• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ BS Quang

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ BS Quang

    KHOẢNG LẶNG
    Trong phòng mổ những giây nín thở
    Ở ngoài kia những phút đợi chờ
    Đường dao mổ giữa bờ sống chết
    Khoảng lặng nào để bớt bơ vơ !

    THÁP CÁNH TIÊN
    Lừng lững giữa trời Tháp Cánh Tiên
    Vào Nam ra Bắc giữa hai miền
    Một lần ghé lại lòng mơ mộng
    Chuông Chùa Thập Tháp vọng hồn thiêng!

    AN NHƠN
    Mùa xuân về với đất thành
    Trường Thi nối nhịp định hình bờ vui
    Cửa Đông sáng một góc trời
    Ngàn xưa nối lại rạng ngời ngàn sau !



    Similar Threads
  • #46

    NHỮNG NGƯỜI LÀM NHÀ NƯỚC


    Những người ở cơ quan nhà nước
    Muôn đời chỉ một khuôn thôi
    Đấu tranh ư? Chỉ buông xuôi
    Khi quyền lợi ảnh hưởng nhiều
    Mới lên tiếng mạnh mẽ
    Ôi , đời là thế !

    Chạy chức , chạy quyền
    Cái vòng lẩn quẩn
    Dù lớn dù nhỏ nếu không phe cánh
    Vẫn ì ạch suốt đời
    Dù anh giỏi
    Khi quyền tự chủ được trao
    Chức quyền càng cao
    Càng thâm hiểm khôn lường
    Đấu tranh ư? Chết tươi không kịp ngáp
    Thế lực đen hơn xi măng cốt thép


    Khó kiểm soát
    Ai mà biết
    Dẫu Bao Công tái thế
    Trời quá cao
    Đất quá rộng
    Lòng người sâu thẳm
    Thôi đành chấp nhận dâu tằm
    Khuyết tròn mãi đợi, trăng rằm thì vui !!

    Comment

    • #47

      NHỮNG NGƯỜI Ở CƠ QUAN

      Những con người tôi gặp ở cơ quan
      Gần hai mươi năm sao quá bẽ bàng
      Trăm khuôn mặt mỗi người một vẻ
      Những kẻ háo danh nhiều
      Những người ngay thẳng ít
      Kẻ nịnh hót một đời hót nịnh
      Kẻ dốt nát hại người trù dập
      Đã về hưu, còn hận muôn năm !

      Những con người tôi gặp hàng ngày
      Chẳng có gì tình cảm
      Những cặp mắt chẳng muốn nhìn
      Thật bạc bẽo ngành y
      Những khuôn mặt chai lì
      Ngành y có gì mà giành giật
      Mà bon chen chèn ép lẫn nhau
      Kẻ cơ hội đội lớp người chân chính

      Dễ nhầm

      Đành chấp nhận buông xuôi
      Gió chuyển mùa cây thẳng đi lên
      Ta thức dậy mặt trời đỏ thắm
      Gặp nụ cười nhân nghĩa trăm năm !

      Comment

      • #48

        BÀI THƠ QUÊ HƯƠNG

        Quê tôi có một dòng sông
        có con đường nhỏ nối vòng nhân duyên
        Có rượu Bầu Đá môi mềm
        Cửa Đông Bình Định nối liền xưa nay!

        Đường về Nhơn Hội mưa bay
        Qua cầu Thị Nại đã say biển nồng
        Rạng ngời thành phố Qui Nhơn
        Người về tìm lại cội nguồn ngày xưa

        Bài thơ mảnh đất rừng dừa
        Hiền như tiếng nẫu cho vừa lòng quê
        Ai còn nhớ đến Bình Khê
        Dấu chân của Bác xa nghe bồi hồi

        Tiếng ru trên những vành môi
        Từ Bình Đê đến khoảng trời Cù Mông !

        Comment

        • #49

          NHữNG NGƯỜI QUANH TÔI

          Những con người tôi gặp ở cơ quan
          Gần hai mươi năm sao quá bẽ bàng
          Trăm khuôn mặt mỗi người mỗi vẻ
          Những kẻ háo danh nhiều

          Những người ngay thẳng ít
          Kẻ nịnh hót một đời hót nịnh
          Kẻ dốt nát hại người trù dập
          Đã về hưu còn hận muôn năm

          Những con người tôi gặp hàng ngày
          Chẳng có gì tình cảm
          Những cặp mắt chẳng muốn nhìn
          Thật bạc bẽo ngành y

          Những khuôn mặt chai lì
          Ngành y có gì mà giành giật
          Mà bon chen chèn ép lẫn nhau
          Kẻ cơ hội đội lớp người chân chính
          Dễ nhầm
          Đành chấp nhận buông xuôi !

          Gió chuyển mùa, cây thẳng đi lên
          Ta thức dậy mặt trời đỏ thẳm
          Gặp nụ cười nhân nghĩa trăm năm !!

          Comment

          • #50



            CHẠNH LÒNG

            Tôi trở về trường cũ
            Trường vẫn như ngày xưa
            Qua con đường rộng mở
            Những cơ quan tráng lệ
            Tôi bỗng thấy chạnh lòng
            Thương ngôi trường bé nhỏ
            Có ai biết hay không
            Nơi bắt nguồn tri thức
            Lời Bác dặn năm nào
            Trăm năm để trồng người !

            Comment

            • #51




              CỬA ĐÔNG SÁNG MỘT GÓC TRỜI
              NGÀN XƯA NỐI LẠI RẠNG NGỜI NGÀN SAU

              Comment

              • #52

                CON VẠC

                Suốt đời chỉ biết ăn đêm
                Để dành ánh sáng đi tìm giấc mơ
                Số trời định sẵn ngàn xưa
                Dẫu muốn thay đổi nắng mưa cả đời !!!!

                Comment

                • #53

                  MẸ QUÊ

                  Về quê nhìn mẹ lưng còng
                  Tưởng như cây lúa quằn bông trĩu vàng
                  Mẹ ơi, trăm nỗi gian nan
                  Cả đời chỉ biết xóm làng thân thương !

                  Comment

                  • #54

                    THÁNG SÁU

                    Ừ, đã là tháng sáu
                    Một mùa thi
                    Xen kẽ nghỉ hè
                    Ngoài đường vang những tiếng ve
                    Sân trường quạnh quẽ
                    Em về quê

                    Tháng sáu mùa hè xanh
                    Giữ môi trường trong sạch
                    Phòng ngừa những bệnh tật
                    Sức khoẻ là trên hết !

                    Ôi, tháng sáu thân thương
                    Nào, chúng ta lên đường !

                    Comment

                    • #55

                      CHIỀU BÌNH ĐỊNH

                      Chiều Bình Định nỗi buồn viễn xứ
                      Tháp Chàm hoang chợt nhớ ngàn xưa
                      Trăng đầu non khi tỏ khi mờ
                      Chuông Thập Tháp vọng đưa ru hời !

                      Comment

                      • #56

                        MIỀN TRUNG

                        Miền Trung khúc ruột Miền Trung
                        Nơi đau thương nhiều mất mát
                        Cũng là nơi nghèo nhất nước
                        Dòng Thạch Hãn bao ngườiở lại
                        Để cầu Hiền Lương đôi bờ vẫy gọi
                        Những ngả ba Đồng Lộc, cổ thành Quảng Trị
                        Và còn nữa...đã trở thành lịch sử !


                        Miền Trung đó ,đi lên rất chậm
                        Như những nông dân trên cánh đồng vô tận
                        Mảnh đất khô cằn, sống trên đòn gánh
                        Nhiều khu kinh tế còn trên giấy trắng
                        Cố gắng gọi mời rồi đợi ngày mai...
                        Festival biển Nha Trang tương lai
                        Và Khoảng trời Dung Quốc
                        Tất cả chỉ mới bắt đầu
                        Miền Trung !

                        Comment

                        • #57

                          ĐƯỜNG VỀ


                          Đường về bệnh viện An Nhơn
                          Nắng xuyên nỗi nhớ, mưa luồn nỗi đau
                          Bàn tay nhuộm máu đỏ ngầu
                          Vẫn bàn tay ấy bắt cầu giao duyên

                          Bao người trong cảnh đảo điên
                          Những xe thổ mộ ở miền âm dương
                          Cuộc đời lắm kẻ bon chen
                          Lắm trò xảo trá đã quen mất rồi

                          Thảo ngay thường chịu thiệt thòi
                          Khéo luồn khéo lách nên người trượng phu
                          Ngành y còn lắm mây mù
                          Muốn tan, phải chuyển gió xoay kịp thời

                          An Nhơn bệnh viện ngàn đời
                          Mong cho ánh sáng đẩy lùi khói đen !!!

                          Comment

                          • #58

                            NHỮNG CON MẮT


                            Những ngày tôi ở cơ quan
                            Gặp những con mắt chứa chan ân tình
                            Và những con mắt lạnh lùng
                            Một đời chỉ biết ẩn mình phía sau

                            Ôi những con mắt đổi màu
                            Lọc lừa chứa những mưu sâu khó lường
                            Những con mắt giữa đời thường
                            Hiền như tiếng nẫu quê hương của mình

                            Những con mắt rất bất minh
                            Sắc như dao chém dễ lầm lắm thay
                            Những con mắt thật chai lì
                            Dấu tay ném đá lòng đầy hiểm sâu

                            Những con mắt vạn u sầu
                            Cam lòng an phận về đâu cuối đời
                            Những con mắt đẹp sáng ngời
                            " Mưu sâu thì trả nghĩa sâu cho vừa"

                            Những con mắt thật chẳng ưa
                            Mong cho thui chột cũng chưa vừa lòng
                            Sự đời muôn nỗi bất công
                            Có nghìn con mắt khóc thầm ai hay !!!

                            Comment

                            • #59

                              THƯỜNG DÂN


                              Dễ gì làm được thường dân
                              Cơm ăn áo mặc mấy lần đan xen
                              Làm quan ai chẳng bon chen
                              Bạc tiền gái đẹp, cuối luồn sá chi

                              Làm quan phe cánh đặc dày
                              Vững như bàn thạch tội gì thường dân
                              Cổ kim hiện rõ trong ngần
                              Làm quan lỡ có sai lầm chẳng sao

                              Sai nhiều thì chức càng cao
                              Làm quan như thế lẽ nào thường dân
                              Con đường hoạn lộ xa gần
                              Thường dân ai muốn thường dân... dễ gì !!!

                              Comment

                              • #60

                                TÌNH YÊU

                                Tình yêu người nói cũng nhiều
                                Nhưng mà chưa hiểu những chiều cô đơn
                                Tình yêu như một cánh bườm
                                Gió to thì sợ, gió ngừng thì lo !

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom