• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Tháng 7 mưa Ngâu

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Tháng 7 mưa Ngâu

    Lang thang


    Ta về đâu vệt xe cũ buồn xo
    Chiếc vòng bi vỡ ra kêu cọc cạch
    Con đường bùn lầy vắng hoe khách
    Chẳng ai nhắn gửi lời chào


    Con trâu gìa gặm cỏ phều phào
    Tuỉ thân cái bụng lép kẹp
    Nắm rơm chiều qua khô lép
    Đau lòng ruộng hạn - đau ta


    Ai bâng khuâng dừng bước đồng xa
    Nhìn bông súng buồn hiu ngơ ngác
    Gió đi hoang ngàn năm thất lạc
    Lang thang lối về


    Ven đồi khẳng khiu một lời thề
    Cỏ trơ ra không còn hồn nhiên nữa
    Nắng vàng úa - lá đung đưa màu lửa
    Rớt vào đâu lá ơi


    Đi khắp đất trời - lang thang khắp nơi
    Chiều nay quặn lòng lạc bước
    Vệt son tím hẹn chùm Sim ngày trước
    Gặp nhau giữa mềm môi


    Ngôi sao trời ngày đó nổi trôi
    Sáng lên góc đồng bạc trắng
    Về đây với nghẹn ngào hoang vằng
    Ta đi tìm ai
    Gío buồn vì gió mong manh
    Ta buồn vì trái tim anh không mầu
    Similar Threads
  • #76

    TÌNH YÊU


    Con thú bị thương.
    Chạy đi tìm nơi ẩn nấp.
    Con thú điên cuồng.
    Húc vào tất cả những gì bắt gặp.
    Rồi rơi xuống một hố sâu.
    Ở đây.
    Những vết thương dịu đi
    Những nỗi đau vợi bớt.
    Con thú lại sung sức.
    Tiếp tục xông vào cuộc đời...


    Trong cuộc đời của mỗi con người.
    Tình Yêu là những cái hố như vậy.
    Khi ta rơi xuống đấy.
    Hoặc chết đi, hoặc mạnh mẽ phi thường.
    "ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO BẠN
    HÃY TỰ HỎI BẠN ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC"

    Comment

    • #77

      " CHẾT TRONG NỖI ĐAU TÌNH CỜ "
      Thanh Ngọc


      ( Thơ viết cho vui )

      Nỗi muộn phiền phi ngang thân tôi
      Rách một khoảng thời gian

      Thử thách
      Chiều man tránh oà vào khói thuốc
      Tư lự đau thân xác rời tôi
      Ly cafe vừa mới đắng môi
      Em cúi nhặt hồn tôi thả gió
      Tôi loạng choạng
      Chết trong tay nhỏ
      Gió xoay chiều chợt cắt cơn mê
      Chết cùng ngôi
      Nào khác phu thê
      Tôi muốn chết ngàn lần
      Thượng võ
      Em tặng tôi nỗi đau nào đó
      Chỉ tình cờ
      Em giết tôi thôi
      hihihi
      Chết như vậy đó
      Gío buồn vì gió mong manh
      Ta buồn vì trái tim anh không mầu

      Comment

      • #78

        Bạn MM ui. Tôi rất thích bài "BIỂN LẠ". Rất biển và rất tình tứ. Lúc nào đó bạn tặng thêm cho tôi một bài nữa về biển nhé. Tks.

        Ngocanh.online

        "ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO BẠN
        HÃY TỰ HỎI BẠN ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC"

        Comment

        • #79

          HỒN ĐÁ
          Thanh Ngọc

          Em nhỏ lên đá một giọt nước mắt
          Giọt nước tan nhanh và thẩm vào lòng
          Đá có linh hồn nên đá biết niềm đau
          Linh hồn đá từ ngàn đời đã có


          Người cho đá một hình hài méo mó
          Em cho ta tình yêu ta trả lại bằng những biến tấu tâm linh
          Trong lòng ta đang rạn vỡ vô hình
          Em hoá đá chắc gì hiểu được


          Người đặt ta vào khoảng không có thực
          Ta cho đời một chút hư vô
          Giọt nước mắt rơi chưa hẳn đã dại khờ
          Em tưới lên để mầm non chẳng còn hoang dã


          Ta đang sống trong lặng câm tượng đá
          Ngàn năm sau có lẽ sẽ cùng em
          Tưới vào đời từng giọt nước linh thiêng
          Là tình yêu chứa chan làm người đời thức tỉnh
          Gío buồn vì gió mong manh
          Ta buồn vì trái tim anh không mầu

          Comment

          • #80

            GIẤC MƠ
            Thanh Ngọc

            Ly cafe đắng ngắt
            Em thêm vị ngọt ngào
            Ta làm gì nên tội
            Lọt vào tầm mắt nâu


            Mặt trời chưa khỏi đỉnh
            Gót chân nhỏ đi đâu
            Ta gói hồn vào gió
            Nên rách toạc cả sầu


            Ly cafe tự tử
            Khói thuốc khóc bạc màu
            Còn đường còn xa ngái
            Huyệt mộ biết đặt đâu


            Sáng nay mặt trời mọc
            Mưa đã tạnh từ lâu
            Mùi cafe vỗ gối
            Giấc mơ làm ta đau
            Gío buồn vì gió mong manh
            Ta buồn vì trái tim anh không mầu

            Comment

            • #81

              Bạn MM ui. Lâu quá không thấy bạn post bài nào lên trang này để anh em thưởng thức.

              Ngocanh.online

              "ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO BẠN
              HÃY TỰ HỎI BẠN ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC"

              Comment

              • #82

                CHÚ GẤU VÀ CON CHIM SẺ

                ( tặng những ngườibiết thương yêu nhau)


                Tôi nhìn em ngái ngủ hệt chú mèo con
                Vai rũ xuống như Sẻ non xuôi cánh
                Mắt ngơ ngác hàng mi đen trĩu nặng
                Tôi đặt nụ hôn lên tóc nhỏ vội vàng

                Em đi làm ca đêm đến khi sao đổi ngôi
                Vừa tan ca muốn vùi vào giấc ngủ
                Tôi tựa lưng đủ nâng em đừng như tàu lá rũ
                Em cứ mỉm cười đi trong chiêm bao

                Thương em lắm chẳng biết phải làm sao
                Muốn bồng lên để nghe lòng thổn thức
                Em bỗng hôn thật nhanh rồi cười vang khach khách
                Này Gấu ơi em gỉa bộ để anh thương đó mà

                Em có biết không tôi rất thật thà
                Cứ dối gian cùng đêm bày trò tinh nghịch
                Chẳng giận em đâu chỉ càng thương hơn thế nữa
                Vì em là con sẽ nhỏ luôn ríu rít lúc tan ca
                Gío buồn vì gió mong manh
                Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                Comment

                • #83

                  Cho những người chờ đợi
                  ( thơ đem về )


                  Em ơi rét mướt lắm
                  Lạnh từ lòng lạnh ra


                  Tôi đếm giọt cafe trong ảo mờ sương lạnh
                  Thấm dần nỗi nhớ về em
                  Góc nhỏ lặng câm từ em không quay trở lại
                  Chỉ nghe gió xiết qua lòng
                  Cái rét ảm đạm khan tiếng gió đông
                  Giọt cafe không làm lòng tôi ấm
                  Chợt bàng hòang nhớ em
                  Đôi mắt mầu cafe non làm lòng tôi xao động


                  Góc quán tinh mơ mái lá gục đầu
                  Từng giọt sương buồn theo nhau rơi lã chã
                  Em xa rồi nơi này vắng lạ
                  Chỉ còn tôi như tơ nhện vương mang
                  Có lẽ con đường nơi nào đó huy hòang
                  Có lẽ ai đó lại đón đưa em đi về xứ khác
                  Có khi nào trong em gợi điều gì man mác
                  Nơi quán xưa và một gã khờ
                  Ly chè kem ơi sao đã vội tan
                  Xin ai đừng quên lãng
                  Mỗi mong đợi cộng dồn vào ngày tháng
                  Góc quán nhỏ vẫn chiếc ghế trống với ly chè kem như thủa nọ
                  Vẫn tôi ngồi đó


                  Cho dù giá lạnh cắt lòng
                  Đợi chờ em nơi góc nhớ mông lung
                  Gío buồn vì gió mong manh
                  Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                  Comment

                  • #84

                    Như một nghĩa trang buồn


                    Không gì buốt hơn gía lạnh cô đơn
                    Đông chà vào lòng - nỗi buồn ran rát
                    Chẳng ai sẽ chia những điều mất mát
                    Nên phải nuốt vào từng nghẹn đắng không tên


                    Người có biết ta đang lạnh từng cơn
                    Rất muốn khóc mà mắt khô ráo hoảnh
                    Nỗi chán chường thả rơi từng cung bậc
                    Hàng cây mặc niệm gió khóc cô liêu


                    Nơi qua rồi chẳng cho ta tình yêu
                    Chỉ có trong lòng bao nhiêu tiếc nuối
                    Đã một thời mặt trời mọc buổi tối
                    Sao giờ đây hấp hối suốt đường về


                    Mất hết rồi tất cả những đam mê
                    Chỉ còn lại triền mìên uất ức
                    Đêm nay xa rồi với hành trang day dứt
                    Kỷ niệm chôn vào nghĩa địa mùa đông
                    Gío buồn vì gió mong manh
                    Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                    Comment

                    • #85

                      Đâu muốn


                      Khi cảm giác cô đơn tràn ngập
                      Chiếc bình trên bàn khô cháy mùi hương
                      Bông hồng gục xuống từ tiền kiếp trước
                      Chiếc ghế thứ hai trơ chỏng nhìn tường


                      Khi chẳng biết mình là ai nữa
                      Khói xám xịt trên tóc bết nhiều ngày
                      Trời lác đác vài cụm mây quằn quại
                      Đâu mất rồi ngày của nắng mau phai


                      Ta đâu muốn chết trong lòng người khác
                      Như nụ hồng héo úa cả sớm mai
                      Ta đâu muốn đôi môi khô mím lại
                      Em bỏ đi nắng rệu rã từng ngày
                      Gío buồn vì gió mong manh
                      Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                      Comment

                      • #86

                        Trông trăng


                        Một lần vén tóc trông trăng
                        Lỡ tay dứt sợi yếm vàng rơi ra
                        Ô hay trăng tận đằng xa
                        Mà sao người ấy đi ra đồi tìm


                        Buổi ngày quai nón lim dim
                        Qua cẩu ngủ gật đành chìm vào thơ
                        Vô tình yếm lụa hững hờ
                        Bay ngang mắc lại vương tơ nhà người


                        Đồi khuya trăng sáng ngời ngời
                        Ai thương nhớ đến gọi mời Hằng nga
                        Lỡ rồi về nhủ mẹ cha
                        Xin cho yêm nón một nhà với ai
                        Gío buồn vì gió mong manh
                        Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                        Comment

                        • #87

                          NGƯỜI ĐỒNG HÀNH

                          Người con gái xé nỗi buồn làm hai
                          Chỉ giữ cho mình nửa còn day dứt
                          Một nửa kia có lẽ là không thực
                          Nên qua đời từ lúc xé làm đôi


                          Con đường nào rồi cũng rẽ hai nơi
                          Hàng cây tần ngần nhìn người không quay lại
                          Gió qua đồi vẫn dịu dàng ngân mãi
                          Rằng đôi mắt buồn vương vấn chẳng nguôi ngoai


                          Đường lên đồi rất cao . Gió cất tiếng bi ai
                          Hãy lên đến tận cùng để hiểu điều có thực
                          Nếu bước chân đồng hành sẽ chia mọi đau nhức
                          Thì tình yêu đâu phải chỉ riêng em


                          Thả đi những tình cảm nhá nhem
                          Quên đi những lời nào khuất tất
                          Nhận về cho lòng tình nào chân thực nhất
                          Trái tim đồng hành cùng tới đỉnh khát khao
                          Gío buồn vì gió mong manh
                          Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                          Comment

                          • #88

                            GIÓ QUA ĐỜI


                            Ta với người không thuộc về nhau
                            Cơn gió dối gian
                            Lời nào đường mật
                            Dòng sông không chảy về miền ký ức
                            Con thuyền không neo vào bến
                            Nước cuốn lời tình ra khơi


                            Người cho rằng với ta rất dễ thay lời
                            Ngày hôm qua mặn nồng
                            Ngày mai ngoảnh mặt
                            Chiếc khăn tang là mây trời phiêu bạt
                            Quàng lên lời nhắn nhủ
                            Nên trăng chẳng tròn . Góc khuyết đơn côi


                            Gío đi hoang sẽ rời rã qua đời
                            Lời gian dối trăng tà không còn sáng
                            Qua khúc quanh quên rồi câu đến hẹn
                            Xa mặt cách lòng như trở bàn tay
                            Dấu xưa nào còn tăm cá ai hay
                            Chẳng chung nhau đường về sau trước
                            Đường ai nấy bước
                            Không hẹn đón đưa


                            Có gặp ngược chiều mình làm hiệu gật đầu
                            Không hờn dỗi
                            Vì tình yêu không có
                            Tình bạn cũng chỉ như làn gió
                            Nhưng gió qua đời từ lâu
                            Gío buồn vì gió mong manh
                            Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                            Comment

                            • #89

                              ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi MM_ngoc
                              NGƯỜI ĐỒNG HÀNH

                              Người con gái xé nỗi buồn làm hai
                              Chỉ giữ cho mình nửa còn day dứt
                              Một nửa kia có lẽ là không thực
                              Nên qua đời từ lúc xé làm đôi


                              Con đường nào rồi cũng rẽ hai nơi
                              Hàng cây tần ngần nhìn người không quay lại
                              Gió qua đồi vẫn dịu dàng ngân mãi
                              Rằng đôi mắt buồn vương vấn chẳng nguôi ngoai


                              Đường lên đồi rất cao . Gió cất tiếng bi ai
                              Hãy lên đến tận cùng để hiểu điều có thực
                              Nếu bước chân đồng hành sẽ chia mọi đau nhức
                              Thì tình yêu đâu phải chỉ riêng em


                              Thả đi những tình cảm nhá nhem
                              Quên đi những lời nào khuất tất
                              Nhận về cho lòng tình nào chân thực nhất
                              Trái tim đồng hành cùng tới đỉnh khát khao

                              Bài thơ rất hay và sâu sắcnhưng hơi buồn bạn MM à. Tặng bạn một bài thơ vui nhé

                              MỤ PHÙ THUỶ

                              Có một lần anh mơ
                              Bị một mụ phù thuỷ túm lấy
                              Và tung bổng lên trời
                              Anh bay chơi vơi
                              Rồi......
                              lại rơi vào vòng tay mụ ấy
                              Anh bừng tỉnh lại
                              Thấy trong vòng tay mình có em
                              "ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO BẠN
                              HÃY TỰ HỎI BẠN ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC"

                              Comment

                              • #90

                                TRỔ MÙA
                                Thanh Ngọc


                                Ngoài kia cỏ đầy
                                Ngoài kia bàn chân ngủ quên trên lá gió
                                Ngây ngô vạt mùa tóc sữa
                                Mơn man
                                Anh ngậm chiều vàng
                                Lim dim em
                                Thả trôi buổi ngày lỡ nhớ


                                Kẽ thời gian xót mầu hoa mắc cỡ
                                Tim một vệt mây lang thang
                                Anh ngồi
                                Lưng lửng xót đắng
                                Cởi áo lam chiều khỏa vào vùng đen trắng
                                Em xanh rời rợi
                                Mùa trổ đầy anh
                                Gío buồn vì gió mong manh
                                Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom