm cười nhìn rangoằi trời tuyết đang rơi.....với sự hoằi nghi.....Trong cuộc sóng.. có rất nhiều chông gai và thử thách mà cả em vàmuôn loặiđều phải vượt qua....Cuộc đời... biết bao nhiêu khổ luỵ.... buồn đau .....ta được gì ??? và có vui khi còn trên trái đất này không?.....Vậy thì sao ta kg... can đãm...chống lại những cám dỗ cũa cuộc sống.....để rồi khi nhìn lại thì........Đôi khi...thầm nghĩ rằng...cuộc sống thì mang nhiêu suy nghĩ....mà chết thì lãng quên đi một dĩ vãng dù nó có vui hay buồn....Edited by: Ngoi_Sao_Nho
        Mộng không thật nên đời là Ảo ảnh...

        Ngôi_Sao_Nhỏ

        Comment

        • #5



          trời ơi bi quan quá đi thôi ! sao nhõ à sao nhõ còn trẽ mà đừng như vậy bỡi tôi sợ thấy lại con người chán nãn cũa tôi


          đời người rốt cuộc còn chi
          ruộng vườn tiền của có gì ở ta
          trắng tay lòng mẹ sinh ra
          một khi vĩnh viễn củng là tay không

          Comment

          • #6

            14/1/06

            Dòng suy tưtôi viết hôm kìa
            Viết lên tâm sự chỉ là của tôi
            Hay đâu thơ thẩn đôi lời

            Nhắc lên quá khứ một thời của ai....

            SN thật xin lỗi anh Phong Trần...
            Xưa nay em chưa có điều suy nghĩ ấy... chỉ vì em đang đọc một quyển sách tựa là " Nothing" nghe thì kg có gì gọi là hắp dẫn cả...mà thiệt củng kg hay lắm..nhưng nólàm em băng khuân...Cuộc đời chúng ta như... một vỡ kịch..hay là mộtcon cờ trong một trò chơi...hay nhưngàn con số Pi kg bao giờ.....những suy nghĩ đó làm em cũng sợ.... nhưng...em biết em kg có bi quan.. anh phải chắp nhận những lời trên là đúng... Cuộc đời mình..như... Con Thuyền Không Bến......
            Mộng không thật nên đời là Ảo ảnh...

            Ngôi_Sao_Nhỏ

            Comment

            • #7

              29/1/06
              When You Are Gone

              When I hear you said good-bye
              I start to cry
              When I know I can't have you next by my side

              It breaks my heart
              When that word start
              It breaks my heart
              When I can't stop

              You leave my side
              Can't take the pain from behind

              So, I cried and cried
              Until the felling cannot hide
              I don't want to be lonely
              Without you I don't know what I will be

              My heart is not here
              When you not near
              My heart is gone with you
              Gone with the wind, and with who?

              I studied all the moments we had
              But those are all from the past
              We can't live with that,
              Can't we?
              So, I'LL go on with my life and leave the past
              You see?

              But that's not easy to do
              I still want you back
              Because I know I will cry
              When you werent here by my side.....

              Em.... Xin.. Lỗi.... Anh....Mình kg chung bước....


              Mưa..... Lại những cơn mưa bất chợt đổ ào xuống thành phố.... Đêm qua...Sao cứ tới tháng này...khắc khoải trong lòng ta một nỗi nhớ về người.... nỗi suy tư cũa người.. ta sao cứ đọc tới đọc lui... cảmgiáctội lỗi...
              Biết tất cả chỉ là hư ảo... là kỹ niệm.... Biết không thể sống và đi tiếp quãng đời trước mặt khi cứ cho ta là người có tôi....đó là lỗi cũa ta...Lăn theo những viên đá cuội, lăn theo những xác lá lẻ loi bên đường... buồn và tẻ lạnh..... Ta gọi tên người.... và thèm khát được gọi tên mình từ hơi thở từ người....
              Tự hỏi hạnh phúc có phải là ảo vọng ? Ta có quyền lựa chọn nơi chốn mình chăng ?
              Sao cứ thích tự làm khổ mình vậy nhỉ ? Đã biết tất cả chỉ là quá khứ... vậy mà cảm thấy nhói lòng....
              Thèm một giọt nước mắt như ngày xưa.... Cứ tưởng mình không còn khóc nữa thì sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.... và rằng ta đã trãi qua được khoảng thời gian khó khăn ấy..... Thế mà giờ lại thèm được khóc khi không còn một giọt nước mắt....
              Sẽ cố quên ? Hay cứ để ký ức đi cùng ta trong quãng đời trước mặt ?....
              Ta đã thử đã cố gấn quên..nhưng kg thễ nào quên được... khi người còn mãi trong tôi...Ta xin người hãy thã.. ta.. tha thứ cho tôi.. hãy cho tôi được sống.. với những niềm vui..và hạnh phúc...
              Tôi biết tại tôi.. tắt cã đều là tại tôi... nên mới có cãm giác tôi lỗi này... Thành thật...xin lỗi CA... tôi biết..người sẽ kg đọc được những dòng này....trừ phi.. cơn gió nào.. đó cãm nhận cảm giác cũa ta..mà đem người tới đây....Nhưng dù sao... mình..xin lỗi.. Nếu thời gian có thễ đưa mình trở về ngày tháng đó.. thì mình sẽ làm lại tắt cã.....
              Mình chúc CA luôn mãi mãi là một Cậu Ấm......
              Mộng không thật nên đời là Ảo ảnh...

              Ngôi_Sao_Nhỏ

              Comment

              • #8

                Ta vẩn là ta của tháng ngày
                Sống trong cảnh mộng cũa mê say
                Lắm lúc đâu thương cùng lệ rớt
                Nhưng vẩn ru hồn theo áng may..

                Cuộc sóng giữa thực và hư.. có lẽ ta mơ mộng nhiều quá nên cuối cùng mộng cũng haò mộng mơ củng trả lại mơ... ta còn lại đây với bơ vơ....kg biết đâu là thực đâu là chim bao.. Ta cứmãi u sầu thế sao...Đời không phải là tiễu thuyết... có những chuyện đến kg như ta nghĩ....buồn.. tìm lại mình.. con bé nghịch ngợm, vô tưngày xưa đã kg còn..tađãđánh mắt tacủa ngàyynào...ôi mệtmõi rồi... tự nhiên thấy lòng giận giỏi... giận mọi người hay giận bãn thân ta.. cũng kg rõ...buồn wá.. chán.. ta chánchường với cuộc sống hiện tại...


                Hôm nay là ngày mấy ta cũng kg biết...
                Edited by: Ngoi_Sao_Nho
                Mộng không thật nên đời là Ảo ảnh...

                Ngôi_Sao_Nhỏ

                Comment

                • #9



                  Lòng vòng.. lại viết vào đây 2 lần trogn mộtngày....


                  Tôi không biết mình thế nào nữa.... bây giờ tôi không biết làm sao..... Tôi muốn trở về với con người của xưa cũ ... phải nói rằng ...Dear diary !Tôi không biết làm sao đây ..... làm sao đây .. tôi như người đóng kịch .. lúc này luc khác ...Nhưng lại tỏ ra lạnh nhạt thờơnhư kg có gì...chuệyn gì...khi có người hỏi đến . Nhưng như vậy thì sao..trời ơi xin để cho tôi yên..hãytrả tôi về với cái ngày xua cũ...thơ ngây vô tư.. giờ saoưu sầu..đễđôi mắt mùa thu càngđạm nét..lệ....Tôi muốn trở về.. tôi muốn quên đi ..... muốn bỏ đi tất cả....Ông trời .... sao lai trớ trêu và ngiệt ngả với tôi như vậy....Hay chính tôi đả làm khổ bản thân tôi....Cuộc sống sao wá tàn nhãn... Sao tôi không tìm thấy lối thoát......Tôi không tìm thấy lối ra..của cuộc sống giã dối...giãtạo..này.... [img]smileys/smiley19.gif[/img][img]smileys/smiley19.gif[/img]Edited by: Ngoi_Sao_Nho
                  Mộng không thật nên đời là Ảo ảnh...

                  Ngôi_Sao_Nhỏ

                  Comment

                  • #10



                    cô bé buồn bởi lòng tơ vương vấn


                    sao u sầu để đẫm lệ mắt thu


                    cô bé ơi ! tuổi này đừng ủ rủ


                    Hãy mỉm cười cho lộc xanh non[img]smileys/smiley2.gif[/img]
                    Tôi thích Rook, yêu nhạc Trịnh, nghiền cà phê, thèm được đi trong mưa và nắm tay một ai đó. Đủ mạnh mẽ để sống một mình lại yếu đuối thèm được bao dung.

                    Comment

                    • #11

                      Thi….dạ Thi….da Thi….. trời Thi hoài một ngày con nhỏ thành lỵ luôn quá….Ai nói con 1 sướng nhĩ?? Cái chi cũng ta hết….mà lại buồn cô đơn nữa chứ…. lở có chuyện gì một mình mình gánh hỗng ai chia…. Mà cũng lạ người có anh chị em thì rất muốn làm con một…còn người con một thì muốn có anh chị em….đúng là sự đời…ngược lối…

                      Thi.... Dạ .. ạ…Con làm gì trong ấy… ra đây … …tênh tênh… Điện Thoại reo… mình bước ra…hmm Nhìn hỗng hiễu…. Ba thì ngồi xem Tv…. Mẹ nói ĐT.....mà mỏi lần bà nói ĐT thì thôi… may nhà cũng có nhiều phone… hông phải xếp hàng mấy tiếng …đó là hổng mắm muối…. Héllo I’m here somebody needs me…hổng ai có phản ứng….. nope.....Đi vào phòng lại… online hổng gặp ma nào… thôi mình lấy sách ra đọc… đọc được máy hàng…thì bị phân tăm…. đọc kg được… nhấn tin cho bạn… hổng ai trả lời mỡ nhạc ra nghe….chúng vắng nửa ui trùi tuỉ thân….
                      Đột nhiên thấy không khí trong phòng lạnh đi… vận lò sưởi thêm cho ắm..nhưng vẫn thấy lạnh….tự hỏi cái lanh có phải sự của lẻ loi… chăng?? Hmm…Ba thì ôm Tv… Mẹ thì cái ĐT .. riêng mình thì cái gì...những cuốn sách và cái máy vi tính vô tri vô giác này ư??? Nhìn đồng hồ… còn sớm quá ngũ kg được…Ra ngoài… ngồi xuống trước lò sươĩ…. nhìn vào những ngọn lửa hồng lôi mình vào….xung quanh tĩnh mịch những tiếng trong film…tiếng mẹ đều biến mắt ..chĩ còn là tiếng của nhửng ngọn lửa vu vu….bất chớt một giọt nước rơi trên má…sực giật mình lẹ láy tay áo lau…cho ba mẹ khỏi thấy và đật những câu hỏi.. xin lổi tôi gõi là stupid question…. nhưng giọt kế lại rơi…. và rơi….rơi…. và nó cứ tiếp tục rơi…. chần kg được nửa chạy vào toilet rửa mặt… Cuối cùng mẹ cũng đã rời phone của bà rồi….mình ngồi lại trứơc lò sưỡi đễ lấy hơi ắm…của những ngày mùa đông lạnh còn lại…này…Mẹ, sao thấy con buồn ?? nhớ ai vậy?? That’s why I mean stupid….nói giọng giận dzổi bực tức có gì đâu mà buồn..hmm vui hỏi sao vui buồn hỏi sao buồn…( Tôi biết hơi khó tính…và cọc. )…mắt con hình như muốn khóc…. thế là những giọt lệ lại âm thằm tuông ra….Tức mình nước mắt cá sáu thee kia…Tôi nói lý do và tại sao…Nói nhưng chuyện gì đễ nói…cái gì con cũng bí mặt ..mẹ hỏi..... im lặng…
                      Mộng không thật nên đời là Ảo ảnh...

                      Ngôi_Sao_Nhỏ

                      Comment

                      • #12



                        Đời vui buồn chính tại tâm ta


                        Trời sanh ta nào có sanh tâm


                        Trên ngó xuống nào ai bằng ta


                        Dưới nhìn lên với tay càng xa


                        hmm....
                        Edited by: Ngoi_Sao_Nho
                        Mộng không thật nên đời là Ảo ảnh...

                        Ngôi_Sao_Nhỏ

                        Comment

                        • #13



                          Tui cứ tưởng tôi kg gặp lại được bạn nửa...nhưng tôi đả gặp lại bạn wa hai năm kg một chút liên lạc cho nhau...Điềuđó làm mình rất vui vì.. có nghĩa là bạn vẫn chưa quên mình...và đã giử lời của bạn nói....Mình xin lổi...mình hờ hạt..vô tăm quá...Cái tội biếng viết thư...của mình mà đễ..... Dù sao rất cám ơn ông trời đã cho mình biết được bạn... bạn là niềm tin ỡ ánh sáng...là ông mặt trời... là màu xanh của mình....chĩ có bạn mới đem đến niềm vui.....của lau nay... mình chưa được cười thoả thích như thế... Cám ơn nhé người bạn của tôi...Hưá từ nay sẽ kg thế nữa.....<?:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-comfficeffice" />
                          Mộng không thật nên đời là Ảo ảnh...

                          Ngôi_Sao_Nhỏ

                          Comment

                          • #14

                            Kghiểu tại sao mỗi lúc tôi buồn, tôi chỉ muốn một mình trong căn phòng nhỏ với ánh đèn cầy heo hút và những bản nhạc buồn của tôi. Tôi muốn gục đầu vô gối khóc, khóc như một đức trẻ, nhưng những giọt nước mắt không muốn chảy ra. Nhiều khi tôi muốn tâm sự cùng mẹ,bạn bè những điều phiền muộn, nhưng lại có gì đó đè ném trong cổ tôi, làm cho tôi nghẹ ngào không thể nói ra được. Có lẽ tôi đã giữ nó trong lòng rất lâu. Cũng phải nó ở trong lòng tôi đã mấy năm rồi. TrongTrong nhữngnay tôi sống trong sự ưu phiền, buồn bã. Nhưng đối với gia đình và bạn be, tôi vẫn cứ là cô bé vui vẻ, vô tư, hồn nhiên như ngày nào. Nhưng có ai ngờ tốii đến khi tôi ở trong phòng một tình là lúc tôi buồn nhất. Thôi thì mong rằng những nỗi buồn đó trôi theo cùng thời gian, và mong rằng thời gian sẽ làm vơi đi những nỗi buồn mà đã ở trong lòng tôi bấy lâu nay.
                            Mộng không thật nên đời là Ảo ảnh...

                            Ngôi_Sao_Nhỏ

                            Comment

                            • #15

                              Buồn....cóngười nào đó nói rằng buồn là một nốt nhạc trầm trong bản tình ca cuộc đời....(hơi sến một chút nhưng ngẫm một lúc cũng thấy đúng đó chớ)...Buồn giúp con người ta biết quý trọng niềm vui hơn....đừng bao giờ đánh mất niềm tin....Buồn,cũng chỉ là một tâm trang của con người.....Buồn là gì?Đôi lúc chúng ta không biét vì sao mình buồn...nổi buồn vu vơ....Mình ít khi buồn quá 5 phút....đã từng nói thế...mình đang tự dối mình....ôi....biết làm sao đây?
                              Mộng không thật nên đời là Ảo ảnh...

                              Ngôi_Sao_Nhỏ

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom