Điềm đạm Việt Nam
Biển như mẹ một đời ru hát mãi
Đất bồng em đón lấy giọt mưa dầm
Nhánh ổi la đà, cành tre mềm mại
Tiếng võng trưa hè kẽo kẹt đến ngàn năm
Câu ca dao tưởng chừng mong manh
Tà áo dài bay trong trang sử
Bao cuộc chia ly bao mùa đoàn tụ
Đôi mắt dịu dàng- đôi mắt ngời đen
Hơi ngượng ngùng trước một lời khen
Thoáng ngơ ngác trước điều phảm trắc
Thuộc lịch sử cha ông để tin yêu và đánh giặc
Nhớ rõ người giúp mình để trả nghĩa đền ơn
Qua bao ngày bão giông
Ngày cơ cực và ngày nghiệt ngã
Bao năm tháng nhọc nhằn vất vả
Vẫn nụ cười đằm thắm trên môi
Dẫu dòng sông bên lở bên bồi
Nước vẫn chảy giữa đôi bờ che chở
Sau đám mây đen là mặt trời rực rỡ
Ta hiểu bạn - hiểu thù- ta hiểu lòng ta
Đau tột cùng không thốt tiếng rên la
Trước hạnh phúc bỗng thấy lòng bối rối
Xót cô Kiều tấm thân chìm nổi
Thương đất nước mình phải chịu lắm phong baEdited by: conangsayxin
Biển như mẹ một đời ru hát mãi
Đất bồng em đón lấy giọt mưa dầm
Nhánh ổi la đà, cành tre mềm mại
Tiếng võng trưa hè kẽo kẹt đến ngàn năm
Câu ca dao tưởng chừng mong manh
Tà áo dài bay trong trang sử
Bao cuộc chia ly bao mùa đoàn tụ
Đôi mắt dịu dàng- đôi mắt ngời đen
Hơi ngượng ngùng trước một lời khen
Thoáng ngơ ngác trước điều phảm trắc
Thuộc lịch sử cha ông để tin yêu và đánh giặc
Nhớ rõ người giúp mình để trả nghĩa đền ơn
Qua bao ngày bão giông
Ngày cơ cực và ngày nghiệt ngã
Bao năm tháng nhọc nhằn vất vả
Vẫn nụ cười đằm thắm trên môi
Dẫu dòng sông bên lở bên bồi
Nước vẫn chảy giữa đôi bờ che chở
Sau đám mây đen là mặt trời rực rỡ
Ta hiểu bạn - hiểu thù- ta hiểu lòng ta
Đau tột cùng không thốt tiếng rên la
Trước hạnh phúc bỗng thấy lòng bối rối
Xót cô Kiều tấm thân chìm nổi
Thương đất nước mình phải chịu lắm phong baEdited by: conangsayxin
Comment