Bắt Đền Ai
Phượng vẫn đỏ như từ khi có phượng
Gió vẫn mềm tựa thửa gió sơ sinh
Chỉ năm tháng một đi là mãi mãi
Như dòng sông không trở lại bến tình.
Em còn nhớ câu thơ vàng hoa cúc
Cuối mùa thi mây trắng áo sân trường
Kỷ niệm xốn xang từng trang gió lật
Xác hoa tàn chi trách nhạt nhòa hương.
Lòng thon thót giọt mưa buôn buốt vỡ
Thương mỗi lần đông tím lạnh môi ai
Xao xuyến nắng hồng giấc mơ hoàng hậu
Nguyện cùng xuân xanh mãi dạ nô tài.
Bao mùa sấu sắt se niềm chua ngọt
Như em xưa thầm kín tận bây giờ
Bờ vai mỏng phủ dày muôn sợi tóc
Để một đời tôi ngơ ngẩn ngẩn ngơ.
Ừ! năm tháng cứ hồn nhiên sông chảy
Lỗi ai đâu mà vơ vãn bắt đền
Không quên được thôi thì vô tư nhớ
Như trăng tròn trăng khuyết một dòng tên.Edited by: songgio
Comment