• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

CON LÀ CON MÈO TRẠNG QUỲNH CỦA MẠ

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • CON LÀ CON MÈO TRẠNG QUỲNH CỦA MẠ

    Con Là Con Mèo
    Trạng Quỳnh Của Mạ


    Mạ sinh con đang lúc nhà nghèo khó
    Một phần cơm, khoai sắn độn hai phần
    Thuở ấu thời, mắm cà cùng muối đậu
    Con đã quen ngon miệng món nhà bần.


    Lúc mớ rạm ngoài đồng đem ram muối
    Muà nước lên con bống thệ kho khô
    Những chột nưa mạ nấu cùng tí ruốc
    Rau tập tàng vị ngọt những ngày thơ.


    Đọi rau khoai ngọt ngào con tôm đất
    Hũ tép chua có những lát măng vòi
    Bánh tráng nướng còn thơm mùi mít trộn
    Những món quen con vẫn nhớ trọn đời.


    Ngày mưa bão, trên mâm thường trứng luộc
    Trưa mùa hè, nước rau muống thay canh
    Chút dưa, muối cũng vội vàng xong bữa
    Sao mạ hay - ngồi ăn cuối một mình.


    Con là con mèo Trạng Quỳnh cuả mạ
    Đã phận quen ăn những món ăn nghèo
    Trước những mâm đầy sơn hào hải vị
    Con dửng dưng như đứa trẻ quen chiều.


    Giờ con đã xa nửa vòng trái đất
    Biết khi mô mới trở gót quay về
    Trên bếp lưả chụm rơm chiều khói tỏa
    Con cá cơm mạ nấu bữa canh me.


    Cho ấm áp thêm cuộc đời trống lạnh
    Hạnh phúc này xoa diụ tấm lòng con
    Khi hơi toả thơm ngát mùi gạo mới
    Trên tay con, miếng cơm cháy thơm dòn.

    Con, đứa trẻ lạc loài trên xứ lạ
    Đang quay cuồng theo cơm áo, ngựa xe
    Mà thương mạ vẫn thường hay tựa cửa
    Bên mâm cơm, vắng bóng đứa con về.


    Huy Phương



    Mama, I Am Your
    Self-Contented Cat

    You gave birth to me while being destitute:
    Potato or cassava doubling rice each meal to suit.
    Salted egg-plants and peanuts since childhood,
    I had got accustomed to the poor people’s food.

    The crabs from the paddy-fields that you fried,
    The goby from inundation that you cooked dried,
    The chunks of taro you prepared with rousong,
    The sundry veg…, that with my youth got along.

    The sweet potato buds, with prawns as spices,
    The soured shrimps, with bamboo shoot slices,
    The grilled pancakes smelling jackfruit, thyme,
    The familiar dishes… I remember all my lifetime.

    On stormy days, on the salver were boiled eggs;
    In summer, water spinach for broth without dregs;
    A bit of pickle was enough for a quick repast…
    But you Mama always remained alone the last.

    Regals are rich, their cats have delicacies to try;
    I was Mama’s cat, only meagre dishes did satisfy.
    So content with my lot that feasts I did not enjoy,
    Indifferent, seeming kittle as a too coshered boy.

    Well, now that I have been a hemisphere away,
    I do not know when I will come back and stay
    There, on the straw fire under smoke you stoop
    To cook with anchovies the eve tamarind soup.

    So that warmth is added to my empty existence:
    Such bliss will appease my heart in this distance,
    With the cooking smelling the new harvest rice,
    And for me a crisp piece of burned rice as a price.

    As a lost young child lonely in a strange land,
    Being whirled along means of living’s demand,
    I feel so anxious for Mama against the door-case
    Or by the food tray always longing to see my face.

    Translation byThanh-Thanh
    Similar Threads
Working...
X
Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom