• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Bùi Chí Vinh

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Bùi Chí Vinh

    Anh Nhớ Em


    Như con nít nhớ cà rem vậy mà
    Như con dế trống đi xa
    Một hôm nhớ đến quê nhà gáy chơi
    Con dế thì gáy một hơi
    Còn anh gáy hết một thời con trai

    ...

    Cô bé ơi, anh nhớ em
    Như má lúm nhớ đồng tiền đúng chưa
    Như cà chớn nhớ cà chua
    Như da em nhớ da-ua ngọt ngào
    Cái nhớ nhảy qua hàng rào
    Chẳng thèm đăng ký cứ nhào vô anh
    Xô ra thì thấy không đành
    Nên anh ôm lấy rồi canh giữ hoài

    ...

    Con kiến còn nhớ củ khoai
    Huống chi tóc ngắn tóc dài nhớ nhau
    Nhớ em không biết để đâu
    Nếu để trên đầu thì tóc che đi
    Để trong túi áo cũng kỳ
    Lỡ đi đường rớt lấy gì chứng minh
    Thôi thì giả bộ làm thinh
    Hét lên "nhớ quá" một mình nghe chơi
    Similar Threads
  • #16

    Thợ giặt đồ
    Thợ giặt đồ
    Bùi Chí Vinh



    Mới đầu ta định làm thơ
    sau cùng cảm thấy giặt đồ hay hơn

    sống như Hàn Tín lòn trôn
    hăm bốn chữ cái nuôi mồm không xong
    ra đường sạch giữa đám đông
    về nhà đóng kín thư phòng thấy dơ

    tắm nhiều lưng vẫn trơ trơ
    tốn bao nước rửa, bàn cờ vẫn xoay

    chi bằng sẵn áo quần đây
    ta dồn caí sạch bên ngoài vào trong
    sá gì một chút xà phòng
    mà đi phản bội tấm lòng chậu thau

    nắng lên phơi áo công hầu
    đợi khô, đóng kịch, biết đâu thành người ?
    Sống trên đời

    Comment

    • #17

      Tiếng đàn đêm trừ tịch
      Tiếng đàn đêm trừ tịch
      Bùi Chí Vinh


      Không trăng càng nhớ thơ Lý Bạch
      Đêm nay cũng đủ lãng quên đời
      "Tương tiến tửu..." tràn vào bốn vách
      Dây đàn bạn so nghe mê tơi

      Ta thuở nhỏ ưa hát "Bài chòi"
      Lớn lên tắt tiếng vì cơm áo
      Chí lớn giờ coi như trò chơi
      Lúc buồn thả vô trong lu gạo

      Bạn ta vốn thuộc nòi chính đạo
      Cầm ca vướng nghiệp phải lang thang
      Gặp nhau gom chút tình xứ Nẫu
      Đưa tay làm một ngụm ngang tàng

      Nhà trống ba gian...sợ lệ làng
      Đón bạn chỉ cây đàn hiếu khách
      Ngoài đường sợ ô nhiễm hương xuân
      Đóng cửa lại giữ lòng cho sạch

      Người miền Nam xưa nay hảo hớn
      Có bán nhà chơi cũng được mà
      Kìa, bạn hát bài gì như khóc
      Giao thừa sao rụng ướt hồn ta !


      Sống trên đời

      Comment

      • #18

        B'lao
        B'lao
        Bùi Chí Vinh

        Em có giống B' lao không em?
        Đón anh đừng đóng cửa, cài then
        Bằng không anh biến thành bông giấy
        Mọc tỉnh bơ ngay phía trước thềm

        Em có giống B'lao không em?
        Ngắt anh đừng nỡ ngắt trong đêm
        Bằng không anh biến thành trái bắp
        Cắn vào răng em để bắt đền

        Em có giống B'lao không em?
        Vất anh đừng vất ở ngoài hiên
        Bằng không anh biến thành con muỗi
        Chờ dịp giường em bị hở mền

        Em có giống B'lao không em?
        Đập anh đừng đập bẩn tay tiên
        Bằng không anh sẽ nằm huýt sáo
        Suốt mùa thu như chú dế mèn

        Là phải giống Blao nghe em
        Chiều, mưa một chút để anh thèm
        Tối, sương một chút để anh nhớ
        Một chút gì như thể áo len

        Là phải giống Blao nghe em
        Làm duyên một chút để anh hiền
        Dịu dàng một chút cho anh sợ
        Một chút gì như thể buốt tim


        Sống trên đời

        Comment

        • #19

          BÃO

          Giữa cuộc đời giông :bão
          Ta ruột xé gan :bào
          Văn miếu nuôi cường :bạo
          Triều đình nuôi hổ :báo
          Mình ta nuôi chiêm :bao



          Ps:Giai thoại của thi sĩ (Vietstudies -Trần Hữu Dũng )
          Đã chỉnh sửa bởi GRANDET; 19-05-2009, 08:17 PM.
          Bạn Gần Không Tới........Bạn XA Chưa Về.......

          Comment

          • #20

            CON ĐỈA

            CON ĐỈA

            Đất nước đứt làm đôi
            Như đứt đôi con đỉa
            Mỗi con lớn lên không hề ngắm nghía
            Phía phần đuôi đau nhức của mình


            Lịch sử dùng phẫu thuật văn minh
            Nối hai chú ký sinh làm một
            Rồi thả lại vào ao nhưng đỉa không bơi được
            Bởi hai cái đầu quay hai hướng khác nhau


            Đất nước tôi như hai phần con đỉa
            Dính liền bằng…lưỡi dao!
            Bạn Gần Không Tới........Bạn XA Chưa Về.......

            Comment

            • #21

              Về loại thơ “bỏ dấu xuống chữ” của chính tôi


              Sau những cơn stress nặng về cơm áo gạo tiền công danh địa vị phù phiếm hư ảo, con người ta luôn cần có sự thư giãn. Nối tiếp tiền nhân, tôi tự thể nghiệm mình qua kiểu thơ chơi chữ đời mới cho thanh thản tâm hồn. Cụ thể tôi bỏ các dấu gồm “dấu huyền, dấu sắc, dấu hỏi, dấu ngã, dấu nặng” xuống các mẫu tự của 24 chữ cái hoặc các từ để chúng thành thơ.


              Xin giới thiệu cùng các bạn một số bài thơ về chữ A, B, C, các từ bão, quậy, thớ như sau:


              A

              Con gái ta thường kêu bằng: ả
              Ðôi khi đụng “xẩm” đổi thành: a
              Các em xinh đẹp thì ta: á
              Giống Chung Vô Diệm thì ta: ạ
              Á ạ gặp ta cũng phải: à


              B

              Nhìn em, ta muốn: bế
              Muốn bế thì phải: bê
              Bê em như bê: bệ
              Bê bệ dễ rớt: bể
              Ðặt xuống giường, ta: bề


              C

              Trong tình yêu không xài: xể
              Làm như thế hai đứa: xệ
              Thà rằng giận nhau, ta: xê
              Ta đi bộ, em đạp: xế
              Lúc gối chăn, bụng sẽ: xề

              BÃO

              Giữa cuộc đời giông: bão
              Ta ruột xé gan: bào
              Văn miếu nuôi cường: bạo
              Triều đình nuôi hổ: báo
              Mình ta nuôi chiêm: bao


              QUẬY

              Ở biển ta là cá: quẫy
              Sao ngươi đem bỏ mặt: quầy
              Giang hồ có câu phải: quấy
              Lẽ nào ta chịu lăn: quay
              Lẽ nào ta không dám: quậy


              THỚ

              Có con ong: thợ
              Không thèm hít: thở
              Khí hậu đền: thờ
              Cho nên có: thớ
              Mật thành ra: thơ

              Bùi Chí Vinh
              ----------------------------

              Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

              Comment

              • #22

                ANH VÀ QUẢ BÓNG

                Đời sống có gì hơn quả bóng
                Tay trơn không níu được bao giờ
                Hạnh phúc có hơn gì quả bóng
                Lủng mấy lần xì hết ước mơ

                Vậy mà anh vẫn rất trẻ thơ
                Thấy bóng lăn là chân động đậy
                Bóng lăn đến một nơi nào vậy
                Sao bàn chân mãi ở bậc thềm?

                Bàn chân có lúc cạnh chân em
                Khi hai đứa dìu nhau trên sỏi
                Bàn chân có lúc lạ chân em
                Khi trên cỏ: banh và đồng đội

                Biết nói thế nào về cái lưới
                Về xà ngang, cột dọc, khung thành
                Hay chỗ đó lọt vào nông nỗi
                Quả bóng tình em buốt ngực anh

                Quả bóng tròn như thể công danh
                Anh chụp suốt một đời không dính
                Chỉ thương thầm những cọng cỏ xanh
                Không lớn nổi trên sân mùa lạnh

                Sau trận đấu khán đài hiu quạnh
                Như Charlot, anh hát một mình
                Có ngọn cỏ biết yêu buồn quá
                Níu giày anh để đến thăm em


                ******************



                HOAN HÔ BRAZIL

                Không riêng mình anh, tất cả đã sẵn sàng
                Mọi nhà thơ bắt đầu cầm lấy viết
                Các nhạc sĩ đều chuẩn bị dây đàn
                Những phòng tranh sửa soạn trưng bày không kiểm duyệt

                Bảy ngành nghệ thuật đã họp nhau ra nghị quyết
                Phiên họp cuối cùng là hai chữ: Brazil
                “Nghệ thuật thứ tám” khiến hành tinh khủng khiếp
                Brazil Brazil như máu thịt của mình

                Brazil Brazil trống ngực đập bình bình
                Khi quả bóng lăn, cầu thủ đều chơi nhạc
                Quả bóng rơi đều lên mỗi trái tim
                Rap Rock, Disco phải chuồn đi chỗ khác

                Quả bóng Brazil làm loài người biết hát
                Anh biết làm thơ và em biết nhảy đầm
                Quả bóng Brazil cho địa cầu bóng mát
                Mọi thứ đầu hàng kể cả chiến tranh

                Quả bóng Brazil lặn trong ngực anh
                Lúc nổi lên thành bài thơ em đang đọc
                Em đã biết gì về sông Amazon
                Nơi mặt trời Brazil sừng sững mọc

                Ở đó có đứa bé da đen ôm mặt khóc
                Đập bể máy thu thanh vì quả bóng bị “xì”
                Để mười năm sau thành ông vua thứ nhất
                Mở đầu thời kỳ vương quốc Pêlê

                Ở đó sân gôn trên đường phố vĩa hè
                Những “Pêlê nhỏ” mê banh hơn vào lớp
                Học kiểu nhà trường, tiền đạo dễ bị “me”
                Không thể sút những đường banh khó nhất

                Sút Parabol, sút Hyperbol, sút nổ tung hình học
                Pythagore sống lại cũng hoảng hồn
                Đội đầu căng, đội đầu thẳng, đội đầu chìm, đội đầu khép góc
                Socrate có đội mồ cũng chẳng thể đội đầu hơn

                Ở đó em ơi không có hoàng hôn
                Tên họ Vava, Didi, Garincha… có nghĩa là buổi sáng
                Cúp “Nữ Thần Vàng” trở thành của hồi môn
                Cho kẻ cầu hôn ba lần chiến thắng

                Ở đó người ta quyên sinh sau mỗi lần bại trận
                Các cô gái gọi Pêlê và nguyền rủa căm thù
                Quốc Hội ngưng họp chuyển sang phần “quốc táng”
                Cờ rũ treo ba ngày, toàn Nam Mỹ âm u

                Anh sẽ kể với em về trận thua Uruguay
                Bảy người chết vì đứt tung mạch máu
                Hàng ngàn người phát điên, hàng triệu người mếu máo
                Bệnh viện thiếu lương y vì bác sĩ cũng… từ trần

                Quả bóng chính là tôn giáo của Brazil
                Đó cũng là đạo mà anh đang theo đuổi
                Em đừng ngạc nhiên trên chiếc giường đám cưới
                Sẽ có quả banh da làm biên giới giữa hai người

                Chỉ trừ khi em biết đặt bóng vào môi
                Bằng không chắc anh sẽ suốt đời ở góa
                Cám ơn Pêlê và “một ngàn một trăm trái phá”
                Dạy anh biết yêu em và phát triển tín đồ


                .
                Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 21-06-2010, 11:04 PM.
                ----------------------------

                Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                Comment

                Working...
                X
                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom