Nỗi cô đơn bao trùm.
Chỉ muốn bấu víu vào đâu đó.
Đến cái cọng rơm cũng chẳn có.
Buồn chết đi được.
.....
Ngồi cạnh con gái một tý, ôm ấp, hôn hít....chỉ để vợi nỗi cô đơn cắn xé.
Ngồi cạnh con trai một chút, khoác vai, xoa vai, vỗ vỗ lưng con...dặn dò nhỏ nhẹ ra vẻ ân cần....cũng chỉ để vợi nỗi cô đơn đang giằng xé.
Mình có còn là mình nữa không?
.....
Muốn gọi điện cho một ai đấy để tán láo.
Nhưng lại sợ rằng.
Sau đấy sẽ thấy rõ vực thẳm của sự đơn côi.
Thuốc chữa hết hiệu nghiệm.
....
Tự dưng sinh ra chán đời.
Chán không thể tả loài người.
Sự dối gian làm mình khiếp sợ.
Chẳng biết tin ai.
.....
Phải làm sao đây????
.....
Nhìn hàng cây, ước ao được trải mình trên đám lá xanh non ấy....
Những làn gió nhẹ mơn man....
Hương thơm thoang thoảng....
.....
Ô hay, treo ngược cành cây có tâm hồn của kẻ nào ấy nhỉ?????
Cẩn thận không tay nắm lá chân đá ống bơ miệng cười tủm tỉm là....xong