• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Bùi Chí Vinh

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Bùi Chí Vinh

    Anh Nhớ Em


    Như con nít nhớ cà rem vậy mà
    Như con dế trống đi xa
    Một hôm nhớ đến quê nhà gáy chơi
    Con dế thì gáy một hơi
    Còn anh gáy hết một thời con trai

    ...

    Cô bé ơi, anh nhớ em
    Như má lúm nhớ đồng tiền đúng chưa
    Như cà chớn nhớ cà chua
    Như da em nhớ da-ua ngọt ngào
    Cái nhớ nhảy qua hàng rào
    Chẳng thèm đăng ký cứ nhào vô anh
    Xô ra thì thấy không đành
    Nên anh ôm lấy rồi canh giữ hoài

    ...

    Con kiến còn nhớ củ khoai
    Huống chi tóc ngắn tóc dài nhớ nhau
    Nhớ em không biết để đâu
    Nếu để trên đầu thì tóc che đi
    Để trong túi áo cũng kỳ
    Lỡ đi đường rớt lấy gì chứng minh
    Thôi thì giả bộ làm thinh
    Hét lên "nhớ quá" một mình nghe chơi
    Similar Threads
  • #2

    Con Gái Tuổi Dần


    Năm tới sẽ là năm con cọp
    Tuổi bé trùng năm mới động trời
    Nếu muốn làm tim anh hồi hộp
    Bé gầm lên một tiếng "Anh ơi!"

    Sử sách đã nhắc nhiều đến bé
    Hết sát phu rồi đến bỏ chồng
    Anh thì gọi đó là "Bà Kẹ"
    Mới nhìn, đã nuốt chửng đàn ông

    Vái trời ai cũng xa lánh bé
    Chỉ riêng anh tan cửa nát nhà
    Anh chết sớm không hề nuối tiếc
    Miễn là móng vuốt có mùi hoa

    Mà anh lại cầm tinh con ngựa
    Thoát sao qua con gái tuổi Dần
    Giả đò vồ thật anh lần nữa
    Để tình run rẩy hết hai chân

    Comment

    • #3

      Dép Quốc Doanh


      Đi bộ dép vỏ xe phồng ngón
      Con đào thương hại sắm dép da
      Trời xúi bàn chân quen xả láng
      Xỏ vào nửa tháng đã te tua

      Tội nghiệp con đào, tiền chắt bóp
      Nhịn tháng lương,không dám ăn chè
      Ta thân đói rách mà chơi "sộp"
      Nửa đường nhìn dép đứt, giận ghê !!

      Thì đổ thừa tại đường lồi lõm
      Lỗ tấn mà đi cũng cụt giò
      Huống chi ta, mỗi ngày lộn xộn
      Giang hồ chưa chịu lép Rambo

      Thì đổ thừa tại ta tuổi Ngựa
      Thiếu yên cương, ruổi vó sao đành
      Tiếng hí nghe buồn như tiếng sủa
      Tiếng sủa buồn như dép quốc doanh

      Con đào sắm dép, quên sắm kép
      Dép-quốcđoanh thì kép-cuốc-cày
      Em nhan sắc thuộc hàng kiện tướng
      Chọn lầm ta, duyên nợ thương thay !!

      Thương thay sĩ tử đông như vậy
      Nỡ để trạng nguyên ngóng vỉa hè
      Thương thay giày dép nhiều như vậy
      Để thi hào mang lốp vỏ xe ......

      Comment

      • #4

        Ngón Út


        Đưa anh ngón út anh cầm
        Cái ngón ốm nhách mà em dấu hoài
        Không đưa, anh nắm bàn tay
        Anh nâng lên mũi hỏi ai bắt đền?

        Mà đền thì nghĩ vô duyên
        Đến trời cũng sợ trước quyền yêu nhau
        Cái mũi không có tội đâu
        Đánh hơi thấy sự ngọt ngào mới hôn

        Bàn tay thiệt đáng đánh đòn
        Biểu giơ ngón út sao còn dấu đi?
        Đưa anh ngón út khó gì
        Anh cầm mai mốt đi thi đậu liền

        Bắt bướm là bướm ngồi yên
        Hái hoa, hoa sẽ nở trên tay mà
        Chưa kể lúc em pha trà
        Cái ngón sẽ hát bài ca con người

        Anh nâng ngón út vào môi
        Cái ngón sẽ nói những lời trái tim
        Đừng đưa lộn ngón nghe em
        Lỡ ai đeo nhẫn, anh tìm sao ra?

        Comment

        • #5

          Thần Giao Cách Cảm


          Khi nhớ đến em, anh gọi tên người khác
          Làm như em chưa hề có ở trên đời
          Bởi vì theo luật thần giao cách cảm
          Anh gọi tên người nào, người đó bị hắt hơi

          Ôi, cái nỗi nhớ bật lên thành tiếng gọi
          Anh đã phải nén đi, đau đớn biết chừng nào
          Để nghìn lẻ một đêm, em ngủ trong huyền thoại
          Không ai được làm ồn, không ai được xôn xao .....

          Comment

          • #6



            Hiên Mưa


            Một hôm lảng xẹt mưa rơi
            Giọt thưa, giọt nặng khiến đời có hiên
            Ta vào trú tuổi thanh niên
            Chưa hai thứ tóc đã quên thiếu thời

            Một hôm lãng xẹt mưa rơi
            Thất thanh ta gọi "em ơi" đỡ buồn
            Ngoài hiên đám trẻ bất lương
            Coi thường phụ nữ, cỡi truồng tắm mưa
            Trong hiên người lớn chẳng vừa
            Nâng ly kể chuyện: ngày xưa đa tình...
            Ta ngồi gác cửa văn minh
            Uống một mình, thấy hai mình ngất ngư
            Phương - Y!M: ilydnv

            Comment

            • #7


              MỘT NGÀY PHẢI KHÁC MỌI NGÀY
              (Sau một ngày thống kê một cách khách quan những bi hài kịch thời sự nóng hổi)



              Chào một ngày giống hệt mọi ngày
              Sóng truyền hình phủ toàn phim Trung Quốc
              Từ HTV, VTV, BTV, Đồng Nai, Long An, Bà Rịa Vũng Tàu, Cà Mau… cho đến “cáp”
              Hết “Triều Đại Mãn Thanh” đến “Đại Tống Truyền Kỳ”


              Chào một ngày giống hệt mọi ngày
              Đọc báo thấy cha ông mất hút
              Thấy thiên hạ quỳ mọp dưới tượng đài Binh Pháp Mặc Công, Ngọa Hổ Tàng Long, Họa Bì, Xích Bích…
              Con nít thuộc lòng Hoắc Nguyên Giáp, Hoàng Phi Hồng, Diệp Vấn, Diệp tùm lum hơn thuộc sử Tiên Rồng


              Chào một ngày đất nước tự lưu vong
              Cội rễ văn hiến 4000 năm trốc gốc
              Tuổi teen gối đầu giường Lý An, Ngô Vũ Sâm, Trương Nghệ Mưu, Trần Khải Ca lạ hoắc
              Pano giăng khắp nơi hình ảnh Củng Lợi, Chương Tử Di, Thành Long phơi phới toét miệng cười


              Chào một ngày phát triển giống đười ươi
              Đi trên xã tắc thấy người thua xa khỉ
              Thấy lô cốt ngáng đường, thấy nước ngập tận mông, thấy thánh hiền sợ quỷ
              Thấy truyền thống chống ngoại xâm co rúm lại vì… tiền


              Chào một ngày vong bản vì… hèn
              Sống chết mặc bây, túi thầy vô cảm
              Ải Nam Quan nằm ngoài ranh giới Việt Nam, xưa rồi Diễm…
              Nước mắt Nguyễn Trãi khóc Nguyễn Phi Khanh rơi ở tận… nước Tàu


              Chào một ngày bãi biển hóa nương dâu
              Thác Bản Giốc rời Cao Bằng như có cánh
              Thắng cảnh để lại của tiền nhân bị cháu con ghẻ lạnh
              Các di tích, kỳ quan cứ mất tích đều đều


              Chào một ngày hình chữ S tong teo
              Tài nguyên bôxit bị bới đào như… bọ xít
              Nhôm và đô la chẳng thấy đâu, chỉ thấy đất Tây Nguyên rên xiết
              Ô nhiễm mạch ngầm, nước sông làm nghẹt thở Chín Con Rồng


              Chào một ngày long mạch bị xới tung
              Máu bầm đất đỏ bazan, máu tràn ra hải đảo
              Ai cho phép Hoàng Sa Trường Sa thành Tam Sa lếu láo
              Tội nghiệp rừng cọc nhọn của Hưng Đạo Đại Vương trên sóng Bạch Đằng


              Chào một ngày giống hệt cõi âm
              Những xác chết anh hùng bật dậy
              Máu trả máu, đầu trả đầu. Nhớ đấy
              Mãi quốc cầu vinh tất quả báo nhãn tiền


              Chào một ngày soi rõ mặt anh em!


              21 – 4 - 2009

              BÙI CHÍ VINH
              Bạn Gần Không Tới........Bạn XA Chưa Về.......

              Comment

              • #8

                Căn nhà trừu tượng
                Căn nhà trừu tượng

                Chúng ta sẽ cất nhà
                Rất đơn sơ vật liệu
                Kèo cột không đi tiểu
                Lên trí tuệ con người

                Anh cần chiếc giường đôi
                Hai đứa mình cùng thở
                Chia nhau nỗi xấu hổ
                Mà ông bà cắn răng *

                Đất nước bốn ngàn năm
                Rộng dài như văn hiến
                Đêm anh đi thấy điếm
                Lợp nhà cạnh gốc cây

                Ngày thấy lũ con lai
                Căng lều ngay xó chợ
                Vợ chồng mướn nhà trọ
                Yêu nhau như ngoại tình *

                Căn nhà mới tượng hình
                Đã tan theo cơn đói
                Căn nhà không địa chỉ
                Anh lợp hoài trong mê

                Bùi Chí Vinh
                Sống trên đời

                Comment

                • #9

                  Một năm áo trắng
                  Một năm áo trắng
                  Bùi Chí Vinh

                  Áo trắng thôi nôi tinh khiết quá
                  Lãng đã hồn em trắng bốn mùa
                  Anh chỉ giữ riêng anh mùa hạ
                  Nghe điếng lòng nhau tiếng dạ thưa...

                  Con ve giờ chết trên cành phượng
                  Ngày xưa thi sĩ gọi: thu vàng
                  Còn anh cứ thấy mùa thu trắng
                  Chờ áo Hà Đông rón rén sang.


                  Sống trên đời

                  Comment

                  • #10

                    Viện bảo tàng
                    Viện bảo tàng
                    Bùi Chí Vinh

                    Chỉ cần một cơn ho có chất lượng của em
                    Một sợi tóc thuộc hàng phế phẩm
                    Một giọt máu lạc loài vì ... muỗi cắn
                    Một miếng chanh em vất lại trên bàn
                    Là anh đã có ngay một viện bảo tàng
                    Để nhớ

                    Trong cơn ho, anh giữ một phần hơi em thở
                    Sợi tóc kia ngàn năm sau chẳng bạc bao giờ
                    Còn con muỗi cả gan hút máu em thì anh đã ép khô
                    Không cho giọt máu lang thang sang trái tim người khác
                    Anh còn viết lên vỏ chanh một hàng chữ vô cùng nắn nót
                    Để nhìn

                    Em có quyền đọc to rồi biến mất:
                    'Anh yêu em'


                    Sống trên đời

                    Comment

                    • #11

                      Bí mật mỗi con đường
                      Bí mật mỗi con đường
                      Bùi Chí Vinh


                      Chắc chắn là rất nhiều dấu chân đi qua
                      Chồng chất lên nhau làm người ta có tuổi
                      Anh chưa làm được gã gác - cửa - thời - gian
                      Gỡ các dấu chân để tìm sương khói

                      Chắc chắn là dưới những chiếc guốc, những đôi giày không biết nói
                      Các đôi lứa yêu nhau đã phát biểu ồn ào
                      Như anh đã dụi đầu vào vai em mệt mỏi
                      Thả lại trên đường đúng mười ngón xôn xao

                      Đã có cái hôn quá khứ rất nhiệm mầu
                      Cho vành môi hết thời kỳ tái mét
                      Đã thú nhận nhau những cuộc tình đầu
                      Cho hai gót chụm dần đêm vĩnh biệt

                      Chắc chắn là sẽ còn hoài dấu vết
                      Dấu ngón chân em, vết cứa anh mà
                      Và chắc chắn ở chỗ nào bí mật
                      Có ai tình cờ nhắc một ai xa.



                      Sống trên đời

                      Comment

                      • #12

                        Mùa Xuân nghe giọng Bắc
                        Mùa Xuân nghe giọng Bắc
                        Bùi Chí Vinh


                        Con mắt cái miệng biết cười
                        Cho nên giọng nói, trời ơi, dịu dàng !!
                        Phải rằng tình Bắc duyên Nam ?
                        Mà nghe có tiếng hò khoan trữ tình ....

                        Phải rằng quan họ Bắc Ninh ?
                        Mà nghe như thể rập rình Hội Lim ....
                        Phải rằng con mắt lim dim ?
                        Mà nghe có tiếng ai tìm Trống Cơm

                        Giọng em như quạt mo thơm
                        Còn anh giống hệt thằng Bờm ngẩn ngơ
                        Anh cầm chiếc quạt mà mơ
                        Run tay viết một bài thơ nhói lòng

                        Tiếng em hay tiếng Biển Đông
                        Mà nghe như sóng tơ đồng hoà âm
                        Tiếng em dù rất thì thầm
                        Mà nghe đủ bốn ngàn năm vỡ oà

                        Tiếng em, tiếng mẹ cha ta
                        Nên quê hương mãi đậm đà cháu con
                        Mai này nước chảy đá mòn
                        Riêng em giọng nói vẫn còn xuân xanh ...


                        Sống trên đời

                        Comment

                        • #13

                          Chiếc ghế mây
                          Chiếc ghế mây
                          Bùi Chí Vinh


                          Khi em rời ghế mây
                          Chỉ mùi hương ở lại
                          Tre biến thành thần thoại
                          Trúc biến thành hoang đường

                          Anh biến thành tai ương
                          Thấp thỏm bên chiếc ghế
                          Cái mùi hương ác thế
                          Không theo em bay đi

                          Mà quấn quýt bên tre
                          Mà quẩn quanh bên trúc
                          Để riêng anh biết được
                          Có thực, mùi hương kia

                          Không một ai sẻ chia
                          Chỉ trừ ra chiếc ghế
                          Không ngu gì anh kể
                          Mùi hương này cho ai

                          Hỡi những chiếc ghế mây
                          Hiếm hoi trên trái đất
                          Hãy khinh chiếc ghế sắt
                          Hãy khinh chiếc ghế bành

                          Những chiếc ghế vô danh
                          Trong căn nhà trải thảm
                          Nơi chân em chưa dẫm
                          Nơi tình em chưa ngồi

                          Nơi Chúa chưa ra đời
                          Nơi Phật chưa hiện đến
                          Nơi em chưa rón rén
                          Những gót chân tuyệt vời

                          Nơi mọi người hít thở
                          Chưa thấy mùi em rơi
                          Nơi đây anh đang hay
                          Chỗ này anh đang biết

                          Anh vuốt ve ghế mây
                          Như vuốt ve truyền thuyết
                          Tình yêu anh lẫm liệt
                          Thanh trúc phải cong vòng

                          Tình yêu anh tận cùng
                          Thanh tre đành duỗi thẳng
                          Anh đặt trái tim đắng
                          Vào chiếc ghế em ngồi

                          Trái tim trở nên ngọt
                          Chiếc ghế tình anh ơi
                          Chiếc ghế tình em ơi
                          Lúc người kia đi mất

                          Lúc người này cúi mặt
                          Cái mùi hương chưa đi
                          Như không hề biệt ly
                          Như không hề xa cách

                          Trận gió có thổi sạch
                          Tất cả mọi đền đài
                          Cơn bão có đùa dai
                          Anh cũng không lo sợ

                          Khi lòng anh: em ở
                          Khi ghế anh em ngồi
                          Hương thời gian muôn thuở
                          Thuở bắt đầu lứa đôi...


                          Sống trên đời

                          Comment

                          • #14

                            Sinh nghi hành
                            Sinh nghi hành
                            Bùi Chí Vinh

                            Sinh nghi ta viết một bài hành
                            vợ nghi chồng , em út nghi anh
                            cha nghi con cái, bè nghi bạn
                            thủ trưởng thì nghi hết ban ngành
                            láng giềng dòm ngó nghi hàng xóm
                            ngoài đường nghi phố chứa lưu manh
                            ngay ta khi viết bài in báo
                            cũng nghi mình kiếm chác công danh
                            trời ơi, mọi chuyện sinh nghi thiệt
                            chén kiểu thường nghi kỵ chén sành

                            thời buổi tình người như khát sữa
                            vú mẹ gầy, sâu rúc nồi canh
                            Quang Trung bỏ núi Tây Sơn xuống
                            hoảng hốt vì gương vỡ chẳng lành
                            Nguyễn Du chỉ một đêm dạo phố
                            đoạn trường ngồi viết lại Tân Thanh
                            Thúy Kiều phát triển nhiều như thế
                            thảo nào đô thị hóa lầu xanh
                            nhà tù phát triển nhiều như thế
                            kẻ sĩ làm sao dám học hành
                            ta làm thơ mà lòng đứt ruột
                            suốt đời bao tử chạy loanh quanh…


                            Sống trên đời

                            Comment

                            • #15

                              Vợ
                              Vợ
                              Bùi Chí Vinh


                              Khi anh được mọi người tung hô
                              em không dám đạp xe qua tiệm phở
                              khi anh đăng quang làm Thành Cát Tư Hãn của nền-thi-ca-thịt-mỡ
                              em sợ con trai chúng ta kêu “vạn tuế bánh mì”

                              khi anh dùng văn chương làm yến tiệc triều nghi
                              em lấy cái lưỡi đong từng lon gạo chạy
                              khi anh đổ bia lên đầu những tên thừa tướng, thái sư bằng giấy
                              em chắt sữa tươi đi đóng thuế riêng mình

                              khi anh múa may như Đường Sơn đại huynh
                              em ngồi co rúm với áo bà ba vá
                              khi anh vừa hay cuộc dời giống cái cối xay gió
                              em sẵn sàng vị tha với chàng Don Quichotte dở òm

                              và khi anh hoàn toàn mất hết khôn ngoan
                              em xuất hiện đem cho anh sáng suốt
                              khi anh bị triều đình từ khước
                              đích thân em đem lại áo long bào

                              khi anh bắt đầu gác kiếm rửa đao
                              cũng chính em dựng một gian lều cỏ
                              khi chung quanh anh vắng cung tần mỹ nữ
                              không ai khác hơn em dạy anh biết đàn bà

                              em là cái gì anh định nghĩa không ra ?


                              Sống trên đời

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom